Vol 7: Trận Chiến Ragnarok Sau Giờ Học
Chương 01: Hòa Bình Là Điều Tuyệt Vời Nhất
0 Bình luận - Độ dài: 13,517 từ - Cập nhật:
Phần 1:
Tại Học viện Kuou vào giờ nghỉ trưa. Tôi đang ăn cơm hộp cùng với Matsuda, Motohama và Asia.
“Nếu tao nhớ không lầm thì sắp đến chuyến du lịch của trường rồi. Chúng ta cần phải quyết định nhóm của mình.”
Motohama vừa ăn trứng chiên vừa nói.
À đúng rồi, chuyến đi chơi của trường sắp đến rồi. Bọn tôi, học sinh năm hai, sẽ đi Kyoto. Gần đây xảy ra nhiều chuyện quá nên tôi quên mất điều đó. Lúc đó cũng là lúc đồng phục của bọn tôi đổi sang đồng phục mùa đông, dù cái nóng mùa hè vẫn còn.
“Hừm, nhóm sẽ có 3 hay 4 người vậy?”
Tôi vừa nói thì Matsuda gật đầu.
“Ờ đúng rồi. Hình như chỗ ngủ sẽ chia cho nhóm 3 hoặc 4 người. Vậy thì chúng ta phải lập nhóm ba người thôi. Dù sao tụi mình cũng bị người khác ghét mà.”
Đừng có nói trắng ra thế đồ hói. Tôi biết điều đó quá rõ rồi.
Sau kỳ nghỉ hè, quan điểm của người khác về tôi đã thay đổi khá nhiều. Tuy vậy, bọn tôi – bộ ba biến thái trường cấp ba – vẫn bị các cô gái ghét. Trường này có tỷ lệ nữ sinh cao, nên họ có quan điểm rất khắt khe về những chuyện như vậy.
Tôi thì thân với Asia, Xenovia, Irina và Kiryuu. Nên chúng tôi ăn trưa cùng nhau như thế này. Nhưng với các cô gái khác thì không.
“Bộ ba biến thái. Mấy người có muốn đi cùng nhóm với bọn tôi trong chuyến đi không? Nhóm bọn tôi là thiên đường đấy nhé, vì có đến bốn mỹ nhân đó~”
Một cô gái đeo kính nói như vậy. Đừng có nói chữ “thiên đường” với vẻ mặt dâm đãng như thế!
“Ừ, ngoại trừ bà ra thì họ là bộ ba mỹ nhân.”
Matsuda vừa nói vừa gật đầu, rồi bị Kiryuu đập đầu.
“Im đi! Mà thôi kệ tên này. Hyoudou, là Asia đó. Hiểu chưa?”
“Ise-san, anh sẽ đi cùng nhóm với bọn em chứ?”
Asia mỉm cười hỏi. Mou! Nếu Asia-chan hỏi như thế thì mình khó xử quá!
“Tất nhiên rồi. Chắc chắn là được!”
“Vâng ạ!”
Ôm chầm lấy nhau!
Tôi và Asia quên cả bữa trưa và ôm nhau!
“H-Hai người ngày càng ‘thân mật’ hơn sau lễ hội thể thao nhỉ... Nói chuyện cả ngày, nhìn nhau bằng ánh mắt yêu đương...”
Kiryuu vừa nói vừa đẩy gọng kính lên.
“Fufufu. Linh hồn của tôi và Asia tuy hai mà một đó. Chúng tôi sẽ luôn ở bên nhau. Đúng không?”
Rồi Asia đút cho tôi miếng xúc xích trong khi tôi nói “aah”.
“Vâng. Em sẽ luôn ở bên Ise-san.”
Ừ. Sau lễ hội thể thao, tôi cảm thấy khoảng cách giữa tôi và Asia được rút ngắn lại. Trước kia tôi xem mối quan hệ của chúng tôi giống như anh trai – em gái, và tôi cố gắng bảo vệ Asia như một người anh....
N-Nhưng sau nụ hôn đó, tôi cũng bắt đầu nhìn nhận Asia như một cô gái... Không còn là em gái nhỏ nữa, mà là một cô gái thực sự. Đồng thời tôi cũng càng thích cô ấy hơn. Tôi đã thích cô ấy từ trước, nhưng sau khi giành lại Asia từ tay Diodora, tôi mới nhận ra Asia quan trọng với tôi đến mức nào.
Tôi đã nghĩ rất mạnh mẽ rằng “Mình phải luôn ở bên cô ấy!”. Không giống như người yêu. Nhưng là người khác giới trong gia đình. Mà cũng không giống em gái nhỏ nữa.
Tôi nghĩ tôi sẽ luôn ở bên Asia cho đến tận cuối đời. Dù là vài trăm hay vài nghìn năm nữa. Nhưng tôi sẽ chăm sóc cho Asia đến hết cuộc đời mình.
À, còn một điều nữa. Sau chuyện đó, mỗi sáng Asia đều hôn lên má tôi để chào buổi sáng!
“Chà, tình hình là như vậy đấy, nên bọn tôi sẽ ghép nhóm với các cậu. Tôi không thể để Asia ở với mấy tên con trai khác được, vì cậu ấy rất trong sáng và không biết cách từ chối người khác. Mà như vậy thì Xenovia-chi[note73555] và Irina-san cũng sẽ thấy yên tâm hơn, đúng chứ?”
Xenovia ngừng ăn hộp cơm siêu to và gật đầu trước ý kiến của Kiryuu.
“Ừ. Tôi cũng muốn đi cùng Ise.”
“Đi với Ise-kun sẽ vui hơn nhiều!”
Irina, người đang ăn bánh mì, cũng đồng ý.
“Chết tiệt! Tại sao chỉ có mỗi Ise được con gái thích như vậy chứ!? Trời ơi, Chúa thật tàn nhẫn! Con cũng muốn được một mỹ nhân ôm cơ mà!”
Matsuda than vãn. Mà đúng là... Chúa chết rồi còn đâu. Và thay vì gọi là được con gái thích, thì tôi chỉ đang ở trong một môi trường khiến người ta tưởng vậy thôi.
Mà nhìn từ một số góc độ thì trông tôi cũng giống như đang được mến mộ thật, nên tôi cũng chẳng biết phải nói gì. Khoan đã, nếu chỉ tính mỗi Asia thì có được coi là “được con gái thích” không? Nhưng tình cảm giữa tôi và Asia lại khác với mấy kiểu tình cảm nghịch ngợm trong mấy câu chuyện Harem. Nên cũng khó nói lắm.
“Hừm, dạo này giống như có quá nhiều ‘flag’ dành cho Ise... Nếu tao thực sự có thể nhìn thấy mấy thứ đó, tao sẽ đập nát chúng bằng búa...”
Motohama vừa chỉnh kính vừa nói như nguyền rủa. ...Ánh mắt cậu đáng sợ thật đấy...
“Vậy thì, cứ thế mà lập nhóm bảy người chúng ta đi. Chùa Kiyomizu-dera! Chùa Kinkaku-ji và chùa Ginkaku-ji đang chờ chúng ta đấy!”
Kiryuu tuyên bố trong khi kính của cô ấy lóe sáng.
Dù sao thì, thành viên của nhóm trong chuyến đi đã được quyết định. Nam gồm tôi, Matsuda và Motohama. Ba người. Nữ gồm Asia, Xenovia, Irina và Kiryuu. Bốn người. Có vẻ như chúng tôi sẽ cùng nhau đi tham quan khắp thành phố Kyoto với nhóm này. Nếu tôi nhớ không nhầm thì có một ngôi chùa tên là Tenryuu-ji. Vì trong tôi đang có một trong hai Thiên Long – Ddraig, nên đến đó có thể là một ý tưởng hay.
Vậy là chuyến đi thực tế đang đến gần rồi ha.
Hừm, chắc tôi nên đi mua sắm với Asia và các cô gái khác để chuẩn bị những vật dụng cần thiết.
Phần 2:
Sau giờ học. Phòng câu lạc bộ.
Đã đến lúc về nhà, và bọn tôi đang nói chuyện về chuyến đi khi đang uống trà xanh.
Cố vấn của chúng tôi, Azazel-sensei, hôm nay không đến phòng câu lạc bộ. Dạo gần đây ông ấy hay trở về Địa ngục để thảo luận chuyện gì đó. Một người lãnh đạo thì chắc chắn là rất bận. Dù vậy, ông ấy vẫn hay xuất hiện ở trường, nên chắc cuộc sống học đường đối với ông ấy cũng khá thú vị.
“Nếu chị nhớ không nhầm thì học sinh năm hai sắp có chuyến đi thực tế nhỉ.”
Hội trưởng vừa uống trà xanh một cách tao nhã vừa nói.
“Hội trưởng và Akeno-san năm ngoái đã đi đâu vậy?”
Akeno-san trả lời câu hỏi của tôi.
“Bọn chị cũng đến Kyoto. Chị đã đi chùa Kinkaku-ji, chùa Ginkaku-ji và một vài địa điểm khác cùng với Hội trưởng.”
Hội trưởng gật đầu và nói tiếp:
“Ừ. Nhưng chỉ trong ba ngày bốn đêm thì số nơi có thể đi cũng không nhiều. Em nên lên kế hoạch từ trước nếu muốn đi được nhiều chỗ. Nếu không tính toán kĩ thời gian ăn uống và tham quan, thì em sẽ hối hận đấy. Chủ yếu em sẽ di chuyển bằng xe buýt và tàu điện, nhưng sẽ mất rất nhiều thời gian di chuyển.”
“Sai lầm của bọn chị là không tính thời gian di chuyển. Hội trưởng muốn đi tất cả mọi nơi, nên cuối cùng tụi chị không còn thời gian để đến lâu đài Nijou-jou, nơi định đến cuối cùng. Lúc đó cậu ấy đã giậm chân tức tối ngay tại nhà ga.”
Akeno-san vừa nói vừa cười nhẹ, còn mặt của Hội trưởng thì đỏ lên.
“Mou, tớ đã bảo cậu đừng kể chuyện đó rồi mà. Khi đó tớ rất phấn khích. Là một người yêu Nhật Bản như tớ, Kyoto là nơi mà tớ ngưỡng mộ từ lâu. Nên tớ đã bị cuốn hút bởi thành phố và các cửa hàng lưu niệm quá mức cần thiết.”
Hội trưởng bắt đầu kể lại những kỷ niệm của mình. Có vẻ chị ấy rất thích Kyoto.
“Chẳng phải chị muốn đến Kyoto lúc nào cũng được sao? Chị có thể sử dụng ma pháp trận dịch chuyển mà.”
Tôi hỏi vậy thì Hội trưởng lắc đầu “không không” và giơ ngón tay lên.
“Em không hiểu đâu, Ise. Chính vì là lần đầu đến Kyoto trong chuyến đi thực tế nên mới thú vị. Còn dịch chuyển bằng ma pháp trận à? Chị sẽ không làm điều vô vị như thế đâu. Kyoto là nơi chị hằng mơ ước, nên chị muốn tự mình đi bộ và cảm nhận gió bằng làn da của chính mình.”
A, đôi mắt của Hội trưởng bắt đầu sáng rực rồi. Mỗi khi nói về Nhật Bản, chị ấy cứ như đang mơ vậy.
