Rakuin no Monshou
Tomonogi Sugihara ( 杉原智則 ) 3
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 10: Rồng ẩn nhẫn, gió buồn thương

Chương 1: Khoảng lặng (part 3)

5 Bình luận - Độ dài: 3,030 từ - Cập nhật:

Part 3

Công chúa Vileena Owell vừa lên đường rời thành Apta, trọng trấn miền biên giới tây nam Mephius.

Bảy ngày đã trôi qua kể từ trận chiến trong rừng Tolinea. Tin chiến thắng dĩ nhiên đã truyền tới Apta. Ai cũng phấn khởi vì đồng ruộng, nhà cửa đã thoát được họa binh đao. Việc hoàng tử Gil dù yếu thế và ít quân hơn nhưng vẫn giành thắng lợi càng làm uy danh của ngài thêm vang dội. Dân thành phố còn tung hô ngài là thần chiến tranh giáng thế.

“Hoàng thái tử điện hạ bách chiến bách thắng!”

“Ngày Điện Hạ kế thừa vương vị, đất nước Mephius sẽ trở nên hùng cường, dân chúng được ấm no.”

Những lời đó không chỉ dừng lại ở mức chuyện phiếm lúc trà dư tửu hậu. Vài cửa tiệm nhanh nhảu còn trương cả bảng hiệu ‘Hoàng đế Gil Mephius vạn tuế’. Lính vệ binh thành phố tất nhiên không thể nhắm mắt cho qua. Những biển hiệu kia nhanh chóng bị gỡ xuống.

Apta là thành phố đầu tiên của xứ Mephius được hưởng lợi từ thương mại với miền tây Tauran. Chỉ cách đây mấy ngày thôi, cảnh tượng thương nhân miền tây đi lại tự do trên đường phố hoàn toàn là chuyện hoang đường. Quan hệ hữu nghị mới được khôi phục với miền tây tạo nên cảm giác bình yên cho thành Apta. Bầu không khí lễ hội cũng theo đó mà dâng tràn.

Mỗi khi thấy công chúa Vileena trong lâu đài Apta là người ta lại không tiếc lời chúc tụng. Công chúa cười tươi đáp lễ còn trong lòng thì nghĩ: chà, tạm thời đừng rời lâu đài thì hơn.

Chuyến đi tới thành Birac của cô hiện đang bị trì hoãn.

Công chúa dĩ nhiên cũng rất vui mừng. Suốt trận chiến, cô chẳng nghĩ được gì ngoài lo lắng. Trong lúc Gil tham chiến thì cô chỉ biết chờ đợi, ngồi mãi trong phòng, mất ăn mất ngủ, thậm chí còn không nói năng gì, kể cả với nhóm thị nữ thân cận. Cô thành tâm cầu khấn Gil sẽ giành chiến thắng.

Ngày trận Tolinea diễn ra, cô lo đến mức không ngủ nổi. Sáng hôm sau, sứ giả về mang tin cấp báo: Hoàng thái tử điện hạ đã chiếm thành Birac, bắt sống tướng Folker và các tướng dưới quyền. Cô nghe tin mà cảm tưởng như một ngọn núi vừa được gỡ khỏi vai. Sự căng thẳng khiến thân thể căng cứng nhanh chóng chuyển thành tiếng thở phào nhẹ nhõm.

Khi ấy, điều đầu tiên công chúa muốn làm là lên ngay phi thuyền, nhằm hướng Birac mà đi. Cô muốn đích thân đi xem xem hoàng tử và những người mình quen biết có bị thương tích gì không. Ý muốn là thế nhưng rốt cuộc cô vẫn phải kìm chế.

Thành Apta giờ đang tận hưởng lễ hội mừng chiến thắng, bầu không khí khác xa so với lúc quân thảo phạt của Folker bắt đầu hành động. Dân chúng trong thành khi ấy chia thành hai phái. Một phái chủ chiến, sẵn sàng cầm vũ khí chiến đấu vì hoàng tử Gil. Phái còn lại thì lí trí hơn, muốn tìm cách thương lượng đầu hàng, cốt là để tránh họa binh đao, tan nhà nát cửa.

Tình hình ở Birac bây giờ chắc cũng tương tự. Vileena thầm nghĩ, tốt hơn là chờ thêm vài ngày, cho tình hình hạ nhiệt xem sao đã.

Chắc chỉ cần chờ đôi ba ngày là cùng.

Không như dân chúng Apta, công chúa nhận thức rõ hiểm nguy trước mắt. Tình hình đang rất cấp bách. Có thể ngay ngày mai vương đô Solon sẽ tung thêm một đạo quân nữa với ý đồ tái chiếm Birac.

Mặt khác, cô còn cho rằng mình sẽ được hoàng tử mời tới Birac, chẳng qua anh ta cũng muốn bình ổn tình hình ở đó trước rồi phái tàu về đón.

Ba ngày…rồi năm ngày…chờ đợi mòn mỏi và hoàng tử thì vẫn tuyệt nhiên không có thông báo gì.

Ta lạc quan quá rồi. Vileena nghĩ.

“Tên đó chắc chắn đang chúi đầu vào công việc rồi.” Đi kèm với một cái nhún vai, cô nói thêm. “Luôn là như thế. Đã bắt tay vào việc thì trời có sập hắn cũng không biết đâu. Một cô công chúa ngoại quốc tất nhiên không đáng để hắn lưu tâm rồi. Haha.” Cô nghiêng đầu, hơi cúi cằm xuống và cười khùng khục.

Layla, cô hầu gái mới vào làm cách đây ít lâu chỉ biết ngẩn ngơ nhìn trong khi lão tướng Theresia, người đã quá quen với tính cách công chúa chỉ im lặng, đưa mắt nhìn xuống. Đó là tín hiệu cho thấy bà cực kì đồng tình.

Cười hoài rồi cũng mệt, Vileena quay sang, nhìn thẳng mặt Theresia và nói.

“Chuẩn bị hành lí. Chúng ta đi.”

Gương mặt cô nghiêm trang như một viên tướng ra lệnh chiến đấu. Theresia không phản đối gì hết.

Công chúa đến văn phòng tướng Rouge Saian, người hiện đang tạm thời làm trấn thủ Apta với yêu cầu xin chỗ trên lượt phi thuyền chở trang bị và binh sĩ tới Birac.

“Phải làm phiền đến tướng quân, thật ngại quá.”

“Có gì đâu,” Rouge cười hô hố rồi chợt đanh mặt lại. “Đi về hướng đông không an toàn, chiến sự có thể bùng nổ bất cứ lúc nào. Mong công chúa lưu ý.”

Rouge là một quân nhân thủ cựu điển hình. Lí trí của ông nhất quyết không đồng tình để đàn bà con gái lai vãng gần vùng chiến địa. Tuy nhiên, cá nhân ông cũng quan tâm tới vị hoàng đế tương lai của mình.

Hoàng tử gia là người lẻ loi.

Ở mức độ nào thì không rõ, chỉ biết xung quanh Gil Mephius luôn có mây mù che phủ, dẫu đang đứng giữa đám đông thì vẫn luôn tồn tại khoảng cách, tạo cảm giác đơn độc.

Cha nào con nấy, đặc điểm đó cũng y hệt như hoàng đế Guhl, người mà ông đã quen biết suốt từ thời trai trẻ. Hình ảnh gợi lại quá khứ, đi kèm với kha khá những kỉ niệm đắng cay.

Rouge thầm nghĩ, ngay lúc này, quan trọng hơn hết thảy: hoàng thái tử cần có người bầu bạn.

Đoàn tùy tùng của công chúa Vileena mau chóng chuẩn bị lên phi thuyền.

“Đây là lần đầu ngươi tới Birac nhỉ, Layla?”

“Ah, dạ.”

Layla đang lơ đãng ngắm cảnh ngoài cửa sổ. Sắc mặt chị ra chiều u ám khó coi. Suốt từ sáng tới giờ chị đã như thế rồi.

“Nếu thấy trong người không khỏe, ngươi có thể ở lại Apta.” Vileena tạo điều kiện nhưng Layla một mực khẳng định sẽ theo hầu công chúa.

Khi ấy, Vileena dĩ nhiên không nhìn ra nỗi sợ thầm kín đang ẩn giấu trong lòng chị hầu gái.

Thành Birac là lãnh địa của Fedom Aulin.

Lão ta có liên hệ đặc biệt với gia đình Layla, hay đúng hơn là số phận nghiệt ngã đã khiến lão biết tới chị. Cả hai đều đã tận mắt chứng kiến cảnh hoàng thái tử chết trong vũng máu. Ngay hôm sau, cha cô đã kéo cả nhà trốn khỏi vương đô Solon, nguyên nhân dĩ nhiên là ông lo sợ Fedom sẽ phái sát thủ tới bịt đầu mối.

Chị tuyệt đối không được chạm mặt Fedom, tuyệt đối không rời công chúa nửa bước.

Không, trong trường hợp này, đúng hơn là chị sẽ không rời xa công chúa, đồng thời cũng là để bám sát Gil Mephius.

Cảnh tượng hôm ấy Layla vẫn nhớ như in. Hoàng thái tử nằm bất động trong vũng máu, bị bắn thủng người bằng khẩu súng ngắn trong tay cha chị. Lưng hắn nhấp nhô, giật giật vài cái rồi nằm yên hẳn. Hắn chắc chắn đã chết.

Ấy thế mà chính mắt chị đã thấy điều ngược lại. Gil Mephius từ cõi chết trở về.

Vừa thoáng thấy bóng dáng hắn phát biểu tại lâu đài Apta là toàn thân chị đã phát run. Chẳng lẽ hắn là yêu quái, là ác quỷ từ địa ngục chui lên để tiếp tục gieo tai ương lên đầu gia đình chị.

Từ ngày đó, Layla luôn phải chú ý tới Gil.

Suốt chuyến hành trình, Layla ngơ ngác ngắm cảnh thung lũng, đồi núi, nhìn đàn hươu rừng chạy men theo vách đá dưới kia. Sắc mặt chị vẫn xanh xám.

---

Vào giai đoạn rối rắm như bây giờ, một kẻ giả bộ thông thái thường hay tham mưu cho Orba.

Nhưng người đó đã không còn.

Vậy nên, khi nghe thông báo công chúa Vileena đang trên đường từ Apta tới Birac, Orba mới chưng hửng nhận ra sai sót. Đáng lí cậu phải giữ liên lạc sau khi chiếm thành Birac mới đúng.

Đầu óc mình loạn hết rồi.

Orba lại một lần nữa quên bẵng mất vị hôn thê của mình, dẫu cho chính miệng cậu đã nói ‘Hãy cho ta sức mạnh’ khi hai người gặp lại nhau cách đây ít lâu.

Giờ thì cậu phải lập tức thoái lui, về phòng, tháo cái mặt nạ sắt và trở lại với cái mặt nạ hoàng thái tử.

Orba bỏ dở vụ Pashir và lập tức sải bước về hướng lâu đài Birac.

“Ủa, sao thế?” Cậu đột nhiên dừng chân, khiến gã khổng lồ Gilliam đang đi kè kè sau lưng phải cất giọng hỏi.

Đúng rồi, cả chuyện đó nữa. Gì chứ kẻ thạo đời nọ đã để lại vài lời khuyên sẵn rồi. Tên đó cứ nhắc hoài rằng không chỉ mỗi hoàng thái tử mà cả tên đấu sĩ Orba cũng phải đến chào hỏi công chúa.

Nghĩ là làm, cậu quyết định không thay đồ nữa rồi cùng Gilliam lên bãi đỗ phi thuyền.

Một đoàn tàu từ Apta vừa cập cảng, trong đó có duy nhất một chiếc phi thuyền hạ cánh xuống bãi đỗ nằm trên ngọn đồi ngay sát lâu đài, khu vực giành riêng cho giới quý tộc.

Cô gái nọ bước xuống tàu, mái tóc bạch kim bay xõa trong gió. Cô nhất thời tròn mắt ngạc nhiên trước phái đoàn đón tiếp long trọng ngoài dự kiến.

“Ngài Orba, đã lâu không gặp.”

“Vâng.”

Orba cúi đầu thi lễ và không nói gì thêm. Cảm ơn công chúa đã cất công lặn lội từ Apta tới Birac. Câu này đã chực chờ tuột ra nơi đầu môi nhưng rốt cuộc cậu lại thôi, sợ rằng đối phương sẽ nghĩ nó mang hàm ý châm biếm. Lo lắng quá sâu xa, hơi vô căn cứ.

