Cún Cưng Của Giới Thượng...
아기소금; Babysalt
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 56 : Không lời hồi đáp

10 Bình luận - Độ dài: 2,982 từ - Cập nhật:

Đứa trẻ ấy luôn cô đơn.

Luôn luôn như vậy.

Người mẹ nhốt nó ở nhà để giấu đi những vết tích của việc bạo hành, và đứa trẻ, người luôn yêu thương mẹ, lại chẳng hề biết rằng chống cự cũng là một sự lựa chọn.

Trong căn phòng không có lấy một tia nắng, chỉ toàn là mùi rượu và ánh sáng lờ mờ, đứa trẻ lớn lên cùng với chiếc gương làm bạn.

Khuôn mặt phản chiếu lại từ gương giống hệt mẹ nó, người phụ nữ đẹp nhất thế gian. Mỗi khi thấy khuôn mặt ấy, đứa trẻ lại rơi vào ảo tưởng rằng mình đang nhìn thấy mẹ.

Mỗi khi khuôn mặt trong gương mỉm cười, đứa trẻ lại bị mê hoặc bởi ảo ảnh của một người mẹ dịu dàng đang mỉm cười với nó. Và không biết từ lúc nào, đứa trẻ ấy đã bắt đầu trò chuyện với tấm gương.

"Hôm nay... mẹ đã đánh con bằng cây gậy golf... Nhưng nếu mẹ đánh con bằng tay thì tốt biết mấy... Bởi chỉ có như vậy thì con mới có thể gần mẹ hơn một chút..."[note72087]

Trong thực tại không bao giờ có lời hồi đáp ấy, đứa trẻ vẫn tiếp tục độc thoại.

Nhưng rồi một ngày, có một âm thanh đã phá vỡ sự yên lặng ấy.

[Xin chào?]

Trong buổi bình minh tăm tối, khi ánh sáng mặt trời còn chưa kịp chiếu xuống mặt đất.

Đứa trẻ đã có người bạn đầu tiên trong đời.

***

Nằm trên giường và mắt nhìn đăm chiêu lên trần nhà. Bóng tối hôm nay còn dày đặc hơn hôm qua, đè nặng lên trái tim tôi. Thật sự rất khó chịu, nhưng lần này tôi có thể chịu đựng được bởi tôi không còn một mình nữa.

Tôi từ từ ngồi dậy và gọi người hầu. Ca sáng của ngày hôm nay là Luna. Cô ấy là một đứa trẻ đơn giản và ngây thơ. Dù sự khờ khạo của cô ấy thường khiến người khác bực mình, nhưng hôm nay chúng lại lại mang đến cảm giác dễ chịu lạ thường.

"Luna, ta thèm thịt... Có được không?"

Tôi nhìn Luna bằng ánh mắt khao khát như thường lệ. Trước biểu cảm đầy thiết tha ấy, Luna khẽ giật mình rồi nhanh chóng gật đầu. Phản ứng ngây thơ của cô ấy hôm nay lại trở nên đáng yêu đến lạ.

Phần thịt mà Luna mang đến nhìn rất ngon miệng. Những miếng thịt lớn trên chiếc đĩa bóng loáng và bát súp bên cạnh tỏa ra hơi ấm dịu dàng.

Tôi cầm dao nĩa lên và bắt đầu cắt thịt.

Thớ thịt dày, mọng nước được cắt ra mượt mà, hương thơm béo ngậy lan tỏa trong mũi tôi. Khi cắn miếng đầu tiên, tôi vô thức mỉm cười trước kết cấu giòn bên ngoài nhưng mềm bên trong của miếng thịt.

Tôi xiên một miếng thịt bằng nĩa và đưa về phía Luna.

"Luna, cô ăn một miếng đi. A~ang—"

Luna giật mình rồi lùi lại một bước. Hẳn là cô ấy chưa từng được ăn loại thịt cao cấp như thế này bao giờ. Không thể cưỡng lại sự thúc giục kiên trì của tôi cùng mùi hương quyến rũ của món ăn, cuối cùng Luna cũng nghiêng người tới gần.

Tôi rướn người về phía trước, định đút cho cô ấy miếng thịt. Đúng lúc đó, đầu gối tôi va vào bàn khiến cho mặt bàn ngả về phía trước, bát súp nóng hổi đổ ụp lên người Luna.

"Kyah!"

Một tiếng hét chói tai bật ra từ miệng Luna. Đồng phục hầu gái của cô ấy khá dày nên cũng không lo bị bỏng, nhưng tình huống bất ngờ này đã làm cho cô ấy hoảng loạn và ngã ngửa ra sau.

"T-Ta xin lỗi, Luna!"

Tôi vội lấy khăn tay ra để đưa cho cô ấy. Có lẽ Luna đang lo lắng về việc bị bỏng, cô luống cuống lau đi chỗ súp trên y phục của mình.

Trong lúc cô ấy vẫn còn đang hoảng hốt vì tình huống bất ngờ ấy—

Tôi lặng lẽ giấu con dao trong tay xuống dưới gối.

***

"Mẹ kiếp. Tôi từ chối."

Câu chửi thề bật ra từ gương mặt méo mó của Iris. Đôi mắt đen tuyền của cô đầy rẫy sự ghê tởm, khinh miệt và nỗi nhục sâu sắc.

"…Đó là cách ngươi nói chuyện với cấp trên sao?"

Giọng nói lạnh lẽo của Viviana khiến Iris giật mình, nhưng thay vì lùi bước, cô lại lớn tiếng phản đối.

"Thưa chủ nhân, ngài nên ra lệnh những thứ cần ra lệnh. Trông tôi giống kiểu người sẽ nói ra những lời ngọt ngào như thế sao?"

"Không, ngươi không giống chút nào."

"Thế nên tôi sẽ không bao giờ làm vậy. Nó trái với tính cách của tôi. Nếu muốn thì cứ giết tôi đi, thưa ngài."

"Vậy thì có lẽ ngươi nên thử chết trước đi rồi hãy quyết định."

Lời nói của Iris lập tức nghẹn lại bởi tia ác ý trong giọng điệu của Viviana. Ký ức về cái lần cô bị chủ nhân hành hạ đến mức không còn chỗ nào lành lặn chỉ vì lỡ miệng gọi cô gái đang được cưng chiều kia là 'con điếm' lại ùa về tâm trí cô.

"Ta bảo ngươi làm cô ấy đau, chứ không bảo ngươi gọi Tina là con điếm!"

Chưa bao giờ Viviana giận dữ đến vậy.

Cuối cùng, Iris chỉ còn biết thở dài và chấp nhận tình cảnh của mình.

Cấp trên ra lệnh thì phải tuân theo. Dù muốn bỏ việc ngay lập tức nhưng mức lương mà cô đang nhận được lại quá hấp dẫn.

Chưa kể đến bản hợp đồng đã ký, vậy nên dù có muốn thì cô cũng chẳng thể rời đi được...

"Nhớ cho kỹ. Vào khoảnh khắc Tina rơi một giọt nước mắt, ngươi phải khiến cô ấy trở thành người hạnh phúc nhất thế gian này."

"…Ugh, quả là một yêu cầu hoang đường."

Iris ôm đầu rên rỉ như thể bản thân sắp chết đến nơi.

"Đừng than thở nữa và làm việc đi. Đổi lại ta sẽ miễn cho cô không cần phải tham gia huấn luyện nữa."

"…Rõ."

Iris liếc nhìn đồng hồ sau khi đã chấp nhận thực tế tàn khốc này. Đã gần đến giờ cô phải phục vụ vị tiểu thư đang được cưng chiều ấy rồi. Nhưng có lẽ vì những lời lẽ cay nghiệt mà bản thân đã từng nói khiến cho lòng cô giờ đây trở nên thật nặng nề.

"… Vậy tôi xin phép đi trước, đã đến ca của tôi rồi."

"Được rồi. Nếu ngươi phát hiện Tina có gì bất thường thì hãy báo lại cho ta ngay lập tức."

Viviana rời mắt khỏi bóng lưng đang bước ra khỏi phòng của Iris, rồi dần trôi vào suy nghĩ về con cún cưng mà cô yêu quý.

Gương mặt đáng yêu ấy, đôi má ửng hồng vì ngượng ngùng cùng nụ cười bẽn lẽn ấy—Tina nữ tính hơn bất cứ người phụ nữ nào mà Viviana đã từng gặp.

Vậy mà cô lại thấy chán ngấy cái cặp mông xinh đẹp đó được sao?

"Làm gì có chuyện đó."

Làm như chuyện đó sẽ thực sự xảy ra vậy?

Viviana siết chặt tay lại, nhớ về cảm giác gây nghiện như chất kích thích rồi từ từ buông ra. Dù có sờ nắn cặp mông trắng trẻo ấy bao nhiêu lần đi chăng nữa thì cô vẫn sẽ không bao giờ chán chúng.

Cặp mông tuyệt mỹ mà đêm nào cô cũng chạm vào. Cảm giác vừa vặn hoàn hảo trong lòng bàn tay. Mới chỉ có một ngày không được chạm vào thôi mà cơ thể cô đã bắt đầu có triệu chứng 'thiếu thuốc' rồi.

Vậy nhưng cô vẫn giả vờ như bản thân đã chán ngấy chúng, chỉ để ép Tina phải phá bỏ đi lớp mặt nạ cô ấy đang đeo.

Việc yêu cầu được chạm vào ngực Tina cũng cùng mục đích đó. Một lời đề nghị tưởng chừng chỉ mang dục vọng xác thịt, nhưng thật ra là do Viviana cố ý làm tổn thương Tina để buộc cô ấy phải cởi bỏ lớp mặt nạ mà bản thân đang che giấu.

…Tuy rằng, trong đó cũng có một chút khát khao cá nhân xen lẫn vào.

"Chỉ một chút nữa thôi."

Giờ đây, cái kết thực sự đã gần kề. Viviana cảm nhận được chiếc mặt nạ của Tina đã sắp vỡ vụn bằng bản năng của mình. Một khi nó sụp đổ, bản chất thật của Tina, bản chất đã ẩn sau lớp vỏ dày từ khi bị Mardian bắt cóc, sẽ lộ diện.

Và kể từ khoảnh khắc đó, Viviana dự định sẽ dành trọn tình yêu cho Tina.

Không biết vì lý do gì mà Tina lại tuyệt vọng che giấu con người thật đến thế. Vậy nên Viviana đã quyết định sẽ tự tay giúp cô ấy nhận ra sự thật.

Rằng Tina không cần phải đeo lớp mặt nạ ấy nữa. Rằng con người thật của cô ấy còn quyến rũ hơn nhiều… không, phải là đáng yêu hơn bất cứ thứ gì.

Viviana cũng chẳng hề muốn hành hạ Tina.

Nhưng để Tina có thể sống thật với bản thân trong thế giới này thì cô phải phá vỡ hoàn toàn ý chí của cô ấy, chỉ một lần thôi.

"Tất cả là vì cô... Chỉ một lần thôi, hãy giao mọi thứ cho ta, Tina."

Tưởng tượng đến vòng ba của cô tiểu thư đáng yêu ấy, Viviana tiếp tục siết chặt khoảng không bằng cả hai tay.

***

"Chào cô, Iris."

Tina ngồi bên mép giường, nhẹ nhàng cất tiếng chào.

Cô ấy vẫn nở nụ cười ấm áp ngay cả với người đã gọi mình là ‘con điếm’ vào ngày hôm qua.

Nhưng đó có phải là tưởng tượng không, hay nụ cười của cô ấy lại có phần yếu ớt hơn thường ngày? Làn da vốn đã tái nhợt hôm nay lại càng trắng bệch như một hồn ma. Trông thấy nụ cười ấy khiến một cảm giác bất an kỳ lạ trỗi dậy trong lòng Iris.

'Là do những lời mình nói ư? Những lời đó đã làm cô ấy tổn thương sao?'

Mệnh lệnh khiến cho Tina đau khổ là do chủ nhân đưa ra, nhưng 'con điếm' thì lại do chính Iris quyết định.

Đúng là Tina rất được ưu ái nhờ nụ cười và những lời tán tỉnh, nhưng Iris đã sai khi gọi cô ấy như thế.

Tuy vậy, những lời đã nói ra thì không thể rút lại. Iris quyết định sẽ nghĩ theo hướng tích cực hơn.

'Mình có thể xin lỗi sau mà.'

Giá như cô ấy có thể khóc một lần và trút hết mọi nỗi buồn đang chất chứa, thì sau đó, tất cả những gì Iris cần làm đó là đối xử dịu dàng với cô ấy.

Dù Iris vốn chẳng phải là kiểu người tốt bụng, nhưng không hiểu vì lý gì mà cô lại cảm thấy muốn cùng cười đùa với cô tiểu thư ấy.

"Cô có thể giúp ta tắm được không?"

Trong lúc Iris còn đang lạc trong những dòng suy nghĩ của mình, cô tiểu thư ấy đã cất tiếng hỏi với nụ cười tươi tắn.

Cô ấy đã từng trêu chọc Iris bằng cách để lộ cơ thể trần trụi của mình. Chỉ nghĩ đến khoảnh khắc đó thôi đã làm cho trái tim Iris đập nhanh hơn.

Đi xung quanh và phô bày cơ thể quyến rũ, đầy gợi cảm như vậy cho mọi người… Iris bắt đầu nghĩ rằng có lẽ mệnh lệnh của chủ nhân về việc điều chỉnh thói quen của tiểu thư cũng không phải là một ý tưởng tồi.

Iris gật đầu cùng một nụ cười nhẹ.

Dù sao thì được tắm cũng là một trong những quyền lợi của cô ấy.

Iris dẫn cô tiểu thư cún cưng đến phòng tắm. Cô xả đầy bồn tắm lớn bằng nước ấm, rải xung quanh những cánh hoa có tác dụng tốt cho da cùng những ngọn nến thơm.

Thường thì Iris chỉ làm sơ sài, nhưng lần này, vì cảm thấy áy náy với những lời lẽ nặng nề trước đó nên cô đã chăm chút hơn rất nhiều.

Sau khi hoàn thành mọi công việc chuẩn bị, Iris quay lại với Tina.

Không nói một lời, cô tiểu thư ấy chỉ lặng lẽ đi theo cô, cả hai cùng nhau đi dọc hành lang.

Bầu không khí của sự im lặng gượng gạo đã bủa vây lấy họ cả ngày hôm nay. Iris phân vân không biết có nên mở lời hay không, nhưng cuối cùng chính cô tiểu thư kia lại là người lên tiếng trước.

"Ta đã suy nghĩ về những gì cô nói, Iris…"

"Có lẽ… ta thực sự là một con điếm."

Cô ấy nói với một nụ cười nhạt.

Trái tim Iris như chùng xuống ngay khi trông thấy nụ cười ấy.

Cô muốn xin lỗi vì những lời thiếu suy nghĩ của mình ngày hôm qua, nhưng đồng thời cô biết mình vẫn phải giữ sự nghiêm nghị với cô ấy, vậy nên Iris vẫn giữ im lặng.

"Cảm ơn vì đã chuẩn bị bồn tắm ta nhé."

Hai người đã đến trước cửa phòng tắm.

Tina bước vào và đóng cửa, nhưng Iris đã đưa tay ra ngăn cánh cửa đóng lại theo bản năng.

Cô cảm thấy một sự thôi thúc mãnh liệt khiến bản thân phải giữ cô ấy lại. Ánh mắt của Tina mờ đục đến lạ, như thể chỉ một khắc nữa thôi, cô ấy sẽ chìm vào trong bóng tối.

Tina nhìn Iris với ánh mắt ngạc nhiên, rồi lại nhanh chóng mỉm cười tinh nghịch.

"Eh, chẳng lẽ cô lại muốn nhìn ta khỏa thân lần nữa sao?"

Bất ngờ bị câu nói này làm cho bối rối, Iris lập tức lùi lại. Cô tiểu thư với nụ cười lém lỉnh, liền đóng cửa ngay lúc đó.

Iris đứng yên tại chỗ, chớp mắt ngẩn ngơ nhìn cánh cửa đã đóng lại trước mặt rồi khẽ lắc đầu, chậm rãi lùi lại vài bước.

'…Hah, chắc là cô ấy sẽ ổn thôi.'

Thấy cô vẫn còn đùa giỡn như vậy, Iris nghĩ rằng ít nhất tinh thần tiểu thư vẫn chưa sụp đổ hoàn toàn. Có vẻ chưa cần phải quá lo lắng làm gì.

Iris đứng cách cánh cửa vài bước chân. Dù chỉ là đang tắm thôi nhưng việc trông chừng cô tiểu thư cún cưng này vẫn là một phần nhiệm vụ của cô.

Mười phút trôi qua. Rồi hai mươi.

