Krael và Reyna cùng ăn tối, tận hưởng bữa ăn ấm cúng. Sau một lúc, họ mới nhận ra đã đến giờ đi tắm. Krael chuẩn bị nước tắm, cậu dùng ma cụ để hâm nóng nước, định để cho Reyna vào ngâm mình trước nhưng cô lại chần chừ.
“Tắm ạ? Con chưa từng tắm bao giờ. Con sợ…”
Reyna run rẩy cứ như một chú cún mới sinh vậy. Trên thế giới này, tắm là một việc xa xỉ không phải ai cũng được tận hưởng. Thường dân chỉ có thể rửa mình bằng nước giếng thôi.
“Nước giếng là đủ để con tắm rồi ạ.”
“Um… dù có là đầu xuân thì tắm bằng nước giếng vẫn lạnh lắm. Ta vẫn mong con tắm trong bồn…”
Krael nhận ra cậu mong đợi gì ở một đứa trẻ chưa từng tắm bao giờ cơ chứ. Có một giải pháp nhưng cậu không chắc lắm.
‘Tắm cùng một đứa bé 10 tuổi à?’
Nghĩ đến cái cảnh một thanh niên trẻ mười tám tuổi với một đứa nhóc mới mười tuổi làm cậu cảm thấy hơi sai sai. Đây mà là Nhật Bản thì cậu vào tù là cái chắc.
‘Nhưng mà, làm gì còn cách nào khác. Mình không thể để em ấy như vậy được…’
Cơ thể và quần áo của Reyna thì bẩn, mái tóc kia đáng lẽ phải là một màu bạc tuyệt đẹp, giờ đây thật xơ xác và trở thành một màu xám. Không còn sự lựa chọn nào nữa rồi.
“Nếu… nếu cha tắm cùng con, thì con sẽ làm…”
Reyna tự nói vậy luôn, lần này thì hết đường trốn.
“Con xin lỗi… Cha hẳn không muốn tắm với một đứa bẩn thỉu như con nhỉ…”
“Không không! Ý ta không phải vậy!”
Nhìn thấy vẻ mặt u sầu của Reyna, Krael nhanh chóng đáp lại.
“Cùng tắm nào. Không sao đâu. Để ta dạy con cách tắm nhé.”
Hai người tiến tới phòng thay đồ rồi cởi quần áo. Tội lỗi lấp đầy trong lòng Krael, nhưng khi nhìn thấy cơ thể Reyna chằng chịt những vết sẹo, mọi thứ đã thay đổi.
“Đây là…”
“Thưa cha?”
Reyna nhìn cậu bối rối. Cơ thể cô đã phải chịu đựng bao nhiêu là vết sẹo, mới cũ đủ cả, cứ như là minh chứng cho những gì cô đã trải qua. Những vết bầm tím, những vệt roi, những đốt bỏng của thuốc lá, những dấu vết của sự bạo hành.
“... Heal.”
Krael niệm phép chữa lành, môi cậu run rẩy. Cơ thể Reyna được phủ trong ánh sáng xanh dịu, tẩy đi mọi vết sẹo trên người. Tuy bụi bẩn vẫn còn nhưng làn da cô giờ đã không tì vết.
“Cơ thể con… không còn đau nữa rồi.”
“Thế này là bình thường mà. Con không phải sợ đâu.”
Krael cố mỉm cười, che đi nỗi buồn bên trong cậu.
“Đau đớn không phải là chuyện bình thường đâu… Chúng ta vào thôi. Con cứ ngồi đây nhé.”
Reyna ngồi xuống chiếc ghế, Krael nhẹ nhàng đổ nước ấm lên người cô.
“Con có thấy nóng không?”
“Không ạ… con thấy vậy là ổn rồi…”
Reyna do không quen tắm nên cô khá lo lắng. Krael đổ nước lên người cô nhiều lần, rửa sạch mái tóc và cơ thể cô. Cậu rửa đi rửa lại làn da cô bé đến khi nó trở nên mịn màng. Tuy cô vẫn còn hơi suy dinh dưỡng song mấy thứ này thì mai sau là cải thiện được thôi.
“Xong, giờ con sạch sẽ rồi đấy.”
“Đây là con sao…?”
Reyna mở to mắt nhìn vào bản thân trong gương. Cô gái trong gương có một khuôn mặt gọn gàng, dù có bị mái tóc dài che đi nhưng vẫn đủ để người khác thấy được vẻ đẹp của cô. Cứ như một viên kim cương thô vậy, nữ chính của một con game otome sắp trở thành một thánh nữ xinh đẹp được mọi người tôn kính đây mà.
“Con đã trở nên dễ thương rồi đó. Đây mới là con người thật của con.”
“Con… dễ thương sao?”
“Ừm, dễ thương lắm.”
Đột nhiên cô gái trong gương trông như sắp khóc vậy.
Đúng là một đứa trẻ mít ướt mà. Krael nở một nụ cười gượng gạo, nhấc Reyna lên rồi nhẹ nhàng đặt cô vào bồn tắm.
~*~
Ly: Vãi l bạo hành loli thì đúng là đại tội…


10 Bình luận
1 chương là chưa đủ , đề nghị phải ra chục chương 🐧
Mà thanks trans
2, ông bố đã nhận cô bé về khi mẹ cô bé mất, nếu không thì số phận của cô bé còn thảm hơn