Kuro no Maou
Hishi Kage Dairi Morino Hiro
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 37: Sự giáng sinh của kẻ thống trị

Chương 755: Chinh phục Khu Công Nghiệp (2)

4 Bình luận - Độ dài: 3,102 từ - Cập nhật:

"-- Hắc Khói- Smoke."

Sau 10 phút chờ đợi, đã đến lúc bắt đầu tấn công.

Trước tiên, tôi thả một màn khói đen dày đặc, bao phủ toàn bộ khu vực từ cổng chính đến tường thành.

Chúng tôi chỉ có ba người.

Tôi sẽ tấn công tường thành ở cổng chính, còn Reki và Ursula sẽ phụ trách các tháp canh.

Vì chỉ có mình tôi tấn công trực diện, nên việc che khuất tầm nhìn bằng khói sẽ có lợi hơn.

Hơn nữa, màn khói này cũng có thể kết hợp với "Hắc Phong Thám Trắc - Wind Searcher", giúp tôi bù đắp cho việc mất thị lực.

"Chúng định dùng ma thuật phôngđể xua tan khói. Chiến thuật cổ điển."

Tôi ẩn mình trong màn khói và lao thẳng về phía trước.

Khi còn cách cổng chính khoảng 50 mét, tôi nhìn thấy một cơn lốc xoáy đang cuốn bay màn khói.

Sử dụng ma thuật phong để xua tan khói là một biện pháp đối phó phổ biến, nhưng lần này, nó không hiệu quả lắm.

Vì tôi có thể xác định được vị trí của người thi triển ma thuật.

"Ma đạn - Bullet Arts - Lựu đạn oanh tạc - Grenade Burst."

Tôi bắn một quả lựu đạn về phía ma thuật sư đang đứng trên tường thành, và tiếp tục thả khói để che phủ khu vực cổng chính.

Tiếng nổ vang lên trên tường thành, xen lẫn với tiếng la hét của lính canh, tôi nhanh chóng bám được vào tường.

Tôi không cần phải sử dụng "Ma Thủ - Anchor Hand" để leo tường nữa.

Tôi sử dụng kỹ năng chạy trên tường mà tôi đã luyện tập ở tầng 1, và nhanh chóng leo lên tường thành thẳng đứng.

"-- !?! Cái, cái gì, ngươi là ai? Ngươi vào lên đây cách nào!?"

Một tên lính canh đang đứng ngay chỗ tôi leo lên.

Hắn ta có vẻ ngạc nhiên khi thấy một kẻ đeo mặt nạ bất ngờ xuất hiện từ trong màn khói.

"Tránh ra."

BÙM! Tôi bắn ra một tia sét đen.

Đó là " Shock Buster".

Mặc dù đang trong tình huống này, nhưng tôi vẫn hơi do dự khi phải giết những tên lính của Tập Đoàn Xanadu, những người mà tôi không có thù oán gì.

Vì vậy, tôi chỉ sử dụng sấm sét để làm cho chúng bất tỉnh.

Tôi có thể làm điều này nhờ vào việc có thể sử dụng tất cả các thuộc tính.

"Có kẻ đột nhập!"

"Chúng  đã leo lên tường thành!"

Tia sét lóe sáng và tôi bị phát hiện, dù đang ẩn mình trong màn khói.

Nhưng trên lối đi hẹp trên tường thành, chỉ có mình tôi. Bên kia có rất nhiều người, nhưng do tầm nhìn bị hạn chế, nên chúng không thể xác định được chính xác số lượng kẻ địch.

Chúng không thể tận dụng lợi thế về số lượng.

"Này, đừng bắn, sẽ trúng đồng đội đấy!"

"Kẻ địch ở đâu!?"

Kế hoạch của tôi đã thành công.Những tên lính đang lao về phía tôi di chuyển một cách do dự, còn những tên lính bắn cung thì không dám tấn công vì sợ bắn nhầm đồng đội.

Tôi phải tận dụng tình huống này để tiêu diệt càng nhiều kẻ địch càng tốt, trước khi chúng lấy lại bình tĩnh.

"Tránh ra, để ta lo!"

Khi tôi đang bắn "Shock Buster” liên tục, thì một tia sét màu tím chặn lại đòn tấn công của tôi.

Một bức tường sấm sét màu tím sáng rực đang lan rộng, chặn đứng lôi kích của tôi. 

