The Jack-of-all-trades Ki...
Itsuki Togami Kisaragi Yuri
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel (101 - 150) - Đang tiến hành

Chương 101 - Diễn biến bất ngờ

0 Bình luận - Độ dài: 2,730 từ - Cập nhật:

Sau màn chiến thắng ngoạn mục tại giải đấu võ thuật, tôi trở về trụ sở Bang hội sau khi nhận giải thưởng trong lễ bế mạc và trả lời phỏng vấn từ cánh báo chí.

Khi đi đến phòng Ban Quản lý Mạo hiểm nơi Sophie và hai em kia thường ở thì tôi bắt gặp Selma và Estella đang dự một cuộc họp.

"Ô, là Orcchi kìa~!"

Khi tôi đang do dự vì sợ phá rối hai người họ thì Estella nhìn thấy tôi và cất tiếng gọi.

"Xin lỗi vì đã chen ngang mọi người nhé. Tôi đến không đúng lúc rồi sao?"

"Không sao đâu. - Mà nhân tiện, tôi đã hay tin cậu giành chức quán quân trong giải đấu võ thuật rồi đấy."

"Chúc mừng nhé Orrchi!"

"Cảm ơn cô."

"Sau chuyện này, cậu chính thức là người tuyệt vời nhất rồi đấy. Từ giờ mọi công việc trong Bang hội sẽ trở nên thuận lợi hơn rất nhiều. Thật lòng cảm ơn cậu."

Như Selma nói, kết quả giải đấu lần này sẽ lôi kéo được một số nhà tài trợ của Tổ đội Anh hùng về phía "Thỏ Bạc Đêm Sao" chúng tôi. Với số quỹ hoạt động sắp sửa gia tăng, chúng tôi có thể bắt đầu triển khai những kế hoạch hay dự án mà trước đây chưa thể thực hiện được vì thiếu ngân sách. Tôi rất hài lòng khi biết được rằng nhờ chiến thắng của mình mà Bang hội sắp sửa làm ăn thuận buồm xuôi gió.

"Tôi chỉ làm những gì trong tầm khả năng của mình thôi. - Vậy kế hoạch từ ngày mai với sau đó là gì đây?"

Tôi vừa hỏi vừa nhìn vào đống giấy tờ trên bàn.

"Có, hôm nay là ngày cuối cùng trong chuỗi ngày thuộc lệnh cấm khám phá mê cung rồi. Chúng ta đã nhận được kha khá ủy thác từ các nhà tài trợ nên tôi đang tìm cách điều phối chúng cho các tổ đội khác nhau."

Trong suốt khoảng thời gian diễn ra lệnh cấm khám phá mê cung, chúng tôi đã nhận được khá nhiều ủy thác tìm kiếm tài nguyên mê cung từ các nhà tài trợ. Vì số lượng ủy thác là khá lớn nên chúng tôi cần tìm cách xử lý chúng thật nhanh chóng để tránh làm các nhà tài trợ cảm thấy thất vọng, nên quá trình điều phối chúng đến các tổ đội một cách cẩn thận là việc hết sức quan trọng.

Nghĩ rằng mình có thể giúp cô ấy được nên tôi định lên tiếng đề nghị thì Selma chợt nói.

"Cậu sẽ dành cả ngày để đi dạo khắp đó đây với nhóm Sophie đúng không? Cậu đã hoàn thành một nhiệm vụ cực kỳ quan trọng đối với cả Bang hội, đó là giành chức vô địch trong giải đấu võ thuật rồi mà. Hôm nay cậu nên nghỉ ngơi và thư giãn cho nhẹ người đi thì hơn đấy."

"Ừm, tui cũng đồng ý. Cậu sẽ lại phải làm việc vất vả kể ngày mai rồi đi khám phá mê cung nữa mà!"

"Bởi ngày mai có hoạt động dọn dẹp sau lễ hội nên chuyến khám phá mê cung của Đơn vị 1 sẽ được lùi đến ngày kia nhé."

Nói thật, tôi thấy khá khó chịu khi nghĩ đến việc mình tung tăng dạo phố trong khi những người khác đang phải gồng mình làm việc, nhưng nếu ngược lại là tôi thì chắc hẳn là tôi cũng sẽ nói thế nên tôi đành chấp nhận lòng tốt của họ vậy.

"... Thế thì tôi đành chấp nhận lời đề nghị của mọi người và tận hưởng ngày hôm nay hết mình thôi."

"Ừm, cậu đi chơi hội vui vẻ nhé."

Trò chuyện với Selma và mọi người trong phòng họp xong, tôi đi vào căn phòng quen thuộc của Tiểu đội 10.

