WN
Chương 06: Cô nói trị liệu sư bình thường không thể tái tạo được cánh tay?
3 Bình luận - Độ dài: 1,443 từ - Cập nhật:
“Zenos, em chán quá…”
Lily nói trong khi để cằm trên tay ở quầy tiếp tân.
Đã nhiều ngày trôi qua kể từ khi họ mở cửa, nhưng bởi vì địa điểm của họ ở khu vực đổ nát, nên chẳng có ai bước vào, và chính vì vậy, cũng chẳng có khách hàng.
“Ổn mà. Nhờ vậy mà ta có thể xong được việc dọn dẹp.”
Zenos nói, nhìn đồ nội thất sạch sẽ mà hài lòng.
Cảm giác như cậu đã có được một nơi ở của chính mình, khiến cậu bồi hồi những xúc cảm kỳ lạ.
À thì, nghiêm túc mà nói thì vẫn chỉ người ở nhờ dưới mái nhà của Bóng Ma.
Lily ngồi xuống chiếc ghế, lẩm bẩm lo lắng.
“Em biết, nhưng… chúng ta có nên ra ngoài quảng bá không?”
“Nếu chúng ta quảng bá quá nhiều, chúng ta sẽ nhanh chóng thu hút sự chú ý của chính quyền.”
Ở đất nước này, Trụ Sở Chữa Trị Hoàng Gia quản lý các bộ phận phòng khám với quyền lực quyệt đối. Sẽ rắc rối nếu thu hút sự chú ý của họ ngay trước khi bắt đầu làm việc.
“Nhưng với tốc độ này, chúng ta sẽ không có khách nào mất!”
“Đừng lo. Anh nghĩ ai đó sẽ tới đây sớm thôi.”
“Thật sao?”
Khi Lily nhìn ra, cánh cửa đằng trước chầm chậm mở.
“Có phải đây là phòng khám của Hắc Trị Liệu Sư Zenos không?”
Một người đàn ông bước vào, và Lily vội vạng chạy ra.
“Wow, ai đó thực sự đến này! Chào mừng… Hả? Em nghĩ mình đã gặp người này trước đây rồi.”
Đó là người đàn ông bị bỏng nặng từ quán ăn hôm nọ, người mang dòng máu lai với Người Thằn Lằn.
Zenos ở đằng sau, gọi người đàn ông.
“Anh cuối cùng đã đến.”
“Cậu biết tôi sẽ đến sao?”
“Anh đã bị bỏng do ma pháp hệ hoả bậc cao. Một người như vậy không thể người bình thường. Và người không hợp pháp như thế có rất nhiều lý do tại sao họ không thể đến một phòng khám bình thường.”
Cậu đã học được điều đó khi sống ở khu ổ chuột.
Có những người không đủ khả năng để đến một phòng khám.
Và có những người không thể để lộ mặt ở nơi công cộng, kể cả khi họ có tiền.
Đó là nơi mà vai trò của Hắc Trị Liệu Sư cần đến. Người đàn ông giới thiệu bản thân là Zonde.
“Tốn một chút thời gian, nhưng tôi đã đi tìm cậu. Mừng là tôi đã tìm ở khu vực đổ nát. Nay cậu có thể xem cho chị tôi không?”
Nghe thấy Zonde gọi, một người phụ nữ trẻ xuất hiện đằng sau anh. Cô ấy có mái tóc đen dài xuống thắt lưng và đôi mắt mạnh mẽ đầy ấn tượng. Giống như Zonde, cô mang dòng máu lai với Người Thằn Lằn, và một phần trán của cô có in hình những chiếc vảy.
“Tôi đã nghe nói từ em trai mình rằng cậu là một trị liệu sư lành nghề. Cậu có thể kiểm tra giúp tôi không?”
“Tôi không biết kỹ năng, nhưng được thôi. Tôi sẽ xem qua.”
“Chị ấy bị bắn ở tay bởi súng. Nó đã không ổn từ khi đó.”
Người phụ nữ ngồi xuống, để lộ cánh tay phải. Từ vai đến ngón tay, da đã bị biến sắc thành màu tím xanh.
“A, đây là súng ma thuật. nó được trộn lẫn với hiệu ứng độc đặc biệt, và viên đạn vẫn còn ở bên trong, nó đang mục rữa những khu vực xung quanh.”
“Cậu chỉ cần nhìn đã nhận ra?”
“Tôi gần như đã bị dùng làm đối tượng thử nghiệm một lần.”
Thủ phạm là Aston. Hắn ta nói nó là nghiên cứu cho loại vũ khí mới và huấn luyện cho ma pháp trị liệu của tôi, nhưng giờ nhìn lại, chắc chắn cậu ta chỉ làm để giết thời gian.
“Có vài người tệ hại ngoài kia nhỉ.”
“Đúng là vậy. Giờ tôi đã quyết định sẽ trả lại cho hắn ta vào một ngày nào đó.”
“Vậy, cậu có chữa được không?”
“Nếu trong vòng một tiếng kể từ khi bị bắn, loại bỏ viên đạn sẽ tự nhiên được hồi phục.”
“Nó đã sớm được mười ngày rồi.”
“Thế thì cánh tay gần như phế rồi. Tốt nhất là nên cắt bỏ nó trước khi cất độc lan ra.”
“Tôi hiểu rồi… Tôi nghĩ sẽ còn lựa chọn nào khác. Vậy giá cả thế nào?”
Khi người phụ nữ thở dài, Zenos nói,
“Một triệu Wen.”
“Gì cơ?!”
Zonde, người đang ngồi kế bên chị mình, đứng dậy với tiếng hét.
“Một triệu Wen chỉ để cắt đi cánh tay? Cậu đang nghĩ gì vậy?”
“Đợi chút, Zonde. Nhưng giá có chút cắt cổ đó, thầy à. Thầy có thể nói vậy ngay cả khi biết tôi là Zofia Cuồng Phong sao?”
Người phụ nữ xoa dịu em trai mình và vươn đôi chân dài của cô.
Zofia Cuồng Phong.
Cô là một trong những nhân vật đứng đầu khu ổ chuột, cầm đầu băng cướp Người Thằn Lằn.
Cô còn là người hùng của khu ổ chuột, trộm tiền những thương nhân tham nhũng rồi phân phát một ít cho người nghèo. Zenos cũng là người đến từ khu ổ chuột, tất nhiên cũng đã nghe danh cô ấy.
Đúng là một nhân vật tầm cỡ xuất hiện đột ngột.
“Nói tôi lý do thuyết phục để trả một triệu Wen chỉ để cắt một cánh tay đi. Nếu không—”
“Này, ai bảo chỉ cắt cánh tay thôi chứ? Tôi phải tái tạo nó sau đó, không thì nó thật vô nghĩa. Tái tạo tương đối mệt, và tôi không muốn lao động không công nữa. Chẳng cần biết đó là ai, tôi cũng phải nhận được số tiền tương xứng.”
“…Hả?”
Zofia há hốc miệng.
“C-Cậu đang nói gì vậy? Tái tạo một cánh tay? Tôi chưa từng nghe nói có trị liệu sư nào làm được vậy cả.”
“Ể? Các trị liệu sư khác không làm được sao? Cô đùa tôi đấy à?”
Bởi vì cậu không được nhận nền giáo dục chính quy, nên không hiểu điều gì được xem là lẽ thường.
Khi cậu còn ở tổ đội của Aston, cho chẳng bị thương ngay từ lúc bắt đầu, nên cậu hiếm khi dùng nó.
Zenos đặt tay lên vai Zofia với ánh mắt hoài nghi. Sau khi dùng ma pháp tự phục hồi để làm dịu cơn đau, cậu dứt khoát cắt bỏ cánh tay mục rữa. Dòng máu được khống chế bằng ma pháp phòng vệ, trước khi cậu kích hoạt hàng loạt phép tái tạo, thúc đẩy quá trình hồi phục đến gấp mười ngàn lần.
“Được rồi, đã xong. A, mệt quá.”
Nếu làm sơ sài thì một lúc là xong, những để tái tạo chính xác như ban đầu thì tiêu tốn kha khá thần lực.
“Tôi thực sự rất kinh ngạc. Tôi chưa từng thấy một trị liệu sư như cậu trước đây.”
Đôi mắt Zofia mở to khi nhìn vào cánh tay đã được chữa trị hoàn toàn.
Người em trai Zonde của cô cũng nhìn với ánh mắt ngạc nhiên, nhưng anh ta cũng bất ngờ ngẩng lên và nói,
“N-Này, đó là gì thế?”
Đầu ngón tay anh ta chỉ lên trần nhà.
Ở đó, Bóng Ma Camilla đang nhìn xuống với khuôn mờ nhạt, trong suốt như linh thể.
“Đó sao? Đó là người bạn cùng nhà của tôi, Bóng Ma.”
“Bóng Ma?! Bạn cùng nhà của cậu là Bóng Ma?”
Zonde thốt lên trong ngạc nhiên, và Bóng Ma Camilla chỉ tặc lưỡi một cái rồi xuyên qua tầng hai.
“Tch, cô ta đáng lẽ phải thất bại rồi chết đi… A, ta muốn sinh mệnh.”
“Này, này có chút điềm gở đó.”
“Đừng lo, cô ta vốn dĩ là người tốt.”
“Tôi cực kỳ nghi ngờ.”
Khi chứng kiến cuộc trao đổi giữa Zenos và Zonde, Zofia không thể kìm được tiếng cười.
“Hahaha, thầy à, thầy thật tuyệt vời và vui tính. Bọn tôi sẽ giao phó người của mình cho thầy từ giờ, và dĩ nhiên, thầy sẽ được trả công thích đáng.”
Zofia nói thế rồi rời đi, vẻ mặt đầy phấn chấn.
Cái tên của trị liệu sư Zenos, vốn chẳng ai biết đến, giờ đã dần dần được lan truyền trong thế giới ngầm.


3 Bình luận