• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Hồi 9: Mola toàn tri

Chương 37

1 Bình luận - Độ dài: 2,839 từ - Cập nhật:

Ngay khoảnh khắc cặp mắt vàng rực kia lia đến chỗ chúng tôi, một tiếng gầm đinh tai vang lên.

Gàoooo!

[Quái vật cấp 7, Khủng Long Bạo Chúa đã phát hiện ra bạn.]

[‘Khủng Long Bạo Chúa’ đã phát động kỹ năng ‘Sợ Hãi Kẻ Săn Mồi’!]

[Kỹ năng độc quyền ‘Bức Tường Thứ Tư’ đã chặn hiệu ứng của kỹ năng ‘Sợ Hãi Kẻ Săn Mồi’.]

Nhờ có Bức Tường Thứ Tư nên tôi vẫn giữ được bình tĩnh, nhưng tôi lại không thể ngừng được cơn ớn lạnh đang chạy dọc sống lưng. Đây chính là nỗi sợ trước kẻ săn mồi.

“Mọi người, mau tránh ra!”

Jung Heewon và Lee Jihye đang hoá đá đã lấy lại tinh thần. Tôi dẫn Lee Gilyoung đang ở sau lưng mình rút lui.

Ầm ầm ầm ầm!

Một cái đuôi dài vung vào khu rừng trước mặt chúng tôi.

“Aaaa!”

Đám người đang chạy ngã ngửa ra cả và hộc máu. May là Jung Heewon và Lee Jihye đã tránh khỏi khu vực nguy hiểm.

Tôi hét lên với Lee Gilyoung nằm bên cạnh.

“Gilyoung lùi lại, còn cô Heewon và Jihye tản ra hai bên đi!”

Rồi một thông báo hiện lên.

[Nhân vật ‘Lee Gilyoung’ đã kích hoạt kỹ năng ‘Bách Khoa Khủng Long’!]

…Hả?

“Khủng long bạo chúa khá nhanh nhẹn so với kích thước của chúng, nhưng rất dễ bị tổn thương do tầm nhìn bị hạn chế.”

“...Sao?”

“Em đã thấy nó trong sách khi còn nhỏ.”

“Khi còn nhỏ?”

“...Nhỏ hơn bây giờ.”

Tôi ngơ ngác nhìn Lee Gilyoung. Chuyện này để tính sau vậy.

Gàoooo!

[Kỹ năng độc quyền ‘Thuần Bạch Tinh Năng’ đã được kích hoạt.]

Tôi vẫy vẫy lưỡi kiếm phát sáng để thu hút sự chú ý của con khủng long. Lee Jihye và Jung Heewon không phải tanker, Lee Gilyoung lại càng không phải. Vậy nên, hiện tại chỉ có tôi có thể mạo hiểm.

“Trong lúc tôi thu hút sự chú ý của nó, hãy tấn công vào phía sau–”

Tôi còn chưa dứt lời thì Lee Jihye và Jung Heewon đã di chuyển ra phía sau con khủng long. Bọn họ đã nhanh chóng hiểu ý tôi.

Gàooooo!

Tôi chật vật né đi hàm răng sắc bén đến gần cùng những lần giẫm đạp. Trước khi tôi kịp triệu hồi Vẹn Tín, đuôi của nó đã quật qua ngay trên đầu tôi. Cả người tôi run lên như có dòng điện chạy qua. Tôi sẽ không chết chỉ với đòn đó vì Thể lực của tôi đã đạt tới cấp 20, nhưng có hơi chóng mặt.

Có lẽ cho đến hiện tại tôi vẫn khá may mắn. Tôi nghĩ giờ tôi mới là con mola chứ không phải Yoo Junghyuk nữa.

Xoẹt! Xoẹt!

Trong lúc đó, Jung Heewon và Lee Jihye vẫn đang nỗ lực tấn công con khủng long. Họ sử dụng tổng hợp hai kỹ năng ‘Luyện Kiếm’ và ‘Kendo’. Đã có vài nhát kiếm lớn hằn lên cặp chân khổng lồ của con khủng long bạo chúa. Nếu cứ tiếp tục như vậy, dù có hơi tốn thời gian nhưng con khủng long sẽ bị hạ thôi.

“Anh ơi! Em sẽ đánh lạc hướng nó cho!”

“Không! Gilyoung em–”

“Em làm được!”

Đột nhiên, Lee Gilyoung tiến lên phía trước và đưa ra một tín hiệu khó hiểu. Tôi định lên tiếng thì một con bọ ngựa khổng lồ chợt từ đâu bay đến, đâm vào mắt con khủng long rồi bay đi. Đó là con Titano nói chuyện với Lee Gilyoung lúc nãy.

Gàoooo!

Đôi mắt con khủng long bạo chúa chuyển động hỗn loạn trong khi nó đuổi theo con bọ ngựa đã làm rối loạn tầm nhìn của mình. Lee Gilyoung vung vẩy tay một cách điệu nghệ để điều khiển con bọ ngựa. Điều này làm tôi phải nhìn Lee Gilyoung bằng một con mắt khác.

Thằng nhóc này không phải nhân vật quan trọng bí ẩn nào đó đấy chứ? Bảo sao Yoo Junghyuk lại muốn có em ấy.

Gàoooo!

Nhờ có Lee Gilyoung, lợi thế trên chiến trường nhanh chóng nghiêng về phía chúng tôi. Chuyển động của con khủng long bạo chúa dần chậm đi, trong khi đó, hai mắt của Jung Heewon và Lee Jihye đã loé lên ánh đỏ.

[Diệt Quỷ].

Kỹ năng này làm sức mạnh tinh thần của họ yếu đi, nhưng nó rất hữu dụng với khả năng tăng sức mạnh khi hai người họ hưng phấn. Cảnh tượng ánh mắt của hai cô gái như tóe lửa khi quan sát toàn cảnh khu rừng nhiệt đới thật đáng kinh ngạc.

Thật tiếc vì Lee Jihye đã về đội của Yoo Junghyuk. Tuy nhiên, Jung Heewon cũng có tiềm năng phát triển rất khủng bố. Thẩm Phán Hủy Diệt là một thuộc tính rất tốt, hơn nữa, cô ấy cũng chưa có nhà tài trợ.

Có vẻ thể lực của con khủng long bạo chúa đã giảm đi đáng kể. Đã đến lúc ra đòn chốt hạ.

[Thanh Kiếm Đức Tin đã được kích hoạt!]

Tôi bắt đầu tập trung vào lượng ma thuật còn lại trong người. Tôi không có nhà tài trợ, cũng không nhanh nhẹn như Jung Heewon hay Lee Jihye. Nhưng điều đó không có nghĩa là đòn tấn công của tôi không mạnh. Dù sao thì tôi cũng có tool hack mà.

Gàoooo!

Lưỡi kiếm Ether.

[Đã kích hoạt phần tùy chọn đặc biệt của Vẹn Tín.]

[Thuộc tính Ether được chuyển đổi sang ‘Hoả’.]

Một lượng lớn ma thuật bị rút ra khỏi cơ thể làm tôi nhanh chóng suy yếu. Nhưng tôi mặc kệ, lát nữa sẽ có cách hồi phục năng lượng sau.

Lưỡi kiếm dài thêm một mét và được bao trùm trong ánh lửa.

Tôi chạy sang mạn sườn của con khủng long bạo chúa.

“Tất cả tránh ra!”

Ngay lúc con khủng long khựng lại và chuyển động chậm đi, tôi liền nhảy lên đuôi của nó. Tôi mém té vài lần vì không có loại kỹ năng như ‘Giữ Thăng Bằng’ nhưng tôi đã bám trụ được bằng cách đâm kiếm vào lớp da của nó.

Gàoooo!

Con khủng long bạo chúa đổ máu và thân thể nó ngã xuống đất lăn lộn. Tôi cứ liên tục đâm kiếm vào người nó ngay khi có cơ hội. Ngọn lửa đốt cháy vết thương do lưỡi kiếm chém ra.

Đôi mắt vàng rực của con khủng long bạo chúa nhìn chằm chằm vào tôi, nó đau đớn hấp hối một lúc rồi chết hẳn.

[Bạn đã thành công trở thành người đầu tiên săn được quái vật cấp 7 ‘Khủng Long Bạo Chúa’!]

[Bạn nhận được 1,000 xu phần thưởng.]

“A…Cuối cùng cũng xong rồi.”

“Tôi biết là chúng ta sẽ làm được mà.”

Jung Heewon hít thở một cách nặng nề và nói với biểu cảm đầy tự hào. Đúng là phải tự hào, vì khủng long bạo chúa là loài thuộc top đầu trong đám quái vật cấp 7 đó. Lee Jihye lập tức xông tới chỗ tôi.

“Mình tôi cũng hạ được nó chứ bộ!”

“Gì? Nếu cứ để nhóc đánh như lúc nãy thì còn lâu mới diệt được nó đấy nhé.”

Tôi vừa lau chùi thanh kiếm của mình vừa lên tiếng. Jung Heewon hỏi.

“Nhưng trong phim thì con khủng long có bị giết không?”

“Không, nhưng thế này vui hơn nhiều không phải sao?”

“...Hả?”

“Bộ phim thuộc thể loại giả tưởng, hành động và phiêu lưu. Như này chắc là được rồi.”

Đúng lúc đó, một thông báo từ hệ thống loé lên trong đầu tôi.

[Chủ Nhân Rạp Chiếu Phim rất hài lòng với cái kết mới của bộ phim.]

Jung Heewon la lên như thể chuyện này rất vô lý.

“Ể?”

Đúng vậy. Chiến lược để phá đảo Hầm Ngục Rạp Chiếu Phim không phải là hướng đến ‘kết thúc thực sự’.

Nếu làm vậy, Yoo Junghyuk sẽ không thể đánh bại được hầm ngục này. Mục tiêu là tạo ra kết thúc mà ‘Chủ Nhân Rạp Chiếu Phim’ đang ở trung tâm của hầm ngục hài lòng. Sẵn nói thêm, tên chủ rạp là một kẻ cực kỳ điên cuồng.

“Giờ mọi người hiểu rồi chứ? Chúng ta chỉ cần phá nát mọi thứ thôi.”

Nói cách khác, cứ loại bỏ hết mọi chướng ngại vật thì bộ phim sẽ tự kết thúc.

[Bạn có thể tiến lên tầng trên.]

[Hãy di chuyển bằng máy bay trực thăng nằm trên sân thượng phòng thí nghiệm.]

“Từ từ hẵng đi. Lấy phần thưởng trước đã.”

Tôi bắt tay vào rà soát khu vực xung quanh con khủng long bạo chúa. Không lâu sau, tôi tìm thấy một người thuộc đám người tiến vào bộ phim trước chúng tôi. Những kẻ còn lại hoặc đã bị con khủng long ăn thịt, hoặc là bị cụt tay cụt chân cả rồi.

“Ê, dậy coi.”

“Ư-ư…”

Máu trên người anh ta vẫn không ngừng chảy. Là do vuốt của con khủng long gây ra. Vết thương lộ ra cả xương, rõ là gã không sống được bao lâu nữa.

“Thở chậm thôi.”

“Khụ khụ!…Sống…”

Tôi đút cho gã chút nước mà tôi đem theo. Gã uống được một ít rồi lại hộc máu. Tôi buộc phải nhanh chóng hỏi gã vài câu.

“Làm sao cậu tới được đây?”

“G-Giáo Đồ…”

“Bọn họ là ai?”

Hơi thở của người đàn ông dần yếu đi.

“Sách Khải Huyền…nhận được…”

…Sách Khải Huyền?

“Tôi muốn…sống…”

Máu trào ra từ miệng người đàn ông. Gã đã chết. Jung Heewon và những người khác đi tới sau lưng tôi.

“Người đó…?”

Tôi lắc đầu và nhìn xuống người đàn ông đã nhắm mắt.

‘Sách Khải Huyền’ à. Đúng là nực cười.

Theo như tôi biết, chỉ có Anna Croft là có khả năng ‘Nhìn Thấu Tương Lai’ trong ‘Cách Sống Sót’.

Vậy thì chỉ còn một câu trả lời.

…Là những người đã đọc cuốn tiểu thuyết ngoài tôi. Nhưng bọn chúng không biết nhiều như tôi. Bằng chứng là chúng không dám tới đây trực tiếp để kiểm chứng thông tin.

“Anh Dokja?”

“Nghỉ ngơi thôi.”

Tôi phủ một tấm lá lớn lên thi thể của người đàn ông và cùng mọi người tập hợp gần con khủng long bạo chúa. Chúng tôi phải đẩy nhanh tốc độ nếu muốn đuổi kịp Yoo Junghyuk. Nhưng nếu không nghỉ ngơi đầy đủ, cả nhóm sẽ kiệt sức trước khi gặp được hắn.

Tôi kiểm tra xác của con khủng long.

Tôi tìm ở phần đầu và tim của nó nhưng thật không may, không có cái lõi quái vật nào cả. Nhưng như vậy không có nghĩa là không có thu nhập. Jung Heewon chảy cả nước miếng khi nhìn thấy miếng thịt khủng long được nướng trên lò lửa.

“...Cái này có thể ăn được sao?”

“Có thể vì nó đã được nướng chín bằng lửa ma thuật rồi. Những phần còn sống thì có thể dùng Lò Ma Thuật để nấu.”

Chúng tôi ngồi cạnh nhau thành một vòng tròn xung quanh đùi con khủng long bạo chúa. Khói bốc lên nghi ngút khi tôi cắt từng miếng thịt ra. Lee Gilyoung la lên.

“Nhìn ngon quá!”

Lee Jihye nhanh tay chộp lấy miếng thịt đầu tiên. Những người còn lại, bao gồm cả tôi, cũng cắt ra cho mình những miếng thịt lớn. Việc thưởng thức một phần ăn lớn cỡ này là một điều xa xỉ mà có mơ tôi cũng không nghĩ tới khi còn là một nhân viên văn phòng. Lee Jihye nhắm mắt tận hưởng hương vị ngon ngọt trong miệng. Rồi con bé lẩm bẩm đầy sung sướng.

“A, sơn hào hải vị là đây chứ đâu…”

Nó thật sự rất ngon.

Phần mỡ được bao xung quanh thịt nạt, làm miếng thịt hoàn toàn khác với thịt chuột đất. Cái cảm giác mỗi lần cắn một miếng ấy…Nếu Yoo Sangah ở đây thì chắc cổ khóc luôn quá.

Sau khi tiêu thụ xong đống thịt, tôi cảm thấy thể lực của mình đang dần hồi phục. Thịt của những sinh vật cấp cao có nhiều khả năng đặc biệt. Tuy nhiên, vẫn phải cẩn thận trong vài trường hợp. Jung Heewon thở dài.

“Phù…Ăn no rồi. Nó ngon thật, nhưng nếu ăn thêm thì tôi khóc mất.”

Chúng tôi nghỉ ngơi một lúc, sau đó tiến thẳng vào phòng thí nghiệm nằm ở trung tâm hòn đảo.

Chúng tôi đã gặp phải vài con chim ăn thịt trên đường đi, nhưng so với khủng long bạo chúng thì chúng vẫn dễ xử chán.

Có rất nhiều ống nghiệm và bình ly trong phòng thí nghiệm. Trong này còn có những lồng ấp nhỏ chứa phôi khủng long và các mẫu máu. Chỉ còn thiếu một thứ.

Tôi bắt gặp vài vật phẩm khi bước vào hành lang phía trong.

[Huyết Thanh Tăng Cường Thể Lực]

[Huyết Thanh Tăng Cường Ma Thuật]

[Huyết Thanh Tăng Cường Tốc Độ]

[Huyết Thanh Tăng Cường Sức Mạnh]

Như tôi đoán, chúng đều ở đây. Tôi bắt đầu đóng gói mấy ống huyết thanh bỏ vào túi. Cũng giống như Lõi Ngư Long, những vật phẩm tăng cường chỉ số tổng thể này chỉ có tác dụng trong những kịch bản đầu.

Không phải chỉ có một hai ống, mà ở đây có tận 20 ống huyết thanh. Nếu vậy, chỉ số tổng thể của tôi có thể tăng lên một cách điên cuồng. Chính vì biết trước được kịch bản ẩn này nên tôi mới tiết kiệm xu thay vì đầu tư vào chỉ số của mình.

Những huyết thanh này chỉ có tác dụng khi chỉ số tương ứng với chúng thấp hơn cấp 30.

“Ông chú tìm được gì đó?”

…A, cái con nhỏ âm hồn bất tán này.

“Cái gì? Huyết thanh tăng cường thể lực?”

Hai mắt Lee Jihye sáng lên và cô nhóc nhanh tay chôm lấy một ống huyết thanh.

“Ông chú định ăn mảnh chứ gì?”

“Ăn mảnh? Tôi á? Làm gì có! Đương nhiên phải chia cho mọi người nữa chứ!”

“Chị ơi, nhìn này! Ông chú…!”

Những người khác trong nhóm nghe thấy động tĩnh thì tập trung lại gần. Jung Heewon hơi sốc khi nhìn thấy thông tin vật phẩm.

“Ôi trời đất ơi…Mấy vật phẩm này là sao vậy?”

“...Đây là kịch bản ẩn.”

Tôi bất mãn trả lời. Đệt, khốn thật chứ. Không phải chỉ có mình tôi bắt con khủng long bạo chúa nên nếu cuỗm hết đống này thì lương tâm tôi cũng hơi cắn rứt…

[Một vài chòm sao không hài lòng với tình hình hiện tại.]

Lee Jihye nhìn chằm chằm ống huyết thanh tăng cường sức mạnh và mở miệng.

“Ông chú có thể cho tôi huyết thanh tăng cường sức mạnh không? Tôi có hơi yếu mảng đó.”

[Kỹ năng độc quyền ‘Danh Sách Nhân Vật’ được kích hoạt.]

Mở bản tóm tắt số liệu tổng quát.

[Tóm Tắt Nhân Vật.]

Tên: Lee Jihye

Thuộc tính độc quyền: Ngân Kiếm Ma (Hiếm)

Kỹ năng độc quyền: Luyện Kiếm Lv. 4, Diệt Quỷ Lv. 1, Cảm Quan Tuyệt Đối Lv. 2, Ma Bộ Lv. 2

Tinh ấn: Hải Chiến Lv. 1, Chỉ Huy Đại Quân Lv. 1

Chỉ số tổng thể: Thể lực Lv. 13, Sức mạnh Lv. 17, Nhanh nhẹn Lv. 13, Ma thuật Lv. 10

Con nhóc ranh ma…

“Hở? Chị Heewon, em không thể lấy nó sao?”

“Ừm, anh Dokja là người phát hiện ra chúng nên anh ấy mới là người có quyền quyết định…”

Nói thật thì, các thành viên khác trong nhóm nhận đống này thì không thành vấn đề, nhưng đưa cho Lee Jihye thì hơi lãng phí. Dù sao thì con bé ở bên đội của Yoo Junghyuk mà.

[Chòm sao ‘Thẩm Phán Quỷ Diện Hỏa Thiêng’ trông chờ sự công bằng từ bạn.]

Công bằng à…Phải rồi, chơi một trò chơi công bằng là được chứ gì.

“Chơi kéo búa bao quyết định đi?”

“Kéo búa bao?”

“Người chiến thắng sẽ lấy được nhiều nhất.”

Vẻ tham lam hiện rõ trên gương mặt Lee Jihye.

“Chơi luôn!”

“A…Tôi sẽ làm theo lời anh Dokja. Nhưng có ổn không vậy? Có thể sẽ có sai sót.”

“Vậy thì có nghĩa là ông chú không may mắn nhỉ?”

Lee Jihye hỏi. Cô nhóc đang rất háo hức với việc sắp nhận được một phần vật phẩm.

“Bắt đầu với huyết thanh tăng cường sức mạnh nhé.”

Tôi đưa ống huyết thanh ra và nói với Lee Jihye.

“Nhóc chơi với tôi.”

“Tôi giỏi trò này lắm đấy. Có được không đó?”

“À ha, vậy đó hả?”

Tôi mỉm cười với Lee Jihye.

[Kỹ năng độc quyền ‘Góc Nhìn Của Độc Giả Toàn Tri’ giai đoạn 1 đã được kích hoạt!]

[Nhân vật ‘Lee Jihye’ chuẩn bị ra ‘kéo’.]

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận