• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 04

Chương 06

0 Bình luận - Độ dài: 7,408 từ - Cập nhật:

Vài ngày đã trôi qua kể từ hôm tôi nằm liệt giường vì cảm lạnh, và lại một lần nữa thề sẽ sống ở thế giới này.

Kết quả là tôi đã nghỉ hôm đó và hôm sau, cộng thêm cuối tuần, cơ thể tôi đã hoàn toàn bình phục, và thuận lợi hồi sinh triệt để.

"Về nhiều mặt thì mệt thật đấy…"

Dù tình trạng cơ thể đã hồi phục ngay lập tức, nhưng mọi người nghe tin tôi bị cảm nằm liệt giường, ùn ùn kéo đến thăm hỏi thật sự rất kinh khủng.

Ayana lúc nào cũng ở bên cạnh tôi là đương nhiên, cộng thêm dì Seina đến thăm, nhận được liên lạc của Shuu… ngay cả Iori, Mari và Aisaka cũng gửi tin nhắn… cuối cùng thậm chí cả Kanzaki-san cũng đến nhà nữa.

Tuy chỉ nghĩ lại thôi cũng thấy mấy ngày đó quá dày đặc và náo nhiệt, nhưng cũng thật sự cảm thấy vui mừng vì mình được nhiều người yêu mến đến vậy. Sau khi tôi có thể ra ngoài, đã lập tức đến trước nhà ga cố gắng mua được loại bánh kem lúc nào cũng bán hết ngay lập tức, mời mọi người ăn.

"Anh sao vậy ạ?"

"Ây da, anh đang nhớ lại chuyện sau khi khỏi cảm thôi. Thật sự siêu mệt mỏi mà."

"À haha… Đúng là vậy thật nhỉ. Rõ ràng có em ở đây thì không có vấn đề gì, vậy mà mẹ và mọi người lại cứ làm quá lên!"

"…………"

Người làm quá nhất chính là em đó…?

Ngày nghỉ phép đó và ngày hôm sau thì không nói, nhưng từ ngày hôm sau đó trở đi, Ayana thật sự rất kinh khủng.

Dù nói chỉ là một hai ngày không thể thân mật đàng hoàng, tuy nhiên Ayana cố gắng bù đắp lại tất cả những điều đó như thể hóa thành quỷ thần… không ngờ em ấy lại dùng vẻ mặt và bầu không khí đáng sợ đến thế, nói với tôi rằng muốn được thân mật thỏa thích cho bằng hết.

(Nhưng mà… điểm đó mình cũng giống vậy nhỉ.)

Nên nói thế nào nhỉ, tôi cảm thấy so với bản thân trước đây, tình cảm dành cho Ayana đã trở nên mãnh liệt hơn.

Tôi như vậy một khi ở riêng với em ấy thì… sẽ xảy ra chuyện gì? Câu trả lời chỉ có một.

*『Towa-kun, hôm nay em muốn làm thế này mãi. Cứ thế tiếp tục~~ làm đến sáng luôn♡』*

Ayana ngồi dạng chân trên eo tôi, mắt hiện lên ký hiệu trái tim, cúi đầu nhìn tôi.

Cơ thể chúng tôi nóng rực không thua gì cái nóng mùa hè, toàn tâm toàn ý đòi hỏi lẫn nhau trong khoảng thời gian đó, trong thời gian ngắn chắc không thể nào quên được nhỉ.

"Mà nói mới nhớ… hai người họ thật khiến người ta không yên tâm."

"Ừm, cũng đành chịu thôi nhỉ."

Vậy thì, tôi và Ayana đang trải qua cuộc sống học đường như thường lệ thế này… nếu hỏi chúng tôi bây giờ đang làm gì, thì là đang ở trên sân thượng qua khe cửa hé mở một chút, tiếp tục nhìn trộm.

Aisaka và Mari đang ở đó ăn trưa.

Dù Mari trông có vẻ nói chuyện rất vui vẻ, nhưng Aisaka hoàn toàn không thể che giấu vẻ mặt căng thẳng tột độ, không hề chủ động bắt chuyện, chỉ phụ họa theo lời Mari nói.

"Này Ayana… Dù anh biết em rất để ý, nhưng còn định tiếp tục xem nữa sao?"

"Chúng ta theo dõi thêm chút nữa đi ạ."

Tuy nói bản tính thích lo chuyện bao đồng lộ rõ mồn một, nhưng đúng là rất khiến người ta để ý.

Nói cho cùng, lý do hai người đó cùng nhau ăn bento như thế này, là bắt đầu từ việc Aisaka nhờ tôi giúp cậu ta hẹn Mari.

"Aisaka-senpai? Mặt anh không phải đỏ quá rồi sao…? A! Lẽ nào anh cũng bị cảm giống Yukishiro-senpai ạ?"

"À, không phải, xin lỗi! Tôi chỉ là──"

"Để em sờ trán anh xem nào… N-Nóng quá? Mà nói mới nhớ còn nóng hơn nữa kìa, đây là sốt cao rồi Aisaka-senpai!"

Đối với cảnh tượng khiến người ta không khỏi muốn nói "Hai người đang diễn tiểu phẩm hài à?" này, không kìm được mà cười khổ.

"Mari… có phải hơi giống tiểu ác ma không? Dù nói vậy không hay lắm, nhưng em cũng thấy Aisaka-kun hơi đáng thương."

"Đúng là như vậy… Nhưng mà, phần đó thì phải xem mức độ nỗ lực của Aisaka thôi."

"Cũng đúng ạ… Được rồi, chúng ta về thôi?"

"Được thôi."

Trên đường về lớp, Ayana nói như vậy.

"Chuyện sau giờ học, anh còn nhớ không ạ?"

"Chuyện đó đương nhiên nhớ rồi."

Tôi gật đầu đáp lại lời em ấy nói.

"Là đi mua đồ bơi đúng không? Nói đúng hơn là anh vẫn luôn rất mong đợi đó."

"Ây da♪ Thế thì thật khiến người ta vui mừng."

Đúng như cuộc đối thoại lúc nãy, hôm nay là ngày chúng tôi đã hẹn trước sẽ đi mua đồ bơi cho Ayana.

Tuy việc mua đồ bơi cho em ấy cũng là một chuyện, nhưng việc có thể xem cảm giác lúc mặc thử cũng khiến người ta vô cùng mong đợi… Dù tôi biết đây không phải chuyện đáng để nói toạc ra, nhưng vì Ayana trông cũng rất vui vẻ, nên như vậy là được rồi nhỉ.

"Hihi… Ưhehe♪"

"Ayana… san?"

Ayana đột nhiên cười một cách kỳ quái, tôi lùi lại một bước.

Ayana lợi dụng xung quanh không có học sinh nào khác, như một nữ diễn viên sân khấu, kèm theo cử chỉ cơ thể, bắt đầu nói ra mong muốn của mình… nên nói là ảo tưởng thì hơn.

"Từ xưa đã là bạn thời thơ ấu, sau khi vượt qua quá khứ gian khổ, tình cảm trở nên tốt đẹp hơn, hai người… Mở miệng ra là thổ lộ tình yêu với nhau, cơ thể cũng vô cùng hòa hợp, tóm lại là chúng ta được trời cao chúc phúc. Chúng ta như vậy đi mua đồ bơi, không thể nào không xảy ra chuyện gì được, vì muốn cho bạn trai xem đồ bơi mà đưa anh ấy vào phòng thử đồ… Kyaa♪"

"Sẽ không xảy ra đâu."

Xảy ra tình tiết giống như trong eroge hay manga ecchi thì còn gì là đời thực nữa.

"…………"

Nhưng vẫn có chút… không cam tâm với bản thân không hoàn toàn không hề mơ tưởng đến cảnh tượng đó.

Đó là tình tiết thường xuyên xảy ra đúng không?

Ví dụ như cô gái có quan hệ tốt, nhờ mình xem giúp đồ bơi của cô ấy có hợp không, vừa đúng lúc phát hiện có người quen gần đó, vì không muốn bị phát hiện… hoặc lấy đó làm cớ để đưa vào phòng thử đồ. Sau đó sẽ xảy ra chuyện gì, thì tùy thuộc vào thể loại tác phẩm… Không suy nghĩ gì cả, thả lỏng đầu óc ra, thì đó cũng là một cảnh tượng khá hấp dẫn.

"Này Ayana, anh không cam tâm quá… Dù chuyện đó trong hiện thực là tuyệt đối không thể, dù có làm được anh cũng sẽ không làm, tuy nhiên lại cảm thấy có chút hay hay."

"Đúng không! Cho nên chuyện đó cứ để về nhà rồi làm nhé. Đối với em, người sống bằng tình yêu của Towa-kun mà nói, việc để tay anh làm bẩn bộ đồ bơi em vừa mua cũng rất kích thích… Kyaa♪"

"…………"

Về chuyện Ayana-san gần đây, về nhiều mặt đúng là rất phóng khoáng.

Nhưng mà, nếu có người khác ở đây, em ấy tuyệt đối sẽ không để lộ mặt này, ngay cả người bạn thân nhất của em ấy là Toudou-san cũng chưa từng thấy lời nói hành động kiểu này của Ayana… Nếu có thì đúng là không ổn thật.

Đúng vậy, mặt này chỉ mình tôi biết… nhưng bao gồm cả lời nói hành động, biểu hiện của em ấy quả thực cũng quá gợi cảm rồi. Do đó có lẽ một ngày nào đó tôi sẽ nhắc nhở em ấy cũng nên, mà cũng có lẽ không.

Sau đó thời gian trôi qua, đến giờ tan học, tiếng chuông kết thúc giờ học vừa vang lên, chúng tôi lập tức cùng nhau rời khỏi trường.

"Hừm hừm hừm~~♪"

Mong đợi mua đồ bơi đến thế sao? Tâm trạng của Ayana dường như khá tốt.

"Towa~~ kun♪"

"Ấy da."

Như thể muốn thể hiện tâm trạng tốt đẹp cho xung quanh thấy, Ayana ôm chặt lấy cánh tay tôi.

Chúng tôi cứ thế tiến về phía trung tâm mua sắm là đích đến.

Dù vốn đã biết rồi, nhưng nếu đi bộ theo cách thông thường thì sẽ không quá nổi bật. Cứ dính sát vào nhau đi thế này, thì đương nhiên sẽ thu hút rất nhiều ánh nhìn.

"Phải rồi, gần đây Shuu-kun dường như cứ muốn nói gì đó với em lắm."

"Anh cũng chú ý thấy rồi."

Trước đây tôi và Shuu đã nói chuyện… Dù không biết có thể gọi là hòa giải hay không, nhưng tóm lại rào cản giữa hai người đã hoàn toàn biến mất.

Và tiếp theo là Ayana, nhưng nếu đối tượng là Ayana, cậu ta dường như vẫn còn hơi thiếu dũng khí. Tôi không hề thấy cậu ta như vậy là vô dụng, nói đúng hơn là Ayana dường như còn có chút thích thú với chuyện này.

"Tuy không phải là muốn bắt nạt Shuu-kun, nhưng vì đã có chuyện trước kia, em muốn làm cậu ấy khổ não một chút. Dù biết cậu ấy muốn bắt chuyện với em, nhưng em cố tình giả vờ không chú ý."

"Như vậy cậu ấy hơi đáng thương nhỉ?"

"… Quả nhiên là có một chút nhỉ?"

Ayana trông có vẻ hơi khó xử mà cười khổ một tiếng.

"Nhưng mà, chính vì biết cậu ấy đang cố gắng lấy dũng khí, nên cũng mong cậu ấy có thể贯彻始终 (kiên trì đến cùng) ạ. Bởi vì từ trước đến giờ, em chỉ toàn thấy Shuu-kun yếu đuối, mong muốn có thể nhìn thấy dũng khí của cậu ấy đủ để che lấp đi ký ức đó."

"Ra là vậy à."

Vừa nghe em ấy nói vậy, tôi liền cảm thấy có thể hiểu được ý của Ayana rồi.

Trước đây khi tôi kể cho Ayana nghe cuộc đối thoại giữa tôi và Shuu, em ấy đã lộ vẻ mặt vô cùng khâm phục.

Nếu đã như vậy, mong muốn có thể tận mắt chứng kiến sự thay đổi đó… đó chính là bây giờ, với tư cách là bạn thời thơ ấu, sự mong đợi mà Ayana dành cho Shuu nhỉ.

"Nếu có thể thấy được điều đó, thì đối với Ayana là thỏa mãn rồi sao?"

"Phải đó ạ. Bất kể bằng cách nào cũng được. Nếu có thể thể hiện cho em thấy, thì suy nghĩ em dành cho Shuu-kun sẽ hoàn toàn biến mất."

"Cứ cảm thấy, Ayana đối với Shuu quả nhiên cũng rất dịu dàng nhỉ."

"Phải đó ạ… Chính vì em rất rõ bản thân mình ngày xưa, nên em rất hiểu."

Này Shuu, đừng sợ, bắt chuyện với em ấy cũng hoàn toàn không sao đâu?

Tôi tạm thời có nói với cậu ấy, nếu có chuyện gì thì cứ tìm tôi, cũng có thể giúp cậu ấy làm cầu nối với Ayana… nhưng Shuu đã từ chối. Cậu ấy nói muốn đợi đến khi bản thân có đủ dũng khí tự mình mở lời, do đó tôi tôn trọng lời nói này của cậu ấy, sẽ không can thiệp vào.

"A, có thể nhìn thấy rồi."

Đã có thể nhìn thấy trung tâm mua sắm chúng tôi định đến.

Tuy nơi này có đủ loại mặt hàng, nhưng cá nhân tôi không thường xuyên đến đây lắm, về cơ bản chỉ khi đi cùng Ayana mới đến.

"Mà nói mới nhớ hôm nay trời mát mẻ, thật là may quá."

"Phải đó ạ. Nếu trời nóng thì em cũng không dính chặt lấy Towa-kun như thế này đâu."

Trước khi đến đây, Ayana vẫn luôn dính chặt lấy tôi, là bởi vì hôm nay đối với mùa hè mà nói thì hiếm khi lại hơi mát mẻ.

Thế là chúng tôi vào trung tâm mua sắm, đi đến khu bán đồ bơi.

Vì đang đúng vào thời điểm này, nên người quả nhiên rất đông. Không chỉ có bóng dáng người lớn, mà còn có rất nhiều học sinh giống như chúng tôi.

"Rõ ràng là ngày thường mà người lại đông ghê."

"Phải đó…"

"Sao vậy anh?"

"Không có gì… Nên nói là cảm giác mình đến nhầm chỗ rất mãnh liệt sao?"

Nơi tôi và Ayana cùng nhau đến là khu bán đồ bơi nữ… Nói cách khác, nơi này đương nhiên gần như chỉ toàn phụ nữ.

"Chỉ cần có em ở bên cạnh anh thế này là không sao đâu ạ."

"Nói vậy cũng đúng…"

Tôi bước vào khu bán đồ bơi nữ vốn không nên đến… Dù cũng đã chuẩn bị tinh thần, sẽ nảy sinh cảm giác đến nhầm chỗ, nhưng xem ra sự chuẩn bị của tôi dường như ngọt ngào như sô cô la vậy.

Đúng lúc này, một nhân viên bán hàng đi về phía chúng tôi.

"Xin hỏi có chuyện gì ạ?"

"Em muốn tham khảo ý kiến bạn trai để mua một bộ đồ bơi mới, nhưng anh ấy dường như hơi đứng ngồi không yên."

"Ra là vậy! Bạn trai này, nếu là đi cùng bạn gái đến thì, hoàn toàn không cần phải có bất kỳ sự e dè nào đâu ạ. Dù sao thì khu bán hàng này vốn dĩ không có quy định nam giới không được vào."

"V-Vậy sao ạ…"

"Mà nói mới nhớ hai người đúng là một cặp trai tài gái sắc… Ây, mình có nên đi xem mắt không nhỉ?"

Nhân viên bán hàng mỉm cười đi về phía chúng tôi, không hiểu sao lại vừa tỏa ra bầu không khí u ám vừa đi về phía sau, rồi biến mất… Chuyện gì vậy?

"Dù sao nhân viên cũng nói vậy rồi. Chúng ta đi thôi, Towa-kun!"

"Ư ồ!"

Lấy đâu ra sức mạnh lớn thế?

Ayana dùng lực đạo khiến tôi không khỏi muốn nói như vậy mà kéo tôi đi, cuối cùng cũng bước vào thánh địa cấm kỵ đó.

Dù Ayana có nắm tay tôi, quả nhiên vẫn rất xấu hổ…

Nhưng giống như lời nhân viên bán hàng nói, không hề nghe thấy ai có ý kiến gì về chuyện này. Tuy đây là chuyện đương nhiên, dường như cũng là vì sự tồn tại của Ayana quá mãnh liệt.

"Có nhiều loại ghê."

"… Ồ~~"

Trong tầm mắt tôi bày biện vô số đồ bơi, sự đa dạng chủng loại gần như khiến tôi bị sốc.

Có đủ loại kiểu dáng, thiết kế cũng rất phong phú.

"Vậy~~ thì, bộ đồ bơi hợp mắt Towa-kun là bộ nào đây ạ?"

"… Ừm."

Không phải đâu, đã đến đây rồi, thì không thể nào cứ rụt rè mãi được nhỉ.

Trong số lượng đồ bơi đông đảo này, tôi nghĩ bộ đồ bơi hợp với Ayana… Ây da, trước đó cứ hỏi thử xem sao.

"Tiện thể hỏi luôn, bản thân Ayana không có suy nghĩ gì sao?"

"Vâng, em nghĩ lần này muốn hoàn toàn phối hợp theo sở thích của Towa-kun. Dù em cũng thấy đang ép anh phải đưa ra lựa chọn khá khó khăn. Nhưng anh xem này, bởi vì mặc bộ đồ bơi do bạn trai chọn cũng là một ước mơ của em đó."

"… Được rồi, anh biết rồi."

Em ấy đã nói đến mức này rồi thì, tôi cũng chỉ có thể cố gắng hết sức thôi…!

Tôi vỗ tay một cái thật mạnh, chuyên tâm chọn đồ bơi… Các cô gái xung quanh dường như cũng từ bầu không khí của chúng tôi mà nhận ra tình hình, ánh mắt dõi theo khung cảnh đáng mừng khá nhiều.

(Phải làm sao đây… Dù là đương nhiên, nhưng mình không có kinh nghiệm chọn đồ bơi nữ… Nếu đã vậy thì đừng nghĩ nhiều nữa, cứ chọn theo trực giác đi.)

Mà nói mới nhớ ánh mắt Ayana tôi cảm nhận được sau lưng, thật sự quá nóng bỏng.

Hơi liếc nhìn về phía sau một chút, em ấy quả nhiên đang mỉm cười dõi theo tôi, bất kể tôi chọn bộ đồ bơi nào, cảm giác em ấy cũng sẽ rất vui vẻ… Đúng lúc tôi đang nghĩ vậy, thì thứ ập vào mắt lại là bộ đồ bơi khiến người ta không khỏi muốn nói "Đây là sợi dây à", tuyệt đối không muốn Ayana mặc.

"Anh thích bộ đó sao?"

"Anh tự cảnh báo mình bộ này là tuyệt đối không được."

"Ra là vậy… Em đúng là cũng không muốn mặc bộ này trước mặt người khác đâu. Dù có mua thì, em cũng chỉ mặc trước mặt Towa-kun thôi đó."

"À, vâng."

Không phải đâu, dù em có nói vậy anh cũng không chọn bộ này đâu!

Tôi lấy lại tinh thần, lựa chọn đồ bơi một cách đầy đủ, trong khoảng thời gian đó Ayana không hề xen vào, cũng không tỏ ra buồn chán.

Dường như đúng như lời em ấy nói, chỉ cần như vậy thôi đã là bộ dạng rất hạnh phúc rồi.

"… Bộ này đi."

Sau khi xem rất nhiều và suy nghĩ, ánh mắt tôi dừng lại ở một bộ bikini màu trắng đơn giản.

Bộ này gần như giống hệt bộ mà Ayana từng mặc cho tôi xem trước đây, nhưng phía trên có thêu một ít họa tiết nhàn nhạt, rất đáng yêu.

"Bộ này ạ?"

"Đúng vậy… Cái đó, anh nghĩ Ayana quả nhiên hợp với màu trắng nhỉ."

Màu trắng, là màu sắc xinh đẹp không hề vấy bẩn.

Ngoài việc rất hợp với mái tóc đen của Ayana, quan trọng hơn là, cực kỳ phù hợp với em ấy, người toát ra khí chất thanh thuần.

Tạm không nói đến tư tưởng màu hồng của Ayana gần đây… tôi đã khẳng định chính là bộ này rồi.

"Hihi, vậy em đi thử bộ này xem sao."

Ayana cầm lấy bộ đồ bơi đi về phía phòng thử đồ.

"Xin hãy đợi ở đây nhé."

"Anh biết rồi."

Từ tấm rèm được kéo lại truyền đến tiếng cởi quần áo, ngay cả tiếng thở của Ayana cũng có thể nghe thấy, rõ ràng không nhìn thấy, vậy mà lại bắt đầu nảy sinh đủ loại tưởng tượng.

Tuy cảm thấy gần đây trong đầu em ấy thật sự quá màu hồng, xem ra tôi cũng gần giống vậy rồi.

"Được rồi, chắc là được rồi… Vậy em ra đây nhé, Towa-kun."

"Hả? Đã──"

Trước khi tôi kịp chuẩn bị tâm lý, tấm rèm đã được kéo ra, một thiên thần hiện ra từ đó.

Ayana khoác trên mình bộ đồ bơi trắng tinh, trong thoáng chốc đã cướp đi ánh mắt của tôi, tôi lập tức đánh mất lời lẽ cần nói.

… Không phải đâu, chuyện này rất bình thường đúng không?

Ayana là người tôi yêu thích nhất, là người tôi yêu… Hơn nữa còn là người tôi ủng hộ.

Em ấy như vậy, thể hiện bộ dạng mặc đồ bơi cho tôi xem, sự cảm động đó thật khó diễn tả bằng lời… Nói cách khác, đó chính là một cảnh tượng tuyệt vời đến thế.

"Nhìn phản ứng của Towa-kun, là quyết định bộ này rồi nhé. Chất liệu cũng rất tốt, mặc vào vô cùng thoải mái."

"Vậy à… Tốt quá rồi! Mà nói mới nhớ Ayana thật sự là  thiếu nữ xinh đẹp nhỉ… Thậm chí khiến anh bất giác tưởng rằng thiên thần giáng trần."

"Có nói quá không ạ? Nhưng vẫn cảm ơn anh rất nhiều♪"

Sao có thể nói quá được chứ, tôi thật sự nghĩ như vậy mà.

Mà nói mới nhớ… Ayana mặc đồ bơi vô cùng đáng yêu thì không cần phải nói, cộng thêm dáng người chuẩn của em ấy, trông siêu cấp gợi cảm.

Bộ ngực đầy đặn được bao bọc bởi bộ đồ bơi màu trắng, thể hiện khe ngực sâu hút hồn, rốt cuộc có bao nhiêu đàn ông sẽ bị bộ dạng này cướp mất ánh nhìn chứ… Nhưng người ở bên cạnh em ấy đương nhiên là tôi rồi!

"À~~ Ánh mắt Towa-kun cứ dán chặt không rời… Tuyệt vời!"

Chắc chắn sẽ dán chặt không rời mà.

Sau đó, Ayana lại thay đồng phục vào, mang bộ đồ bơi ra quầy thanh toán hoàn tất.

Tuy không biết bộ đồ bơi của Ayana rốt cuộc sẽ được mặc lên cho tôi xem vào lúc nào, nhưng tôi vẫn cứ khắc sâu hình ảnh nhìn thấy hôm nay vào ký ức trước đã.

"Vậy thì về thôi."

"Vâng ạ… Về rồi làm gì ạ? Cách giờ dì Akemi về nhà cũng còn thời gian, có muốn mặc bộ này làm đủ thứ chuyện không?"

"Ư… Đó không phải là đang đùa sao?"

"Sao có thể là đang đùa được! Nhưng hiếm khi mua đồ bơi mới, vẫn nên trân trọng một chút nhỉ. Cho nên nói sau này một ngày nào đó… được không ạ♪"

… Tôi đâu có thấy tiếc, đâu có đâu.

Rời khỏi trung tâm mua sắm, chúng tôi đi lang thang không mục đích… nhưng giữa đường tôi đột nhiên muốn đi vệ sinh.

"Anh đi vệ sinh chút nhé."

"Em đợi."

"Anh sẽ giải quyết nhanh rồi quay lại ngay!"

… Nói với con gái là giải quyết nhanh, cách nói này có phải không ổn lắm không?

Nhưng câu nói đó là có ý nghĩa, nếu để Ayana lại một mình ở nơi đông người qua lại thế này, em ấy chín phần mười sẽ bị tán tỉnh.

Tôi lập tức lao vào nhà vệ sinh, cố gắng hết sức kết thúc nhanh chóng, nhưng vẫn mất khoảng ba phút.

"… Chết tiệt, đúng lúc này lại đau bụng chứ."