Và chỉ đến khi ba mươi phút đã qua, Iris mới bắt đầu cảm thấy một nỗi bất an mơ hồ len lỏi vào trong lồng ngực.

Chuyện này không hề mất nhiều thời gian.

Các tiểu thư thường dành khoảng một giờ để tắm, còn Iris thì chỉ cần khoảng ba mươi phút là xong.

Thế nhưng, căn phòng tắm này lại yên ắng đến lạ. Tiếng nước bắn tung toé chỉ vang lên lúc ban đầu, sau đó hoàn toàn không còn âm thanh nào nữa.

Trong tình huống bình thường thì hẳn là tiểu thư đã lên tiếng từ lâu, nhưng không hiểu vì lý do gì lại chẳng hề có một chút động tĩnh nào.

Một cảm giác bất an mơ hồ dần trào dâng khi Iris gõ cửa hai lần.

Không có câu trả lời nào cả.

Nghĩ rằng có thể tiểu thư không nghe thấy, lần này cô gõ mạnh hơn, nhưng đáp lại cô vẫn chỉ là sự yên lặng đáng sợ.

Một luồng khí lạnh đột ngột tràn qua toàn thân cô.

"Tiểu thư, cô ổn chứ?"

Lần này cô gọi thẳng vào bên trong, nhưng một lần nữa, đáp lại cô vẫn chỉ là sự im lặng đến rợn người.

Tim cô bắt đầu đập dồn dập hơn.

Không kịp suy nghĩ gì, Iris thử mở cửa phòng tắm, nhưng nó đã bị khóa từ bên trong.

"…Tôi sẽ vào đấy."

Iris hạ quyết tâm rồi mạnh mẽ phá cửa xông vào.

Cô bẻ gãy tay nắm cửa và đạp mạnh. Cánh cửa vốn đóng chặt bật tung ra với một tiếng rầm lớn, hơi nước mịt mù từ căn phòng tắm nóng nực ùa ra ngoài.

Qua làn hơi nước mờ ảo, khung cảnh bên trong dần hiện rõ. Vài ngọn nến lập lòe tỏa ra mùi hương nhè nhẹ, nhưng giữa hương thơm ngọt ngào đó, một mùi máu tanh nồng xộc thẳng vào mũi cô.

Iris lập tức đưa mắt nhìn về phía bồn tắm.

Và rồi—

"Ah, ah…"

Đôi mắt cô mở to, run rẩy như thể có động đất.

Bên trong bồn tắm là Tina đang lặng lẽ nằm yên với đôi mắt nhắm nghiền. Thoạt nhìn trông như thể cô ấy đang yên giấc. Dung mạo xinh đẹp lúc ngủ của cô ấy trông chẳng khác nào một bức tranh.

Nhưng Iris đang ngập tràn nỗi sợ hãi, không thể kìm được tiếng gào thất thanh.

"Không, không thể nào!!!!!"

Làn nước trong bồn tắm đỏ thẫm đến rợn người.[note72088]

Iris đứng chết trân trước cảnh tượng ấy, vừa tuyệt vọng vừa bàng hoàng, bật ra một tiếng kêu đau đớn rồi bị nỗi sợ lạnh lẽo đến tận xương tủy chiếm lấy, cô lao về phía Tina.

Thình thịch— Thình thịch—

Trái tim cô giờ đây đập thình thịch như muốn nổ tung.

Ghi chú

[Lên trên]
phân đoạn này là một trong những lý do khiến mình đem bộ này về đây, thương vợ quá (⁠╥⁠﹏⁠╥⁠)
phân đoạn này là một trong những lý do khiến mình đem bộ này về đây, thương vợ quá (⁠╥⁠﹏⁠╥⁠)
[Lên trên]
kiếp này khó quá thì mình reset...
kiếp này khó quá thì mình reset...
Bình luận (10)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

10 Bình luận

toii cần chương sauuuuuuu
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
mình đang làm rồi nha, cũng do đang bị nhức đầu, với thời tiết dạo này nóng quá nên thành ra không muốn làm gì cả😵‍💫
Xem thêm
@Veil: và trans thật sự 3h sáng còn thức để đăng 💀
Xem thêm
Xem thêm 3 trả lời
=)) ara ara
Xem thêm
hóng chương sau
Xem thêm
Tiêu cực quá, drama này có hơi... có hơi.... ừm thì không biết nói sao nữa.
Xem thêm