Tôi Trở Thành Sư Phụ Tạm...
Han Saeng Han Sa | 한생한사
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web novel

Chương 16

5 Bình luận - Độ dài: 3,090 từ - Cập nhật:

(từ chương này nhóm khác dịch bên bảng tiếng anh nha anh em, cùi hơn bản cũ mà thui free mà chịu thoi )

Verdandi, đang có một trải nghiệm đầy hứng thú khi quan sát trận đấu giữa hai người.

『Em sẽ dùng Thiên Ma Hồn Kích, một trong ba tuyệt kỹ của Thiên Ma Thần Công, để nghiền nát tinh thần của sư phụ. Người sẽ hóa giải thế nào đây?』

『Ta sẽ lùi bốn bước bằng Huyết Long Ẩn Bộ của Đường Môn Tứ Xuyên, dùng chính độc của em làm bàn đạp.』

Cảnh tượng trước mắt cô như một bàn cờ vây, nơi các quân đen và trắng liên tục giằng co trên thế trận.

Nhờ vào năng lực『Đôi Mắt Chân Lý』, Verdandi có thể nhìn thấu hình dạng chân thực của cuộc chiến.

Khi một người tiến lên, người kia lại lùi về.

『Quả nhiên, sư phụ thật phi thường! Không ngờ người lại dùng cách này để cứu sư tỷ, người đã lầm đường lạc lối!』

Họ chạm vào lĩnh vực của nhau, một cuộc đấu sức giữa hai bên để giành quyền kiểm soát chiến trường ít nhất là theo cách Verdandi nhìn thấy.

Dù cô không hiểu Thiên Ma Hồn Kích hay Huyết Long Ẩn Bộ thực sự có nghĩa gì, nhưng với Đôi Mắt Chân Lý, cô có thể nhìn thấy cách họ giao chiến.

『Verdandi, con hiểu họ đang nói gì không?』

『Không, con không hiểu! Nhưng bằng cách nào đó, con có thể nhìn thấy trận chiến của họ!』

『…Cái gì?』

『Sư tỷ dường như đang sử dụng một loại độc vô hình để kiểm soát không gian xung quanh, còn sư phụ thì lợi dụng nó làm điểm tựa để nhảy lên không trung!』

Verdandi đang thuật lại trận đấu cho mẹ và Wolfram những người không có bất kỳ hiểu biết nào về võ thuật.

『Vậy thì, em sẽ dùng kiếm pháp! Trận chiến này sẽ được định đoạt bằng Thập Tam Lôi Điện Kiếm của Nam Cung thế gia!』

『Ta sẽ chặn đòn đó bằng Hỏa Long Kiếm của Võ Đang.』

『Giờ sư tỷ đang bộc phát khí tức trong cơ thể, tấn công sư phụ như một tia chớp giáng xuống!』

Hai võ giả đã đạt đến đỉnh cao, đang thi triển võ học đỉnh cấp chỉ bằng lời nói.

Verdandi chỉ có thể quan sát, lòng bàn tay cô đổ mồ hôi trước cảnh tượng kỳ vĩ mà cô chưa từng chứng kiến trước đây.

『Sư phụ đang phản công bằng một thanh kiếm bùng cháy rực rỡ! Nó trông giống như một con hỏa long tung cánh bay lên trời!』

Nếu một ngày nào đó cô thực sự phải đối đầu với Ma Vương sau khi được chọn làm anh hùng, liệu nó có giống như cảm giác này không?

Nhìn Bing Yeon chiến đấu vì chính nghĩa, bảo vệ kẻ yếu, trái tim Verdandi không khỏi rung lên vì phấn khích.

[Người trước mặt ngươi là “một đại ác nhân.”]

Dù Đôi Mắt Chân Lý của cô hiện ra thông tin đó về Biwol, người đã sa vào Tâm Ma, nhưng Verdandi không hành động một cách liều lĩnh như trước.

Thay vào đó, cô tin tưởng chắc chắn rằng Bing Yeon, sư phụ của cô, sẽ cứu lấy sư tỷ của mình người đang lạc lối.

[Người trước mặt ngươi là “một người tốt.”]

Dù là chính hay tà, điều đó không quan trọng.

Bing Yeon là kiểu người dù có gặp một kẻ xa lạ lần đầu, anh vẫn sẽ ra tay cứu giúp.

Vậy nên, cô gái tóc đen đó người đã lớn lên dưới sự dạy dỗ của một con người như thế ắt hẳn cũng có một lý do nào đó mới thay đổi đến mức này.

Đó là điều Verdandi tin tưởng.

Cô tin vào bản chất của người đã cứu mình và mẹ mình.

『A! Có vẻ như sư phụ đã bước vào tâm cảnh của sư tỷ! Cảnh vật xung quanh đang thay đổi!』

Ngay khi Verdandi nghĩ đến điều đó, cảnh tượng trước mắt cô liền biến đổi.

Một tòa nhà gỗ khổng lồ, cơn mưa nặng hạt trút xuống không ngớt, tiếng la hét của trẻ nhỏ vang vọng khắp nơi.

『…Đây là luyện ngục sao? Nhìn chẳng khác gì nơi ma quỷ tụ tập! Cô thấy một kẻ độc ác đang tra tấn trẻ con!』

Giữa khung cảnh đó, Verdandi thoáng thấy quá khứ của Biwol.

『Hự…』

Một đứa trẻ đang gắng gượng chịu đựng một khóa huấn luyện tàn khốc đến mức khó tưởng tượng, nơi móng tay, móng chân bị nhổ ra, thịt trên đùi bị xẻo đi từng mảng.

Đây là phương pháp “rèn luyện thân thể sau khi chào đời ” để luyện thành Kim Chung Tráo.

Cô tận mắt chứng kiến một đứa trẻ bị dội nước lạnh hàng chục lần mỗi ngày, mỗi khi nó ngất đi vì đau đớn.

『Aaaaaaah! Aaaaaah!』

Một đứa trẻ khác bị ép đi trên tấm sắt nung đỏ, trải qua hàng loạt thí nghiệm nhằm cưỡng ép cơ thể nó đạt được Thái Dương Thể.

Mùi thịt cháy khét lẹt, tiếng da thịt xèo xèo trong lửa lan tỏa khắp không gian, nhưng không ai quan tâm cả. Chỉ có mình Verdandi kinh hãi trước cảnh tượng này.

『Thật quá tàn độc! Một nơi như thế này lẽ ra không nên tồn tại trên đời! Sư tỷ đã phải trải qua quá khứ khủng khiếp đến nhường nào… để trong tâm lại ẩn chứa một địa ngục rợn người đến vậy?』

Verdandi cau mày quan sát cảnh tượng đầy tuyệt vọng đó.

Dù đây chỉ là ảo ảnh trong tâm cảnh của Biwol, nó vẫn là một nơi tràn ngập sự tà ác tột cùng.

『Có những kẻ tiêm độc vào trẻ con, rồi chôn chúng dưới băng tuyết để ép cơ thể thích nghi, buộc chúng phải trở nên mạnh mẽ!』

Kim Chung TráoThái Dương ThểBách độc bất xâm .

Những phương pháp tu luyện tàn nhẫn đến cực đoan nhằm đạt được sức mạnh tuyệt đối đã bị bóc trần trong quá khứ của Thiên Ma Thần Giáo.

Nếu Verdandi thấy những điều này trước khi gặp Bing Yeon, có lẽ cô đã lập tức gây náo loạn để thay trời hành đạo.

『Verdandi, con có thể mô tả kỹ hơn không?』

『Không! Mẹ ơi con sắp ói tới nơi rồi!』

Verdandi từ chối thuật lại những cảnh tượng kinh khủng hơn, vì mẹ cô người có tâm lý yếu ớt đã không chịu nổi mà bắt đầu nôn mửa.

『Ôi trời… Con gái ta, sao con có thể bình tĩnh nhìn tất cả chuyện này?』

『Dạ! Một anh hùng không thể làm ngơ trước nỗi đau, sự tuyệt vọng của người khác, đó là điều sư phụ đã dạy con!』

Verdandi mở to mắt, không hề chớp lấy một lần khi nhìn vào quá khứ của Biwol.

Đây là một cảnh tượng khiến bất kỳ ai cũng phải gào thét trong kinh hoàng.

『Muốn trở thành một anh hùng thực sự, trước hết phải thấu hiểu nỗi đau của người khác – và học cách cảm thông với tất cả.』

Sư phụ của cô Bing Yeon cũng không hề nhắm mắt trước địa ngục này.

Anh lặng lẽ quan sát mọi thứ bằng chính đôi mắt của mình.

