Re:1000 Lemon
Ishiguro Moescape AI
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

[Vol 2] : Tanorva - City of Fire and Steel

Chương 8 : New City

0 Bình luận - Độ dài: 2,191 từ - Cập nhật:

"Tanorva, nơi được gọi là "Thành phố của Lửa và Thép", đứng thứ 3 thế giới về độ hiện đại, nơi nổi tiếng từ nền công nghiệp sản xuất vũ khí và máy móc và công nghệ Arkion toàn cầu"

"Nơi đây là một thành phố trên không, với độ cao khoảng 10000 mét, bên dưới là " Vực Sương" , là một vực sâu không đáy, có những vách đá cao hàng trăm mét phủ đầy rêu"

"Vực sương ,đúng như tên của nó, sở hữu lớp sương mù cực kỳ dày đặc, thêm với cả địa hình ngoằn nghèo và phức tạp như một mê cung không lối thoát, những con Arcanus hung dữ và thạo đường, lạc vào đây không khác gì đặt chân vào chỗ chết"

Trong căn phòng trọ nhỏ, Rin tay cầm chiến điện thoại sáng đèn đọc lướt qua từng dòng giới thiệu về địa hình của thành phố cậu và 2 cô gái cùng nhóm đang du lịch

Annie bên cạnh đang lập kế hoạch về những địa điểm có thể đi chơi ở thành phố này, có vẻ cô rất hứng thú với chuyến du lịch này

Còn trong phòng tắm, dưới ánh đèn hiện lên một bóng hình mờ ảo. Tiếng nước rào rào từ bên trong vang lên. Tiếng nước từ vòi hoa sen đập vào da thịt và nền thép lạnh lẽo như một cơn mưa nhẹ

Mọi chuyện bắt đầu từ 3 ngày trước... 

Cái nhiệm vụ lần trước hóa ra là gửi nhầm cho một nhóm khác, nhiệm vụ thật của Rin và Annie chỉ là một nhiệm vụ E rank. 

Hôm ấy tiếp tục là ngày nghỉ của Rin và Annie, trong suốt cả tháng đó ngoài làm vài nhiệm vụ nhỏ lặt vặt thì không có gì quá đặc biệt cho đến ngày đó

"Annie! Cô xem phim xong rồi thì về nhanh đi, đừng kéo tôi đi khắp nơi thế này nữa!"

"Thôi mà Rin... Anh đừng suốt ngày trong nhà như vậy, cũng đi chơi ở đâu đó đi!"

Rin lê bước bên Annie trong trung tâm thương mại, tay xách túi đồ ăn vặt vừa mua, khuôn mặt mệt mỏi, chẳng có bất kỳ cảm xúc gì đọng lại sau bộ phim tình ái vừa mới xem xong được 15 phút

"Một cái tổ chức tệ hại, đến việc gửi nhiệm vụ thôi cũng sai" 

Rin lẩm bẩm về tổ chức, rõ ràng là vẫn còn cay cú vì tin nhắn tháng trước, suýt nữa đã phải vác xác đi đến chỗ mới, rõ ràng cậu không thích điều này. 

Annie hoàn toàn ngược lại, khắp người cô lan tỏa năng lượng tích cực, mái tóc đen tung bay, cô kéo Rin đến quầy Fukubiki, mắt cô sáng rực nói

"Anh Rin! Chơi 1 lần cho vui đi! Coi như thử vận may thôi!"

Nói rồi cô nhét đồng 100 yên vào tay người bán hàng, mắt sáng rực

Lồng cầu gỗ Garagara dần quay, tốc độ dần trở nên nhanh hơn, những tiếng lộc cộc, lách cách vui tai liên tục vang lên trong chiếc bánh xe gỗ, những viên bi gỗ cứ như vậy hỗn loạn va vào nhau cho đến khi lồng cầu dần dừng lại

Một viên bi rơi ra từ cái lỗ dưới đáy, viên bi ấy có màu ánh kim rất đẹp

"Chúc mừng!! Cô cậu đã trúng một chuyến du lịch 3 người đến Tanorva trong vòng 1 tuần!! Xin chúc mừng!"

Người bán hàng reo lên, người đàn ông vừa hô lớn và rung chiếc chuông nhỏ

Rin cũng có phản ứng như bao người xung quanh, mắt trợn tròn, miệng há hốc, lúc này cậu cũng chẳng biết nên nói điều gì. Còn Annie thì nhảy cẫng lên, hét lên sung sướng

Vậy là 3 ngày sau, cũng tức là 9 giờ 30 sáng nay, chuyến du lịch đến Tanorva đã bắt đầu, vì còn thiếu một người nên Annie đã mời Rissa đi cùng

Quay về hiện tại

Rin thở dài, ném điện thoại sang một bên

"10000 mét, vực sâu không đáy... Tch! Ai muốn đến cái chỗ chán chết thế này chứ!"

Cậu lẩm bẩm, mắt nhắm lại tưởng tượng về cảnh rơi xuống vực.

Hành trình đến Tanorva là ở trên một khí cầu công nhân, là loại phổ thông. 

