Tóm tắt
Sau sự biến mất kỳ của Trái Đất một sự kiện kỳ quái tạm gọi là Ragnarok. Nhân loại được "cứu rỗi" bằng cách tái định cư trên các trạm không gian. Trong đó có Arkadia Theta – một trạm không gian khổng lồ được quảng bá như thiên đường phục sinh. Nhưng trong lòng thiên đường ấy, là một thế giới bị tẩy rửa cảm xúc, vô sinh sinh học và chết dần chết mòn trong lớp vỏ công nghệ không cảm xúc. Mưa ở đây không còn là thứ dịu dàng rơi xuống mái hiên, mà là chất thải tái chế mang mùi clo nồng nặc, được gọi bằng cái tên mỉa mai: “nước phục sinh”.
Giữa không gian lạnh lẽo đó, hai con người bị hệ thống xem là "lỗi hệ điều hành" vẫn còn sống – hoặc đúng hơn, còn thở. Zenit Magalta, một cô gái từng bị đem ra thử nghiệm sinh học, rồi lại suýt bị Eliam Wiskin, con trai thị trưởng moi sạch nội tạng. Cô mang trong mình ký ức nát vụn và nỗi đau không thể bị tẩy xoá. Shilva Ornn, một kẻ từng lang bạt tới cái tên tử tế không có, cũng từng là một kỹ sư từng hết mình vì Arkadia Theta, giờ chỉ còn là xác sống trôi nổi giữa những khoang chứa người. Hai kẻ này nằm trong "kho lạnh", nơi lưu trữ những đơn vị sinh thể không còn giá trị sử dụng, và bắt đầu trò chuyện – đôi khi là triết lý lạnh băng, đôi khi là lời chửi thề cay nghiệt, đôi khi là ước mơ vụn vỡ về những điều nhỏ nhoi: một cánh diều, một cái ôm, một cơn mưa thật sự. Nhưng chỉ một cuộc nói chuyện dài cũng không thể biết hai "tử tù bất đắc dĩ" này sẽ đi về đâu...
Câu chuyện này không kể về cuộc khởi nghĩa, không nói về anh hùng hay phản diện. Nó đi sâu vào tâm trí họ - hay chính chúng ta? Nó vạch trần sự rạn nứt của những linh hồn bị lãng quên. Trong thế giới đó, việc còn nhớ một mùi hương, còn biết rung động hay còn dám thổn thức vì quá khứ, đã là một hành động phản kháng. "Không Xác Định" là một bản tình ca chậm rãi và ám ảnh, về ký ức, về nhân tính, và về những điều khiến con người vẫn còn là… người.
-
13/05/2025
-
15/05/2025
2 Bình luận