Trùng Sinh Rồi Mới Phát H...
Tào Man Quân | 曹瞒君
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 03: Cao Trung

Chương 105: Không chỉ đơn thuần đến học bơi lội nha (C235)

6 Bình luận - Độ dài: 1,966 từ - Cập nhật:

    Để có thể vượt qua bài thi bơi cuối kỳ một cách suôn sẻ, Mai Phương cần tăng cường luyện tập bơi lội.

    Cậu thử nói chuyện với Quách Vân về việc phòng tập gym có bể bơi. Sau khi biết chuyện, cô ấy liền mời họ đến trải nghiệm bể bơi tại phòng tập mà cô ấy đang tập luyện.

    Quách Vân cho biết bể bơi ở đây cho phép trải nghiệm miễn phí lần đầu tiên, nếu thích thì có thể đăng ký làm thành viên.

    Địa chỉ phòng tập gym này lại khá gần trường Sư Nhất Phụ Giang Thành, nên sau khi bàn bạc với Hạ Duyên và Lâm Hữu Hề, Mai Phương quyết định cuối tuần sẽ đến trải nghiệm thử.

    Tuy nhiên, trước đó một ngày, Hạ Duyên và Lâm Hữu Hề đã cùng nhau đến trung tâm thương mại gần đó để chọn áo tắm. Đây là một trong số ít lần Mai Phương không có cơ hội đi cùng. Cậu cũng nhân lúc các cô gái vắng nhà mà chơi thỏa thích mấy game offline.

    Đến chiều Chủ nhật sau giờ cơm, mọi người xuất phát đến bể bơi tại phòng tập gym mà Quách Vân đang tham gia.

    Nói thật thì trước đó Mai Phương cũng đã nhận ra gia cảnh của Quách Vân đang ngày càng khá giả hơn. Hồi cấp hai cô ấy còn khá tiết kiệm, nhưng từ khi lên cấp ba thì chi tiêu và gu thẩm mỹ đã được nâng lên một tầm cao mới. Rõ ràng là điều kiện gia đình đã được cải thiện đáng kể.

    Dường như Quách Vân cũng đã mong chờ buổi gặp mặt đầu tiên kể từ dịo Tết này từ lâu, cô ấy cũng là người đến phòng tập gym trước. Khi gặp ba người ở cửa, Quách Vân nhiệt tình chào hỏi.

    "Đã lâu không gặp!"

    "Lần này đúng là lâu thật, thoắn cái lại thêm nửa năm rồi."

    Hạ Duyên từ lần gặp mặt để bàn bạc về trò chơi hồi năm ngoái đã nhận thấy quyết tâm của Quách Vân, nên hôm nay thấy sự thay đổi về ngoại hình của cô ấy cũng không quá bất ngờ.

    Bây giờ Quách Vân đã hoàn toàn không thể dùng từ béo hay hơi béo để miêu tả nữa. Dù mặc áo khoác nhưng vẫn có thể nhận thấy thân hình rất cân đối.

    Bên trong áo khoác, cô ấy mặc một chiếc áo tập gym để lộ phần rốn, có thể thấy một chút đường nét cơ bắp.

    Hạ Duyên mỉm cười đến bên Quách Vân, nhẹ nhàng vỗ vai cô ấy:

    "Lần này cuối cùng cũng nhận ra cậu ngay rồi nè. Giờ cậu tập luyện thân hình đẹp quá, đã có cả múi bụng rồi kìa."

    "À, cái này à... Cái này chưa thể gọi là múi bụng được đâu, còn lâu lắm."

    Lâm Hữu Hề cũng hỏi: "Quách Vân này, giờ thân hình cậu đã rất ổn rồi, cậu định tập đến khi nào thì dừng vậy?"

    "Ờ... Trước đây lúc nào cũng nghĩ đến việc sớm được kết thúc màn tra tấn này, giờ thì lại có cảm giác như đã trở thành sở thích vậy, mỗi ngày đều phải tập luyện 1 tiếng mới ngủ được. À, đừng đứng nói ở cửa nữa, vừa đi vừa nói chuyện nhé?"

    Quách Vân dẫn ba người vào phòng tập gym. Sau khi nhiệt tình chào hỏi huấn luyện viên tại đây và giải thích mục đích khi đến, họ cũng nhiệt tình mời Mai Phương và mọi người vào xem, nói rằng các thiết bị ở đây bao gồm cả bể bơi phía sau đều có thể sử dụng tự do.

    "Woah, trên kia treo ảnh của cậu à Vân Vân? Xem ra cậu cũng có tiếng ở phòng gym này phết nhỉ?"

    Quách Vân thấy ánh mắt của Mai Phương cũng đang nhìn về phía đó, lập tức hoảng hốt chạy tới vẫy tay ngăn lại.

    "Mấy cái này đừng xem kỹ thế chứ! Chụp như ảnh thẻ của tù nhân vậy, xấu lắm."

    Mai Phương rất có thiện cảm với người bạn cùng bàn mà kiếp trước cậu không thể chăm sóc được, nên bây giờ nhìn thấy sự thay đổi của cô ấy, từ tận đáy lòng cậu thực sự thấy mừng cho cô.

    "Tớ thấy chụp đẹp lắm. Đây là bằng chứng của sự thay đổi mà, đúng không?"

    "Hehe..."

    Quách Vân có chút ngại ngùng gãi đầu, "Cái này cũng không phải do một mình tớ làm được mà..."

    "Vân Vân à, không cần nói mấy lời sến sẩm vậy đâu. Thực ra tất cả bọn tớ đều hiểu rõ mà."

    Hạ Duyên chân thành nói với Quách Vân, "Cậu đã nỗ lực bằng chính sức mình rồi, tuyệt đối không phải chỉ vì sự cổ vũ của một ai đó mà đạt được ngày hôm nay, nên không có gì phải ngại ngùng khi thừa nhận điều đó cả."

    "À... được rồi..."

    Hôm nay Duyên Duyên đúng là tràn đầy năng lượng chiến đấu nhỉ.

    Từ nãy đến giờ, Hữu Hề và Duyên Duyên dường như đều có chút địch ý kiểu như tình địch với mình, Quách Vân không phải là không cảm nhận được.

    Mặc dù cô ấy thực ra từ đầu đến cuối đều không có ý định đụng chạm đến Mai Phương, có điều bị hai cô bạn thanh mai mà Mai Phương luôn chăm như báu vật, dần dần đã trở thành truyền kỳ này xem như một mối đe dọa, đối với Quách Vân mà nói đã là sự khích lệ kèm theo vinh quang vô cùng lớn rồi. [note72340]

    Cả nhóm đi đến cửa vào bể bơi, sau đó chia tay ở khu vực phòng thay đồ nam nữ. Mai Phương vừa bước vào phòng tắm liền phát hiện ra các phòng tắm ở đây thậm chí không có vách ngăn. Những người ra vào phòng tắm đều là những chàng trai cơ bắp cuồn cuộn, không hề che chắn gì, khiến chàng trai phương Nam này cảm thấy khó chịu vô cùng.

    Cậu tắm xong nhưng trong lòng vẫn có chút nơm nớp lo sợ. Đang đầu xuân nên số người đến bơi không nhiều, nữ giới nhiều hơn nam giới đáng kể, bể bơi cũng rất rộng rãi và sáng sủa.

    Xem ra đã chọn đúng chỗ rồi.

    Mai Phương đưa tay xuống bể bơi để thử nhiệt độ nước trước, sau đó mới yên tâm bước xuống nước. Cậu vừa cảm nhận được lực nổi ở khu vực nước nông được một lúc thì thấy các cô gái đang từ cửa đi vào.

    Ánh mắt của Mai Phương ngay lập tức như bị hớp hồn.

    Trước đây Mai Phương từng thấy Hạ Duyên và Lâm Hữu Hề mặc đồ bơi của trường. Khi đó hai người đã mặc cho cậu xem trước buổi học bơi đầu tiên.

    Mặc dù kiểu dáng khá đơn giản, chỉ là đồ bơi một mảnh một màu, che chắn nhiều phần, nhưng những đường cong mà Hạ Duyên và Lâm Hữu Hề thể hiện cũng đủ làm người khác say đắm. Đặc biệt là Duyên Duyên bây giờ đã đến mức không tiện mặc ra ngoài, nên cô ấy mới ngại đi học bơi đến vậy.

    Chỉ là đồ bơi một mảnh một màu đơn giản mà đã thu hút đến thế, bộ đồ mà hai người hôm nay đặc biệt đến cửa hàng chọn mua chắc chắn còn đáng kinh ngạc hơn nữa. Không còn phải lo lắng về ánh mắt của bạn bè, Hạ Duyên rõ ràng đã thoải mái hơn rất nhiều.

    Cô ấy chọn một bộ đồ bơi hai mảnh với màu sắc khá sặc sỡ, nhưng cả phần trên và dưới đều có viền lá sen khá lớn, dường như muốn dùng cách này để giảm bớt sự thu hút từ vòng một nổi bật của mình; còn Lâm Hữu Hề thì mặc một bộ đồ bơi liền thân hở lưng và cổ sâu, phong cách của cô ấy thoải mái hơn nhiều so với Hạ Duyên.

    Quách Vân đứng bên cạnh rõ ràng không ngờ rằng hôm nay lại có một cuộc đối đầu như vậy. Cô ấy mặc một bộ đồ bơi thể thao rất đơn giản, ngoài việc ôm sát cơ thể để khoe được đường cong mà cô ấy đã rèn luyện, có thể nói là một cách ăn mặc rất lành mạnh.

    Hạ Duyên vừa bước ra, liếc thấy Mai Phương, ban đầu định vẫy tay lớn tiếng chào, nhưng phản ứng thứ hai của cô ấy lại là rụt tay lại - cô ấy vẫn còn hơi ngại ngùng. Trong khi đó, Lâm Hữu Hề thì tự nhiên như ruồi bước đến bên Mai Phương, từ từ hạ người xuống nước. Cô ngồi trên mép bể bơi, sau đó nghiêng người để lộ lưng ra cho Mai Phương xem.

    "A Phương, cậu thấy bộ đồ bơi của tớ thế nào? Đẹp không?"

    Mai Phương gượng gạo đáp: "Đẹp thì đẹp... nhưng hở hang quá."

    "Sao lại nói giống hệt Duyên Duyên vậy?"

    Lâm Hữu Hề mỉm cười với Mai Phương, "Cậu ấy bảo bộ đồ bơi này của tớ không giống đồ của học sinh cấp ba."

    "Đúng là không giống thật, quá trưởng thành!"

    "Ý cậu là cậu không thích, đúng không?"

    "Chắc chắn không phải ý đó rồi!"

    "Cậu... Các cậu đang nói gì vậy?! Không phải đang nói xấu tớ đấy chứ?"

    Lúc này Hạ Duyên cũng đã đi tới, Mai Phương lập tức phát huy kỹ năng "rót nước cân bằng" bằng cách khen vài câu về bộ đồ bơi của Duyên Duyên:

    "Chắc chắn là không rồi, bọn tớ chỉ đang nói về bộ đồ bơi của Duyên Duyên cũng rất..."

    Vì góc nhìn lúc này của Mai Phương là ngước lên nhìn Hạ Duyên, cộng thêm việc nhìn từ xa thì phần viền lá sen che đi không quá nổi bật, nhưng khi nhìn gần lại có cảm giác như đứng trên đỉnh cao ngất, thu cả giang sơn xã tắc vào tầm mắt .

    Dù Mai Phương đã nhiều lần trải nghiệm cảm giác này, nhưng vẻ đẹp ẩn giấu dưới lớp viền lá sen này vẫn mang đến một sự thú vị khó tả. Giống như "Bất thức Lư Sơn chân diện mục. Chỉ duyên thân tại thử sơn trung" [note72341] vậy.

    "Cũng... Cũng rất cái gì cơ... A Phương cậu đừng có nói nửa chừng rồi..."

    Hạ Duyên nhận thấy ánh mắt nóng bỏng của Mai Phương đang nhìn mình, vừa vui vừa tức giận, lập tức giơ chân lên làm động tác định đá Mai Phương: "A Phương xấu xa, cậu đang nhìn chỗ nào vậy!"

    Động tác giơ chân lên ở mép bể bơi là một hành động rất nguy hiểm, nhân viên an toàn của hồ bơi thấy vậy liên tục thổi còi cảnh cáo Hạ Duyên. Cô ấy giật mình, chân trượt suýt nữa thì ngã nhào xuống nước. May mà Hữu Hề bên cạnh kịp thời kéo tay cô ấy lại, còn Mai Phương đứng dậy ôm lấy đùi cô ấy nên mới không xảy ra chuyện gì.

    (Yeah, hồi bé mình dập đầu 1 lần rồi)

    Hôm nay họ không chỉ đơn thuần đến đây để học bơi nha...

    Quách Vân đã hiểu ra rồi.

    Tuy nhiên, mình cũng không phải là không có ý đồ riêng nha... [note72342]

    Chỉ cần nhìn thấy Mai Phương thôi là cô ấy đã rất vui rồi.

    Huống chi là phiên bản giới hạn mùa hè của Mai Phương.

================================

Easter Egg: Đồ bơi của Duyên Hề

Ghi chú

[Lên trên]
Ụ á lão tác viết cái câu củ lờ gì vậy :((
Ụ á lão tác viết cái câu củ lờ gì vậy :((
[Lên trên]
Câu này ref lại bài Đề Tây Lâm Bích của Tô Thức, đã nhắc đến ở chương 16
Câu này ref lại bài Đề Tây Lâm Bích của Tô Thức, đã nhắc đến ở chương 16
[Lên trên]
Tự nhiên nhớ đó giờ mình chẳng mấy khi format đoạn văn, trừ việc thụt lề do tab tab trong VSC, nên nhiều lúc tiếng lòng nhân vật hay sao đó cũng do người đọc tự hiểu. Nói chung là đoạn này là cảm nghĩ, nên mới xưng là "mình".
Tự nhiên nhớ đó giờ mình chẳng mấy khi format đoạn văn, trừ việc thụt lề do tab tab trong VSC, nên nhiều lúc tiếng lòng nhân vật hay sao đó cũng do người đọc tự hiểu. Nói chung là đoạn này là cảm nghĩ, nên mới xưng là "mình".
Bình luận (6)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

6 Bình luận

ngon
nhân tiện thì dm cái bóng kia che mất phần ba cái ảnh rồi
Xem thêm
K có main à😭😭
Xem thêm
Tem , TFNC
Xem thêm