Mười tám tầng Địa Ngục: N...
Nhị Lượng Bạch Khai
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Nguyên bộ

Chương 5: Vượt qua căn mật thất đầu tiên

0 Bình luận - Độ dài: 2,439 từ - Cập nhật:

Bạch Tu Từ cuống quít tránh né nòng súng, đè nén cơn hoảng loạn trong lòng: 

- Anh không thể giết tôi! 

Trần Nhiên thoáng suy nghĩ, sau đó không tiếp tục nâng súng nữa, anh ngồi xổm người xuống sờ từng cái túi tiền của xác chết.

- Lý do? 

Bạch Tu Từ trả lời: 

- Ban nãy ông già kia đã nói rằng, nếu chúng ta họp thành đội với lão, thì lão sẽ nói cho chúng ta biết phương pháp thoát khỏi mật thất, cho nên tôi cảm thấy việc rời khỏi mật thất chắc hẳn liên quan đến chuyện lập đội.

Trần Nhiên vẫn dửng dưng, anh lục soát trên người thanh niên, tìm thấy thuốc lá và bật lửa, nhét chúng vào trong túi.

- Tiếp.

- Tên thanh niên kia và tổ ba người gã to con lập mưu, muốn giết chết toàn bộ chúng ta, kết hợp với lời nói lúc nãy của ông già kia, có thể đưa ra kết luận như vầy: Chỉ còn một đội ngũ trong mật thất thì mới có thể qua cửa.

Trần Nhiên cầm gậy răng sói lên, phát hiện nó khá nhẹ tay, cứ như giấy dán vậy, anh khẽ cau mày, không quay đầu lại, nói tiếp: 

- Đây không phải là đáp án mà tôi muốn, để tôi gợi ý cho cô, cứ bắt đầu từ manh mối duy nhất trong căn mật thất này.

Câu vừa dứt, Bạch Tu Từ đã nhìn thấy Trần Nhiên đi đến chỗ cái bàn, dễ dàng nhấc bổng nó lên, xem ra cái bàn cũng là giấy dán.

Tất cả chỉ là trò bịp bợm giả thần giả quỷ.

Nhưng trừ những điều này, Bạch Tu Từ thực sự không tài nào nghĩ ra nổi trong mật thất còn manh mối nào khác nữa.

[Cái bàn, gậy răng sói, mũ trùm đầu Đầu Trâu Mặt Ngựa, toàn bộ đều là trò lừa bịp gạt người của đội ngũ gã to con.]

[Trong mật thất, trừ mấy thứ này ra thì cũng chỉ còn lại bốn mặt tường, trên vách tường không có chữ viết, cũng chẳng có hình vẽ, không thể nào là manh mối được, vậy đầu mối duy nhất sẽ là cái gì?]

[Chờ đã! Người! Là con người!]

[Trong mật thất, trừ vật thể ra thì cũng chỉ còn lại con người, lúc đầu có mười tám người.]

[Con số này mang ý nghĩa gì?]

[Quy tắc mà cả bọn suy luận ra được là: Cấm nói dối trong mật thất. Mười tám, cấm nói dối...]

Nghĩ đến đây, Bạch Tu Từ sởn gai ốc: 

- Nơi này là Địa Ngục Bạt Thiệt?

Trần Nhiên không hề phủ định:

- Tiếp.

- Đồn rằng, tầng thứ nhất trong mười tám tầng Địa Ngục là Địa Ngục Bạt Thiên, những kẻ sinh thời luôn luôn nói dối, sau khi chết sẽ tới đây, nhận hết nổi khổ cắt lưỡi. Chúng ta có thể cho ra kết luận như vầy: Những kẻ từng nói dối trong mật thất phù hợp với điều kiện ở lại Địa Ngục Bạt Thiệt, không thể rời khỏi chỗ này.

- Tương tự, những người chưa từng nói dối khi ở trong mật thất không phù hợp điều kiện ở lại, có thể rời đi.

Bạch Tu Từ dừng lại một chút rồi nói tiếp:

- Súng ngắn tương đương với Phán Quan trong Địa Ngục Bạt Thiệt, chỉ khi trải qua sự phán xét của súng ngắn mới xác định được có nói dối hay không.

- Bị phán định là kẻ nói dối thì chắc chắn phải chết, thi thể của bọn họ sẽ vĩnh viễn nằm lại chỗ này, nhưng ai không bị phán định là kẻ nói dối, cùng với những người chưa bị xét xử, thì đều được xem như là người nói thật, không phù hợp điều kiện ở lại, có thể rời khỏi mật thất.

Suy luận xong.

Bạch Tu Từ nhìn về phía Trần Nhiên, nếu đối phương tha cho cô một con đường sống, cả hai thế nào cũng sẽ lập đội, điều cô cần làm là cố gắng hết sức bày ra sự tài giỏi của mình.

Trần Nhiên lục soát thi thể xong thì bước về phía cô, chậm rãi nâng cánh tay lên, nòng súng nhắm thẳng vào cô.

- Cô không phù hợp làm đồng đội của tôi.

Nghe thấy lời từ chối, trong mắt Bạch Tu Từ vụt qua tia hốt hoảng, cô hít sâu một cái, cười gượng: 

- Ít nhất anh cũng nên để tôi biết lý do mình chết chứ.

- Đầu mối duy nhất có liên quan đến con số, thế thì cách trốn khỏi mật thất chắc chắn cũng có liên quan đến con số, nếu cô đã suy luận ra nơi này là Địa Ngục Bạt Thiệt, tầng thứ nhất trong mười tám tầng Địa Ngục.

- Vậy hẳn là cũng đã liên tưởng đến việc, khi đi vào là mười tám người, lúc đi ra chắc chắn có liên quan đến số 1, số 1 có thể là một đội ngũ hoặc là một người, do đó, dù không lập đội, một người cũng có thể đạt được điều kiện.

- Nguyên nhân tên thanh niên kia không giết cô, là vì cậu ta biết, ba người gã to con đều đã nói dối trong cục diện do tôi sắp đặt, nếu cậu ta thất bại trong lần phán xét kế tiếp, cả đám sẽ bị diệt sạch, không còn bất kỳ cơ hội nào để xoay chuyển, vì thế cậu ta bắt buộc phải để lại một nước cờ.

- Cô chính là nước cờ của cậu ta, sự tồn tại của cô sẽ khiến tôi đưa ra phán đoán sai lầm, dựa theo suy nghĩ của cậu ta, tôi sẽ nghĩ rằng: Tại sao tên thanh thiên đó không giết cô, trừ khi cô còn có tác dụng nào khác. Và rồi dẫn đến kết luận sai lầm: Chỉ cần trong mật thất còn sót lại một người cùng một đội ngũ là có thể qua cửa.

Một người hoặc một đội ngũ.

Một người cùng một đội ngũ.

Chỉ khác một chữ, nhưng đưa đến hai phương án thoát khỏi mật thất hoàn toàn khác biệt.

- Thì ra là thế.

Bạch Tu Từ cười tự giễu, khi nhận ra việc mình phán xét thất bại chẳng khác nào đã nói dối, cô còn ngây thơ cho rằng chỉ cần không ai phát hiện ra điều này, bản thân vẫn có cơ hội sống tiếp.

Ai mà ngờ rằng.

Thanh niên cố ý không phán xét cô, là vì để quấy nhiễu phán đoán của Trần Nhiên, khiến anh đưa ra đáp án sai lầm: Chỉ khi trong mật thất còn dư lại một người cùng một đội ngũ, vậy thì sẽ có thể thoát khỏi đây.

Nếu đúng là thế, Trần Nhiên sẽ gia nhập vào đội ngũ của thanh niên, đến lúc đó, bọn họ sẽ là châu chấu trên một sợi giây, anh sẽ không phán xét nhóm bốn người của thanh niên, và thanh niên sẽ nói cho anh biết đáp án thật sự.

Chỉ cần giết chết Bạch Tu Từ, đội ngũ năm người bọn họ sẽ có thể thoát khỏi mật thất.

- Tầng thứ nhất mang ý nghĩa một người hoặc một đội ngũ vượt cửa, nếu là một người cùng một đội ngũ vượt cửa, vậy thì sẽ có hai số 1, điều này mâu thuẫn với việc tầng thứ nhất chỉ có một số 1.

Đây cũng là nguyên nhân sau khi cầm được súng, Trần Nhiên liền dứt khoát giết chết thanh niên, hợp tác với kẻ như vậy, chẳng thà vượt cửa một mình còn hơn.

- Tôi còn một vấn đề cuối cùng, lúc đối mặt với câu hỏi của tên to con kia, sao anh có thể rõ ràng nói dối mà nói y như thật vậy?

Đây là chuyện mà cô nghĩ mãi không ra.

- Tôi cãi nhau với bạn gái.

- Chôn bạn gái. 

- Là hai chuyện độc lập, giữa hai bên không hề có mối quan hệ nhân quả với nhau.

- Hèn gì, hồi nãy tôi còn cảm thấy quái lạ, một người lý trí như anh thì sao có thể đi chôn bạn gái chỉ vì cãi nhau chứ, hóa ra là hai chuyện độc lập, trước đó hai người cãi nhau, sau đó không biết vì nguyên nhân gì mà bạn gái anh qua đời, anh giúp ba mẹ cô ấy chôn cất cô ấy, cho nên anh không hề giết người.

- Ài, khi biết mình vẫn chưa chết, tôi còn cảm thấy vui mừng trong lòng, hóa ra tất cả điều này chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước...

Nói xong, Bạch Tu Từ khép mắt lại.

- Cô đã nói dối. 

Ngay khi Trần Nhiên nói ra khẩu lệnh phán xét, anh chợt bóp cò, viên đạn bay ra khỏi nòng.

Giây sau, Bạch Tu Từ ngã xuống vũng máu.

Vào khoảnh khắc cô hoàn toàn tắt thở, vách tường phía đối diện đột nhiên hiện ra mấy hàng chữ bằng máu:

Nói dối cảm xúc: Bị người khác khống chế cảm xúc, trong cơn tức giận thốt ra lời nói dối, thì bị xem như là nói dối.

Nói dối thường thức: Bỏ qua hoặc hiểu sai kiến thức cơ bản và thông thường, nói ra những lời lẽ trái với lẽ thường, thì bị xem như là nói dối.

Nói dối tình cảm: Loài người có ba loại tình cảm lớn là tình hữu nghị, tình thân và tình ái, dù xuất phát từ tâm lý gì, chỉ cần thốt ra lời nói dối thì bị xem như là kẻ nói dối.

Trần Nhiên nhìn mấy hàng chữ này.

Anh biết, đây là tiêu chuẩn để định nghĩa lời nói dối, được tiến hành phân chia chi tiết, dù sao thì nhiều cái gọi là lời nói dối, nếu xét từ mặt tâm lý, kẻ nói dối không cho rằng mình đang nói dối.

Ví dụ như:

Nói dối cảm xúc: Bạn bị chọc giận, rồi mắng kẻ chọc giận mình rằng: Tao địt nguyên tổ tiên nhà mày! Nhưng tổ tiên kẻ đó đã chết, về mặt lý thuyết, bạn không thể làm được, nên trong loại tình huống này, bạn đã nói dối.

Nói dối thường thức: Trong thường thức cơ bản, mọi người đều biết trên không trung có mặt trời, chỉ riêng bản thân bạn là không biết, khi người khác hỏi bạn rằng trên không trung có mặt trời không, dù bạn trả lời là không biết hay không có, thì đều bị xem như là nói dối.

Nói dối tình cảm: Bạn gái của bạn rất xấu, là xấu theo ý nghĩa phổ biến, là xấu theo sự thật khách quan, bạn an ủi cô ấy, nói cô ấy xinh đẹp, tức là bạn đang nói dối.

Nói một cách đơn giản, với những lời nói không thể xác định, không thể định nghĩa, mang ý nghĩa mơ hồ, Địa Ngục đều cưỡng chế phân loại chúng vào phạm trù nói dối.

Trần Nhiên nhìn lên bức tường nơi phân chia ranh giới ba loại nói dối, rơi vào trầm tư.

Anh nhớ rõ, trong tâm lý học có ba yếu tố, gồm bản năng, bản ngã và siêu ngã.*[note72220]

Bản năng điều khiển cảm xúc.

Bản ngã điều khiển thường thức.

Siêu ngã điều khiển tình cảm.

Sự phân chia giới hạn của ba loại nói dối này, phải chăng có liên quan đến ba yếu tố trong tâm lý học?

Thêm vào đó...

Trần Nhiên phát hiện, về việc nói dối và phán định lời nói dối, rất dễ khiến người ta mắc phải cạm bẫy logic trong chuyện này.

Nói một cách đơn giản.

Nói dối: Tôi nói dối, nhưng tôi không cảm thấy mình đang nói dối, tức là, nói dối bị ảnh hưởng bởi ý thức chủ quan.

Phán định lời nói dối: Không phải tôi đánh giá mình có nói dối hay không, mà là những người khác đánh giá tôi có nói dối hay không từ khía cạnh khách quan, giống như trong đời sống của chúng ta, cách phán đoán một người có nói dối hay không là cùng một nguyên tắc, đối phương có nói dối hay không là khách quan, không bị ảnh hưởng bởi ý thức chủ quan của tôi, tôi chỉ có thể dựa theo góc độ khách quan để xác định hắn có nói dối hay không.

Xét từ căn mật thất này, hiển nhiên là nó tuân theo nguyên tắc phán định lời nói dối, chứ không tuân theo nguyên tắc nói dối.

Tổng kết lại là: Việc bạn có nói dối hay không, không phải bạn cho rằng như vậy thì sẽ là như vậy, mà là người nghe sẽ dựa trên góc độ của chuỗi bằng chứng khách quan để phán đoán xem bạn có nói dối hay không.

...

Trừ ba loại nói dối trên.

Dựa theo những kinh nghiệm lăn lộn từ trong xã hội trước kia, Trần Nhiên tổng kết ra ba cách nói dối thường thấy nhất: Nói dối về quá khứ, nói dối về hiện tại, nói dối về tương lai.

Nói dối về quá khứ: Khoác lác.

Nói dối về hiện tại: Dựng chuyện ngay lúc đó.

Nói dối về tương lai: Hứa hão.

Những điều này bị xem như là nói dối.

Tiếp tục đào sâu hơn, dưới tình huống nào sẽ không bị phán định là nói dối?

Suy luận!

Nói cách khác, khi giải mã ở mật thất, cho dù suy luận ra đáp án sai thì cũng không bị xem là nói dối.

Anh cảm thấy, ý nghĩa tồn tại của căn mật thất này là để giúp ma mới hiểu rõ cách nói dối, và cả việc làm sao để phán định đối phương có nói dối hay không.

Tương đương với giáo trình cho ma mới.

Nếu giáo trình cho ma mới kết thúc, vậy phải chăng đồng nghĩa với việc phó bản dành cho ma mới sắp bắt đầu rồi?

Lúc Trần Nhiên còn đang suy nghĩ.

Hàng chữ bằng máu trên vách tường biến mất, sau đó cả mặt tường dần nâng lên, Trần Nhiên trông thấy ở phía sau mặt tường biến mất là... một căn mật thất lớn hơn.

Ghi chú

[Lên trên]
Bản năng hoàn toàn phi đạo đức, bản ngã rất nỗ lực để hợp đạo đức, và siêu ngã thì quá đạo đức và có chút tàn nhẫn.

- Sigmund Freud


Bản năng (The Id): Phần bản năng nguyên thủy, hoạt động theo nguyên tắc khoái lạc.

Bản ngã (The Ego): Phần ý thức, lý trí, hoạt động theo nguyên tắc thực tại, dung hòa giữa Id và Superego.

Siêu ngã (The Superego): Phần đạo đức, lương tâm, lý tưởng, hình thành từ các quy tắc xã hội và sự giáo dục.
Bản năng hoàn toàn phi đạo đức, bản ngã rất nỗ lực để hợp đạo đức, và siêu ngã thì quá đạo đức và có chút tàn nhẫn.

- Sigmund Freud


Bản năng (The Id): Phần bản năng nguyên thủy, hoạt động theo nguyên tắc khoái lạc.

Bản ngã (The Ego): Phần ý thức, lý trí, hoạt động theo nguyên tắc thực tại, dung hòa giữa Id và Superego.

Siêu ngã (The Superego): Phần đạo đức, lương tâm, lý tưởng, hình thành từ các quy tắc xã hội và sự giáo dục.
Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận