Tóm tắt
Tôi đã ở đây bao lâu? tôi không thể nhớ một điều gì. Trong tình huống khốn cùng này, tôi như thường lệ ngước mắt nhìn lên bầu trời, một bầu trời mà mặt trời to lớn, vĩ đại được bao phủ trong sự phù phiếm. Ánh nắng nhẹ nhàng bao trùm tất cả. Thật là một phước lành cho thế giới vì bầu trời vẫn trong xanh. Đối với ngày mai cũng vậy, và tất cả những ngày sắp tới, tôi sẽ tiếp tục cầu nguyện cho sự bình yên. Để xoa dịu cho những người đã mất, với sự tuyệt vọng, tôi vẫn tiếp tục cầu nguyện.
Và rồi, vào ngày giá lạnh, buồn bã, vô hồn, trì trệ, mưa phùn, ... chúng tôi đã chết. Hoặc ít nhất tôi nghĩ vậy...
-
22/04/2025
7 Bình luận
đào ác thế