Cựu Nhân Vật Chính
Longka Chưa có
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 1: Speed run

Chương 01 : Xuyên không xui xẻo

0 Bình luận - Độ dài: 3,517 từ - Cập nhật:

‘Nhân vật chính.’ 

 

Một khái niệm về một nhân vật là trung tâm của một thế giới nơi mà dòng chảy số mệnh quay quanh nhân vật đó.

 

Hừm… nghe có vẻ thú vị nhỉ? 

 

Có phải vậy không?

 

Chắc ai cũng từng muốn thành nhân vật chính với những cuộc phiêu lưu và mối tình lãng mạn.

 

Còn không chỉ là có sức mạnh bá đạo, trừ gian diệt ác.

 

Nhưng có ai thật sự định nghĩa nhân vật chính là gì không?

 

Một người có sức hút? Anh hùng? Người tốt? Thông minh? Mạnh mẽ? Tài giỏi? Lạnh lùng? Lý trí?

 

Thật sự mà nói có quá nhiều thể loại nhân vật chính tồn tại với nhiều mặt khác nhau.

 

Kiểu nhân vật chính đại trà, kiểu thú vị, kiểu mới mẻ. 

 

Mà hình như lạc đề rồi.

 

Trở lại câu hỏi chính, nhân vật chính thật sự là gì?

 

~~~~~~

 

“Nó thật… phiền phức.” Câu trả trời chán chường và buồn tẻ, gần như không có cảm xúc. “Con trùm cuối này thật nhàm chán, nó còn chẳng giết ta được mạng nào như những tầng đầu.”

[Chúc mừng bạn đã——]

Rầm!

Hắn đánh vào cửa sổ thông báo màu xanh lam nhạt của hệ thống.

“Ta đã quá mệt mỏi với âm thanh rồi.” 

[Chúc mừng———]

“Ta đã nói là im lặng mà!” Hắn gào lên và vung tay.

ẦM! ẦM! ẦM!

Từng cú đánh như muốn phá thiên diệt địa, từng đòn đánh của hắn cứ như thể gây ra thiên tai.

Nhưng bất chấp những hành động đó của hắn.

[Chúc mừng——]

“Thôi tao bỏ cuộc, tao không quan tâm nữa.” Hắn ôm mặt, chẳng đối hoài gì đến âm thanh khó chịu đó nữa.

Hắn chán nản nhìn lên trời, bầu trời ở đây là dải ngân hà vô tận mà không ai có thể với tới.

“Cứ tưởng trên tầng cao nhất có gì?” Hắn giễu cợt. “Ai ngờ chỉ là khoảng không và một thứ xấu xí.”

Hắn rời mắt khỏi bầu trời, nhìn xuống dưới chân mình. Nền đất màu xám tro cùng với tia tỉa vết nứt giống như mạng nhện ở khắp nơi.

“Đỉnh của ngươi cũng chỉ có vậy thôi nhỉ Tháp Thử Thách.” Hắn nói, mặt tối lại đầy u ám và nguy hiểm. “Thế mà người hành hạ ta tận 30 năm! 30 năm đấy đồ khốn.”

Gia đình hắn chỉ là một gian đình trung lưu bình thường với hai cha, mẹ, và hai anh em. Đó là cho tới khi cha hắn theo tình nhân mà bỏ rơi gia đình.

‘Ông già chết tiệt đó.’

Hắn sinh ra là một đứa trẻ thông minh nên dù tuổi đời còn nhỏ nhưng đã sớm hiểu mọi chuyện, nó thường sẽ là một thiên phú trời cho với người khác nhưng với hắn nó chỉ là lời nguyền mà thôi.

Mọi chuyện còn tệ hơn vào sinh nhật 5 tuổi của hắn.  

Hắn còn nhớ rất rõ ngày hôm đó như mới hôm qua vậy… cũng bởi, hắn luôn bị ám ảnh bởi ngày đó.

Nó là một đêm oi bức hơn bình thường của ngày 13 tháng 6, ngày sinh nhật của hắn. Hắn vẫn nhớ mang máng người anh hơn hắn năm tuổi đã dắt tay hắn khỏi chung cư để đi đến một tiệm kem nổi tiếng gần đó.

Món kem dâu to lớn đối với một đứa trẻ lúc đó thật sự như cả thế giới vậy. Hắn chỉ biết hưởng thụ món ăn mà quên đi cả thế giới.

Nhưng khi tận hưởng món kem, một cảm giác mất mát nghiêm trọng đã đánh thức hắn. 

Anh trai hắn… không biết từ lúc nào đã biến mất.

Cũng từ ngày đó, hắn cũng chỉ có thể mơ về Tháp Thử Thách. Như cái tên, nơi này toàn những thử thách thách thức mọi giới hạn và tiềm năng của người thực hiện thử thách.

Một địa ngục của những điều phi lý và điên rồ.

“Thật nhức đầu.” Hắn bóp mi tâm. 

Cứ mỗi lần nhớ lại những chuyện này, hắn lại nhức đầu khủng khiếp. Cơn đau này theo bác sĩ là đến từ tổn thương tâm lý.

Mà nó chẳng còn quan trọng nữa.

“Đăng xuất…” Hắn lẩm bẩm, bóng tối dàn bao trùm tầm nhìn. “Lần cuối.”

Lách tách—

Khi ánh sáng dần len lỏi qua khóe mắt, hắn bừng tỉnh với cơn đau thấu trời chào mừng hắn tỉnh dậy.

“A.” Hắn giả vờ rên rỉ rồi cười khổ. “À mà, giả tạo quá.”

Cơ thể nát bấy bị mất phần chân, làn da bị bỏng nặng, máu thì chảy khắp cơ thể. Hầu như các giác quan của hắn đều đã tê liệt và không còn rõ ràng.

“Người ta nói đúng, chết cháy thật sự là thứ tệ nhất.” Hắn không la hét, cũng chẳng cầu cứu. Đơn giản là vì hắn đã chấp nhận, vì đây là lựa chọn của hắn.

“Tình trạng hiện tại chắc chẳng bao lâu mình ngủm rồi, không biết hồi tưởng có giúp mình sống sót không ta?” Hắn cười khúc khích. “Khụ khụ khụ.”

Hắn nôn ra máu, nó chảy ngược từ phổi lên tới cổ họng và mũi hắn. Cảm giác cay xè ở mũi và vị sắt của máu chiếm trọn chút giác quan còn sót lại của hắn.

‘Đáng ra mình không nên tham lam, cứ đi lẹ chẳng phải nhẹ nhàng hơn sao.’

Hắn cố gắng tập trung vào thị lực giờ đang mờ mờ ảo ảo của mình. Tầm nhìn của hắn chỉ có khó khăn thấy bầu trời đen kiệt, còn lại chỉ có trận hỏa hoạn xung quan mà thôi.

‘Không được như Nagasaki và Chernobyl nhưng cũng được đấy.’ Hắn đùa trong lòng khi cảm nhận cảm giác lạnh sống lưng. ‘À—, tử thần vẫy gọi nè.’

[Phần thưởng cho người đã chinh phục ‘Tháp Thử Thách’ đã được tính toán xong]

‘Hử hả?!’ Hắn giật mình bật dậy nhưng ngay lập tức khựng lại vì cơn đau.

[Thực hiện ■■■■■]

Hắn còn chẳng hiểu chuyện gì thì đã trút hơi thở cuối cùng. Sinh mệnh lụi tàn và bóng tối ôm trọn lấy tất cả.

***

Tỉnh dậy từ cơn mê mang, cảm giác như thể tất cả chỉ là một giấc mơ vậy. 

‘Mình cần ít nước.’ Hắn nghĩ vậy và chuẩn bị đứng dậy thì nhận ra mình không thể di chuyển. ‘Cái gì?’

Trừ phần đầu, toàn bộ cơ thể hắn đã bị trói chặt, hắn có chút hoảng loạn nhìn khắp nơi thì thấy nơi này là một căn trắng xóa với bốn mặt là gương. Mùi thuốc sát trùng nồng nặc như những bệnh viện cũ nát ở vùng ngoại ô sọc vào mũi hắn.

‘Cái gì thế này thế này?!’ 

Từng cử chỉ, cử động đều được phản chiếu qua mặt gương… nhưng người trong gương không phải hắn!

Đó là một thiếu niên tóc xám tối! Cậu ta có làn da tái nhợt, sắc mặt có phần tiều tụy với vết quầng thâm đen mờ dưới mắt. Gương mặt trung tính có sắc nét của đàn ông và mềm mại của phụ nữ. Sống mũi cao ngất, đôi môi đỏ hồng trái ngược với làn da. Đặt biệt là đôi mắt thâm thúy màu xanh tím đầy ma mị và huyền bí.

Cậu ta mặc áo bệnh nhân màu trắng, bị trói chặt trên bàn mổ.

‘Đây là mình?!’ Hắn kinh hoàng nhận ra, mình đang ở trong cơ thể khác.

Tinh!

[Cập nhật hệ thống, món quà cuối cùng]

[Bạn nhận được Dấu ấn “Hệ Thống”(???)]

[Chúc mừng bạn, người đã vượt qua toàn bộ Tháp Thử Thách.]

[Chúng tôi xin gửi đến bọn món quà đặc biệt này cùng với vài món quà nhỏ.]

[Chúc bạn vui vẻ với món quà(⁠^⁠^⁠).]

Tinh!

[Dấu ấn “Hệ Thống” đã phát động]

<<====================>>

Tên: Hazark

Tuổi: 15

Tộc: Nhân loại

<==========>

Thuộc tính: Nghiện Mana, Nhạy cảm Mana, Rò rỉ Mana, Quần chúng

Dấu ấn: Hệ Thống Lv.1

Đặc kỹ: 

Kỹ năng: 

Bộ kỹ năng: 

<==========>

Sức bền Lv.10, Sức mạnh Lv.10, Nhanh nhẹn Lv.10, Mana Lv.50

Hấp dẫn [08/10]

May mắn [-08/10]

<<====================>>

“...Thật đấy à?” Hắn không tin vào mắt mình và lẩm bẩm một cách vô hồn. “Mình đã xuyên không.”

Và cả hệ thống của Tháp Thử Thách!

“Những thứ này, haha, tại sao mình lại chẳng mấy bất ngờ nhỉ.” Hắn thở dài thườn thượt, nhìn lên trần nhà trắng. “Có gì bất ngờ chứ, mình đã mơ nhiều thứ còn vi diệu hơn rồi.”

Tinh! 

[Đồng bộ hoá đã tải xong!]

[Chuẩn bị tải dữ liệu]

Âm thanh quen thuộc mà hắn ghét lại vang lên.

‘Đồng bộ hoá?’ 

Đột nhiên, một cảm giác ngứa ran lang ra toàn thân hắn. Cảm giác đó khó chịu và nhức nhói khủng khiếp từ tận xương tủy, như thể bị điện giật vậy.

Hắn không thể lên tiếng dù đang đau đớn, nhiều ký ức xa lạ như thể muốn đập nát vỏ não của hắn.

[Hoàn thành đồng bộ!]

“M-Mày… không… ha… nhẹ nhàng được một lần à?!” Dù đau đớn, nhưng vẫn không nhịn được mà dùng hết sức mắng hệ thống. 

Nhưng cũng nhờ cơn đau đó mà hắn cũng đã tỉnh táo được phần nào rồi.

‘Hazark, Dấu ấn, cửa sổ trạng thái,...’ Hắn lẩm những từ đó trong đầu, xâu chuỗi mọi thứ. Đây là một thói quen cứ mỗi khi hắn phân tích gì đó.

‘Có thể sao?’ Hắn cười khổ. ‘Anh Hùng Tỏa Sáng, mình thật sự xuyên vào trò chơi này!’

Anh Hùng Tỏa Sáng là trò chơi điện tử do chính đặt nền móng và viết cốt truyện. Trò chơi thu hút bởi lối chơi độc đáo và thế giới rộng lớn của nó.

Điểm thu hút là phân bố sức mạnh gọi là Con đường. Nó giống với chức nghiệp ấy, nhưng trong Anh Hùng Tỏa Sáng nó rộng lớn hơn nhiều.

Người chơi không chọn con đường, họ đi trên nó. Người chơi phải tự học, tự luyện, tự điều chỉnh sao cho phù hợp nhất. Nếu không, dù sai một chút nhỏ bạn cũng có thể đi trên sai con đường.

Nhưng đừng lo, tiêu chí của trò chơi là không có con đường mạnh nhất, chỉ có người chơi mạnh nhất!

Phần cuốn hút tiếp theo là vì độ khó mà người chơi so sánh như địa ngục.

Tiêu chảy, bạn chết. Vấp cục đá, bạn chết. Cấp cao không sợ quái yếu, bị tấn công chí mạng và bạn chết.

Còn có chức năng giảm cấp(Lv) khi người chơi bỏ bê không sử dụng một năng lực quá lâu, và kỹ năng sẽ tự biến mất khi không sử dụng một khoảng thời gian tùy vào cấp độ kỹ năng.

Thuộc tính, Dấu ấn, Đặc kỹ, Kỹ năng, Bộ kỹ năng là thành phần tạo nên sự phức tạp cũng như con đường mà người chơi chọn. 

Thuộc tính giống như nội tại trời sinh vậy á, nó có thể là loại bị động hoặc chủ động. Thuộc tính cũng đóng vai trò quan trọng trên con đường của người chơi vì nó thường định nghĩa nhân vật đó giải ở mảng nào.

Dấu ấn là thứ không thể nhận được trời sinh trừ khi gặp những trường hợp cực hiếm với tỉ lệ 0,00000000001%. 

Nói thẳng ra là gần như không thể ấy.

Dấu ấn là kết tinh của không chỉ con đường mà còn là trạng thái và thành tựu của người đó. Một điều chắc chắn là kẻ có Dấu ấn không phải người tầm thường.

Đặc kỹ hay khả năng/kỹ năng đặc biệt thường là trời sinh, cứ coi như nó là kiểu siêu năng lực ấy. Nó cũng đóng vai trò cũng rất quan trọng trên con đường và sức mạnh của nhân vật. Đúng hơn là đặc kỹ là 90% sức mạnh của người sở hữu nó, dù vẫn có phong cách chơi hiến tế thứ để đạt điều khác.

Kỹ năng là thứ không bao giờ trời sinh mà có, nó là đại diện cho sự chăm chỉ. Kỹ năng không yếu hơn bất cứ thứ gì vừa đề cập, nó là thứ không có giới hạn miễn là bạn đủ tiềm năng và chăm chỉ.

Bộ kỹ năng, như cái tên là tập hợp từ nhiều kỹ năng khác nhau, nó giống võ công trong võ hiệp ấy.

Anh Hùng Tỏa Sáng được dựa trên giấc mơ Tháp Thử Thách, nhưng vẫn có một vài cái là hắn tự tạo ra.

Đây không phải là đạo nhái nhá, nó là giấc mơ của hắn, hắn có quyền sử dụng. Cái tháp đó còn chẳng cho chỉ dẫn, toàn bộ là hắn tự tìm tòi và học hỏi.

Dù sao thì, quay lại vấn đề chính.

‘Mình đang trong tình trạng chẳng tốt chút nào, cứ thế này mình sẽ chết mất.’

Nhân vật mà hắn xuyên vào, Hazark Pendragon, thiên tài rác rưởi. Là một nhân vật phản diện hạng 3 trong cốt truyện của Anh Hùng Tỏa Sáng, hắn đã bị đuổi khỏi học viện và trục xuất khỏi gia tộc sau khi bị phát hiện sử dụng thuốc kích thích tăng cường để qua các bài thi đánh giá năng lực trong cuộc đối đầu với nhân vật chính.

Sau này hắn xuất hiện trở lại nhưng với tư cách là một con quái vật sau hàng chục thí nghiệm vô nhân tính.

Người chơi còn rảnh tới mức điều tra xem Hazark là người thế nào sau Tập đó của trò chơi. Họ tìm ra Hazark vốn là một người ấm áp và tốt bụng nhưng đã bị Daragon Pendragon – cha nuôi của hắn thí nghiệm và Siluk Mahara – Phó hiệu trưởng tẩy não.

Một cú plot twist về một nhân vật phản diện hạng 3 khiến nhiều người chơi cảm thấy hứng thú với nhân vật này hơn.

Một Easter Egg về bài học: “Không nên đánh giá một cuốn sách qua bìa của nó.” 

“Mà họ làm gì biết Hazark mà họ là một cái xác chết chứ.”

<<=========>>

{Nghiện Mana}

Hạng: Sử thi

Mô tả: Trạng thái lệ thuộc hoàn toàn vào Mana. Khi thiếu Mana, cơ thể sẽ lên cơn sốc và thèm muốn Mana tột độ, tự động chuyển sự sống trong cơ thể thành Mana.

– Hấp thụ Mana nhanh chóng và hồi phục Mana nhanh hơn gấp 3 lần.

– Thi triển ma thuật mạnh và nhanh hơn gấp đôi.

– Thiếu Mana hoặc dùng quá tải gây đau đớn, ảo giác, và mất kiểm soát.

<<==========>>

Sự thật là Hazark đã chết từ lâu, Hazark mà người chơi đánh bại chỉ là một xác. Thuộc tính độc nhất của Hazark, Nghiện Mana. Dù cho đã chết, cơ thể Hazark vẫn tiếp tục hấp thụ Mana, nhận ra điều này nên những kẻ đó đã tận dụng đặc tính này để tạo ra một cái xác chỉ biết chiến đấu.

‘Với tình trạng hiện tại thì mình đoán thì đây là khoảng thời gian đầu Hazark bắt đầu bị thí nghiệm ở đây.’ Hắn bình tĩnh phân tích. ‘Điều này có nghĩa là không lâu sẽ sau có một cuộc tấn công, nhưng Hazark sẽ chết trước khi điều đó xảy ra.’

‘Giờ mình hoàn toàn bị trói chặt, không thể làm gì.’ Hắn thở dài. ‘Chỉ có thể dựa vào hệ thống thôi nhỉ.’

<<==========>>

{Hệ Thống}

Hạng: ???

Mô tả: Đặc quyền chỉ dành cho người đã chinh phục Tháp Thử Thách. Những quyền lợi độc quyền của hệ thống chỉ dành cho người sở hữu Dấu ấn.

– Cửa sổ trạng thái: Hiển thị thông tin chi tiết của bản thân và mục tiêu trong tầm mắt.

– Kho đồ: Không gian riêng liên kết với linh hồn, dùng để lưu trữ vật vô tri.

– Cửa hàng: Cung cấp các vật phẩm và khả năng đặc biệt bằng cách trả bằng xu. Bạn có thể nâng cấp cửa hàng để được cung cấp những thứ tốt hơn.

– Mật Mã: Cho phép phân tích và tạo Mã ở dạng mã hóa – gắn vào vật, ý niệm hoặc quy luật để thay đổi bản chất.

– Giao kèo đánh đổi: Tạo khế ước với bản thân hoặc người khác bằng cách đặt ra giới hạn hoặc điều kiện để đổi lấy lợi ích tương ứng – hiệu lực tạm thời hoặc vĩnh viễn.

<<==========>>

<<==========>>

{Nhạy cảm Mana}

Loại: Thuộc tính 

Hạng: Sử thi

Mô tả: Sở hữu khả năng cảm nhận Mana vượt trội, đến mức tinh tế như giác quan thứ sáu.

– Tăng khả năng vận dụng và điều khiến Mana.

– Phát hiện bẫy, kết giới, kỹ thuật ẩn giấu thông qua giao động Mana.

– Dễ bị quá tải cảm giác trong môi trường hỗn loạn năng lượng.

<<===========>>

<<===========>>

{Rò rỉ Mana}

Loại: Thuộc tính

Hạng: Hiếm

Mô tả: Người sở hữu thuộc tính này không thể giữ mana hoàn toàn trong cơ thể — mana của họ luôn rò rỉ ra ngoài một cách tự nhiên, không kiểm soát được.

– Giúp tăng sức bền và sức mạnh thể chất nhẹ.

– Xuất lực tăng gấp 5 lần.

– Suy yếu điều khiển Mana, khó hội tụ Mana.

<<============>>

{Quần Chúng}

Loại: Thuộc tính

Hạng: Thường

Mô tả: Sự hiện diện mờ nhạt đến mức khó ai nhớ đến, dễ bị bỏ qua, lãng quên. 

– Dễ dàng lẫn vào đám đông, khó bị nhận diện hoặc ghi nhớ.

– Dù nhìn thấy nhiều lần, người khác vẫn không thể miêu tả khuôn mặt người sở hữu. 

<<============>>

“...Hay đấy.” 

Tít—

Âm thanh cửa tự động phát ra, một người đàn ông già lùn với cái đầu hơi hói mặc áo blouse trắng bước vào. Ngay sau ông ta là hai người mặc đồ bảo hộ y tế cấp 1 đang đẩy bàn tít với đầy đủ dụng cụ y tế trên đó.

‘Chết tiệt.’ Hắn thầm mắng, nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh.

“Có vẻ đối tượng K-613 đã tỉnh, chuẩn bị tim đi.” Người đàn ông đầu hói nói.

Hai người kia biết tính ông không thích lề mề nên im lặng và nhanh chóng thực hiện nhiệm vụ được giao.

Người đàn ông mặc áo blouse mỉm cười hiền hoà, nói. “Đừng lo thiếu gia, sẽ như kiến cắn thôi.”

<<====================>>

Tên: Simon Caak

Tuổi: 102

Tộc: Cyborg(một phần)

<==========>

Thuộc tính: Khoa học sinh học biến đổi, Máu lạnh

Đặc kỹ:

Kỹ năng: Phẫu thuật Lv.10, Tập trung Lv.10, Cấy ghép bộ phận Lv.9,...(Bấm vào để xem thêm.)

Bộ kỹ năng:

<===========>

Sức bền Lv30, Sức mạnh Lv8, Nhanh nhẹn Lv3, Ma lực Lv12

<<====================>>

“Đồ khốn! Thả tao ra, Simon.” Hắn cố gắng giãy dụa thoát khỏi dây trói nhưng bất lực.

“Nào nào, hãy bình tĩnh.” Simon nhàn nhạt nói, trấn an bệnh nhân của mình. “Cậu bị bệnh, tôi chỉ đang cố điều trị cho cậu thôi.”

“Và mày là kẻ làm tao ra thế này.”

“Hoho, tôi sẽ cố sửa sai.” Simon nói xong liền lui xuống để hai người đằng sau ông ta làm việc.

Một người giữ chặt hắn, người còn lại cằm một ống tiêm có chất lỏng đặc sệt màu xanh lam đang phát quang trong đó.

Mana dạng lỏng!

Mana là năng lượng cấu tạo nên thế giới tự sự sống hữu cơ và vô cơ, chỉ khác là ít nhiều thôi. 

Con người ở thế giới này không thể hấp thụ Mana thuần vì nó sẽ gây nhiều tác hại xấu, và bọn khốn này chuẩn bị tiêm thứ đó cho hắn.

Hắn cố gắng dãy dụa nhưng không thể làm gì mà chỉ có thể bất lực nhìn kim tiêm đi sâu vào cánh tay trái. 

Một cảm giác nóng ấm truyền qua tĩnh mạch và động mạch của hắn khi chất lỏng trong ống tiêm được bơm vào cơ thể. 

“Hự!”

Sau đó nó liền bị thay thế bởi cơn đau và sức nóng. Máu của hắn cảm giác như sôi lên, tĩnh mạch và động mạch phù lên khi ánh sáng xanh phát ra từ chúng.

“Aaaaa!” Hắn hết toán lên vì đau, cơn đau này còn hơn cả cơn đau bị thiêu sống nữa.

Nước mắt, nước mũi chảy giàn giụa khi chúng hoà với máu chảy ra từ thất khiếu. Cơ thể hắn liên tục co giật, làm da tái nhợt xanh xao một cách nhanh chóng.

“Phản ứng mạnh hơn cái trước…”

“Chúng cần điều ch…”

“Lần sau nên…”

Hắn chẳng còn nghe rõ được bất cứ âm thanh gì nữa. Ánh mắt đờ đẫn mù mờ, âm thanh ù ù khó hiểu.

Bóng tối dần sập xuống trong mắt hắn. Chẳng biết từ khi nào, hắn đã ngất đi.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận