Quên tắt stream, chàng st...
Natsuno Minoru Migi Usagi
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 3

Prologue

17 Bình luận - Độ dài: 2,345 từ - Cập nhật:

Một sự kiện quy mô lớn nhưng lại mang không khí khá thoải mái, nơi 60 streamer nổi tiếng từ nhiều cộng đồng khác nhau cùng tụ họp.

—Lễ hội Ebe

Tổng giải thưởng lên đến một triệu yên.

Ngoài ra còn có những phần thưởng cá nhân hấp dẫn như chuyến du lịch nước ngoài, thịt bò cao cấp và các thiết bị chơi game.

Vào ngày hôm sau khi trang chủ chính thức và mạng xã hội công bố danh sách người tham gia, đội hình và PV (video quảng bá), có một streamer nọ đã bắt đầu buổi stream của mình.

Bình luận: [Chúc mừng ông vì lần đầu được tham gia Lễ hội Ebe nhé!]

Bình luận: [Nhớ cố hết sức đấy!]

Bình luận: [Tôi đã xem PV rồi! Ông xuất hiện ở đoạn cuối đó!]

Bình luận: [Hiếm khi ông trông ngầu lòi vậy lắm đó lol]

Vừa lướt mắt qua đống bình luận dồn dập từ người xem—

“Hể, ban tổ chức đúng là có con mắt tinh đời ha? Chọn được người như tôi tham gia sự kiện thế này cơ mà.” (Oni-chan)

Như thường lệ, Haruto, hay Oni-chan, đang chơi ABEX.

Bình luận: [Đúng là cái kiểu tự luyến kinh điển của ổng…]

Bình luận: [Còn kịp hủy cho ổng khỏi tham gia không ta?]

Bình luận: [Nói chuyện về ban tổ chức thì ít nhất cũng nên thêm chữ “-san” đi chứ lol]

Bình luận: [Chắc có người báo cáo rồi đó lmao]

“…Khụ.” (Oni-chan)

Thấy luồng bình luận đáng sợ tràn về, Oni-chan ho khan một tiếng để che đi lớp mồ hôi lạnh. Dù vậy, cậu vẫn tiếp tục diễn như thường lệ rồi bình thản nhặt đồ tiếp tế.

Dĩ nhiên là cậu đã gửi email cảm ơn tử tế cho ban tổ chức từ trước.

Toàn bộ quá trình trao đổi đều rất lịch sự và trôi chảy.

Cho dù có ai báo cáo đi chăng nữa, chắc người ta cũng sẽ hiểu đó chỉ là một phần trong phong cách stream của cậu—nhưng cũng chẳng tốt cho tim cậu tí nào cả.

Bởi vì, cậu thật sự rất muốn được tham gia giải đấu lần này.

Bình luận: [Ít nhất thì cũng đừng làm gánh nặng cho đồng đội đó…]

Bình luận: [Toàn tên tuổi lớn không đó… Axcis Crown…]

Bình luận: [Không cẩn thận là bị cạch mặt luôn đấy…]

Bình luận: [Chỉ cần được chung đội với Rina và Ayaya thôi đã là đáng ghen tị lắm rồi, nên cũng coi như công bằng đi.]

Mấy bình luận khiến người ta khó yên tâm cứ tiếp tục đổ vào… nhưng so với trước thì giọng điệu có vẻ đã dịu lại đôi chút?

“Mấy người cũng biết cách cư xử dịu dàng đấy chứ.” (Oni-chan)

Cậu hiểu điều đó—là vì họ đang thực sự lo cho cậu.

Bình luận: [Ehehe]

Bình luận: [Nghe cậu nói vậy thấy nhẹ lòng ghê.]

Bình luận: [Ông có mấy người xem tốt đó chứ?]

Bình luận: [Được đủ kiểu fan phản ứng dữ dội luôn mà.]

“Im đi.” (Oni-chan)

Cậu nhận đủ từ mấy lời trêu chọc cho đến những câu đồng cảm.

Hơn nữa, đúng như các bình luận gợi ý, chuyện này xảy ra sau khi ban tổ chức Lễ hội Ebe công bố đội hình.

Khi Haruto đăng bài về việc mình sẽ tham gia lên Twitto, cậu lập tức bị nhấn chìm bởi hàng loạt phản hồi từ fan của Rina, Ayaya và những streamer khác.

Twitto Post: [Làm ơn, đừng làm gì kỳ cục nha.]

Twitto Post: [Tôi xin cậu đấy, đừng gây rắc rối.]

Twitto Post: [Đừng hành động thừa thãi.]

Twitto Post: [Làm ơn đừng có cản trở stream của người khác!]

Một streamer tai tiếng tham gia vào một sự kiện tổ đội nổi tiếng.

Chuyện bị nói như vậy cũng là điều dễ hiểu.

Ngay cả Oni-chan cũng hiểu điều đó, nên cậu không thấy tổn thương hay nản lòng gì cả. Nhưng nếu thừa nhận thẳng thắn thì lại chỉ khiến người ta châm chọc cậu thêm mà thôi.

Vì đây là sự kiện nên lần này Haruto quyết định sẽ cẩn trọng, cậu lướt qua mục bình luận để tìm chủ đề nói chuyện khác.

“Hử? [Mục tiêu của cậu là gây náo loạn chứ không phải chiến thắng đúng không?]—Ngáo à? Dĩ nhiên là tôi nhắm tới chiến thắng rồi. Giải nhất là sáu trăm nghìn yên đó, là sáu trăm nghìn!” (Oni-chan)

Dù hơi mang tính cá nhân nhưng cậu nói vậy là để thể hiện với người xem rằng, dù vẫn giữ vai diễn, nhưng cậu rất nghiêm túc với sự kiện này.

“[Nếu chia ba thì mỗi người chỉ được 200,000 yên thôi mà?]… Cái gì? Đừng có mà coi thường. Hai trăm nghìn yên đó đủ để trả tiền điện nước cả năm đấy! Đừng đánh giá thấp hai trăm nghìn yên nha, thật luôn đó.” (Oni-chan)

Bình luận: [Ông biết tính toán dữ ha lol]

Bình luận: [Công nhận, Oni-chan là người lo tiền điện nước thật rồi lmao]

Bình luận: [Respect vì ông không bắt imouto-chan lo vụ đó!]

Bình luận: [Trời ơi, tốn dữ vậy luôn á!? Phải đi cảm ơn bố mẹ cái đã.]

“…Ờ. Đi đi.” (Oni-chan)

Oni-chan đã mất cả bố lẫn mẹ từ khi còn là học sinh.

Câu trả lời đó không hợp với phong cách stream thường ngày của cậu, nhưng đó là bình luận mà cậu không thể làm ngơ.

“Ugh, mà địch đâu hết rồi? Không tìm thấy ai cả…” (Oni-chan)

Vào lúc thế này, chẳng có chuyện gì xảy ra đúng lúc để cậu có thể lảng qua chủ đề khác.

Cậu cố lờ đi mấy bình luận kiểu [Tốt bụng ghê] hay [Chuẩn luôn], rồi nhanh chóng chộp lấy một chủ đề khác.

“[Nếu được giải cá nhân thì cậu muốn phần thưởng nào nhất? Là MVP với chuyến du lịch nước ngoài à?] Hừm… Nói thật thì giải đó được trao cho người đóng góp lớn nhất cho đội nên đúng là hấp dẫn nhất. Nhưng mà em gái tôi chưa có hộ chiếu—À không… Ý là… ừm, tôi không có hộ chiếu, nên tính ra thì giải người hạ nhiều đối thủ nhất với phần thưởng là thịt bò cao cấp nghe còn có lý hơn.” (Oni-chan)

Bình luận: […]

Bình luận: […]

Bình luận: […]

Bình luận: […]

Ngay sau khi nói xong, đống dấu ba chấm lập tức tràn ngập khung bình luận.

“N-Này, dừng coi. Tôi có nói gì về em gái tôi đâu…” (Oni-chan)

Một bầu không khí phiền phức do người xem tự tạo ra.

Mỗi lần cậu tự đào hố chôn mình kiểu này thì phản ứng đó lại xuất hiện.

“…Ờ, thì, tôi nghĩ là để sắp xếp đi du lịch nước ngoài thì cũng phiền phức lắm.” (Oni-chan)

Bình luận: [Suy cho cùng thì chọn thịt bò là đúng rồi—vì imouto-chan sẽ thích chứ gì!]

Bình luận: [Nếu thế thì ông sẽ được imouto-chan khen đó!]

Bình luận: [Chỉ cần tưởng tượng cảnh em ấy ăn ngon lành mà tôi thấy vui luôn rồi đó!]

Bình luận: [Thật đáng mong đợi!]

“Mấy người hoàn toàn bịa ra cảm xúc của tôi rồi đấy—trí tưởng tượng của mấy người tởm thật… Này, này, NÀY!!” (Oni-chan)

Chẳng hiểu sao, từng bình luận đều trúng ngay tim đen của cậu.

Đúng lúc đó, khi cậu đang dán mắt vào màn hình dọc đọc bình luận—

Một âm thanh sắc bén vang lên khi áo giáp của cậu bị đạn xuyên thủng. Cậu lập tức quay lại nhìn màn hình chính thì thấy lượng máu còn lại đã tụt xuống chỉ còn một nửa.

Cậu hốt hoảng xoay người lại, cố gắng headshot đối phương—nhưng đã quá muộn.

Nhân vật của cậu ngã gục, màn hình tối đen lại, kèm theo dòng chữ GAME OVER.

Ngay trước khi màn hình chuyển sang bảng điểm…

――Đối thủ cúi người lên xuống liên tục trước xác nhân vật, nhấp nhô trên màn hình.

Đó chính là động tác khiêu khích đặc trưng của Oni-chan.

“Hả!? Mày dám làm thế à?!” (Oni-chan)

Bình luận: [Giờ tới lượt ổng bị teabag rồi LOL]

Bình luận: [Lại là stream-sniper nữa hả lmao]

Bình luận: [Quả báo đó, khỏi phải bàn.]

Bình luận: [Đen thôi, đỏ quên đi.]

Khung chat bùng nổ khi thấy cậu bị chơi một vố đau đúng kiểu mình hay làm với người khác. Mặc kệ đám bình luận ầm ĩ, Oni-chan nhanh như chớp rê chuột đến nút “Kết thúc phát trực tiếp” và không chút do dự mà nhấn vào.

Bình luận: [Ổng tắt stream rồi HAHAHA]

Bình luận: [Thật đấy hả, kết thúc kiểu này luôn á lol]

Bình luận: [Vàng ròng luôn]

Bình luận: [Vãi, pha tắt stream đỉnh thật đấy.]

Haruto – người vừa thể hiện một pha quyết đoán hiếm có – nhìn chằm chằm vào những dòng bình luận trực tiếp vẫn đang tiếp tục chạy trên màn hình với biểu cảm khó diễn tả thành lời.

Có một chút áy náy vẫn vương lại trong lòng Haruto—cậu đã tắt stream mà vẫn chưa cảm ơn người xem.

Nhưng song song với cảm giác đó, còn có một chút mãn nguyện vì ít ra đã kết thúc buổi stream trong tiếng cười của mọi người.

“D-Dù sao thì… Mình cũng phải cẩn thận, không để bị xao nhãng như vậy trong Lễ hội Ebe được…” (Haruto)

Cậu cầm lấy cuốn sổ ghi chú trên bàn, ấn mạnh ngòi bút và viết xuống:

“Dù có bình luận gì xuất hiện đi chăng nữa, TUYỆT ĐỐI không được nhìn khi đang thi đấu.”

Bởi đây là sự kiện được rất nhiều người cùng nhau đóng góp, cậu không thể để mình phạm sai lầm và kéo tụt bầu không khí chung được.

Haruto tự nhắc nhở bản thân rằng đây là một sự kiện mang tính chất hoàn toàn khác với các buổi stream solo thường ngày.

“Rồi, quyết định vậy đi…” (Haruto)

Cậu liếc nhìn đồng hồ trên máy tính, giờ đã là mười một giờ bốn mươi phút tối.

Bình thường thì giờ này cậu vẫn còn tiếp tục stream, nhưng lần này, cậu muốn chuẩn bị cho Lễ hội Ebe bằng cách làm sẵn một loạt video quay trước để đăng dần.

Và để làm điều đó, cậu cần có thời gian để chỉnh sửa video.

Dụi dụi đôi mắt đang hơi lờ đờ vì buồn ngủ của mình, Haruto khởi động phần mềm chỉnh sửa video, rồi cầm lấy chiếc cốc trống không bên cạnh và rời khỏi phòng gaming.

Cậu bước đến phòng khách, nơi ánh đèn vẫn còn sáng tỏ.

Ngay khi cậu nắm lấy tay nắm cửa dẫn ra hành lang và mở cửa—

“A, Onii-chan, anh ổn chứ?” (Yuno)

“Hả? Em hỏi vậy là sao?” (Haruto)

Yuno, em gái cậu đang mặc đồ ngủ, cô ngồi ôn bài cho kỳ thi sắp tới với TV đang bật ở chế độ nền.

“Còn sao nữa? Nãy anh hét ‘Mày dám làm thế à?!’ rõ to luôn mà.” (Yuno)

“Ờ, có đâu~? Anh không nhớ mình đã nói câu đó lúc nào cả…” (Haruto)

“…” (Yuno)

“…” (Haruto)

Viêc cố tỏ vẻ như chẳng nhớ gì chỉ khiến một sự im lặng kỳ lạ bao trùm lấy phòng khách.

“Anh có biết là cái lí do đó chẳng có chút lực nào không?” (Yuno)

“Ahaha…” (Haruto)

“Đừng có mà ‘ahaha’ với em.” (Yuno)

“D-Dù sao thì, giờ ổn rồi nên em đừng có lo nữa!” (Haruto)

Yuno hơi nheo mắt lại một chút… rồi lại nheo thêm chút nữa.

Cuối cùng, cô nhìn thẳng vào cậu bằng ánh mắt đầy nghi ngờ, ánh mắt ấy khiến Haruto phải nhận lấy một hình phạt tinh thần vì lời nói dối vụng về của mình.

“Còn nữa, giờ anh sẽ im lặng, nên là xin lỗi nha.” (Haruto)

“Không phải là em bị mất tập trung hay gì cả, nên anh không cần phải xin lỗi đâu. Với lại, em đã bảo rồi mà, nếu muốn uống gì thì nhắn tin cho em là được?” (Yuno)

“À…” (Haruto)

Yuno kéo ghế rồi đứng dậy.

Trong khi Haruto vẫn còn đang thắc mắc thì cô đã giật phắt cái cốc khỏi tay cậu rồi sải từng bước dài về phía tủ lạnh.

“Thế, anh muốn uống gì nào, onii-chan?” (Yuno)

“Ừm…thế thì cho anh nước cam đi.” (Haruto)

“Nước cam à, rõ rồi.” (Yuno)

Yuno lấy chai nước cam lớn bằng cả hai tay, mở nắp, tráng sạch cốc rồi từ từ rót vào một cách cẩn thận.

Trong lúc đó…

“Này, Yuu? Em cứ học tiếp cũng được mà?” (Haruto)

Haruto định truyền đạt ý của mình rằng “Anh cũng rót được mà,” nhưng dường như thông điệp đó không đến được nơi cần đến.

“Không phải em quan tâm hay gì đâu, chỉ là lỡ làm đổ ra thì uổng lắm.” (Yuno)

“Anh có làm đổ đâu mà lo…” (Haruto)

“Cứ mười lần thì anh lại làm đổ một lần đấy.” (Yuno)

“Tin anh lần này đi mà, chắc chắn sẽ không đổ đâu.” (Haruto)

“Không.” (Yuno)

“Nếu anh mà là em thì anh sẽ tin anh.” (Haruto)

“Nếu em mà là anh thì em cũng không tin nổi bản thân mình đâu.” (Yuno)

“Ugh…” (Haruto)

Hai người cứ thế đối đáp qua lại, và trong lúc đó, Yuno đã rót xong ly nước cam.

Haruto nhận ra rằng cô đang cố tình câu giờ, nhưng lúc nhận ra thì đã quá trễ để phản kháng.

“Của anh đây.” (Yuno)

“À, cảm ơn em…” (Haruto)

Trông có vẻ như Haruto đã đánh mất hoàn toàn khí chất của một người anh trai, nhưng tất cả là vì cả hai đều quan tâm lẫn nhau.

Như mọi khi, cuộc sống gần gũi, hòa thuận của hai anh em vẫn tiếp diễn.

Bình luận (17)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

17 Bình luận

Super siscon
Xem thêm
Chiến hạm em gái let go 🐧
Xem thêm
AI MASTER
TFNC
Xem thêm
Bao h sech
Xem thêm
Với ai🤨
Xem thêm
Xem thêm 1 trả lời
TRANS
Tfnc
Xem thêm