• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Hồi 9: Mola toàn tri

Chương 39

1 Bình luận - Độ dài: 3,311 từ - Cập nhật:

Không may thay, Yoo Junghyuk không có ở tầng sáu.

Ít nhất thì bộ phim còn lại ở tầng này không khó lắm. Là một bộ phim kinh dị điển hình của đạo diễn Bryan Singer. Tôi biết ai là kẻ sát nhân nên bọn tôi đã phá đảo bộ phim một cách nhanh chóng.

[Chủ Nhân Rạp Chiếu Phim rất hài lòng với cái kết mới của bộ phim.]

[Bạn nhận được 500 xu phần thưởng.]

Lee Jihye mờ mịt hỏi.

“...Người đó là hung thủ thật à?”

“Đừng nói đây là spoil với nhóc đấy nhé? Vẫn có người chưa xem phim này bao giờ à.”

[Chòm sao ‘Mưu Lược Gia Thần Bí’ ghét bị spoil.]

Dù sao đi nữa, phần thưởng mà chúng tôi nhận được từ bộ phim khá đặc biệt, có lẽ là do tính chất của phim.

[Sách Kỹ năng: Bình Tĩnh Quan Sát.]

Bình Tĩnh Quan Sát à. Khá hữu dụng đấy.

Kỹ năng này cho phép người dùng đọc được chuyển động của và biết được chỉ số tổng thể của mục tiêu. Cái này không có ích với tôi mấy vì tôi đã có Danh Sách Nhân Vật rồi, nhưng tôi vẫn có thể sử dụng nó lên những người không phải ‘nhân vật’ như Yoo Sangah và Lee Gilyoung. Kỹ năng này có lẽ sẽ giúp tôi nắm thóp được kẻ thù có trình diễn xuất cao nhỉ.

[Đã nhận được kỹ năng độc quyền ‘Bình Tĩnh Quan Sát’.]

Dù vậy thì vẫn hơi buồn. Ước gì tôi được vào thử mấy bộ phim như ‘Võ Sĩ Giác Đấu’.

Với cả, tôi vẫn chưa nhận được kỹ năng chiến đấu thụ động nào. Mặc dù có thể mua kỹ năng ‘Rèn Luyện Vũ Khí’ bằng xu, nhưng có vẻ tiêu xu vào kỹ năng lúc này thì có hơi lãng phí.

“...Giờ tôi mệt mấy bộ phim rồi đấy nhé.”

Tôi đồng tình với Jung Heewon. Sau vụ này chắc tôi sẽ không vào rạp chiếu phim nào nữa đâu. Nhưng nhận được phí cát-xê cao thì cũng vui.

Chúng tôi tiếp tục đi lên tầng bảy. Chắc sẽ thấy được bóng lưng quý báu của Yoo Junghyuk nhỉ…

Đệt. Hầu hết số áp phích cũng đã bị xé rồi. Phải, Yoo Junghyuk đã gặp được trùm cuối. Với tình hình hiện tại, chúng tôi không thể trì hoãn thêm phút giây nào nữa.

“Chạy thôi. Sắp đến được tầng cuối rồi.”

Chúng tôi bắt đầu chạy. Phải bắt kịp tên kia càng sớm càng tốt. Trước khi hắn quyết định từ bỏ tất cả.

Chúng tôi lướt qua các phòng chiếu và băng qua hành lang. Những tấm áp phích tầng bảy đều là những bộ phim Hàn từng một thời nổi như cồn.

Mẹ kiếp, làm ơn, đừng có chừa lại cái nào hết…

Tuy nhiên, không như hy vọng của tôi, tấm áp phích cuối cùng vẫn còn nguyên vẹn.

“Chết tiệt…”

[Phân cảnh sắp bắt đầu.]

Ánh sáng màu xanh bao phủ lên cả đội và khung cảnh xung quanh dần thay đổi. Đầu tôi quay cuồng, mùi muối biển lại xộc vào mũi tôi.

Lại là cảnh biển. Nhưng…lần này không phải là một chiếc du thuyền nữa. Có mùi thuốc súng. Tôi có thể cảm nhận được sự thô ráp của các thớ gỗ trên boong tàu Panokseon[note73560].

Ngay khi tôi vừa quay đầu lại nhìn con thuyền đang lắc lư, tôi nghe thấy giọng của ai đó.

“Tất cả, cúi xuống-!”

Tôi liền thụp xuống theo phản xạ, rồi một trận mưa đạn oanh tạc nã qua đầu tôi.

Đoàng đoàng đoàng đoàng-

Vài người lính trúng đạn ngã xuống, máu me be bét.

“Bảo vệ con thuyền-!”

Những người lính trong trang phục hải quân thời Joseon hối hả chạy đi chuẩn bị súng đạn. Làn gió chiến tranh thổi qua làm tôi dựng cả tóc gáy. Eo biển Myeongnyang cuộn xoáy dữ dội, cùng với đó là tiếng trống trận không ngừng vang lên ở đằng xa.

Mẹ kiếp.

Không người Hàn Quốc nào không biết đến bộ phim này. Bởi nó chính là bộ phim có nhiều người Hàn Quốc xem nhất từ xưa nay.

Jung Heewon nhìn về phía chân trời và lẩm bẩm.

“Thế này…làm sao ta thắng được?”

Kết thúc của Hầm Ngục Rạp chiếu phim chỉ được mở ra khi chủ rạp cảm thấy hài lòng.

Tùng tùng tùng!

300 chiếc thuyền chiến của Nhật Bản tràn ra lấp kín cả một vùng biển. Tôi nhanh chóng kiểm tra lực lượng bên ta. Dù gì thì đây cũng là bộ phim được dựng nên từ lịch sử. Hẳn là vẫn còn hy vọng.

“...Cái quái gì đây?”

Chỉ có đúng một con thuyền Panokseon, trong khi đáng lẽ phải có 12 chiếc. Tôi hốt hoảng túm lấy một người lính gần đó và truy hỏi.

“Chỉ huy đâu rồi?”

“Chỉ…huy?”

“Đô đốc Lee đâu!”

Người thuỷ thủ ngơ ngác như thể không hiểu tôi đang nói gì. Lồng ngực tôi lạnh buốt. Tình cảnh hiện giờ không giống với bộ phim mà tôi biết. Chủ rạp chiếu phim đã thay đổi câu chuyện.

Kẻ địch đang thu hẹp dần khoảng cách với chúng tôi. Thật lố bịch. Làm sao bọn tôi có thể thắng được trận Myeongnyang nếu không có Trung Vũ Công chứ?

Tôi nhìn xung quanh và vội gào lên.

“Lee Jihye!”

_______________________________________

Tôi đã nghĩ đến trường hợp này. Thật ra, tôi quyết định đem theo Lee Jihye không chỉ vì cần sức mạnh của con bé mà còn để đề phòng trường hợp ‘lỡ như’ nữa.

[Chòm sao ‘Hải Thượng Chiến Thần’ cảm thấy thương tiếc cho Lee Jihye.]

Không khó để tìm thấy Lee Jihye. Ở đây chỉ có một con tàu, và tôi chỉ có thể nghe thấy tin nhắn của Trung Vũ Công trong một khoảng cách giới hạn.

“Ư…”

Con bé đang ói mửa trong một góc trên boong tàu tầng một.

“Này, nhóc ổn không?”

Lee Jihye ngước lên nhìn tôi với đôi mắt đỏ hoe.

“Không được, tôi không làm được đâu!”

Lời này không phải nói với tôi.

[Chòm sao ‘Hải Thượng Chiến Thần’ động viên Lee Jihye.]

“Không bao giờ, tôi không làm đâu! Oẹ…!”

Con bé lại tiếp tục nôn khan.

Tôi biết rất rõ. Lý do vì sao con người này lại được Trung Vũ Công lựa chọn, mặc dù cô nhóc ghét cay ghét đắng biển cả.

[Hiệu ứng của thuộc tính đã cải thiện trí nhớ của bạn về các trang đã đọc.]

Một cảnh trong chương 40 của ‘Cách Sống Sót’ lướt qua trong đầu tôi.

「 “Này, sao con bé đó sợ biển mà lại được Trung Vũ Công chọn vậy?”

“Ai biết. Ừm…Nhưng nghe đâu trong gia phả của nhóc ấy có một vị tướng ấy.”

“...Con bé là hậu duệ của Trung Vũ Công sao?”」

Đoạn này đã dấy lên nhiều tranh cãi cho những người đọc đến chương 40 của ‘Cách Sống Sót’, ngoại trừ tôi.

Không, sao chỉ có con nhóc đó được trở thành hậu duệ của Trung Vũ Công chứ?

Nhưng tôi đã đọc hết cuốn tiểu thuyết trừ chương cuối, nên tôi biết rõ. Lee Jihye không thuộc gia phả của Trung Vũ Công.

[Chòm sao ‘Hải Thượng Chiến Thần’ nhớ về người bạn cũ của mình khi nhìn hoá thân ‘Lee Jihye’.]

「“Vậy là nhóc mang họ Lee ở Deoksu sao?”

“Không, em là họ Lee ở Jeonju.”」

[Chòm sao ‘Hải Thượng Chiến Thần’ đang nhìn vào hậu duệ của một cố hữu.]

Lee Jihye là hậu nhân của Lee Eokgi, một chiến hữu của Trung Vũ Công.

Nghị Mẫn Công, Lee Eokgi.

Ông đã sát cánh bên Trung Vũ Công và lãnh đạo hải quân giành chiến thắng trong trận Tanghangpo và trận Hansan-do. Và ông cũng là một trong số ít những người đứng về phía Trung Vũ Công khi bị vu oan. Tuy nhiên, vì không có đủ số lượng truyền thuyết, Lee Eokgi đã không thể trở thành một chòm sao.

[Chòm sao ‘Hải Thượng Chiến Thần’ đang nhìn hoá thân ‘Lee Jihye’ với đôi mắt buồn.]

Vì lý do đó, Trung Vũ Công đã chọn Lee Jihye.

Ông không chọn hậu duệ của mình, mà lại chọn hậu duệ của người bạn từng bảo vệ mình. Có thể đó là suy nghĩ của Trung Vũ Công.

Nhưng chắc Trung Vũ Công đã không lường được.

Rằng cháu chắt của người chiến hữu đáng tin cậy nhất của mình đã chính tay giết chết người bạn thân nhất của nó và trở thành một con quỷ.

À thì…theo như thiết lập của cuốn tiểu thuyết thì mọi chuyện là vậy.

[Một kịch bản tiền thưởng đã được mở ra!]

[Kịch bản tiền thưởng – Tất Tử Tức Sinh, Hạnh Sinh Tức Tử[note73561]]

Danh mục: Phụ

Độ khó: B+

Điều kiện: Chòm sao ‘Hải Thượng Chiến Thần’ cần sự trợ giúp của bạn. Hãy động viên Lee Jihye, hoá thân của ‘Hải Thượng Chiến Thần’, và chiến thắng trận Myeongnyang.

Giới hạn thời gian: 2 tiếng

Phần thưởng: Một Tinh ấn của Hải Thượng Chiến Thần.

Thất bại: --

Vừa đọc xong kịch bản, tôi còn tưởng mắt mình có vấn đề.

Thường thì các kịch bản tiền thưởng sẽ không được mở ra bởi chỉ một chòm sao. Tôi đọc kĩ lại lần nữa vì thấy hơi lạ lạ, và phát hiện phần thưởng của nó còn khủng hơn nữa.

…Tinh ấn của Trung Vũ Công?

Nếu hoàn thành kịch bản này, tôi sẽ có thể sử dụng một Tinh ấn của Trung Vũ Công mà không cần ký hợp đồng bảo trợ sao? Tôi lay người Lee Jihye.

“Lee Jihye, dậy đi nào. Nhanh.”

“Không muốn! Oẹ…Chỉ cần ba người các người là được rồi mà!”

“Nhóc không cầm cự được thêm chút nào nữa sao?”

“...Cầm cự? Ông chú không biết cái khỉ gì hết.”

Tôi không biết…

Phải rồi, đây là cách nói chuyện của con nhóc này. Nhưng giờ không phải lúc bao dung cho mấy hành động trẻ con của nó.

“Không, tôi biết. Nhóc kiên quyết thế này không phải vì cơn say sóng.”

“...Sao?”

“Mà là vì người bạn đã chết của nhóc rất thích bộ phim này.”

Lee Jihye kinh ngạc, gương mặt nhóc hiện giờ giống như một tuyển thủ boxer bị đấm mạnh vào cằm. Như thể một thước phim đang chạy trong đầu cô nhóc. Đó là kịch bản đầu tiên ở trường cấp ba nữ sinh Daepo. Cô bóp chặt cổ bạn mình bằng tay không.

“C-Cái đó…Làm sao chú…?”

“Đừng hỏi vì sao tôi lại biết chuyện đó. Không còn thời gian để giải thích nữa.”

Lee Jihye nhìn tôi bằng đôi mắt trống rỗng.

“Nhóc tự tay giết bạn mình chỉ để chết như thế này à?”

Sàn tầng một của con thuyền bị đâm thủng bởi một cái móc sắt. Tôi dùng tay không bắt lấy cái móc đang phóng về phía Lee Jihye. Lee Jihye kinh hoảng nhìn về phía tôi.

“Giờ nhóc có thể chọn chạy khỏi đây, hoặc không. Nhóc sẽ không bao giờ nhận được sự tha thứ. Tuy nhiên-”

Những tiếng hét lớn phát ra ở xung quanh. Tôi có thể nghe thấy âm thanh bọn cướp Nhật Bản đang nhảy vào tàu.

“Nếu giờ nhóc tỉnh táo lại, ít nhất nhóc vẫn có thể cứu được vài người.”

Tôi đi lên tầng hai, bỏ lại Lee Jihye đang run bần bật.

Lee Gilyoung và Jung Heewon đã bị bao vậy. Tôi nâng vũ khí lên. Kẻ thù chỉ là những tên lính Nhật bình thường. Chúng tôi sẽ không thua trong một trận giáp lá cà. Vấn đề là nhân lực bên đó quá đông.

“Khục!”

Tôi vung kiếm chém những tên lính đang lao về phía mình, nhưng dường như chúng cứ liên tục xuất hiện mà không hết được. Tất cả sẽ tiêu đời nếu con thuyền này chìm. Bộ phim sẽ kết thúc một cách bi thảm và chúng tôi đều sẽ bỏ mạng tại đây.

“Lee Jihye!”

Lúc này tôi đã nhận ra sự vĩ đại của Lee Sunsin.

Ông ấy đã dẫn dắt đoàn đội chiến thắng cuộc chiến này bằng cách nào vậy chứ?

“Tỉnh táo lại đi!”

Đây là một kịch bản đáng nguyền rủa. Bọn tôi không có Song Yeojung hay Jung Eungdoo[note73562] ở đây.

Tất cả những gì chúng tôi có lúc này là một con nhóc yếu đuối được Trung Vũ Công bảo trợ. Cô bé đó đang loạng choạng bước lên tầng hai.

“T-Tôi là một kẻ đáng kinh tởm. Tôi…Tôi không đáng được sống…”

Phải, đúng là kinh tởm thật. Cũng như cái cách mà tôi lợi dụng con bé vậy.

“Không có ai xứng đáng cả.”

“Ư-Ức…”

Nước mắt trào ra trên gương mặt Lee Jihye. Tôi giữ chặt lấy tấm khiên của Hercules và đứng chắn trước mặt cô bé.

Keng! Keng! Keng!

“Nhóc phải sống sót và chịu trách nhiệm đi! Dùng cả đời còn lại để chuộc tội hoặc sống một cuộc sống rác rưởi cũng được. Nhưng dù thế nào cũng phải sống trước đã!”

Con thuyền bị tổn hại đáng kể bởi cuộc pháo kích liên hoàn. Tôi lạnh mặt quay sang cô nhóc.

“Hay nhóc thật sự muốn chết ở đây?”

[Sự hiểu biết của bạn đối với nhân vật ‘Lee Jihye’ đã tăng lên.]

Vô vàn biểu cảm hiện lên trên khuôn mặt đẫm nước mắt của Lee Jihye. Cô chìm đắm trong những cảm xúc tối tăm của sự oán hận, tự khinh bỉ và mất niềm tin vào thế giới. Tuy nhiên, ẩn dưới đó vẫn có một cảm xúc thẳng thắn và rõ ràng.

⁠「Mình không muốn chết.」

Các chòm sao rất ích kỷ. Có một số kẻ không buồn hỗ trợ cho hóa thân của mình, cũng có vài kẻ thậm chí còn mặc kệ sống chết của hóa thân. Nhưng.

Không một chòm sao nào lại không quan tâm đến việc hóa thân của mình đang ở trong một cảnh được dựng nên từ ‘truyền thuyết’ của chính bản thân họ cả.

[Chòm sao ‘Hải Thượng Chiến Thần’ đã đáp lại ý chí của nhân vật ‘Lee Jihye’.]

Một ánh sáng đỏ rực chói lóa tỏa ra từ người Lee Jihye. Thế là Yoo Junghuyk lại được hưởng lợi, mà tôi cũng không phải trắng tay. Tôi cũng nhận được một thứ.

[Nhân vật ‘Lee Jihye’ đã nhận được một Tinh ấn mới.]

Tinh ấn của Ngân Kiếm Ma Lee Jihye. Đây là Tinh ấn mạnh nhất sẽ giúp Lee Jihye trở thành Đô Đốc Hải Quân trong tương lai.

“…Tâu Bệ hạ.”

Lee Jihye cầm chặt chuôi kiếm và nhìn về phía đại dương. Có rất nhiều kẻ thù nhưng lại không có đồng minh nào. Con bé lặng lẽ hướng mũi kiếm về phía trước.

“Thần vẫn còn 12 chiến thuyền nữa.”

Một luồng sáng rực rỡ tỏa ra từ mũi kiếm.

[Nhân vật ‘Lee Jihye’ đã kích hoạt Tinh ấn ‘Hạm Đội Ma’ Lv. 1!]

Khu vực xung quanh trở nên mờ ảo bởi hơi nước bốc lên. Nước văng tung tóe khắp nơi cùng sự xuất hiện lần lượt của 12 con thuyền trên mặt biển.

“Hãy đánh bại tất cả kẻ thù.”

Tiếng trống trận của quân Nhật vang lên đầy lúng túng. Pháo đạn được nả liên tục về phía hạm đội ma. Nhưng vì hạm đội ma không có thực thể nên chúng không chịu bất kỳ tổn hại nào.

“Tất cả các ngươi phải chôn thây ở nơi này.”

Cuối cùng, hạm đội của Lee Jihye di chuyển về phía trước. 12 chiến thuyền đạp gió rẽ sóng vươn lên cùng bọt nước trắng xóa. Những đại bác tỏa khói đạn trắng xóa bắt đầu khai hỏa, loại bỏ đi hết những con thuyền chắn đường.

Bùm bùm bùm bùm bùm!

Cô gái trẻ lau khô nước mắt chỉ huy cả chiến trường.

Đứng trước hạm đội ma, những con tàu chiến của Nhật Bản hoàn toàn mất đi khí thế. Không chỉ tôi, mà cả Jung Heewon và Lee Gilyoung đều phải lau mắt mà nhìn khung cảnh trước mặt.

Đây chính là sức mạnh thực sự của một ‘Tinh ấn’. Đó là sức mạnh của một vị tướng bất khả chiến bại trong các trận hải chiến.

Dưới ánh nắng dần lụi tàn của hoàng hôn, những tiếng hét thất thanh của lính Nhật văng vẳng trong làn khói thuốc súng. Các xoáy nước dưới eo biển Myeongnyang cuốn đi những xác chết đẫm máu. Chưa đến một tiếng sau, con thuyền cuối cùng của quân địch cũng bị đánh chìm.

[Chủ Nhân Rạp Chiếu Phim rất hài lòng với cái kết mới của bộ phim.]

[Đã đạt được ‘Danh Đề Cuối Phim’ thứ tư.]

[Diễn viên: Kim Dokja, Jung Heewon, Lee Jihye, Lee Gilyoung.]

[Bạn nhận được 500 xu phần thưởng.]

Ngay khi nhận dược danh đề cuối phim, vài thông báo khác lại tiếp tục hiện lên.

[Đã đạt đủ điều kiện hoàn thành kịch bản tiền thưởng.]

[Bạn đã nhận được phần thưởng của kịch bản tiền thưởng từ Hải Thượng Chiến Thần.]

Nói thật thì, tôi rất mong chờ phần thưởng này. Có lẽ tôi sẽ nhận được cái gì đó tựa như Hạm đội ma. Nếu được như vậy thì tôi không cần phải ganh tị với Lee Jihye nữa.

[Đã nhận được Tinh ấn ‘Kiếm Ca’.]

Tôi cứ tưởng mình nghe nhầm.

Tinh ấn ‘Kiếm Ca’. Trong nguyên tác, phải đến giữa truyện thì Lee Jihye mới nhận được Tinh ấn này. Vậy mà giờ Trung Vũ Công lại đưa nó cho tôi.

[Chòm sao ‘Hải Thượng Chiến Thần’ cảm thấy biết ơn bạn.]

Theo cách nào đó, hiện tại tôi cần Tinh ấn này còn hơn cả Hạm Đội Ma. Nếu có được Tinh ấn này, có có thể sẽ ngăn được trường hợp tệ nhất có thể xảy ra trên tầng 8.

Khung cảnh xung quanh dần thay đổi và chúng tôi quay trở lại bên trong rạp chiếu phim. Lee Jihye kiệt sức nhìn tôi chằm chằm.

“Ông chú.”

“Nhóc nghỉ ngơi ở đây đi. Bọn tôi sẽ đi cứu Yoo Junghyuk.”

“Nhưng…”

“Nghe lời đi.”

Tôi đã nhận được một Tinh ấn mới, nhưng giờ không phải lúc vui mừng về điều đó. Dù nó có tốt cỡ nào cũng vô nghĩa nếu ‘thế giới’ kết thúc. Để ngăn chặn cái ‘kết thúc’ đó, tôi buộc phải cứu được Yoo Junghyuk.

[Bạn đã tiêu thụ 4,000 xu.]

[Bạn đã sử dụng huyết thanh tăng cường chỉ số.]

[Thể lực Lv. 18 ➝ Thể lực Lv. 24]

[Sức mạnh Lv. 18 ➝ Sức mạnh Lv. 24]

[Nhanh nhẹn Lv. 11 ➝ Nhanh nhẹn Lv. 20]

[Ma thuật Lv. 10 ➝ Ma thuật Lv. 15]

[Toàn bộ chỉ số đã tăng lên đáng kể!]

Chúng tôi leo lên những bậc thang cuối cùng.

“Mọi người, chuẩn bị sẵn sàng đi.”

[Bạn đã tiến vào tầng thứ tám, Vườn Địa Đàng.]

Tầng tám của rạp chiếu phim là một sân thượng. Có một mái vòm nhỏ nhìn giống như trong một rạp hát. Ngay khi bước vào bãi cỏ xanh mướt trên sân, tôi đã nhìn thấy bóng lưng của vị hồi quy giả đáng quý mà chúng tôi đang tìm kiếm.

A…

Nếu hắn mà chết thì rất nhiều người sẽ phải khốn khổ, chỉ nghĩ tới thôi đã tức nổ phổi rồi. May là, đầu hắn vẫn vừa tầm để tôi tán cho một phát.

“Ê Yoo Junghyuk!”

Tôi chạy đến chỗ Yoo Junghyuk và đập thật mạnh vào gáy hắn ta.

Ghi chú

[Lên trên]
Là một loại thuyền nổi tiếng của Triều Tiên, được dùng suốt thời Joseon cũng như chiến tranh Nhật Bản - Triều Tiên.
Là một loại thuyền nổi tiếng của Triều Tiên, được dùng suốt thời Joseon cũng như chiến tranh Nhật Bản - Triều Tiên.
[Lên trên]
Bản gốc: 必死卽生(필사즉생) 幸生卽死(행생즉사) là một câu nói của Lý Thuấn Thần được ghi lại trong ‘Loạn trung nhật ký’
Bản gốc: 必死卽生(필사즉생) 幸生卽死(행생즉사) là một câu nói của Lý Thuấn Thần được ghi lại trong ‘Loạn trung nhật ký’
[Lên trên]
Hai vị tướng thân cận của Lee Sunsin
Hai vị tướng thân cận của Lee Sunsin
Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

Thanks for new chapter, trans
Xem thêm