Ba em ấy đã ngồi sẵn trong đấy rồi, và ngay khi tôi vừa bước vào thì Carol là người đầu tiên nhận ra tôi.

"A, sư phụ! Chúc mừng anh vì đã giành chức vô địch nhé!!"

"Orn-san, chúc mừng anh!"

"Chúc mừng anh! Sư phụ à, anh tài thật đấy!  Nghĩ đến việc có một người như anh làm sư phụ của mình giúp em cảm thấy hãnh diện lắm đấy!"

Carol vừa dứt lời, Sophie và Log cũng nhanh nhảu chúc mừng tôi.

Log trông có vẻ cực kỳ vui vẻ - có thể nói đây là lần em ấy tỏ ra vui nhất trong suốt khoảng thời gian gần đây. Tôi cảm thấy khá phấn khởi khi thấy ba em ấy vui đến thế, nhưng cũng không khỏi cảm thấy có chút choáng ngợp.

"Cảm ơn mấy đứa nhé. - Ừm, chỉ còn nửa ngày nữa thôi nên ta đi ngay nhé. Mấy đứa muốn đi đâu cùng anh nào?"

"Bọn em đã chọn được chỗ muốn đến rồi ạ! - Nhưng trước đó thì em hỏi chuyện này được không anh?"

Log hỏi tôi với vẻ mặt nghiêm túc.

"Được chứ. Có chuyện gì thế?"

"Ngày mai tụi em bắt đầu trở lại khám phá mê cung được không anh?"

"Được em. Lệnh cấm khám phá mê cung đã kết thúc trong ngày hôm nay rồi. Mấy đứa định đi ngay luôn à?"

"Vâng. Bọn em đã cùng thảo luận và quyết định chinh phục tầng 30 ngay trong ngày mai luôn ạ!!"

Như Selma đã nói trước đó, Đơn vị 1 sẽ không đi khám phá mê cung vào ngày mai vì phải đi dọn dẹp sau lễ hội. Đi nửa ngày thì không sao đâu.

"Anh hiểu rồi. Lần này anh sẽ đi theo sau mấy đứa. Như mọi khi, anh sẽ không can thiệp vào bất cứ chuyện gì trừ phi có chuyện gì đó quá nguy hiểm nên mấy đứa cứ bung lụa hết sức đi nhé."

"""Vâng ạ!!!"""

Với sức mạnh của Tiểu đội 10, chinh phục tầng 30 chẳng phải là chuyện gì quá to tát. Nếu đặt chân được xuống tầng 31 thì ba em ấy sẽ chính thức tốt nghiệp từ các tân binh và trở thành một phần chính thức trong lực lượng tiên phong của "Thỏ Bạc Đêm Sao".

Nói đến đây, chúng tôi phải chọn ra một cái tên cho cả tổ đội mới được.

Đang nghĩ đến đó thì một loạt tiếng sấm nổ đùng đoàng vang lên, như thể đang có rất nhiều vụ nổ đang xảy ra cùng lúc vậy.

"!"

"Có chuyện gì thế!?"

"Một vụ nổ ư!?"

Ba em ấy giật mình sau khi nghe thấy tiếng ồn đột ngột phát ra từ đâu đó.

"Không sao đâu. Những vụ nổ đó xảy ra cách khá xa chỗ này mà. Hoảng sợ là điều tồi tệ nhất mà các em có thể làm trong những tình huống như này đấy. Trước hết, hãy hít thở sâu và tĩnh tâm lại nào."

Tôi trấn an ba em ấy và nhìn về phía ô cửa sổ, nơi có thể nhìn thẳng đến chỗ xảy ra những vụ nổ. Dù bị các toà nhà che khuất nhưng tôi vẫn có thể nhìn thấy một cột khói đen đang bốc lên từ đằng đó.

(Xét theo hướng và khoảng cách thì nơi đó... nằm gần căn biệt thự của Tổ đội Anh hùng quá!)

"Orn à!"

Ngay khi tôi xác định được vị trí xảy ra vụ nổ, Selma, người đang dự một cuộc họp gần căn phòng này, hớt hải chạy vào chỗ này.

"Selma à, tôi là người linh động nhất ở đây nên đi xem chuyện gì đang xảy ra nhé?"

"Tôi cũng đang định nhờ cậu chuyện đó đấy. Tôi sẽ đi đến văn phòng trụ sở Hội để lấy thêm thông tin."

Trong những tình huống bất thường như này thì trụ sở Hội sẽ là nơi thích hợp nhất để thu thập thông tin. Selma, người sở hữu Thiên phú [Thần giao cách cảm] rất nên ở đó.

