Noucome
Takeru Kasukabe Yukiwo
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 08

Chương 01: Làm thử sô-cô-la cứng như đá nào! (3)

0 Bình luận - Độ dài: 5,102 từ - Cập nhật:

Làm thử sô-cô-la cứng như đá nào!

'3'

Thế rồi sáng hôm sau

Vừa ngáp ngủ, tôi vừa nấu súp miso, cá nướng và rau xào trong bếp. Vì tối qua cứ suy nghĩ mãi về những lời Chocolat nói nên mãi không tài nào chợp mắt được.

Dù có coi những lời Chocolat nói hôm qua là thật thì cũng chẳng ích gì. Dù sao cô ấy cũng sớm trở lại là Chocolat trước đây thôi... Mà nói thế thì có khi cô ấy đã trở lại bình thường rồi cũng nên.

Căn cứ để tôi phán đoán như vậy là vì đến giờ này Chocolat vẫn chưa dậy... Nếu là Chocolat của ngày hôm qua thì không thể nào ngủ nướng tới mức này.

Đang suy nghĩ thì tiếng mở cửa phòng trên lầu vang lên.

"Ô! Cậu dậy rồi à, Chocolat"

"Chào buổi sáng. Hỏi thăm buổi sáng của cậu thế nào, nhân tiện thì từ sáng sớm tai tôi đã liên tục nghe thấy âm thanh chói tai nên buổi sáng của tôi không được tốt lắm"

"Hả?!"

"Xin hãy thu lại cái vẻ mặt đần độn đó đi, đồ chó. Ngay cả giống chó mặt xệ đang giao phối cũng có biểu cảm đẹp hơn mặt cậu bây giờ đấy"

"Cậu... cậu... vẫn chưa... trở lại sao..."

Nghe thấy lời lẩm bẩm của tôi, Chocolat liếc nhìn tôi với ánh mắt khinh miệt

"Trở lại? Chẳng lẽ cậu đã quên rồi sao, đồ chó đầu chim. Tôi đã nói rồi mà, tôi sẽ huấn luyện cậu cho ra dáng"

...Không không, chính cậu mới nên mau chóng trở về nguyên trạng đi...

Sau đó, dù là lúc ăn sáng hay trên đường tới trường, Chocolat vẫn không hề trở lại như xưa... Cứ thế, chúng tôi tới trước cửa lớp...

"Chào buổi sáng mọi người"

Vừa mở cửa lớp vừa nói câu đó xong, ánh mắt của cả lớp lập tức đổ dồn về phía Chocolat.

"Ôi da, Chocolat-chan vẫn đang trong trạng thái kỳ quặc từ hôm qua à?" "Nói chung không chỉ là thay đổi tính cách thôi đâu nhỉ, cảm giác như hoàn toàn biến thành người khác vậy" "Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra thế?"

Phiền phức rồi... Có lẽ nên làm gì đó để che đậy cho ổn thỏa đây

"Không không, mọi người nghe tôi giải thích, thực ra là có nguyên nhân..."

Các nữ sinh trong lớp liền ném ánh mắt lạnh lùng về phía tôi đang chen ngang

"Đúng... đúng rồi... hôm qua tôi đã làm động tác biến thái đó trước mặt mọi người... lúc nào cũng chỉ nghĩ về Chocolat, không ngờ lại quên mất chuyện này... dù chỉ là lặp lại động tác chứ không phải thực sự làm đi làm lại!!..."

"Này, Amakusa-kun, rốt cuộc Chocolat-chan bị sao vậy?"

Mấy cậu con trai dường như không mấy hứng thú với hành động lúc nãy của tôi - dù tôi cũng không hiểu tại sao, Satou khẽ hỏi tôi.

"Chính tôi mới là người hoàn toàn mù tịt đây..."

Đây là câu trả lời chân thực nhất từ đáy lòng tôi.

"Amakusa Kanade."

"Hả? Có chuyện gì vậ... Này!!!"

(Cả lớp kinh ngạc)

Tại sao cô nàng này đột nhiên áp ngực vào tôi thế?

"Cô... cô đang làm cái quái gì vậy?"

Chocolat nhìn tôi đang vội lảng tránh, bình thản đáp:

"Kích thích lắm."

"Hả?"

"Tôi nói là! Tôi thấy rất kích thích, đối với một con chó cái nào đó."

"Cái... gì cơ? Hoàn toàn không hiểu cô đang nói gì."

"...Amakusa Kanade."

Lúc này, Furano như muốn ngắt lời tôi, bước thẳng về phía tôi.

Cô ấy đảo mắt nhìn tôi rồi lại nhìn Chocolat.

Ừm, dù không rõ nguyên nhân, nhưng trông cô ấy có vẻ không vui.

"...Cậu huấn luyện Chocolat trở nên quá khiêu dâm rồi đấy."

"Không không, làm gì có chuyện đó."

"Amakusa-kun không khiêu dâm sao? Hôm qua đã phô bày chỗ nhạy cảm của mình ra thế, giờ còn dám nói mình không khiêu dâm?"

"Tôi có thực sự lấy nó ra đâu!"

Thật sự không hề lấy ra mà... Tôi nói thật đấy...

"Amakusa-kun không khiêu dâm sao? Hôm qua đã phô bày chỗ nhạy cảm thô ráp của mình ra thế, giờ còn dám nói mình không khiêu dâm?"

"Sao lại thêm tính từ đó vào! Hơn nữa nó đâu có thô ráp!! Đồ thấp hèn!"

"Amakusa Kanade không khiêu dâm sao? Hôm qua đã phô bày chỗ nhạy cảm thô ráp được nâng niu của mình ra thế, giờ còn dám nói mình không khiêu dâm?"

"Cô chỉ thêm chữ 'nâng niu' thôi phải không?! Ý nghĩa hoàn toàn không thay đổi!!"

"Amakusa Kanade không khiêu dâm sao? Hôm qua đã phô bày chỗ nhạy cảm 'thùng rỗng' của mình ra thế, giờ còn dám nói mình không khiêu dâm?"

"Sao lại nói tôi lôi chỗ nhạy cảm của người khác ra thế!!"

Đang lúc tôi như thường lệ, cảm thấy bối rối trước cách nói chuyện của Furano.

"Yukihira Furano, tôi có thể hỏi cô một câu không?"

Chocolat vốn đang im lặng nghe chúng tôi nói chuyện bỗng lên tiếng.

"...Cô muốn hỏi gì?"

"Chẳng lẽ... cô đang ghen tị với tôi?"

Nghe câu này, người Furano đột nhiên cứng đờ.

"...Làm gì có chuyện đó."

Chocolat đang nói cái gì thế...? Tại sao lại nói Furano đang ghen?

"Đúng vậy, dù tôi và Amakusa Kanade có làm chuyện trơ trẽn đến đâu, cũng không liên quan đến cô."

"!?"

Furano trợn tròn mắt kinh ngạc.

"Cô... cô... đang nói cái..."

"Con chó này không được cắt lời!"

Nói rồi, Chocolat bịt miệng tôi, ngăn không cho tôi phát ngôn.

"... Đúng vậy, dù cô có dùng ngực của mình làm chuyện xấu hổ với Amakusa Kanade đi nữa, cũng không liên quan gì đến tôi."

"Bọn người diễn xuất kỳ quái quá rồi đấy?"

Chocolat phớt lờ lời phản đối của tôi, tiếp tục nói chuyện với Yukihira Furano.

"Ừm, nếu nói như vậy thì cũng đúng. Bởi vì trông cô có vẻ rất ghét Amakusa Kanade mà."

"Kỳ thực, cũng không hẳn là..."

Furano như muốn phản bác điều gì, nhưng đột nhiên im bặt.

"............ Đúng, vốn dĩ là như thế."

Hừm... quả nhiên là vậy sao?

Dù trong những tình huống then chốt cô ấy vẫn tỏ ra tốt bụng, khi cần thiết vẫn giúp đỡ tôi... nhưng nhìn cách Furano đối xử hàng ngày, rốt cuộc cô ấy vẫn mang ác cảm với tôi sao?

"Với một kẻ nam nhi hóa thân từ phần dưới cơ thể như hắn, tôi ghét hắn chẳng phải là chuyện đương nhiên sao?"

"Rốt cuộc tôi là loại người thế nào đây? Đừng có tùy tiện gán ghép cho tôi!"

"Với một kẻ nam nhi hóa thân từ ** như thế, tôi ghét hắn chẳng phải là chuyện đương nhiên sao?"

"Theo lời cô nói thì hắn chỉ là quái vật thôi à?!"

Tên này không ổn rồi, quả nhiên đáng sợ thật... với tư cách phụ nữ... không!! Cô ta không còn được tính là con người nữa... đã vượt qua phạm trù nhân loại rồi...

"Ừm, vốn dĩ tôi cũng chẳng nghĩ Furano sẽ thích cậu ấy."

"............"

Furano đột nhiên im lặng không rõ lý do.

"Nhưng... nhưng... nhưng mà..."

Như muốn nói điều gì đó, nhưng lại dừng giữa chừng.

"'Nhưng'? Nhưng cái gì?"

Chocolat hỏi dò như đang châm lửa.

"Cái đó... nói thế nào nhỉ... dù là hóa thân từ phần dưới cơ thể... nhưng với tư cách đó, cậu ấy cũng rất nỗ lực... dù là thứ tồn tại như phần dưới cơ thể, cậu ấy cũng đã rất cố gắng..."

............ Cô muốn nói gì cũng được, nhưng gọi người khác là "phần dưới cơ thể" có hơi quá đáng không!!

"Chi bằng nói... trong phạm trù 'phần dưới cơ thể', cậu ấy đã có thể coi là tồn tại cấp cao hơn... đã nói đến mức độ đó rồi... vậy thì gọi là 'phần trên cơ thể' cũng được chứ?... Không không... đã nói tới đây rồi, vậy... thay vì gọi là tồn tại như 'phần dưới', chi bằng nói cậu ấy đã là tồn tại cấp cao như 'bộ ngực'..."

"Tôi càng nghe càng không hiểu cô đang nói cái gì nữa rồi!!!!"

Chocolat đập mạnh vào lưng tôi đang hét lớn...

"Ưm?! Làm gì thế?"

"Amakusa Kanade... đến giờ phút này cậu vẫn chưa nhận ra sao?"

"Cái gì? Nhận ra cái gì?"

"Furano đối với cậu............ ôi, đúng là đồ ngốc..."

"............"

Như đang suy nghĩ về ý tứ trong lời Chocolat, Furano chìm vào trầm tư.

"... Tôi hiểu rồi, nếu vậy thì tôi phải giúp cậu một tay thôi."

Dừng lại một lát, Chocolat như nghĩ thông suốt điều gì, đi vòng ra phía sau lưng Furano.

Sau đó——

"Ái chà! Tay tôi trượt mất rồi~~~"

Furano bị Chocolat đẩy từ phía sau, lao thẳng vào ngực tôi...

"!!!???!"

Kết quả là hai chúng tôi ôm chặt lấy nhau như đang âu yếm.

"Cái gì... cái này là..."

Tôi và Furano hoàn toàn bất ngờ...

"Sao nào? Vui lên đi chứ, đồ chó. Đây gọi là may mắn của kẻ biến thái đấy~"

"G... gì thế này, tên khốn này! Dám bình tĩnh phát ngôn mấy lời kinh thiên động địa như vậy sao?"

Tôi lo lắng nhìn về phía Furano...

"Á... á á á, á á á á á..."

"Fu... Furano, đây là hiểu lầm (mà) ——"

Như trúng phải cú đấm vồ hụt của võ sĩ quyền Anh chuyên nghiệp, tôi bị Furano đấm cho một quả xoay mấy vòng rồi đập đánh bịch xuống nền đất.

"Yanagi Kanade... đồ ngốc đáng ghét!"

Nói xong câu đó, Furano nhanh như thỏ chạy biến mất khỏi hiện trường.

"Này... này, Furano!"

Tôi chưa kịp đứng dậy đã vội gọi theo... nhưng nàng đã chuồn mất tiêu rồi.

"Thật đáng thương. Vốn dĩ khuôn mặt cậu đã ngốc nghếch lắm rồi, giờ trông càng méo mó hơn nữa."

Chocolat thản nhiên buông lời.

"Cậu... cậu vừa làm cái trò gì vậy hả?"

"Xin lỗi nhé. Chó con à, dù tiếc thật nhưng phải nói rằng Furano hình như càng ghét cậu hơn rồi đấy. Đúng là dog year (năm chó) đích thực nhỉ!"*

"Giờ không phải lúc chơi chữ cổ lỗ sĩ đâu! Cậu chả có chút hối lỗi nào hết!"

"Ừ đúng rồi, một chút cũng không."

Tên khốn này!!

Tôi nén cơn giận dữ, gắng gượng đứng lên.

"...Sao cậu phải làm chuyện như thế?"

"Vì đó là sứ mệnh của tôi mà."

"Không phải!... Sứ mệnh của cậu là giúp tôi có được tình yêu chứ gì? Chuyện này liên quan gì đến Furano..."

Đột nhiên tôi ngừng bặt. Sao thế nhỉ? Tự dưng câu vừa nãy của tôi... sao nghe kỳ quặc thế không biết?

"Á!!!"

Một cơn đau đầu dữ dội ập đến. Khác với những lần trước khi gặp Absolute Choice, lần này trong đầu vang lên tiếng còi báo động liên hồi...

"Chào buổi sáng cả nhà yêu~~"

Ouka hăng hái xông vào lớp học.

"Chào Chocolat-chan, hôm nay vẫn giữ phong độ lạnh lùng nhỉ!"

"Vâng, đúng như ngài nói. Chó cái."

Ouka mặc kệ cách xưng hô của Chocolat, xoay quanh cô bạn mà ngắm nghía.

"Ừm~~. Cảm giác vẫn là Chocolat-chan mà sao khác lạ thế nhỉ... nhưng xét cho cùng vẫn là Chocolat-chan mà."

Rốt cuộc đang nói cái gì thế này...

"Đại khái là như cậu nói."

Lại còn đáp ứng nữa chứ! (Mặt đen)

Cứ để hai người này tiếp tục thế này thì không ổn mất. Tôi vội chen ngang:

"Ouka, cái gì đeo sau lưng cậu thế?"

"Ô! Kanade, cậu hỏi trúng tim đen rồi đấy. Hôm nay tôi mang đến sản phẩm mới được mong đợi nhất!"

"『!!!!!!』"

Cả lớp ồn ào hẳn lên.

Dù Ouka mang sản phẩm của UOG đến lớp không phải chuyện lạ, nhưng lần trước thì...

Tên sản phẩm đó là "Oushin ▪ Phóng thí". Là chất tạo mùi thơm chiết xuất từ... rắm của Oushin Ouka - phụ thân của Ouka, tổng giám đốc lừng danh tập đoàn UOG.

Công dụng —— tạo ra mùi hôi khiến người ta thà chết còn hơn.

*Ghi chú: Dog year (ドッグイヤ) chơi chữ đồng âm với "dokugai" (độc hại/ghét) trong tiếng Nhật.

Sản phẩm này từng được sử dụng một lần trước mặt toàn thể giáo viên và học sinh trong trường, gây ra một màn hỗn loạn khó tưởng. Dù lúc đó là hành động để che chắn cho tôi... bất kể lý do thế nào, lần đó quả thực đã đi quá xa. Hiện tại mọi người có phản ứng như vậy cũng là điều đương nhiên.

"À, lần này không phải sản phẩm thối tha đó đâu nên mọi người yên tâm nhé!"

Ngay khi đại nhân-sama định thở phào nhẹ nhõm -

"Tên sản phẩm là 「Tinh chất Ouka」!"

"Lần này là mẹ của cậu đấy!!"

"Sáng nay ba tôi vừa đưa cái này cho tôi và nói 'dù có rắc cái này trong lớp cũng không sao đâu'"

"Và người phát triển vẫn là ông chú đó phải không?!"

"Ừm, đúng vậy đó, thú vị lắm, chúng ta thử ngay đi nào!"

"Này!! Ouka!! Đừng có——————" "Ho~~..."

Ouka bất chấp mọi lời can ngăn, ném chai dung dịch vào chính giữa lớp học.

"Hửm?... Chẳng có gì xảy ra cả?"

Đúng như lời Ouka nói, không có mùi hôi lan tỏa, cũng chẳng có vụ nổ vật lý nào... Dù sản phẩm này mang tên Yuuouji Ouka nhưng dường như...

"Giẫm lên... mau giẫm lên người tôi đi!!" "Mau... mau... mắng tôi đi!!" "Bất cứ ai cũng được... hãy đánh tôi thật mạnh đi!!"

Mọi người đều biến thành masochist rồi sao?!

"A, Kanade... làm ơn đi... xuyên qua người em đi!!"

"Cậu đâu có bị ảnh hưởng bởi chất chiết xuất đó!!"

Thế là một lần nữa, chỉ nghe thấy giọng nói mà không thấy bóng người (đây là nhân vật nào vậy? Không đọc tập trước liệu có phải là Amagami Sora không?!)

"Ồi, đừng lo lắng quá, tôi đã chuẩn bị sẵn chất trung hòa rồi"

"Vậy sao không lấy ra sớm đi!"

"Ơ, để xem ở đâu nhỉ. À, chắc là cái này!"

"Tốt lắm!"

Tôi lập tức giật lấy lọ thuốc từ tay Ouka

Rồi ném nó về phía đám người đang tỏ vẻ đau khổ (mà thực ra là đang thích thú).

"Ho~~..."

Nhìn thấy chất trung hòa khuếch tán trong không khí, vừa định thở phào thì...

"A, Kanade ơi, hình như tôi lấy nhầm rồi..."

"...Cái gì?!"

Ouka vừa nói vừa lôi từ túi ra một lọ ghi chữ 「Chất trung hòa Tinh chất Ouka」

"...Vậy... cái này là?!"

Tôi hoảng hốt kiểm tra lọ thuốc trong tay...

「Xì hơi Ouma」

"Sao cậu còn mang theo cái này nữa vậy?! Không được rồi, thối quá! Thối thối thối thối thối!!"

Nhìn về phía đám người đang hít lại mùi xì hơi của Ouma...

"Thối quá!!!! Nhưng không sao!!!" "Thêm nữa... thêm nữa đi!!!" "Thối quá... chết mất... nhưng đừng dừng lại... thối quá... chết mất... aaa đừng ngừng!!"

Đây là địa ngục sao...

"?? Có thối đến thế không..."

...Ouka có thể bình tĩnh như vậy là do có quan hệ huyết thống với hai người kia chăng... Dù là 「Xì hơi Ouma」 hay 「Tinh chất Ouka」 đều không ảnh hưởng đến cô ấy...

Tôi vừa bịt khẩu trang vừa giật lấy chất trung hòa từ tay Ouka.

Sau đó, tôi ném lọ thuốc này về phía nhóm người đang tỏ ra vô cùng đau khổ (mà thực chất là đang khoái cảm).

"Ừm... xem hiệu quả thế nào đây..."

"Thối quá!!!!!!!!!!" "Á, thối chết mất, làm gì đi chứ!!!" "Ôi... thối quá... chết mất... không chịu nổi nữa rồi... thối quá... chết thật... không được rồi..."

... Mặc dù ảnh hưởng của "Amakusa Kanade chiết xuất" đã tan biến... nhưng vấn đề không những không được giải quyết mà còn trầm trọng hơn...

Để tránh hít phải mùi hôi thối kinh tởm đó, tôi nín thở mở toang hết cửa sổ và cửa ra vào lớp học.

Khoảng mười mấy giây sau khi tôi làm xong mọi việc... từ lớp 2-2 bên cạnh vang lên——

"Cái... cái gì thế này!!" "Thối quá!!!!" "Đ...đứa nào vậy!!! Có phải ruột đã thối rữa rồi không!!!"

Mùi xì hơi của lão già kia thật quá đáng...

Mãi mấy phút sau, náo động do chất bài tiết của vợ chồng Yuuouji mới chấm dứt.

Ouka vui vẻ nói với đám bạn học đang rũ rượi:

"Ahaha, mọi người xin lỗi nhé~"

Tên này... hoàn toàn không có vẻ gì là hối lỗi... tuy nhiên dù vậy cũng chẳng ai nỡ trách mắng, tính cách cô ta khiến người ta không tức giận nổi.

Nhưng gây ra náo loạn lớn thế này, không nhắc nhở đôi câu thì không được. Nghĩ vậy, tôi làm bộ nghiêm nghị nói:

"Này em... dù sao hôm nay em cũng hơi quá đấy. Em là thiếu nữ đang độ xuân thì, nói sao nhỉ, nên dạy em làm việc có chừng mực hơn, hay yêu cầu em cư xử nữ tính hơn... đại loại là ý đó!"

"…………"

Nghe những lời đó, Ouka đột nhiên ủ rũ.

"Thực ra..."

Không khí đối thoại đột ngột thay đổi, Ouka ngập ngừng nói:

"Sao thế?"

"Cậu Kanade... rốt cuộc thích kiểu tôi lúc trước hơn sao? Kiểu tiểu thư đó?"

Đúng rồi, trước đây Ouka từng hoàn hảo hóa thân thành tiểu thư để tham gia cuộc thi đối kháng Sawaboshi Sunao (tên giải đấu đúng chứ? Tôi không xem tập trước).

Do sự tương phản rõ rệt giữa hình tượng diễn và tính cách thường ngày, cô ấy được nam sinh nhiệt liệt ủng hộ. Nếu không có sự cố ở phút chót thì có lẽ đã lọt vào danh sách trắng của trường.

Nhưng nếu hỏi tôi có muốn Ouka duy trì trạng thái đó mãi không...

"Không không... dù tôi vừa nói thế nhưng Ouka trẻ con cũng rất đáng yêu... Tóm lại cứ là chính mình tự nhiên nhất là được, tôi thích Ouka như vốn có."

Nghe suy nghĩ thật lòng của tôi, Ouka nở nụ cười rạng rỡ như sao.

"Ừm! Vậy tôi sẽ làm theo lời cậu!"

Ừm, dù sao đó mới là Ouka đích thực, kiểu đó cũng không tệ, có sức hút riêng của Ouka. Thực sự không cần cố thay đổi.

Quả nhiên thứ hợp với Ouka nhất vẫn là nụ cười tươi rói ấy.

"Nhưng mà em phải chú ý phân寸 đấy nhé."

"Vâng vâng, em sẽ chú ý!"

"Các chó con thể hiện rất tuổi trẻ nhiệt huyết nhỉ."

"?!!"

Lúc này Chocolat đột nhiên xuất hiện sau lưng chúng tôi.

"Em... vừa đi đâu thế?"

"Vừa rồi đột nhiên cảm thấy tình hình rất nguy hiểm, nên tôi chạy ra ngoài hái hoa chơi rồi~"

Tên này... một mình chạy đi tránh nạn rồi sao...

"Phù phù, hóa ra là vậy!"

"Gì, gì thế hả..."

Chocolat vừa gật gù vừa đi vòng quanh chỗ chúng tôi.

"Chocolat-chan?"

"Yuuouji Ouka. Thành thật mà nói, sự trợ giúp của cậu vẫn còn quá ít. Cứ đà này tiếp tục, hai người các cậu cả đời này chỉ có thể làm bạn thôi đấy."

"Cái gì..."

Chocolat tiếp tục nói một cách điềm tĩnh:

"Cảm xúc tích tụ lâu ngày, nếu là Furano thì cô ấy có thể bùng nổ, còn cậu thì không. Nếu không nhanh chóng nghĩ cách đối phó ngay bây giờ, cậu sẽ thua cuộc đấy."

"Chocolat-chan!!!"

Không hiểu vì sao, Ouka đột nhiên chạy đến bịt miệng Chocolat.

Chocolat giật tay Ouka ra rồi nhìn tôi:

"Cậu hoàn toàn không cần phải lo lắng. Mức độ đối thoại này thì con chó đần độn kia sẽ không phát hiện ra gì đâu. Điều này tôi nghĩ cậu cũng thấu hiểu rồi chứ?"

"Ừ... nói thì đúng là vậy... nhưng mà..."

"?"

Hình như đang nói về chuyện gì liên quan đến tôi nhỉ? Nhưng sao tôi nghe cứ mơ hồ không rõ.

"Dù nói là phải hành động nhanh. Nhưng nếu không có cơ hội thì hành động cũng khó khăn lắm."

Nói rồi, Chocolat lại tiếp tục đi vòng quanh chỗ chúng tôi quan sát.

"Phát hiện cơ hội thích hợp rồi!"

Chocolat đứng sau lưng Ouka, rồi...

"Các bạn ơi. Ở hành lang có thể nhìn thấy Douraku Utage đang quấn tã đấy~"

"‘Cái gì??!!’"

Bị kích động bởi lời nói của Chocolat, ánh mắt mọi người đổ dồn về hướng cô ấy chỉ.

"Ơ, Douraku Utage đang vui vẻ chạy về phía đó kìa~"

"Thật á?!" "Chụp hình!! Đi chụp hình thôi!!" "Ghê quá, nghĩ thôi đã thấy dễ thương quá đi~~~~" Để được xem Douraku Utage mặc tã, cả lũ chạy ùa ra khỏi lớp, trong phòng chỉ còn lại tôi, Chocolat và Ouka.

"Được rồi, cuối cùng cũng dọn dẹp xong những người không liên quan..."

Chocolat dừng lại đầy ẩn ý——

"Ái chà!"

Chocolat đột nhiên ngã (chắc chắn là cố ý!!)

Trong khoảnh khắc đó, cô ấy túm chặt váy Ouka, kéo chiếc váy của Ouka——

Tạm biệt nhé, ngài váy~

Xin chào, tiểu thư nội y~

"......"

"......"

Tôi và Ouka sững sờ nhìn nhau, không nói nên lời...

"!!!!!!!!!!!"

"Này! Ouka... bình tĩnh nào——"

"Á á... á... á á á á á!!!!"

Ouka vừa giữ chặt váy vừa chạy biến mất.

"Chocolat-chan, bên ngoài thật sự có Douraku Utage mặc tã hả—— Ơ!?"

Nhóm người từ bên ngoài trở về đúng lúc chạm mặt Ouka...

"...Này... Kanade. Yuuouji... rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Tôi cũng muốn biết nữa... Tại sao hôm nay cô ấy lại không mặc quần lót bảo hộ chứ...

"Ái chà chà, lỡ trượt chân ngã thôi~"

"Cậu đã làm cái trò gì vậy hả!!"

"Tạm gác chuyện của tôi sang một bên, con chó... màu gì vậy?"

"Ơ? Hình như là màu đỏ... Không phải! Bây giờ không phải lúc bàn chuyện đó chứ"

...Rốt cuộc Chocolat này đang bị làm sao vậy!!

"Cậu... tại sao cậu lại làm chuyện như thế chứ?"

"Tôi đã không nói đi nói lại với cậu nhiều lần rồi sao? Nhiệm vụ của tôi là phải giúp cậu yêu đương!!"

"Không không không, chuyện đó tôi hiểu rõ, nên tôi mới hỏi tại sao cậu lại làm mấy chuyện như thế với Furano và Ouka... Hả?!"

Đúng lúc này, tôi chợt cảm thấy lời nói của mình có chút gì đó rất mâu thuẫn... Khoan đã!! Cho tới giờ phút này, hành động của Furano và Ouka là...

"Đau quá!!"

Cơn đau đầu lại ập tới, giống hệt lần trước, một cơn đau nhói dữ dội bất ngờ xâm chiếm.

Nếu như cơn đau khi đối mặt Absolute Choice là để thúc giục tôi hành động, thì cơn đau lần này hẳn phải là lời cảnh báo nào đó.

Khác với kiểu đau đầu ép buộc tôi phải lựa chọn, lần này dường như nó đang ngăn cản tôi tiếp tục suy nghĩ...

Cái quái gì thế này!! Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy?!

"Hả?"

Ái chà! Hình như vừa nãy tôi mất ý thức trong chốc lát... Mình đang làm gì ấy nhỉ?

À, đúng rồi. Vừa mới định chất vấn Chocolat tại sao lại làm chuyện như thế...

Đang miên man suy nghĩ thì nghe thấy cuộc đối thoại giữa Chocolat và các bạn nữ trong lớp.

"Nói chung là, các cậu. Nếu có ai muốn trở thành người yêu của Amakusa Kanade, tôi sẽ tác hợp cho."

(Tiếng bàn tán xôn xao trong lớp)

"Gì thế, kiểu bị người khác sắp đặt này...","Ơ... Con trai thì được không?","Đương nhiên là không rồi!!","Chắc không sao đâu nhỉ?","Làm gì có chuyện không sao!"

Lúc đó có một cô gái hỏi Chocolat:

"Ơ... Thế Chocolat-chan... thật ra không thích Amakusa-kun sao?"

"Ừ, đúng vậy, hoàn toàn không thích"

Chocolat trả lời không chút do dự.

"Nhưng... hai người lúc nào cũng dính nhau như hình với bóng..."

"Đó chỉ là business thôi. Nếu không phải vì công việc, tôi chẳng muốn dây dưa gì với con chó hạ đẳng bẩn thỉu hôi hám này đâu!"

Không thấy quá đáng sao? ... Không thấy câu đó thực sự quá đáng sao?!

"Nghĩa là, cậu cứ thoải mái đừng ngại tôi, muốn làm gì với con chó này cũng được"

(Nghe xong lời Chocolat, người kia run lên bần bật)

"Tôi bị ghét tới mức nào vậy?! Run nữa là đầu lăn mất thôi!!"

... Ghét liên quan tới tôi tới mức ấy sao...

"Chó kia, đừng có ủ rũ. Chuyện này cứ để tôi lo, nhất định sẽ tìm được con chó cái ưng ý cho cậu"

... Chocolat này rốt cuộc đang nghĩ gì vậy... Nói là muốn giúp tôi yêu đương thì đúng... Nhưng cách làm của cô ta có hơi kém hiệu quả không?

"À này, Amakusa Kanade, tôi hỏi cậu cái này"

"Hửm? Gì thế?"

Chocolat đột ngột mở lời.

"Lúc nào tôi cũng chỉ nghĩ tới chuyện phối giống cho cậu, mà quên mất phải hỏi cảm nhận của đương sự. Giờ tôi muốn xác nhận, trong lòng cậu đã có con chó cái nào ưng ý chưa?"

"Gì... Gì thế... Đột nhiên hỏi vậy..."

"Thôi nào, thành thật trả lời đi. Để hoàn thành nhiệm vụ của tôi, điểm này rất quan trọng. Để hoàn thành nhiệm vụ!"

Sao phải nhắc lại hai lần thế... Vì việc này thực sự hệ trọng?

"Dù cậu có hỏi thế... Hiện tại... đại khái... chưa có..."

Sau khi thoát khỏi chuyện liên quan đến Amagami Sora trong chuyến đi bằng xe buýt, dù tôi vẫn rất hăng hái với việc yêu đương... nhưng không hiểu sao, dù có nhìn thấy con gái, trong lòng tôi cũng không nảy sinh cảm giác có thể yêu được...

Dù rất muốn có tình yêu, nhưng việc thích một người không phải chuyện đơn giản nói một câu là xong.

Hồi đó cũng vậy... khi nhận ra thì đã thích mất rồi... Tuy nhiên, giờ dù có nhớ lại chuyện ngày xưa, trong lòng cũng không cảm thấy buồn bã nữa.

Bởi vì, tôi đã hoàn toàn thoát khỏi rồi mà.

"... Vậy sao."

Chocolat với vẻ mặt phức tạp, tiếp tục chất vấn:

"Nếu thế thì hãy quay lại chủ đề 'đối tượng' đi. Cậu thích loại chó cái nào?"

"Hả? Loại? Sao đột nhiên nói đến chuyện này..."

"Cậu đừng quan tâm, trả lời nhanh đi. Để hoàn thành sứ mệnh của tôi, điểm này rất quan trọng... Để hoàn thành sứ mệnh!"

... Sao lại nói hai lần thế nhỉ... Nhưng mà sứ mệnh của Chocolat là giúp tôi yêu đương... Xét theo góc độ đó thì mức độ điều tra này quả thực là cần thiết.

"Không không, dù cậu có hỏi tôi thích loại nào... Thật ra tôi không có yêu cầu đặc biệt gì... Đại khái là loại bình thường khiến tôi thích được chính là 'loại hình' của tôi."

Lúc này hình ảnh Amagami Sora đột nhiên hiện lên trong đầu (nhân vật nào thế này, không đọc tập trước thật khó hiểu...), tôi vội vàng xua đuổi ý nghĩ đó... Không liên quan gì đến người đó nữa, tôi đã thoát khỏi cô ta rồi.

"Đúng là đồ chó đực ba phải hạng bét."

Nói thẳng thừng quá đấy...

"Vậy thì tôi sẽ hỏi cậu câu lựa chọn đơn giản mà ngay cả thứ chó đực ba phải như cậu cũng trả lời được. Cậu thích con gái lạnh lùng nói năng cay độc, hay con gái vui vẻ dù cậu nói gì cũng nghe?"

"Cái này... Tất nhiên là hậu giả rồi..."

Tôi không yêu cầu đối phương phải nghe lời đến mức đó, nhưng cảm giác về tiền giả quá là...

"Hiểu rồi, câu trả lời của cậu tôi sẽ tham khảo."

Chocolat tiếp tục hỏi với giọng điệu lạnh nhạt:

"Con gái không có chút tình cảm nào, và con gái ồn ào náo nhiệt, cậu thích loại nào?"

"Ế? Cái này... Nếu thực sự phải chọn... Vẫn là hậu giả thôi..."

Dù loại nào cũng phải có mức độ chứ... Không thể đánh đồng được...

"... Hiểu rồi, câu trả lời của cậu tôi sẽ tham khảo."

Chocolat hơi trầm tư, lại hỏi tiếp:

"Con gái không thể thẳng thắn nói ra suy nghĩ thật, và con gái có thể nói ra bất cứ điều gì trong lòng, cậu thích loại nào?"

"Ừ... So với loại ấp a ấp úng, thì loại có gì nói nấy sẽ tốt hơn."

Nói đi nói lại thì Chocolat này thuộc loại có thể thoải mái chê bai người khác... Nếu phân loại cô ta thì cũng thuộc hậu giả... Nghĩ như vậy thì quả nhiên nên chọn tiền giả sao?

"... Hiểu rồi, câu trả lời của cậu tôi sẽ tham khảo..."

"Ế? Này..."

Chocolat nói xong đột nhiên quay lưng bỏ đi.

"... Vừa rồi hỏi tôi một loạt câu hỏi, lại còn đưa ra những lựa chọn cực đoan kiểu một trong hai, kiểu hỏi này làm sao có thể tham khảo được... Rốt cuộc là có chuyện gì vậy..."

"Chào buổi sáng."

Lúc này, Utage Douraku với vẻ mặt hơi mệt mỏi bước vào từ bên ngoài.

"Hử? Các cậu làm gì thế? Sao cứ nhìn chằm chằm vào tôi thế?"

Trang phục của cô Douraku vẫn như mọi ngày, chiếc áo thun dài màu xanh lam đơn giản kết hợp với váy ngắn mini...

Nhưng mà thôi, chuyện tã giấy lúc nãy chỉ là lời nói dối của Chocolat để đuổi các bạn trong lớp ra ngoài thôi...

[Lựa chọn]

① "Này! Sao cô không mặc tã giấy vậy?"

② "Này! Đưa tôi cái tã giấy để mặc đi"

③ "Cô là Douraku đúng không? Không không, cô chính là tã giấy mới đúng chứ"

"... Cái đó... Cô ơi..."

"Có chuyện gì vậy?"

"Cô là Douraku đúng không? Không không, cô chính là tã giấy mới đúng chứ"

"Này! Em đang nói cái thứ tiếng gì kỳ quái vậy hả?!"

"!!!"

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận