Ta là chúa tể độc ác của...
Yomu Mishima Nadare Takamine
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Volume 11

Chương 06 Trận chiến phòng thủ?

3 Bình luận - Độ dài: 3,298 từ - Cập nhật:

Chuẩn bị đón xem anime tập 7 thôi mn ???

‐-‐---------------------------

Chiến hạm Argos, một thiết giáp hạm hạng siêu khủng có chiều dài hơn 3000 mét. Nó có khả năng chứa một thuộc địa nhỏ ở bên trong. Mọi tiện nghi quan trọng đều có sẵn bên trong và miễn là mọi người không đòi hỏi sự xa hoa thì họ sẽ không gặp khó khăn gì khi sống ở đó. Tuy nhiên, giới quý tộc thì khác.

“Là một quý tộc thực thụ, ta phải tận hưởng mọi lúc mọi nơi ngay cả trong lúc này”

Căn phòng được chuẩn bị cho tôi được trang bị mọi thứ tôi cần. Thậm chí nó có thể bị nhầm là phòng trong một khách sạn sang trọng. Đây thực sự là một sự lãng phí không gian và thiết bị. Tuy nhiên, là một chúa tể độc ác, nơi ở của tôi phải thật xa hoa và tráng lệ ngay cả khi tôi đang ở trên chiến trường. Tuy vậy, các sư muội của tôi đã chiếm phòng tôi sau khi đi họp về. Họ nằm dài trên giường và ghế sofa của tôi và chỉ mặc đồ lót sau khi tắm xong.

Rinho đang nằm trên giường đập chân.

“Căn phòng này như thể ở một thế giới khác vậy. Nó gần như khiến chúng ta quên mất rằng mình đang ở trên chiến trường.”

Fuuka, người đang ngồi trên ghế sofa nhai đồ ăn vặt đồng ý trong khi cười.

Bất kỳ ai cũng sẽ nghi ngờ sự tỉnh táo của người mang một chiếc tàu sang trọng vào trận chiến. Thay vì chán nản, các sư muội lại tỏ ra thích thú trước hành vi của một chúa tể độc ác là tôi. Điều tôi muốn chỉ ra ở đây là tàu du lịch sang trọng của tôi cũng có chức năng như một tàu chiến loại tốt. Vì tôi là người giàu có nên tôi có thể mua được những thứ vừa xa xỉ vừa hiệu quả cao.

“Cho dù những người khác đang chiến đấu trên chiến trường, với tư cách là một quý tộc, chúng ta sẽ sống một cuộc sống xa hoa. – Đó chính là ý nghĩa của một quý tộc.”

Tôi nói điều này với nụ cười trên môi, khiến Rinho và Fuuka nhìn nhau.

“Ý ta là, chắc chắn là chúng ta đang ở trên chiến trường nhưng…”

“Chúng ta đang ở trong lãnh thổ của kẻ thù phải không? Trời ạ, sư huynh và kế hoạch điên rồ của anh ấy…”

– Thực ra chúng tôi không ở biên giới của Đế chế. Thay vào đó, chúng tôi đã vượt qua biên giới và hiện đang xâm lược Vương quốc Dominion. Nói cách khác, chúng tôi đang ở trên lãnh thổ của kẻ thù.

Tại sao tôi phải chiến đấu để bảo vệ Đế chế?

Vì mọi thứ đã được giao phó cho tôi nên tôi sẽ làm bất cứ điều gì tôi thích.

“Không quan trọng chúng ta ở đâu. Chúng ta phải —”

Chuông báo động bắt đầu reo lên khi tôi cố gắng dạy dỗ các sư muội của mình về thường thức của một vị chúa tể độc ác. Một cửa sổ nhỏ hiện ra trước mặt tôi và Eulisia có vẻ vừa mới thức dậy đang chuẩn bị báo cáo.

“Ngài Liam, hạm đội địch đã phát hiện ra chúng ta và đang tiến đến. Chúng có khoảng ba mươi ngàn tàu.”

Trong khi xoay một ly rượu, tôi thở dài. Điều đó liên quan đến ngoại hình của Eulisia.

“Tóc cô còn ướt.”

“Ồ, tôi không có thời gian để sấy khô nó! Hơn nữa, đây là trường hợp khẩn cấp!”

Tôi đã đến chiến trường cùng Eulisia, người từng là phụ tá của tôi khi tôi còn trong quân đội nhưng sự thật là tôi thích có Amagi đi cùng hơn. Tôi đã để cô ấy ở lại lãnh thổ của mình vì lo lắng về việc quản lý nó nhưng giờ chúng tôi đang ở trong lãnh thổ của kẻ thù, tôi không thể liên lạc được với cô ấy.

“Haa…Ta muốn gặp Amagi.”

“Sao trông Ngài thất vọng thế!?”

“Không có gì.”

Khi tôi nói vậy, Eulisia trở nên vô cảm.

“Xin hãy nhanh chóng chuẩn bị chiến đấu.”

Trước khi tôi kịp trả lời, cô ấy đã cắt đứt liên lạc. Nếu là người khác, tôi đã trừng phạt cô ta thật nặng rồi. Cô ta nghĩ mình là ai mà lại cư xử thô lỗ với tôi như vậy? Thành thật mà nói, xung quanh tôi chẳng có một người phụ nữ tử tế nào cả.

Sau khi đặt ly rượu xuống, tôi đứng dậy và nhìn về phía các sư muội của mình. Nói một cách khách quan thì họ khá dễ thương và mặc dù tôi không cảm thấy bị kích thích khi nhìn họ nhưng họ vẫn nên mặc thứ gì đó.

“Chuẩn bị chiến đấu đi. Ngoài ra, ta có thể chuẩn bị nhiều quần áo nếu hai người muốn. Đừng đi lại trong bộ đồ lót sau khi tắm xong.”

Cả hai đứng dậy và phàn nàn. Có vẻ như họ thấy phiền phức khi phải thay quần áo mỗi lần ra trận.

“Gần đây bọn em chiến đấu thường xuyên quá nên việc thay đồ rất khó chịu.”

“Em biết rồi !!!”

Fuuka duỗi chân sau khi đứng dậy. Sau đó, cô vận hành thiết bị đầu cuối được gắn vào cổ tay mình. Sau vài cú nhấp chuột, cô ấy ngay lập tức được thay bộ đồ phi hành gia.

Cô ấy thấy điều đó phiền phức sao?

Tôi lắc đầu mà không nói gì.

--------------------------------------------

Hạm đội sáu mươi ngàn tàu của chúng tôi đã bắt đầu tấn công hạm đội địch. Chúng có quân số khoảng ba mươi ngàn tàu. Tôi theo dõi cảnh tượng diễn ra bên trong Avid và dùng lưỡi kiếm laser của Avid để tiêu diệt những hiệp sĩ di động đang tiến về phía tôi. Sau khi đá bay đống đổ nát mới hình thành xung quanh mình, tôi bắt đầu quan sát các sư muội của mình bắt đầu làm việc trên chiến trường.

“Chúng không đến nỗi tệ đâu.”

Cả Rinho và Fuuka đều đang điều khiển chiếc Avid phiên bản sản xuất hàng loạt màu trắng. Bên trong buồng lái, tôi có thể nghe thấy giọng nói của họ.

Vung thanh kiếm dài của mình lên, hiệp sĩ cơ động của Rinho lao tới một chiến hạm.

“Nào! Tất cả các người sẽ chết nếu không ngăn ta lại!”

Nói xong, cô ấy dùng Nhất trảm để chẻ đôi tàu địch. Con tàu phát nổ nhưng Rinho vẫn thoát ra được mà không hề hấn gì và tiếp tục tìm kiếm con mồi tiếp theo.

“Hoặc là đánh hết mình hoặc là về nhà. Có vẻ như đó là phong cách chiến đấu của cô ấy. Còn Fuuka thì…”

Hiệp sĩ di động của Fuuka cầm lưỡi kiếm laser ở mỗi tay và cô phải đối đầu với vô số hiệp sĩ di động.

“Mang đến cho ta một người mạnh mẽ! Những kẻ yếu đuối như các ngươi không đủ tư cách làm đối thủ của ta!”

Cô ấy lao tới, chém kiếm vào kẻ thù. Ánh sáng phát ra từ động cơ đẩy của hiệp sĩ di động khiến nó trông như đang di chuyển theo một đường thẳng với những vụ nổ xảy ra ở bất cứ nơi nào nó lướt qua.

Họ học kiếm thuật từ cùng một sư phụ nhưng họ lại đi theo những con đường hoàn toàn khác nhau.