Đó là "Lôi thuẫn - Lightning Shield", ma thuật phòng ngự cấp thấp của Lôi thuộc tính.

Để phòng thủ ma thuật, nên sử dụng thuộc tính khắc chế hoặc cùng thuộc tính. Lần này, một nữ ma thuật sư đã sử dụng sấm sét để vô hiệu hóa sấm sét của tôi.

"Hắn ta là Lôi ma thuật sư Ta sẽ giữ chân hắn, còn các ngươi--"

"Đạn Phong Hàn- Cold Seal."

Tôi ngay lập tức sử dụng ma thuật băng để tấn công cô ta.

Tôi có thể sử dụng tất cả các thuộc tính mà.

Chỉ cần chọn thuộc tính mà đối phương không thể chống đỡ là được.

"Khốn khiếp, hắn ta cũng có thể sử dụng băng..."

Nữ Lôi ma thuật sư bị đóng băng với vẻ mặt bất lực.

Cô sẽ được giải phóng sau một khoảng thời gian, nên cứ yên tâm làm tượng đá một lúc đi.

"Chỉ có một kẻ địch!"

"Đó là Hắc Diện Nhân Ash! Cẩn thận với ma thuật của hắn ta!"

Sau khi vô hiệu hóa một số kẻ địch bằng ma thuật sấm lôi và băng, cuối cùng bọn chúng cũng lấy lại bình tĩnh.

Một ma thuật phong phạm vi rộng được thi triển, xua tan màn khói.

Và bọn chúng nhận ra rằng chỉ có mình tôi ở trên tường thành.

"Chỉ có một mình hắn? Ngươi bị ảo tưởng sức mạnh khi làm anh hùng rồi à?"

"Đừng chủ quan. Ma thuật của hắn ta rất mạnh."

"Yêu cầu hỗ trợ từ tháp canh!"

Có vẻ như chúng muốn đánh từ xa.

Tôi đang đứng trên tường thành, không có chỗ nấp, còn bọn chúng thì có rất nhiều cung thủ và ma thuật sư ở hai bên.

Ngoài ra còn có hai tháp canh có thể tấn công tôi. Chúng có thể bắn tôi thoải mái.

Đáng lẽ ra tôi nên tấn công ồ ạt, và biến nó thành một cuộc chiến hỗn loạn, nhưng chúng lại hành động một cách bình tĩnh đến bất ngờ.

"Đến lúc rồi."

Tôi liếc nhìn về phía tháp canh, và...

"Aaaaaa\!"

Một bóng người rơi xuống từ tháp canh, kèm theo tiếng hét thất thanh.

Có vẻ như Reki và Ursula đã lẻn vào tháp canh, nhờ màn khói tôi che chắn, và chiếm giữ lấy nó.

"Nguy rồi, có kẻ địch ở tháp canh!"

"Gửi thêm quân đến đó! Giữ lấy tháp canh--"

Đã quá muộn.

Nhiều người khác bị ném xuống từ tháp canh, và Ursula xuất hiện.

Phía sau cô ấy là "Bạch Dạ Xoa Công Chúa Anastasia", với hai tay chĩa về phía tháp canh thứ hai như hai khẩu pháo.

"-- Bạch Lưu Pháo - White Breath."

Một luồng sáng trắng xóa, hút cạn sinh lực, bao phủ tháp canh thứ hai.

Những kẻ đang ở trên đó đã bị tiêu diệt.

Hai tháp canh có thể tấn công tôi đã bị vô hiệu hóa, và giờ đây, Ursula có thể hỗ trợ tôi từ đó.

Giờ thì, đến lúc tôi chiếm lấy tường thành.

"Full Burst - Shock Buster."

Tầm nhìn của tôi cũng đã được khôi phục. Tôi bắn sét vào tất cả những kẻ tôi nhìn thấy.

Chỉ cần như vậy là đủ để vô hiệu hóa lũ cung thủ.

Mặc dù chúng vẫn bắn trả, nhưng những đòn tấn công lẻ tẻ đó không thể nào trúng tôi. Ngay cả trên lối đi hẹp của tường thành, tôi cũng có thể dễ dàng né tránh.

"Không ngờ Hắc Diện Nhân Ash lại mạnh đến vậy."

"Lũ nhãi nhép lính canh không phải là đối thủ của hắn ta."

"Đúng là lúc để chúng ta ra tay rồi."

Những kẻ còn lại trên tường thành là những mạo hiểm giả dày dạn kinh nghiệm, với trang bị tốt hơn hẳn những tên lính canh khác.

Có người, Orc, Người sói, và cả... Halfling, những sinh vật nhỏ bé trông giống như trẻ con.

Tổng cộng có 13 tên với nhiều chủng tộc khác nhau.

"Ngươi có vẻ khá mạnh. Nếu phải chiến đấu với ngươi, ta sẽ không nương tay."

Nếu đối thủ là những kẻ mạnh hạng 4, tôi không thể nào giữ được mạng sống cho chúng.

Tôi không muốn giết người, nhưng tôi cũng không muốn hy sinh bản thân.

Nhưng lần này, tôi chỉ cần câu giờ là được, nên không cần phải quá sức.

"Hừ, nếu ngươi muốn đầu hàng, thì đây là cơ hội cuối cùng đấy."

"Haha, thôi đi mày, bảo một anh hùng đầu hàng. thế thì thật mất mặt."

"Đúng vậy, gahahahaha--"

Tiếng cười chế nhạo i của chúng bị át đi bởi một tiếng nổ lớn.

Một cột lửa khổng lồ bốc lên từ trung tâm tòa nhà bê tông, chiếu sáng rực rỡ xung quanh.

"Cái, cái gì!?"

"Không thể nào, căn cứ chính bị tấn công..."

"Chết tiệt, còn có kẻ đột nhập khác sao!?"

Nhiều tiếng nổ khác vang lên, kèm theo lửa và khói.

Có vẻ như Olwen đã thành công.

Nhanh hơn và hoành tráng hơn tôi tưởng.

"Để ta nói cho các ngươi biết, đó là đội quân tinh nhuệ của Olwen , thiếu chủ của Cực Lang Hội. Tòa thành này sắp sụp đổ rồi, các ngươi còn muốn đánh nữa không?"

"Khốn khiếp, tin đồn Ash hợp tác với Olwen là sự thật sao?"

"Tình hình bất lợi rồi."

"Được rồi, chúng ta đầu hàng. Đi đi, chắc các ngươi muốn có di sản của Xanadu."

May quá, chúng đã đồng ý nhanh chóng.

Có vẻ như chúng chỉ là lính đánh thuê, và không có lý do gì để hy sinh mạng sống vì chủ nhân của mình.

"Phù, vậy là chúng ta đã vượt qua tầng ba rồi."

Dễ dàng hơn tôi tưởng. Phải cảm ơn Olwen mới được.

—--------------

"Cảm ơn anh, Kurono! Nhờ có các anh mà mọi chuyện dễ dàng hơn nhiều."

"Tôi cũng phải cảm ơn cậu vì màn trình diễn bùng nổ đó."

Chúng tôi đã vượt qua căn cứ của Xanadu, và xuống tầng bốn, "Hang Động Pha Lê - Crystal Cave", và nghỉ ngơi một chút.

Tôi không biết chính xác nhóm của Olwen có bao nhiêu người, nhưng hầu hết bọn họ đã đi do thám.

Từ tầng bốn trở đi, cấu trúc của mê cung sẽ liên tục thay đổi, nên bản đồ không còn chính xác nữa. Và do ảnh hưởng của Xanadu, Đại Mê Cung đã hoàn toàn thay đổi.

Có thể sẽ có những thay đổi mà chưa ai từng thấy.

Vì vậy, các thành viên của Olwen đã đi do thám và chỉ còn lại tôi, Reki, Ursula và Olwen ở đây. Chúng tôi được đối xử như khách quý.

Hai tên vệ sĩ đầu trọc cũng ở lại, nhưng họ không phải là nghỉ ngơi, mà là đang thiết lập kết giới bảo vệ. Họ đứng bất động, cách chúng tôi một khoảng.

"Olwen, từ giờ chúng ta sẽ làm gì? Lại chia thành hai nhóm à?"

"Đó là lựa chọn tốt nhất. Chúng ta không biết tầng bốn đã thay đổi như thế nào, và có vẻ như chỉ còn lại những đối thủ mạnh."

"Cậu biết cả những nhóm đó à ?"

"Tôi có thể đoán được, dựa trên những thông tin mà tôi thu thập được. Có ba nhóm chắc chắn đã tiến xa hơn chúng ta."

Đầu tiên là "Bình minh vàng" của Zenon, nhóm mạnh nhất Karamara.

Thứ hai là nhóm chủ lực của Sylvanian Familia. Một nhóm hiệp sĩ được trang bị giáp cổ đại màu bạc.

"Và thứ ba, là "Elemental Master" của anh."

Quả nhiên, bọn chúng cũng đã đến đây.

Tôi đã hy vọng rằng bọn chúng sẽ gặp tai nạn và bị loại, nhưng có vẻ như tôi không thể tránh khỏi cuộc đối đầu trực diện với bọn chúng.

"Bọn chúng thế nào?"

"Có vẻ như chúng rất thong thả. Theo những gì tôi nghe được, bọn chúng không gặp bất kỳ khó khăn nào. Thật khó chịu khi không biết được giới hạn sức mạnh của bọn chúng."

Đúng vậy.

Mà, dù sao thì chúng tôi cũng đã đến được đây, nên Sariel chắc chắn cũng dễ dàng vượt qua được. Ngay cả khi chỉ có một mình, cô ta cũng không gặp khó khăn gì.

"Tôi nhất định sẽ ngăn chặn Sariel và Sylvanian ."

"Thế còn Bình Minh Vàng, Anh không định chiến đấu với họ à?"

"Tôi đã hứa với Emilia rằng sẽ không đối đầu với anh trai cô ấy."

"Ồ, vậy ra hai người đã tiến triển đến mức đó rồi sao?"

"K-không, không như cậu nghĩ dâu."

Tôi đã phản ứng hơi thái quá.

Tôi không thể nói ra sự thật. Rằng Emilia đã tỏ tình với tôi vì hiểu lầm... Khi trở về, chắc chắn tôi sẽ gặp rắc rối lớn.

"Mà thôi, kệ anh. Anh sẽ không vì Emilia mà đâm sau lưng tôi đâu nhỉ?"

"Đừng nói như vậy. Tôi hy vọng cậu hoặc Zenon sẽ là hai người cuối cùng tranh giành quyền thống trị Karamara."

Một trận chiến giữa những người đàn ông, với những thứ mà họ không thể nào từ bỏ. Nếu mọi chuyện diễn ra như vậy, lúc đó tôi sẽ đứng ngoài xem.

"Thực ra, tôi muốn anh hợp tác với tôi dành di sản."

"Không thể đâu, ngay cả khi tôi đánh bại Sariel thành công, có lé khi ấy tôi cũng sẽ bị thương nặng và không còn sức chiến đấu. Lúc đó, cậu hãy đi trước, đừng bận tâm đến tôi ."

"Thế lúc đó , tôi sẽ không khách sáo đâu đấy nhé."

"Nhớ để lại cho tôi vài bình thuốc hồi phục đấy nhé ?"

"Tôi sẽ cho anh loại tốt nhất. Nếu có được di sản của Xanadu, tiền bạc đối với tôi chả thành vấn đề."

"Khi cậu đoạt được di sản rồi thì hẵng nói câu đấy.."

"Cứ yên tâm, hãy để đó cho tôi. Tôi nhất định sẽ giành được di sản."

"-- Thật đáng tiếc, thiếu gia, nhưng điều đó là không thể."

"Đúng vậy, trò chơi tranh giành di sản này, đến đây là kết thúc."

Hai tên vệ sĩ đầu trọc bất ngờ lên tiếng.

Họ đã lặng lẽ đến gần chúng tôi lúc nào không hay.

Lời nói và hành động của họ không giống như đang đùa.

Ngay khi tôi nhận ra điều đó...

"Bí thuật kết giới Asura- "Hắc Phát Trói Buộc - Black Rope Binding"."

"-- Hự!?"

Một lực mạnh mẽ đè nén cơ thể tôi, khiến tôi không thể di chuyển.

Nặng quá. Cảm giác như có một vật gì đó rất nặng đè lên tôi, mặc dù trên lưng tôi không có gì cae.

Áp lực khủng khiếp đó, như muốn ép tôi xuống đất...

"Đây là... trọng lực sao?"

"Ồ, ngươi khá nhạy bén đấy, tên mặt nạ."

"Ku ku ku, thiếu gia thấy sao? Đây là sức mạnh của bí thuật của chúng ta."

"Các ngươi... quân phản bội..."

Olwen nghiến răng, nhìn chằm chằm vào hai tên vệ sĩ với ánh mắt sắc bén, đầy sát khí.

Mặc dù cậu ta rất mạnh mẽ, nhưng "Black Rope Binding" là một ma thuật trọng lực rất mạnh.

Với thân hình mảnh mai của Olwen, dù có sử dụng ma thuật cường hóa cơ thể, thì cậu ta cũng khó có thể chịu đựng được áp lực này, ngay cả với tôi, người đã được cải tạo cơ thể.

"Ngài nói gì vậy? Kẻ phản bội là thiếu gia."

"Đúng vậy, ngài lại đi si mê tên mặt nạ này, trong khi có chúng ta ở đây."

"Hả... không lẽ, các ngươi... thật kinh tởm..."

Ánh mắt Olwen lóe lên sự ghê tởm, xen lẫn sát khí.

Không lẽ nào, tôi không dám tin, nhưng... hai tên này, ghen tị vì tôi thân thiết với Olwen , nên mới làm ... Các ngươi thích Olwen đến vậy à? Hay là các ngươi luôn nhìn cậu ta bằng ánh mắt đó?

"Thiếu gia, ngài không được nói chuyện với chủ nhân tương lai của mình như vậy."

"Thật là bất lịch sự. Có vẻ như chúng ta cần phải dạy dỗ ngài từ đầu rồi.”

Hai tên vệ sĩ cười nhăn nhở, với vẻ mặt đáng ghét.

Nụ cười đó, tôi đã thấy nó ở đâu rồi.

Đó là nụ cười của tên thuyền trưởng, kẻ đã bắt cóc Lillian, và đe dọa Reki và Ursula. Một nụ cười hèn hạ.

"-- Hya!"

Một tên vệ sĩ hét lên, và đá Olwen , người đang quỳ gối vì trọng lực.

Cú đá nhắm thẳng vào giữa hai chân Olwen .

Một âm thanh kinh tởm vang lên.

"Ặc--!"

Olwen ngã lăn ra đất, rên rỉ trong đau đớn.

Một đòn tấn công chí mạng. Olwen đã bị tấn công vào điểm yếu nhất của đàn ông, và có lẽ đã bất tỉnh.

"Fuhaha, thật là một cảm giác tuyệt vời! Ta không thể nào chịu đựng được nữa!"

"Thế là không công bằng?Anh lại giành phần ngon trước."

"Không sao, còn một cái nữa mà. Chúng ta là anh em, nên chia sẻ với nhau."

"Kukuku, vậy thì ta sẽ từ từ thưởng thức cái còn lại. Anh đừng có giành của em đấy nhé."

Hai tên vệ sĩ cười hô hố.

Thật chói tai. Giọng cười của những kẻ này, thật sự...

"Khốn... kiếp..."

"Ngươi vẫn có thể di chuyển được trong kết giới trọng lực này à, khá đấy."

"Chúng ta nên xử lý tên mặt nạ này trước."

"Để hắn ta chết một cách nhục nhã trước mặt thiếu gia."

"Đúng vậy, để hắn ta nhận thức được tội lỗi của mình. Để hắn ta biết mình đã động vào ai."

Chết tiệt, giờ tôi chỉ có thể cử động nhẹ.

Tôi không thể đứng dậy, chứ đừng nói là chiến đấu.

Tôi phải thoát khỏi kết giới trọng lực này, "Black Rope Binding”, nếu không...

"-- Hừ, vì các ngươi còn nhỏ, nên ta định tha cho các ngươi."

"Nhưng nếu các ngươi chống cự, thì đừng trách ta, lũ nhóc."

Reki và Ursula, tay cầm vũ khí, lặng lẽ đối mặt với hai tên vệ sĩ.

May mà hai người họ đã đứng ở xa khi tôi và Olwen đang nói chuyện, có lẽ vì muốn để cho chúng tôi có không gian riêng. Hoặc là, hai tên đầu trọc đã coi thường họ vì còn nhỏ.

Dù sao đi nữa, bây giờ chỉ có Reki và Ursula là có thể tự do di chuyển.

Thật may mắn.

Họ là đồng đội của tôi. Họ đủ mạnh để tôi có thể tin tưởng giao phó.

"Reki, Ursula... nhờ hai em."

Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

Quào, chương này gei cấn quá, không thua gì chương spa soap của simon.
Xem thêm
DCM , chịu đấu
Xem thêm
Rốt cuộc Olwen đẹp đến mức nào nhỉ?
Hy vọng sau vụ này main sẽ rơi vào thế dầu ăn🤣🤣🤣
Xem thêm
Đm thật luôn?🤣🤣🤣
Xem thêm