Nền đá vốn lạnh ngắt của ngục tối lại thực sự ấm hơn nhiệt độ mặt đất bên trên nó.
Tiếng lách cách của bộ giáp chân kết hợp với tiếng của đôi ủng vang vọng trong hành lang xám xịt, nơi được chiếu sáng bởi những ngọn đèn ma thuật.
“Lối này thưa ngài.”
Gomez, một Kỵ sĩ trung niên có vẻ nghiêm nghị , đang hộ tống Lawrence.
Gomez vốn là cấp dưới của Lawrence và là đội trưởng của một trong các tiểu đội dưới trướng anh. Lawrence kính phục sự thật thà và lòng trung thành của ông với đức vua. Mặc dù ông đã đi qua thời kỳ sung mãn nhất ,đỉnh cao nhất của mình với tư cách là một người lính và những nếp nhăn hằn sâu hơn trên mặt ông, ông vẫn là người giỏi nhất trong số các cấp dưới của Lawrence khi nói về sức mạnh cá nhân.
Lý do mà ông quyết định không cử một tiểu đội đi mà đích thân ra tay trong công cuộc bắt giữ Bertil rất đơn giản. Khi đối đầu với một kẻ có thể nói là cực kì mạnh, dù có gửi hàng chục ,hàng trăm tên lính quèn đi thì cũng chỉ để bị quét sạch ,gây nên những tổn thất không đáng có.
Khi Lawrence tiến vào phòng giam có cửa làm bằng thép ,người đàn ông bị xích đang nằm trên chiếc giường ọp ẹp liền ngẩng đầu nhìn anh.
“Lawrence… Chuyện gì đang xảy ra ở đây thế này!?”
Người đó là Bertil.
Bertil bị lột trần nửa thân trên, thân hình vạm vỡ như được tạo ra từ đôi bàn tay của nghệ sĩ được phô bày.
Không chỉ có vậy, cả hai vai và thân dưới của ông đều được quấn trong băng dính đầy máu.
Dù cho đang ở trong một nhà tù đá lạnh lẽo, Bertil vẫn đang đổ mồ hôi liên tục. Hơi thở chan chứa sự đau đớn.
“Làm tốt lắm, Gomez.”
“Vâng thưa ngài. Lão ta đã phản kháng, nên chúng thần quyết định chặt đứt cánh tay và bắt giữ hắn như ngài yêu cầu.”
Ngay khi Gomez ngắt lời, Bertil giật những dây xích kéo căng nó ra tạo nên những âm thanh *leng keng.
“Dối trá! Ta đã bị…”
“Câm mồm!”
Gomez cắm thanh kiếm xuống bên đầu Bertil, xuyên thủng chiếc gối đầy vụn bánh quy.
“Ngươi đã cho bọn ta thấy bản chất thối nát của mình Bertil! Ta biết ngày này rồi sẽ đến, khi ngươi phản bội lại thánh lệnh của bệ hạ!”
“Cái gì…”
Gomez hét vào mặt Bertil với vẻ mặt giận dữ, vẻ mặt mà đến cả thần chiến tranh cũng phải dè chừng. Bertil đảo mắt ánh màu trắng đen.
Lawrence đã hiểu chuyện gì đang xảy ra. Gomez không kiềm chế được cảm giác công lý đang dâng trào đã dùng đến những hành động quá mức cần thiết.
Kể cả vậy, tất cả những gì Lawrence có thể nghĩ ra để trả lời chỉ là “Nhìn vào đống hỗn độn này đi.”
“Không phải giấu diếm làm gì nữa. Khoảng hai mươi thành viên Đệ nhị đoàn đã tấn công chiếm lấy tháp cổng phía nam và cổng thành cũng đã bị phá.”
“Hả...!?”
Bertil mở to mắt và thốt lên.
"Cậu... nói cái gì...?"
“Ngươi đang đùa đúng không? Ngươi thật sự không biết? Dù sao đi chăng nữa, chính ngươi đã tự rước họa vào thân.”
Lawrence gắt gỏng nói, Thay vì dùng kiếm thì hắn lại dùng ngôn từ lên anh.
Kể cả khi Bertil không phản bội. Lawrence vẫn tin rằng lý do cho hành động của Đệ nhị đoàn là do cuộc trò chuyện giữa Bertil và Rene trước đó.
Lawrence nghĩ rằng kết cục này xảy ra là do ý tưởng đàm phán với lũ undead kia. Mặt khác là do thiện tâm của Bertil với vị vua cũ.
“Bọn undead đó đã gây ra những gì rồi?”
“Bây giờ ông biết thì có ích gì?”
Bertil cười một cách trêu chọc, như thể ông có thể nhìn thấu Lawrence.
“Dù cậu nói vậy nhưng vẫn ta có thể đoán. Rằng cánh cổng đã bị xuyên thủng và cậu đã rời vị trí chỉ huy để đến gặp ta. Có một khoảng lặng… hoặc là hai bên đang trừng mắt nhìn nhau giữa các tường thành, hoặc là bọn undead kia đang tái triển khai đội quân, chúng ta phải dừng các đợt tấn công và đang rút lui. Tường thành đã hoàn toàn thất thủ.”
“… Tsk.”
Lawrence tặc lưỡi.
Có vẻ việc nói chuyện với Bertil là vô ích. Nó chỉ khiến hắn thêm bực mình hơn mà thôi.
“Còn ma pháp hồi phục thì sao?”
“Không có ma pháp hồi phục nào cho hắn cả. Chúng ta đang nói tới về một kẻ phản bội đấy."
Gomez trả lời với một vẻ mặt nghiêm nghị.
Nhìn Bertil trong có vẻ đau đớn một cách kì lạ. Thật may mắn là ông có một ít băng gạc trên người.
Dù cảm thấy mình có thể làm cho ông ta đau đớn thêm một chút, tuy nhiên Lawrence vẫn đưa ra mệnh lệnh thiết thực nhất hiện tại.
“… Việc này sẽ làm cản trở việc thẩm vấn. Cho ông ta được chăm sóc y tế tối thiểu.”
“Vâng.”
“Ông ta có thể còn giấu nhiều thông tin. Bắt ông ta phải mở miệng, ta không quan tâm ngươi làm bất cứ thứ gì. Miễn là không để ông ta chết.”
“Đã hiểu.”
Gomez theo Lawrence ra khỏi phòng giam, khóa lại cánh cửa phía sau lưng, rồi nhanh chóng rời đi để gọi người "thẩm vấn" của mình.
“Xin chúa… xin người hãy bảo vệ người dân Ciel-Terra…!”
Bertil tự lẩm bẩm, có lẽ chỉ mỗi Lawrence là nghe được tất cả.
Hắn nghiến răng lại vì cảm thấy kinh tởm trước những lời đó, Lawrence rời khỏi nhà tù với tiếng bước chân của đôi giày vang vọng trong không khí.
***
Sử dụng <<Thánh hiến>> lên các thành viên của Đệ nhị đoàn… rồi vứt bỏ họ.
Để thực hiện chiến dịch này cần phải có sự hợp tác của đền thờ. Đối với số lượng lớn người cần được sử dụng <<Thánh hiến>>, chắc chắn sẽ cần một số lượng lớn các linh mục.
Tuy nhiên, lời yêu cầu đến đền thờ tưởng chừng như sẽ được chấp nhận ngay lập tức thì phản hồi nhận được chỉ có tiếng hét của người đứng đầu đền thờ.
“Bọn ta đến giới hạn rồi! Bọn ta chỉ có thể làm những gì tốt nhất cho các kỵ sĩ đang rút lui. Nửa số linh mục của bọn ta đều đã ngất vì cạn ma lực.”
“Không thể cầm cự thêm nữa sao? Còn các lọ potion dùng để hồi phục ma lực thì sao?”
Nghĩ đến nguồn tài nguyên dùng để dựng lại rào chắn kia, cũng có nghĩa là nếu họ từ bỏ việc dựng lại rào chắn, họ sẽ có rất nhiều tài nguyên để cung cấp ma lực.
Nhưng câu trả lời nhận được vẫn như vậy.
“Bọn ta cũng hết thứ đó rồi! Nếu không phải vì lần hồi sinh trước đó thì…”
“Hồi sinh!? Trong tình hình hiện tại ta không đủ tài nguyên để thực hiện bất cứ ma thuật phục sinh nào cả trừ khi có chuyện xảy ra với đức vua! Tại sao các ngươi lại làm việc đó hả!!”
Cần bao nhiêu ma lực để phép hồi sinh có thể hoạt động? Ngay cả Lawrence, người không phải là linh mục, cũng biết rằng đó không phải là chuyện đơn giản.
Trong một thành phố thủ đô rộng lớn, số lượng người tối đa có thể được hồi sinh chỉ một hay hai người. Nếu không có nguồn tiếp tế số lượng lớn các lọ potion để hồi phục ma lực thì sẽ là bất khả thi để hồi sinh nhiều hơn thế.
Hiện tại, không chỉ potion mà ma lực của các linh mục cũng là nguồn tài nguyên chiến lược.
Nếu Hilbert chết, ông sẽ là người đầu tiên được hồi sinh, họ không đời nào dùng phép hồi sinh cho bất cứ ai khác.
"Thỉnh cầu đến từ Noacurio theo yêu cầu của…Theo Colin Edfeldt."
“Theo…?”
Lawrence nghiêng đầu, không hiểu những gì những kẻ đứng đầu trước mặt điện thờ nói.
Anh ta biết hầu tước Edfeldt, nhưng người tên “Theo” thì không hề làm anh ta có một chút ấn tượng gì cả.
Lawrence, đoán rằng, có lẽ tên kia là một người mới gia nhập triều đình, liếc nhìn Hilbert.
“Hắn ta là ai vậy?”
“Hắn ta là con trai thứ ba của hầu tước Edfeldt. Hắn nằm trong đoàn ngoại giao với Noacurio.”
“Bọn ta đã nói với hắn là không đủ nguồn lực để hồi sinh một người trong thế trận phòng thủ nhưng hắn cứ khăng khăng cho bằng được.”
“Tại sao các ngươi không từ chối?
Không chỉ mỗi Theo là một tên ngốc khi yêu cầu sử dụng ma thuật phục sinh vào thời điểm này, mà những linh mục đã chấp nhận và làm theo để rồi lãng phí ma lực cũng vô cùng ngu ngốc.
Tuy nhiên, người đứng đầu đền thờ, với một giọng điệu có phần chế nhạo, phản biện lại một cách mỉa mai.
“Lời nói của những người phục vụ cho đất nước phải được coi là lời nói của Bệ hạ... Đó là điều ngài đã nói với ta hôm nọ, phải không? Hầu tước Edfert là người tham gia vào hoạt động ngoại giao cho Bệ hạ. Vì một người như vậy đã đưa ra lời thỉnh cầu, ta tin rằng đây hẳn là ý muốn của Bệ hạ.”
Lawrence nghiến chặt răng.
Khi nhận thấy những người thuộc đền thờ nổi loạn, Hilbert đã thực hiện các biện pháp để buộc họ phải khuất phục. Bản thân Lawrence cũng tham gia vào việc này. Nhân danh Chỉ huy của Đệ nhất kỵ sĩ đoàn anh ngầm đe dọa đền thờ nếu họ không quy phục.
Lawrence biết rằng anh ta là một anh hùng của một đất nước. Nếu anh ta lên ám chỉ trích đền thờ, sẽ gây ra những hậu quả khó lường.
Có lẽ vì vậy mà cuối cùng đền thờ cũng trở nên vâng lời hơn.
Nhưng những nổ lực đó đã bị cuốn trôi bởi một tên ngu ngốc hơn tất cả những kẻ ngốc!
“… Chuyện gì đã xảy ra với nghi thức phục sinh?”
“Nghi thức đã Thất bại.”
“Theo đang ở đâu? Hắn có còn ở trong điện thờ không!?”
“Một Skeleton assassin còn sót lại lẩn trốn trong điện thờ và… tấn công hắn ta, khiến hắn mất mạng mà không kịp phản ứng.”
Ồ hiểu rồi, Lawrence nghĩ.
Một lời giải thích đáng ngờ, nhưng ngay cả khi đó là lời nói dối thì hiện tại đó cũng không phải là vấn đề gì to tát. Ít nhất là cho đến thời điểm hiện tại.
“Nó không thể nào tránh được, nếu đã không thể thì…”
”Đây là Tiểu đội Falcon, xin hãy trả lời."
Khi Lawrence suy ngẫm về những vị trí tốt nhất, một trong những chiếc ấn phát ra tiếng.
Đó là Falcon, một trong những đội trưởng kỵ sĩ Đệ Nhất Đoán.
“Lawrence đây! Chuyện gì thế!?”
“Là Ngạ quỷ! Có một con ngạ quỷ đã trà trộn vào những kỵ sĩ Đoàn Đệ Nhị."
“Một Ngạ quỷ?”
Ngạ quỷ(Revenant)
Chúng không phải là những dị dạng dễ nhận dạng như undead hay skeleton, mà là những undead không thể phân biệt được với con người ngay từ cái nhìn đầu tiên. Kiến thức và kỹ năng vật lý từ khi còn sống của họ vẫn có thể được sử dụng và nếu linh hồn của họ được biến đổi hoàn toàn, họ thậm chí có thể sử dụng ma thuật.
Theo bản chất của nó, chúng thích hợp cho việc xâm nhập. Thỉnh thoảng, sẽ có những vụ việc mà các pháp sư tàn độc biến con người thành undead rồi đưa chúng xâm nhập vào thị trấn con người.
“Có phải là những kẻ tấn công tháp thành phải không!? Hay những kẻ khác!?”
“Chúng tôi vẫn chưa thể xác nhận bất cứ điều gì về những kỵ sĩ đã tấn công tháp cổng... nhưng có một người trong số những kỵ sĩ đã rút lui! Một pháp sư trong đơn vị chúng tôi đã phát hiện ra và tiêu diệt nó. Nó hành động như thể không có chuyện gì xảy ra và gia nhập cùng các kỵ sĩ khác.”
Lawrence có thể cảm thấy Hilbert đang nín thở.
“Không chỉ có một con phải không…?”
“Phải…”
Lawrence cũng cảm thấy lạnh sống lưng.
Sẽ dễ hiểu hơn nếu có một kẻ phản bội xuất hiện hoặc sắp xuất hiện.
Nhưng việc bí mật thay thế hàng ngũ kẻ địch bằng undead ngay giữa chiến trường là một chiến thuật báng bổ không thể hiểu nổi.
Chết tiệt, chúng là quái vật. Đáng lẽ phải lường trước chuyện này ngay từ đầu!
Các kị sĩ của Ciel-Terra gần như không có kinh nghiệm chiến đấu với quân đội quỷ dữ, mặc dù họ được gửi đi để tiêu diệt quái vật xuất hiện trong nước.
Trong những ngày đầu của đất nước mới thành lập, sức mạnh của quân đội quỷ vương đã bị suy yếu và các đất nước xa chiến trường chỉ cần luôn hỗ trợ hậu cần, như gửi tiền và hàng hóa cho “United Human Forces(Lực lượng nhân loại thống nhất)(Liên Minh Nhân Loại)”. Ngay cả những cuộc chiến mà các quốc gia nhân loại lập ra các đội quân liên minh cũng đã chấm dứt được hơn 10 năm.
Kể cả Lawrence có một ít kinh nghiệm trong việc chiến đấu với “Quân đội của quỷ và quái vật”. Anh đã không chuẩn bị trước chiến thuật và cách chiến đấu của quái vật.
“Liệu có phải do Bertil chủ mưu không?”
“Tôi không nghĩ như vậy…”
Để người của mình bị thay thế bằng undead có phải kết quả của một thỏa thuận nào đó?
…Lawrence cảm thấy điều đó không đúng.
Kỵ sĩ Đệ Nhị Đoàn đã bị Ngạ Quỷ(Revenant) hoá mà Bertil không biết?
-Liệu bắt Bertil có quá sớm, hay là…? Không, không chỉ có Revenant tấn công cổng Nam. Trên hết, sẽ cực kỳ nguy hiểm nếu để Đệ nhị kỵ sĩ đoàn dưới tay Bertil trong hoàn cảnh này. Làm sao có thể tin tưởng hắn ta được? Hắn còn không biết hắn đang làm gì!
“Cảm ơn vì những nổ lực của các ngươi, nhưng việc rút lui vẫn phải được ưu tiên.”
“Đã rõ”
Lawrence sau khi đưa ra chỉ thị, liền kết nối với người đứng đầu đền thờ.
“Nghe rõ này, không quan trọng là các ngươi còn bao nhiêu ma lực trong người, các ngươi ít nhất có thể phân biệt được giữa undead và con người không?”
“Ta có thể phân biệt được.”
“Tốt. Có thông tin rằng Ngạ quỷ(Revenant) đã trà trộn vào trong Đệ nhị đoàn, quên <<Thánh hiến>> đi, chỉ cần nhận diện chúng. Nếu có bất kì con nào cứ để cho Đệ nhị đoàn giải quyết. Không thể có nhiều Ngạ Quỷ(Revenant) đến thế được.”
“Nhưng trước khi anh ta có thể nghe thấy tiếng phản hồi, chiếc ấn liên lạc của đội Falcon gọi đến 1 lần nữa.
“Chỉ huy trưởng!”
“Có chuyện gì?”
Đó là một tiếng kêu la chất chứa đầy sự tuyệt vọng.
“‘Rose Princess of Hellrage (Công chúa tường vi chốn địa ngục)’ đã xuất hiện!”


4 Bình luận
Thứ Nhất: Do mình bận công việc không có thời gian làm.
Thứ hai: Phải chờ ông rom check văn, mà ổng sắp thành Whisper number two rồi
Thứ ba: Do phải làm cùng lúc 2 bộ nên hơi đuối.
Và cuối cùng là:
Mình lười:))Cũng như lịch đăng truyện cũng sẽ đổi thành ngẫu hứng nha mọi người. :)))
lười