Bị khói nước phả vào mặt, tiếng bánh răng kim loại nặng nề, sự chật chội và chen chúc trong suốt hơn 10 giờ, với Rin đây quả thật là một trải nghiệm quá khó chịu, thậm chí là địa ngục

Rin lại mở mắt ra, quay sang nhìn Annie. Cô vắt chân,một tay cầm cuốn sổ nhỏ, tay còn lại vẫn hí hoáy ghi chép, đôi mắt sáng lên vì hào hứng, thật năng động

"Thôi mà Rin... Dù sao thì đây cũng là một chuyến du lịch mà..."

"Du lịch cái quỷ gì chứ..."

Cậu nói, lại nhớ đến những dòng mô tả kết cục khi rơi xuống Vực Sương cùng lần tự sát ở kiếp trước, càng nghĩ mặt cậu càng nhăn lại

"Từ cái độ cao đó nhảy đã chết thì nói gì đến 10000 mét chứ"

Rin lẩm bẩm nhỏ, vừa đủ để chỉ riêng cậu nghe thấy

"Thôi nào... Em đã lên kế hoạch đi chơi rồi đây!"

"Chúng ta có thể đến chợ Thiết Cầu, ở đó có bán nhiều đồ lắm! Trong tuần này sẽ có 2 lễ hội chính là lễ hội lò rèn và lễ hội thiết chiến! Còn cả đài quan sát Away nữa, nghe nói ở đó ngắm được cả biển mây luôn! Rin, cho anh chọn đó, anh muốn đi đâu trước ?"

"Đi ngủ"

Mặc kệ thái độ hào hứng của Annie, Rin đáp cộc lốc, rồi kéo chăn trùm lên đầu, còn Annie thì chỉ biết cười gượng trước câu trả lời của đồng đội mình

Không lâu sau, chừng 15 phút, Rin bên trong chăn bắt đầu phát ra tiếng ngáy nhẹ, Annie cũng đã ngủ say từ bao giờ

Rồi một lúc sau nữa, tiếng cửa phòng tắm mở ra, hơi lạnh từ bên tràn ra khỏi phòng, Rissa bước ra khỏi phòng tắm trong bộ đồ ngủ pijama màu xám bạc

Rissa rón rén bước đi, cô không muốn làm bạn mình tỉnh giấc giữa chừng. Thân thể mềm mại từ từ nằm lên giường, chiếc chăn trắng từ từ được kéo lên, trùm kín thân hình nhỏ nhắn

Con buồn ngủ dần dần ập đến, bao trùm tâm trí mệt mỏi của nàng báo tuyết, chẳng mấy chốc cô đã ngủ say

Đêm hôm đó cứ vậy trôi qua trong yên bình, chờ đợi những điều sắp tới của ngày hôm sau

Chẳng biết đã bao lâu trôi qua, bầu trời đêm dần được thắp sáng từ ngọn đuốc lửa màu cam đỏ. Màu trời đen tuyền của vũ trụ dần được  nhuộm một ánh sáng dịu nhẹ

Màu đen tuyền màn đêm đã thay đổi thành màu xanh sẫm. Phía chân trời vốn đang là màu đen, theo thời gian tạo nên một độ chuyển màu tuyệt đẹp, màu đen chuyển sang màu xanh đậm, rồi sau đó lại thành màu tím, màu cam, và cuối cùng là màu hồng

Dưới bầu trời màu xanh lam nhạt, những ánh nắng nhạt màu chiếu qua cửa sổ phòng trọ. Annie đã dậy từ lâu, cô mặc một bộ trang phục đơn giản, áo sơ mi trắng, quần jean đen và một đôi sneakers

"Rin! Annie! Dậy đi hai người! Đến giờ ăn sáng rồi!"

Annie reo lên, giọng tràn đầy năng , còn hai người đồng động không có động tĩnh gì

Tiếng ngáy của Rin vẫn vang lên trong đống chăn lộn xộn, tóc rối bù, cậu lẩm bẩm từ trong mơ ra ngoài đời

"10000 mét... Rơi là chết..."

Annie thở dài bất lực, cô đi đến lay người Rin, rõ ràng là không muốn đi chơi một mình

Rin dưới sự tác động nhẹ của Annie lúc này mới chịu tỉnh dậy. Cậu từ từ ngồi tựa lưng vào đầu giường, rồi quay sang nhìn Annie, gương mặt vẫn đần độn vì mới tỉnh dậy

Thấy Rin đã tỉnh, Annie quay sang Rissa. Cùng một phương pháp, nhẹ nhàng lay cô nàng báo tuyết đang cuộn mình trong chăn tỉnh dậy

Rồi sau đó lại là một chuỗi hoạt động khi mới tỉnh dậy, hay còn nói tóm gọn lại là vệ sinh cá nhân và thay quần áo. Sau vài phút tất cả đều đã sẵn sàng (trừ Rin) 

Dưới con đường đầy nắng và người, nhóm ba người đi dạo bước theo bản đồ để tìm một quán ăn được đánh giá tốt trong chợ Thiết Cầu

"Cái khinh khí cầu công nhân đó đúng là địa ngục mà, hơn chục giờ bị nhả khói vào mặt, còn vừa ngợp vừa chen nữa, sao không đi máy bay cho nhanh chứ!"

