• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 03: Tôi bắt đầu nghe thấy tiếng lòng của Thánh nữ (3)

17 Bình luận - Độ dài: 3,147 từ - Cập nhật:

"Xong hết rồi. Giờ chúng ta đi được rồi. Có lẽ giờ nên quay về chỗ bọn đồng đội tụi mình thôi."

"Lại mua đồ ăn nữa à? Xem ra cô vẫn như ngày nào ha."

Trên tay Victoria, người vừa lén đi đâu đó về, đang cầm một xiên thịt đuôi thằn lằn. Không chỉ một mà là rất nhiều, nhiều đến mức có thể coi là cổ đang mua sắm mà không thèm nhìn giá.

『Ngon quá đi mấttt...!』

Khóe miệng Victoria cong lên hết cỡ như thể đang đối diện với tình đầu của mình, cô ấy thậm chí còn hừm nhẹ đầy vẻ thích thú.

"Ngài có muốn ăn thử không? Đuôi thằn lằn bóng đêm cũng ngon lắm đó."

Victoria hé đôi môi nhỏ nhắn của mình ra một chút như muốn mời tôi cắn thử một cái. Nhìn thấy cảnh đó, tôi lại thở dài.

"Cô cũng đừng có quá tin tưởng vào ma pháp che giấu nhận thức của tôi như thế. Lỡ như mà bị phát hiện thân phận Thánh nữ của cô ở ngay chỗ này thì biết làm sao?"

Đây là Ma giới, Tartarus, nơi đầy rẫy ma tộc và ma vật. Một nơi nguy hiểm mà chúng tôi, những người nhận lệnh hoàng đế đi chinh phạt Ma Vương, cuối cùng cũng đã đặt chân đến.

"Chẳng phải ngài Astal đây chính là ma pháp sư mạnh nhất đại lục hay sao? Nếu tôi mà không tin vào ma pháp của ngài thì tôi còn tin vào ma pháp của ai nữa cơ chứ?"

Dường như cổ chẳng hề sợ hãi việc phải lén lút che giấu thân phận ở Ma giới, Victoria còn nhìn về phía tôi đồng thời giơ hai ngón tay hình chữ V mà cười toe toét.

Victoria thỉnh thoảng cũng rất thích nhưng lần đi phiêu lưu như thế này. Cô ấy thường nắm tay tôi rồi tự tiện kéo đi, bảo rằng cuộc đời là để tận hưởng, nếu không tận hưởng thì thiệt thòi cho tôi.

"Ma pháp không bao giờ là vạn năng. Xét cho cùng thì nó cũng luôn tồn tại những khả năng thất bại nhất định. Khiếm khuyết khi được phát hiện thì ma pháp sẽ phát triển theo hướng sửa chữa những khiếm khuyết đó."

Tôi nói lên những điều mà mình đã từng được dạy ở Tháp Xanh, nơi tôi từng thuộc về. Một châm ngôn mà sư phụ tôi, Chủ Nhân Tháp Xanh, luôn dặn dò tôi phải khắc ghi vào trong đầu.

Ma pháp tạo ra lửa được tạo ra nhờ những ngày tháng rét cóng, và phải tạo ra ma pháp che giấu danh tính vì nếu không làm vậy thì tính mạng sẽ gặp nguy hiểm.

Ma pháp che giấu nhận thức của tôi cũng có nhược điểm là sẽ hoàn toàn bị phá giải ngay lập tức nếu mà cả hai chúng tôi bị một ma pháp sư có cấp độ cao hơn phát hiện ra.

"...Tôi mà cố nghe thêm cho dù là một chút nữa thì chắc tai tôi nó sẽ tự mọc vảy mất. Ngài đúng là một người cổ hủ mà."

『Khía cạnh này của anh ấy vẫn là một sự tri thức tuyệt đẹp làm sao, nhìn ngầu quá trời quá đất đi...!』

Vừa nghe thấy giọng nói mà tôi đoán khá chắc là tiếng lòng của Victoria, tôi cau mày. Dù thế nào đi nữa thì đó cũng là một giọng nói quá trái ngược với cái thực tế phũ phàng như thế này.

'Không ngờ cảm xúc của một con người lại có sự cách biệt lớn đến như vậy luôn.’

Tôi dùng ngón tay gãi gãi cằm, chìm vào những suy nghĩ riêng. Kể cả khi tôi đã tạo ra rào chắn tinh thần bằng ma pháp hay sử dụng ma pháp giải trừ lên bản thân đi chăng nữa, tiếng lòng của cô ấy vẫn tiếp tục vang vọng trong đầu tôi.

Một cảm xúc hoàn toàn trái ngược với thái độ bên ngoài của cô ấy.

"Vậy ngài không ăn hả?"

『Ước gì ngài Astal cũng chịu ăn một cái ha! Làm vậy thì trông hai đứa mình sẽ giống một cặp tình nhân hơn nữa kìa...!』

Victoria nhìn tôi với đôi mắt mở to long lanh như đang van nài. Đôi mắt đẹp đẽ như chứa cả một bầu trời vì sao. Từ khi biết cô ấy thích mình, tôi bất giác để ý đến cô ấy nhiều hơn bình thường.

“....”

Cạp~!

『Ăn, ăn rồi...! Còn ăn một cách đầy hoang dã nữa chứ! Đúng là đàn ông mà!』

Để lờ đi những tiếng lòng ồn ào của Victoria, tôi lập tức cắn phập một miếng thịt đuôi thằn lằn từ xiên thịt trên tay cô ấy. Phần thịt mềm và mọng nước có vị như thịt gà.

"...Ừm, cũng tạm được."

Tôi đưa ra nhận xét về món thịt thằn lằn nướng mà Victoria đã mua. Thật lòng mà nói, nó là một món ăn có hương vị mà dù có muốn chê cũng khó.

"Hì hì, trông tôi thế này thôi chứ tôi sành ăn lắm đó nha. Hồi còn ở Thánh Quốc, tôi còn lén trốn ra ngoài tìm những quán ăn ngon nữa cơ."

『Nơi đầy những đạo đức giả tạo mà không ai chịu đứng về phía mình, niềm vui duy nhất của mình chỉ là tìm kiếm và thưởng thức những món ăn ngon như thế này.』

Nghe thấy tiếng lòng của Victoria, người tôi bất chợt khựng lại. Vốn dĩ thánh nữ là người luôn có thể thực hiện những phép màu mà không thể xảy ra trong thực tế.

Không chỉ có thể chữa lành cho người què quặt, mà còn có thể biến một gã ăn xin không một xu dính túi thành một phú ông sống trong vàng bạc.

Ngay cả tôi, kẻ trước khi nhận lệnh hoàng đế và gia nhập đội anh hùng chỉ biết vùi đầu vào nghiên cứu ma pháp, cũng đã từng nghe qua danh tính của cô ấy, nên tôi có thể dễ dàng tưởng tượng ra ánh mắt của những người xung quanh lúc nhìn cô ấy.

"...Có chuyện gì sao?"

Victoria khẽ hỏi tôi với vẻ kỳ lạ khi thấy tôi đột nhiên dừng bước. Bàn tay mà cô đang nắm vẫn còn siết chặt, điều đó kéo cô ấy cũng phải dừng lại theo tôi.

"A, hình như ngài dính chút sốt ở mép miệng kìa. Tôi mạn phép nha..."

Victoria có vẻ không nhận ra lý do vì sao khiến tôi xao động, cô ấy từ từ tiến lại gần tôi.

Khoảng cách gần lại, hơi thở của cả hai dường như sắp chạm vào nhau.

"Xong rồi á. Đến cả chuyện này mà cũng cần tôi phải lo cho ngài, ngài đúng là trẻ con quá nha."

Victoria còn kiễng chân lên, dùng ngón tay lau vết sốt dính trên mép tôi, một hành động thân mật. Sau đó, cô ấy không quên kèm theo những tâm tư của mình.

『Vết sốt đã chạm vào môi ngài Astal nè....』

Victoria nhìn chằm chằm vào ngón tay mình một lúc. Tiếng lòng vang lên như thể đã hạ quyết tâm điều gì đó khiến tôi bắt đầu cảm thấy bất an.

Chẳng lẽ, không thể nào.

Cô ấy định thực sự sẽ làm cái việc mà tôi đang nghĩ sao...

『Như này chính là..., là hôn gián tiếp rồi còn đâu.』

Mút~...

Victoria không chút do dự liếm chỗ sốt còn lại trên ngón tay mình. Cổ làm như thể không có chuyện gì xảy ra, ngược lại còn táo bạo hơn cả khi mà dám làm cái chuyện ấy.

"...Làm gì mà ngài lại nhìn tôi dữ vậy? Chẳng phải hôm nay chúng ta đã chính thức làm người yêu của nhau rồi sao. Mấy cái này chỉ là chuyện bình thường thôi mà."

『Không lẽ anh ấy đang nghĩ mình là một người phụ nữ kỳ lạ ấy chứ...? Không sao, mình cứ đường hoàng mà làm tới thôi. Hôm nay chỉ mới là ngày đầu tiên mà. Cứ việc nói là tiếc đồ ăn là xong, lo gì.』

Tôi thầm thở dài trong lòng. Mặt khác, chính ánh mắt của Victoria đang liếc nhìn tôi như thể tôi mới là người kỳ lạ khiến tôi cạn lời.

Rõ ràng người vừa làm chuyện vô liêm sỉ kia không phải là cô ấy sao? Hai bọn tôi đã có giao ước là không được chạm vào cơ thể nhau nếu không có sự cho phép của đối phương rồi mà.

"Cô rõ ràng phải xin phép trước khi chạm vào cơ thể tôi chứ..."

"Tôi tưởng ngài im lặng là đồng ý rồi chớ. Chỉ đơn giản là tôi không muốn lãng phí thức ăn mà thôi, ngài đừng để tâm làm gì."

Tôi cố gắng buông lời trách mắng cô ấy như thể phản đối, nhưng dường như cô ấy đã chuẩn bị sẵn cả lý do bào chữa từ trước, sao lại có thể kỹ tính đến vậy cơ chứ.

"Chẳng lẽ là ngài đã rung động vì tôi rồi sao hả?"

『Chỉ biết ước anh ấy một lần rung động vì mình thôi.』

Tôi hoàn toàn câm nín trước câu nói đó. Đến mức tôi còn tự dấy lên nghi ngờ, liệu việc tôi có thể nghe được tiếng lòng của nàng Thánh nữ này có phải là một phần trong kế hoạch của cô ấy không nữa.

Tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ hẹn hò với một vị Thánh nữ như Victoria trong suốt cuộc đời mình. Nhưng càng ngày cô ấy càng trở nên xông xáo, tôi đã bắt đầu cảm nhận được điều gì đó không ổn sắp xảy đến rồi.

"Dù chỉ là hợp đồng hẹn hò thôi, nhưng tôi cũng mong ngài đừng quên hôm nay là ngày đầu tiên chúng ta hẹn hò. Xin ngài hãy để ý đến đối phương nhiều hơn một chút đi nhá."

Victoria làm như thể đã nhìn thấu tâm can tôi, cô ấy vẫn còn đang mân mê tay tôi, tận hưởng từng khoảnh khắc trôi qua.

"Dù sao đi nữa thì nếu mà ngài có chọn cách quay đầu lại mà thích tôi thì người gặp rắc rối duy nhất cũng chính là tôi mà thôi."

『Nhất định em sẽ khiến anh phải quay đầu lại mà nhìn em.』

Cô ấy thầm quyết tâm trong đầu như thể sẽ mãi mãi sẽ nắm chặt lấy tay tôi.

*~*~*

Cả hai chúng tôi cùng nhau bước về phía nơi những người đồng đội khác đang tập trung. Một quán trọ trông khá tồi tàn, cũ kỹ, cách xa những con đường đầy rẫy ma tộc và ma vật ngoài kia.

Có không gian chật hẹp đến mức mà năm người tụ tập lại là đã thấy rất chật chội, nhưng đây là cách duy nhất để có thể tránh khỏi tai mắt của kẻ thù.

"Bọn tôi về rồi."

"Bọn tôi về rồi đây."

Những đồng đội khác đã ngồi sẵn ở bàn và đang trò chuyện với nhau.

"Giờ mới về đấy à. Sao mà muộn vậ....y?"

Trong số đó, một chàng dũng sĩ tóc đỏ tên Kyle Dragonica nghiêng đầu và nhìn cả hai chúng tôi với vẻ mặt kỳ lạ.

Cứ như thể anh ta vừa nhìn thấy một thứ gì đó rất bất thường.

"Ủa, hai người sao lại nắm tay nhau thế?"

Kyle là người đầu tiên đã nhận ra sự thay đổi giữa tôi và Victoria. Cái dáng vẻ cười nhếch mép đầy chế giễu của anh ta khiến tôi cảm thấy rất khó chịu.

"À, cái này là do Victoria bảo tay cô ấy lạnh nên..."

Tôi cố gắng đưa ra một lời giải thích vụng về để dập lửa trước khi gây ra hỏa hoạn, nhưng ngược lại, bàn tay tôi lại bị siết chặt hơn.

"...Bọn tôi, đã quyết định rằng sẽ hẹn hò với nhau kể từ hôm nay!"

Victoria nắm chặt tay tôi như không muốn buông rời dù chủ một phút, và còn đường hoàng tuyên bố với những đồng đội khác về mối quan hệ yêu đương của hai chúng tôi.

"Victoria. Cô..."

"Sao ngài lại tỏ ra xấu hổ như vậy làm gì chứ? Hãy cứ tự hào vì mình đã trở thành phu quân của một thánh nữ đức hạnh như tôi đi."

『Cứ tiếp tục công khai một cách thẳng thắng thế này thì tương lai chắc gì anh ấy có thể dễ dàng chối từ được chứ!』

Mặc dù đây chỉ là một mối quan hệ thông qua hợp đồng và sẽ hoàn toàn chấm dứt trong vòng một tháng nữa.

"Gì cơ? Thật hả?!"

Kyle và những đồng đội khác đều tỏ ra kinh ngạc tột độ trước những lời bộc bạch của Victoria.

Trong đội, chúng tôi là hai người hay thường xuyên cãi nhau và có vẻ không ưa nhau nhất, nên việc phản ứng này xảy là điều hoàn toàn có thể hiểu được.

"Rốt cuộc thì làm sao mà nàng Victoria của chúng ta lại có thể đi thích cái loại người như Astal được chứ..."

"Người ta cũng từng có câu sau cơn mưa trời lại sáng đấy thôi. Thực ra hai người họ có lẽ là hai người phối hợp ăn ý nhất trong đội ấy chứ."

Nữ pháp sư tinh linh Anima và cung thủ Thalion đã đưa ra những cảm nhận riêng của mình. Trái ngược với vẻ đồng tình của anh chàng, phản ứng của cô nàng kia lại cho thấy sự phủ nhận, như thể không muốn tin vào sự thật trước mắt chút nào.

"Ừm, bọn tôi cũng đều là người đã có người yêu hết rồi. Bọn tôi cũng đã nghĩ là rồi sẽ có một ngày hai đứa em sẽ đến với nhau thôi..."

Kyle vỗ vai tôi và lên tiếng. Ánh mắt anh ta nhìn tôi như thể nhìn một người đáng thương, nhưng khóe miệng lại không giấu nổi nụ cười.

"Hôm qua hai đứa còn bảo nhau rằng sẽ không thèm nhìn mặt nhau cho đến tận hôm qua cơ...! Chuyện ở đời đúng là chẳng ai lường trước được nhỉ!"

Có chuyện đó xảy ra luôn à. Vì có ngày nào mà tôi và cô ấy chẳng móc mỉa nhau đâu nên tôi cũng đã không thèm nhớ nữa.

Ấn tượng đầu tiên của tôi về Victoria là vô cùng tệ, và kể từ lúc đó trở đi, những lời chế giễu và mắng nhiếc lẫn nhau cứ diễn ra không biết bao giờ mới chịu dừng lại.

"Không, tôi lại nghĩ hai người họ đang nói dối."

Khoảnh khắc đó, một người nữa đứng dậy khỏi chỗ ngồi.

Một người phụ nữ với mái tóc và đôi mắt màu cam, trên đầu có đôi tai gấu. Cô ấy là Anima Silverbroom, người mang danh hiệu cao quý là Tinh Linh Thuật Sư.

"Tôi thân với Victoria đến mức nào anh có biết không. Cô ấy chửi anh ghét anh đến mức nào anh nhận ra không?"

Cô ấy nghiến răng ken két, tỏ vẻ nghi ngờ mối quan hệ của hai chúng tôi. Họ là hai người phụ nữ duy nhất trong đội, nên việc họ thân thiết với nhau là điều đương nhiên sẽ xảy ra.

Khác với tôi, kẻ ngày nào cũng coi rượu và thuốc lá như bạn chí cốt, Thánh nữ vốn đã có một cuộc sống khổ hạnh, nên việc cô ấy chửi tôi là điều hoàn toàn dễ hiểu.

“....”

Trong tình huống đó, tôi đã chọn cách im lặng. Tôi chẳng thích Victoria chút nào, thậm chí còn thấy thương hại cho cô ấy.

Con đường chúng tôi đã và đang đi quá khác biệt, và dường như cả hai đều có những vết thương trong lòng khó mà có thể thấu hiểu nhau.

"Không phải là nói dối đâu, Anima. Tôi và ngài Astal đã trở thành người yêu kể từ hôm nay...."

"...Vậy thì, ai là người đã tỏ tình trước? Tôi đếm sẽ một, hai, đến ba rồi cả hai cùng nói xem. Nếu ai trả lời mà khác với người kia thì tôi biết là đang nói dối đấy."

"Cái, cái đó thì...."

Victoria tỏ ra bối rối trước sự truy hỏi của Anima. Cô ấy nhìn tôi với ánh mắt bối rối, không biết phải giải quyết tình huống này như thế nào.

『Trời ơi mình phải làm gì bây giờ đây? Mình không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này luôn ấy.... Không được, mình vừa mới khó khăn viện cớ hợp đồng hẹn hò chỉ để có thể gần gũi anh với ấy hơn, nếu cứ tiếp tục thế này thì hai tụi mình sẽ bị chia cắt mất....』

Tiếng lòng vang lên đối diện với tâm trạng của Victoria một cách ồn ào. Chỉ có tôi nghe thấy tiếng lòng cô ấy mà thôi, ngay cả khi đứng trước mặt những người khác.

『Giờ mình nói mình là người tỏ tình trước được không ta.... Hay là nói ngài Astal đã tỏ tình mình trước....』

Có vẻ như đây không phải là một loại ma pháp hay lời nguyền gì đó. Nếu có chuyện đó xảy ra thì tôi đã có thể nghe thấy tiếng lòng của tất cả mọi người ở đây rồi.

『Thật ra là mình muốn nói rằng ngài Astal đã tỏ tình với mình hơn.... Nhưng cứ tự tiện như vậy thì có lẽ tụi mình sẽ nói khác nhau mất thôi. Dù gì đi nữa anh ấy là là một người khá cứng đầu mà.』

Victoria đang âm thầm suy nghĩ trong lòng, không định cho tôi biết gì cả.

"Một...."

Nhìn thấy cô ấy đang cố gắng suy nghĩ cho tôi đến tận những phút giây cuối cùng, bỗng dưng có một cảm xúc gì đó sâu sắc đang dâng lên trong lòng tôi.

"Hai..."

Là một người đàn ông con trai, lòng tự trọng của tôi không cho phép tôi do dự về điều gì cả. Dù chỉ là thông qua hợp đồng hẹn hò đi chăng nữa.

『Aa, ngài Astal?! Sao đột nhiên lúc này lại đan tay nhau lại làm gì chứ...?』

Tôi đọc được suy nghĩ của Victoria, rằng cô ấy sẽ nói tôi là người tỏ tình trước. Trong khoảnh khắc đó, tôi quyết định nắm chặt tay cô ấy.

"...Ba!"

"Tôi là người tỏ tình trước."

"Ngài Astal đã tỏ tình với tôi."

Nhờ vậy, ngay khi Anima vừa dứt lời hô, tôi và Victoria đã có thể đồng thanh trả lời.

=================================

Bình luận (17)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

17 Bình luận

Nahh, tsun quá, mong mấy chap nữa thành dâm dâm cô nương cả suy nghĩ lẫn hành động thì hay, hiện tại thì nội dung chưa quá xuất sắc nhưng cái bìa gánh còng cả lưng
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Từ từ rồi quả cũng chín
Xem thêm
Xem thêm 9 trả lời
Gặm đường thay cơm rồi
Xem thêm
ừm hứm , mong những chap tiếp theo sẽ ngọt , TFNC
Xem thêm