Tôi đã quan sát tình hình trong khi đánh bại kẻ địch xung quanh. Ngay lúc đó, tôi phát hiện hàng chục tàu địch đang tiến đến Avid, pháo chính của chúng hướng về phía tôi. Bên trong Avid, tôi nghe được giọng nói của kẻ thù thông qua tần số chung. Có vẻ như chúng đã quyết định tấn công sau khi nhận thấy sự hiện diện của tôi.

“Là Liam! Nếu chúng ta lấy được đầu hắn, chúng ta có thể thắng! Chúng ta phải hạ gục hắn và bảo vệ quê hương mình! Tất cả mọi người, bắn!”

“Các ngươi hẳn là vội vã sắp xếp hạm đội hỗn tạp này. Ta khen ngợi tinh thần của các ngươi nhưng có vẻ như các ngươi cần thêm vài con tàu nữa.”

Avid không thèm né tránh tia laser và chùm tia do tàu địch bắn ra vì một lá chắn trường lực hình cầu được tạo ra xung quanh nó đã đẩy lùi các đòn tấn công. Sau đó Avid chĩa tay trái vào hạm đội địch. Một số vòng tròn ma thuật xuất hiện phía sau nó, nhiều loại vũ khí bao gồm cả pháo hạng nặng xuất hiện từ bên trong bắn phá tàu địch. Hạm đội địch bị nhấn chìm trong vụ nổ và chẳng mấy chốc mọi thứ trở nên im lặng.

“Không biết bọn chúng có phải là quân tinh nhuệ đang tìm mình hay không? Thôi được, đến lúc bọn chúng phát hiện và chạy tới thì đã muộn rồi.”

Nhóm quân đầu tiên được Gia tộc Banfield triển khai đã tiến vào lãnh thổ của kẻ thù mà không đụng độ với lực lượng viễn chinh của Vương quốc Dominion. Chúng đang trong quá trình gây náo loạn. Đương nhiên, biên giới của Đế chế cũng sẽ phải chịu thiệt hại nặng nề nhưng đó không phải việc của tôi.

“Chúng ta hãy cùng tận hưởng một trận chiến vui vẻ! Ta hy vọng các ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng, Vương quốc Dominion.”

----------------------------------------------------

Cũng trong khoảng thời gian đó…

Lực lượng viễn chinh của Vương quốc Dominion đã bối rối trước sự kháng cự yếu ớt của lực lượng phòng thủ Đế chế. Aluna, lúc này đã là Công chúa kế vị đang lắng nghe báo cáo trận chiến bên trong chiến hạm của cô. Vương quốc Dominion đã giành chiến thắng liên tiếp trong nhiều trận chiến xâm lược lãnh thổ của Đế chế mà không phải chịu bất kỳ thiệt hại thực sự nào. Tuy nhiên, Aluna có vẻ không vui. Cô nhíu mày

“Có chuyện gì thế? Không phải báo cáo nói rằng Công tước Banfield sẽ chỉ huy quân đội của Đế chế sao?”

Theo thông tin mà cơ quan tình báo của họ có được, Liam sẽ được cử đến bảo vệ biên giới. Đó là lý do tại sao Aluna tham gia vào cuộc chiến. Đây là trận chiến đầu tiên của cô với tư cách là Công chúa kế vị của Vương quốc Dominion và nó đã thu hút được rất nhiều sự chú ý trong vương quốc khi người dân mong đợi cô thể hiện trình độ kỹ năng và sức mạnh của mình.

Chiến thắng là một điều tốt nhưng nó sẽ không được đánh giá cao nếu đối thủ của cô là một nhóm người yếu đuối. Sự bất mãn của cô thể hiện rõ qua thái độ của cô và cấp dưới của cô cũng bối rối không kém.

“Tôi nghi ngờ hắn ta đã bỏ trốn. Đây có thể là một phần trong chiến lược của hắn.”

“Hoàn toàn có thể. Rốt cuộc, Gia tộc Banfield chính là thủ phạm khiến Chúa tể Izel thất bại.”

“Theo tin đồn, Klaus, hiệp sĩ mạnh nhất của Đế chế cũng sẽ xuất hiện.”

Đây chính là hai người mà Vương quốc Dominion thực sự mong muốn. Đầu của Liam, người được cho là tổng tư lệnh của Đế chế cũng như Klaus, được biết đến là hiệp sĩ mạnh nhất của Đế chế.

