Giao đoạn 3
Ghi chú: Amakusa A. Kanade = Amakusa 'Anh sẽ mãi yêu em' Kanade
"Chịu hết nổi, cha mẹ trẻ thời nay đang nghĩ cái quái gì vậy chứ..."
Trưởng phòng nhân sự đợi sinh viên rời khỏi phòng rồi mới nặng nề thở dài.
Trung Điền Bi Luyến, sinh viên vừa phỏng vấn tên là vậy.
Tôi làm quản lý nhân sự hơn hai mươi năm, có thể nói là đã tận mắt chứng kiến tính cách và thái độ của sinh viên thay đổi theo thời đại như thế nào; mấy năm gần đây, sự thay đổi này còn lan đến cả tên gọi nữa.
Lấy ví dụ những trường hợp gặp trong năm nay, có Phạn Đấu Phạn, Gia Đằng Gia Đường, Thạch Xuyên Đồn Mộc (chú thích: nhại theo nhà thơ Ishikawa Takuboku), vân vân, một đống tên khiến người ta nghi ngờ có thật là đặt cho con mình không nữa.
Dù trong lòng hiểu rõ tên gọi và nhân cách tốt xấu chẳng liên quan gì đến nhau, nhưng ý nghĩ "Để loại người này vào công ty có thực sự ổn không?" vẫn cứ lởn vởn trong đầu.
Thú thật, tôi đã phiền đến mức chẳng còn tâm trạng cầm tập tài liệu trên tay lên xem tên họ sinh viên tiếp theo là gì nữa.
"Không được, không được."
Đúng vậy, mấu chốt là "con người", công việc của tôi là nhìn người, không nên trông mặt mà bắt hình dong qua cái tên.
Thế là tôi vỗ vỗ má, cố gắng thay đổi tâm trạng.
"Mời người tiếp theo vào."
"Xin chào, rất mong được chỉ giáo."
Người bước vào cùng lời chào sảng khoái, là một thanh niên tuấn tú. Bước chân vững vàng nhanh nhẹn, ấn tượng đầu tiên không tệ.
"Chào cậu, xin hỏi quý danh là gì?"
"Tôi là Amakusa A. Kanade."
"…Xin lỗi, phiền cậu nói lại một lần nữa."
"Amakusa A. Kanade."
"...Đó là tên thật sao?"
"Đúng vậy. Tên của tôi là Amakusa A. Kanade."
"…Xin lỗi, cậu có thể nói lại một lần nữa được không? Một lần nữa thôi là được."
"Amakusa A. Kanade."
"Mời cậu về cho."


0 Bình luận