• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 1

Chương 41 - Chuyến đi suối nước nóng (Phần 4)

3 Bình luận - Độ dài: 866 từ - Cập nhật:

Tôi bị đánh thức bởi tiếng “bùm chát”, “bịch bịch” sáng nay. Ngay khi vừa mở mắt, tôi đã thấy Akitsu đang mỉm cười bên cạnh tôi.

“Hiyori…”

“Ừ, Hiyori đây, chào buổi sáng, Yu-kun.”

“Chào buổi sáng. Em mặc yukata đẹp lắm…”

“Hể, cảm ơn nhé. Mà hôm nay anh sao à?”

Sau một hồi nhìn vào khoảng không vô định, cuối cùng tôi cũng tỉnh táo hoàn toàn.

“Không có gì đâu, anh nói mớ thôi.”

“Một lời nói ra, ngựa giỏi đuổi không kịp. Giá mà anh thật lòng thừa nhận rằng em dễ thương nhỉ?”

“Rồi rồi, dễ thương lắm, được chưa?”

Cô ấy thật sự rất dễ thương, đến mức nó trở thành vấn đề. Hôm nay, cô ấy bận một bộ yukata, tóc được búi lên cùng với khăn tắm quấn quanh cổ. Đôi chân mảnh khảnh cứ thoắt ẩn thoắt hiện quả thực khiến tim tôi loạn nhịp.

Này, không phải lỗi của tôi cố ý tia hàng đâu.

“Mà, lúc ngủ anh ngáy to lắm. Hẳn là anh mệt lắm nhỉ?”

“Im đi, đừng kể mấy chuyện xấu hổ làm gì.”

“Anh lúc nào chả được thấy gương mặt say ngủ của em, coi như hoà.”

“Là do ai chiếm giường của anh rồi ngủ say khướt ở đó hả?”

Cô ấy định huýt sáo nhưng chỉ phát ra một tiếng “piuuu”. Sự đối lập với hình ảnh hoàn hảo của cô ấy trên công ty khiến tôi bật cười.

“Bộ anh giỏi huýt sáo lắm hay gì?”

“Cũng bình thường thôi.”

Nói rồi tôi huýt sáo một đoạn nhạc đang thịnh hành gần đây. Akitsu liền nắm chặt tay lại và run rẩy.

“Đồ đáng ghét.”

“Có mỗi chuyện huýt sáo thôi mà.”

Sau đó, tôi định nằm lười biếng và xem Tivi. Thế nào lại thành ra nói chuyện với cô ấy cả buổi.

Khi ta đang tận hưởng bầu không khí thư giãn, bữa tối sẽ đến lúc nào không hay.

Tôi nghe tiếng gõ cửa, bên ngoài là một tiếp tân đang lịch sự bước vào.

“Xin phép quý khách cho tôi phục vụ bữa tối ạ.”

“Vâng, cảm ơn.”

Nhìn cách họ bày biện và chuẩn bị món ăn trên bàn khiến Akitsu tròn mắt ngạc nhiên thốt lên “Wow.”

Trước mặt bọn tôi lúc này là một bàn tiệc xa hoa. Có vẻ như món chính cho tối nay sẽ toàn là cá.

Người phục vụ liền rời phòng mà không gây thêm tiếng động nào.

Bọn tôi ngồi xuống. Thật tuyệt khi được ai đó phục vụ bữa ăn như thế này.

“Itadakimasu!”

Cô ấy chắp tay lại, phát ra tiếng “bạch”. Có vẻ cô nàng này đang đói lắm rồi, và tôi cũng thế.

Món đầu tiên tôi thử là món hầm. Nấm shitake, rễ sen và cà rốt được áo bởi phần nước dùng sáng bóng. Phần rau củ quả được nấu kỹ, thế nên khi cho vào miệng, vị ngọt đặc trưng đã khiến tôi bất động.

“Đây đúng là…”

Tôi không thể cưỡng lại mà thốt ra một lời khen. Đây chính xác là thứ bạn tìm kiếm ở một món Nhật được làm bởi đầu bếp chuyên nghiệp. Vị nước dùng tứa ra vẫn còn đọng lại trong khoang miệng tôi.

Kế đến là miếng sashimi. Miếng cá tươi rói được chấm cùng nước tương quả thật là không đối thủ. Tôi liền bới một chén cơm và thưởng thức cùng nó.

“Yu-kun, Yu-kun, cái này ngon quá đi mất!”

Tôi lấy đũa gắp vào đĩa thức ăn mà Hiyori nói đến. Miếng cá trắng tinh đan xen với một lớp mỡ tấn công mũi và miệng tôi bởi hương vị umami tự nhiên.

Ngon quá đi mất… Đúng là không gì ngon bằng nguyên liệu tươi sống được chế biến ngay. Đây là điều mà chỉ có các quán trọ có thể làm được. [note73513]

Tôi ăn ngấu nghiến đến mức không sót lại một hạt cơm hay miếng cá nào.

Sau cùng, bọn tôi kết thúc bữa ăn bằng rất nhiều bia và rượu sake.

“Mặt em đỏ rồi kìa.”

“Anh cũng thế thôi, Yu-kun.”

Nghe thấy cô ấy trả lời, tôi liền nghĩ: “Dễ thương thật… Tôi không để người ngoài có được cô ấy đâu.”

Chắc là tôi cũng say rồi.

Có lẽ vì khu này không có những toà nhà bê tông như chỗ tôi ở, nên không khí dễ chịu hơn hẳn. Thân nhiệt tôi tuy nóng lên do uống rượu thế nhưng lại không hề thấy khó chịu.

Sau khi thưởng thức món tráng miệng là tào phớ, bọn tôi lại chắp tay.

“Cảm ơn vì bữa ăn.”

Thật là một quyết định đúng đắn khi đến đây du lịch. Đã lâu lắm rồi tôi mới được ăn nhậu một bữa thoả mãn như thế này.

Tôi xoa chiếc bụng căng phồng và nghỉ nơi.

Có vẻ như Hiyori đã tỉnh táo hơn một chút, Hiyori liền gọi tôi.

“Rượu làm em đổ mồ hôi quá trời.”

Nói rồi cô ấy đưa tay ra như thể muốn tôi nắm lấy nó.”

“Anh có muốn đi tắm với em không?”

Ghi chú

[Lên trên]
Đại ý ở đây là bên Nhật không có bán đồ tươi sống trong chợ. Mà chỉ có nhà hàng, nhà trọ mới có thể tiếp cận được nguồn hàng mới đánh bắt.
Đại ý ở đây là bên Nhật không có bán đồ tươi sống trong chợ. Mà chỉ có nhà hàng, nhà trọ mới có thể tiếp cận được nguồn hàng mới đánh bắt.
Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

CHỦ THỚT
TRANS
(")> Chương tắm chung ngâm bao lâu là đẹp nhỉ?
Xem thêm
Đừng làm chuyện tàn ác vậy chứ trans.
Tối nay ra hàng luôn đi ạ.
Xem thêm
2 tuần cho khốn :))))
Xem thêm