Vương quốc Dominion cho rằng Klaus là người đứng sau thất bại trước đó của họ. Đó là lý do tại sao các chỉ huy của họ căm ghét anh ấy. Tuy nhiên, với tư cách là chiến binh của Vương quốc Dominion, họ rất kính trọng anh. Đến mức mà anh được coi là đối thủ cuối cùng của họ. Aluna cũng đã đích thân ra tiền tuyến để lấy đầu của Liam và Klaus.

“Ta không thể tưởng tượng được hai người đó lại sợ hãi đến mức run rẩy không dám xuất hiện. Nhưng tại sao họ lại không xuất hiện trên chiến trường? Đế chế đã bị tàn phá đến mức này rồi. Ta không nghĩ Liam là loại người sẽ giữ im lặng sau tất cả những chuyện này.”

Aluna đưa một tay lên che miệng, suy ngẫm về những gì đang diễn ra. Đúng lúc đó, một cấp dưới của cô đứng dậy khỏi chỗ ngồi sau khi nhận được một tin nhắn.

“Công chúa điện hạ!”

“Có chuyện gì thế?”

“Chúng tôi nhận được cuộc gọi khẩn cấp từ phía hậu cần! Hạm đội của Gia tộc Banfield đã tiến hành xâm lược Vương quốc Dominion! Số lượng của chúng ước tính khoảng năm trăm nghìn tàu và Avid, hiệp sĩ cơ động đã hạ gục Chúa tể Izel cũng đã được phát hiện!”

Mọi người bắt đầu bàn tán với nhau bên trong phòng điều hành khi Aluna đứng dậy khỏi chỗ ngồi. Biểu cảm của cô ấy dường như muốn nói rằng “Chúng ta bị lừa rồi!”. Tuy nhiên, biểu cảm đó nhanh chóng chuyển thành nụ cười.

“Thật là táo bạo khi chúng xâm lược đất nước chúng ta. Tuy nhiên, ta hiểu suy nghĩ đó đến từ đâu. Suy cho cùng, ta cũng thích tấn công hơn là phòng thủ.”

Aluna rất vui khi biết Liam đang ở phía sau họ. Dù vậy, vẫn có điều gì đó khiến cô bận tâm.

“Nhưng tại sao hắn lại tự dồn mình vào góc như thế này? Chỉ với năm trăm ngàn tàu, một khi chúng ta quay lại thì chúng sẽ bị bao vây.”

Hạm đội do Aluna chỉ huy có số lượng lên tới hàng triệu tàu. Hạm đội của cô đông hơn hẳn hạm đội của Liam và hành động của anh có vẻ như là hoàn toàn liều lĩnh. Những cấp dưới của Aluna đang chờ lệnh của cô.

“Công chúa điện hạ, chúng ta nên làm gì? Chúng ta nên tiếp tục xâm lược Đế chế hay nên quay lại để lấy đầu Công tước Banfield?”

Tiến lên hoặc rút lui. Mục tiêu ban đầu của họ là xâm lược Đế chế, nhưng mục tiêu thực sự của Aluna là Liam và Klaus. Cô ấy nhanh chóng đưa ra quyết định.

“Chúng ta sẽ quay lại. Nếu chúng ta bỏ lỡ cơ hội này, chúng ta có thể phải đợi hàng chục năm nữa mới có thể đối đầu với Gia tộc Banfield một lần nữa. Chúng ta có thể xâm lược Đế chế bất cứ lúc nào chúng ta muốn nhưng không thể nói như vậy về việc lấy đầu Công tước Banfield.”

Aluna nở một nụ cười như thú dữ khi cấp dưới của cô nhìn cô chằm chằm với vẻ mong đợi.

“Toàn bộ lực lượng quay lại, nhắm vào Công tước Banfield!”

Aluna đã quyết định lấy đầu Liam thay vì chiếm lấy vùng lãnh thổ có thể dễ dàng chiếm lấy của Đế chế.

----------------------------------------------------

Nhóm quân thứ hai của Gia tộc Banfield đã đến hành tinh Augur. Nhiều thập kỷ trước, khi vị lãnh chúa trước cai trị, người dân đã sống một cuộc sống khốn khổ vì vị lãnh chúa đã tước đi công nghệ và nền giáo dục của họ. Điều này khiến Liam tự hỏi liệu đây có thực sự là một hành tinh thuộc về một quốc gia liên thiên hà hay không. Khi Liam lên nắm quyền cai trị, anh đã cho một số cư dân trong lãnh thổ của mình di cư đến và biến Augur thành một hành tinh có mối quan hệ chặt chẽ với Gia tộc Banfield.

Marion Sera Olgren, người đang giữ chức phó thủ lĩnh của Gia tộc Bá tước Olgren vội vã tiến tới chào đón các vị tướng của đợt quân thứ hai. Marion, người có mái tóc ngắn và vẻ ngoài trẻ con có vẻ tức giận trước nhóm hiệp sĩ và binh lính của Gia tộc Banfield.

“Các người đến muộn rồi! Vương quốc Dominion gần như đã đến được Augur rồi!”

Một trong những vị tướng đứng ra nói chuyện với Marion thay mặt cho mọi người.

“Nhưng chúng tôi đã đến sớm hơn dự kiến! Dù sao thì, quan trọng hơn là Chúa tể Liam có an toàn không? Chúng tôi vẫn chưa thể liên lạc với ngài ấy và những người trên hành tinh quê nhà đang lo lắng đến phát ốm. Cuộc chiến diễn ra thế nào? Tại sao tôi chỉ thấy hạm đội do Đế chế phái đi?”

Họ đã đến với hàng trăm ngàn tàu chiến tiếp viện nhưng lại được chào đón bởi hơn một triệu tàu chiến của quân Đồng minh đang neo đậu tại cảng vũ trụ. Đây là những hạm đội mà Đế chế đã phái đi. Chúng chủ yếu gồm những con tàu kiểu cũ. Về cơ bản, chúng chỉ là những con hổ giấy.

Marion lấy tay ôm đầu khi trả lời.

“Liam-senpai đã đi vào lãnh thổ của kẻ thù. Chúng tôi gần như phải đối đầu với quân đội chính của Vương quốc Dominion. Tôi ghét anh, Liam-senpai.”

Có những giọt nước mắt ở khóe mắt cô. Marion được Bá tước Olgren cử đến để làm cầu nối giữa ông và Liam. Trước đó, mọi người đều nghĩ rằng Liam sẽ bảo vệ biên giới. Kể cả nếu anh có thua thì có lẽ cũng không hẳn là một chiều. Đó là lý do tại sao cô nghĩ mình sẽ an toàn miễn là cô ở bên cạnh anh. Các vị tướng nhìn nhau khi nghe điều này.

“Chuyện gì thế này…!?”

“Không có ai ở lại sao? Klaus-dono? Ngay cả Christina-dono hay Marie-dono cũng được. Không quan trọng là ai—”

Với đôi mắt ngấn lệ, Marion bắt đầu cười.

“Không có ai ở đây cả! Anh ấy đã mang theo tất cả mọi người để tấn công Vương quốc Dominion!”

Các hiệp sĩ đang lắng nghe đều không nói nên lời.

“Điều này không tốt chút nào. Có điều chúng tôi phải nói với ngài ấy càng sớm càng tốt.”

Nhóm quân thứ hai bắt đầu hoảng loạn. Đúng lúc đó, Marion chuyển một thông điệp từ Liam.

“À, đây là lệnh của Liam-senpai. Các hạm đội ở đây đang được tổ chức lại. Hãy mang chúng theo làm quân tiếp viện và tấn công Vương quốc Dominion.”

Theo lệnh của Liam, các tàu và hiệp sĩ di động mới liên tục được chuyển đến và các hạm đội do Đế chế phái đi cũng đang được tổ chức lại. Các vị tướng gây sức ép với Marion để cung cấp thêm thông tin vì họ cảm thấy bối rối trước mệnh lệnh mơ hồ này.

“Tổ chức lại? Một hạm đội lớn như thế này!? Ngoài ra, có hướng dẫn chi tiết nào không? Dữ liệu mà chúng tôi có thể sử dụng? Trước hết, Ngài ấy đang cần bao nhiêu quân tiếp viện!?”

“Tôi cũng hỏi anh ấy những điều đó nhưng anh ấy bảo hãy tự đưa ra phán đoán. Nghiêm túc mà nói, anh ấy đang nghĩ gì vậy…”

Marion quay đầu sang một bên. Các hiệp sĩ và tướng lĩnh đang theo dõi đều lấy tay che mặt khi nhìn lên bầu trời.

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

Làm khó cả đồng minh lẫn kẻ thù, vl thật
Xem thêm