Quyển 2: Người theo đuổi ánh sáng
Chương 27: Lần Nỗ Lực Triệu Gọi Đầu Tiên
1 Bình luận - Độ dài: 2,437 từ - Cập nhật:
Lumian cảm thấy khó thở khi bị cái nhìn chăm chú của Quý Bà Alice hao tổn. Cơ thể cậu đau nhức dữ dội như cái lần mà cậu đã chạm trán hồn ma Montsouris và trên bờ vực sinh tử vậy.
Lần này là trải nghiệm của cái chết chân chính.
Vì lo lắng việc có thể mất khống chế cơ thể, Lumian không đi xa hơn nữa. Cậu ra lệnh cho hồn ma của Quý Bà Alice rời khỏi cơ thể cậu.
Hít một hơi sâu, cậu lau đi giọt mồ hôi lạnh trên trán trước khi trở lại nhân cách một luật sư non trẻ hơi ngạo mạn.
Cậu đi cùng với viên cảnh sát tiến vào phòng thẩm vấn.
Charlie rung bàn chân, tay ấn xuống bàn, đổ người về trước. Sự lo âu và mong đợi cùng hiện trên gương mặt anh.
Không đợi câu trả lời, Lumian dường như nghe được Charlie hỏi, "Kết quả sao rồi?"
Lumian gật đầu và ra hiệu bình tĩnh.
Cử chỉ đáp lại của cậu ngụ ý rằng kết quả của cuộc khám nghiệm tử thi trùng khớp với suy đoán của bản thân.
Vẻ nhẹ nhõm lập tức hiện lên trên gương mặt Charlie. Như thể anh đã dành hết năng lượng của bản thân trong khoảnh khắc này vậy. Anh kiệt sức ngã lưng vào ghế.
Trước mặt hai cảnh sát trong phòng, Lumian tự tin lên tiếng, "Đừng lo lắng, mấy việc khác. Tôi đã lo liệu xong hết rồi.
"Anh chỉ cần làm đúng một thứ nữa thôi. Trong lần thẩm vấn tiếp theo, hãy tường thuật lại toàn bộ câu chuyện cho mấy quý ông này mà không bỏ sót bất kì chi tiết nào, cho dù nó có nực cười hay vô lý đến mức nào đi nữa.
"Hiển nhiên, hãy dựa vào những việc mà đã xảy ra cho đến lúc anh bị bắt. Việc tiếp tục cuộc trò chuyện của hai chúng ta là không cần thiết."
Vì cuộc đối thoại của luật sư và thân chủ có thể liên quan đến chiến thuật ở tòa mà người khác không được phép biết, nên hai vị cảnh sát ở cửa không hề thấy câu cuối của Lumian kì lạ. Sau cùng, Charlie Collent là một đứa trẻ bất hạnh khi lần đầu phải đối mặt với một vụ trọng án và cần có một luật sư. Anh ta gần như chẳng biết gì về luật và cần được chỉ dẫn tận tình.
Charlie hiểu được lời nhắn của Lumian: Đừng làm lộ ra với cảnh sát rằng tôi đã nhận ra vấn đề của bức chân dung đó!
"Được thôi." Charlie không còn tức giận, bất mãn hay bối rối như hồi đầu bị bắt và bị áp giải đến đồn, nhưng anh cũng nói ít hơn bình thường.
Sau khi rời khỏi sở cảnh sát ở khu chợ, Lumian đi vòng hai lần trước khi tìm được một con hẻm bị rào lại. Cậu thay trang phục, tháo kính ra, và thay đổi cách trang điểm.
Giờ thì mình đã dư dả rồi, mình có thể thiết lập một ngôi nhà an toàn và một nơi để thay đổi ngoại hình dựa vào tiểu thuyết của Aurore. Lumian nhớ lại những dòng chữ của chị cậu, chấp nối chúng lại tạo thành một phương pháp để giải quyết mấy vụ như thế này.
Cậu cũng có ý định mua một bản sao chép của Thẩm Mỹ Quý Ông.
Thành tạo việc trang điểm mà không có hướng dẫn là bất khả thi. Nên cậu chủ yếu dựa vào kiểu tóc, mắt kính, và trang phục nhằm che giấu đi nhân dạng của bản thân.
Trên đường đến Khách Sạn Kim Kê, Lumian suy tính cách để cứu Charlie khỏi tình hình kinh khủng của anh ấy.
Susanna Matisse thật ra là ai, hay đúng hơn, con quái vật nào đã biến thành cô ta? Tại sao cô ta lại ra tay với Quý Bà Alice?
Tại sao cô ta lại giúp Charlie trong quá khứ và cùng anh đi vào trong giấc mơ?
Mình có nên gửi một lá thư đến Quý Cô Ma Thuật Sư, kể về bản chất của con quái và mấy thứ kì dị của nó không? Một khi hiểu rõ về Susanna Matisse thì mình có thể nghĩ ra một kế hoạch đối phó bắt cô ta. Nếu không thì, cô ta chắc chắn áp đảo mình...
Viễn cảnh của việc viết thư đến cho Quý Cô Ma Thuật Sư khiến Lumian bất an.
Dựa vào tốc độ hồi âm lần trước của cô ấy và nội dung của nó, cậu đã ngầm hiểu ý cô: "Không phải việc quan trọng thì đừng có mà làm phiền tôi!"
Nếu Lumian đối mặt một vấn đề liên quan đến Susanna Matisse, thì viết nhằm dò hỏi có lẽ sẽ được chấp thuận. Dù gì thì, tình hình khó khăn này có liên quan đến hàng xóm cậu.
Rất có thể quý cô quyền bí, uy lực, người ghét mấy việc phiền phức sẽ không trả lời.
Và việc này có thể ảnh hưởng đến thái độ của cô đối với Lumian.
Nếu mình không hỏi Quý Cô Ma Thuật Sư, thì sao lại không hỏi luôn tại buổi trao đổi huyền bí của Ngài K? Nếu những người phi phàm tham dự đều ở cùng danh sách với Osta Trul, thì họ có lẽ không biết câu trả lời... Lumian suy nghĩ, trong khi leo lên cầu thang và đi vào trong phòng mình.
Ánh mắt của cậu rơi vào một chiếc vali chứa đựng các cuốn ma thư của Aurore, và cậu đột nhiên nhận thấy một việc.
Sao mình phải điều tra Susanna Matisse và một mình đối đầu với cô ta chứ?
Mục tiêu chính của mình là cứu Charlie mà!
Cho dù mình có thể tìm ra được yếu điểm của Sussana Matisse và đánh bại được cô ta, thì liệu mình có ép được một sinh vật như ả tự nộp mình cho đồn cảnh sát được không?
Nếu cô ta dám đi, thì cảnh sát cũng không dám đối phó với cô ta. Dựa theo tính cách mà cô ta đã thể hiện ra, thì có khi nào cô ta sẽ tự mình thác loạn ở đó không?
Lumian nhanh chóng phân biệt được điểm khác biệt giữa mục đích và cách thức.
Không có lí do gì để dồn sức giải oan Charlie và chắc chắn thả anh khỏi đồn cảnh sát cả!
Cậu chỉ cần đơn giản gửi tin đến Cục số 8, Giáo Hội Mặt Trời Vĩnh Hằng, và Giáo Hội Thần Hơi Nước và Máy Móc là vụ án của Charlie có liên quan đến nhiều bộ phận Người Phi Phàm và để họ xen vào cuộc điều tra!
Cho dù là một Người Phi Phàm danh sách thấp không có mạng lưới tình báo hay huyền lực cũng có thể điều tra ra vài điều kì lạ về Susanna Matisse. Không lí nào các điều tra viên chính quy lại không thể nhận ra sức mạnh vô hình mà Quý Bà Alice đã để lại. Cho dù vậy, họ sẽ không chỉ xác định Charlie vô tội mà còn giúp anh thoát khỏi móng vuốt của Susanna Matisse và giải quyết hoàn toàn vấn đề với con quái vật. Lumian đã có phỏng đoán rõ ràng về các tình huống sau khi kẻ điên ở tầng trên tìm được chỗ nấp trong một giáo đường sau khi chám trán phải hồn ma Montsouris.
Cậu đã kêu Charlie kể hết mọi thứ quan trọng ở trụ sở cảnh sát nhằm thu hút sự chú ý của Người Phi Phàm chính quy.
Tuy nhiên, cậu cảm thấy mình phải bắt buộc tham gia. Cậu không thể giao hết cho cảnh sát bình thường được.
Sẽ ra sao nếu như bọn họ xem câu chuyện của Charlie là câu chuyện bịa đặt nhằm sỉ nhục sự thông minh của họ và ép họ phải thú nhận ở tòa bằng bạo lực.
Ánh mắt của Lumian quét qua một tờ báo bị vò ở trên chiếc bàn gỗ, nhớ lại cách mà cậu hoặc chị của mình đã cắt các từ trong cuốn lam thư ra và ghép chúng tạo nên một bức thư gửi đến chính quyền để tìm sự giúp đỡ.
Biến những trải nghiệm của Charlie thành một lá thư và 'chuyển' nó đến cho giáo đường gần nhất? Lumian gật đầu, quyết định thực hiện kế hoạch này.
Dựa vào lời cầu xin giúp đỡ và lời thú tội của Charlie, chắc chắn nó sẽ khơi lên được sự chú ý của các Người Phi Phàm chính quy.
Trong khi cậu tìm những câu từ thích hợp trong Tiểu Thuyết Tuần San, Lumian đột nhiên bất an.
Liệu các tổ chức chính quy có thể liên kết một yêu cầu tương tự với Cordu không? Họ sẽ liên tưởng tới mình, một tên tội phạm tình nghi, với Charlie không?
Lumian không biết Ryan và đồng nghiệp của hắn có báo cáo hết tất cả những gì họ tìm thấy cho toàn bộ Người Phi Phàm chính quy, nhưng cậu không muốn đùa với lửa.
Bắt chước nét bút của Aurore thì sao?
Không giống chữ ký của luật sư hoàn toàn bình thường, Ryan và đội ngũ của hắn yêu cầu lá thư phải qua nhiều lần kiểm tra, bao gồm cả bói toán.
Cải trang và nhờ ai đó viết lá thư giùm mình? Trong khi suy nghĩ, Lumian chợt bật ra một ý tưởng. Mình có thể nhờ sinh vật linh giới viết giúp bản thân!
Nếu các tổ chức chính quyền truy có tìm ra vấn đề nào, thì họ cũng chẳng thể dùng sinh vật linh giới để đoán ra mình vì họ không biết thần chú triệu gọi!
Lumian càng nghĩ, thì cậu càng tin rằng đây là một kế hoạch tuyệt vời. Cậu kéo ghế tới, ngồi xuống, và bắt đầu viết thần chú triệu gọi.
Dòng thứ nhất chắc chắn là, "Linh hồn lởn vởn nơi hư vô,:
Sau vài suy nghĩ, Lumian đã viết dòng thứ hai.
"Sinh vật thân thiện có thể thuần phục"
Các sinh vật linh giới được triệu gọi phải tuân theo mệnh lệnh của Lumian để giúp cậu viết lá thư. Sự thân thiện đảm bảo việc triệu hồi sư được an toàn tuyệt đối.
Đối với dòng thứ ba, thì Lumian không hề kỳ vọng nhiều. Cậu chỉ cần kết hợp hai khía cạnh của yếu kém và thành thạo về ngôn ngữ Intis
Sau một hồi cân nhắc, dòng thứ ba hiện ra trên trang giấy:
"Kẻ yếu kém nhưng thành thạo ngôn ngữ Intis."
Phù... Lumian thở ra khi vừa viết xong.
Rồi cậu giở cuốn ma thư của Aurore ra và dịch vài từ chưa quen ra tiếng Hermes.
Tức thì sau đó, cậu chuẩn bị bàn thờ và bắt đầu triệu gọi.
Không lâu sau, cậu hoàn thành nghi thức và nhận ra ánh lửa từ cây nến đã chuyển sang màu lục đậm với kích thước bằng đầu người.
Một hình thù mơ hồ, bán trong suốt hiện ra, đầu tựa như đầu trâu còn thân thì như của một con chó.
"Giúp tao viết một lá thư." Lumian nói bằng tiếng Hermes trong khi nhìn vào sinh vật linh giới.
Con chó đầu bò im lặng ngơ ngác.
"Tao ra lệnh cho mày viết một lá thư cho tao." Lumian dùng tiếng Hermes nhấn mạnh.
Con chó đầu bò ngơ ra, như thể nó không hiểu gì cả.
Dù Lumian đã nỗ lực thử nhiều lần, nhưng con chó đầu bò vẫn im lặng.
Hết cách, cậu hủy việc triệu gọi sớm hơn để bảo toàn linh hồn mình.
Cậu bắt đầu suy ngẫm vấn đề.
Mình không giao tiếp với tên này được...
Tuân theo việc bị khuất phục không có nghĩa là có thể giao tiếp với nhau được...
Nhận ra điều này, Lumian chỉnh lại dòng hai của thần chú triệu gọi thành "Một sinh vật thân thiện có thể giao tiếp được."
Giao tiếp được không có nghĩa là sẽ nhận lệnh!
Vào lúc này, một con "ốc sên" đực hiện lên từ trong ngọn lửa lục đậm.
"Chào." Lumian thử chào nó bằng tiếng Intis.
Một giọng nói cao vút vang lên từ con ốc sên.
"Chào, có việc gì?"
Nó cũng nói được tiếng Intis.
"Ngươi giúp ta viết một lá thư được không?" Lumian vui mừng khôn xiết.
Con "ốc sên" đáp lại bằng giọng bồn chồn, "Nhưng tôi không có tay."
"..." Lumian hết cách đành phải dừng việc triệu gọi.
Sau một hồi cân nhắc, cậu chuyển cụm "Yếu đuối và thành thạo tiếng Intis" thành "Yếu đuối và có thể viết tiếng Intis."
"Có thể viết" bao hàm cả về kiến thức và khả năng thể chất phù hợp.
Không lâu sau, Lumian hoàn thành lần triệu gọi thứ ba.
Cậu nhìn thấy một sinh vật bán trong suốt trông như một con thỏ.
"Ngươi viết cho ta một lá thư được không?" Lumian háo hức hỏi.
Con "thỏ" gật đầu, rồi lấy cây bút trên bàn, và viết một từ Intis lên trang giấy.
"Một lá thư."
"..." Lumian giật giật môi mình.
Con này trông hơi đần rồi.
Quyết tâm, Lumian nắm lấy cây bút và tờ giấy, vội viết một lời cầu cứu, bao gồm cả bức chân dung của Susanna Mattise, và cái chết của Quý Bà Alice, việc Charlie bị bắt, cùng với chi tiết về giấc mơ ướt át đó.
Rồi, cậu nói với con "thỏ," "Chép lại tờ này!"
Con "thỏ" cầm lấy cây bút chăm chỉ chép lại.
Không lâu sau, con thỏ hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Lumian kiểm tra và gật đầu hài lòng.
Vào giây kế tiếp, nụ cười trên mặt cậu cứng lại.
Nó không chỉ sao chép một cách máy móc toàn bộ văn bản, mà còn chép luôn cả nét chữ của cậu.
Nói cách khác, bản này là bản của Lumian!
Lumian hít một hơi sâu và từ từ thở ra. Cậu chỉ vào Tiểu Thuyết Tuần San và nói, "Sao chép theo nét đó."
Con "thỏ" chậm rãi gật đầu và viết lại mà không phàn nàn.
Vài phút sau, Lumian nhận lại một bản lời cầu cứu trông như được in ra.


1 Bình luận