(151-300)
Chương 182: Cố Mộc Hi: Nếu nó dễ thương như vậy thì bọn mình ăn nó đi?
10 Bình luận - Độ dài: 1,049 từ - Cập nhật:
“Vì sao buổi tối uống sữa đậu nành lại tốt cho sức khỏe vậy? Trong sách bảo sau tám giờ tối thì tốt nhất là không nên ăn gì nữa mà?” Cố Mộc Hi nghi hoặc hỏi.
“Bởi vì sau khi vận động, con người cần bổ sung protein, rất phù hợp với nhóm người hay vận động buổi tối, ví dụ như… chạy bộ đêm chẳng hạn.” Dịch Phong giải thích với nụ cười gian xảo trên môi.
Cố Mộc Hi bừng tỉnh: “Ồ~~~ thì ra là vậy, sống đến già học đến già thật không sai.”
“Nhưng mà bổn tiểu thư không có vận động buổi tối đâu nhé! Hứ!”
Dịch Phong nắm lấy tay cô, nghiêm túc nói: “Sẽ có, sẽ có thôi, đó là hạnh phúc tương lai của chúng ta mà!”
“Hả? Cái gì cơ?” Cố Mộc Hi hai mắt mờ mịt, mặt đầy vẻ ngây thơ.
“Sau này em sẽ hiểu thôi, giờ đi mua đồ ăn trước đã, anh đói lắm rồi!” Dịch Phong vội vàng chuyển chủ đề, nếu để cô hiểu ra, e rằng chỗ thịt mềm bên hông cậu lại lãnh đủ mất.
Hai người tay trong tay, thân mật không rời, cùng đi về phía phố ẩm thực.
Phố ẩm thực buổi tối bán đồ ăn khuya, ban ngày cũng không để lãng phí mà biến thành chợ sáng.
Đúng là một cửa tiệm kiếm được hai khoản tiền thuê, chủ nhà cũng kiếm bộn tiền.
Dịch Phong dắt cô đi mua bánh quẩy to dài và sữa đậu nành đặc, cô vừa ăn vừa tiếp tục dạo phố.
“Oa! Ngon quá đi!” Cố Mộc Hi vừa nhai vừa nói, hai má phồng lên, tiếng nói lúng búng không rõ.
“Tiểu Hi Hi, em ăn từ từ thôi, không ai giành với em đâu, anh còn lo em bị nghẹn đây.” Dịch Phong lắc đầu cười.
“Yên tâm đi, em không nghẹn đâu, em còn có sữa đậu nành mà!” Cố Mộc Hi hớn hở khoe khoang.
Ăn xong một miếng, cô lại cầm lấy bánh quẩy chuẩn bị đưa vào miệng.
Những cô gái khác ăn bánh quẩy thì nhỏ nhẹ từ tốn, chỉ có cô là há miệng thật to nhét vào.
Dịch Phong tròn mắt nhìn cô nhét chiếc bánh quẩy to tướng vào miệng, cái miệng đó phải gọi là há to hết cỡ!
Ừm, cuộc sống hạnh phúc tương lai coi như có hy vọng rồi…
Cậu không kìm được mà nuốt nước bọt.
“A~” Cố Mộc Hi cắn một miếng.
Không hiểu sao, Dịch Phong bỗng cảm thấy tứ chi lạnh buốt...
Sao lại có cảm giác thấu tận xương như vậy nhỉ?
Không hiểu nổi, thực sự không thể hiểu nổi...
“Nè, nè, Thối Phong, nhìn kìa, ở đó có một con gà, lông của nó dễ thương quá đi!” Cố Mộc Hi đột nhiên vui sướng hét lên.
Cạnh một sạp bán phở gà có đặt một cái lồng, bên trong nhốt bốn con gà, trong đó có một con phần lớn là lông trắng, xen kẽ lông đen và nâu, nhìn khá có nét.
Cố Mộc Hi thấy gà là phấn khích, cô liền chạy vèo tới ngồi xổm trước lồng ngắm nghía.
Bốn con gà bị cô làm cho giật mình, vội vàng rúc vào góc lồng.
“Đừng sợ, đừng sợ nè, gà ngoan, qua đây chị xoa đầu nào~” Cố Mộc Hi vừa cười vừa dụ con gà lông trắng như thể đang dỗ trẻ con.
Dịch Phong ngồi xổm bên cạnh, không kìm được mà gật đầu: “Con gà này đúng là có nét thật đấy.”
“Đúng không đúng không? em đã nói là nó dễ thương rồi mà? Anh nhìn lông của nó đi, đẹp quá trời luôn!” Cố Mộc Hi tấm tắc khen không ngớt.
“Tiểu Hi Hi à, tụi mình hay dùng thành ngữ để tả gà đẹp, em biết đó là gì không?” Dịch Phong ra vẻ nghiêm túc hỏi.
“Hả? Thành ngữ gì cơ?” Cố Mộc Hi ngẩn người.
“Là… ‘Gà, em thật đẹp!’”[note72624]
“Hả? ‘Gà em thật đẹp’ á? Có thành ngữ đó hả? Em chưa từng nghe qua bao giờ, Thối Phong, anh tự bịa ra đúng không?”
“Hehe, thời đại mới thì phải có thành ngữ mới chứ, thông cảm đi.”
“Ờ thì cũng đúng, thành ngữ đó nghe cũng hợp cảnh thật. Gà em đẹp quá đi~”
“Bíp bíp—bíp bíp—bíp bíp——”[note72625]
“Hửm? Anh còn nghêu ngao hát gì vậy? Vui tới vậy luôn à?”
“Khụ khụ, anh thấy con gà này nên vui thôi mà.”
Cố Mộc Hi cũng cười theo, nói: “Ồ, trùng hợp ghê, em cũng vui nè~”
Khi Dịch Phong thấy cô nhìn con gà với ánh mắt đầy thích thú thì trong lòng hơi động.
Con gái đúng là không cưỡng lại nổi mấy thứ dễ thương nhỉ?
Nhưng không sao, mua về làm thú cưng cho cô ấy nuôi cũng được, miễn cô ấy thích là được rồi.
“Tiểu Hi Hi, con gà này dễ thương như vậy, hay là tụi mình…”
Cậu còn chưa nói hết câu thì đã bị Cố Mộc Hi cắt ngang:
“Hay là tụi mình ăn nó đi? Hầm gà nấu súp được không?”
“Con gà xinh xắn thế này, thịt chắc chắn sẽ rất ngon!” Dứt lời, Cố Mộc Hi còn liếm mép một cái.
Dịch Phong: “( ̄ェ ̄;)……”
Thôi được rồi, Cố Mộc Hi đúng là không phải dạng con gái thông thường mà...
“Chú ơi, giết con gà này giúp cháu với, cháu muốn ăn hủ tiếu gà!” Cố Mộc Hi đứng lên gọi.
Nửa tiếng sau, Dịch Phong và Cố Mộc Hi ngồi trong quán, ăn hủ tiếu gà.
“Cố Mộc Hi, phải công nhận là em chọn gà quá chuẩn luôn, ngon thật!” Dịch Phong tán thưởng.
“Tất nhiên rồi~” Cố Mộc Hi cười đắc ý.
Đột nhiên, thấy trong tô của Dịch Phong vẫn còn một miếng thịt đùi, cô lập tức chảy nước miếng.
“Thối Phong Phong~~” Cô kéo tay áo Dịch Phong, nũng nịu nói.
“Ờ, sao vậy?”
“Cho em, cho em ăn gà của anh được không~?”[note72626]
“Phụt!!”
Dịch Phong vừa nuốt miếng hủ tiếu vào liền phun hết ra ngoài, đầy cả mặt bàn.


10 Bình luận
Cụm từ "鸡你太美" (phiên âm: jī nǐ tài měi) là một hiện tượng mạng nổi tiếng bắt nguồn từ Trung Quốc. Đây là cách chơi chữ dựa trên sự đồng âm giữa "只因你太美" (zhǐ yīn nǐ tài měi, nghĩa là "chỉ vì em quá đẹp") và "鸡你太美" (jī nǐ tài měi, nghĩa là "gà bạn quá đẹp"). Cụm từ này trở nên phổ biến sau khi một đoạn video của ca sĩ Trung Quốc tên Thái Từ Khôn (蔡徐坤) biểu diễn bài hát "只因你太美" được lan truyền rộng rãi trên mạng.
Trong video, Thái Từ Khôn trình diễn một đoạn nhảy kết hợp với việc chơi bóng rổ, nhưng kỹ năng bóng rổ của anh bị nhiều người cho là không chuyên nghiệp. Điều này đã khiến cộng đồng mạng chế giễu và tạo ra nhiều video hài hước, trong đó cụm từ "鸡你太美" được sử dụng như một cách chơi chữ để trêu chọc.
Cụm từ "鸡你太美" sau đó đã trở thành một meme phổ biến, được sử dụng rộng rãi trong các video chế, hình ảnh hài hước và các bài đăng trên mạng xã hội. Nó thường được dùng để biểu thị sự trêu chọc hoặc châm biếm một cách hài hước.