F.A.Q cho đọc giả mới đọc (Reddit)
F.A.Q Các nhân vật phản diện/Cốt truyện trả thù
2 Bình luận - Độ dài: 3,529 từ - Cập nhật:
*Ghi chú: Toàn bộ phần F.A.Q trans dịch lại từ một bài đăng trên reddit: Nếu bạn nào muốn tìm hiểu thêm có thể tìm vào link sau: https://www.reddit.com/r/DeathMage/wiki/new_reader_faq/
Các nhân vật phản diện / Cốt truyện trả thù
— Hỏi: Nhân vật chính có lao vào một cuộc tắm máu, giết sạch lũ ác nhân như mấy nhân vật “edgy” không?
Không hề. Dù phần tóm tắt có thể khiến bạn liên tưởng đến những câu chuyện như vậy, nhưng đây không phải kiểu truyện đó.
Nhân vật chính có những kẻ thù cần trả thù, nhưng cậu không vội vàng gì. Trên thực tế, khi có thời gian suy nghĩ thấu đáo hơn, cậu còn nhận ra rằng đôi khi bản thân cũng không hoàn toàn đúng. Không phải kiểu “đổ lỗi cho nạn nhân”, mà là cậu hiểu rằng đã có những hiểu lầm từ cả hai phía.
Những kẻ đã giết mẹ cậu, tất nhiên cũng nằm trong danh sách cần thanh toán. Nhưng một lần nữa, cậu không hề hấp tấp. Dĩ nhiên, nếu bọn chúng tự tìm tới, thì cậu hoàn toàn sẵn sàng nghênh tiếp — nhưng là sau khi chắc chắn bản thân đủ khả năng đối đầu.
Khác với phần lớn những câu chuyện cùng thể loại, đây là một thế giới nơi con người đôi khi mắc sai lầm… nhưng không vì thế mà ngay lập tức biến thành mấy tên bệnh hoạn mặt nhăn nhở, khiến người ta chỉ cần liếc qua là nghĩ ngay: “Tên này nhìn đểu quá, chắc chắn đáng bị ‘Nhân vật chính xử tử!’”
Trái lại, có những nhân vật từng làm điều tồi tệ với cậu hoặc với người cậu yêu quý, nhưng không chỉ sống sót mà còn… trở thành đồng minh của cậu.
Khó tin đúng không? Nhưng đó chính là điều khiến câu chuyện này trở nên đặc biệt.
-------------------------------------------
— Hỏi: Nhân vật chính sẽ trả thù những kẻ đã giết mình ở Origin bằng cách nào?
Trước tiên, cần đính chính một điều: cô gái (Naruse Narumi) mà cậu "cứu" (thực ra là không cứu được) không phải là nữ chính của câu chuyện. Điều này có thể dễ dàng nhận ra nếu bạn nắm rõ cốt truyện — những người được tái sinh lần hai chỉ có thể đến thế giới thứ ba sau khi chết, nghĩa là hoặc là chết vì tuổi già (có thể mất hàng chục năm), hoặc bị giết. Họ còn được ban phúc lành và vận may khiến việc giết họ không hề dễ dàng (MC là ngoại lệ duy nhất không có bất kỳ phúc lành nào, thậm chí còn khởi đầu ở vị trí tệ hơn tất cả mọi người khác), nên trừ phi có ai đó đủ mạnh cố tình giết họ, chuyện đó sẽ không xảy ra sớm đâu.
Còn về "kẻ đã cướp lấy danh tính của cậu" cùng những người liên quan — có một điều ít độc giả để ý khi đọc những chương đầu, đó là: những người đã giết nhân vật chính thực ra không hề biết đến sự tồn tại của cậu. Và nếu biết, họ cũng sẽ không hành động như vậy. Nhiều người cứ gọi đó là “MC bị lãng quên”, nhưng thực tế thì họ chưa từng biết đến cậu, và mãi về sau mới phát hiện ra sự thật. Không có danh sách các “người tái sinh” để cứ thế đánh dấu tên từng người đâu. (Nếu bạn từng đọc hay xem “Kumo desu ga, nani ka?” thì có lẽ sẽ nhớ một nhân vật có kỹ năng gian lận cho phép cô ta xem được tình trạng hiện tại của mọi người. Nhưng trong Death Mage, mọi thứ không đơn giản như vậy.)
Và nếu bạn chưa đọc truyện, thì diễn biến là như sau: nhân vật chính cố gắng cứu một cô gái trên con tàu đắm và chết trước tiên. Sau đó, cậu tỉnh lại trong một cõi nào đó, giữa vòng vây của nhiều linh hồn — và cậu cũng thấy cô gái kia ở đó, nghĩa là cô ấy cũng đã chết, như một điều tất yếu khi không có ai đến cứu. (Đây không phải Titanic, và Amamiya cũng chẳng phải DiCaprio.)
Ở đó có 102 linh hồn (dĩ nhiên chỉ có độc giả và vị thần tái sinh mới biết con số cụ thể). Vị thần tái sinh xuất hiện, giải thích tình hình, rồi hỏi có ai không muốn tái sinh. Một người ngẫu nhiên đã rút lui, và thế là chỉ còn 101 người.
Ở kiếp thứ hai, cô gái “giống nữ chính” ấy — người mà MC đã không thể cứu — cố tìm người từng giúp mình, chỉ để nói lời cảm ơn. (Mà này, ngoài đời mà bạn giúp ai đó rồi nhận được một câu “Cảm ơn” thì người ta không vì thế mà yêu bạn đâu nhé.) Nhưng thay vì tìm đúng người, cô lại nhầm sang một người có cái tên tương tự. Nhiều người tưởng rằng anh ta đã nói dối, nhận mình là người từng cứu cô, nhưng thật ra hiểu lầm ấy đã được giải quyết sớm. Cô gái ấy biết rõ anh không phải người mình tìm, nhưng dù sao trong quá trình cùng làm việc trong nhóm Bravers, cả hai khá hợp tính, rồi dần dà kết hôn và có con.
Có người còn cho rằng Amemiya đã cố tình cướp lấy danh tính của Amamiya, nhưng điều này hoàn toàn vô lý vì:
Hai người không hề quen biết nhau.
Amemiya không phải bạn học, mà là người lớn hơn, chỉ tình cờ có mặt trên cùng con tàu bị đánh bom.
Họ chẳng có mối liên hệ gì, và quan trọng nhất là: Amamiya chẳng có gì để mà cướp cả. Ở Origin, cậu không có gì trong tay, hầu như không ai nhớ đến (chỉ có hai người), thậm chí còn chẳng ai quan tâm cậu. Vậy thì danh tính đó có giá trị gì chứ?
Còn mối quan hệ giữa cô gái kia và MC? Cô ấy chỉ đơn giản là một người có sức hút trong lớp của cậu — hết. Họ không thân thiết, thậm chí MC còn thân với một tên phiền toái khác xuất hiện sau này hơn cô, mà kể cả tên phiền toái đó cũng chẳng nhớ rõ gì về MC (dù có bóng gió ám chỉ là có).
-------------------------------------------
— Vậy tại sao MC lại bị giết ngay lần đầu chạm mặt?
Bạn nên đọc manga để rõ hơn, nhưng tóm gọn thì: ngay trước khi gặp lại nhóm tái sinh, MC đã bị một nhà khoa học giết chết. Tuy nhiên, cậu bằng cách nào đó đã hóa thành một Undead (quái vật bất tử — xem manga sẽ thấy mái tóc trắng và đôi mắt đen của cậu), rồi bắt đầu tàn sát những kẻ đã tra tấn cậu, đồng thời cứu thoát vài nạn nhân — dù sau đó cậu để họ lại phía sau và dọn đường phía trước.
Khi nhóm những kẻ tái sinh đến nơi, thứ họ nhìn thấy là một quái vật đang tàn sát các nhà khoa học một cách kinh hoàng. Thế nên họ hành động dựa trên giả định ấy. Khi MC bị hạ gục, dù họ bắt đầu nghi ngờ rằng có lẽ cậu là nạn nhân bị biến thành Undead, thì với lẽ thường, Undead là những vỏ xác đầy oán niệm chẳng còn lý trí — và MC đã không có cơ hội để lên tiếng. Mãi về sau họ mới nhận ra cậu còn đang cứu người, và điều đó sẽ quay lại ám ảnh họ trong tương lai.
Tất nhiên, trong lúc tiêu diệt Undead, họ đã thốt ra vài câu nói mơ hồ có thể hiểu là mang tính thù địch — đây chính là “bẫy xám” (gray bait) mà tác giả cố tình cài cắm. Tác giả biết độc giả sẽ hiểu sai và tạo ra cảm giác “phản bội”, để rồi dần dần lật ngược lại, khiến người đọc nhận ra: nhân vật không tệ như ta nghĩ ban đầu.
- Cô gái lúc đầu không phải nữ chính
- Kẻ tưởng là phản diện thực ra là người tốt bị cuốn vào chuỗi trùng hợp
- Nhân vật chính dường như bị tất cả phản bội, nhưng thực chất… là do chưa từng được họ biết đến
Và về những cheat thì sao? Có bị cướp không? Về mặt kỹ thuật thì không thể bị cướp, bởi những cheat đó vốn là “quà tặng” từ vị thần luân hồi, và ông ta quyết định đưa cho người khác. Không phải là thứ MC sở hữu để rồi bị giật mất. Nếu có trách, thì nên trách vị thần kia, chứ không phải những người nhận được chúng.
Tóm lại, đây không phải là một câu chuyện về phản bội. Nó chỉ giả vờ trông giống vậy mà thôi. Tất cả chỉ là chuỗi những bất hạnh quá đỗi khốc liệt đổ lên đầu nhân vật chính — người, vốn dĩ, đã không có chút vận may nào ngay từ đầu.
Nếu đọc đến đây rồi mà bạn vẫn không hiểu, thì có lẽ đây không phải bộ truyện dành cho bạn.
Nếu so với những bộ “trả thù” nổi tiếng khác, thì Death Mage giống với Arifureta (MC chỉ giết kẻ thù thật sự, còn vụ phản bội thì chỉ do một người gây ra) hoặc phần sau của Shield Hero (các anh hùng khác bị nguyền rủa, nhận ra sai lầm, rồi cùng đồng hành với MC). Hoàn toàn không giống như Nidome no Yuusha (bị toàn bộ phản bội rồi đồ sát tất cả) hay phần đầu Shield Hero (các anh hùng khác ngáng chân MC mọi lúc mọi nơi).
Tuy nhiên, điểm mấu chốt là: Death Mage không phải truyện về sự phản bội — mà là truyện về một người bị cuộc đời vùi dập đến tận xương tủy… nhưng vẫn tiếp tục bước đi.
-------------------------------------------
– Hỏi: Về sau họ có biết người mà họ đã giết là ai không?
Câu trả lời là có. Sau một chuỗi mâu thuẫn giữa các Bravers dẫn đến cái chết của một người trong số họ (người thứ hai được tái sinh sang thế giới Lambda), một người có biệt danh "Oracle" đã sử dụng Cheat của mình để tìm cách ngăn chặn việc các luân hồi giả tự giết lẫn nhau. Nhưng thứ anh ta phát hiện ra lại là: mọi chuyện đã quá muộn. Họ đã làm điều đó rồi.
Khi tiếp tục truy tìm sự thật, Oracle nhận ra rằng kẻ mà họ gọi là "Undead"—vốn từng một mình giết sạch các nhà khoa học và sau đó bị các Bravers tiêu diệt—chính là người mà cô gái ấy, "nữ chính giả", từng tìm kiếm bấy lâu.
Oracle đem sự thật ấy kể lại cho thủ lĩnh của nhóm "siêu anh hùng" Bravers—người hiện tại là chồng của cô gái kia (chính là kẻ trùng tên, Amemiya)—nhưng anh ta lại không kể lại điều đó cho vợ mình. Một số "độc giả giả danh" trên mạng lập tức mắng anh là kẻ khốn nạn vì đã giấu cô ấy sự thật. Họ còn cho rằng anh đang tiếp tục lừa dối, cố tình mạo danh nhân vật chính nên mới phải giấu giếm. Nhưng toàn bộ những điều đó đều là sai hoàn toàn.
Lý do thực sự rất đơn giản: nếu cô ấy biết người mà họ đã giết lại chính là người từng cố cứu mình, cô sẽ đau lòng đến mức gục ngã. Và thay vì đẩy cô vào đau khổ, Amemiya đã quyết định hành động để chuộc lỗi—bằng cách cứu những nạn nhân mà "Undead" từng cố gắng bảo vệ (nhưng thất bại vì chính các Bravers giết anh ta). Những người ấy, vì không được bảo vệ, sau này đã trở thành khủng bố. Hậu quả vì vậy mà càng thêm nặng nề.
Nên nhớ, các nhân vật không hề biết sẽ có một kiếp thứ ba. Với họ, họ đã đến quá trễ để cứu một người, và đã giết một kẻ mà họ chưa từng hay biết gì. Những người biết được sự thật đã rất hối hận, nhưng quá khứ là điều không thể thay đổi. Điều tốt nhất họ có thể làm là rút ra bài học và bước tiếp—và đó chính là những gì đã diễn ra.
-------------------------------------------
– Hỏi: Tóm tắt truyện nói về "phục thù", tag trên Novel Updates cũng ghi là "Revenge", vậy sao nhân vật chính không giết sạch những kẻ đã hại cậu ta? Tác giả rốt cuộc định làm gì khi gợi nhử như thế rồi lại quay xe?
Đúng là phần tóm tắt đã đánh lạc hướng như vậy. Nhưng nói rằng tác giả định viết một bộ truyện thuần về phục thù ngay từ đầu thì lại sai hoàn toàn. Chính tác giả từng nói rằng ý tưởng cốt lõi của Death Mage là kể về một thế giới có nhiều lần luân hồi và một nhân vật chính mang sức mạnh kiểu phản diện. Đây cũng là lý do vì sao tiêu đề nghe có vẻ “chả nói lên gì” cả—vì đó là ý đồ của tác giả, rằng người đọc phải tự khám phá.
"Phục thù" trong truyện này có, nhưng không giống như các truyện điển hình kiểu "mỗi chương giết một thằng phản diện mới". Nếu bạn mong đợi một bữa tiệc máu me, một nhân vật bá đạo chém giết vô tội vạ, hay kiểu tình tiết “cả cái đất nước này đều là lũ phản bội”, thì Death Mage không phải dành cho bạn.
Ở đây, cái chết là thứ nhân vật chính thao túng, điều khiển. Và với thế giới này, cái chết đôi khi lại là sự giải thoát, là vé về vòng luân hồi để bắt đầu một cuộc đời mới. Vì thế, trừng phạt một người không nhất thiết phải là giết họ—mà là khiến họ sống tiếp trong sự dằn vặt khốn khổ. Thậm chí, nếu cậu ta giết ai, linh hồn kẻ đó sẽ vương vấn quanh cậu như ruồi nhặng, phiền phức không tả nổi.
Tuy nhiên, những kẻ trực tiếp giết mẹ cậu, thì lại là ngoại lệ. Với bọn đó, cậu sẽ không ngần ngại trừng phạt đến cùng—một cách đúng nghĩa.
Nhưng cũng đừng mong mỗi arc lại có một màn "báo thù" hoành tráng. Một số đối thủ còn trâu bò và dai dẳng hơn cả gián. Có muốn diệt cũng chẳng dễ đâu.
-------------------------------------------
– Hỏi: Nhân vật chính là đồ ngốc à? Tại sao lại chỉ dỡ bỏ tường bao quanh cả ngôi làng, để mặc họ sống tiếp, thay vì giết hết bọn họ? Hoặc ít ra cũng nên tập trung vào những kẻ thật sự đã giết mẹ cậu ấy, như đám mạo hiểm giả hay tên linh mục kia chứ?
Điều này đã được giải thích rõ trong truyện: nếu họ chết, họ chỉ đơn giản quay lại vòng luân hồi và bắt đầu một kiếp sống mới. Thay vì để mọi chuyện kết thúc quá dễ dàng như vậy, cậu ta đã phá sập tường thành, nhà cửa, thậm chí cả ruộng đồng—khiến cả ngôi làng không còn gì để chống lại lũ quái vật, cũng không có cách nào để duy trì kinh tế. Họ sẽ phải sống trong khổ sở rất lâu nữa. (Cậu ta ước chừng khoảng… mười năm.)
Dù những người dân đó không trực tiếp làm hại mẹ cậu, nhưng họ là những kẻ đã cười cợt và nhìn bà chết cháy trong lửa—miệng thì gào lên bà là phù thủy bị Ma cà rồng dụ dỗ. Chính vì vậy, nếu giết họ thì lại trở thành quá tay.
Nếu bạn cho rằng "giết sạch" mới là cách trả thù duy nhất hợp lý, thì truyện này không dành cho bạn. Tâm lý trả thù của nhân vật chính trong Death Mage không hề mù quáng. Cậu rất rõ ràng: chỉ xử lý những kẻ thật sự đã ra tay với mình hay gia đình, còn những người không liên quan thì tuyệt đối không đụng đến. Nếu kẻ thù của mẹ cậu lẩn trong đám người vô can, cậu sẽ tìm cách tiêu diệt duy nhất mục tiêu—và làm mọi thứ để tránh gây thiệt hại lan rộng, hạn chế tối đa thương vong không đáng có.
-------------------------------------------
– Hỏi: Vậy những người ở Origin (thế giới thứ hai) thì sao? Chúng ta có gặp lại họ không?
Có, và họ vẫn đóng vai trò quan trọng trong mạch truyện chính.
-------------------------------------------
– Hỏi: Nếu truyện này không thuần về báo thù như tiêu đề gợi ý, vậy rốt cuộc thuộc dạng cốt truyện nào?
Điều này đã được nhắc tới ngay trong phần Mở đầu, nhưng nhiều người bỏ qua vì dễ nhầm lẫn với những bộ truyện tái sinh khác. Vậy nên cần nói rõ: vì sao những người kia lại được tái sinh.
Thần Luân Hồi, Rodcorte, đã giải thích với nhân vật chính trước khi bắt đầu kiếp thứ ba: mục đích của việc tái sinh là để nhóm luân hồi giả phát triển thế giới Lambda, giúp thế giới này hiện đại hóa. Lý do sâu xa đằng sau việc đó được tác giả hé lộ rải rác trong truyện, và là một phần trong công cuộc xây dựng thế giới (World Building).
-------------------------------------------
– Hỏi: Heinz là ai?
Heinz có thể xem là mục tiêu trả thù lớn nhất của Vandalieu. Hắn là thủ lĩnh của nhóm thám hiểm Ngũ Sắc Kiếm, đồng thời là người đã được thuê để tiêu diệt Darcia. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, nhóm của hắn còn mở tiệc ăn mừng chiến công. Heinz cũng chính là anh hùng được thần Alda – “Thần của Luật pháp, Ánh sáng và Sự sống” – chọn lựa.
Dẫu vậy, hắn cũng chỉ là một mạo hiểm giả bình thường, buộc phải nhận nhiệm vụ đó vì sự nghiệp của bản thân. Khi giao nộp Darcia cho nhà thờ và bà từ chối tiết lộ nơi ẩn náu của con trai mình, Heinz đã cảm thấy tội lỗi và hối hận. Nhưng vì luật pháp là luật pháp, còn hắn chỉ là một người bình thường chẳng thể làm gì hơn, Heinz đã quyết định rời khỏi Đế quốc Amid và đến sống tại quốc gia địch thủ. Hành động đó khiến hắn bị coi như kẻ phản quốc tại quê nhà.
Sau khi đến quốc gia mới, Heinz trở thành gương mặt đại diện cho tôn giáo của Alda, và bắt đầu nỗ lực thay đổi sự cực đoan trong giáo lý – chính điều từng dẫn đến bi kịch mà hắn gây ra. Hắn chuyên săn lùng và tiêu diệt các Vampire tà ác thờ phụng những Ác Thần. Trên hành trình đó, Heinz còn cứu được một bé gái Dhampir – đứa trẻ có cha mẹ bị giết bởi các Vampire khác vì bị cho là phản bội. Hắn chăm sóc cô bé vừa như một người anh, vừa như một người cha nuôi.
Nhiều người có thể gọi đó là đạo đức giả, nhưng cũng cần nhớ rằng con người ai cũng từng mắc sai lầm, và không phải lúc nào cũng có thể quay ngược thời gian để sửa chữa. Có lẽ chính bạn cũng từng trải qua cảm giác ấy. Với Heinz, Vandalieu chỉ là một nạn nhân – một đứa bé sơ sinh mất mẹ và chắc hẳn đã chết không lâu sau đó. Câu chuyện đáng lý đã kết thúc như vậy.
Nhưng đứa bé ấy đã sống sót. Và nay nó muốn trả thù. Vì vậy, Heinz là kẻ địch.
Tất nhiên, sau này sẽ còn những lý do khác khiến hắn bị coi là đạo đức giả, dù theo góc nhìn của hắn thì vẫn hợp lý. Heinz là một người tốt, nhưng lại là mục tiêu báo thù chính của nhân vật chính – người cũng là người tốt.
Mượn lời Yang Wen-li: “Trong lịch sử loài người, chưa từng có cuộc chiến nào giữa cái thiện tuyệt đối và cái ác tuyệt đối. Thay vào đó, chỉ có chiến tranh giữa hai cái thiện mang tính chủ quan, và xung đột giữa hai niềm tin chính nghĩa khác nhau. Trong một cuộc chiến xâm lược đơn phương, kẻ xâm lược cũng sẽ tin vào chính nghĩa của mình. Đó là lý do vì sao chiến tranh chưa từng chấm dứt. Miễn là con người còn tin vào thần thánh và chính nghĩa, xung đột sẽ không bao giờ biến mất.” (Legend of the Galactic Heroes, Tập 2: Tham vọng, Chương 7)
Câu nói ấy đã tóm gọn toàn bộ nội dung cốt truyện.


2 Bình luận
Btw tfnc
Và tem