Về phía Vileena, sự im lặng bất thình lình kia không hề làm cô phật ý. Một lần nữa, cô cảm ơn Orba đã cứu mạng mình ở miền tây, đồng thời giới thiệu Layla, người cũng đã được cậu cứu sống cùng với cô.

“Hoàng tử gia lại bắt ngài làm nhiều việc vất vả rồi.”

“Vâng…à không, tại sao chứ?”

“Vì ta thấy ngài ấy làm gì cũng phải có ngài tham gia.”

Bình luận của công chúa nghe có phần mỉa mai trong khi ánh mắt cô lướt sang gã khổng lồ bên cạnh Orba. Gilliam đang đứng nghiêm thi lễ, cái dáng đứng gã rõ ràng chẳng bao giờ làm trong đời. Villena nhìn gã, lục tìm trong trí nhớ một lúc rồi…

“Gilliam…” Cô lẩm bẩm. “Nhớ rồi. Ngươi tên là Gilliam đúng chứ?”

“D-Dạ.” Gilliam cúi đầu thi lễ bằng cách hơi hục hặc gật đầu. “Ơ…hạ thần rất ngạc nhiên vì được công chúa nhớ tên…”

“Làm sao ta quên được?” Vileena mỉm cười. Nhớ lại hồi ở miền tây, lúc nghe tên Gilliam, cô đang không để ý nên không nhớ ra nhưng giờ thì khác.

Vileena nhìn hai người, một gã to con, một gã nhỏ nhỏ đeo mặt nạ làm gợi lại một ký ức khác. “À, cả ở pháo đài Zaim nữa. Khi ấy cũng chính các ngươi đã xuất hiện và ngăn cản tướng Ryucown lấy mạng ta. Orba, Gilliam và Shique. Hồi đó, thấy ba người các ngươi là…”

Vileena đang nói bỗng ngừng ngang, ánh mắt đảo quanh. “Ngài Shique cũng phải ở đây chứ nhỉ? Hay là ngài ấy đang bận hộ vệ cho hoàng tử gia?”

Câu hỏi thân tình mà cảm giác không khác gì nhát búa giáng vào ngực Orba. Cậu ngần ngừ hồi lâu rồi…

“Shique đã tử trận.”

“Ngài nói cái gì?”

“Hắn đã chiến đấu và bỏ mạng trên chiến trường vì hoàng tử điện hạ.”

“Ôi chao…” Theresia đứng ở phía sau cũng không kìm được phải thốt lên.

Vileena sượng trân. Đôi môi cô mấp máy, nhất thời nói không nên lời. Cô chớp mắt liên hồi…

“Vậy còn hoàng tử điện hạ?” Công chúa đổi giọng hỏi, sắc mặt như thể vừa bừng tỉnh khỏi cơn mơ. “Hoàng tử Gil đang ở đâu?”

“Ừm…ơ… Hạ thần sẽ gọi điện hạ tới ngay.”

Bản thân Orba cũng bị chấn động đến mức cậu không để ý mình vừa tuyên bố sẽ ‘gọi’ chủ nhân của mình tới. Cậu vẫn mơ hồ chưa hiểu tại sao đang nói về Shique giờ bỗng ngoặt sang chủ đề hoàng thái tử.

Viễn cảnh trước mắt là công chúa sẽ đến tận phòng tìm hoàng tử Gil. Thế là Orba phải ba chân bốn cẳng chạy về lâu đài. Vừa về đến phòng là cậu gọi ngay chàng hầu cận Dinn chuẩn bị áo quần, tháo mặt nạ rồi gấp rút biến mình về với lớp mặt nạ Gil Mephius.

Vừa thay đồ xong cũng là lúc cửa phòng vang lên tiếng gõ cộc cộc. Cánh cửa mở tung và công chúa Vileena bước vào, sắc mặt sắc đanh khiến người đối diện – Orba – phải lạnh sống lưng.

“Công chúa tới rồi à. Thật tình, ta định sẽ phái quân tới đón cô mà không được. Công việc ở Birac còn nhiều quá.”

“Không cần.” Công chúa đáp ngang cùng một cái lắc đầu.

Dinn thi lễ rồi lập tức thoái lui, đóng cửa bỏ lại hai người trong phòng. Khoảng im lặng kéo dài sau đó làm Orba muốn nghẹt thở. Cậu đã chuẩn bị tinh thần chịu đựng cơn mưa cằn nhằn và than vãn chứ không phải thế này.

Tay cậu lần xuống thắt lưng, chạm vào chuôi kiếm đeo bên hông. “Để ta giải thích.” Rồi cậu nói về kế hoạch đã bàn thảo với Fedom. “Trước mắt, chúng ta sẽ án binh bất động. Chờ xem phản ứng của Phụ hoàng cũng như của giới quý tộc trong nước. Kiên nhẫn chờ xem diễn biến tình hình.”

Phe nổi loạn đang có lợi thế nhưng hành động câu giờ sẽ nhanh chóng làm tình hình trở thành một vũng lầy khó thoát. Orba giải thích tiếp rằng họ cần thời gian để truyền tin xem chiến thắng Tolinea sẽ gây ảnh hưởng thế nào.

Như Fedom đã phân tích, hoàng đế Guhl chắc chắn không muốn mất quyền kiểm soát đầu cầu thương nghiệp quan trọng là thành Birac, đồng thời ông ta cũng không dám lỗ mãng hành động. Vội vàng điều quân đi tái chiếm Birac sẽ tạo điều kiện cho các phe nổi loạn khác tập kích vương đô. Ưu tiên trên hết của hoàng đế sẽ là củng cố nội chính. Kết quả của tiến trình đó sẽ là một viễn cảnh mà Orba thực lòng không muốn nghĩ tới. Cậu đang kéo dài thời gian nhưng những lợi thế cậu có sẽ không duy trì được lâu.

Cách Orba và hoàng đế xem xét tình hình, lựa chọn thời cơ hành động sẽ định đoạt thắng bại trong cuộc chiến sắp tới.

“Nàng công chúa quả cảm hẳn đã chờ đợi lâu ngày sinh ra nôn nóng. Hẳn là cô muốn đá ta mấy cái lắm, cơ mà…”

“Ta vừa mới biết chuyện của Shique.” Vileena nói ngắn gọn. Cái tên Shique vừa thốt lên là nét nghiêm trang trên mặt cô biến mất, thay vào đó và nỗi buồn thương. Một câu đó thôi cũng đánh vỡ lớp mặt nạ của Orba, khiến cậu phải ngoảnh đi.

“Ừ…” Phải một lúc sau cậu mới nói tiếp được.

Đôi bàn tay nhỏ nhắn của Vileena đang nắm viền váy theo thói quen đang run run vì xúc động. “Điện hạ và Shique đã cùng nhau trải nhiều gian nan. Mất đi ngài ấy thật quá… Thứ lỗi, ta thật lòng không biết phải nói sao cho phải.”

“Chiến tranh mà.” Ánh mắt Orba ráo hoảnh nhìn ra cửa sổ. “Shique là một, ngoài ra còn vô vàn thanh niên khác cũng tử trận, cũng đã bỏ mình, bỏ cả tương lai trước mắt vì ta.”

Công chúa ngại ngần bước tới. Từng bước một, sải chân cô dần dãn ra, dần áp sát.

Trong lòng Orba bỗng thấy xúc động, một cảm giác kì lạ không sao diễn tả thành lời. Cậu chìa tay ra trong vô thức, một phản xạ cực kì tự nhiên.

Ah. Vileena thoáng ngạc nhiên rồi cô cũng đưa tay ra, tạo thành cây cầu xóa bỏ khoảng cách giữa hai người. Orba nhẹ nhàng kéo cô đến bên mình, hai người cùng ngắm cảnh ngoài cửa sổ.

“Ta sẽ xây dựng một tương lai xứng đáng với những người đã hi sinh.”

“Dẫu tài hèn sức mọn, ta xin được trợ giúp ngài.”

Orba đáp lại bằng một cái gật đầu thoáng qua.

Cũng trong lúc đó, anh chàng Dinn vừa pha xong trà, vừa mở cửa ra đã phải chứng kiến một khoảnh khắc tế nhị khiến ai cũng phải đỏ mặt. Sau một thoáng ngẩn ngơ, anh chàng chọn phương án im lặng, quay lưng, đóng cửa và đi thẳng.

Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

thanks for chapter
Xem thêm
Đúng cái bộ hiếm hoi lắm mới có chút cảnh tình tứ 🥺
Xem thêm
TRANS
Thank trans
Xem thêm
lâu lâu được chút đường :v
tfnc
Xem thêm