Chị ấy cũng từng nói là sau này, ngay cả khi trở thành người đứng đầu nhà Gremory, chị ấy vẫn muốn có thể sống ở cả Nhật Bản và Địa ngục. À đúng rồi, Azazel-sensei cũng nói sẽ đi cùng bọn tôi trong chuyến đi thực tế. Nghe đâu là ông ấy muốn tận hưởng Kyoto.
Sau khi uống xong trà, Hội trưởng đổi sang chủ đề khác.
"Chuyến đi là quan trọng, nhưng chúng ta cũng cần bàn về việc sẽ làm gì cho Lễ hội Trường nữa."
"À, lễ hội trường cũng sắp đến rồi. Trường mình không để nhiều thời gian giữa đại hội thể thao, chuyến đi thực tế và lễ hội trường, chúng lại còn diễn ra liên tục nữa chứ. Nghĩ theo cách đó thì tụi năm hai như bọn em sẽ bận rộn lắm."
Đúng vậy, lễ hội trường sẽ diễn ra sau chuyến đi thực tế. Học kỳ hai đúng là có rất nhiều sự kiện.
Hội trưởng nhận một tờ giấy từ Akeno-san và đặt nó lên bàn. Có vẻ như chúng tôi phải viết ý tưởng cho câu lạc bộ Nghiên cứu Huyền bí và nộp cho hội học sinh.
"Đó là lý do tại sao chúng ta cần bàn bạc về lễ hội trường ngay từ bây giờ và chuẩn bị cho nó. Nếu quyết định trước, các thành viên năm ba và năm nhất có thể chuẩn bị trong lúc các em đi. Năm nay có nhiều thành viên, vậy nên điều đó sẽ rất hữu ích."
Đúng như Hội trưởng nói. Chuyến đi thực tế rất quan trọng, nhưng lễ hội trường cũng cần được chú ý không kém!
"Lễ hội trường! Em mong chờ lắm luôn!"
Asia trông rất hào hứng. Cô ấy rất thích những sự kiện như thế này.
"Ừ. Tớ cũng thích những sự kiện ở trường cấp ba. Đại hội thể thao cũng tuyệt vời."
Dù biểu cảm không thay đổi, nhưng ánh mắt của Xenovia thì lấp lánh. Cô ấy cũng từng gây náo loạn lớn ở đại hội thể thao. Xenovia giành hạng nhất ở tất cả các môn. Sau đó, các câu lạc bộ thể thao đều cố gắng mời Xenovia tham gia.
"Với tớ thì đây cũng là lần đầu tham gia mấy sự kiện như thế này, nên tớ háo hức lắm. Quả là tớ đã chuyển trường vào đúng thời điểm! Đây chắc chắn là sự dẫn dắt của Michael-sama!"
Irina vừa nói vừa tạo dáng cầu nguyện. Bộ ba đến từ Giáo hội có vẻ rất mong chờ lễ hội trường. Có lẽ cũng vì trước đây họ không có cơ hội tham gia mấy sự kiện như thế do truyền thống tôn giáo.
"Năm ngoái... là nhà ma đúng không? Khi đó em chưa vào câu lạc bộ, nhưng em nghe nói nó rất chân thật và là chủ đề bàn tán sôi nổi."
Tôi không vào nhà ma đó, nhưng một người bạn cùng lớp từng vào và bảo rằng nó rất thật. Hình như mấy con ma trông thật lắm.
"Đúng vậy. Vì bọn chị dùng ma thật mà, nên chắc chắn là đáng sợ rồi."
Hội trưởng nói điều đó như thể nó là chuyện bình thường vậy.
"M-Ma thật...?"
Khi tôi hỏi, Hội trưởng mỉm cười và trả lời nhẹ nhàng.
"Ừ. Chị đã nhờ những Youkai[note73556] không gây hại cho con người đóng vai trò hù dọa người khác. Những Youkai đó cũng đang thất nghiệp nên việc này có lợi cho cả hai bên. Nhờ vậy mà sự kiện rất thành công."
Hội trưởng và Akeno-san bắt đầu cười nhẹ như mấy chị gái lớn.
"Sau đó thì tụi chị bị hội học sinh mắng. Hội trưởng Sona, khi đó vẫn còn là Phó Hội trưởng, đã hét lên: ‘Dùng hàng thật thì còn hơn cả việc vi phạm quy tắc!’"
Akeno-san à, em cũng thấy như vậy là vi phạm quy tắc thật đấy...
"Vậy năm nay lại là nhà ma sao? Hay mình nên làm một buổi xiếc với ‘Ma cà rồng trong hộp’ chẳng hạn?"
Gasper lập tức làm mặt kỳ lạ rồi đập đầu tôi.
"Senpai thật xấu tính! Anh lúc nào cũng lấy em ra làm trò đùa!"
Trêu chọc kouhai là đặc quyền của senpai đấy! Tôi sẽ trêu Gasper tới bến cho đến lúc tốt nghiệp. Dù sao thì em ấy cũng là đàn em con trai quý giá của tôi. Tôi sẽ chăm sóc em ấy đàng hoàng.
Hội trưởng bắt đầu suy nghĩ về đề xuất của tôi.
"Có lẽ chúng ta nên làm điều gì đó mới mẻ..."
Khi Hội trưởng định nói tiếp thì điện thoại của tất cả chúng tôi cùng lúc đổ chuông. Ai cũng biết chuyện đó nghĩa là gì, nên chúng tôi nhìn nhau. Hội trưởng hít một hơi và nói bằng giọng nghiêm túc:
"-Đi thôi."
Phần 3:
Một nhà máy bỏ hoang trong thị trấn.
Chúng tôi – gia tộc Gremory cùng với Irina – đã đến nơi.
Mặt trời đã lặn và bầu trời ngày càng tối dần. Có vài luồng khí hiện diện trong góc tối của nhà máy. Và chúng trộn lẫn với sát khí.
"-Nhà Gremory à. Các ngươi đến nhanh đấy."
Người xuất hiện từ trong bóng tối là một người đàn ông mặc áo khoác đen. Từ bóng tối xung quanh hắn, những sinh vật kỳ dị màu đen có hình dáng người dần lộ diện. Không chỉ vài chục—phải có tới hàng trăm quái vật hình người như vậy trong nhà máy này.
Hội trưởng bước lên một bước và lạnh lùng hỏi:
"Khaos Brigade. –Ta đoán ngươi thuộc phe Anh hùng? Xin chào. Ta là Rias Gremory. Là một ác quỷ cấp cao được liên minh Tam Đại Thế Lực nhờ trông coi thị trấn này."
Nghe lời chào của Hội trưởng, tên đàn ông cười khẩy:
"Phải, ta biết ngươi. Em gái của Ma Vương. Mục tiêu của bọn ta là thanh tẩy các ác quỷ các ngươi và cứu rỗi thị trấn này."
Hắn nhìn chúng tôi như thể chúng tôi là rác rưởi.
Đúng như tôi nghĩ—hắn là một thành viên của “Phe Anh hùng” trong tổ chức Khaos Brigade! Gần đây, phe Anh hùng thường xuyên thực hiện những cuộc tấn công quy mô nhỏ trong thị trấn của chúng tôi. Chính xác hơn là có rất nhiều vụ việc mà các thành viên phe này tấn công những địa điểm quan trọng của các phe phái.
Dạo gần đây, bọn tôi đã phải giải quyết mấy vụ như vậy. Phần lớn đối thủ đều là con người...
Sau đó, hai người khác xuất hiện bên cạnh tên đàn ông. Họ cũng là con người. Một người đeo kính râm, một người mặc trang phục truyền thống Trung Hoa. Cả ba đều là người nước ngoài.
Còn những hắc dị thể kia là chiến binh của bọn họ. Có vẻ như phe Anh hùng dùng chúng làm vũ khí. Dù là lính đánh thuê, chúng mạnh đến mức ác quỷ cấp thấp không thể đối đầu được. Phải là cấp trung trở lên mới có khả năng chiến đấu. May mắn là xét về sức mạnh, bọn tôi nằm trong khoảng từ cấp trung đến cấp cao.
FLASH!
Găng tay của tôi phát sáng đỏ. Đếm ngược đã kết thúc, nên tôi lập tức kích hoạt Balance Break! Tôi khoác bộ giáp lên người và bước lên phía trước làm tiền tuyến. Đồng thời, tôi rút Ascalon ra và đưa cho Xenovia. Xenovia bắt lấy và vào tư thế sẵn sàng.
Tiền tuyến có tôi với Balance-Breaker và Kiba đứng ở hàng đầu. Xenovia đứng hơi lùi phía sau. Cô ấy đóng vai trò hỗ trợ và tấn công kẻ địch từ phía sau tiền tuyến.
Hàng trung tuyến gồm có Irina, Koneko-chan và Gasper. Họ hỗ trợ tiền tuyến, bảo vệ hậu tuyến, đồng thời đảm nhận các vai trò hỗ trợ điều phối ở giữa. Koneko-chan và Irina sẽ xử lý những kẻ địch bị chúng tôi bỏ sót.
Hậu tuyến là Hội trưởng, Akeno-san và Asia. Hội trưởng là chỉ huy, đồng thời tung đòn hỗ trợ. Akeno-san dùng ma lực để tấn công từ phía sau. Asia thì trị thương cho tiền tuyến khi bị thương.
Đây không phải đội hình của gia tộc Gremory trong các trận Rating Game, mà là đội hình của Câu lạc bộ Nghiên cứu Huyền bí khi có thêm Irina. Sơ đồ 3-3-3. Nếu tôi không ở trạng thái Balance-Breaker, tôi sẽ lùi về hàng giữa làm vai trò hỗ trợ. Khi đó sẽ thành 2-4-3.
Trong Rating Game, đội hình phải thay đổi linh hoạt tùy theo chiến trường.
Khi thấy đội hình của chúng tôi, tên áo khoác đen tạo ra ngọn lửa trắng từ tay mình.
Kiba đứng cạnh tôi nheo mắt.
"---! Một kẻ sở hữu Sacred Gear nữa rồi."
Ra là vậy. Hắn ta cũng là...
Các thành viên mà phe Anh hùng gửi tới phần lớn đều là người sở hữu Sacred Gear. Họ chiến đấu bằng sức mạnh được ban tặng từ “Chương trình Sacred Gear” mà Chúa để lại.
"Thật là phiền phức. Dạo này, đối thủ toàn là người sở hữu Sacred Gear."
Hội trưởng thở dài. Nhưng ánh mắt chị ấy tràn đầy quyết tâm. Khi tên điều khiển lửa tiến về phía chúng tôi...
GOOO!
Tôi khởi động bộ đẩy sau lưng và lao về phía trước ngay từ đầu! Đồng thời, tôi phản lại đòn lửa của hắn.
DOOOOOON!
Chúng né được ngay lập tức, nhưng tôi đã hạ được đám lính đánh thuê kỳ dị. Chúng tan biến khi bị đánh bại.
Chết tiệt! Tôi không thể di chuyển tự do trong tòa nhà này! Với mức sức mạnh của tôi, nếu tôi giải phóng toàn lực sẽ phá hủy cả tòa nhà trong thị trấn, và điều đó sẽ thu hút sự chú ý không cần thiết – trở thành rắc rối lớn!
Nhưng mà... né được đòn tấn công của tôi, bọn chúng được huấn luyện rất bài bản! Tuy nhiên, không phải là những kẻ mà chúng tôi không thể đánh bại. Chúng tôi đang nắm lợi thế rất lớn ở đây.
Một trong ba tên chính hét lên:
"Cẩn thận với sức mạnh của Xích Long Đế Vương! Bị trúng một đòn là toi mạng đấy! Nhưng hắn không thể di chuyển thoải mái trong nhà máy này!"
Vậy là bọn chúng biết rồi. Nếu tôi đánh trúng một lần, tôi có thể hạ gục phần lớn những kẻ sở hữu Sacred Gear. Và còn nữa...
Tôi tập trung ma lực vào tay, và bắn về phía trước với mức sức mạnh được kiềm chế!
DON!
Dragon Shot quy mô nhỏ! Nếu đối thủ là con người, thì thế này là đủ rồi! Kể từ sau trận đấu với Saji, tôi đã luyện tập kỹ thuật bắn đòn trong phạm vi hẹp. Và nó cực kỳ hữu dụng trong những trận chiến diễn ra trong thị trấn! Với đòn này, tôi đã hạ gục nhiều thành viên của phe Anh hùng. Nếu trúng thì sẽ là đòn chí mạng.....
ZOON!
Dragon Shot biến mất!? Ngay khi nó gần chạm vào đối thủ, cái bóng trong nhà máy kéo dài ra và nuốt chửng đòn tấn công của tôi! Không, có lẽ đúng là như vậy. Năng lực điều khiển bóng tối sao?
Người thực hiện là tên đeo kính. Vậy ra đó là Sacred Gear của hắn ta...
SWIFT!
Kiba lao lên tấn công với tốc độ thần thánh. Thanh Thánh-Ma kiếm của cậu ấy chém xuống tên đeo kính, nhưng... cái bóng đó lại nuốt lấy thanh kiếm của Kiba bằng tốc độ nhanh chóng! Và rồi...
SPIT!
Từ cái bóng của Kiba, lưỡi kiếm của thanh Thánh-Ma kiếm phóng ra! Kiba vội né và lùi lại phía sau.
“--! Khả năng nhả ra những gì đã nuốt vào từ cái bóng này sang cái bóng khác tuỳ ý..... Đây không phải dạng tấn công trực tiếp. Mà là dạng phòng thủ, thay đổi hướng tấn công. Một Sacred Gear phiền phức đấy.”
Kiba nói, mắt nheo lại.
Tôi hiểu rồi. Khi đòn tấn công bị cái bóng đó nuốt vào, nó sẽ phóng ra từ một cái bóng khác... V-Vậy thì đòn Dragon Shot lúc nãy của tôi...
BOON!
Cùng với tiếng rung động trong không khí, tôi cảm nhận được luồng khí của mình phát ra từ bóng tối trong toà nhà! Khi nhìn về hướng đó—một tia sáng màu đỏ đang bay về phía này!
Mục tiêu là... Asia! Xenovia, người đang chém giết đám quái vật kỳ dị, cũng cảm nhận được nguy hiểm đang hướng đến Asia.
“Không đời nào!”
Tôi lập tức tạo ra một đòn ma lực khác và bắn về phía tia sáng đang bay tới Asia để triệt tiêu nó!
BLOW!
Hai đòn tấn công va vào nhau, tạo ra một vụ nổ lớn bên trong nhà máy.
“Ta sẽ không để ngươi chạm vào Asia!”
Xenovia ngay lập tức đứng chắn trước Asia và bắt đầu bảo vệ cô ấy. Cảm ơn Xenovia! Nhưng mà khi liên quan đến Asia, phản ứng của cô ấy nhanh khủng khiếp. Nhưng cùng nhau bảo vệ Asia là điều mà cả nhóm đã thống nhất. Vì Asia hầu như không có khả năng chiến đấu, nhưng cô ấy là chìa khoá của cả đội và là trị liệu sư quý giá. Không thể để cô ấy bị hạ gục trong một trận chiến nhóm.
Trong trường hợp Asia gặp nguy hiểm, người nào ở gần nhất sẽ chịu trách nhiệm bảo vệ cô ấy. Lần này là Xenovia.
PUUUUUU!
Trong làn khói của vụ nổ, tôi thấy một vật gì đó phát sáng ánh xanh lam. Khi nhìn kỹ hơn... tên mặc đồ truyền thống đang cầm một cây cung làm từ ánh sáng và chuẩn bị bắn!
Ánh sáng... Nguy rồi! Đối với chúng tôi, quỷ, sức mạnh ánh sáng cực kỳ độc hại! Và đó là một đòn tấn công đến từ một Sacred Gear bí ẩn! Chúng tôi thậm chí còn không biết cây cung này có năng lực gì! Dù tôi đang được bao bọc bởi sức mạnh của Xích Long Đế Vương, nhưng các đồng đội của tôi thì không có lớp bảo vệ nào cả—nó sẽ cực kỳ nguy hiểm với họ!
Mũi tên ánh sáng được phóng đi! Và... nó thay đổi hướng giữa không trung!? Vậy là nó có khả năng đổi hướng sau khi được bắn ra!
SPARKLE! SPARKLE!
Nhiều đòn tấn công bằng ánh sáng khác cũng bay đến từ phía sau tôi.
“Nếu là đòn tấn công hệ ánh sáng, thì để đó cho mình!”
Khi tôi quay lại, Irina tạo ra ánh sáng trong tay mình. Irina là một thiên thần tái sinh, nên cô ấy có thể sử dụng thuộc tính ánh sáng. Cô ấy đã hủy đòn tấn công của kẻ địch bằng cây thương ánh sáng.
FREEZE-FREEZE! WIND-CUT!
Âm thanh của thứ gì đó đang bị đóng băng. Và cả tiếng gió sắc bén!
Akeno-san không chần chừ phóng những ngọn thương băng về phía kẻ dùng ánh sáng. Nhưng cái bóng khi nãy lại vươn ra và nuốt chửng những ngọn thương. Băng sau đó xuất hiện từ cái bóng của Hội trưởng, nhưng Hội trưởng né tránh như thể đó chẳng là gì. Đúng là Hội trưởng tuyệt vời quá!
......Sau đó, bóng tối xuất hiện quanh kẻ dùng ánh sáng và bắt đầu tạo ra một bức tường. Rồi nhiều mũi tên ánh sáng bắn ra từ bức tường bóng đó. Cả các đòn tấn công bằng lửa từ tên dùng lửa cũng xuất hiện từ đó!
“Haa!”
Tôi, người tiên phong, liền phản ứng và chặn tất cả các đòn tấn công đó....... Vậy là bọn chúng còn có thể tấn công từ trong bóng tối nữa sao. Từ phía chúng tôi nhìn, bóng tối dày đặc đến mức không thể thấy rõ kẻ dùng ánh sáng.
“Gasper-kun! Em có thu thập được dữ liệu không!?”
Kiba hỏi mà không rời mắt khỏi kẻ địch. Gasper, người ở hàng sau và đang sử dụng thiết bị, trả lời Kiba:
“D-D-Dạ cóoooo! E-Em thu thập được rồi! Sacred Gear lửa là [Flame Shake]! Loại phản công – phòng thủ là [Night Reflection]! Còn Sacred Gear tấn công bằng ánh sáng là [Staring Blue]!”
Gasper đang sử dụng thiết bị do Azazel-sensei chế tạo để phân tích Sacred Gear của kẻ địch. Máy quét Sacred Gear của Azazel-sensei rất hữu ích gần đây, nhất là khi chiến đấu với những kẻ sở hữu Sacred Gear. Nhờ đó, đến giờ chúng tôi đều nắm được thông tin về Sacred Gear của kẻ địch.
“Gasper. Khi em xong việc, hãy uống máu của anh.”
“D-Dạ!”
Tôi đã để Gasper mang theo một lọ máu nhỏ của tôi. Như vậy, cậu ấy có thể kích hoạt Sacred Gear dừng thời gian bất kỳ lúc nào. Thường thì khi chiến đấu trong thị trấn, chúng tôi để Gasper biến một phần cơ thể thành dơi và bay khắp chiến trường. Đó là để tìm ra những kẻ địch đang ẩn nấp. Koneko-chan cũng dùng Tiên thuật để dò tìm “khí” quanh khu vực. Hai học sinh năm nhất có nhiệm vụ trinh sát.
Mắt của Gasper đúng là mạnh, nhưng khi đối đầu với Sacred Gear, nó không phát huy hiệu quả như mong muốn.......
Có vẻ bọn chúng đã biết về năng lực của Gasper, nên khi Gasper chiếu đôi mắt phát sáng của mình, một tên lính liền lao ra làm khiên chắn, bảo vệ cho các tên sử dụng Sacred Gear , không để bị "đóng băng thời gian".
Bọn chúng biết về sức mạnh của tôi, và cả năng lực hồi phục của Asia. Lý do có kẻ dùng ánh sáng trong đội hình địch, là vì bọn chúng đã đoán trước rằng kẻ đến đối đầu sẽ là bọn tôi – những ác quỷ.......
“Càng mạnh lên, chúng ta càng trở thành mục tiêu. Và cách để hạ gục ta sẽ càng bị nghiên cứu kỹ càng. Có lẽ là như vậy.”
Kiba cười chua chát.
Mục tiêu.... Phương pháp.... Và nghiên cứu......
Tôi chợt nhớ lại lời của Sairaorg-san:
–Cho dù cậu mạnh đến đâu, nếu bị kiềm chế thì vẫn có thể thua. Bọn chúng sẽ nhắm vào một sơ hở nhỏ nhất với toàn bộ sức mạnh.
Chỉ một sơ hở nhỏ thôi. Dù chúng tôi áp đảo về sức mạnh, nhưng chỉ cần một lỗ hổng nhỏ, không ai biết chuyện gì sẽ xảy ra.
Trước tiên, đòn tấn công ánh sáng là một vấn đề. Chúng tôi là ác quỷ. Trừ tôi ra, nếu các đồng đội trúng phải đòn trực tiếp thì sẽ rất nguy hiểm.
Có vẻ như Kiba cũng đang nghĩ giống tôi, cậu ấy đang nhìn chăm chú vào kẻ dùng ánh sáng – người đang được Sacred Gear phòng thủ bóng tối bảo vệ. Lúc đó, những tên lính lại xuất hiện chắn phía trước bọn chúng. Có vẻ như vẫn còn rất nhiều tay sai. Làm sao chúng tôi có thể loại bỏ cái bóng đó đây? Hạ kẻ sở hữu nó chắc là lựa chọn tốt nhất, nhưng cái bóng sẽ lại giãn ra để bảo vệ hắn mà thôi.......
Việc truyền sức mạnh của tôi cho người khác trong tình huống này cũng cần được cân nhắc kỹ lưỡng. Tất cả các thành viên trong nhóm đều đã mạnh, nên nếu tôi truyền thêm sức mạnh cho họ, họ sẽ trở thành những con quái vật hủy diệt thật sự. Vì thế, chúng tôi không thể làm vậy trong thị trấn. Nếu được phép bung hết sức mạnh, chúng tôi sẽ bất bại.
......................
Mà thôi, nghĩ mấy chuyện phức tạp chẳng hợp với tôi. Tôi là TỐT– người tiên phong cơ mà. Tôi chỉ cần tuân theo mệnh lệnh của Hội trưởng là được!
Hội trưởng sau đó đã ra lệnh:
“Chị sẽ ra lệnh cho đội tiên phong gồm Ise, Yuuto và Xenovia. Ise sẽ đối đầu với kẻ dùng lửa. Yuuto, nhắm vào kẻ dùng bóng! Còn Xenovia, hãy tiêu diệt lũ lính để mở đường cho hai người họ!”
"Trung vệ và hậu vệ sẽ hỗ trợ tiền tuyến với toàn bộ sức mạnh! Chúng ta sẽ tiêu diệt tất cả lũ lính đánh thuê!"
[Rõ!]
Tất cả mọi người đồng thanh đáp lại và lao lên cùng lúc!
Xenovia tiến lên phía trước và bắt đầu tiêu diệt đám lính! Đúng là người thuộc hệ Sức Mạnh! Năng lực của cô ấy hoàn toàn khác biệt với mọi người!
Sau khi lũ lính bị quét sạch, Kiba và tôi nhìn thấy mục tiêu của mình!
Kiba tiếp cận với tốc độ thần thánh và bắt đầu chém vào bức tường bảo vệ kẻ dùng ánh sáng!
ỰC!
Lưỡi kiếm của cậu ấy bị nuốt chửng!
Sau đó, lưỡi kiếm sẽ xuất hiện từ chỗ nào đó!
PHỤT!
Nó liền xuất hiện từ cái bóng dưới chân tôi, đúng lúc tôi đang lao về phía tên dùng lửa!
“Ise! Né nó rồi bắn Dragon Shot vào cái bóng!”
Lệnh của Hội trưởng! Tôi không chắc có làm được không, nhưng đã rõ!
Tôi đã né được lưỡi kiếm!
Haa!
Tôi đã từng thấy những đòn đánh của Kiba nhiều lần và cũng đã bị chúng chém trong các buổi luyện tập!
Vừa né, tôi vừa bắn ma lực vào cái bóng!
ĐOÀNG! ĐOÀNG!
Oh! Ma lực của tôi bị hút vào!? Tôi hiểu rồi!
Khi đòn tấn công bị bắn ra từ bóng, thì cái bóng vẫn còn đang kết nối với nó!
“Yuuto! Bóng tối kết nối nên Dragon Shot sẽ quay trở lại! Hãy chém đôi nó ngay trong cái bóng và làm nó nổ tung trước khi xuất hiện!”
“Rõ rồi!”
Tuân theo lệnh của Hội trưởng, Kiba vung kiếm vào bên trong cái bóng!
ĐOOOOOOOOOOOOOOOON!
“Guwah!”
Cùng với tiếng nổ lớn là một tiếng hét vang lên! Khi tôi nhìn lại, thì kẻ dùng bóng đã bị thổi bay!
“Chị đã thử xem chuyện gì xảy ra nếu đòn tấn công phát nổ bên trong bóng, và có vẻ hắn không thể xử lý nổi nên vụ nổ phản ngược lại hắn. Dù hắn có thể thay đổi hướng tấn công, nhưng lại không thể thay đổi lực tác động của đòn đánh.”
Hội trưởng nở nụ cười chiến thắng.
Thật là tầm nhìn chiến thuật tuyệt vời! Đúng là [VUA] của chúng tôi!
Khi tôi còn đang thán phục thì một mũi tên ánh sáng lao về phía tôi!
Nhưng nó không phải màu xanh! Đó là một mũi tên màu xanh lá cây!
“---!?”
Tôi giật mình bởi đòn tấn công bất ngờ. Tôi xoay người né được, nhưng một mũi nữa lại bay đến từ hướng mà tôi không cảm nhận được kẻ địch!
Mọi người cũng bất ngờ trước đòn tấn công lạ này.
Hội trưởng liền nhìn về phía bóng tối trong nhà máy.
“Có vẻ vẫn còn một kẻ địch nữa. Hắn đã dùng cái bóng làm trung gian để tấn công từ bên ngoài – từ vùng an toàn. Dù chúng ta đã hạ kẻ dùng bóng, có vẻ năng lực vẫn còn tồn tại trong một khoảng thời gian ngắn......”
Cái gì!? Vẫn còn kẻ địch ẩn nấp!?
Vậy là có hai kẻ dùng ánh sáng!?
Kẻ địch có thể bắn tỉa chúng tôi qua những cái bóng mà chúng tôi không thể nhìn xuyên qua!
Cái bóng đó đúng là tiện lợi khủng khiếp!
À, nhưng bóng tối biến mất rồi. Có vẻ năng lực cũng tan biến vì chủ sở hữu đã bị đánh bại.
Gasper lúc này nói khi nhìn vào thiết bị:
“T-Tuyệt vời! Chỉ từ đòn tấn công vừa rồi thôi mà em đã có dữ liệu! Đó là Sacred Gear [Staring Green]!”
“Tôi sẽ xử lý tên đó. Koneko, đi theo tôi. Em có thể định vị kẻ địch bằng ‘khí’, đúng không?”
“......Vâng, Xenovia-senpai.”
Xenovia rời khỏi nhà máy cùng với Koneko-chan có tai mèo!
Ồ, tôi cũng phải làm việc của mình!
GOOOOO!
Tôi lao lên phía trước, bật bộ đẩy sau lưng!
“Đồ Xích Long Đế Vương đáng ghét! Hãy cháy đi!”
Tên dùng lửa tạo ra một đòn tấn công lửa cực mạnh từ cả hai tay, nhắm thẳng vào tôi!
GOOOOOOOOOOO!
Ngọn lửa bay tới chỗ tôi... Nhưng.
Yếu. Nó thậm chí còn thấy lạnh chứ không nóng.
Lửa của Raiser còn nóng hơn rất nhiều dù tôi mặc áo giáp!
So với lửa của lão Tannin, thì ngọn lửa này chỉ như que diêm!
“Muốn thiêu cháy ta thì ít nhất cũng phải là phượng hoàng hoặc rồng cơ!”
ĐOÀNG!
Cú đấm của tôi xuyên qua ngọn lửa của đối thủ rồi đâm sâu vào bụng hắn.
Một đòn đánh trực diện.
Cùng lúc đó, tên dùng lửa gục xuống, còn Kiba cũng đánh bại tên dùng ánh sáng ở gần đó.
Chúng tôi đã đánh bại tất cả những kẻ sở hữu Sacred Gear.
Ít nhất là chúng tôi nghĩ vậy.
“Ngggggggggggggggh!”
Tên dùng bóng tối vừa bị hạ gục bỗng đứng dậy và hét lên.
Sau đó, một thứ đen đúa bắt đầu bao phủ toàn thân hắn.
Cái bóng lan rộng hơn nữa, bao trùm cả nhà máy.
LẠNH GÁY.............
Cái cảm giác lạnh sống lưng này là gì......?
Tôi cảm thấy một luồng sức mạnh kỳ lạ từ trong bóng tối đó.
Phải diễn tả sao đây nhỉ... cứ như hắn vừa thức tỉnh một thứ gì đó...
Hoặc có vẻ như hắn vừa đạt được một đột phá mới...
CHÓI LÓA!
Một luồng sáng xuất hiện dưới chân tên dùng bóng và một ma pháp trận được hình thành.
Đó là một ma pháp trận tôi chưa từng thấy bao giờ.
Nó giống như ma pháp trận dịch chuyển, nhưng không phải loại của ác quỷ.
Bởi vì không có ký hiệu riêng biệt của quỷ.
Loại của thiên thần sa ngã? Nhưng tôi vẫn chưa thấy loại này trước đây.
Tôi đã từng nhìn thấy loại của Sensei nhiều lần nên tôi khá quen thuộc với loại của thiên thần sa ngã rồi.
Sau đó, tên dùng bóng bị ánh sáng bao lấy.
Sau tia sáng chói lòa, hắn biến mất.
“Phù. Có vẻ kết thúc rồi.”
Tôi thở phào sau trận chiến và tháo bộ giáp ra.
“Làm tốt lắm, Ise-san.”
Dù tôi không bị thương, nhưng vẫn được Asia chữa trị.
Hào quang của Asia rất ấm áp, chỉ cảm nhận được thôi cũng khiến tôi thấy như được chữa lành rồi.
Lũ lính đánh thuê đã bị tiêu diệt.
Những tên còn sót lại biến mất ngay khi tên dùng bóng biến mất.
“Ngủ đi~ Ngủ đi~”
Gasper xoay các ngón tay theo vòng tròn và khiến các kẻ sở hữu Sacred Gear bất tỉnh.
Đó là năng lực của ma cà rồng.
Gya-kun đúng là có tư thế ra đòn dễ thương ghê.
Hội trưởng và Akeno-san tạo ma pháp trận để gửi hai kẻ bị bắt về Địa ngục.
Giờ thì chỉ còn chờ Xenovia và Koneko-chan quay lại......
“Chúng tôi đã đánh bại hắn. Dù có đánh hơi mạnh tay một chút, nhưng không giết hắn.”
Xenovia quay lại với một gã đàn ông đang vác trên vai.
Koneko-chan đi phía sau cô ấy.
Ồ, vậy là hai cô ấy đã hạ được hắn.
Đúng là không hổ danh Xenovia và Koneko-chan!
Chúng tôi cũng làm cho gã kia bất tỉnh luôn.
Tiếc là có một tên trốn thoát được.
“Giờ thì việc truyền tin về Địa ngục đã xong. Mà có lẽ lần này cũng chẳng thu được thông tin gì đâu.”
Chúng tôi đã gửi các kẻ sở hữu Sacred Gear về Địa ngục bằng ma pháp trận, nhưng có vẻ như trí nhớ của chúng trong khoảng thời gian thuộc phe Anh Hùng đã bị xóa sạch.
Chúng tôi gửi về chỉ để đề phòng, hy vọng có thể kiểm tra được gì đó, nhưng xác suất lấy được thông tin mới gần như bằng không.
Nghe nói chúng bị cài một chương trình công nghệ đặc biệt vào trí nhớ của những kẻ sở hữu Sacred Gear, để xóa sạch trí nhớ khi được cử đến những địa điểm trọng yếu của từng phe.
Gần như không thể khôi phục những ký ức đã bị xóa.
Gửi chúng về trong tình trạng còn sống vẫn tốt hơn.
Quy tắc cơ bản vẫn là “Tiêu diệt khủng bố không khoan nhượng.”
À phải rồi.
Sau vụ việc với Diodora, Sacred Gear của tôi đã thay đổi.
Đặc biệt là Balance Breaker.
Trước đây mất 120 giây để kích hoạt, giờ thì tôi có thể vào Balance Breaker chỉ trong 30 giây.
Thời gian duy trì Balance Breaker cũng tăng lên đáng kể.
Giờ tôi có thể mặc giáp trong 2 tiếng mỗi ngày.
Những ngày tốt thì Ddraig bảo tôi có thể lên tới 3 tiếng.
Giới hạn chỉ biến hình 1 lần mỗi ngày cũng biến mất luôn.
Miễn là trong phạm vi thời gian cho phép, tôi có thể biến hình bao nhiêu lần cũng được.
Hai điểm yếu lớn của tôi đã được cải thiện rất nhiều.
Đây là một bước tiến rất lớn.
Tôi đang tiến bộ thật sự......
Nghe nói đó là nhờ hiện tượng được gọi là [Juggernaut Drive].
Nhưng...
Từng đó vẫn chưa là gì cả.
Tôi vẫn chưa bắt kịp được Vali.
“Nhưng chiến đấu mà không phá hủy quá nhiều thứ thực sự là việc khó khăn với đội của chúng ta – một đội chuyên về tấn công mạnh mẽ.”
Kiba mỉm cười chua chát trước lời nhận xét của tôi.
“Chuyện đó cũng không thể tránh được. Chúng ta có năng lực quá mạnh, nên nếu không chiến đấu mà kiềm chế sức mạnh, thì cả thị trấn này sẽ sụp đổ mất.”
À đúng rồi. Có người dân sống trong các ngôi nhà xung quanh, nên nếu nghĩ như vậy thì chúng tôi không thể phá hủy các tòa nhà được.
Ngay cả khi đây là một tòa nhà bỏ hoang, nếu chúng tôi phá nó, thì người khác có thể sẽ nhận ra có chuyện xảy ra.
“Nếu chúng ta nghĩ đây như một quy tắc trong Rating Game, thì xem như đó là một trải nghiệm tốt. Chúng ta cũng từng chịu thiệt vì điều này mà.”
Đúng như Hội trưởng nói.
Nếu trong tương lai chúng tôi tham gia Rating Game, thì sẽ có các trận đấu với những quy tắc khác nhau.
Nếu chúng tôi quen với kiểu chiến đấu này, thì nó sẽ rất hữu ích trong các trận đấu thật sự.
Thực tế là, trận đấu với gia tộc Sitri trước đây cũng giúp tôi học hỏi được nhiều điều.
Giờ tôi đã có thể sử dụng sức mạnh của Xích Long Đế Vương một cách hiệu quả.
“Nhưng quả thực mọi thứ đang trở nên phiền phức hơn.”
Kiba nói với một tiếng thở dài.
“Ý cậu là sao, Kiba?”
“Ý mình là trong số các kẻ sử dụng Sacred Gear được gửi đến đây, đã bắt đầu xuất hiện những kẻ sử dụng kỹ thuật đặc biệt. Nói theo kiểu chúng ta hiểu thì bọn chúng bắt đầu gửi thêm những kẻ có khả năng hỗ trợ hoặc những kẻ có hiệu ứng đặc biệt. Trước đây, toàn là bọn thiên về sức mạnh hoặc pháp thuật. ......Chẳng lẽ chúng bắt đầu nắm bắt được phong cách chiến đấu của chúng ta?”
Nếu nghĩ lại, các trận chiến với những kẻ do phe Anh hùng gửi đến đã kéo dài hơn trước rất nhiều.
Ban đầu, các đòn tấn công của chúng đơn giản, sau đó chúng bắt đầu gửi đến những kẻ với năng lực kỳ lạ mà tôi không thể hiểu rõ...
Lần này là ví dụ điển hình – Sacred Gear điều khiển bóng tối.
“.....Sensei cũng từng nói. Rằng có rất nhiều điều chưa biết về Sacred Gear.”
Hội trưởng đồng tình với nhận xét của Koneko-chan.
“Đúng vậy, đó là lý do tại sao chúng có thể hấp thụ sức mạnh của Xích Long Đế Vương và Thánh-Ma Kiếm chỉ bằng kỹ năng vừa rồi. Chắc hẳn chúng đã nhận ra rằng nếu không thể chặn đòn tấn công trực diện, thì có thể tìm cách khác để đối phó.”
“U-Um... em có điều thấy hơi đáng ngờ... Em có thể nêu ý kiến không?”
Irina hỏi với vẻ rụt rè.
“Ừ, em nói đi.”
Irina bắt đầu trình bày suy nghĩ của mình sau khi được Hội trưởng gật đầu cho phép.
“Em thấy hành động của phe Anh hùng ‘có gì đó kỳ lạ’, nếu như mục tiêu của họ là nghiên cứu hoặc tiêu diệt chúng ta.”
“Kỳ lạ?”
Xenovia hỏi, và Irina gật đầu.
“Vì nếu thật sự bọn chúng muốn đánh bại chúng ta, thì sau 2-3 trận chiến đầu tiên, chúng hẳn phải xây dựng chiến lược bài bản rồi. Và sau đó sẽ tấn công thật sự ở trận thứ 4, đúng không? Nhưng kể cả đến lần thứ 4, thứ 5, chúng vẫn chẳng thay đổi gì cả. Em từng nghĩ rằng bọn chúng chỉ đang rất thận trọng, nhưng...... Làm sao để nói nhỉ...... Cảm giác như cấp trên của chúng đang làm thí nghiệm gì đó.”
“Thí nghiệm? Ý em là lên chúng ta?”
Irina nghiêng đầu trước câu hỏi của Akeno-san.
“Không hẳn... Cảm giác như là chúng đang thử nghiệm trên những người sở hữu Sacred Gear... Đây chỉ là trực giác của em thôi nên khó diễn đạt lắm......
Chúng cũng đã gửi người đến các nơi thuộc các phe khác ngoài thị trấn này, nên có thể chúng đang phân tán lực lượng tới những nơi có người sở hữu năng lực mạnh.”
Mọi người im lặng trước ý kiến của Irina.
Ngay cả tôi cũng bắt đầu suy nghĩ kỹ về điều cô ấy vừa nói.
Ra là... có thể nhìn theo cách đó sao?
Tôi cứ nghĩ rằng bọn chúng chỉ đơn giản gửi quân tới từng phe vì đã đánh dấu chúng tôi là mục tiêu.
......Vậy tức là phải có lý do khiến chúng cho những kẻ sở hữu Sacred Gear đụng độ với chúng tôi.
“......Một sự biến đổi đột ngột.”
Mọi người lập tức nghiêm túc lại khi nghe Koneko-chan nói.
Chờ đã... Cái này chẳng lẽ...!
“......K-Khoan đã..... Đừng nói với tôi rằng..... Lý do phe Anh hùng gửi bọn đó đến đây là để chúng có thể đạt tới trạng thái Balance-Breaker?”
“Nhưng Ise-kun. Phản ứng mà tên dùng bóng tạo ra trước khi biến mất qua ma pháp trận... Cậu không thấy nó rất giống với hiện tượng đó sao?”
Tôi không thể không đồng tình với ý kiến của Kiba. Bầu không khí kỳ lạ mà người sử dụng bóng tối kia mang lại… Rõ ràng là hắn đang cố gắng đạt được điều gì đó khác thường. –Vậy ra cậu đang nói rằng đó là trạng thái Balance-Breaker.
“Nhưng chúng có thể đạt được Balance-Breaker chỉ bằng cách chiến đấu với chúng ta sao?”
Hội trưởng nói với ánh mắt sắc bén.
“.....Xích Long Đế Vương, người điều khiển Thánh lôi, thanh kiếm thánh ma, thánh kiếm Durandal và Ascalon, ma cà rồng có thể ngừng thời gian, Nekomata sử dụng Tiên thuật, và cả một người hồi phục xuất chúng... Ise, từ góc nhìn của kẻ địch, em bị xem là một kẻ dị thường và là đối thủ cực kỳ mạnh. Với con người, việc chiến đấu với chúng ta vốn đã không phải là điều bình thường rồi, thắng hay thua không quan trọng.”
Vậy là trong mắt họ, chúng tôi cơ bản là những “quái vật hiếm” với lượng EXP cao! À, nhưng chị ấy nói đúng. Tôi bắt đầu tăng cường sức mạnh bằng cách tập luyện với Lão Tannin, và đạt đến trình độ này nhờ chiến đấu với đại yêu quái huyền thoại Tôn Ngộ Không và một Nekomata sử dụng Tiên thuật.
Dù cuối cùng tôi vẫn cần ngực của Hội trưởng để hoàn thiện... Giai đoạn cuối để đạt đến Balance-Breaker là khác nhau với từng người.
“Nhưng có thể nói phương pháp của chúng quá ép buộc và hỗn loạn.”
Irina tiếp lời sau Kiba.
“Cảm giác như là kể cả nếu hàng chục hay hàng trăm đồng đội của chúng chết, miễn là có một người đạt được Balance-Breaker thì cũng được. Giờ chúng ta đã có quá nhiều suy đoán về chúng, nên em nghĩ chúng biết chúng ta đang dần hiểu được mục tiêu thật sự của chúng.”
Chúng tôi không thể đi đến kết luận, nên quyết định tạm thời rút lui. Chúng tôi kích hoạt ma pháp trận và quay về căn cứ. Khi vừa thở phào sau khi trở lại phòng câu lạc bộ, Akeno-san bắt đầu ngân nga hát trong lúc mọi người chuẩn bị về nhà. Trông chị ấy thực sự rất vui.
“Ara, Akeno. Trông cậu có vẻ đang rất vui. Cậu tìm được thứ gì đó khiến tính cách S của cậu hài lòng à?”
Akeno-san trả lời câu hỏi của Hội trưởng với một nụ cười lớn.
“Không, không phải vậy đâu. Ufufu. Là ngày mai đấy. Tớ không thể ngừng cười được. Buổi hẹn hò. Ngày mai Ise-kun sẽ là bạn trai của tớ.”
Vâng, ngày mai là ngày nghỉ và cũng là ngày hẹn hò của chúng tôi.
Không khí thay đổi ngay lập tức, và thật đáng sợ khi tất cả các cô gái đều hướng sát khí về phía tôi....…
Phần 4:
Chúng tôi trở về nhà sau trận chiến.
“......Thế nào rồi?”
Koneko-chan trong trạng thái tai mèo bước vào phòng tôi và đang được tôi ôm chặt hỏi tôi.
“Ừm. Cảm giác thật dễ chịu.”
Koneko-chan đang dùng toàn bộ cơ thể và...... đang sử dụng Tiên thuật lên người tôi.
Gần đây, tôi thường được Koneko-chan dùng Tiên thuật để xua tan mệt mỏi. Tôi được Asia chữa lành các vết thương bên ngoài, nhưng không thể hồi phục thể lực từ đó.
Koneko-chan điều khiển dòng ‘khí’ để phục hồi thể lực của tôi nên hôm sau tôi không còn mệt mỏi. Hình như nếu điều khiển dòng ‘khí’ đúng cách, khả năng hồi phục tự nhiên sẽ được tăng cường, máu lưu thông tốt và có những hiệu ứng tích cực với cơ thể. Koneko-chan đang cố gắng cải thiện điều đó.
Bây giờ, Koneko-chan đang dùng ‘khí’ lên người tôi và cảm giác rất ấm áp, dễ chịu.......
Chắc là Koneko-chan đang mặc một lớp vải trắng mỏng. Hình như Akeno-san đã đưa cho em ấy vì nó giúp thanh lọc cơ thể và dễ sử dụng ‘khí’ hơn....... Nhưng lớp vải trắng này quá mỏng khiến tôi cảm nhận được cơ thể của em ấy một cách trực tiếp.
Dù Koneko-chan nhỏ nhắn nhưng cơ thể mềm mại, khiến tôi lại nhận ra rằng em ấy là một cô gái....... Không, không được! Tôi không nên nghĩ như vậy về đàn em của mình!
Từ cơ thể mềm mại đó, cảm giác ấm áp lan tỏa khắp cơ thể tôi. Cảm giác như đang ngâm mình trong bồn tắm nước ấm lý tưởng, rất dễ chịu. Đồng thời bên trong cơ thể tôi cũng ấm lên.
“.........Trong lúc em loại bỏ mệt mỏi cho anh, sinh khí bị tiêu hao bởi [Juggernaut Drive] cũng có thể được hồi phục từng chút một nếu em dùng Tiên thuật hồi phục lên người anh.”
Koneko-chan nói với tôi khi đang mỉm cười. Có thể lý do khiến gương mặt em ấy hơi đỏ là vì đang được tôi – một người đàn ông – ôm vào lòng.
Như Koneko-chan đã giải thích, cảm giác ấm áp từ bên trong có lẽ là vì sinh lực bị tiêu hao đang dần được hồi phục lại.
“Ừ, dường như thứ gọi là [Juggernaut Drive] đã lấy đi rất nhiều sinh mệnh của anh. Anh nghe nói rằng nếu cứ tiếp tục thế này, anh sẽ gặp nguy hiểm.”
[Nếu cứ thế này, cậu sẽ không sống quá 100 năm.]
Sau lễ hội thể thao, tôi đã được Sensei nói như vậy. Khi tôi bất tỉnh, Sensei đã nói chuyện với Ddraig về cơ thể tôi.
Dù là chưa hoàn chỉnh, nhưng do tác động của [Juggernaut Drive], tuổi thọ của tôi đã bị rút ngắn nghiêm trọng và cuối cùng tôi được thông báo rằng mình sẽ không sống quá 100 năm. Trong trận chiến vừa rồi, cuộc sống của tôi với tư cách một ác quỷ cũng bị rút ngắn đáng kể.
Một trăm năm có thể là đủ với con người, nhưng với ác quỷ thì lại là rất ngắn. Hội trưởng đã nghe được điều đó và... sau đó chị ấy đã khóc. Tôi không thể để Asia biết được chuyện này. Nếu cô ấy biết điều đó sau khi chúng tôi đã hứa sẽ bên nhau mãi mãi, tôi có thể thấy cô ấy sẽ rơi vào tuyệt vọng.
Tôi đã được cảnh báo rằng nếu tôi sử dụng hình dạng đó – dù là chưa hoàn chỉnh hay hoàn chỉnh – tôi sẽ chết. Sau khi được biết điều đó, mặt tôi trắng bệch trong một thời gian.
Tôi đã bị sốc. Điều khiến tôi sốc hơn cả là việc tôi sẽ phải chia xa với các đồng đội sau 100 năm và điều đó khiến tôi rất buồn.
Mà, có thể nghe hơi kỳ cục khi một thanh niên trai tráng tuổi ăn tuổi lớn nói về việc sống trên 100 năm hay không. Nhưng khi tôi biết tuổi thọ của quỷ có thể lên đến 10.000 năm mà lại bị nói rằng sẽ không sống quá 100 năm, cú sốc tôi nhận phải thật sự rất lớn.
Tôi mới chỉ trở thành ác quỷ được khoảng nửa năm, và điều đó có nghĩa là tôi đã sử dụng hết 99% tuổi thọ rồi đấy! Cú sốc tôi cảm nhận được thật sự không thể diễn tả bằng lời. Nếu nó chỉ rút ngắn một phần tuổi thọ thì tôi đã chịu đựng được, nhưng lần này thì không.
Nếu tôi chỉ còn 100 năm để sống, thì tôi sẽ không thể thực hiện giấc mơ thăng cấp và trở thành Vua Harem.
Việc sử dụng [Dividing Gear] cũng bị cấm. Có vẻ như tôi cũng sẽ chết nếu dùng nó trong trạng thái hiện tại. Ngay cả việc hấp thụ sức mạnh đối nghịch cũng sẽ rút ngắn tuổi thọ của tôi, nên tôi không thể làm vậy nữa.
Việc sử dụng sức mạnh của Xích Long Đế Vương thì không vấn đề gì, nhưng nếu tôi sử dụng sức mạnh vượt quá giới hạn thì nó cũng sẽ bắt đầu làm tuổi thọ của tôi ngắn lại.
Có vẻ như Vali sử dụng sức mạnh ma lực khổng lồ bên trong mình thay cho sinh mệnh, nhờ vậy mà hắn ta mới chịu đựng được, nhưng với một người như tôi – hầu như không có ma lực – thì...... Vì tôi không có gì để dùng ngoài sinh mạng của mình, nên mỗi khi dùng sức mạnh vượt giới hạn của một Thiên Long, tôi sẽ tiến gần hơn đến cái chết. Giờ đây, việc vượt qua giới hạn bởi cơn giận cũng đồng nghĩa với cái chết......
Nhưng Sensei cũng đã nói tiếp: “Có một cách để hồi phục lại sinh mệnh đã mất, từng chút một.” Và đó chính là phương pháp trị liệu bằng Tiên thuật. Mất đi tuổi thọ là hậu quả khi sử dụng [Juggernaut Drive], và nếu lõi sinh mệnh chưa bị phá vỡ hoàn toàn, thì bằng cách dùng Tiên thuật lên cơ thể, nó có thể dần dần quay lại trạng thái ban đầu.
“......Sẽ có rất nhiều người buồn nếu Ise-senpai chết. ......Em cũng không muốn Senpai chết. Đó là lý do vì sao em đang làm điều này để lấy lại sinh khí đã mất, từng chút một. ........Em sẽ dành cả đời mình để chữa lành nó... Nên xin đừng biến thành hình dạng đó nữa.......”
Koneko-chan nói với đôi mắt rưng rưng như thể đang cầu xin tôi. Tim tôi đập thình thịch! Nếu em nói với tôi như vậy thì sao tôi có thể từ chối được chứ, Koneko-chan!
“Ừ, anh hiểu rồi. Anh sẽ không để mọi người phải lo lắng nữa. Dù anh không nhớ rõ cách mình biến thành dạng đó, nên không tự tin lắm, nhưng anh sẽ cố không dùng [Juggernaut Drive] nữa.”
“.......Vâng, xin hãy làm vậy.”
Koneko-chan ôm tôi thật chặt. Cảm giác như cô ấy đang muốn nói: “Xin đừng dùng hình dạng đó nữa.”
Tôi chưa từng nghĩ rằng Koneko-chan – một cô gái mạnh mẽ và sắc sảo – sẽ ôm tôi như thế này khi lần đầu gặp cô ấy....... Nhưng tôi thật sự rất hạnh phúc! Có mối quan hệ gần gũi với Koneko-chan thật sự rất vui.
Và tôi không muốn chết trước khi trở thành Vua Harem. Nói đúng hơn là tôi không muốn chết trước khi được “làm chuyện đó” với Hội trưởng! Tôi cũng muốn làm chuyện đó với Akeno-san, và tôi cũng muốn chăm chỉ sinh con với Xenovia nữa! Tôi thậm chí còn bắt đầu nghĩ rằng cũng có thể có quan hệ như thế với Asia, nên tôi không thể chết trước khi hoàn thành những giấc mơ đó.
Khi tôi đang nghĩ về những ham muốn của mình, mặt Koneko-chan đỏ bừng.
“......Senpai, thực ra còn có một cách nhanh hơn nữa.”
“Hửm, cách gì thế?”
“........Là Bo...Bouchuujutsu.”
Hử? Đó là một loại ‘thuật’ mà tôi chưa từng nghe qua.
“Bouchuujutsu? Đó là gì vậy?”
“.....Một người phụ nữ chuyên sử dụng ‘khí’ phải chia sẻ ‘khí’ của mình cho người đàn ông, và điều đó sẽ chữa lành lõi sinh mệnh rất hiệu quả.”
“Hmm, thì ra lại có một ‘thuật’ tiện lợi như vậy. Có lẽ lần tới anh sẽ nhờ em làm vậy.”
Khi tôi nói như vậy, mặt Koneko-chan đỏ bừng hơn nữa và em ấy bắt đầu hoảng loạn. Sau đó, em ấy nói với giọng đầy quyết tâm.
“..............................E-Em hiểu rồi. N-Nhưng đây là lần đầu của em, nên...............”
......................Hả? Phản ứng của em ấy thật kỳ lạ. Có lẽ tôi nên hỏi kỹ hơn về chuyện đó. Dường như có chuyện gì đó nghiêm trọng đang xảy ra vì sự hiểu nhầm của tôi.
“.......Này, anh hỏi thử thôi, nhưng thực sự thì cái Bouchuujutsu đó thực hiện như thế nào?”
Koneko-chan trả lời câu hỏi của tôi với vẻ xấu hổ.
“.........Người nam và người nữ........phải trở thành ‘một’...... Đó là một loại ‘thuật’ mà người nữ phải truyền ‘khí’ trực tiếp vào cơ thể người nam.....”
---!!
NàyNàyNàyNàyNàyNàyNày!!
“C-Chẳng phải đó là quan hệ tình dục sao!! Mugaa!”
Tôi định hét lên thì Koneko-chan bịt miệng tôi lại.
“G-Giọng anh lớn quá đó, Senpai.”
Tôi gật đầu trong khi miệng bị bịt và để em ấy gỡ tay ra. Sau khi thở một hơi, tôi nói với giọng nhỏ.
“Vậy có nghĩa là Koneko-chan và anh sẽ phải........ Anh không thể làm điều đó!”
Thật điên rồ! Tôi không thể ngờ rằng Bouchuujutsu lại là...... quan hệ tình dục.....!
“Anh không hài lòng với em sao....?”
Koneko-chan nói với ánh mắt buồn bã! Có phải tôi tưởng tượng không, hay là hôm nay em ấy trông gợi cảm hơn bình thường!?
“K-Không, không phải ý anh như vậy! Koneko-chan là đàn em của anh, và còn......”
Vẫn còn quá sớm! Nhưng tôi không nói ra điều đó. Tôi biết nếu tôi nói vậy, em ấy sẽ buồn.
“Anh thật sự rất biết ơn, nhưng chẳng phải chuyện đó sẽ dẫn tới việc có con sao....? À, nhưng dù chúng ta là ác quỷ, thì giữa một người từng là con người và một yêu quái trước đây cũng khó mà có con nhỉ.”
“Không, loài Nekomata cái thường giao phối với giống đực thuộc chủng tộc khác....... Chủ yếu là với đàn ông loài người.”
Chủ đề chuyển sang vấn đề về Nekomata, nhưng tôi nghĩ vậy là tốt. Tốt hơn là đổi chủ đề! Koneko-chan rất quan tâm đến đồng đội của mình, và điều đó khiến tôi sợ vì cảm giác như em ấy sẵn sàng trao trinh tiết cho tôi! Em ấy cần yêu một người thật lòng và làm chuyện đó với người mình yêu!
“Không có Nekomata đực sao?”
Tôi hỏi em ấy. Phải rồi, hãy chuyển đề tài từ chuyện tình dục sang dân số của yêu quái.
“......Có, nhưng số lượng rất ít..... .......Nhưng Nekomata cái thường giao phối với giống đực khác loài vì theo truyền thống cổ xưa.”
Ra là họ có truyền thống như vậy. Dù là yêu quái, có lẽ họ cũng có cách riêng để duy trì nòi giống.
“.......Chủng tộc của em là hiếm nhất, nên việc sinh con là điều gần như bắt buộc...... Em đã được chuyển sinh thành ác quỷ, nhưng em vẫn muốn có một đứa con.....”
.....Tôi hiểu. Với Koneko-chan thì mong muốn có con cũng là điều bình thường. Khi thời điểm đó đến, tôi muốn em ấy sinh con với người mà em ấy thật sự yêu thương.
Nghe được suy nghĩ của Koneko-chan, tôi gật đầu. Rồi Koneko-chan nói tiếp với vẻ ngập ngừng. Em ấy có vẻ xấu hổ nhưng ánh mắt thì rất quyết tâm!
“......C-Cơ thể và ngực em nhỏ..... Nhưng em vẫn có thể q-quan hệ được...... Em vẫn có thể sinh c-con..... Và nếu Senpai thật sự gặp nguy hiểm, thì em sẽ phải dùng Bouchuujutsu dù có phải cưỡng ép...... Em đã sẵn sàng cho điều đó.....”
CHẢY MÁU MŨI!
Tôi bắt đầu chảy máu mũi dữ dội. Giọng nói gợi cảm ấy đã kích thích não tôi ngay lập tức! Không! Em không thể như vậy, Koneko-chan!
“K-Koneko-chan! E-Em không được! Không được trở thành cô gái khiêu gợi như vậy!”
“......Nhưng nếu sống trong ngôi nhà này, em cảm thấy mình cần phải biết những chuyện như vậy...... Gần đây em đã bắt đầu nghĩ như thế.......”
Chết tiệt thật! Hội trưởng và Akeno-san cuối cùng cũng đã ảnh hưởng đến cả Koneko-chaaaaaaan rồi!
Tôi đặt tay lên vai Koneko-chan để nói chuyện nghiêm túc với em ấy. Xin hãy tha thứ cho tôi vì mũi tôi vẫn đang chảy máu! Nếu một cô gái nói những điều như vậy với tôi, dù có là Koneko-chan đi nữa, tôi cũng không thể ngừng tưởng tượng được!
“Nghe kỹ đây, Koneko-chan! Anh cũng đã nói điều này với Asia rồi! Em không nên cạnh tranh với Hội trưởng và Akeno-san! Nếu em bắt đầu học theo những gì xảy ra giữa anh và hai ‘Onee-sama vĩ đại’ kia thì rất nguy hiểm đấy! Koneko-chan phải luôn là Koneko-chan! Onii-san rất nghiêm khắc với mấy chuyện này đó!”
Tôi nhận ra rằng những đòn tấn công gợi cảm của Hội trưởng và Akeno-san không chỉ gây ảnh hưởng lớn tới tôi mà còn tới cả các thành viên khác! Điều đó không tốt! Những đòn tấn công gợi cảm ấy thật sự quá mạnh vì được thực hiện bởi hai Onee-sama có thân hình cực kỳ quyến rũ, nhưng nếu những cô gái trong sáng như Asia và Koneko-chan mà cũng làm vậy thì tôi sẽ.......! Tôi sẽ bị bản năng chi phối mất!
“.......Nhưng Asia-senpai cũng đang cố gắng lắm mà........”
Koneko-chan trông có vẻ hơi thất vọng. Có vẻ chỉ cần thêm một cú đẩy nữa là đủ! Khoan đã, mai tôi có hẹn hò với Akeno-san mà tôi đang làm gì thế này!?
“Koneko-chan! Em không được bắt chước Hội trưởng và Akeno-san đâu, hiểu chưa? Họ là những ảnh hưởng xấu đấy!”
“Không được bắt chước ai cơ? Chị đang tự hỏi chuyện gì đang xảy ra vậy nhỉ?”
----!
..............G-Giọng nói này.... Khi tôi quay đầu lại, Onee-sama của tôi đang đứng đó với nụ cười nhưng phát ra một luồng khí nguy hiểm.
“......Hội.....Hội trưởng.”
“Bouchuujutsu? Giao phối với loài khác? Và chị cũng tò mò không biết cái gọi là ảnh hưởng xấu là gì nữa nhỉ?”
C-Chị ấy nghe hết rồi!? Tôi sẽ bị giết mấtttttt!
Cả Asia cũng đang đứng phía sau chị ấy! Khi nào mà cả hai lại quay về phòng tôi thế này!? Lúc này họ lẽ ra vẫn đang nói chuyện với mọi người trong phòng khác cơ mà, đợi Koneko-chan trị liệu xong cho tôi!
“......Hức. Vậy là anh sẽ tạo em bé với K-Koneko-chan.... Em lúc nào cũng bị bỏ lại....”
Asia mắt rưng rưng và hoàn toàn hiểu lầm tình huống! Có vẻ như mọi người đã nghe đoạn trò chuyện giữa tôi và Koneko-chan trước khi bước vào phòng, và vì chỉ nghe một phần nên hiểu sai hết cả rồi!
“Koneko, em xong việc trị liệu cho Ise rồi nhỉ?”
Koneko-chan cũng sợ trước nụ cười của Hội trưởng, em ấy chỉ lặng lẽ gật đầu. Vì áp lực từ Hội trưởng, em ấy rời khỏi phòng sau khi vội vàng nói “C-Chúc anh ngủ ngon”.
Khôngoooooooooooooo! Đừng bỏ anh lại ở đây, Koneko-chaaaaaaaaan!
“Ra vậy. Giờ thì Ise. Vào giường đi, trời cũng đã khuya rồi. Nhưng em sẽ không được ngủ cho đến khi kể cho bọn chị nghe em đã nói gì với Koneko. Đúng không, Asia?”
“Vâng, Rias-oneesama. Ise-san, anh không được ngủ nếu không kể hết mọi chuyện.”
Cả hai người họ đều có một khí thế lạ lùng trong lời nói, rồi họ kéo tôi vào giường!
Như vậy, cuộc thẩm vấn của tôi kéo dài đến tận khuya...... Nhưng nhờ có Koneko-chan, sự mệt mỏi của tôi đã biến mất vào sáng hôm sau.
Phần 5:
Ngày hôm sau. Ngày nghỉ.
Tôi đang đứng ở cửa hàng tiện lợi gần nhà ga nơi chúng tôi đã hẹn gặp nhau.
Hẹn hò đúng là khiến mình hồi hộp. Tim tôi đập thình thịch! Tôi đang bận 1 bộ đồ khá là chỉnh chu. Dù gặp nhau mỗi ngày, nhưng hôm nay tôi phải ăn mặc cẩn thận.
Tôi nhìn quanh. Thị trấn mang dáng vẻ mùa thu, nhưng cái nóng mùa hè vẫn còn vương lại. Tôi đang mặc áo dài tay, có lẽ mặc áo ngắn tay sẽ tốt hơn?
Khi đồng hồ sắp điểm 10 giờ, thời gian mà chúng tôi đã hẹn gặp, một cô gái trạc tuổi tôi mặc chiếc váy liền thân có diềm rất dễ thương dừng lại trước mắt tôi...... Đợi đã!
“A-Akeno-san......?”
“Chị xin lỗi, có phải đã để em đợi lâu không?”
“K-Không đâu.”
Tôi chớp mắt... và tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Akeno-san để tóc xõa. Quần áo của chị ấy là những bộ đồ dễ thương mà các cô gái cùng tuổi thường mặc. Đây là lần đầu tiên tôi thấy Akeno-san mang bốt! Tôi cứ nghĩ chị ấy sẽ mặc những bộ đồ sang trọng như các quý cô trưởng thành. Đó là những gì tôi tưởng tượng. Hóa ra đây là cách chị ấy ăn mặc khi ra ngoài với Hội trưởng!
Hôm nay Akeno-san mặc đồ dễ thương giống như các nữ sinh trung học! Trông chị ấy có vẻ giống các cô nàng cùng tuổi với tôi.... Không! Chị ấy thậm chí còn trông trẻ hơn cả tôi.
Chị ấy trông còn xinh đẹp hơn bình thường. Không, Akeno-san lúc nào cũng đẹp, nhưng hôm nay chị ấy đặc biệt xinh đẹp. Không, thay vì nói là xinh đẹp, phải nói là đáng yêu mới đúng!
Trong lúc tôi đang bị cuốn hút bởi sự đáng yêu của Akeno-san.....
“C-Chị cảm thấy ngại khi em nhìn chị như vậy...... Trông chị hôm nay có kỳ lạ không?”
Chị ấy hỏi, nhưng tôi lắc đầu.
“Trông chị dễ thương lắm! Chị thật tuyệt vời!”
Akeno-san có vẻ ngượng ngùng nhưng cũng rất vui trước lời khen thẳng thắn của tôi. Chị ấy thường là Onee-sama kiểu “Ara ara~”, nhưng hôm nay lại giống như một thiếu nữ e thẹn! Thật là, chị ấy chơi xấu quá đi!
“Hôm nay Ise-kun sẽ là bạn trai của chị cả ngày đấy. ......Chị có thể gọi em là Ise được không?”
Nhìn tôi bằng ánh mắt ấy và tỏ ra ngại ngùng như vậy thật sự là quá sức chịu đựng đấy Akeno-san!
“X-Xin cứ tự nhiên.”
Dù tim tôi đang đập thình thịch, tôi chỉ có thể đáp lại như vậy, và Akeno-san nở một nụ cười rạng rỡ sau khi nghe tôi đồng ý.
“Yay! Cảm ơn em, Ise.”
Biểu cảm vui sướng đó thật sự là tuyệt vời nhất. Chết thật. Một biểu cảm của chị ấy thôi cũng như một vũ khí vậy! Rồi tôi cảm nhận được ánh mắt sát khí từ đâu đó khi đang chìm trong niềm vui! Khi tôi nhìn quanh.....
Hau!
.......Tôi thấy một màu đỏ thẫm.
Khi nhìn kỹ, tôi thấy một người tóc đỏ đang đội mũ và đeo kính râm đang nhìn về phía này từ sau cái bốt điện thoại...... À, còn có một người tóc vàng đeo kính với đôi mắt rưng rưng. Và một người nhỏ nhắn đội mặt nạ đấu vật với tai mèo nhô ra từ đó. Cả một kẻ khả nghi với túi giấy trùm đầu! Và Kiba, người ăn mặc bình thường, đang vẫy tay xin lỗi chúng tôi.
Ừm. Là Hội trưởng và các thành viên câu lạc bộ. Họ quyết định đi theo dõi chúng tôi trong khi cải trang sao!?
.......Có lẽ họ đang cố lén theo dõi buổi hẹn hò của tôi và Akeno-san?
“Ara ara. Nếu chỉ để kiểm tra xem chúng ta có đang ngoại tình hay không, thì họ kéo theo nhiều người quá rồi đấy.”
Akeno-san cũng nhận ra và cười nhẹ.
Chị ấy sau đó tiến lại gần tôi như thể muốn thể hiện sự thân mật trước mặt những người đó. A, tóc của Akeno-san thơm quá....... Khó mà cưỡng lại nổi.....
RẮC
Tôi nghe thấy một âm thanh nứt vỡ phía sau. Khi tôi quay đầu lại một cách lo lắng...... Hội trưởng, với khuôn mặt đầy giận dữ, đã làm nứt cái bốt điện thoại!
......Đ-Đáng sợ quá. Tôi sẽ giả vờ như không thấy gì cả.....
“C-C-Chúng ta đi thôi nhé?”
“Vâng.”
Như vậy, tôi và Akeno-san bắt đầu đi dạo quanh thị trấn.
Ba tiếng trôi qua.
Trong thời gian đó, Akeno-san cư xử như một cô gái đúng tuổi mình. Khi chúng tôi vào một cửa hàng thời trang, chị ấy sẽ hỏi tôi những câu như “Này Ise, chị mặc bộ này có đẹp không?” và “Hay chị hợp với bộ này hơn nhỉ?” giống hệt như những cô gái bình thường. Cách chị ấy nói chuyện cũng rất tự nhiên và vui vẻ! Mấy câu “Ara ara” và “Ufufu” quen thuộc hoàn toàn biến mất!
