Cuộc chiến nổ ra dữ dội khi những cơn sóng đầu tiên đập vào bờ như hồi trống báo hiệu. Các dũng sĩ cấp A lao lên tuyến đầu, vũ khí trong tay rực sáng những khẩu súng lớn nhỏ, những thanh đao, cây kiếm, lưỡi hái sắc lẹm tung hỏa lực về phía lũ quái vật đang tràn tới như thác lũ.
“Triển khai kế hoạch, chúng tôi sẽ tấn công cánh trái!” – Một dũng sĩ Hàn Quốc truyền tin qua tai nghe.
Những quả cầu lửa từ phía kẻ địch liên tục đáp trả, kéo theo hàng loạt vụ nổ khiến mặt đất rung chuyển, khói bụi và sức nóng cuộn lên như địa ngục trần gian. Một nửa hòn đảo chìm trong ánh sáng chớp nhoáng, những luồng năng lượng phát sáng mờ ảo bay vút qua không trung, dấu vết của các chiến binh và quái vật đang di chuyển với tốc độ ánh sáng, tạo nên một hình ảnh vi diệu đối với nhiều người đang quan sát.
“Tốc độ của bọn chúng ngày càng cao rồi! Cẩn thận bên trái!” – Một dũng sĩ Trung Quốc nhắc nhở đồng đội.
“Thấy rồi! Để đó tôi lo!” – Một dũng sĩ Triều Tiên vừa tránh né vừa trả lời.
Dù đang chiến đấu với đám quái vật yếu hơn, các dũng sĩ cấp A vẫn duy trì khoảng cách an toàn. Họ không để bị bao vây, di chuyển linh hoạt và luôn chủ động tấn công phủ đầu. Hàng trăm, hàng ngàn con quái vật ngã gục trước những đòn đánh chuẩn xác và hiểm hóc.
Nhưng bọn quái vật cũng chẳng dễ đối phó. Chúng liên tục tạo ra những quả cầu lửa thông minh, có thể truy đuổi khiến các dũng sĩ phải tránh né liên tục, không được phép lơi là dù chỉ một giây. Một loạt đạn năng lượng từ trên không trung dội xuống, thổi những quả cầu lửa đang truy đuổi.
Trong khi cuộc chiến vẫn đang diễn ra chăng thẳng và ác liệt, các dũng sĩ cấp S vẫn đứng vững giữa cơn bão lửa như những tượng đài bất động. Họ không cần ra tay ngay lập tức, chỉ quan sát, phân tích như những vị tướng đang đánh giá tình hình trước khi dốc hành động. Những lá chắn năng lượng quanh họ vững như thành trì, vô hiệu hóa mọi đòn tấn công vô tình bay đến.
Kim Me-Yung nheo mắt lại rồi trầm giọng cất tiếng:
“Bọn chúng có vẻ đang dần thưa bớt rồi.”
“Lũ tạp chủng ngu xuẩn đó luôn thích thể hiện nên bung hết lực ran gay từ lúc đầu nên giờ chắc cũng sắp cạn ma lực đến nơi rồi.” – Khóe môi Uy Long cong lên thành một điều bộ khinh khỉnh.
Kotaro chăm chú quan sát tình hình ở tuyến giữa, các dũng sĩ Nhật Bản đang giữ vững thế trận và nhịp độ. Các dũng sĩ của bang hội Okita, Nagato hay Uzumaki yểm trợ nhau mà chiến đấu như những cặp song kiếm hợp bích.
“Nhà Okita, phía trái!” – Một nữ dũng sĩ hội Uzumaki nhắc nhở.
“Thấy rồi, đừng để nó thoát.” – Dũng sĩ hội Okita gật đầu rồi phi thẳng đến bầy quái vật hướng 10 giờ.
Hai dũng sĩ hội Nagato sau khi hạ gục bảy còn quái vật thì ngước nhìn lên trên, vẫn còn khá nhiều quái vật đang ở trên đó.
“Shirogane, lên trên thôi!”
“Ừ!”
Tron lúc các dũng sĩ Nhật vẫn đang chiến đấu với lũ quái vật ở khu vực trung lộ, thì các dũng sĩ từ Chu Tước, Thiết Bảng, và Xi Vưu của phía Trung Quốc vẫn đang càn quét cần gần hết kẻ địch ở cánh phải.
Ba dũng sĩ của hội Xi Vưu và Chu Tước đang truy đuổi hàng chục con quái vật trước mắt:
“Đứng lại đó cho bọn tao!” – Dũng sĩ hội Xi Vưu hét lớn.
“Rượu mừng không xuống, muốn uống rượu phạt à?” – Dũng sĩ hội Chu Tước cố gắng ngắm bắn đám quái vật.
Đột nhiên, từ phía xa có hàng trăm quả cầu lửa bay đến khiến họ có chút bất ngờ, nhưng may mắn là những dũng sĩ đến từ Triều Tiên đã đánh bật những quả cầu ấy ra hướng khác, cứu nguy cho họ một mạng.
“Cảm ơn nhiều nhé” – Nữ dũng sĩ hội Xi Vưu đưa ngón cái lên để cảm ơn và khen ngợi.
Những dũng sĩ đến từ Triều Tiên có phong cách chiến đấu khá độc đào, họ gần như không cần vũ khí gì quá mạnh mẽ, thay vào đó, họ dồn năng lượng vào đôi tay và chân của mình để đánh trả lại mọi đòn tấn công của kẻ địch mà chẳng hề nao núng. Trong giới dũng sĩ, rất ít người dám làm chuyện này kể cả các dũng sĩ cấp A, nhưng với các dũng sĩ Triều Tiên, họ đã trả qua những khóa huấn luyện chuyên sâu về cận chiến tay đôi nên đối với họ những kỹ năng này đối với họ hề khó khăn khi thực hiến. Lũ quái vật cũng chẳng thể ngờ được đòn tấn công của chúng lại bị đánh trả lại mà không kịp phòng bị.
Nhưng kể cả đám quái vật bên cánh trái cũng chẳng khá khẩm hơn, chúng đang bị các dũng sĩ của Hàn Quốc dồn ép khủng khiếp bởi những loạt đạn bách phát bách trúng đầy biến ảo. Những viên đạn năng lượng của họ bắn ra dễ dàng xuyên thủng mọi đòn tấn công của đám quái vật, thậm chí là xuyên qua hàng chục con quái khác.
Các dũng sĩ từ bang hội Saja luôn chủ động giữ xa khoảng cách để yểm trợ cho các dũng sĩ của hội Nasnamu và hội Gyuong. Những thành viên của hội Nasnamu chủ yếu cùng đến những cây lưỡi hái hoặc những cái liềm để tung ra những chét chém năng lượng xé tan đám quái vật. Còn hội Gyuong luôn dùng những khẩu súng tiểu liên áp chết hỏa lực và cũng chẳng ngại lôi kéo hay áp sát quái vật để hội Saja có cơ hội tiêu diệt chúng.
Khi chiến trường ngày càng nóng bỏng, hàng chục chiếc UAV quân sự bay ve vãn trên bầu trời, ghi hình toàn bộ cuộc chiến từ nhiều góc độ khác nhau. Những cảnh quay với độ phân giải siêu cao, kết hợp với công nghệ phân tích thời gian thực, được phát sóng rộng rãi qua các kênh truyền hình và livestream toàn cầu.
Màn hình khổng lồ ở quảng trường Shibuya, Quảng trường Thời đại, quảng trường Thiên An Môn, và hàng ngàn trung tâm thương mại trên khắp thế giới đang đồng loạt phát hình ảnh các dũng sĩ Châu Á chiến đấu. Cảnh tượng hàng trăm người dồn lực tấn công, tạo ra một cơn mưa ánh sáng dữ dội từ những chiêu thức mạnh mẽ, làm người xem không thể rời mắt.
“Cái quái gì vậy trời?! Cú chém đó… xé nát cả một ngọn đồi!” – một vloger kinh ngạc thốt lên trên sóng live stream của mình.
Trên khắp mọi nền tảng mạng xã hội, vô số người gửi lại những bình luận với đầy sự kinh ngạc và khâm phục đối với các dũng sĩ Châu Á.
“Không thể tin nổi đây là các dũng sĩ Châu Á à? Tôi tưởng chỉ có dũng sĩ phương Tây mới có những chiến binh phi phàm như vậy thôi chứ!”
“Nhật Bản đang đẩy lùi cả một bầy quái chỉ chỉ với 26 người thôi à? Không tin được luôn.”
“Này, sao các dũng sĩ cấp S vẫn còn bất động thế? Họ không tham chiến ư?”
“Ai mà biết, nhưng chắc có lẽ lũ quái vật này chưa cần thiết để họ ra tay.”
Cộng đồng mạng nổ tung với hàng triệu lượt bình luận mỗi phút. Hình ảnh và danh tính của các dũng sĩ liên tục được lộ diện với nhiều người hơn, dù chỉ là các dũng sĩ cấp A, nhưng họ vẫn được xem trọng không thua kém gì các ngôi sao trong giới giải trí.
Trong khi đó, ở phòng điều hành trung tâm Liên minh Dũng sĩ Châu Âu, các nhà phân tích và tướng lĩnh đang bối rối trước sức mạnh thực sự của các dũng sĩ Châu Á.
“Tôi cứ tưởng các dũng sĩ Đông Á chỉ làm nhiệm vụ hỗ trợ? Phía Mỹ không gửi quân tiếp viện sao?” – Một sĩ quan người Pháp lắp bắp.
“Không. Có lẽ đây là ý kiến của họ, và Mỹ cũng không thể can thiệp được.” – Đại diện Tây Ban Nha lạnh lùng đáp, mắt vẫn dán vào màn hình.
“Tôi nghĩ ta đã đánh giá lại năng lực của khu vực Châu Á – Thái Bình Dương đi.” – Một quý bà người Thụy Điển liên tục gõ ngón tay lên bàn.
Trong lúc đó, trên chiến trường, các dũng sĩ đã tiến sâu vào trung tâm hòn đảo. Cảnh quan xung quanh giờ đây không còn là rừng rậm hay bãi biển, mà là vùng núi đá nham thạch, đen đặc và nứt nẻ như bề mặt sao Hỏa. Dù bị chia cắt đội hình bởi địa hình hiểm trở, họ vẫn chiến đấu như thể được liên kết bằng một ý chí chung. Những đợt quái vật cấp thấp, dù có số lượng khủng khiếp, vẫn chẳng thể ngăn nổi bước chân họ.
“Phía trước có đám tầm trung đang lao đến!” – Một nữ dũng sĩ Hàn Quốc cảnh báo.
Vài dũng sĩ Hàn Quốc nhảy lên, hai tay phát ra luồng điện cực mạnh, rồi ting ra những tia sét nhân tạo khổng lồ từ cánh tay, xé dọc cả dãy đất đá, thiêu rụi hơn 3000 con quái trong một cú phóng. Các dũng sĩ Triều Tiên liên tục tung ra những cú đấm xung kích tạo ra vô số luồng kíp áp đè nát thân thể đám quái vật xuống mặt đất. Những dũng sĩ Trung Quốc và Nhật Bản không ngừng tung ra vô số nhát chém năng lượng và kiếm khí, xé toạc lũ quái vật như máy xay sinh tố và khiến chúng bốc hơi ngay tức thì bằng sức nóng kinh hoàng nung chảy cả sắt đá.
Dữ liệu thu thập từ drone ước tính. Họ đã tiêu diệt được 250.000 con quái cấp trung, cộng với hơn 50.000 con quái cấp cao trước đó thì tổng số gần 300.000. Mục tiêu hiện tại còn khoảng 200.000 con, và có lẽ chúng có thể là đám quái vật cao cấp còn lại và tất nhiên chẳng hề dễ dàng đối phó.
Sau khi tiến sâu thêm 45km vào bên trong hòn đảo, họ đã tiếp cận được khu vực thượng nguồn, nơi dòng sông lớn chảy xuyên qua những vách đá lẫn bãi cát của địa hình hòn đảo. Không gian nơi đây u ám và ngột ngạt một cách lạ thường, không phải bởi bóng tối, mà bởi cảm giác trống rỗng đến rợn người. Trước mặt họ là một hòn đảo nhỏ, và một cánh cổng Shinto lâu đời đến mức chẳng còn ai nhờ nó đã tồn tại bao lâu hiện vẫn còn đang vững trãi trên một mỏng đá.
Ở phía Nam, một cánh cổng khổng lồ hiện hữu trước mắt, nó coa đến cả trăm mét, ánh sáng đỏ từ nó phát ra khiến nhiều người phải kinh sợ mà lạnh sóng lưng. Những dũng sĩ cấp S, những người được xem là quái vật trong hình hài con người đồng loạt dừng bước, ánh mắt trở nên sắc lạnh.
“Coi nào… Bọn chúng vẫn còn ở trong đó sao?” – Kim Me-Yung nghiêng đầu đầy khó hiểu.
“Có lẽ em nói đúng, dù sao lũ này cũng khôn hơn đám còn lại nhiều.” – Seong gật đầu ngầm thừa nhận.
Cảm nhận được không còn con quái vật nào xung quanh hòn đảo, Lê Văn Huy bấc giác nhíu mày.
“Chúng muốn toan tính trò mèo gì vậy?”
“Lũ khốn đó tính dụ dỗ chúng ta đi qua đó rồi đánh úp à? Kế hoạch hay lắm đó nha…” – Uy Long tặc lưỡi mỉa mai.
Phía sau, các dũng sĩ cấp A dường như đã dầm thấm mệt, họ đã chiến đấu không ngơi nghỉ từ khi đổ bộ đến bây giờ. Hơi thở của họ đang dần trở nên nặng nề hơn, mồ hôi cũng đã thầm xuất hiện trên làn da của họ, cùng với đó, các bước di chuyển của họ cũng đã khập khiễng hơn đối chút.
Điều này chẳng có gì khó hiểu khi ho đã gần như tung hết sức mạnh vào cuộc đổ bộ, với những đòn tấn công chí mạng tiêu tốn hàng đống năng lượng, và những cuộc rượt đuổi với tốc độ ánh sáng khiến họ gần như khó lòng trụ vững để có thể chiến đấu tiếp. Giờ đây, sức lực của họ chỉ còn lại khoảng 30 đến 40% so với lúc đầu, và nếu lũ quái vật từ trong cánh cổng lại chui ra, khá chắc rằng dù không bị giết chết thì cũng trở thành gánh nặng của các dũng sĩ cấp S.
Nhận thấy tình hình của phần lớn mọi người, Kotaro chỉ có thể lạnh giọng mà ra lệnh:
“Các cậu hãy quay lại tiếp thêm sức lực đi, ở đây cứ để chúng tôi lo.”
Mặc dù giọng nói của Kotaro có phần dứt khoát và có vẻ tuyệt tình, nhưng không ai trong số các dũng sĩ cấp A phản đối, thậm chí là thẩm cảm thấy may mắn khi anh ấy đưa ra mệnh lệnh nhưu vậy. Các dũng sĩ cấp A bắt đầu rút về vùng an toàn phía sau, từng người một quay đầu trở lại và dần rời xa khỏi 6 dũng sĩ cấp S. Nhưng dù mệt mỏi, họ vẫn giữ ánh mắt kiêu hãnh, vì họ đã chiến đấu như những chiến binh thực thụ và không có gì đáng để xấu hổ.
Các kênh livestream bắt đầu chuyển trọng tâm sang nhóm cấp S. Bình luận viên quốc tế nghẹn ngào:
“Sắp tới lúc các ngôi sao thật sự tỏa sáng rồi”
“Tôi không biết Lee Go-Seong và Kondou Kotaro có mạnh hơn Grey Manfred của Đức, hay Daron Hawking của Anh Quốc không nhỉ?”
“Tôi không biết, nhưng có lẽ tôi đoán người mặc áo trắng kia là gã mạnh nhất trong đám”
“Ồ, đó hình như là dũng sĩ Việt Nam, Lê Văn Huy nhỉ? Anh ta khá nổi tiếng đấy.”
“Nhìn cái áp lực từ họ kìa… tôi đang xem livestream mà còn thấy muốn nghẹt thở.”
“Xem ra vẫn chưa có gì thú vị lắm, chưa thấy quái vật nhỉ?”
Đẳng sau những hỉnh ảnh đang lan tràn trên mạng xã hội, các dung sĩ cấp S bình thản tiến đến gần đồi Sasugawa, nơi gần nhất với cánh cổng, chỉ cách nó có vài trăm mét. Họ cảm thấy một nguồn ma lực khổng lồ phía sau cánh cổng đó, và có lẽ những thứ đáng sợ và hùng mạnh thật sự đang ẩn mình ở phía bên trong vùng không gian sâu thẳm ấy. Họ cứ thể ở mãi trên đồi, quan sát mọi động tĩnh của cánh cổng trong suốt nhiều giờ liên, đôi mắt họ chẳng bao giờ rời xa nó nửa mét.
Mãi cho đến khi màn đêm đã bao phủ lên cả hòn đảo và nửa địa cầu, họ mới có thể cảm nhận được động tĩnh bất thường xuất hiện từ bên trong cánh cổng. Các dũng sĩ lập tức đứng dậy, chăm chú quan sát thật kỹ thứ đang dần chui ra, dần dần, những hình bóng bên trong cánh cổng dần lộ diện ra khiến họ vô thức có chút khó tin.
“Rốt cuộc chuyện này là sao?” – Ban tay của Uy Long vô thức nắm chặt.
“Vụ này mới à nha…” – Huy nhướn mày nhìn về phía những kẻ vừa bước ra từ cánh cổng.
“Thật không ngờ bên kia cánh cổng không chỉ có quái vật thôi.” – Yoon-Jin thở dài với điệu bộ căng thẳng.
Trước mặt họ lúc này, là những sinh vật chẳng khác gì con người đang ở trước mắt họ. Một gã đàn ông cao lớn với mái tóc đuôi ngựa màu trắng, kèm với đó là đôi mắt xanh lục nhưng đầy lạnh lẽo. Kế bên hắn ta là một gã đàn ông trung niên tóc đen, đeo kinh và có phong thái điềm đạm, rất phù hợp với bộ vest đen mà gã đang mặt. Phía bên trái, một người phụ nữ trẻ với một cặp sừng đen trên đầu, và khuôn mặt xinh đẹp được che phủ đi với mái tóc trắng buông xõa xuống eo. Bên cạnh ả là một người phụ nữ khác thấp bé hơn với bộ đầm đen quý phái như các quý bà thời Phục Hưng, cùng với đó là chiếc nón có rèm che đi khuôn mặt sắc xảo và nụ cười quỷ dị của cô ta trông không khác gì một góa phụ.
Ngoài ra còn có hai đứa bé khá giống nhau, hình như là sinh đôi, chúng có màu tóc đỏ và xanh và khoác lên mình bộ trang phục tiếp thân có cùng màu tóc. Và đứng giữa chúng chính là một bộ giáp đen tuyền với vô số các điểm hoa văn ánh vàng đầy sự tinh tế và cao quý trên khắp bộ giáp, phía sau còn có một lớp áo choàng đỏ càng khiến hắn trở nên cực kỳ dũng mạnh và đầy sự đe dọa chết chóc. Đặc biệt là khi trên tay hắn là một thanh kiếm lớn và một tấm khiên dày được trạm khắc tinh xảo với họa tiết đầu lâu cách điệu ánh vàng.
Với khả năng quan sát và cảm nhận của các dũng sĩ cấp S, chúng đích thị là lũ quái vật cấp thảm họa rất nguy hiểm và có lẽ rất mạnh. Với nguồn sức mạnh khổng lồ mà chúng đang nắm dữ, các dũng sĩ đã phải nghiêm túc chiến đấu. Và rồi, từ từng dũng sĩ bắt đầu hóa hình và lấy ra vũ khí của mình để bắt đầu nghênh chiến với lũ quái vật trước mặt.
Cơ thể Seong được phủ đầy bởi một lớp lông trắng xóa vừa mềm mại nhưng cũng khá cứng cáp, đôi tai của anh ta móc dài hơn và kéo lến đỉnh đầu, phần miệng hô ra với những tiếng gầm gừ đáng sợ. Sau lưng anh ta, một chiếc đuôi dài màu trắng bồng bềnh bung xõa ra, những chiếc răng được vuốt nhọn hơn cùng với đôi bàn chân và bàn tay biến dạng. Giờ đây, anh ta chẳng khác nào một quái vật soi cao tận 3m.
Khi thấy chồng của mình đã biến hóa, Me Yung cũng lập tức hóa thân cơ thể mình. Sau lưng cô ta bất ngờ xuất hiện thêm tận 6 cánh tay lửa, và thậm chí trên khuôn mặt của cô lúc này cũng có đến tận 8 con mắt lớn nhỏ. Người vợ còn lại của Seong đã lấy ra vũ khí của mình từ hư không khi công ta vuốt bàn tay của mình vào không trung, từ đó, một chiếc lưỡi hái lớn đầy sắc nhọn và bóng loáng dưới ánh trăng dần hiện ra.
Đứng bên cạnh Yoon-Jin, cơ thể của Kotaro cũng bắt đầu được phủ lên một lớp lông cam vằn đen, đôi tay anh ta cũng dần biến dạng như một đôi tai của loài thú dữ. Những hơi thở đầy sự đe dọa đi kèm với bộ móng vuốt sắc nhọn vừa mọc ra cùng với chiếc đuôi dài đang uốn lượn. Anh ta giờ đây đã trở thành một con quái vật không khác gì Seong nhưng khác loài.
Uy Long mỉm cười, rút ra hai thanh đao sắc bén với lưỡi đao cong, anh ta xoay vòng hai thanh đao trên bàn tay và rồi chãi thẳng một lưỡi đao về phía kẻ địch.
“Chuẩn bị lên bàn nhậu đi lũ rác rưởi.” – Giọng nói Uy Long đầy sự khinh miệt và thách thức.
Và rồi, Huy đưa cánh tay ngang vai, và từ hư không, một thanh đại kiếm với lưỡi kiếm lớn kéo dài xuống tận cán kiếm dần được tạo ra. Thanh kiếm không có vẻ gì đặc biệt, nhưng qua ánh sáng của anh trăng phản chiếu xuống, đến cả lũ quái vật cũng có phần ngạc nhiên vì nó đang chứa đựng một nguồn năng lượng khổng lồ với mật độ năng lượng to lớn không đếm xuể.
Nhưng kể cả vậy, chúng vẫn chẳng chịu lùi bước, và dường như chúng cũng chẳng muốn nói lời giới thiệu nào. Hai bên chỉ cách nhau vai trăm mét, nhưng chỉ với chừng ấy khoảng cách, họ đã có thể cảm nhận được địch ý và sát khí của đối phương, và tất nhiên chẳng có bất cứ sự nhượng bộ nào ở đây.
Mục đích đã quá rõ ràng và chẳng cần nói thêm gì cả. Khi ánh trắng chiếu rọi cả hai bên, họ lập tức biến mất khỏi vị trí của mình và lao vào nhau như những quái thú điên cuồng. Đây sẽ là cuộc chiến chiến dịch đổ bộ lần này.


0 Bình luận