"Máy bay á hả? Em hỏi chủ trọ rồi, chủ yếu là Arcanus bay với tính cơ động của máy bay thương mại. Mà... Chẳng phải khinh khí cầu ngắm mây đẹp hơn nhiều sao! Anh không thấy vậy à..."

Rin chẳng thèm quan tâm đến mấy lời của Annie, cậu càu nhàu : 

"Tôi chỉ thấy chóng mặt, đừng nhắc đến cái khinh khí cầu đó nữa"

Annie cường ngượng rồi đột ngột hỏi một câu

"Vậy hai người có biết tại sao ở độ cao này chúng ta vẫn cảm thấy ấm áp không ?"

"Tại sao ?"

Rin và Rissa đồng thanh nói

"Bình thường thì ở độ cao càng cao nhiệt độ sẽ càng thấp, ở độ cao này đáng lẽ phải rất lạnh nhưng... Ở đây vẫn có nhiệt độ ấm "

"Vì ở Tanorva có một màng sưởi đặc biệt, chúng vô hình, chỉ tỏa ra hơi ấm khiến nhiệt độ dù ở trên cao vẫn cảm thấy ấm áp"

Annie vui vẻ giải thích. Đi chẳng bao lâu, họ đã đến quán ăn trên bản đồ

Quán ăn ở chợ Thiết Cầu tấp nập người, từ những công nhân áo da đến những du khách phương xa mặc đủ loại đồ. Bàn thép bóng loáng phản chiếu ánh nắng nhạt từ cửa sổ

Từ bên trong quán mùi bánh mì hòa quyện với mùi của súp làm át đi mùi kim loại nặng nề nơi đây. Nhóm ba người chen được vào một góc bàn nhỏ trong quán, ghế thép kêu lạch tạch khi họ ngồi xuống

Annie, trong chiếc áo sơ mi trắng và quần jean, hào hứng mở thực đơn ra. Liếc mắt vài lận cô đã chọn xong món.  Ba phần bánh mì, ba phần súp và một ít kẹo ngọt

Sau ít phút đợi chờ món ăn đã được mang ra. Bánh mì có vỏ ngoài vàng ruộm, món súp có màu nâu đồng vẫn còn bốc khói, những viên kẹo đầy màu sắc được đặt trên đĩa

Rin không chần chừ gì mà há miệng rồi cắn một miếng lớn. Rắc một tiếng, Rin đã ngay lập tức phải bỏ bánh mì xuống mà ôm má mình

"Bánh mì gì mà cứng như thép vậy! Đ-Đau quá..."

Cậu vừa ôm má vừa chê món ăn, rồi cầm đĩa súp lên uống nhưng vừa uống một ngụm đã suýt nhổ ra ngay vì... Nó quá mặn

"Súp này sao mặn thế! Rõ ràng ngửi mùi thơm lắm mà"

Đành từ bỏ với hai món chính, Rin chuyển qua ăn món tráng miệng. Đưa viên kẹo vào miệng và cắn nhưng đón nhận lại không phải một sự ngọt dịu nhẹ nhàng mà là vị ngọt gắt nơi đầu lưỡi khiến Rin lập tức nhổ ra

"Mấy cái món này ăn kiểu gì vậy hả trời..."

"Rin à... Anh còn không đọc cách ăn có ghi trong thực đơn nữa đó..."

Annie bất lực nói, rồi cô bỏ bánh mì vào bát súp, trong lúc đó bản thân thì ngậm viên kẹo

"Nè... Bộ cô không thấy nó ngọt quá mức hay sao hả..."

"Đây vốn là kẹo ngậm mà... Nếu để nó từ từ tan ra thì vị ngọt sẽ nhẹ nhàng hơn việc anh cắn thẳng viên kẹo đó..."

"Vậy... Tại sao lại phải để bánh mì ngâm trong nước làm gì ?"

"Là để vỏ bánh mềm ra đó. Vỏ bánh mì ở Tanorva thì đặc biệt cứng, còn súp thì quá mặn, nên người dân ở đây đã tạo ra cách ăn này, giúp cả hai món trung hòa và dễ ăn hơn"

Rin nghe Annie nói thì gật gù rồi cũng làm theo. Vị của kẹo khi ngậm không còn ngọt gắt nữa mà dần tan ra tạo cảm giác thoải mái, nhẹ nhàng. Vỏ bánh mì đã không còn cứng nữa mà mềm giòng hơn hẳn, canh không còn quá mặn mà trở nên nhạt hơn

Cứ như vậy, bữa sáng của họ diễn ra trong yên bình và những tiếng nói cười vui vẻ

HẾT CHƯƠNG 8

Ghi chú

[Lên trên]
Hi everyone, đã trở lại sau gần 3 tuần :0
Hi everyone, đã trở lại sau gần 3 tuần :0
Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận