Enjoy!
--------------------
Phim tình cảm
"Ể? Phim tình cảm á? Sắp đi xem thật hả?"
"Ừ. Tớ đang để ý đến nó nè. Tiện thể, cậu thấy sao?"
Sau khi nói chuyện điện thoại với Koi-san, tôi quay lại quán và ngay lập tức rủ Yuri đi xem phim.
Ngay khi từ “phim tình cảm” thoát ra khỏi miệng tôi, tay cầm thìa của Yuri khựng lại, và cô ấy mở to mắt ngạc nhiên.
Mà cũng đúng thôi, từ miệng tôi nói ra mấy từ như “phim tình cảm” thì ai mà chẳng bất ngờ. Tôi đâu phải kiểu người hay xem mấy thể loại đó.
"Đ-đ-đ-đ-đ-điều gì xảy ra vậy, Ryo!? Ryo, cậu thật ra thường xuyên xem phim tình cảm hả!?"
Sau vài giây đơ người, Yuri đập bàn rầm một cái rồi ghé sát mặt vào tôi.
"Không phải thường xuyên, nhưng tớ xem quảng cáo thì thấy hơi hứng thú. Có vẻ khá thú vị. Đọc đánh giá cũng thấy điểm cao nữa."
"Đúng là hiện tại trong giới học sinh cấp hai, cấp ba thì nó đang được khen dữ lắm… mà không ngờ cậu lại quan tâm đấy, Ryo..."
Bộ phim mà tụi tôi dự định xem sau đó có tên là Love Summer — chỉ nghe tên thôi là biết phim tình cảm siêu ngọt ngào rồi.
Cốt truyện thì đơn giản: Một nữ sinh chuyển đến trường mới và được anh chàng đẹp trai nổi tiếng trong trường để ý. Một kiểu motip quen thuộc.
Nhưng nghe nói nội dung lại có những diễn biến nghiêm túc, bất ngờ nên đang được bàn tán khá nhiều. Lượng người xem lại cũng đang tăng.
"Thế sao? Cậu đi không?"
"Đương nhiên! Nhất định phải đi rồi! Iyaaa~ được xem phim chung với Ryo, đúng là may mắn! Vui quá đi mất!"
Yuri cười tươi rạng rỡ. Có vẻ cô ấy rất sẵn lòng đi xem.
"Được rồi. Vậy lát nữa mình đến rạp chiếu phim nhé. Tớ sẽ đặt vé trên mạng ngay bây giờ."
"Cảm ơn nhiều~! Trời ơi, hồi hộp quá luôn á~"
Từ lúc đó cho tới khi rời quán, Yuri cứ cười tủm tỉm mãi trong lúc ăn món cơm trứng phô mai của mình.
-------------------------
"Xin mời vào rạp chiếu số ba!"
Được nhân viên rạp hướng dẫn, tôi và Yuri cùng nhau bước vào rạp số ba.
"Hồi hộp thật đó~. Lần đầu tiên trong đời tớ đi xem phim tình cảm với bạn nam cùng lớp luôn đó!"
"Tớ cũng là lần đầu xem với con gái đấy. Mà, thể loại này, nếu chiếu lại trên TV thì đôi khi tớ có xem, chứ trong rạp thì lần đầu."
"Ồ~! Ryo-dono! Phim tình cảm là thứ không thể chỉ xem trên TV! Nhất định phải xem tại rạp mới đúng chuẩn đó!"
"Gì đấy, sao tự dưng đổi giọng luôn vậy…"
Yuri đột ngột thay đổi giọng điệu rồi bắt đầu thao thao bất tuyệt như một chuyên gia về phim tình cảm.
"Chính nhờ không gian tối và yên tĩnh đó mà người ta mới có thể thật sự chìm đắm vào thế giới của phim! Và trong không gian đặc biệt ấy, ta được trải nghiệm những cảm xúc yêu đương mà ngoài đời không có! Vậy nên, thay vì xem trên TV, nhất định nên tới rạp để thưởng thức!"
"Cậu đúng là fan cuồng đấy… Quả nhiên con gái tuổi này ai cũng thích thể loại này nhỉ."
"Ừ thì… ai cũng muốn trải qua một mối tình thật mãnh liệt, khiến tim đập rộn ràng mà~! A~ ai đó làm bạn trai mình đi thì tốt biết mấy~?"
Vừa nói như đang cầu nguyện với thần linh, Yuri vừa chăm chú nhìn tôi chằm chằm.
Như thể cô ấy đang ngầm ám chỉ điều gì đó...
Không lẽ cô ấy muốn tôi làm bạn trai cổ sao?
Không không không không! Không thể nào! Chuyện đó tuyệt đối không có đâu!
Yuri là người giao tiếp giỏi, sáng sủa, thân thiện — kiểu người được yêu quý nhất lớp. Còn là một trong những mỹ nữ hàng đầu của khối nữa. Nên chắc chỉ đang đùa tôi thôi.
"Yuri thì lúc nào mà chẳng có thể có bạn trai ngay được?"
"Ồ? Câu đó tớ có thể coi như lời khen không đây?"
"Thì… cậu vừa xinh vừa dễ gần mà. Chắc là có cả tá người muốn làm bạn trai cậu ấy chứ?"
Ngay khi tôi vừa nói xong.
Bốp!
Từ phía Yuri phát ra âm thanh như thể bánh xe đạp bị nổ lốp.
Tôi quay lại nhìn thì thấy mặt cô ấy đỏ bừng như quả cà chua chín, và người vừa thao thao bất tuyệt về phim tình cảm giờ lại im lặng hoàn toàn.
"Are? Yuri, sao thế?"
"...K-không có gì. Chỉ là... tớ không nghĩ sẽ được Ryo khen như vậy. Vui quá…"
Rồi Yuri nhẹ nhàng nắm lấy tay áo tôi. Trên đường đến rạp chiếu số ba, bọn tôi dừng bước và nhìn nhau chằm chằm.
"R-Ryo này... cậu có muốn có bạn gái không? Cậu có người mình thích chưa?"
"Ể, t-tớ á?"
"Ừ-Ừm... bây giờ ấy, Ryo..."
Sau một thoáng im lặng, Yuri mở lời.
"Cậu có người mình thích à?"
Người tôi thích, à...
Tôi chưa từng nghĩ tới. Gần đây toàn gặp rắc rối, nên tôi chẳng có thời gian để suy nghĩ đến chuyện đó.
Mà nói thật, một người như tôi liệu có thể có ai thích không?
Tôi không phải đẹp trai, học cũng không quá xuất sắc. Chỉ là một học sinh trung học bình thường. Tuy từng hạ gục một kẻ khủng bố, nhưng tôi đâu có lấy đó làm niềm tự hào hay đem ra khoe khoang.
Tôi chẳng có gì nổi bật để mà được thích cả. Thế nên tôi chưa từng suy nghĩ nghiêm túc về chuyện tình cảm.
Nhưng mà... hiện tại, tôi có ai trong lòng không?
Tôi muốn thích ai? Tôi muốn yêu ai? Tôi muốn ở cạnh ai?
Tôi tự hỏi bản thân mình. Và trong đầu tôi, cái tên đầu tiên hiện lên là...
"T-tớ thì..."
Ngay khi tôi chuẩn bị trả lời Yuri...
"Ơ? Ryo-kun và Yuri kìa! Hai người định đi xem phim à?"
Có tiếng gọi từ phía sau vang lên, gọi tên cả hai chúng tôi.
Khi tôi quay lại nhìn, thì thấy Hinami và Koi-san đang đứng đó, tay cầm bắp rang bơ và ly nước ngọt to tướng.
Có vẻ như đúng lúc này, bọn tôi đã hội ngộ được với nhau.
Cái lúc tôi định nói ra thì họ xuất hiện—thật không biết là may mắn hay xui xẻo nữa…
"Ơ? Là Hinami và Koicchi nè! Hai người cũng ở đây sao?"
"Tụi mình định xem Love Summer đó~"
"Ồ~, thế à~. Trùng hợp ghê ha!"
"Đúng vậy đó, Yuri."
"Không ngờ lại gặp Yuri cùng khung giờ chiếu phim luôn, thật bất ngờ."
"Thiệt luôn đó~. Mà có phải kỳ diệu không? Hồi nãy tớ còn tình cờ gặp Ryo đang đi một mình nữa, rồi tụi tớ quyết định cùng đi xem phim. Cảm giác như phép màu luôn ấy~"
Quả thật là chuỗi trùng hợp liên tiếp khiến Yuri bắt đầu nghi ngờ.
Chắc là bọn tôi hơi quá đà rồi. Dù gì thì cả bốn người đều đi riêng lẻ mà lại tình cờ gặp nhau rồi cùng vào rạp... dễ bị nghi lắm.
"Vậy là... phần thưởng từ ông trời nhỉ! Thật là kỳ diệu đó nha!"
Tưởng là Yuri sẽ nghi ngờ, nhưng nghe câu này thì có vẻ cô ấy không nghĩ sâu xa gì. Tốt quá rồi…
"Đúng nhỉ. Thỉnh thoảng cũng có những lúc như vậy. Thôi nhanh đi nào. Chắc sắp chiếu rồi đó."
Koi-san nói xong liền hướng về rạp số ba mà đi.
Tôi cũng định đi theo, thì Hinami—không biết từ khi nào đã đi ngay bên cạnh tôi, tay ôm bịch bắp rang bự chảng—bắt đầu nói nhỏ để Yuri không nghe thấy.
"R-Ryo-kun. Cậu thực sự tình cờ gặp Yuri sao? Mà... cậu đến đây làm gì vậy?"
"Ơ? À, ừm… Tớ có vài thứ cần mua nên mới đi dạo quanh đây. Rồi tình cờ gặp Yuri. Thế là tụi tớ đến đây cùng nhau."
"V-vậy à... Nghe vậy thì yên tâm rồi. Ehehe~"
Nghe tôi nói vậy, Hinami nở nụ cười rạng rỡ, khoé miệng cong lên đầy vui vẻ.
Thấy Hinami vui vẻ như vậy, tôi cũng cảm thấy nhẹ nhõm. Mặc dù vẫn còn chuyện về tên stalker, nhưng thấy cô ấy cười thế này là đủ rồi.
...Khoan đã? Tại sao tôi lại…
Tại sao tôi lại muốn bảo vệ Hinami đến vậy? Tại sao tôi lại muốn trân trọng cô ấy đến thế?
Một câu hỏi không lời giải bỗng nảy sinh trong tâm trí tôi.
------------------
Chạm raw rồi. Drop thôiiii


22 Bình luận
Nani wa suki!?