• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 1 - Tro tàn ký ức

Prologue - The Scarlet Vow

2 Bình luận - Độ dài: 1,353 từ - Cập nhật:

Prologue - The Scarlet Vow

Từ thời xa xưa, dân gian đã truyền tai nhau về một nỗi khiếp sợ không chỉ với trẻ con mà ngay cả với người già. Đó không phải là ma, không phải là ông kẹ mà là một phù thủy, một thực thể siêu nhiên có thể đưa con người trở về với cát bụi. Biến mọi thứ ả đi qua thành biển máu, hoa hồng mọc trên xác người chết. Ả ta không chỉ gieo rắc hơi thở của cái chết đến nhân loại mà còn mang đi hy vọng cuối cùng của cả loài Elf, Dwarf, Hapi và thậm chí là của cả quỷ tộc. Người ta cho rằng The Scarlet Vow đã sống từ thời trái đất thuở khai thiên lập địa. Ả ta đã phát triển một loại phép thuật có thể đưa linh hồn về hư vô ngay lập tức - Zouleeter. The Scarlet Vow đã lấy đi sinh mạng của hàng triệu sinh thể, trở thành một nỗi sợ hữu hình cho toàn bộ sinh vật sống lúc bấy giờ. Nhưng rồi đột nhiên... ả biến mất. Không còn tăm tích. Không còn dấu vết phép thuật nào. Thế giới bỗng đột nhiên hòa bình. Có người cho rằng ả ta đã bị một anh hùng nào đó phong ấn. Cũng có người cho rằng ả ta đã hết sức mạnh phép thuật mà bị chính phép thuật của mình nuốt chửng. Nhưng sự thật là... nàng đã biết yêu.

The Scarlet Vow - tên thật là Ilaria. Nàng từng chỉ là một cô gái nhỏ của một gia đình nông dân bình thường sống tại một vùng quê hẻo lánh gần bìa rừng. Tuy nhiên tại đây luôn rình rập một mối hiểm nguy - đó là loài quỷ ăn xác người. Ngày càng hoạt động mạnh hơn do kết giới của đại pháp sư 100 năm trước đã bắt đầu có dấu hiệu suy yếu. Vào sinh nhật thứ 8 của Ilaria, kết giới đã sụp đổ. Loài quỷ tràn vào từ rừng như ong vỡ tổ. Tuy dân làng đã mạnh mẽ chống trả, nhưng sức người đâu thể chống chọi lại loài quỷ. Dưới ánh lửa đang cháy trên khắp làng và tiếng thét đau đớn ở mọi nơi, cha của Ilaria đã ở lại cầm chân loài quỷ để cho hai mẹ con Ilaria chạy thoát. Ilaria được mẹ cõng trên . Bà chạy ra khỏi bìa rừng, dọc theo đường mòn của xe ngựa với mong muốn tìm kiếm sự giúp đỡ. Không biết đã chạy bao lâu, cơ thể của bà đã tới giới hạn. Nhưng đôi chân ấy vẫn chưa ngừng chạy. Tiếng khóc của Ilaria đã dần dịu đi. Cô bé lịm dần trên bờ vai mệt mỏi của người mẹ. Nhưng bọn quỷ đã sớm phát hiện ra hai mẹ con và đang quan sát họ như thể đang chơi đùa với hy vọng cuối cùng của loài người. Người mẹ gục ngã, bà không thể thở nổi được nữa. Hai chân đã nhũn ra vì chạy quá nhiều. Bà đỡ Ilaria xuống, nhẹ nhàng đánh thức cô dậy. Hai tay vuốt lên trán con.

“Con yêu à, bây giờ con hãy chạy về phía hang động kia nhé. Hãy trốn vào đó, không được phát ra tiếng động. Mẹ sẽ tới với con sau, có được không nào?”.

Ilaria còn đang ngái ngủ. Cô bé cất giọng hỏi.

“Vậy còn cha thì sao ạ?”.

“Cha cũng sẽ tới sau thôi. Ila là một cô bé ngoan mà. Con sẽ nghe lời mẹ chứ?”.

“Vâng ạ.” – cô bé ngây thơ chạy về phía hang động. Người mẹ thều thào, mỉm cười dõi theo bóng cô bé mờ dần trong màn sương đêm.

Bốn năm sau thảm họa ấy, Ilaria được một pháp sư già tại một trường học viện phép thuật nhận nuôi. Giờ đây cô bé đã là một pháp sư tài năng và ưu tú và được mọi người ngưỡng mộ. Tuy nhiên cũng có phần dè chừng cô bởi Ilaria nổi tiếng lạnh lùng, vô cảm. Cô vẫn nhớ về thảm họa ngày ấy. Cô căm thù loài quỷ đến tận xương tủy, vì vậy cô đã tự mình học ma thuật. Cô lục tung những thư viện cấm, nghiên cứu những ma thuật cổ. Thậm chí là từ những linh hồn oan khuất tại tầng cuối cùng của thư viện cấm được xây ngay bên dưới học  phép thuật. Tuy vậy, cô vẫn luôn nhận thức được hành động của bản thân và luôn giữ mình để không ảnh hưởng đến thầy Sovan. Cha nuôi hiện tại của cô. Người yêu thương cô hết mực lúc bấy giờ. Thầy Sovan tuy đã có tuổi nhưng vẫn rất mạnh. Người tinh tường mọi loại phép thuật, và cũng là người đã cứu cô khỏi thảm họa năm đó ngay sau khi mẹ cô bị lũ quỷ giết chết. Từ đó đến giờ, Ilaria luôn học hành chăm chỉ để trở thành một pháp sư tài ba để có thể chống lại loài quỷ. Dưới sự dẫn dắt của thầy Sovan, cô đã có thể mạnh mẽ hơn và có thể tự bảo vệ bản thân. Nhưng rồi ngay cho đến khi Ilaria đã có thể bước ra đời tự lập thì thầy Sovan lại bị hãm hại. Chỉ vì chút ghen tị với thành tích mà thầy Sovan đã đạt được kể cả khi tuổi đã xế chiều mà những kẻ được gọi là “giáo viên” khác đã xuống tay với thầy Sovan. Không ai nói, không ai đề cập đến, nhưng Ilaria biết rằng tất cả đều cùng một giuộc. Chính chúng là kẻ đã giết thầy Sovan, đã cướp đi mọi thứ thuộc về cô. Ilaria không khóc, không cảm thấy gì. Chỉ có một sự phẫn nộ tột cùng đang dâng trào trong cô. Linh hồn cô đã vỡ vụn. Cô thề sẽ thanh tẩy mọi giống loài trên cõi trần gian này.

Và thế là một thế lực có sức mạnh từ chối thần linh đã ra đời. Cô hoành hành suốt 300 năm cho đến khi gặp được Kael – một kiếm sĩ hoàng gia của vương quốc Falfith. Anh có sức mạnh áp đảo The Scarlet Vow dù chỉ là một con người phàm tục. Ilaria đã quá khinh thường loài người – một giống loài có tập tính kế thừa và sáng tạo mạnh mẽ. Họ đã phát minh ra loại phép thuật có thể chống lại Zouleeter một cách dễ dàng. Tưởng chừng đây là cái kết cho Ilaria nhưng Kael đã không xuống tay. Anh vén mũ áo của cô lên, để lộ ra một khuôn mặt vô cảm, không có gì là sợ hãi trước cái chết. Kael nhẹ nhàng đưa tay qua eo cô và kéo gần lại và rồi.... trao cho cô một nụ hôn – nụ hôn đầu tiên trong suốt 300 năm của Ilaria. Lần đầu sau 300 năm, Ilaria được cảm nhận hơi ấm của người khác, cô bỗng chốc nhớ về thời gian còn hạnh phúc cùng gia đình, cùng thầy Sovan. Ilaria chợt òa khóc như một đứa trẻ, hai tay nắm chặt vào Kael mà liên tục xin lỗi. Có lẽ cô xin lỗi vì những gì mình đã gây ra. Cũng có lẽ là xin lỗi cho chính bản thân.

“Ngươi được phép giữ The Scarlet Vow bên mình, miễn là khi còn trấn áp được ả.” – Nhà vua nghiêm nghị ban ân xá cho Kael.

“Thần xin được nhận ân huệ này, thưa đức vua.”.

Không ai biết, không ai hay. Tại một vùng quê yên bình. Nơi mà chỉ có tiếng cười và niềm vui lao động của mọi người, Kael và Ilaria sống hạnh phúc với nhau tại đó. Không một đám cưới, cũng không ai công nhận, không lời chúc phúc, nhưng họ vẫn dành cho nhau tình yêu sâu đậm nhất mà không ai có thể dành cho người còn lại.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

TRANS
Ờm, đoạn đầu mình nghĩ ngắt câu chưa hợp lý lắm. Mới hồi trưa nay mình đọc lần 1 thì còn khá nhiều dấu phẩy, đọc trông khá mệt. Một số lỗi khác thì như ngoài trang chính cũng đã có bạn chỉ ra. Tạm thời là thế đã, còn cốt truyện cũng tương đối ổn. Ờm thì cái chú thích của bạn khiến mình khá tò mò về bộ truyện của bạn, nên là đặt trước 1 gạch hóng.
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
hiện tại là mình cũng đã sửa rồi nhưng mà có vẻ chưa được chau chuốt cho lắm, mình sẽ chú ý hơn ở những chương sau ạa
cảm ơn bạn đã góp ý nhé💖
Xem thêm