Tóm tắt
Cốt truyện: Ziklein là một cậu bé ngây thơ, vô dụng,...
Cuộc sống đối với cậu thật tẻ nhạt, nhưng nó có thể gọi là bình yên... những tháng ngày không có gì là đặc biệt. Cho đến một ngày, cậu bị cuốn vào quá trình hành động của một tổ chức mang tên Flare. Gặp gỡ họ, cuộc sống của cậu trở về. Mới mẻ nhưng cũng tràn đầy nguy hiểm, một con đường sẽ lấy lại quyền năng nhưng không thể quay đầu, không thể rút chân lại
Chuyển biến lại cốt truyện dựa trên bản gốc "Nobita, Tôi Có Số Hiệu Là No2"
-
19/04/2025
-
20/04/2025
-
22/04/2025
2 Bình luận
1. Nếu đây là slice of life nhẹ nhàng thì nó không tệ đâu, nhưng nó không đủ sức nặng cho truyện có yếu tố fantasy hay công nghệ cao như bạn đang hướng đến. Một phần là do giọng văn còn dễ dãi và chưa kĩ luật tốt, một phần là do độc giả chưa gắn bó với ai cả nên cứ quay quanh “Sho gãi đầu, Ziklein nằm bẹp, Shitori thở dài” kéo dài liên tục mà chẳng có trọng tâm thì dễ bỏ giữa chừng.
2. Có vẻ là cậu đang viết theo kết cấu "meta-story" (Một câu chuyện kể một câu chuyện khác. Phổ biến nhất là nhân vật trong câu truyện kể câu chuyện của mình cho nhân vật khác trong truyện) và đặc biệt với nhân vật giấu mặt thì phải có chủ đích và dấu hiệu rõ ràng xuyên suốt. Không để nhân vật kể xen rồi biến mất vì nó sẽ gây nhiễu và tạo cảm giác cậu vẫn chưa kiểm soát được kết cấu truyện
3. Lỗi mà khá nhiều người mới mắt phải: Quá nhiều nhân vật trong một chương (Ziklein, Dorothy, Sho, Alexander, Shika, Takeshi, Brumney...), làm cho nó bị tản ra, không ai thật sự nổi bậc. Không phải điều này là sai nhưng sẽ rất khó đối với người mới để có thể kiểm soát nhân vật, và một phần giới thiệu nhiều thì chương sau kiểu gì cũng sẽ quên. Không có điều gì độc đáo để độc giả nhớ và cậu muốn độc giả nhớ lại thì phải gợi lại. Nhưng nếu quá xa thì có gợi lại cũng khó lòng mà nhớ được. Việc dùng nhiều nhân vật không sai nhưng cứ tập trung một, hai nhân vật là làm họ nổi bậc lên là được. Vậy sẽ dễ thở hơn.
4. Bạn dùng thoại để dẫn chuyện nhưng nó chưa đủ lực. Nó cứ hơi na ná nhau, và nhân vật cần biết lúc nào im lặng để chen thêm hình ảnh mô tả vào để tăng chiều sâu.
Tóm lại thì cậu có phong cách trẻ trung, tự nhiên và có duyên, đủ tạo không khí học đường sci-fi+fantasy màu sắc. Tuy nhiên, Hội thoại chiếm quá nhiều mà chưa tạo được cá tính riêng cho từng nhân vật. Thế giới truyện thì bí ẩn một cách mơ hồ chứ không phải cuốn hút. Điều này khiến chương đầu giống như một khúc mở màn chưa quyết định được nó muốn là tiểu phẩm hài, slice of life nhẹ nhàng, hay bản anh hùng ca hậu tận thế. Làm cho truyện cứ như được viết theo phong cách "vibe-driven" hơn là có cốt truyện rõ ràng.
Đây là ý kiến chủ quan của Caelum, nếu có gì sai xót cứ nhắn Caelum để Caelum sửa.