Sao thấy Tam Hiền Giả flop flop nên phải đăng chap kế để nhắc nhở độc giả có *chuỗi* chap mới. Mn đọc truyện vui vẻ ^^.
______________________________
Tôi cảm nhận được nguồn sức mạnh quen thuộc đang quay trở về.
《Tiến hành khôi phục chỉ số: Thể lực, Sức mạnh, Ma lực, Tinh thần, Linh hoạt...》
《Tiến hành khôi phục kĩ năng...》
Giọng nói máy móc vang lên thông báo trạng thái. Sức mạnh đã mất nay đang từng chút trở về trong tôi.
Và không chỉ có mình tôi. Greed cũng đang trải qua điều tương tự.
『Fate! Sức mạnh của ta đang trở lại! Có lẽ đã lên tới hình thái thứ tư!』
Trước đây chỉ có thể sử dụng hắc kiếm và hắc cung. Giờ đã có thể sử dụng thêm Hắc Liêm, Hắc Thuẫn và Hắc Trượng.
Chưa đầy đủ cho lắm, nhưng với số lượng kĩ năng tăng lên thì giờ đây tôi có thể thoải mái chiến đấu theo phong cách của chính mình.
[Không còn nghi ngờ gì nữa! Chúng ta đã tới Gallia!]
[Không thể nào. Theo kế hoạch vẫn còn một ngày nữa mà.]
Cecilia với khả năng cảm nhận thời gian thì có vẻ là đúng. Greed cũng đồng ý với nhận định đó.
『Dù gì đi nữa, việc chúng ta có lại sức mạnh chỉ có thể có một khả năng duy nhất.』
[…Và tôi đã không kịp đưa cô gái này lên trên mặt đất.]
Cecilia nhíu mày, có chút bất nhẫn trước tình thế hiện tại.
Hệ thống nơi đây đã gặp trục trặc, ta chỉ còn cách bế cô gái này lên trên mặt đất.
[Lấy cô gái này ra khỏi bình chứa liệu có ổn không?]
『Dù sao chất lỏng trong bình cũng đã rò rỉ. Để yên thì sớm muộn cũng hết sạch thôi.』
[Đành vậy.]
Trong lúc còn đang rối trí, vết nứt trên bình ngày càng lớn, chất lỏng tuôn ra ồ ạt.
Tôi chạm tay vào bình để đưa cô ấy ra. Ngay lập tức, ánh sáng vàng rực phát ra từ toàn thân cô.
Chiếc bình vỡ tan, cô gái rơi vào vòng tay tôi.
『Chuyện gì vừa xảy ra vậy?』
[Tôi cũng không biết nữa.]
[Hình như cô ấy phản ứng với Fate...]
Tôi hoàn toàn không biết cô gái là ai. Làm thế nào mà cô ấy lại có phản ứng với tôi?
『Mà thôi cũng chả quan trọng. Ta cứ nghĩ là khi lấy cô gái ra khỏi bình thì hình dạng sẽ bị mục rữa, nhưng ta lo hão rồi.』
Trong lúc chúng tôi quan sát, cô ấy nôn ra lượng lớn chất lỏng. Đó là phản ứng duy nhất từ cô.
Không thể để cô cứ thế khỏa thân, tôi khoác áo ngoài của mình lên người cô.
[Quay lại mặt đất thôi!]
『Trên kia hẳn đang hỗn loạn lắm.』
[Chúng ta phải nhanh lên!]
Tôi nhờ Cecilia mang chiếc ba lô đang đeo.
Bế cô gái tóc xanh trên tay, chúng tôi quay trở lại lối thoát hiểm. Tôi mặc dù rất muốn khám phá thêm tầng 10, nhưng thời gian đã không còn.
Cecilia ắt hẳn cũng nghĩ vậy. Khi chạy ngang qua, tôi thấy cô liếc nhìn các cửa phòng nghiên cứu.
Đến được phòng chứa cổng chuyển tầng, tôi gọi Cecilia.
[Bám chắc người tôi nhé! Tôi sẽ đưa ta lên trên từ vị trí này!]
[Ơ... Được thôi!]
Cô ấy ngạc nhiên trước lời tôi, nhưng ngay lập tức đồng ý.
Cecilia leo lên lưng tôi, siết chặt tay để không rơi ra.
『Cho ta thấy ngươi đã lấy lại được bao nhiêu sức mạnh đi nào!』
[Được thôi, xem đây!]
Tôi dồn lực vào chân và bật nhảy. Tận dụng toàn bộ chỉ số sức mạnh.
[Kyaaa!]
Có lẽ cú nhảy mạnh hơn dự tính. Tay Cecilia siết chặt người tôi hơn.
Đã lên được nửa đường. Dùng thang bên cạnh làm bệ đỡ, và tôi nhảy lần nữa!
[Yahooo!]
『Vẫn chưa bằng thời đỉnh cao nhỉ.』
[Ông cũng thế thôi!]
Chỉ mới được một nửa thời hoàng kim. Nhưng với tôi hiện tại, như vậy là quá đủ. Chỉ số được phục hồi dường như đang áp chế [Nguyền chú], giúp cho cơ thể tôi cũng thoải mái hơn.
Con thuyền đã cập bến Gallia, tình hình đang cực kỳ nguy cấp.
Phải nhanh chóng quay trở lại mặt đất!
Kìm nén lại cái đã. Tôi leo lên tầng chín một cách cẩn trọng. Không thể làm tổn thương cô gái tóc xanh.
[Đã đến tầng chín! Cecilia cứ giữ yên như thế nhé!]
[Ừm!]
Có vẻ cô ấy đặt trọn niềm tin ở nơi tôi.
『Tiến lên nào, Chiến Mã Fate!』
[Tôi không phải là ngựa đâu nha!]
Greed đang hứng chí rồi, thôi kệ ông ta vậy.
Nhưng vừa cõng Cecilia vừa chạy cứ như con ngựa thồ vậy.
Tầng chín có lối thoát hiểm thẳng tắp khá dễ đi. Chẳng mấy chốc đã tới phòng có cổng chuyển lên tầng trên.
[Tiến đến tầng tám!]
Tôi bật nhảy một cú siêu mạnh lên tầng tám.
[Fate, ta phải làm sao đây? Địa hình phía trước không có chỗ bám trụ.]
[Đừng lo, tôi đã có cách.]
『Lại nghĩ ra trò gì thú vị rồi à?』
Không biết có đáp ứng được kỳ vọng của Greed không. Nhưng tôi nghĩ nó sẽ vui đấy.
Leo lên tầng tám, tôi chạy dọc theo dãy hành lang với trần nhà nứt nẻ. Đoạn cuối con đường bị chặn đóng bởi đống đổ nát từ các tầng trên.
[Ngõ cụt rồi.]
Tôi để Cecilia xuống. Rồi chuyển cô gái tóc xanh đang bế cho cô ấy.
[Giờ ta phải làm gì đây?]
[Dễ thôi. Đánh bay tất cả.]
Hắc kiếm vẫn nằm im trong vỏ, và tôi giơ cao.
『Không lẽ định làm trò đó hả!?』
[Đúng vậy, sử dụng kĩ năng đó đi.]
Một kĩ năng khi hắc kiếm vẫn nằm im trong vỏ. Vì bao kiếm này có khả năng tương tự như một thánh kiếm.
Tôi truyền ma lực vào vỏ kiếm, gia tăng sức mạnh.
Lâu lắm rồi mới dùng chiêu này.
Thánh Kiếm Kĩ - Kích hoạt Bí kỹ,
『[ GRAND CROSS! ]』
Ánh sáng thần thánh thổi bay đống đổ nát trong tích tắc.
Tôi đã dồn ma lực khu E vào. Sức mạnh thật khủng khiếp.
Vô số mảnh vỡ bay ngược lên cao, va chạm với lũ quái vật đang lượn vòng.
Một số còn xuyên thẳng qua cơ thể chúng.
《Bạo thực kĩ kích hoạt》
《Linh lực +3600, Nguyền chú +3600 đã được thêm vào chỉ số》
Giọng nói máy móc vang lên trong đầu thông báo gia tăng chỉ số.
Nhiêu đây “Nguyền chú” cũng không là bao so với hồi nuốt chửng đàn kiến đen.
Chỉ hơi nhói ở ngực một chút.
Chúng tôi leo lên lỗ hổng do Grand Cross tạo ra. Rồi đứng trên đống đổ nát.
Đây là minh chứng cho thấy tầng ba đến tầng bảy đã bị san phẳng.
[Fate! Quái vật đang tấn công!]
Tôi ra hiệu cho Cecilia dừng tay.
[Tôi chỉ chờ có nhiêu đó. Ta sẽ cưỡi lũ quái vật để lên phía trên!]
[Cậu nghiêm túc đấy à!]
[Rất nghiêm túc. Cô chịu khó bế giúp tôi cô gái tóc xanh được không?]
[Cậu nói thế thì đành vậy!]
Tôi có vai trò “điều hướng” lũ quái. Cô gái tóc xanh chỉ có thể giao cho Cecilia.
Một con giống cá lao đến với bộ hàm há rộng.
[Yahooo!]
Tôi né sang một bên và nhảy lên đầu nó. Cecilia cũng theo sau và hạ cánh trên lưng nó.
Một con quái vật lớn. Có đến ba người trên lưng mà nó vẫn bay bình thường.
Nhưng có vẻ nó không thích việc con mồi đè đầu cưỡi cổ nó.
Nó vặn mình, định nhấn đầu chúng tôi xuống đống đổ nát.
[Đừng hòng!]
Tôi đâm hắc kiếm vào thân nó và xoay hết sức bình sinh.
Con quái vật đau đớn, vội vặn mình đổi hướng!
Bắt đầu bơi lên phía trên.
[Tốt lắm! Cứ thế mà bay lên!]
『Đừng dùng ta làm tay lái chứ!』
Greed phàn nàn, nhưng tôi bỏ ngoài tai.
Cecilia tay ôm cô gái tóc xanh, tay bám chặt vào vây con quái vật.
[Cecilia, chịu khó một lát nhé.]
[Cứ tập trung vào việc của cậu đi.]
Cô nói thế thì tôi yên tâm hơn chút.
Chúng tôi bay lên khá thuận lợi. Nhưng đàn quái vật chung quanh thì không định cho chúng tôi toại nguyện.
Lúc đi xuống thì chúng tôi cũng quậy đục nước khắp nơi.
Do đó lũ quái vật nhớ rất rõ chúng tôi. Chúng lũ lượt tấn công con mồi đã để vuột mất khi trước.
Tôi dùng kiếm đen điều khiển con quái đang cưỡi để né tránh, nhưng số lượng thật sự quá đông.
『Này! Phi công, nghiêng sang phải thêm tí nữa!』
[Nếu làm mạnh quá sẽ giết chết con quái vật mất!]
Vặn mạnh quá sẽ gây áp lực lên con quái. Nếu nó chết thì chúng tôi sẽ rơi xuống đống đổ nát.
Đã lên tới khoảng tầng năm. Không thể để rơi được.
『Fate, phía bên trên!』
[Chết tiệt, lại là nó à!?]
Vì quá tập trung vào các đợt tấn công bên dưới mà từ khi nào con Cá Đuối Bay đã áp sát chúng tôi từ phía trên.
Nó đủ lớn để nuốt chửng con quái vật chúng tôi đang cưỡi.
Không thể né được!
Tôi định chuyển hướng bằng hắc kiếm nhưng muộn mất rồi. Ngay lúc đó, từ sau lưng tôi những luồng gió xé toạc không trung lao tới.
Những lưỡi gió chém đứt vây ức của con Manta.
[Tôi cũng có phần! Lần trước bị nó làm khó dễ thật đáng ghét.]
[Trả thù thành công!]
Cá Đuối Bay sà ngang qua chúng tôi và rơi vọt xuống dưới.
Đàn quái vật đang đuổi theo vui mừng xâu xé con mồi bị thương. Đó chính là bản chất thế giới cạnh tranh sinh tồn khốc liệt của lũ quái vật sống dưới cơ sở ngầm.
『Đường thông rồi!』
[Cứ thế mà lên tầng hai nào!]
Chỉ còn chút nữa là tới mặt đất. Tôi điều khiển con quái vật bằng thanh kiếm đen cắm trên thân nó.
Con quái vật vặn mình, rồi bật lên cao với tốc độ kinh hoàng.


1 Bình luận