• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

[WN] Sau khi trở thành quản lý, tôi lại có nhiều bạn gái hơn

Chương 04: Khi say xỉn tôi đã thấy nó

4 Bình luận - Độ dài: 1,702 từ - Cập nhật:

"Hử? Lạ thật… không… vào được…"

“Không được đâu, Shindou-san. Lỗ đó không phải để nhét vào đâu."

"Tatsuya, hình như tớ cũng có bầu rồi."

….

….Đây không phải là một cuộc trò chuyện đen tối gì đâu.

Tatsuya và mọi người chỉ đang chơi trò chơi một cách vô cùng lành mạnh. Hơn nữa, đây còn là vì "thành tích hoạt động" để thành lập câu lạc bộ.

"Aaa, Endou-kun, đừng có raaaaa trước cô như thế chứ!"

Người vừa thở ra câu đó lại chính là vị giáo viên cố vấn quan trọng.

(...Negishi-sensei, cô cố tình nói thế phải không?)

Tatsuya không hỏi thẳng vì nói ra thì thật là vô duyên, nhưng cô giáo này lại cứ liên tục tung ra những câu đùa cợt kiểu học sinh cấp hai trong lúc đang chơi trò chơi. Những câu đùa như thế, khi được một cô giáo xinh đẹp nói ra, lại mang một sức tàn phá ở cấp độ bom nguyên tử, khiến cho người khác có phòng ngự cũng như không. Tatsuya, khi còn là một cậu trai tân cấp hai, đã bao lần phải khổ sở vì chuyện này…

Giờ đây, khi Tatsuya đã trưởng thành hơn theo nhiều nghĩa, cậu có thể phớt lờ những câu nói ấy một cách dễ dàng.

Cứ như vậy, trò chơi tiếp tục, và cuối cùng cũng kết thúc.

"Kết quả cuối cùng …. người đứng đầu là Negishi-sensei… mà này, cô nên tự kiềm chế một chút đi chứ, cô là cố vấn cơ mà!"

“Haha, không hiểu sao hôm nay vòng quay của cô may mắn ghê!”

Mọi người đều chơi rất vui vẻ, nên Tatsuya cũng không thực sự có gì phàn nàn.

"Dù sao thì, với thành tích hoạt động này, câu lạc bộ tabletop chắc chắn sẽ được phê duyệt….…Vậy nên, tuy hơi sớm, nhưng chúng ta hãy nâng ly chúc mừng việc thành lập câu lạc bộ nào!", nói rồi, Negishi-sensei lấy ra mấy lon cocktail từ tủ lạnh.

“Bia thì chắc không hợp với độ tuổi các em đâu, nên cô lựa mấy loại cocktail ngọt này đây.”

“Cô ơi! Rượu chè là không được đâu!”, Megumi vội vàng can ngăn.

"Thôi nào, hãy tuân lệnh người chiến thắng đi."

"A, đây là đồ không cồn."

Yoko nhìn vào nhãn lon cocktail được nhận từ cô giáo đang cười.

Tatsuya cũng nhìn nhãn lon nước mình nhận được, cậu có thể thấy rõ dòng chữ "Cồn 0.00%."

“Thật là ….”

"Đừng làm tụi em giật mình chứ. Nhưng mà, hình như thứ này người chưa đủ tuổi cũng không được uống thì phải?”

Lớp trưởng Megumi đặt nghi vấn, còn Negishi-sensei thì bĩu môi.

"Không bán cho trẻ vị thành niên, nhưng uống cũng không sao đâu. Cả về mặt pháp lý lẫn sức khỏe. Vì vậy, đừng có nói mấy lời cứng nhắc đó nữa!"

Và cứ thế, một bữa tiệc rượu (?) ép buộc đã bắt đầu.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

"…Không cồn… đúng không?"

"…Cùng loại với tụi mình nhỉ."

"Dưới 1% thì có tính là có cồn không nhỉ?"

"Cái loại 0.00% này có thực sự là không có cồn đúng không nhỉ?"

"Đúng vậy nhỉ…"

"Ehehe, Yoko-chan dễ thương quáàà~"

"Ấy, đừng có nhìn, cứu… á, chỗ đó, đừng…"

Negishi-sensei đang quấn lấy Yoko, nhìn thế nào cũng thấy cô ấy đang say quắc cần câu rồi. Thậm chí, trạng thái của cô còn hiện rõ ràng là "Tình trạng: Say rượu."

Tatsuya kiểm tra lại lon đồ uống lấy từ tay sensei.

"Cồn 0.00%", kể cả nếu có 0.009% cồn, thì một lon cũng không thể khiến ai say được.

"Hiệu ứng giả dược à?", Megumi lẩm bẩm.

Khi được hỏi đó là gì, cô giải thích rằng cơ thể hoặc não bộ có thể nhầm tưởng đã uống cồn do hương vị và mùi giống rượu, dẫn đến trạng thái giống như đang say.

"À, vậy ra bọn mình không uống rượu bao giờ nên vẫn bình thường, còn sensei thì lại say bí tỉ à?"

Trong lúc chúng tôi đang nói chuyện, thì đồng phục của Yoko đã dần bị cởi ra rồi.

(Hay là nên dừng lại nhỉ?)

Ngay khi Tatsuya vừa nghĩ vậy…

"Hử? Trên đầu có gì…"

"Á, không được! Đừng có cởi…"

Nhưng Negishi-sensei đã tháo đôi bím tóc của Yoko, để lộ ra cặp sừng nhỏ.

"…Hửm?”

(A, trạng thái say rượu biến mất rồi.)

Có vẻ như ngay khi nhìn thấy cặp sừng, Negishi-sensei liền tỉnh táo trở lại. Thực ra thì, trên đầu Yoko có một cặp sừng nhỏ, thường được giấu dưới hai bím tóc dày.

"Ừm, cái này, là, là…", Yoko hoảng loạn, khuôn mặt như sắp khóc đến nơi rồi.

Tatsuya liếc nhìn Megumi, cô ấy cũng đang cô cùng lúng túng.

(À, nhân tiện, mình quên nhắc đến việc cô ấy là ma cà rồng rồi.)

Vì bị Negishi-sensei – người đã nghĩ rằng mình là "con người bình thường", nhìn thấy cặp sừng, Yoko hẳn đang rất hoảng sợ. Còn Tatsuya đã biết từ trước rằng  Negishi-sensei là ma cà rồng, và với kinh nghiệm những lần tiếp xúc trước đây cùng trường hợp của Megumi và Yoko, cậu không coi đó là một chuyện nguy hiểm.

Thậm chí, cậu còn táo bạo nghĩ rằng nếu cô ấy mà trở thành bạn gái mình thì thật tuyệt biết mấy.

Vì vậy, với tâm trạng thoải mái, Tatsuya lên tiếng.

"Negishi-sensei, cô có thể giữ bí mật về Yoko được không? Đổi lại, cô có thể hút máu em… miễn là không làm em thiếu máu."

Vì trước đây đã từng bị liếm máu, Tatsuya cho rằng bị hút máu không đồng nghĩa với việc trở thành ma cà rồng.

Chuyện đó đúng, nhưng Tatsuya đâu thể ngờ được ý nghĩa ẩn sau câu nói của mình.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

"Cô có thể hút máu em…."

Kanae sững người lại khi nghe câu nói đó.

Đối với ma cà rồng, điều đó tương đương với một lời tỏ tình. Được người mà mình vốn đã có cảm tình nói những lời đó, làm sao mà không vui cho được?

Nhưng câu nói ấy cũng đồng thời cho thấy cậu biết cô là ma cà rồng.

"Tại sao… em biết?", cô vô thức thốt lên.

(Có phải vì mình đã liếm máu từ ngón tay cậu ấy không? Không thể nào, chỉ vì thế thôi sao?)

"Em có khả năng nhìn thấy trạng thái”, Tatsuya nói.

Một khả năng như trong webnovel ư? Thật sao?

Nhưng có lẽ là đúng là thật. Có thể rằng cậu chỉ đang ví von khả năng thu thập thông tin của mình, nhưng Kanae cho rằng hai việc đó cũng chẳng có nhiều khác biệt.

"Được thôi. Nếu bị lộ ra, cô cũng sẽ gặp rắc rối."

Nghe vậy, cả ba đứa học sinh đều thở phào nhẹ nhõm.

"Nhưng mà, nói ‘cô có thể hút máu em’ một cách dễ dàng thế là không được đâu. Chuyện đó giống như một lời cầu hôn đấy. Em đang hẹn hò với Shindou-san, đúng không? Cô rất vui, nhưng như thế thì có lỗi với em ấy lắm."

Kanae đoán rằng Tatsuya đang hẹn hò với một trong hai người, Megumi hoặc Yoko, và cô cho rằng người đó chính là Yoko.

"Thực ra, anh ấy đang hẹn hò với cả em và Yoko-chan. Nếu cô không phiền, Negishi-sensei, cô có muốn trở thành người yêu của Tatsuya không?"

Người vừa lên tiếng chính là Megumi, cô bé lớp trưởng vốn luôn nghiêm túc mà giờ lại nói lên một chuyện không thể tin nổi. Đôi mắt sau cặp kính thường lấp lánh ánh sáng của tri thức, giờ đây lại mang một vẻ quyến rũ đầy mê hoặc.

Nghĩ lại thì, trước đây Tatsuya từng tra cứu về succubus trong thư viện, chắc hẳn lúc đó cậu đang tìm hiểu về cô ấy.

Nhưng vấn đề bây giờ là câu nói của Megumi. Cô ấy đã rủ rê Kanae trở thành bạn gái của Tatsuya.

Thành thật mà nói, Kanae không ghét điều đó. Ngược lại, cô thực sự rất vui là đằng khác. Cảnh tượng tri sâm trước đây giờ sắp thành hiện thực rồi.

Chàng trai này chắc chắn sẽ chấp nhận mọi sở thích của cô.

Kanae tin chắc như vậy.

Và cô quyết định chấp nhận lời mời.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

"Về đến nhà rồi~"

Việc đi lại có chút khó khăn, nên mất thêm thời gian để về đến nhà.

Như thường lệ, Kanae cởi quần áo, chuẩn bị tắm rửa.

…..Quần lót thì đã tặng cho Tatsuya rồi. Không, đúng hơn là bị ép phải cho đi. Chịu một áp lực kỳ lạ từ Megumi và Yoko, nên cuối cùng cô phải về nhà trong tình trạng không mặc quần lót.

Cô bỏ quần áo vào máy giặt, bước vào phòng tắm… rồi lại lập tức đi ra ngoài.

Hôm nay, Kanae quyết định không tắm mà đi ngủ luôn. Cô muốn giữ mùi hương của cậu trên người càng lâu càng tốt.

Đúng rồi, phải sớm mời Tatsuya đến nhà thôi.

Nếu lấy lý do bàn về hoạt động của câu lạc bộ, thì việc gọi Tatsuya – chủ tịch câu lạc bộ – đến nhà cũng không phải chuyện gì quá bất thường.

Và rồi để cậu ấy thấy cuộc sống lười biếng của cô.

Liệu cậu ấy sẽ thất vọng? Hay sẽ mắng cô?

Chỉ nghĩ đến thôi cũng thấy kích thích rồi.

Nghĩ vậy, Kanae bắt đầu chuẩn bị bữa tối.

Tất nhiên, trong chiếc tạp dề trần rồi….

Cô biết, không lâu nữa, Tatsuya sẽ được chiêm ngưỡng cảnh tượng này thôi.

                   

                      

                        

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Lời tác giả:

Hết chương về cô giáo rồi.

Tuần sau tiếp tục nhé?

Sớm nhất là vậy.

Không có bản thảo dự trữ nào, cốt truyện cũng chỉ mơ hồ, lại còn viết chậm nữa, nhưng tôi sẽ cố không để các bạn đợi lâu!

~~~~~~~~~~

Nhân tiện, việc say khi uống đồ không cồn là trải nghiệm có thật của tôi.

Không hiểu sao lại say thế nhỉ…

Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

TRANS
Tfnc
Xem thêm
TRANS
Tfnc
Xem thêm
Khô:))))))))
Xem thêm