Bing Yeon, người đang quan sát thế giới tâm cảnh, chạm mắt với Verdandi, anh khẽ mỉm cười, như muốn nói rằng cô đã làm rất tốt.

Nhìn thấy điều đó, Verdandi nhận ra rằng việc nhìn thấu, sự đồng cảm, thấu hiểu quá khứ của người khác mới là con đường chân chính để trở thành một anh hùng.

Trước khi gặp Bing Yeon, cô từng là một kẻ tự cho mình là chính nghĩa, luôn mang suy nghĩ rằng mọi kẻ ác đều phải bị tiêu diệt.

Cô không biết cách cảm thông với nỗi đau của người khác.

Cô chỉ biết nghĩ đến nỗi đau của chính mình, luôn cho rằng bản thân là người chịu tổn thương nặng nề nhất thế gian.

『Trên thế gian này còn rất nhiều người phải gánh chịu đau khổ hơn con, mẹ ơi!』

Nhưng cảnh tượng trước mắt cô đã cho thấy sự thật không phải như vậy.

『Ta sinh ra ở một làng chài ven biển. Ngày trước, ta thường phụ cha đi đánh cá rồi mang ra chợ bán. Nhưng rồi một ngày, quan lại đến bắt ta phải nộp toàn bộ số cá làm thuế.』

Cô từng kết bạn với một đứa trẻ mất đi cha mẹ vì sự tham lam của quan phủ, nhưng chẳng bao lâu sau, cô tận mắt chứng kiến chúng bị biến thành máu thịt lạnh lẽo.

『Mẹ ta làm việc trong một kỹ viện. Bà ta căm ghét ta một đứa trẻ mà bà còn không biết cha là ai đến mức bán ta đến nơi này!』

Cô từng chào hỏi một đứa trẻ chưa bao giờ biết đến tình thương vì bị chính mẹ ruột chối bỏ, nhưng ngày hôm sau, cô chỉ còn nhìn thấy một thi thể lạnh ngắt.

『Ta bị tráo đổi với con của một gia đình hàng xóm và suýt bị một kẻ lạ mặt ăn thịt, nhưng may mắn trốn thoát!』

『Cha mẹ ta bảo ta cùng ăn nấm với họ. Ta lén giữ lại một ít để dành cho họ sau này, nhưng cuối cùng ta mới biết đó là nấm độc, họ đã định kéo ta chết cùng trong một vụ tự sát.』

Cô từng gặp một đứa trẻ mơ ước trở thành một đại hiệp, giống như Băng Long trong Chính – Tà Đại Chiến, để cứu giúp những người yếu đuối, khổ cực.

Một đứa trẻ chỉ mong sống thêm một ngày.

Một đứa trẻ chỉ muốn giữ lại chút thức ăn cho cha mẹ.

Một đứa trẻ từng hồn nhiên kể về giấc mơ của mình.

『Thật quá sức tưởng tượng! Đây thực sự là những gì đã xảy ra tại nơi mà sư phụ và sư tỷ từng sống sao?!』

Những đứa trẻ ấy tất cả bọn họ đều hóa thành những thi thể lạnh giá.

Verdandi không thể không thở dài một hơi thật sâu.

『Kh… Ư…』

Trong thoáng chốc, cô thấy hình ảnh Biwol thuở nhỏ, một cô bé đã quen với việc ăn nước cống, bùn đất thay vì máu thịt con người.

Cảnh tượng đó… chẳng khác nào hình ảnh của chính cô trong quá khứ.

Bị dân làng xa lánh. Chịu đựng đủ mọi sự ức hiếp, bạo lực.

『Xin hãy cố gắng lên, sư tỷ! Sư phụ sẽ sớm đến cứu tỷ thôi!』

Verdandi không thể kìm được mà hét lên cổ vũ, dù cô chỉ đang nhìn vào một ảo ảnh của quá khứ.

***

Khi trận giả chiến kết thúc, tôi từ từ mở mắt.

Tâm Ma của Biwol đã bị đánh tan qua cuộc đấu kiếm trong tâm cảnh mà tôi đã giúp cô ấy đối mặt.

Và người xuất hiện trước đó một nhân vật có vẻ ngoài giống hệt Thiên Ma trong nguyên tác, “Kim Cương Thần Quyền”.

Tôi không rõ làm sao lại trùng hợp đến vậy, nhưng ít nhất kết quả đã tốt đẹp.

『Sư phụ, người vừa ho đó à? Hehe.』

Biwol, với giọng  vui vẻ, áp sát vào tôi rồi quàng tay ôm chặt lấy cổ tôi.

『Em ôm chặt quá, ta sẽ nghẹt thở mất. Mau buông ra đi.』

『Không, em không muốn. Nếu không có sư phụ, em đã mãi mắc kẹt trong địa ngục ấy rồi.』

Tôi ra hiệu cho Biwol lùi lại, giống như một võ sĩ quyền anh đánh tín hiệu, nhưng em ấy lại có vẻ thích thú mà tiếp tục áp sát, phà hơi thở của mình lên người tôi.

『Nếu trong địa ngục cũng có Phật, thì đó chắc chắn là sư phụ. Xin hãy để em được làm nũng với người thêm chút nữa ạ.』

Một lúc lâu sau, Biwol mới chịu lùi lại, khẽ ho nhẹ.

『Khụ, khụ. Nếu sư phụ thực sự thấy khó thở thì em xin lỗi. Chỉ là… em quá vui khi lại được gặp người.』

Khuôn mặt của Biwol sau khi vượt qua Tâm Ma trông nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Trước đây, cô thường bộc lộ mọi cảm xúc nặng nề với tôi mà chẳng hề cân nhắc. Giờ đây, cô đã cẩn trọng hơn nhiều..

『…Cơ thể em ổn chứ?』

『Dạ, Em đã đạt đến giới hạn cao nhất cảnh giới hiện tại (Võ Tôn Viên Mãn), vượt qua Tâm Ma, giờ chỉ còn một bước nữa để đột phá lên một cảnh giới cao hơn..』

Nội lực mà tôi cảm nhận được từ Biwol lúc này tựa như một thanh kiếm đã được mài dũa hoàn hảo một lưỡi kiếm giấu trong vỏ, sắc bén nhưng có kiểm soát.

『Tất cả đều nhờ vào sư phụ. Em vô cùng cảm tạ những lời dạy bảo của người.』

Bi-wol cúi đầu thật sâu trước mặt tôi, như thể đang chân thành bày tỏ lòng biết ơn.

Thấy dáng vẻ nghiêm túc ấy, tôi lại hơi muốn trêu cô một chút.

Dù sao thì, những khổ sở mà cô chịu đựng từ Tâm Ma cũng đã bộc lộ ra những cảm xúc thầm kín bên trong.

『Ta không ngờ em lại coi trọng ta đến vậy. Thật xin lỗi vì ta đã không nhận ra sớm hơn.』

『Xin đừng trêu chọc em, sư phụ… Em chỉ…』

Biwol cắn môi, hai tay nắm chặt tà áo.

『Em chỉ là… biết rằng chúng ta không còn nhiều thời gian ở bên nhau nữa…』

Khuôn mặt của cô ấy lập tức đỏ bừng.

Gương mặt cô, đỏ từ má lan xuống tận cổ, chẳng khác gì một trái hồng chín mọng. Trán cô lấm tấm mồ hôi, hơi nóng dường như còn bốc lên thành khói.

『Đúng vậy. Như em đã biết, ta không còn nhiều thời gian. Nhưng… vì em đã chân thành đến mức này.』

Tôi khẽ ra hiệu cho Biwol tiến lại gần hơn.

Cô ấy do dự một lúc, rồi chậm rãi tiến về phía tôi với vẻ mặt đầy bối rối.

『Với tư cách là một sư phụ… và cũng một người đàn ông nhận lấy tình cảm của người khác, nếu ta không đáp lại cho trọn, e là sẽ có lỗi.』

Tôi nhẹ nhàng ấn đầu ngón cái lên môi mình, như một dấu ấn, rồi mỉm cười dịu dàng với Biwol.

Sau đó

『Hãy tạm hài lòng với điều này trước đã.』

Ngay sau đó, tôi nhẹ nhàng áp ngón tay ấy lên môi Bi-wol.

Tôi không thể ban cho cô ấy một nụ hôn của người trưởng thành, nhưng một cử chỉ mang chút tình cảm như thế này chắc hẳn là đủ để biểu lộ rồi.

『A..? Hả…?』

Biwol thốt lên một âm thanh kỳ lạ, như một quả bóng bị xì hơi, dường như hoàn toàn không ngờ tới hành động này.

Em ấy khẽ chạm tay lên má, đôi mắt mở to, nhớ lại những gì vừa xảy ra.

Đôi môi nhỏ khẽ run lên, như thể đang lưu giữ cảm giác còn đọng lại từ “nụ hôn gián tiếp” này.

『Nếu cảm xúc này vẫn không thay đổi đến khi em trưởng thành, và nếu ta vẫn còn sống…』

Ta khẽ cười.

『Lúc đó, ta sẽ chấp nhận tình cảm của em.』

『…Sư phụ.』

Tôi khẽ gọi, đồng thời nhẹ nhàng vuốt tóc Biwol. Nhưng dường như hành động đó lại trở thành một công tắc kích hoạt em ấy đột ngột đẩy tôi xuống.

『…?!!』

Bịch.

『Ưm…♡ Ưm… Ha…♡ Haa…』

Giữa những tiếng hôn ướt át, Biwol mạnh bạo luồn lưỡi vào miệng tôi, như thể đang muốn nuốt trọn tất cả.

Hơi thở nóng bỏng quyện vào nhau. Những âm thanh dính nhớp của nước bọt và đầu lưỡi ma sát vang lên giữa không gian tĩnh lặng.

『Xin người… cứ để yên như vậy… Chính sư phụ là người quyến rũ em trước mà, đúng không?』

Cách em xoáy lưỡi, tìm kiếm điểm yếu trong khoang miệng tôi, chẳng khác gì một succubus thực thụ.

『…Phù, sư phụ à, đây mới thực sự là một nụ hôn.』

Ực.

Yết hầu của Biwol khẽ chuyển động lên xuống, rõ ràng đến mức có thể nhìn thấy.

Em ấy siết chặt lấy gáy tôi, không cho tôi cơ hội trốn thoát, rồi cuối cùng mới khẽ thở ra một hơi nóng bỏng, như thể rất hài lòng sau khi tận hưởng đôi môi tôi suốt một hồi lâu.

『Hehe…♡』

Biwol há miệng ra, vươn lưỡi thật dài, như muốn khoe rằng em ấy đã nuốt trọn nước bọt của tôi.

6c181029-a6c1-408e-8820-0540ad0e1eb0.jpg

『…Biwol, chẳng phải em đã vượt qua Tâm Ma rồi sao?』

『Đúng vậy. Em sẽ không chạm vào người vượt quá giới hạn đâu, sư phụ. Ít nhất là… cho đến khi em trưởng thành.』

『Vậy… những việc vừa rồi là gì?』

『Em chỉ muốn thể hiện quyết tâm của mình thôi, sư phụ.』

Biwol nheo mắt lại như một con hồ ly, nhấn mạnh từng chữ một, như muốn khắc sâu ý nghĩa của lời tuyên thệ vào tâm trí tôi.

『Em thề rằng… sẽ trân trọng tình cảm này mãi mãi. Một ngày nào đó, em nhất định sẽ khiến sư phụ hoàn toàn thuộc về em.』

Những lời tuyên bố đầy táo bạo, cùng với thái độ không hề che giấu, khiến những người xung quanh không nói nên lời, khuôn mặt ai nấy đều ửng đỏ.

『Đúng vậy, sư tỷ!』

Giữa bầu không khí ấy, anh hùng – Verdandi – siết chặt nắm đấm, nhảy bật lên với ánh mắt lấp lánh.

『Nếu em cũng giữ đúng lời hứa, liệu một ngày nào đó em có thể chia sẻ một nụ hôn nồng cháy như vậy với sư phụ không ạ? 』

Chỉ riêng Verdandi là không hề che giấu chút ghen tị với Biwol. Nhưng thay vì phản đối, cô lại thể hiện điều đó bằng sự ngưỡng mộ, đồng thời trong lòng cũng dâng lên một cảm giác kỳ lạ khó tả.

『Em cũng muốn lập giao ước với sư phụ, ngay tại đây và ngay lúc này!』

『…Cái gì?』

Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

Thân tàn ma dại rồi còn gặp trường hợp này nx chắc chắn thành skeleton luôn
Xem thêm
tới lúc rồi :)) thịt thôi
Xem thêm
Khô, đã cơ thể đã ốm yếu rồi nay da bọc xương 💀
Xem thêm