"Được, cảm ơn cô nhé."

"Tôi sẽ giữ liên lạc thông qua [Thần giao cách cảm]. Hãy nói cho tôi biết nếu cậu phát hiện ra điều gì đó nhé."

"Ừm."

"Orn-san", "Sư phụ", "Sư phụ ơi!"

Ba em ấy nhìn về phía tôi với ánh mắt tràn ngập lo âu. Tôi gượng cười và xoa đầu ba em ấy.

"Anh chỉ đi xem chút thôi. Hãy tuân theo các chỉ dẫn của các nhân viên Ban Quản lý Mạo hiểm và luôn tìm chỗ an toàn mà trốn nhé."

"Tụi em hiểu rồi. Orn-san à, cẩn thận nhé."

"Ừm. Anh đi rồi sẽ về ngay."

Trấn an lũ trẻ xong, tôi thi triển [Tăng cường Trạng thái] và [Tăng cường Nhanh nhẹn] cùng [Tăng cường gấp đôi] lên cơ thể mình.

Tôi nhảy khỏi cửa sổ, tạo ra một lớp [Rào chắn Phản vệ] trên không để bật nhảy lên cao.

Khi đã bay lên đến đủ cao, tôi sử dụng [Hội tụ Ma lực] để tạo ra một bệ nổi và bay thẳng đến nơi cột khói đen đang bốc lên.

Khi tôi đến gần hơn, nơi cột khói đang bốc lên đã hiện rõ mồn một trong tầm mắt tôi.

Đúng như tôi nghĩ, trung tâm của vụ nổ chính là toà biệt thự của Tổ đội Anh hùng.

Tuy nhiên, toà biệt thự đã hoàn toàn biến mất, chỉ còn là một mảnh đất tan hoang cùng với đống đổ nát nằm trên nó.

(Chuyện gì đã xảy ra ở đây thế? - !)

Từ trên cao, tôi nhìn thấy một luồng xung kích đang được phóng ra từ vị trí cách căn biệt thự khoảng mười mét. Những toà nhà nằm trên đường đi của luồng sóng đó đều bị đánh sập hoàn toàn.

(... Có ma thú xuất hiện trên mặt đất sao? Không, thành phố sẽ luôn siết chặt mức độ an ninh hơn những ngày thường trong lễ hội  mà. Khó mà tin được là họ lại để sổng một con ma thú ra xong đi phá hoại như này. Nếu thế thì đây hẳn là do một người nào đó gây ra rồi...)

May là nơi này tụ tập khá ít người dân với nhiều khu nhà ở cao cấp. Nếu thảm hoạ này xảy ra tại nơi đông dân cư thì thiệt hại chắc chắn sẽ còn thảm khốc hơn thế rất nhiều, dù rằng tình hình hiện tại cũng đã khá nghiêm trọng rồi.

Khi tôi bay đến nơi luồng sóng xung kích chấm dứt, tôi nhìn thấy một người đàn ông dường như chính là hung thủ đang đứng tại đấy.

Hắn ta đang vung thanh kiếm được bọc trong luồng ma lực màu vàng kim một cách điên cuồng.

"Làm cái quái gì thế hả tên ngốc kia!"

Tôi đáp xuống ngay trước mặt hắn và tung một cước thật mạnh vào bụng hắn ta.

Hắn ta liền bị thổi bay về phía sau bởi uy lực từ cú đá của tôi, nhưng dường như hắn chẳng phải chịu chút thương tổn nào và vẫn đứng dậy như thể chẳng có chuyện gì xảy ra vậy.

"... Mày là kẻ đã phá lanh tanh bành chỗ này có đúng không?"

"..."

Hắn ta không hề phản ứng chút nào trước câu hỏi của tôi.

" - Chết tiệt! Tao đang hỏi mày đã gây ra chuyện này không đấy! Mau trả lời tao đi Oliver!"

Rõ ràng là cậu ta vẫn chẳng phản ứng dù chỉ một chút. Đồng tử cậu ta giãn ra và khuôn mặt cậu ta lạnh tanh, không chút cảm xúc.

Hơn thế nữa, cả cơ thể cậu ta được bọc trong luồng khí tức màu vàng kim. Luồng khí tức đó chắc hẳn chính là ma lực.

Giải phóng được chừng đó ma lực, đến mức mắt thường không được tăng cường cũng có thể nhìn thấy mà không dùng đến bất kỳ chiêu thức gì sao? Tôi chưa từng bắt gặp hiện tượng này bao giờ.

Khi tôi đang báo cáo lại tình hình cho Selma thông qua [Thần giao cách cảm], Oliver đột nhiên giơ hai tay lên và chĩa mũi kiếm hướng lên phía trên.

"- Này! Khoan đã!"

Tôi liền hét lên để can cậu ta nhưng đúng như tôi nghĩ. Cậu ta không nghe tôi và vung thanh kiếm của mình xuống.

Nhát chém lao tới chỗ tôi với tốc độ không tưởng, để lại một dải màu vàng kim khi nó đến gần.

"Chết tiệt!"

Tôi nhảy sang ngang để né và toà nhà sau lưng tôi liền bị chẻ ra làm đôi.

(Ma lực tụ trên lưỡi kiếm đã tiêu tan rồi... Cậu ta chỉ đang vung một cách bình thường thôi sao!? Khủng khiếp quá...)

Một cơn ớn lạnh chạy dọc khắp sống lưng tôi sau khi tôi chứng kiến được uy lực tấn công quá sức khủng khiếp của Oliver.

Khi tôi còn đang sốc bởi sự thay đổi đột ngột và sức mạnh từ nhát chém kinh hoàng của Oliver thì cậu ta lại chĩa mũi kiếm lên trời một lần nữa.

"!"

Sau khi thi triển [Tăng cường Sức mạnh] và [Tăng cường Nhanh nhẹn cùng với [Tăng cường năm lần] lên cơ thể, tôi liền áp sát Oliver.

Khi tôi lao đến gần cậu ta, tôi lấy thanh trường kiếm tôi dùng trong giải đấu võ thuật ra và va kiếm với Oliver.

(Với phép bổ trợ thì tao không thua mày về mặt thể lực đâu!)

Ngay khi lưỡi kiếm cả hai va nhau, tôi thi triển thêm phép bổ trợ [Uy chấn] lên phần lưỡi kiếm của tôi.

Uy lực được tạo ra từ nhát chém của bọn tôi lan ra xung quanh, thổi bay những toà nhà nằm gần đó. Mà không chỉ mỗi các toà nhà mà đến cả thanh trường kiếm tôi cầm cũng không thể trụ nổi. Lưỡi của nó gãy cái rắc ngay phần giữa.

"-!?" 

Trong vòng nửa giây ngắn ngủi khi tôi còn đang nhìn vào thanh kiếm gãy, Oliver tung nắm đấm bên tay trái mình vào vùng ngực không chút phòng bị của tôi.

Tôi khẩn trương dựng nên một rào chắn ma pháp và gia cường độ bền của nó bằng cách sử dụng [Hội tụ Ma lực].

Tôi không có đủ thời gian để thi triển [Uy chấn] lên lớp rào chắn đó.

Rào chắn ma pháp của tôi gần như chẳng bảo vệ tôi được chút nào và bị nắm đấm của Oliver xuyên thủng qua như đấm vào giấy vậy.

Tận dụng khoảnh khắc ngắn ngủi mà lớp rào chắn tạo nên, tôi khoanh tay ôm ngực để đón lấy cú đấm của Oliver.

"Hự..."

Cú đấm của Oliver lao vào người tôi với uy lực cực mạnh.

"Hặc!"

Tôi bị thổi bay một cách đầy thô bạo về phía sau. Cơ thể tôi đâm sầm vào một toà nhà.

Tôi lập tức đứng dậy, thi triển [Hồi phục] lên cơ thể mình để xoa dịu cơn đau.

(Cái sức mạnh đó là gì vậy...?)

Tôi không rõ làm thế nào mà Oliver lại hành xử như vậy. Nhưng rõ ràng là cậu ta đang không ở trong trạng thái bình thường và tỉnh táo.

Dù dân cư khu này khá thưa thớt những gần đây vẫn có một khu phố chợ khá đông đúc so với nơi này. Dường như họ đã bắt đầu sơ tán sau khi nghe thấy những tiếng nổ, nhưng để mường tường ra cảnh tượng hỗn loạn thì lại chẳng khó chút nào.

Nếu Oliver bắt đầu làm loạn tại đây thì thiệt hại mà cậu ta gây ra chắc chắn sẽ vô cùng nghiêm trọng. Tôi phải ngăn chặn cậu ta tiếp tục phá hoại bằng mọi giá.

- Để Oliver không lún vào con đường phạm tội sâu hơn nữa...!

Với tình hình hiện tại thì chắc những lời này sẽ không thể lọt vào tai Oliver được đâu.

Đành phải dùng đến vũ lực thôi...!

"Chuẩn bị tinh thần chịu đòn đi nhé."

Tôi bắt đầu niệm thêm nhiều phép để chuẩn bị cho hành động tiếp theo của mình.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận