• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01

Chương 7: Không thể không đăng ký

2 Bình luận - Độ dài: 2,671 từ - Cập nhật:

Giờ thì mọi chuyện đã rõ, đặt biệt là thái độ ân cần hơn của Hasfeldt với tôi những ngày qua.

Không có thời gian để nghĩ sâu xa, đọc xong lá thư là tôi chạy vụt ra ngoài.

Tôi đi thẳng tới khu nghiên cứu Thổ Ma pháp ở tầng ba. Đây là nơi chủ yếu dành cho các giáo sư và nghiên cứu sinh chuyên tạo ra golem. Khi đến cuối hành lang, tôi thấy một tấm biển mang cái tên quen thuộc.

[Meriga Heerlein / Đangtrong phòng]

Cốc cốc cốc.

Tôi gõ cửa như một con mèo đang cào để được ra khỏi nhà vệ sinh. Tay tôi ướt đẫm mồ hôi vì lo lắng.

“Mời vào.”

Khi tôi bước vào và đóng cửa lại, mùi đặc trưng của các nguyên tố đất hiếm xộc thẳng vào mũi. Khá khác biệt so với mùi của phòng thí nghiệm Hỏa Ma pháp.

Giáo sư Heerlein đang ở giữa phòng, mổ xẻ một chi của ma thú cấp cao.

“Ôi chà, sao em lại đến đây?”

“Em có chuyện khẩn cấp cần nói.”

Tôi kể hết mọi chuyện cho Giáo sư Heerlein.

Rằng tôi đã nhìn thấy một bức thư trên bàn Giáo sư Hasfeldt gửi từ Hoàng đế. Rằng hoàng tử muốn đưa tôi vào cung điện làm nô lệ, hoặc thậm chí là tỳ thiếp.

Sau khi nghe xong, Heerlein mỉm cười hiền hậu rồi nói:

“Vậy thì chỉ còn một cách.”

“Vâng.”

Đăng ký vào Học viện.

“Ngay cả một người như hoàng tử cũng không thể phá vỡ truyền thống lâu đời của Học viện.”

Học viện Ma pháp Tilette vừa là nơi giáo dục vừa là cơ quan phòng vệ quốc gia. Để duy trì lòng trung thành của các pháp sư có xuất thân thường dân hoặc quý tộc cấp thấp—những người đang trấn giữ đường biên giới phía Bắc dài hàng ngàn cây số chống lại Ma thú—chế độ tự chủ của Học viện bắt buộc phải được giữ nguyên.

Vi phạm vì lý do ngu ngốc như đưa một nô lệ vào cung điện ư? Tôi dám chắc sẽ có một kẻ nào đó, tay cầm kiếm, lao thẳng vào hoàng cung vì chuyện đó.

“Được rồi. Người ta bảo ‘rút sừng rồng khi nó còn nóng’. Chúng ta sẽ đẩy nhanh tiến độ từ bây giờ.”

Heerlein bỏ công việc đang làm và nắm lấy cổ tay tôi.

“Trước tiên, cần phải thu thập thông tin.”

Điểm đến đầu tiên là thư viện.

***

Cạch.

Klais Hasfeldt đặt viên phấn xuống và phủi tay.

“Buổi học hôm nay đến đây là hết. Lớp trưởng, hãy thu bài tập tuần trước và bỏ vào hộp nộp bài.”

Sau khi học sinh chào tạm biệt, cô rời khỏi lớp.

“Gần đây cô Hasfeldt dạy chẳng mấy tiến bộ.”

“Tớ biết. Không biết cô có đang lo chuyện gì không?”

“Hehe, ngày nào cũng vậy thì tốt quá!”

Cô nghe thấy tiếng thì thầm sau lưng nhưng không còn tâm trí để để ý.

Klais bước đi trên hành lang phủ đầy lá, vừa đi vừa suy nghĩ.

Con đường nối dài từ tòa nhà chính đến khu nghiên cứu. Mới vài ngày trước, vẫn còn một cô gái quét dọn hành lang này. Một cô gái có đôi mắt vàng nổi bật trái ngược với mái tóc nhạt màu.

Aether.

Cô nô lệ mắt vàng mà Klais đã mua từ chợ nô lệ ba năm trước.

Dù bị sai bảo một cách vô lý liên tục, cô bé đó chưa từng phàn nàn. Thậm chí điều đó khiến Klais tự hỏi liệu mình có đang ép cô ấy quá đáng không.

Có một lý do khiến cô đối xử khắc nghiệt với Aether dù bản thân cũng thấy bất công.

“Tôi cần thứ ma pháp mạnh hơn nữa.”

Mới năm năm trước cô vừa tốt nghiệp Học viện và trở thành một Pháp sư chiến đấu. Với cấp bậc thiếu tá mới được phong, cô đã phải chiến đấu trong vô số trận chiến đẫm máu chống lại Ma thú nơi tiền tuyến.

Nhiều đồng đội của cô đã chết. Xác người chất thành núi suốt nhiều ngày.

Tiền bối mất một tay, hậu bối mất một chân. Ngay cả Heerlein, người từng chỉ huy hàng triệu golem tiến sát tuyến đầu, cũng mất một con mắt. Klais cảm thấy mình hoàn toàn bất lực.

Việc tốt nghiệp thủ khoa thì có ích gì? Là người tiên phong của Hỏa Ma pháp thì có ý nghĩa gì?

Cô không thể bảo vệ đồng đội khi đối đầu với Thảm họa, và ma pháp của cô vô dụng trước Đại Thảm Họa.

Sau khi trở thành giáo sư, cô đã hoàn thiện hai Hỏa Ma pháp Tối thượng:  Chaser FlowCorona (Vầng quang). Đây là những Hỏa Ma pháp mạnh nhất trên lục địa Ahrens.

Thế nhưng… chúng vẫn vô hiệu với Đại Thảm Họa.

Và rồi có người nói: Hỏa Ma pháp đã chạm tới giới hạn.

Thầy cô, hậu bối, đồng nghiệp,... ai cũng nói vậy. Sau khi họ đã chuyển sang nghiên cứu tăng số lần sử dụng còn lại hoặc hủy hoại Ma thú từ bên trong thay vì tăng cường sức mạnh ma thuật.

Khi điều đó đã trở thành một sự thật ngầm định, ngân sách từ hoàng cung cũng dần cạn kiệt. Quốc gia từng đổ tiền vào nghiên cứu Hỏa Ma pháp Tối thượng để đối phó Đại Thảm Họa, nhưng khi thấy Ma thú hiện tại đã có thể bị tiêu diệt bằng phép thông thường, còn Ma pháp mới thì tưởng chừng không thể đạt được, họ không còn lý do để đầu tư nữa.

Số học giả nghiên cứu tăng cường sức mạnh Hỏa Ma pháp ngày càng ít, cho đến khi chỉ còn lại mình Klais.

Rồi một ngày, cô nghe tin có một phiên đấu giá bí mật bán những người Mắt Vàng tại chợ nô lệ gần đó. Với việc đám nghiên cứu sinh liên tục rời bỏ cô, cô cần thêm người hỗ trợ.

Cuối cùng, Klais đã bỏ ra một ngàn đồng vàng để mua cô gái ấy.

─ “Đây là một cuộn trung cấp. Tối ưu nó để cho ra hiệu suất cao hơn.”

─ “Xong rồi.”

─ “Đây là ma thạc cấp thấp. Dựng một ma trận cao cấp chỉ với thứ này.”

─ “Như thế này ổn không?”

─ “Chứng minh xem có thể tạo ra hơn 20 sievert khi dùng cuộn ma pháp tối thượng sau khi bơm khí argon vào lõi phát không.”

─ “Đây ạ.”

Trí tuệ của người Mắt Vàng còn vượt xa những gì thần thoại kể lại. Với sự ám ảnh của mình về việc gia tăng sức mạnh Hỏa Ma pháp, Klais không có lý do gì để nương tay.

Nhưng rồi…

“Cô có muốn trao đổi cô ta lấy ba vạn đồng vàng không?”

Đầu óc cô vẫn quẩn quanh bức thư nhận được hai ngày trước.

 ‘4 tháng còn lại...?’

Cuộc trao đổi sẽ diễn ra sau bốn tháng nữa, nơi cô sẽ nhận được một khoản tiền khổng lồ để đổi lấy việc trợ lý của mình trở thành người hầu riêng của Hoàng tử.

Klais đang cạn kiệt kinh phí nghiên cứu. Không phải Aether vô dụng, nhưng so với ba vạn vàng thì lựa chọn rõ ràng là gì. Ba vạn vàng cơ mà. So với số tiền cô từng bỏ ra ở chợ nô lệ thì đây đúng là một lời đề nghị quá hậu hĩnh và cô không có gì để phản đối. Dù sao thì giá trị của Aether không chỉ nằm ở việc cô bé là Mắt Vàng. Tất nhiên cũng phải kể đến việc Hoàng tử tiêu xài ngân khố quốc gia rất rộng tay.

Không có gì phải đắn đo thêm. Trợ lý riêng của Klais không những giỏi giang mà còn có ngoại hình xuất chúng.

Cô đã ký hợp đồng với Hoàng thất. Dẫu vậy, vì đã bỏ ra một cái giá không nhỏ để có được cô gái Mắt Vàng này nên Klais quyết định giao cho cô ta một việc cuối cùng trước khi gửi đến hoàng cung.

“Ta đi đến hoàng cung đây.”

10 giờ 10 sáng. Klais ghé qua phòng thí nghiệm để lấy áo khoác với giả định rằng trợ lý của mình đang làm việc vào giờ này.

Nhưng trái với suy nghĩ, phòng thí nghiệm lại yên ắng một cách lạ thường. Klais liếc mắt dò xét xung quanh. Cuối cùng, cô phát hiện một mảnh giấy trên bàn làm việc của Aether.

[Được giáo sư Heerlein gọi. Em sẽ quay lại.]

“Meriga? Sao lại đột nhiên…”

Cô không có thời gian để nghĩ sâu thêm. Klais cầm lấy áo khoác và chiếc mũ phù thủy, rồi lên đường đến hoàng cung.

[Đã đi hoàng cung. Tiếp tục công việc tuần trước.]

Cô chỉ để lại một mảnh ghi chú ngắn như thế.

Hoàng đế Yelchin Philiut đón tiếp cô một cách nồng hậu. Thậm chí ông còn gác lại công việc đang làm.

Phòng ngai vàng lập tức được biến thành phòng tiếp khách. Có khoảng 108 gia nhân chuẩn bị một bàn trà di động sang trọng với bánh ngọt và một ấm trà đen thơm ngát.

Lách tách. Hoàng đế bắt đầu lên tiếng trong khi rót trà có hương hoa oải hương thoang thoảng.

“Phải. Ta đoán là ngươi sẽ sớm đến thôi.”

“Thần xin thứ lỗi vì đã làm phiền thời gian quý báu của bệ hạ.”

Klais vốn là người có lối nói chuyện mạnh mẽ nhưng nơi này không phải nơi để thể hiện điều đó. Bằng giọng điềm tĩnh, cô lần lượt trả lời các câu hỏi của Hoàng đế.

“Ngươi nghĩ sao về đề nghị ấy? Ba vạn vàng là đủ chứ?”

“Hơn cả mức cần thiết.”

Dĩ nhiên, so với mức giá thông thường thì là như vậy nhưng Klais không nói ra điều đó. Cô mỉm cười rạng rỡ.

“Ngươi có muốn thêm điều gì không? Vì ngươi mà ta có thể ban thêm một điều ước.”

“Chẳng hay là điều ước như thế nào?”

“Mở rộng lãnh địa, tìm cho ngươi một phu quân tử tế, những thứ mà tiền cũng không mua được.”

“Thần tự thấy mình không xứng đáng, bệ hạ.”

Cô chỉ cần tiền nghiên cứu; đất đai hay chồng con đều không quan trọng. Thực ra thì cô xem chúng là gánh nặng.

Klais nhấp một ngụm trà rồi nhắm mắt lại.

“Vậy thì ta chấm dứt câu chuyện ở đây. Ngươi hẳn cũng bận rộn lắm.”

“Thần chỉ có một điều muốn hỏi, bệ hạ.”

“Là gì? Cứ nói.”

“Tại sao Nhị Hoàng tử lại muốn có nô lệ của thần?”

“Ta cũng đang thắc mắc điều đó.”

Cả nước đều biết Nhị Hoàng tử là tên lăng nhăng sa đọa. Hắn đã có tới mười ba tiểu thư quý tộc làm tình nhân và qua đêm với hơn bảy mươi cung nữ. Nhờ thế mà vị hôn thê vốn mắc bệnh huyết áp thấp của hắn được "chữa khỏi" khi nghe và đọc tin tức về gã, người ta đồn là vậy.

Dù cô gái ấy có xinh đẹp đến đâu thì địa vị giữa hai bên cũng quá chênh lệch. Klais tự hỏi không biết Nhị Hoàng tử có đang đi quá xa không khi mà lẽ ra hắn nên giữ gìn danh dự và phẩm hạnh.

“Thật khó hiểu khi điện hạ lại muốn gắn bó với một kẻ có dòng máu thấp kém trong khi trên đời này không thiếu gì mỹ nhân.”

“Nghe nói cô ta là người Mắt Vàng? Có đúng vậy không?”

“Đúng vậy, thưa bệ hạ.”

“Nếu là thế thì có gì lạ? Người Mang Mắt Vàng còn hiếm hơn cả Tinh Linh Cao Cấp, lại được đồn là đẹp nghiêng nước nghiêng thành, đúng không?”

“Chỉ là truyền thuyết thôi ạ.”

Dĩ nhiên, nói là truyền thuyết, nhưng Aether thật sự sở hữu dung nhan chẳng khác nào hiện thân của cái đẹp.

“Là truyền thuyết hay cổ tích thì có gì khác biệt? Quan trọng là con trai ta đã để mắt tới cô ta.”

Klais gật đầu.

“Nếu đó là ý nguyện của Hoàng tử thì… À, bệ hạ cũng từng nhắc rằng Hoàng tử sẽ đăng ký vào Học viện của chúng thần.”

“Phải. Nó là kẻ phóng túng nhưng ít nhất cũng có tài riêng. Việc trúng tuyển chắc không thành vấn đề.”

Những tiếng thở dài sâu thẳm vang vọng trong ngai vàng.

Tin đồn về tính cách trác táng của Nhị Hoàng tử đã lan rộng khắp đất nước. Có vẻ như Hoàng đế đang thở dài lo lắng cho tương lai của đế quốc.

Klais—Nữ công tước Hasfeldt—chỉ im lặng lắng nghe trong tình huống này.

Và như thế, cuộc trò chuyện giữa Hoàng đế và vị Nữ công tước thứ tư khép lại.

“Thần xin cáo lui.”

“Đi đường cẩn thận.”

Chỉ mất khoảng hai mươi phút để Klais quay về Học viện, vì hoàng cung và Học viện đều nằm trong thủ đô.

 “……?”

Aether vẫn chưa về lại phòng thí nghiệm khi Hasfeldt quay về. Sau đó cô cũng đã tìm quanh khu nghiên cứu Hỏa Ma pháp nhưng chẳng ai thấy một cô gái Mắt Vàng.

Cô liền đến phòng nghiên cứu về Thổ Ma Pháp. Khi cô hỏi một nghiên cứu sinh sắp sửa ngã quỵ vì mệt, cô nhận được thông tìn là Giáo sư Heerlein đã mang con nhóc đó đi đâu rồi.

“Cô có thể là bạn tôi, nhưng lấy nô lệ của tôi mà không xin phép thì thật là vô lễ đấy.”

Người bạn ấy là kiểu người mà lời khuyên lọt tai này ra tai kia. Cãi nhau chỉ tổ mệt đầu, nên tốt hơn là cứ chấp nhận cho xong.

Là người sống nguyên tắc, cô cực kỳ ghét lãng phí thời gian. Cô quyết định sẽ chấm bài tập của học viên cho đến khi trợ lý quay lại.

Bài tập yêu cầu vượt qua một mức đầu ra nhất định cho một mạch ma lực nâng cao. Xét về mặt cấu trúc, việc một sinh viên năm nhất hoàn thành được bài này gần như là bất khả thi. Chỉ một vài người kiên trì lắm mới có thể thử sức.

Và đúng như dự đoán, hầu hết bài nộp đều để trắng hoặc có vài dòng nguệch ngoạc.

Không điểm, không điểm, ba điểm. Mười điểm cho người làm được đến bước đó. Lại thêm một bài không điểm.

Tổng điểm tối đa cho bài này là năm mươi. Phần lớn sinh viên còn chẳng đạt nổi một nửa.

Rồi sau đó.

Phịch─.

“Cái này là……”

Đó là một mạch ma lực đơn giản nhưng tinh vi. Klais truyền một ít ma lực vào và quan sát thông số đầu ra.

Ba mươi sáu sievert. Con số này cao hơn mức đạt yêu cầu tới sáu sievert.

“Sao lại…?”

Rồi cô nhận ra rằng có ba sinh viên khác cũng giải được bài toán này với phương pháp tương tự. Dù có khác biệt nhỏ giữa từng bài nhưng rõ ràng là không thể nào chép bài nhau.

Điểm chung giữa cả bốn người là việc sử dụng một loại ma thạch đặc biệt. Ngoài điểm đó ra thì không có gì đáng chú ý.

Klais biết rất rõ ma thạch đó là gì.

“Transistor, phải không?”

Là người xuất sắc đến mức được phong hàm giáo sư chính thức, cô nhất định phải nhận ra được nó. Trong đầu cô hiện lên một câu nói:

─ Em sẽ không khiến cô thất vọng.

“…….”

Một lần nữa, Klais chọn im lặng.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận