THE PRINCESS IN THE GAME RETURNS TO NORMAL
Chương 03 Thế giới này... đúng là điên rồi! (03)
3 Bình luận - Độ dài: 1,965 từ - Cập nhật:
*Lydia tỉnh giấc.*
"..."
Nàng ngồi bật dậy.
*Không gian thư phòng tối om.*
Đây là căn phòng trong dinh thự nơi hai chị em song sinh từng sống.
Ánh nến rẻ tiền chập chờn trên bàn viết, những cuốn sách cũ kỹ xếp không đều trên giá. So với thư viện hoàng gia Gallia hay thư viện thành phố trong ký ức "Lee Daeyun", nơi này thật thảm hại.
Nhưng với hai anh em, đây là không gian đầy úp kỷ niệm.
"Lydia, hôm nay đọc sách gì?"
"Lịch sử Vương quốc Gallia ạ."
"Không thể tin em mới 5 tuổi... Thỉnh thoảng anh vẫn nghĩ, Lydia thật..."
"..."
Lydia lướt tay trên mặt bàn góc phòng.
Cảm giác thô ráp hiện rõ mồn một.
‘...Chỉ là giấc mơ thôi.’
Nàng lập tức nhận ra đây là lucid dream.
Bởi mới vài phút trước, nàng còn ở ký túc xá học viện.
"..."
Đêm đầu tiên sau chuyến hành trình kéo dài một tuần, nàng và Mirian vừa dọn dẹp xong phòng ký túc được phân. Không thể nào nàng đột ngột trở về dinh thự ở kinh thành được.
Hơn nữa, đây không phải lần đầu nàng mơ thấy cảnh này.
‘...Dù sao cũng chỉ là giấc mơ, tranh thủ xem lại ký ức vậy.’
Lydia rút một cuốn sách cũ từ giá. Trong đó ghi chép ký ức sống động của "Lý Đại Vân" bằng tiếng Hàn.
Nàng lật từng trang chậm rãi.
"-Arti, đứa con nông dân nghèo vùng quê Gallia tròn 18 tuổi. Một ngày nọ, cậu nhận được thư giới thiệu nhập học Học viện Arhen. Đó là..."
Lật giở...
Lật giở...
Lydia bình thản đọc lại phần mô tả lễ nhập học trong "Biên niên sử Dũng sĩ Thánh kiếm".
"..."
Kể từ khi tái sinh làm Công chúa Lydia,
mỗi lần không gian này xuất hiện trong mơ, nàng đều nghiền ngẫm nguyên tác để không bỏ sót sự kiện quan trọng.
‘...18 năm sống kiếp này, không lo quên cốt truyện gốc. Chỉ tiếc mỗi việc chỉ lưu lại văn bản, đôi khi suýt bỏ lỡ manh mối ngoài đời thực.’
Nghĩ vậy,
nàng gập sách lại.
Cạch!
Cuốn sách cũ kỹ bụi bay mù mịt chỉ vì động tác đóng sách, khiến nàng ho sặc sụa.
"Khụ khụ..."
‘...Có cần phải chân thực đến thế này không ?’
Lydia phẩy tay vài cái rồi đặt sách về chỗ cũ.
"..."
Nàng nhìn quanh lần nữa.
Những cuốn sách trong "Thư phòng Ký ức" này chỉ chứa ký ức của "Lee Daeyun". Khác với ký ức "Công chúa Lydia" tồn tại trong tâm trí nàng.
*...Kỳ lạ thật. Tại sao không gian mộng này chỉ lưu giữ hoàn hảo ký ức " Lee Daeyun "?*
Như có ai đó nhắc nhở: "Đừng quên những ký ức quan trọng này."
"Kỳ quặc."
Đôi lúc Lydia nghi ngờ bản thân.
‘Phải chăng ta chỉ là kẻ điên, từ lúc lọt lòng đã ảo tưởng mình từng là " Lee Daeyun"?’
‘...Nhưng giờ đã tới bước này, suy nghĩ đó thật vô nghĩa.’
Suốt 18 năm qua,
cách nói năng, quan niệm sống, thậm chí tác phong của nàng đều thay đổi khi sống kiếp công chúa.
Chỉ có một thứ vẫn cháy rực như ngọn lửa khởi nguyên -
ý chí không để cái thế giới thối nát này định đoạt số phận.
Điều mà 'công chúa bù nhìn' trong nguyên tác chẳng bao giờ dám mơ tới."
Và thế là,Lydia vẫn một lòng tin vào chính mình.
Rằng nàng chính là hiện thân của - Lee Daeyun
một linh hồn tái sinh không chịu khuất phục."
"Đời ta không phải khúc mới - chỉ là chương tiếp theo của cuốn tiểu thuyết chưa từng kết thúc mà thôi."
Vừa nghĩ tới đó, ánh nến trong thư phòng bỗng chập chờn rồi tắt hẳn.
Đã đến lúc tỉnh giấc.
---
**Khuôn viên Học viện Arhen.**
Dù rộng tới mức cưỡi ngựa cũng phải mất nhiều thời gian mới đi hết, tiếng nói cười của hàng ngàn tân sinh viên vẫn vang khắp nơi.
Hôm nay là lễ nhập học.
Những thiếu niên 18 tuổi đến từ ba quốc gia phía nam - Vương quốc Gallia, Cộng hòa Arcana và Thần quốc - tụ họp nơi đây để bắt đầu cuộc sống mới.
Giữa trăm bộ đồng phục giống nhau, họ tìm những gương mặt quen thuộc.
"Jacob! Ở đây này!"
"Lâu quá không gặp - từ sau giải đấu thương thuật."
"Leda, em khỏe không?"
"Dạ nhờ ơn chị."
Nhưng ẩn sau bầu không khí đó là những căng thẳng ngầm.
*"Ê, mày đi đâu? Khu vực đó dành cho phe quý tộc. Mày thuộc phe cải cách mà."
"Xin lỗi! Tôi nhầm khu vực..."
"Tỉnh táo lại đi. Nơi này cũng chỉ là xã hội quý tộc Gallia thu nhỏ thôi."
"Tôi sẽ ghi nhớ."
"Nhân tiện, Công chúa Vàng Kim đâu nhỉ? Nghe nói năm nay nhập học mà?."
"T-Tôi không rõ..."
"Đồ vô dụng!"
"..."
Các tân sinh viên đã hình thành phe phái - không chỉ vì tình bạn, mà còn vì mục đích chính trị.
Vương quốc, Cộng hòa, Thần quốc.
*Phe quý tộc* và *phe cải cách*.
*Đảng nghị viện* và *phe Hồng y*...
Ngay từ ngày đầu, họ đã chia bè kết phái.
"Khỉ thật, lũ nhà quê phe cải cách. Thô lỗ!"
"Con cái bọn dị giáo bị khai trừ..."
"Hả! Bọn cuồng tín vừa liếc học sinh Cộng hòa à?"
Dù Học viện Arhen được thành lập với tôn chỉ *trung lập* - nhằm đoàn kết các nước phương Nam trước sự đe dọa từ đế quốc phương Bắc - lý tưởng đó dường như đã phai nhạt.
Bỗng dưng vang lên tiếng bước chân.
Cạch cạch.
Âm thanh trong trẻo khiến mọi người không khỏi ngoái nhìn.
Những ánh mắt vốn đang dò xét nhau giờ đổ dồn về một hướng.
Và một khi đã nhìn, không thể rời đi.
"..."
"..."
"..."
Quý phái.
Mái tóc vàng óng ánh dưới nắng xuân. Đôi mắt xanh lấp lánh khi nàng bước đi uyển chuyển.
Người con gái ấy không gì khác hơn là *quý tộc đích thực*.
Các sinh viên lập tức nhận ra.
‘Chính là cô ấy! Người mà...!’
‘Công chúa Vàng Kim!’
Những ánh nhìn nghi kỵ giờ chứa đầy cảm xúc lẫn lộn - ham muốn, tò mò, ghen tị - tất cả hội tụ về phía nàng.
Giữa tâm điểm ấy, Lydia tỏa sáng như mặt trời.
Đúng lúc nhiều người định tiến lại gần, những tinh thể lam bố trí quanh khuôn viên bừng sáng, vang lên giọng nói trong trẻo:
**[Lễ nhập học sắp bắt đầu. Toàn thể tân sinh viên Học viện Arhen vui lòng ổn định trật tự và về chỗ ngồi được chỉ định.]**
Buổi lễ chính thức khai mạc.
Ánh mắt Lydia vẫn bình thản như không.
---
*Maeve*, nữ kỵ sĩ tập sự của Đoàn Kỵ sĩ Hoàng gia Gallia, gật đầu hài lòng. Cô cảm thấy tự hào trước khí phách bất khuất của Công chúa Vàng Kim.
‘Đúng là hoàng tộc Gallia. Dưới hàng ngàn ánh nhìn vẫn không hề nao núng.’
Liếc nhìn đám đông sinh viên, cô thầm nghĩ:
‘...Không thấy ai có vẻ đủ mạnh để thách đấu. Ngay cả lũ kỵ sĩ tập sự cũng kém cỏi hơn mình.’
Aria - vị Thánh Nữ đại diện cho Thần Quốc - để mái tóc bạc bồng bềnh trong làn gió xuân. Đôi mắt màu bạc của nàng run nhẹ theo dòng suy tưởng
‘Khí thế thật kinh người! Giống như cảm giác khi tiếp nhận thánh lực... Dù giờ đã mờ nhạt, nhưng ta chắc chắn đã cảm nhận được. Đúng là bậc quân vương phi phàm.’
‘Phải chăng tất cả hoàng tộc Gallia đều có khí chất như vậy?’
Trong khi đó, *Morgana* thuộc gia tộc pháp sư Driach danh giá của Cộng hòa Arcana - bị xem như *gánh nặng* vì là nữ nhi - Cô cắn chặt môi. Mái tóc đỏ rực hòa cùng nét cười chua chát.
‘...Gớm thật. Dáng vẻ kiêu ngạo kia, ánh mắt coi thường người khác ấy. Giá như không phải gặp lại nữa.’
Dù sao cũng không quan trọng.
Cô đến đây chỉ để hoàn thành nghĩa vụ với Công hội Luyện kim. Cô không hứng thú với màn tranh quyền đoạt vị của bọn quý tộc.
‘Chỉ cần chứng minh năng lực pháp sư và luyện kim ở đây... Ta sẽ thoát khỏi cái mác "gánh nặng"!’
Lydia khẽ mỉm cười.
Với khả năng cảm nhận tinh tế, nàng từ từ quan sát các nữ chính.
‘Toàn bộ đều tề tựu, lại còn rất có tiềm năng. Không có sai lệch so với nguyên tác - hoàn hảo.’
Maeve.
Aria.
Morgana.
Tất cả đều hiện diện, tỏa ra khí chất ưu tú.
Nàng từng lo lắng bối cảnh game biến đổi sẽ ảnh hưởng tài năng hoặc hành trạng của họ, nhưng giờ đã yên tâm.
‘Và quan trọng nhất - nhân vật chính Arti...’
"..."
Chàng trai tóc nâu vai rộng đang há hốc mồm nhìn quanh, mọi cử chỉ đều lộ rõ xuất thân bình dân.
Thành thật mà nói...
Nhìn tận mắt chứ không phải qua đồ họa pixel,
hắn ta trông *ngu ngốc thật*.
‘...Nhưng không thể phủ nhận hắn chính là "Dũng sĩ Thánh kiếm".’
Thánh kiếm là một trong số ít lực lượng có thể tẩy trừ ảnh hưởng của U Minh Giới (Dark realm). Vì vậy, dù có ngu ngốc cũng có thể đào tạo được.
‘...Chỉ có điều có vẻ còn ngu hơn ta tưởng.’
Arti tròn mắt nhìn quanh như thỏ đế, hoàn toàn không nghe thấy những lời xì xào:
"Thằng nhà quê này vào học viện bằng cách nào vậy?"
"Hay là tình nhân của quý tộc nào đó?"
Bản thân Arti cũng không tin nổi mình có mặt ở đây.
"Rốt cuộc ai đã gửi thư mời nhỉ...?"
Cậu ta háo hức mà nghĩ:
"Mình sẽ được học những gì ở nơi tuyệt vời này?"
---
*Jacques Baltar* , Một lão tướng caohơn 2 mét, từng là anh hùng của Gallia trong *Cuộc xâm lược phương Bắc* hai thập kỷ trước. Giờ đây, ông trở thành huấn luyện viên chiến đấu tại Học viện Arhen.
Đứng trước đám tân sinh viên, ông gầm lên:
"Lũ sâu bọ thối tha! Các ngươi chết chắc rồi! Bởi vì trong giờ kiếm thuật này, địa vị và tài sản do cha mẹ ban cho chẳng có giá trị mẹ gì hết!"
"...?!"
"...?!"
"...?!"
Ông chỉ tay về khu rừng rậm âm u bên rìa học viện.
"Chạy xuyên qua khu rừng đó, các ngươi sẽ thấy một lá cờ duy nhất cắm trên tảng đá! Mang nó về! Bắt đầu!"
“Mỗi đội chỉ một lá cờ? Kẻ nào không đoạt được thì làm sao đây !?"
"Câm miệng! Quân lệnh như sơn, nào phải chỗ cho ngươi bàn cãi!"
"Tiểu nhân xin tội!"
"Đồ vô dụng! Chút nghi hoặc nhỏ nhoi cũng không dám đứng ra bảo vệ!"
Jacques tuyên bố lạnh lùng:
"29 kẻ thua cuộc sẽ trải qua ba ngày huấn luyện địa ngục! CHẠY ĐI!"
Đám tân sinh viên cuống cuồng lao đi.
Ngay cả khi chạy, họ vẫn liếc nhìn người con gái ở phía sau - Công chúa Vàng Kim trong bộ đồ tập của học viện.
"Liệu Hoàng nữ điện hạ có ổn không...?"
Arti và Maeve cũng lo lắng nhìn nàng trước khi bắt đầu chạy.
Nhưng Lydia vẫn bình thản giữa hỗn loạn.
"...Bắt đầu rồi”


3 Bình luận