Trận chiến ấy, dù không chính thức, nhưng dường như đã đi vào huyền thoại.
Một chàng trai với mái tóc và đôi mắt đen tên Kaito đột ngột xuất hiện trước ngai vàng và đòi thách đấu với Agnes, người được coi là tồn tại mạnh nhất.
Lời đề nghị ấy đã khiến Gaina, quốc vương đương nhiệm và cũng là cha của Agnes, phải bật cười chế nhạo, và các cận thận khác cũng vậy.
(Dù có lý do gì đi chăng nữa … nhưng mà, ngay lập tức đã chọn lấy cái chết sao?)
Agnes liền đồng ý với lời thách đấu của Kaito, và trận chiến chính thức bắt đầu.
Tuy nhiên, trận chiến ấy đã vượt xa dự đoán của tất cả những người có mặt ở đó - bởi vì Agnes đã bị đánh bại chỉ trong vẻn vẹn có mười giây.
Cô ấy, người tung hoành trên chiến trường với thanh kiếm trên tay, hủy diệt mọi thứ cản đường bằng phép thuật áp đảo của mình, quả thực là một thứ vũ khí tối thượng mạnh mẽ nhất… Cùng với tính cách hiếu chiến, cô còn được biết đến với danh xưng 『Công chúa tàn bạo』.
Ấy vậy mà cô lại bại trận trước một kẻ chẳng biết từ đâu hiện ra.
(Ta đang chứng kiến chuyện gì thế này…? Agnes mà lại thua sao…?)
Không chỉ có quốc vương Gaina, tất cả mọi người đều không thể tin vào cảnh tượng trước mắt mình. Những cận thần trung thành luôn dành cho Agnes sự kính trọng, sợ hãi… và cả lòng yêu mến. Chính vì vậy mà sự thất bại của cô là điều không thể nào chấp nhận được.
Nhưng thực tế là cô đã bị đánh bật vũ khí, miệng thì bị bịt lại không cho niệm phép, cuối cùng bị đẩy ngã xuống đất, hoàn toàn bị vô hiệu hóa – một thất bại toàn tập của công chúa Agnes.
(Thằng nhóc này … có thể dễ dàng hạ gục Agnes như vậy, rốt cuộc cậu ta là ai?)
Trận chiến chỉ kéo dài vẻn vẹn có mười giây đã khiến mọi người thấy được sức mạnh đáng kinh ngạc của Kaito.
Tốc độ lao đến đối phương chỉ trong một cái chớp mắt, sức mạnh đủ để đánh bật được lưỡi kiếm, thậm chí không hề do dự khi tiếp xúc cơ thể với công chúa của một vương quốc. Và sự cuối cùng là sự điềm tĩnh đến mức chẳng thèm liếc nhìn xung quanh dù cho lính gác đã rút vũ khí vì lo lắng cho Agnes.
Tất cả những yếu tố đó đã làm tăng thêm vẻ đáng sợ và sự cảnh giác khi đối diện với Kaito.
(Tên nhóc này … nguy hiểm quá.)
Lúc này, không ai còn quan tâm chuyện gì đã xảy ra với Kaito nữa.
Dù cho cậu có là ai, việc đả bại được công chúa Agnes, người mạnh nhất vương quốc … cũng đồng nghĩa với việc không ai có thể địch lại cậu.
Phải làm gì bây giờ … Làm thế nào để có thể đàm phán với cậu ta được?
Trong lúc đức vua Gaina còn đang trăn trở, thì công chúa Agnes bỗng cất tiếng, làm gián đoạn suy nghĩ của ông.
“Chàng … em đã quyết định rồi … hãy trở thành chồng của em nhé!”
Cái gì cơ …? Con gái ta đang nói cái gì thế kia?
“Không được … Ta tuyệt đối không thể gả con gái như thế được”, Gaina – một người cha nuông chiều con quá mức, nghĩ thầm trong lòng như vậy, rồi trừng mắt nhìn Kaito như thể muốn ăn tươi nuốt sống cậu. Nếu cậu ta dám gật đầu, ông sẽ xử tử cậu ngay tức khắc!
“Eh? … không…”
Cái gì!? Sao nhà ngươi dám từ chối lời cầu hôn của con gái ta hả thằng nhóc kiaaaaaaaaaa!!! [note71594]
… Dù sao thì, sự việc lần này quả thực quá lớn để một vị vua có thể giữ được bình tĩnh.
Ừ thì … có lẽ là khoảng chín mươi phần trăm là do hiểu lầm, hay nói cho đúng hơn thì đây là một đánh giá mà bản thân Kaito không hề mong muốn, nhưng thời gian không thể quay ngược lại được, nên đành chịu thôi!
▼∇
“Mọi chuyện hóa ra lại là như vậy.”
“ …Vâng.”
Tôi được phép về chưa vậy?
Không biết tôi đã muốn thốt ra câu đó bao nhiêu lần rồi… Nhưng dù sao thì, chắc là tôi đã giữ lại được cái mạng của mình rồi, phải không?
(Haa … mệt mỏi quá đi mất.)
Trận chiến quyết định số phận của tôi, cuối cùng cũng kết thúc với chiến thắng tạm thời thuộc về tôi.
『Ten Limit Burst』... Quả nhiên, dù chỉ trong có mười giây, nhưng sức mạnh khiến tôi trở nên bất bại trước bất kỳ đối thủ nào thực sự đáng kinh ngạc.
Tuy nhiên, dù đã suy đi tính lại bao nhiêu lần, việc chỉ có thể trở nên mạnh nhất mỗi mười giây trong vài ngày là một kỹ năng thực sự rất khó sử dụng.
Vì thứ sức mạnh này chỉ có giới hạn thời gian nên tôi chẳng thể chứng minh được sức mạnh của nó. Hơn nữa, phần lớn thời gian nó chẳng giúp ích được gì, nên tôi chưa bao giờ kể cho ai về kỹ năng này cả.
“Có chuyện gì sao? Trông chàng có vẻ bất an quá.”
“ …Ừ thì, tất nhiên là tôi đang lo lắng rồi.”
“Tại sao lại thế?”
“ … Tôi có thể hỏi ngược lại được không? Tôi chỉ là một thường dân, vậy thì tại sao tôi lại đang ở trong phòng riêng của công chúa thế này?”
Tôi hỏi với vẻ mặt như thể đó là chuyện hiển nhiên.
Sau trận chiến, tôi được đưa đến phòng riêng của công chúa Agnes, nhưng mọi thứ diễn ra nhanh quá!
Trong lúc bị cô ấy sốt ruột kéo tay lôi đi, ánh mắt của quốc vương Gaina thì đáng sợ đến mức … Dù sao thì, tôi đã được mời vào phòng và giờ thì đang uống trà với công chúa Agnes.
“Sao chàng lại ở trong phòng em ư? Bởi vì em đã mời chàng mà. Có gì lạ khi mời chồng tương lai vào phòng của mình chứ?”
“... Chồng tương lai là sao?”, đây là lần thứ hai cô ấy nhắc đến chuyện vợ chồng rồi.
Công chúa Agnes tao nhã đặt tách trà đang uống xuống, bắt chéo chân đầy quyến rũ rồi nói tiếp.
“Từ trước đến nay em chưa bao giờ thua trận cả.”
“.....”
“Khao khát cháy bỏng của em là chiến đấu.Từ dẹp loạn, tiêu diệt những tên cướp, đánh bại ma thú cấp thảm họa, cho đến các giải đấu võ thuật trong học viện … thậm chí là các trận giao lưu với những học viện khác. Nói chung là, bất cứ thứ gì gọi là chiến đấu đều làm em thỏa mãn.”
… Cô ta máu chó quá rồi.
Bản thân cô ấy hoàn toàn nghiêm túc, mỉm cười dịu dàng như một tiểu thư đài các, nhưng những lời mà cô thốt ra lại là của một kẻ điên rồ.
Cô ấy xinh đẹp đến mức mọi cử chỉ hành động đều như thật hoàn hảo, nhưng những gì cô nói ra lại khiến kẻ khác run rẩy vì sợ hãi.
“Chiến đấu là tất cả đối với em …Em tìm thấy niềm vui trong việc sống chỉ để chiến đấu. Vì em mạnh mẽ, nên em chưa bao giờ thua cả. Nhưng lần này … Em đã bị chàng đánh bại hoàn toàn … Em chưa bao giờ nhìn thẳng vào một người đàn ông ở khoảng cách gần như thế cả, cũng chưa từng bị đè xuống như vậy một lần nào.”
“...Ừm.”
“Chàng chính là người đầu tiên của em đấy.”
Đừng có nói cái kiểu đấy!
Bình thường khi nghe vậy có lẽ tôi sẽ nhảy cẫng lên vì vui mừng, nhưng … ánh mắt cô ấy nhìn tôi … thật đáng sợ quá!
Đó rõ ràng không phải là ánh mắt dành cho mối tình đầu, mà như thể … muốn sống mái một trận hơn vậy!
“ …Khụ khụ! Dù sao thì, hiểu lầm cũng đã được giải quyết, phải không? Tôi không hề có ý định tấn công hay gì cả, người cũng hiểu chuyện đó mà, đúng chứ?”
“Un, đúng là thế. Em sẽ tự mình điều tra chuyện đó, nên chàng cứ yên tâm nhé.”
Được rồi, được rồi … Chắc là mình đã đánh lạc hướng thành công rồi nhỉ?
Vậy thì cô ấy sẽ chỉ cần giải thích rằng tôi vô tình xuất hiện ở đó vì một tai nạn, và tôi sẽ được thoát khỏi việc bị truy nã hay bắt giữ hoặc đại loại như vậy.
(Nhưng … nghiêm túc mà nói … phòng riêng của công chúa quả thật vô cùng lộng lẫy.)
Tôi liếc nhìn nội thất căn phòng một lần nữa. Không chỉ không gian rộng rãi mà tất cả đồ đạc cũng đều là những mặt hàng cao cấp nhất.
Dẫu vậy, đúng với danh xưng『Công chúa tàn bạo』, cô ấy dường như không hề có hứng thú với trang sức hay đá quá. Trên bức tường chỉ treo đầy những thanh kiếm, tạo nên một phong cách rất độc đáo.
“Nè, Kaito.”
“Hya!?”
“Sao lại giật mình như vậy? Chàng sắp trở thành chồng em rồi mà.”
“....”
Đánh lạc hướng cái quần què!
“Không! Không được! Bình tĩnh lại nào!)
Nếu như công chúa Agnes trở thành vợ tôi, thì chuyện gì sẽ xảy ra nhỉ?
Trước tiên, là một phò mã, chắc chắn tôi sẽ có một địa vị vững chắc và không còn phải lo chuyện tiền bạc nữa.
Hơn nữa, công chúa Agnes còn là một tuyệt sắc giai nhân. Cô ấy trạc tuổi với tôi, dáng chuẩn hoa hậu, vòng một thì … không biết cỡ bao nhiêu nhưng chắc chắn là rất khủng … Nói chung là, ngoại hình của cô vô cùng ấn tượng.
Trong đầu tôi còn nghĩ đến nhiều thứ khác nữa, nhưng rõ ràng, trở thành chồng của Agnes sẽ mang lại vô số lợi ích.
Nhưng … nhưng mà…
“Nếu chàng trở thành phu quân của em, chúng ta có thể giao đấu bất cứ lúc nào … Em luôn có thể thưởng thức sức mạnh của chàng, người đã đánh bại em, bất cứ khi nào. Và em có thể thách đấu chàng mọi lúc … Hihihi! Chàng sẽ luôn khiến cho em được thỏa mãn!”
Quả nhiên là vậy!
Không được, tuyệt đối không thể được! Nếu như tôi đồng ý, cả đời tôi sẽ phải chiến đấu với『Công chúa tàn bạo』này mất. Hơn nữa, cô ấy chỉ hứng thú với tôi vì tôi đã thắng, nhưng nếu cổ phát hiện ra bí mật của kỹ năng kia, kiểu như “Cái gì? Chỉ có thế thôi à, thật là nhàm chán!” và đổi ý … thì … không được … tôi sẽ gặp nguy mất!
“Ừm… tôi nghĩ là —”
“Nào, đi nào!”
“Eh —!?”
Chưa kịp nói ra suy nghĩ của mình, tôi đã bị công chúa kéo trở lại phòng ngai vàng. Tất cả những hiệp sĩ và lính gác, ngoại trừ hoàng thân, đều nhìn tôi với ánh mắt ngập tràn … tôn kính!?
“Sức mạnh tuyệt đối sẽ sinh ra lòng kính trọng. Chàng, người đã đánh bại em, giờ là kẻ mạnh nhất ở đây … Nên việc họ kính trọng chàng cũng là chuyện dễ hiểu thôi.”
“...Không xong rồi.”
“Chàng vừa bảo gì cơ?”
“Không… có gì…”
Không ổn rồi … Hiểu lầm ngày càng lan rộng rồi …


6 Bình luận
tui thấy nên để xưng hô của main với vk ban đầu là "thần-người" đi, chứ bth mà vô gặp người hoàng gia mà xưng "tôi" thì nó cứ cấn cấn thế nào ý