Tôi vừa than thở như vậy, vừa rời khỏi nhà vệ sinh quay lại tìm em ấy, nhưng quả nhiên đúng như dự đoán.

Ayana quay lưng về phía tôi đang bị một gã đàn ông trông rất lả lướt bám lấy, nhìn từ phía sau có thể thấy em ấy vô cùng bực bội.

Tôi không có thời gian để đứng xem từ xa, đang định chạy tới thì.

"Ayana!"

"Ayana-chan!"

"… Hửm?"

Bên cạnh vang lên giọng nói quen thuộc, tôi buộc phải dừng bước.

Người chạy đến bên cạnh Ayana là Shuu và Iori, tạm không nói tại sao hai người này lại ở đây, nhưng họ đã chạy tới đó.

Đúng lúc tôi lập tức hoàn hồn, định chạy về phía em ấy thì thức tỉnh rồi── Dark Ayana đang ngủ say trong cơ thể Ayana.

"Sờ mó cái gì mà sờ, kinh tởm quá. Có thể biến mất khỏi tầm mắt tôi nhanh được không…? Tôi đây đang hẹn hò với bạn trai yêu dấu đó. Đừng phá hỏng tâm trạng tốt của tôi, cút mau!"

Đó là tiếng hét giận dữ.

Thế này thì đến cả tôi cũng dừng bước, Shuu và Iori cũng kinh ngạc dừng bước… hơn nữa không chỉ vậy, ngay cả gã đàn ông lả lướt cố gắng tiếp cận Ayana cũng lộ vẻ mặt hoảng sợ.

Xung quanh đương nhiên có mấy người đi đường qua lại, nhưng khu vực đó lại rơi vào tĩnh lặng.

"… Kỳ lạ? Lẽ nào nhìn nhầm?"

"Dường như là người rất giống Ayana-chan… Chắc chắn là như vậy nhỉ."

Như thể không tin Ayana lại phát ra giọng nói như vậy, Shuu và Iori đều dừng bước, nghi ngờ nghiêng đầu… hay nói đúng hơn là cảm thấy hơi sợ hãi.

Người cảm thấy sợ hãi không chỉ có hai người này và những người xung quanh, gã đàn ông lả lướt cũng không ngoại lệ, hắn vội vàng quay người nhanh chóng rời đi.

"Thiệt tình… Haizz, Towa-kun vẫn chưa… Hửm?"

Lúc này, Ayana quay về phía này… rồi trợn tròn mắt.

Shuu và Iori cũng chú ý đến sự tồn tại của tôi, nhưng lúc này hành động của Ayana dường như càng thu hút hơn, ánh mắt của họ lập tức quay lại về phía em ấy.

"… Ờ."

Mặt Ayana dần dần trở nên ngày càng đỏ.

Em ấy với bộ dạng không thể chịu đựng nổi, cúi đầu chạy về phía tôi, bay bổ vào lồng ngực tôi, giấu mặt đi.

"Tệ quá đi~~!"

Ayana vì sự xuất hiện của gã đàn ông lả lướt mà bực bội không thôi, không kìm được mà lớn tiếng. Đối với việc này bị Shuu và Iori nhìn thấy, dường như khiến em ấy cảm thấy vô cùng xấu hổ.

"Là… là Ayana à…"

"Là Ayana-chan… nhỉ…"

Cơ thể Ayana không ngừng run rẩy.

Tuy cảm thấy "Ra là không muốn bị nhìn thấy đến thế à", nhưng nói cho cùng, việc diễn biến thành thế này cũng là do tôi đi vệ sinh gây ra.

"Xin lỗi em nhé Ayana, vì anh đã rời đi một chút."

"Chuyện này… không phải lỗi của Towa-kun. Lỗi là do tên rác rưởi đó đã nói những lời khó chịu."

Lại nói rác rưởi… Mà nói lời khó chịu?

"Rõ ràng biết em có bạn trai rồi, mà còn muốn hẹn em đi chơi, cái bài ca cũ rích đó ạ."

"… Ra là vậy à."

Đối phương chắc là đã nói những lời kiểu như có thể làm em thỏa mãn hơn tôi nhỉ…?

Nếu là vậy, tôi bây giờ cũng muốn đuổi theo nói với hắn rằng, bớt nói nhảm đi, đừng có tùy tiện động vào bạn gái quan trọng của người khác, nhưng bây giờ vẫn nên an ủi Ayana quan trọng hơn.

"Ngoan ngoan, tóm lại chúng ta cứ đến băng ghế gần đây ngồi xuống trước đã nhé."

"Vâng ạ…"

Tôi dùng ánh mắt ra hiệu cho Shuu và Iori, có muốn ngồi xuống cùng không.

Nói thật là tôi không nghĩ có thể truyền đạt được, nhưng cả hai người đều gật đầu, rồi đi theo sau.

Sau khi ngồi xuống băng ghế, Ayana vẫn hoàn toàn không rời khỏi tôi, cứ lẩm bẩm trong ngực tôi.

"Nói gì mà sẽ làm em tận hưởng, nói gì mà sẽ làm em thỏa mãn chứ… À~~ kinh tởm đến mức sắp nôn rồi. Đối với em Towa-kun là số một… Nếu không phải ở bên cạnh anh, em là không thể thỏa mãn… cũng không thể sống tiếp được."

"Chuyện khó chịu cứ ói hết ra, ói hết ra đi."

"Íi──! Thật sự khó chịu quá đi~~!"

Đây đã là mức độ tức giận hiếm thấy rồi.

Tôi vẫn tiếp tục xoa đầu em ấy, nhìn sang Shuu và Iori, nói sơ qua một chút về Ayana hiện tại.

"Ayana không phải đang giả vờ ngoan hiền đâu, bởi vì em ấy từ trước đến giờ đã nhẫn nhịn rất nhiều, nên đôi khi sẽ bùng nổ như thế này. Mong hai người tuyệt đối đừng nghĩ biểu hiện này không giống em ấy."

Tuy nhiên, tôi nghĩ họ đều sẽ không nghĩ như vậy đâu.

Chỉ là về phần "từ trước đến giờ đã nhẫn nhịn rất nhiều", Shuu lập tức cúi đầu xuống, chắc hẳn là vì quá rõ rồi… Ây da xin lỗi nhé Shuu.

Dù tôi không hề có ý đồ đó khi nói ra, nhưng cũng đã vô tình làm tổn thương cậu ấy một chút rồi.

"Theo cá nhân anh mà nói, Ayana như thế này anh cũng thích. Dù là khoảnh khắc cô gái có khí chất thường ngày như em ấy bùng nổ cảm xúc, đối với anh vẫn là người yêu anh thích nhất."

"… Em biết mà. Chuyện Towa-kun yêu em đến hết thuốc chữa em biết mà."

"Đúng không? Rồi Ayana cũng vậy đúng không?"

"Đó là đương nhiên ạ!"

Ayana nở nụ cười như thể "Anh đang nói chuyện đương nhiên gì vậy", bao gồm cả tôi, Shuu và Iori cũng không kìm được mà bật cười.

Cảm xúc của em ấy chắc đã xả ra gần hết rồi nhỉ?

Đúng lúc tôi đang nghĩ vậy, Iori nói ra lời này.

"Ra là vậy… cũng có sự tương phản này nhỉ."

"Iori-senpai?"

"Này Shuu-kun, nếu nói chị là gyaru… thay đổi thành bộ dạng đó, cậu có hơi rung động một chút không?"

"… Hả?"

Người này rốt cuộc đang nói cái gì vậy? Shuu dùng ánh mắt như vậy nhìn chằm chằm Iori, nhưng dường như đồng thời cũng tưởng tượng thử, lộ ra vẻ mặt kháng cự.

Tuy nhiên đối với lời nói vừa rồi, tôi cũng hơi tưởng tượng thử Iori trở nên có chút hơi hướng gyaru.

Dù Iori mang đến ấn tượng lạnh lùng, nhưng chắc cũng giống Ayana, phần nhiều là những tính từ như thanh thuần và có khí chất… Em ấy như vậy đột nhiên bắt đầu ăn mặc kiểu gyaru, tôi nghĩ bất kỳ ai trong trường cũng sẽ kinh ngạc trợn tròn mắt nhỉ.

"… Iori-senpai mà chuyển sang làm gyaru thì, chắc chắn sẽ thành ra như vậy đúng không ạ? Cô gái tin tưởng rồi gửi đi kia chính là một ví dụ đó."

"Ayana em rõ thật đấy…"

Tạm không nói Ayana biết về chuyện đó đến mức nào, nhưng tôi cũng đại khái đồng ý.

"Vậy Shuu-kun cậu thấy thế nào?"

Iori vui vẻ hỏi Shuu, nhưng phản hồi của cậu ấy rất tàn nhẫn.

"Iori-senpai mà biến thành như vậy em sẽ rất kinh ngạc đó. À, không lẽ giống như manga ecchi các thứ, cũng sẽ quan hệ với mấy gã lả lướt nhỉ."

Đối với lời nói này, Iori kinh ngạc nắm lấy vai Shuu.

"Th-Thế thì chị sẽ rất đau đầu đó! Chị tuyệt đối sẽ không bán rẻ cơ thể mình như vậy đâu!"

"X-Xin đừng lắc vai em mạnh như vậy!"

Shuu bị lắc vai dữ dội dường như không nghe thấy, nhưng Iori thậm chí còn nói ra rằng cô ấy tuyệt đối sẽ không quan hệ kiểu đó với ai ngoài Shuu.

Nói cách khác là cô ấy phủ nhận kịch liệt đến mức đó.

Diễn biến thành tình trạng thảm hại này, tâm trạng của Ayana dường như cũng đã dịu xuống, khôi phục lại thành cô ấy của thường ngày.

"Towa-kun, cảm ơn anh."

"Em bình tĩnh lại là tốt rồi."

"Vâng ạ♪"

Ayana đáng yêu đáp lại tôi, ánh mắt rời khỏi tôi, chuyển sang Shuu.

Shuu cũng cảm nhận được ánh mắt của Ayana, ngắt quãng cuộc nói chuyện với Iori, hình thành cục diện đối mặt với Ayana.

Tuy tạm thời rơi vào im lặng, nhưng ít nhất hoàn toàn không có cảm giác khó chịu… Bởi vì hiểu rõ điều này, nên tôi mới có thể yên tâm dõi theo họ.

"Shuu-kun… cậu thay đổi rồi nhỉ. Nên nói là cậu trông trưởng thành hơn trước đây sao? Cảm giác nội tâm cậu đã trở nên mạnh mẽ hơn rồi."

"V-Vậy sao ạ? Ừm… Tôi nghĩ là vậy."

Dù vậy, biểu cảm và thái độ của Shuu vẫn có chút cứng nhắc.

Dù tôi đã nghe Ayana nói em ấy nghĩ thế nào, nhưng đối với Shuu, nói chuyện với Ayana đã là cách đây hai tháng… chắc chắn sẽ căng thẳng nhỉ.

"Một khi đã bước về phía trước, phong cảnh trong mắt sẽ khác với quá khứ đúng không ạ? Em nghĩ cậu bây giờ có thể hiểu được ý nghĩa của câu nói này."

"… Ừm, tôi rất hiểu đó. Tôi nhận ra mình là sự tồn tại nhỏ bé đến nhường nào, và không hề nhìn thấy những sự vật xung quanh."

"Hihi, phải đó ạ. Nhưng điểm này em cũng giống vậy… Rồi sao nữa, có người đã làm em chú ý đến."

"Phải đó, tôi cũng vậy. Dù đúng là đã suy nghĩ đủ thứ chuyện, nhưng cơ hội là vì có người bạn thân đã làm tôi chú ý đến."

Ayana bên cạnh và Shuu đứng trước mặt, đồng thời nhìn về phía tôi.

Ánh mắt đột nhiên tập trung vào tôi khiến tôi giật mình, nhưng cảm giác xấu hổ liền ập đến sau đó, tôi gãi gãi má.

Tôi rời mắt khỏi hai người họ, ánh mắt vừa đúng lúc chạm phải Iori.

Chị ấy cũng dùng một ánh mắt có chút ấm áp, hay nói đúng hơn là dịu dàng nhìn tôi, khiến tôi không biết nên nhìn đi đâu mới phải.

Ayana đang dõi theo tôi lại một lần nữa chuyển ánh mắt về phía Shuu, mỉm cười.

"Shuu-kun, với tư cách là bạn thời thơ ấu, từ nay về sau cũng xin hãy chiếu cố nhé."

"À… Ừm… Ừm! Nhưng trước đó, tôi cũng có rất nhiều chuyện nhất định phải xin lỗi cậu mới được."

"Đã không cần thiết phải làm đến thế nữa rồi. Chỉ cần nhìn thấy Shuu-kun của bây giờ, là có thể hiểu được rất nhiều chuyện… Nhưng mà, nếu cậu không thể chấp nhận được, phiền chỉ nói một câu thôi nhé. Chúng ta đã không cần bầu không khí nặng nề đó nữa rồi đúng không?"

"… Thật hết cách mà. Cậu nói vậy thì, tôi đâu còn cách nào khác ngoài giải quyết bằng một câu sao── Xin lỗi."

"Vâng, em đã nghe rõ rồi. Như vậy thì, những chuyện u ám kéo dài từ quá khứ đến nay kết thúc rồi nhé, kết thúc!"

… Haha, nhìn thế này, cảm giác tôi cũng sắp khóc đến nơi rồi.

Ngày hôm đó… tôi lại một lần nữa tỏ tình với Ayana, nói cho Shuu biết mối quan hệ của chúng tôi, sau đó là cuộc đối thoại trên sân thượng, những chuyện này đã từng khiến tôi nghĩ rằng mối quan hệ của chúng tôi đã kết thúc rồi.

Tuy nhiên hôm nay, ba chúng tôi lại một lần nữa tụ tập… Tôi không thể nào không vui mừng trước sự thật đang nở nụ cười lúc này.

"Yukishiro-kun, cậu trông vui vẻ nhỉ?"

"Đó là đương nhiên đúng không… Xin lỗi, không dùng kính ngữ."

"Không sao đâu không sao đâu. Nhưng mà… cũng đã cho chị thấy một khoảnh khắc rất tuyệt vời nhỉ. Dù chỉ biết hai cậu đã có đủ thứ chuyện không vui, nhưng cuối cùng cũng khôi phục lại thành ba người rồi đúng không?"

"… Haha, phải đó ạ."

Thật sự… thật sự có cảm giác cuối cùng đã khôi phục lại rồi.

Vì Ayana và Shuu hai người đã xóa bỏ hiềm khích, nên bây giờ như thể đang bù đắp lại khoảng trống từ trước đến giờ, nói chuyện rất vui vẻ.

Tuy tôi đối với cảnh tượng này không hề ghen tị chút nào, nhưng thế này thì, đối tượng nói chuyện của tôi lại biến thành Iori rồi.

"Hôm nay chị và Shuu đã làm gì?"

"Chị nhờ cậu ấy giúp một chút công việc hội học sinh rồi về. Sau đó tình cờ thấy Ayana-chan, rồi cứ thế đến bây giờ."

"Ra là vậy, thời gian ở bên cậu ấy có vui không?"

"Vô cùng vui vẻ ạ. Shuu-kun gần đây rất lợi hại đó. Cậu ấy thành thạo hơn trước đây rất nhiều, quan trọng hơn là, trở nên vô cùng hoạt bát. Chỉ cần không khí tốt, là có thể nâng cao hiệu suất rồi."

Đúng là có lý… quả nhiên bất kể chuyện gì, không khí cũng rất quan trọng.

"Để anh đợi lâu rồi, Towa-kun."

"Cảm ơn cậu nhé, Towa. Đã cho tôi mượn thời gian của cậu và Ayana."

"Chuyện này không có gì đâu. Vậy thì chắc cũng đến lúc về rồi nhỉ."

"Phải đó ạ. Shuu-kun, và cả Iori-senpai nữa, hẹn gặp lại ở trường."

"Vâng, cả hai em cũng vậy nhé."

Sau khi chia tay họ, chúng tôi cứ thế về thẳng nhà.

Trong kế hoạch tiếp theo, đã quyết định Ayana sẽ ăn tối ở nhà tôi, cũng đã hẹn sẽ hội ngộ với dì Seina rồi.

Đáng lẽ sẽ về nhà sớm hơn một chút, nhưng vì gặp Shuu và Iori, nên thời gian về nhà cũng muộn đi đôi chút.

"Con về rồi."

"Cháu xin làm phiền."

Xem ra mẹ đã về nhà, dì Seina dường như cũng đã đến.

Vừa đi vào phòng khách, liền thấy hai người đang hòa thuận nói chuyện, tôi và Ayana cũng tham gia vào, tận hưởng cuộc đối thoại của các bậc phụ huynh.

Đương nhiên chủ đề đầu tiên là chuyện lúc nãy.

"Vậy à… Dù đã xảy ra đủ thứ chuyện, nhưng thế này không phải rất tuyệt sao? Này Towa, lần sau lúc mẹ có ở nhà, dẫn Shuu-kun đến nhé."

"Con biết rồi ạ."

"Ayana dường như cũng thoải mái hơn nhiều rồi nhỉ. Còn cả Shuu-kun nữa, tốt quá rồi."

"Cũng làm mẹ lo lắng rồi. Nhưng chúng con đều không sao nữa rồi."

Mẹ và dì Seina trông đều vừa yên tâm vừa vui mừng, tôi và Ayana nhìn nhau rồi cười.

Vậy thì chuẩn bị đi tắm và ăn tối thôi. Khi tôi đang nghĩ vậy, lại có thêm khách đến nữa.

"Là ai vậy nhỉ…"

"Để con ra mở cửa."

Tôi đi về phía cửa ra vào, vừa ra đến bên ngoài, người đến là Kanzaki-san.

"Ya hô~~ Towa-cchi. Xin lỗi đột nhiên chạy đến nhé."

"Không sao không sao ạ… Xin hỏi có chuyện gì ạ?"

"Chị đột nhiên thèm đồ ăn Đại Tỷ nấu! Nhưng đột ngột thế này, được không?"

"À~~ Là chuyện như vậy à."

Đã lớn đầu rồi còn làm chuyện này… đến nước này rồi còn nói gì nữa chứ.

Mẹ xuất hiện muộn hơn tuy rất bó tay, nhưng vẫn mời Kanzaki-san vào nhà. Khoảnh khắc chị ấy gặp dì Seina tuy tỏa ra chút bầu không khí vi diệu, nhưng không hề xảy ra bất kỳ chuyện gì đáng lo ngại.

Không chỉ vậy, bởi vì mẹ và Ayana cũng xen vào, dì Seina và Kanzaki-san rất nhanh chóng trở nên hòa thuận.

"Akemi thật sự là một cô gái tốt đó… Chị đây rất rõ đó nhé."

"Ây da chị cũng biết rõ ghê! Phải đó ạ, Đại Tỷ thật sự là──"

"Này, đừng có tiếp tục nói mấy chủ đề xấu hổ nữa."

Chính vì không khí trở nên hòa thuận, nên bữa tối cũng vô cùng náo nhiệt.

Đây cũng là chuyện đương nhiên, nếu để ba người uống rượu vào là sẽ ồn ào tụ tập lại, thì theo một nghĩa nào đó cũng đành chịu thôi… Tôi và Ayana nhanh chóng ăn xong bữa tối rồi trốn về phòng tôi thở phào một hơi.

"Phù… Trên người vẫn còn mùi rượu dính vào lúc bị ôm."

"À haha… Em nghĩ chúng ta đã nhịn giỏi lắm rồi đó."

Ayana bị mẹ quấn lấy, tôi bị dì Seina và Kanzaki-san quấn lấy, trên người nhuốm mùi rượu rất nặng.

Theo tình hình này, hôm nay dì Seina chắc sẽ ở lại, Kanzaki-san cũng vậy nhỉ… cũng có nghĩa là Ayana chắc chắn cũng sẽ ở lại.

"A, nhìn kìa, Towa-kun! Là sao băng!"

"Lúc người khác bảo nhìn thì đã quá muộn rồi!"

"Cũng phải nhỉ~~"

Tôi lặng lẽ đến gần Ayana đang ngắm nhìn bầu trời sao từ phía sau, ôm chặt lấy em ấy.

Tôi không làm gì cả, chỉ cùng Ayana ngước nhìn bầu trời, thong thả trải qua thời gian.

"Này Ayana… Em không thấy, chúng ta thật sự đã rất nỗ lực sao?"

"Em thấy chứ ạ. Nói thật lòng, với tư cách là học sinh cấp ba mà đã trải nghiệm quá nhiều chuyện rồi."

"Trải qua cuộc sống cấp ba phong phú đến thế, loại người này chắc cũng chỉ có chúng ta thôi nhỉ."

Ayana mỉm cười nói một tiếng "Phải đó ạ." Tôi vùi mặt vào cổ em ấy, hít hà thật mạnh mùi hương ngọt ngào của em.

"Nhột quá đi♪"

"Xin lỗi em, nhưng anh đột nhiên rất muốn làm vậy."

Chỉ ngửi mùi hương không thể thỏa mãn, tôi từ từ di chuyển vị trí tay, đặt lên ngực Ayana.

Khi ngón tay tôi từ từ nắm lấy, cơ thể em ấy run rẩy, mắt dần dần ướt át, và để lộ sự mong đợi… Chúng tôi cứ thế nhìn nhau chăm chú, tự nhiên đến gần mặt nhau, phát triển thành nụ hôn.

"Chụt… Ưm…♪"

Rất nhanh chóng từ nụ hôn nhẹ nhàng chạm môi biến thành nụ hôn kiểu Pháp nồng cháy.

Từ trước đến giờ chỉ cần công tắc được bật lên, chúng tôi sẽ không dừng lại được… Nhưng mà, bây giờ tôi chỉ muốn tận hưởng khoảng thời gian chỉ đơn thuần chạm vào cơ thể hay hôn nhau này.

"Towa-kun… thích bắt nạt người ta."

"Vậy sao? Anh đơn thuần chỉ muốn nhìn Ayana đáng yêu thêm chút nữa thôi."

"Như vậy thì rất vui đó ạ, em cũng rất thỏa mãn… Nhưng quả nhiên vẫn sẽ muốn tiến xa hơn nữa đúng không ạ?"

"… Đã bắt đầu rồi mới dừng lại. Xin lỗi em, chúng ta cứ nhịn đến lúc muộn hơn chút nữa nhé."

Bởi vì em xem, mẹ và mọi người vẫn còn thức mà.

Khi tôi vừa nói vậy, Ayana tuy lập tức phồng má lên, nhưng vì em ấy cũng không phải không hiểu tình hình, nên đã gật đầu với tôi.

"Thật mong có thể nhanh chóng có không gian riêng của hai người, không cần phải để ý đến chuyện này nữa."

"Phải đó──"

Khi tôi đang định gật đầu, thì từ phòng khách truyền đến tiếng động lớn.

Dù đáng lẽ là tiếng thứ gì đó rơi xuống, nhưng tôi và Ayana cùng thở dài một hơi rồi, đi xuống tầng một xem xét nguyên nhân… lại một lần nữa bước vào chiến trường đầy mùi rượu của người lớn.

"À~~ Thiệt tình! Mấy người đã lớn đầu cả rồi, xin hãy cân nhắc chừng mực một chút đi ạ!"

"A, Ayana, mừng con về~~!"

"Ayana sao thế con? Muốn tụi dì chơi cùng à?"

9e059e2b-9461-4c2d-a67c-af32b2181039.jpg

"Thôi nào thôi nào, lại đây mà~~"

"…………"

Tôi nhìn thấy vai Ayana run lên, rồi rời khỏi phòng khách.

Không khó để tưởng tượng mẹ và mọi người rốt cuộc sẽ phải hứng chịu phản công thế nào, nhưng tôi quả nhiên vẫn rất thích bầu không khí ồn ào này.

"… Đây thật sự là chuyện rất hạnh phúc."

Đồng thời cũng là hình dáng tương lai mà tôi và Ayana đã nắm bắt được… Trong những ngày tháng sau này, chắc chắn sẽ trở thành bảo vật mang tên ký ức, mãi mãi ở bên cạnh chúng tôi.

Hành trình đã nỗ lực hết mình cho đến nay… nếu tổng hợp lại cảm giác cũng có thể viết thành một câu chuyện.

Tôi cũng cảm thấy đó mới là cái kết của một câu chuyện vượt qua cả game, nhưng có lẽ nói hơi quá rồi nhỉ?

"Đ-Đợi đã, xin đừng tiếp tục đến gần tôi nữa! Towa-kun! Tôi bị mấy bà già zombie bị cồn khống chế tấn công rồi!"

"B-Bà… già…?"

"C-Cô nói gì…!"

"Người ta mới… ờ, là tuổi không nói ra được đâu nhé…"

Sau đó truyền đến tiếng khoảng ba người ngã xuống sàn.

Dù cứ cảm thấy xuất hiện cảnh tượng địa ngục khiến tôi không dám nhìn trộm nữa, nhưng tôi đáp lại giọng nói của Ayana, lại một lần nữa đi vào phòng khách.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận