Phụ lục: Thánh Viện Toàn Thư Khải
Trang 2: Thành trì vàng son Kazad Aurum
0 Bình luận - Độ dài: 1,323 từ - Cập nhật:
Có những di vật không ai dám chạm vào, nhưng chúng vẫn âm thầm kể lại những câu chuyện đã bị chôn vùi. Ta không biết từ khi nào chúng trở thành gánh nặng của kẻ sống sót. Ở Kazad Aurum, chúng là vàng, là thép, là linh hồn bị giam cầm. Cuốn sách này đã tự dẫn ta đến đây, từ một trang mờ nhạt nào đó mà ta không thể nhớ, như thể nó muốn buộc ta nhìn vào đống tro tàn của một vương quốc tự xưng bất bại.
Từ những dòng chữ về Dịch Hắc Tử, cuốn sách không dừng lại – nó tiếp tục dẫn ta sâu hơn, như một sợi dây thừng siết chặt quanh cổ. Nó tự hiện hữu, không cần ta cho phép. Giờ đây, nó không còn chỉ thì thầm về Felariel – nó kéo ta xuống lòng đất, đến Kazad Aurum, như thể bóng tối của Void Crypt chỉ là bước đầu tiên. Ta chỉ là kẻ bị ép chạm bút vào giấy. Nhưng khi ta định viết về thứ khác, những dòng chữ về Kazad Aurum đã hiện lên, như một lời thì thầm từ đáy sâu. Một giọng nói – rè rè, như tiếng búa gõ vào lò rèn lạnh giá – lẩm bẩm trong đầu ta: “Thành Trì Vàng Son. Artifact. Sự sụp đổ.” Ta không chọn, nhưng trang này đã tự mở.
Kazad Aurum, hay Kazad Gol’Vharn trong những cuộn giấy cổ – Thành Trì Vàng Son. Một pháo đài tráng lệ của tộc Dwarf, nơi vàng chảy như suối, thép cứng như ý chí, và những thành lũy từng được ca tụng là bất khả xâm phạm. Truyền thuyết kể rằng khi ánh đèn trong đại sảnh còn cháy, không gì có thể chạm vào trái tim của nó. Nhưng rồi một con True Dragon xuất hiện. Nó không thiêu rụi vương quốc trong một đêm, không san bằng pháo đài bằng lửa hay móng vuốt. Nó ngự trị. Nó nằm dài giữa đại sảnh, để những kẻ từng ngạo nghễ tự hủy diệt dưới bóng dáng của nó. Hay đó chỉ là lời biện minh cho một sự thật khác?
Kazad Aurum tự nhận mình là cái nôi của Artifact – những thanh kiếm, bộ giáp, pháp trượng mang sức mạnh vượt xa vật liệu tạo nên chúng. Hơn thế, họ tuyên bố đã sinh ra Soul Artifact, những tạo vật được cường hóa bởi chính linh hồn người dùng. Nhưng cuốn sách không để ta tin dễ dàng. Nó thì thầm rằng những gì còn lại không phải sự thật, mà là những mảnh vỡ của lòng kiêu ngạo.
“Ta đã nghiên cứu một thanh Soul Artifact từ Kazad Aurum,” – Lời ghi của Tharok, người giữ Thánh Viện Toàn Thư Khải phiên bản thứ ba, một nhà khảo cổ học Dwarf từng khai quật phế tích dưới lòng đất, trước khi cuốn sách tự viết lại kết luận của ông.
“Thanh kiếm không chỉ được rèn từ thép và vàng – nó chứa một cấu trúc năng lượng phức tạp, như thể linh hồn của thợ rèn đã bị hút vào lưỡi thép trong quá trình chế tác. Phân tích cho thấy nó phản ứng với ý chí người cầm, nhưng không phải để bảo vệ – nó khuếch đại sự thù hận, dẫn kẻ sử dụng đến tự hủy. Kazad Aurum sụp đổ vì chính những tạo vật này, không phải True Dragon. Cuốn sách của ta ghi: ‘Ngươi chỉ thấy bề mặt.’ Ta không đồng ý, nhưng sáng hôm sau, ghi chép của ta bị xóa trắng.”
Tharok chết trong một hầm mỏ đổ sập gần Kazad Aurum. Cuốn sách của ông được tìm thấy, mở sẵn ở trang này, với một dòng mực đen: “Dừng đào.”
“Ta phủ nhận lý thuyết về Soul Artifact tự hủy,” – Lời ghi của Velka, người giữ Thánh Viện Toàn Thư Khải phiên bản thứ mười bốn, một nhà giả kim từng thí nghiệm với di vật từ Kazad Aurum, trước khi cuốn sách tự thêm một chương về sự điên loạn của bà.
“Phân tích hóa học trên một bộ giáp cho thấy nó không mang linh hồn – đó là hợp kim đặc biệt, kết hợp vàng và một nguyên tố chưa biết, tạo ra ảo giác về ý chí. Sự sụp đổ của Kazad Aurum là do True Dragon, kẻ đã đầu độc nguồn nước bằng hơi thở của nó, khiến tộc Dwarf mất trí và tự tàn sát. Những câu chuyện về Artifact phản bội chỉ là lời ngụy biện của kẻ thất bại. Cuốn sách của ta viết: ‘Ngươi bỏ qua lò rèn.’ Ta kiểm tra lại, nhưng lò thí nghiệm của ta bốc cháy cùng đêm đó.”
Velka biến mất sau vụ cháy. Cuốn sách của bà xuất hiện ở cửa một thư viện, không một vết xước, với trang về Kazad Aurum được gạch chéo bằng mực đỏ.
“Không ai hiểu được,” – Lời ghi của Dornith, người giữ Thánh Viện Toàn Thư Khải phiên bản thứ hai mươi ba, một nhà sử học từng đọc các bản khắc trong đại sảnh Kazad Aurum, trước khi cuốn sách tự xóa tên ông khỏi dòng chữ cuối.
“Soul Artifact không phải vũ khí hay hợp kim – chúng là cầu nối với chính True Dragon. Tộc Dwarf đã cố gắng giam cầm linh hồn của nó trong những tạo vật này để chế ngự sức mạnh của nó, nhưng họ thất bại. Con rồng không cai trị bằng móng vuốt, mà bằng chính những Artifact họ rèn, biến chúng thành công cụ của nó. Kazad Aurum sụp đổ vì sự ngạo mạn muốn khống chế thứ không thể khống chế. Cuốn sách của ta phản bác: ‘Ngươi phóng đại.’ Nhưng ta thấy dấu móng vuốt trên lưỡi kiếm. Sáng hôm sau, thanh kiếm biến mất, cuốn sách viết: ‘Đừng tìm.’”
Dornith được tìm thấy chết trong đại sảnh Kazad Aurum, tay nắm chặt một mảnh giáp vỡ. Cuốn sách của ông nằm cạnh, mở ở trang này, với một vệt vàng khô trên mép giấy.
Thỉnh thoảng, khi ta cố quên đi cái tên Kazad Aurum, cuốn sách lại rung lên trong tay ta, như thể nó đang thở. Những dòng chữ không tự hiện ra ngay lập tức – chúng chờ đợi, rình rập, rồi trồi lên từ giấy như vàng nóng chảy xuyên qua đá. Mỗi lần như vậy, ta cảm thấy một luồng gió lạnh buốt thổi qua gáy, dù không có cửa sổ nào mở, như thể đại sảnh của vương quốc ấy đang gọi ta về.
Những kẻ từng đặt câu hỏi về Kazad Aurum đều nói rằng họ nghe thấy tiếng vọng – không phải từ lò rèn hay móng rồng, mà từ chính những Artifact còn sót lại. Một giọng nói không lời, thì thầm những bí mật mà họ không dám ghi ra. Họ tìm thấy những mảnh giáp vỡ trong túi mình mà không nhớ đã nhặt chúng từ đâu. Ta thì khác – ta thấy bóng mình trong gương méo mó, như thể ta đã trở thành một phần của phế tích ấy.
Kazad Aurum là gì? Với ta, nó là một lời hứa bị bóp nghẹt, nơi những kẻ rèn Artifact đã bán linh hồn mình cho thép và vàng, chỉ để đổi lấy sự im lặng vĩnh cửu. Với kẻ tiếp theo, có lẽ nó là một câu đố chưa lời giải, chờ được khắc bằng mồ hôi và tro bụi. Cuốn sách đặt nó ở đây, bất chấp ý muốn của ta.
Còn ngươi thì sao?
Và hãy nhớ: Đừng tin hết những gì nó viết. Nhưng cũng đừng giả vờ rằng ngươi chưa từng đọc.
— Một kẻ từng là người giữ sách, không còn tên, không còn ngày sinh.


0 Bình luận