…Kịch bản chỉ vừa bắt đầu chưa được bao lâu mà?
Tôi cố gắng nhớ lại mạch truyện gốc, nhưng không có hồi ức nào về một cuộc tiến công sớm thế này cả. Có nghĩa là biến số đã xuất hiện.
Trong bóng tối, ánh đèn pha tắt lịm đi và có tiếng người xì xầm nói chuyện.
“A, cuối cùng cũng tới được Chungmuro.”
“Thật tình, bọn họ hoàn thành kịch bản lâu quá.”
“Ê, im coi. Người ta nghe được bây giờ. Và mấy người không biết là tiến trình kịch bản của mỗi ga là khác nhau hả?”
Tôi nhìn thấy đám người trang bị đầy đủ vũ trang đang đến gần. Điều quan trọng nhất trong một cuộc chiến chính là giành được quyền chủ động. Tôi tiến về phía trước, cùng với Lee Hyunsung và Jung Heewon, và Yoo Sangah ở phía sau. Lee Gilyoung vẫn còn đang ngủ.
Đã bao lâu trôi qua rồi? Bốn người đàn ông và một người phụ nữ chầm chậm đi về phía này. Tôi mở miệng.
“Đúng lại đó.”
“Ể? Ôi trời.”
Đám người dừng chân ngay khi nhìn thấy mũi kiếm tôi chỉ ra. Bên cạnh bọn chúng có vài chiếc mô tô màu trắng. Dường như chúng đang lấy vũ khí ra, nhưng một người đàn ông đã lên tiếng trước.
“Chờ chút. Bình tĩnh đã nào. Ôi, tôi sợ đến mức không nói nổi luôn rồi này.”
“Bỏ hết vũ khí xuống và từ từ tiến về phía trước.”
Người đàn ông hạ vũ khí xuống và giơ cả hai tay lên, chầm chậm lại gần. Gương mặt anh ta sau khi ra ngoài sáng cũng không tệ lắm, có vẻ khá đàng hoàng. Đôi mắt xếch kia cong nhẹ đầy ý cười.
“Đừng cảnh giác như vậy. Chúng tôi không đến đây để đánh nhau.”
“Vậy các người tới làm gì?”
“Giới thiệu trước đã nhé. Tôi là Kang Ilhun, phó đại diện của nhóm Dongdaemun.”
Kang Ilhun? Tên gì nghe lạ hoắc vậy. Lại còn là phó đại diện của Dongdaemun nữa…mọi thứ bắt đầu trở nên kì lạ rồi.
[Kỹ năng độc quyền, ‘Danh Sách Nhân Vật’ được kích hoạt!]
Vì kỹ năng này hoạt động nên anh ta chắc chắn là một nhân vật có trong sách.
[Tóm Tắt Nhân Vật]
Tên: Kang Ilhun
Tuổi: 31
Nhà tài trợ: Kẻ Nhiều Chuyện Vô Liêm Sỉ
Thuộc tính độc quyền: Chuyên Gia Tung Tin Đồn (Thường)
Kỹ năng độc quyền: Rèn Luyện Vũ Khí Lv. 2, Nghệ Thuật Giao Tiếp Lv. 3, Tung Tin Đồn Lv. 1
Tinh ấn: Gây Náo Loạn Lv. 1
Chỉ số tổng thể: Thể lực Lv. 12, Sức mạnh Lv. 13, Nhanh nhẹn Lv. 13, Ma thuật Lv. 10
Đánh giá chung: Không may thay, người này không thể phát triển được khả năng do đã chọn sai nhà tài trợ, nhưng chỉ số tổng thể khá tốt để có thể lợi dụng. Tuy nhiên, người này tung tin đồn bất chấp thật giả, khuyến cáo cẩn thận.
Chuyên gia tung tin đồn sao…Đến lúc những người này lên sàn diễn rồi à. Kang Ilhun hơi mất kiên nhẫn nhìn tôi.
“Tên của anh là…?”
“Kim Dokja.”
“A, anh Kim Dokja sao…?”
Một tia nghi hoặc vụt qua trên gương mặt Kang Ilhun ngay khi anh ta nghe thấy tên tôi. Tuy nhiên, cũng chỉ là thoáng qua.
“Rất vui được gặp anh, anh Dokja. Anh là người cầm cờ, vậy anh hẳn là người đại diện ga này nhỉ?”
“Đúng vậy.”
Anh ta cẩn thận quan sát màu cờ của tôi và sau đó là những người xung quanh tôi. Có vẻ như anh ta đang đánh giá quân lực bên này. Có mắt nhìn đấy, nhưng tiếc là chọn nhầm đối tượng rồi.
“Nhìn đã rồi thì đi thẳng vào việc chính đi.”
“Haha, xin lỗi nhé. Chúng tôi cũng phải lo cho an toàn của đội mình mà.”
Kang Ilhun không hề hoảng loạn mà nói tiếp.
“Tôi nhắc lại, chúng tôi không đến để đánh nhau. Nếu bọn tôi đến với ý tốt thì sao?”
Tôi nhìn kĩ nhóm người Kang Ilhun. Không ai trong đó giữ cờ cả.
“Làm sao tôi tin được?”
“Hừm, không phải chỉ cần đọc luật là biết rồi sao? Nếu bọn tôi thật sự đến để gây hấn thì hẳn phải có người đại diện đi cùng chứ. Chỉ có người đại diện mới có thể lắp lá cờ vào cột cờ.”
Đúng là vậy. Đó là sự thật.
“Vậy các người muốn gì?”
“Bọn tôi đến để kiến nghị hợp tác.”
Nghe vậy, các thành viên của Chungmuro bắt đầu xầm xì. Kang Ilhun lắc đầu.
“A, vì Chungmuro chỉ vừa mở nên hẳn là mọi người chưa biết. Thật ra, kịch bản thứ tư đã diễn ra được hai ngày rồi.”
“…Hai ngày?”
Yoo Sangah buộc miệng hỏi. Kang Ilhun gật đầu.
“Phải, kịch bản thứ ba có sự khác biệt về nội dung và thời hạn giữa các ga…có lẽ mọi người không biết nhỉ?”
“A…”
Kịch bản thứ ba chỉ vừa kết thúc nhưng tôi đã biết chuyện này lâu rồi. Trong mạch truyện gốc, Chungmuro bắt đầu kịch bản chậm hơn so với các ga khác. Nói cách khác, chúng tôi có phần bất lợi hơn về mặt thông tin.
Nếu vậy, hợp tác với đội nhóm của Kang Ilhun đúng là một lời đề nghị rất hấp dẫn. Chúng tôi vừa có thêm thông tin vừa có thêm sức mạnh. Vấn đề là bên kia sẽ nhận được gì?
“Đây là một lời đề nghị có có thể chấp nhận được. Tôi không biết các người đến cùng là có mục đích gì.”
“Hừm, lời anh Dokja nói cũng không sai. Vì anh vẫn chưa tin tưởng nên trước tiên tôi sẽ nói về lợi ích mà chúng tôi có được từ việc hợp tác nhé. Tóm lại là, Chungmuro không phải ‘ga mục tiêu’ của bọn tôi.”
“Sao tôi tin được?”
“Tin hay không tùy anh. Nhưng hãy nghĩ kĩ đi. Nếu Chungmuro là mục tiêu của bọn tôi, thì bọn tôi đã đem toàn bộ lực lượng của ga đến đây rồi. Nói thật thì, ngay khi ga vừa được mở thì cột cờ là nơi dễ bị tấn công nhất không phải sao.”
Không có miếng thuyết phục nào luôn.
“Vậy lỡ như ga mục tiêu của bọn tôi là Dongdaemun thì sao?”
“Haha, không cần phải lo điều đó. Chúng tôi đã biết mình là mục tiêu của ga nào rồi. Không thì bọn tôi đến đây làm gì.”
“Tôi hiểu rồi. Vì ga mục tiêu của chúng ta khác nhau, nên chúng ta có thể hỗ trợ lẫn nhau để hoàn thành kịch bản…ý anh là vậy nhỉ?”
“Đúng vậy. Giúp đỡ nhau vào thời điểm này không phải rất tốt sao?”
Kang Ilhun mỉm cười gật đầu. Tôi im lặng một lúc, đến lượt Yoo Sangah mở lời.
“Tôi có một câu hỏi.”
Kang Ilhun quay đầu nhìn Yoo Sangah.
“Vâng, người đẹp đây muốn hỏi gì nào?”
“Tại sao các người lại chọn ga Chungmuro? Nếu đến từ Dongdaemun, thì các người hẳn là có nhiều lựa chọn khác để hợp tác liên minh mà.”
Câu hỏi sắc bén đến bất ngờ. Kang Ilhun có hơi bối rối.
“À, cái đó…như tôi đã nói, ga Chungmuro chỉ vừa được mở. Ý tôi là…ừm, các ga khác có thể đã hợp tác với nhau hết rồi. Nhưng tôi nghĩ là Chungmuro vẫn chưa có đồng minh…haha, tôi quên hỏi, Chungmuro đã có liên minh chưa?”
Hừm…
“Chưa.”
Kang Ilhun vui hẳn lên khi nghe tôi xác nhận.
“Vậy thì hãy hợp tác liên minh với Dongdaemun đi. Mọi người sẽ không hối hận đâu. Trên hết, chúng tôi có ‘phương án chiến thắng’ cho kịch bản này.”
“Phương án chiến thắng?”
“Phải, nói đúng hơn là, nhóm của tôi đã biết được bí mật của kịch bản này.”
Kang Ilhun mỉm cười và chốt hạ bằng một câu.
“Chúng tôi sẽ tiết lộ nếu mọi người đồng ý hợp tác với ga chúng tôi.”
_______________________________________
Sau một lúc, tôi cùng Yoo Sangah, Lee Hyunsung và Jung Heewon ngồi lại bàn bạc. Yoo Sangah hỏi.
“Làm sao đây? Chúng ta có nên đồng ý liên minh không?”
“Tôi phản đối. Tôi cảm thấy chúng không đáng tin chút nào.”
Ngay khi Jung Heewon vừa nói xong, Lee Hyunsung cũng góp ý.
“Nhưng nếu biết được thêm thông tin về kịch bản này cũng không tệ. Nhưng đúng như lời cô Heewon nói, chúng ta không thể hoàn toàn tin tưởng đám người đó được…”
Cuối cùng, cả ba người đồng loạt nhìn tôi. Tôi nhún vai.
“Vậy bây giờ…”
Sau khi đã quyết định xong, chúng tôi gọi Kang Ilhun và mấy người thuộc nhóm Dongdaemun đang đi loanh quanh ga Chungmuro lại.
“Chúng tôi sẽ đưa ra quyết định sau khi gặp mặt người đại diện của các người.”
“A, vậy sao?”
“Đại diện của mấy người đang ở đâu?”
“Người đó đang ở Dongdaemun. Nếu mọi người không phiền, tôi sẽ dẫn đường…”
“Được vậy thì tốt quá.”
Chúng tôi ngồi lên ghế phụ của những chiếc mô tô họ lái tới. Những người đi cùng tôi gồm có Lee Hyunsung, Yoo Sangah và Jung Heewon. Lee Gilyoung ở lại ga với Gong Pildu. Vì thằng bé đã sử dụng Giao Tiếp Đa Loài quá mức nên vẫn chưa tỉnh dậy. Tất nhiên, tôi không quên để lại một mệnh lệnh cho Gong Pildu phải bảo vệ Lee Gilyoung.
“Đi thôi nào.”
Những chiếc xe máy rồ ga và chạy đi. 20 giây đã trôi qua. Tôi mở miệng hỏi.
“Nhân tiện thì, anh Kang Ilhun này.”
“Vâng?”
“Đám người đó, bọn họ có nói gì khác về Chungmuro nữa không?”
“Hả? Ý anh là s…”
“Ví dụ như, nếu anh đến đây thì sẽ gặp phải một người đàn ông rất đáng sợ tên là Yoo Junghyuk…”
“Haha, anh đang nói gì th…”
Tôi phát tín hiệu và cả nhóm chúng tôi đồng loạt nhảy ra khỏi xe.
“Cô Yoo Sangah!”
Yoo Sangah ngay lập tức sử dụng kỹ năng ‘Tơ Phù’ và cột bốn cái xe lại với nhau. Mấy chiếc mô tô va đập vào nhau tạo nên tiếng động rất lớn.
Ầm!
“Aaa!”
Đám người Dongdaemun la toáng lên khi ngã xuống đất.
May là nhờ có những sợi tơ của Yoo Sangah giữ mọi người lơ lửng trên không nên không ai bị thương cả. Cứ như đai an toàn ấy nhỉ. Tuyệt ghê, giờ Yoo Sangah không khác gì Người Nhện luôn.
Kang Ilhun cả người dính đầy bụi sau khi văng xuống đất hét ầm lên.
“C-Các người làm cái gì vậy hả?!”
“Chúng tôi làm gì ư? Tôi mới là người phải hỏi anh câu đó.” Tôi nhìn về phía đường hầm tối tăm. “Nếu muốn phục kích bọn tôi thì phải nấp cho kĩ vào chứ.”
Dù không có Cảm Quan Tuyệt Đối, chỉ cỡ này thì tôi vẫn có thể nhận ra. Kang Ilhun nhận ra điều bất thường và hét lên.
“Tấn công!”
Gần như cùng một lúc, đám người đang nấp trong hầm xuất hiện. Biết ngay mà, bọn chúng nhắm đến lá cờ của tôi.
[Nhân vật ‘Jung Heewon’ đã kích hoạt kỹ năng độc quyền ‘Giờ Phán Quyết’.]
[Các chòm sao của hệ thống ‘chí thiện’ đã đồng ý kích hoạt kỹ năng.]
[‘Giờ Phán Quyết’ đã được kích hoạt.]
“Ể? Cứ tưởng sẽ không được tiếp chứ…Sao mà loạn quá vậy?”
Jung Heewon bật cười vì bất ngờ.
“Nhưng mà đúng là khó để xác định người xấu thật.”
Jung Heewon lạnh giọng nói, thanh kiếm của cô chém xuyên qua bóng tối của đường hầm. Tròng mắt cô đỏ lên vì sử dụng Diệt Quỷ. Ánh sáng màu đỏ máu quét qua một lượt, cùng với đó là lưỡi kiếm chém đến.
“C-Cái gì thế?”
“Cô ta điên rồi…! Aaa!”
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Có khoảng 10 người mai phục, nhưng Jung Heewon đã diệt sạch rất gọn gẽ. Đây là bằng chứng cho thấy chỉ số tổng thể của cô ấy đã tăng lên đáng kể sau khi vượt qua kịch bản ẩn kia.
Tôi cũng sử dụng Thuần Bạch Tinh Năng và dễ dàng hạ gục Kang Ilhun. So với việc đối phó với Yoo Junghyuk vài tiếng trước, tên này chả là gì cả.
“Anh Dokja, Chungmuro…!”
Tôi xoay người khi nghe Lee Hyunsung thốt lên và thấy ga Chungmuro đang khá hỗn loạn. Bọn họ đã bị phục kích ngay sau khi chúng tôi vừa rời khỏi Chungmuro. Tôi giao Kang Ilhun đã bị trói lại cho Yoo Sangah canh giữ và nhanh chóng trở về Chungmuro.
Hai bên đã lao vào đánh giáp lá cà với nhau trên sân ga rồi. Nhưng tôi định sẽ quan sát tình hình thêm một lúc. Tôi cần phải kiểm tra một chuyện.
“Đám khốn nạn này chui từ đâu ra vậy!”
Một đám người với vũ khí trang bị đầy đủ đang từ hướng Myeongdong xông tới Chungmuro. Mà, đống vũ khí chúng cầm theo nhìn hơi quen mắt.
“Là vũ khí của anh Kim!”
Đám Liên Minh Địa Chủ tách lẻ ra đi tới Myeongdong hẳn đã bị nhóm này tấn công và cướp bóc. Đúng là mấy kẻ lang thang không có đội nhóm chỉ là túi xu biết đi mà thôi.
Kẻ đáng chú ý nhất trong đám kẻ thù đang tiến đến là một tên quấn lá cờ đỏ trên trán như băng đô.
“Chuyện chiếm đóng tính sau đã! Chỉ cần tao cắm cờ vào cột cờ đó thì mọi thứ sẽ kết thúc!”
Biết ngay mà. Tên đó chính là ‘người đại diện’.


0 Bình luận