Khi chúng tôi mua bánh crepe ở quầy hàng, chị ấy nói “Bánh này ngon thật, đúng không Ise?”. Chúng tôi nắm tay nhau khi đi dạo trong thị trấn, và cách chị ấy nắm lấy tay tôi khiến tôi cảm nhận được rằng chị ấy đang dựa dẫm vào tôi! Tim tôi đập thình thịch suốt cả thời gian đó!
Điều tôi học được hôm nay là...... chị ấy thật sự vô cùng đáng yêu! C-Có lẽ đây là khía cạnh mà chị ấy chỉ thể hiện ra với bạn trai thôi.....?
Bình thường chị ấy là một mỹ nữ kiểu Nhật với phong thái tao nhã và cao quý, và đó chính là Akeno-san nổi tiếng trong trường. Với cách nói chuyện và thái độ đầy duyên dáng, chị ấy luôn thể hiện hình ảnh một Onee-sama lý tưởng.
Nhưng lúc này, cả cách nói chuyện lẫn thái độ của chị ấy đều giống như một cô gái bình thường, ngượng ngùng và nghịch ngợm! Bất kỳ chàng trai nào mà thấy Akeno-san hành xử như vậy chắc chắn sẽ phải lòng chị ấy mất! Không, Akeno như thường ngày đã đủ để khiến ai cũng mê mẩn rồi...... Không, chị ấy là một người phụ nữ tuyệt vời có thể mê hoặc bất kỳ ai!
Nhưng! Nhưng mà! Sự chênh lệch giữa con người hiện tại và hình ảnh thường ngày của chị ấy có thể hạ gục bất kỳ chàng trai nào chỉ bằng một đòn vì quá đáng yêu!
Ra là thế. Nếu chị ấy có bạn trai, thì chị ấy sẽ hành xử như thế này trong buổi hẹn hò. Bây giờ chị ấy chưa có bạn trai, và tôi chỉ là người thay thế tạm thời, nhưng Akeno-san sẽ thể hiện khía cạnh này cho người bạn trai tương lai của chị ấy, huh!
Khoảnh khắc tôi nhận ra điều đó, tôi bắt đầu ghen tị với anh chàng trong tương lai kia! Chết tiệt!! Tôi thật sự ghen tị với người sẽ có được Akeno-san!!
Tôi bắt đầu cảm thấy bực bội, nên quyết định sẽ vui chơi hết mình với chị ấy đến mức khiến người bạn trai tương lai của chị ấy cũng phải ghen tị với tôi! Tôi nắm lấy tay Akeno-san và nói lớn:
“Akeno-san! Chúng ta hãy đến thủy cung và trung tâm trò chơi nhé! Hôm nay phải tận hưởng hết mình luôn!”
Akeno-san lúc đầu có vẻ sốc, nhưng sau đó chị ấy đáp lại bằng một nụ cười rạng rỡ nhất.
“Ừ.”
Bộ não tôi như tê liệt bởi chỉ một nụ cười đó. Đúng như tôi nghĩ, hôm nay Akeno-san thật sự quá đáng yêu!!
“Có nhiều loài cá biển sâu trông kỳ lạ thật đấy.”
Akeno-san nói đầy hứng thú sau khi rời khỏi thủy cung. Sau khi vui chơi ở trung tâm trò chơi, tôi và Akeno-san đã tới thủy cung. Mặc dù thủy cung ở thị trấn không lớn, nhưng nó mang lại cảm giác rất dễ chịu.
Từ đầu buổi hẹn hò cho đến giờ, tôi đã nắm tay Akeno-san suốt. Mỗi khi chúng tôi thấy một con cá có hình dáng kỳ cục, cả hai lại chỉ vào và cùng cười lớn. Có lẽ, từ góc nhìn của những người xung quanh...... chúng tôi trông giống như một cặp đôi thật sự. Thế thì tuyệt vời quá còn gì! Một buổi hẹn hò với Akeno-san! Thật sự rất vui! Chắc chắn sẽ trở thành một trong những kỷ niệm đẹp nhất đời tôi!
Và có một nhóm người do cô gái tóc đỏ dẫn đầu vẫn đang âm thầm theo dõi chúng tôi...... Áp lực họ tỏa ra thật đáng sợ. Tôi nghĩ mình sẽ chết sau buổi hẹn này mất......
Sau khi nhóm người đó ra khỏi thủy cung, Akeno-san xác nhận họ vẫn đang theo dõi. Chị ấy làm vẻ mặt đáng yêu pha chút tinh nghịch, rồi kéo tay tôi và cả hai cùng chạy!
Hả! Đã có chuyện gì sao!?
Chị ấy quay lại nói với tôi:
“Chúng ta hãy cắt đuôi Rias và mọi người đi!”
Cái gì!? Nhưng tôi cũng không cãi lại và bắt đầu chạy theo luôn.
À, Hội trưởng và những người còn lại cũng bắt đầu chạy khi họ nhận ra chúng tôi đang cố chạy trốn khỏi họ! Bị Akeno-san kéo tay, chúng tôi rẽ phải, rồi rẽ trái qua nhiều con đường trong thị trấn để cố gắng cắt đuôi họ.
Sau vài phút chạy, chúng tôi lẩn vào một con hẻm nhỏ để trốn.
Khi thấy nhóm Hội trưởng chạy lướt qua, Akeno-san và tôi mới bước ra đường lại.
“Ufufu, hình như chúng ta đã thoát được rồi.”
Akeno-san trông rất thích thú.
Hehehe, chắc chắn tôi sẽ bị giết sau vụ này. Không nghi ngờ gì, tôi sẽ bị xử đẹp......
Mà kệ. Miễn là Akeno-san vui vẻ là tôi mãn nguyện rồi.
Nhưng vì chúng tôi chạy mà không để ý, giờ cũng không biết đang ở đâu. Không biết chúng tôi đã chạy xa bao nhiêu nữa...
Sau đó khi tôi nhìn quanh.....
Tôi thấy biển hiệu ghi [Nghỉ ngơi ??? Yên] và [Qua đêm ??? Yên]!!!!
T-T-Tất cả xung quanh chúng tôi là khách sạn tình yêu!!
Chúng tôi vào nhầm chỗ rồi! Có thể Hội trưởng cũng đã nhận ra là chúng tôi chạy vào khu vực như thế này rồi!
Chết thật! Tôi thực sự gặp rắc rối lớn rồi! Nếu không rời khỏi đây nhanh, chắc chắn sẽ bị hiểu lầm nghiêm trọng!
“A-Akeno-san! Chúng ta phải rời khỏi đây ngay! Nếu không thì họ sẽ chắc chắn hiểu lầm mất--”
Ngay lúc tôi định rời khỏi đó thật nhanh thì....
Akeno-san... nắm lấy tay áo tôi......
“.....A-Akeno-san?”
Khi tôi quay lại, khuôn mặt Akeno-san đỏ bừng lên và chị ấy nói khẽ:
“.......Chị không phiền đâu.”
.......Huh? Không phiền.......? C-Có nghĩa là gì?
Tôi còn đang bối rối thì Akeno-san nhìn tôi bằng ánh mắt đầy quyết tâm và nói:
“.......Nếu Ise muốn vào, thì chị không ngại. .......Chị đồng ý.”
..................
Máu chảy ra từ mũi tôi.........
T-T-THẬT SỰ LUÔN ĐÓ SAOOOOOOOOOOOOOOOOO!!!
Hả!? Nghiêm túc đấy hả!? Có thật là được không!?
Chị thật sự đồng ý vào khách sạn tình yêu với em sao!?
Không phải chỉ là nghỉ ngơi thôi đúng không!? Nghĩa là chúng ta sẽ làm chuyện đó, đúng không!?
Akeno-san...... không có biểu cảm gợi cảm như thường ngày, mà đang thể hiện vẻ mặt thuần khiết của một thiếu nữ!
OOOOO! Akeno-san! Vẻ ngây thơ của chị khiến em.... em......!
Hyoudou Issei, mày có thực sự làm được không!? Đối tượng của mày là Akeno-san đấy! Đây có thể là cơ hội tốt nhất từ trước đến giờ!
Trong khi Hội trưởng không để mắt đến ta...... chúng ta sẽ...... sẽ có lần đầu tiên!?
Uooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooo!!?
Hội trưởng! Em vẫn tin rằng lần đầu tiên của mình sẽ là với Hội trưởng! Nhưng giờ là Akeno-san! Onee-sama đã trao cho tôi lời mời tuyệt vời nhất!
Nếu tôi từ chối bây giờ thì còn là đàn ông gì nữa chứ! Akeno-san có vẻ rất quyết tâm, nếu tôi dừng lại thì không còn là đàn ông nữa rồi!
Còn hạnh phúc nào hơn việc Akeno-san là người đầu tiên của tôi cơ chứ!?
Mình nên làm hay không!? Bình tĩnh lại đi, Hyoudou Issei! Phải cảm ơn Ma vương-sama vì phước lành này!
Trong khi tôi đang chuẩn bị đưa ra quyết định quan trọng nhất đời mình thì một người xuất hiện và xen ngang.
“Trời ơi, tính làm tình với một cô gái vào giữa ban ngày. Nhóc Xích Long Đế Vương cũng gan thật đấy.”
Hả? Ai vậy? Người vừa xuất hiện là một lão già ăn mặc xuề xòa đội mũ.
Sau lưng ông ta là một người đàn ông với thân hình vạm vỡ và một người phụ nữ trông rất nghiêm nghị.
Người phụ nữ đó cực kỳ xinh đẹp. Mái tóc bạc dài và thẳng. Tôi có thể nói là tóc cô ấy rất mượt chỉ cần nhìn qua thôi.
Lão già kia. Đừng nói chuyện với tôi lúc này. Tôi đang quyết định chuyện trọng đại của đời mình đấy. Chờ đã.......
Hả? Tôi đã từng thấy lão già này trước đây rồi mà.
“Hohoho, đã lâu không gặp. Là ta đây. Ta đến từ phương Bắc xa xôi.”
Lão già đeo bịt mắt nở nụ cười dâm dật. Nhìn vào nét mặt đó, tôi liền nhận ra.
“Lão già Odin!”
Phải! Chính là vị Thần Tối Cao của phương Bắc! Tôi không gặp ông ta từ sau vụ với Diodora!
“Hohoho.”
“S-Sao ông lại ở đây?”
Ừ nhỉ, sao ông ấy lại ở Nhật? Du lịch sao? Thế chẳng quá liều khi mà tình hình hiện tại đang rối ren vì khủng bố? Tôi đang thắc mắc thì người phụ nữ xen vào.
“Odin-sama! Tôi rất phiền lòng nếu ngài lại lang thang ở những nơi thế này! Ngài là một vị thần, xin hãy cư xử cho đúng mực!”
Ồ. Cô ấy bắt đầu quát mắng lão già. À, chẳng lẽ đây chính là cô gái từng mặc giáp và hay la mắng Odin?
“Cứ để ta, Rossweisse. Cô là một Valkyrie có nhiệm vụ chăm lo cho các anh hùng, nên cũng cần phải biết những nơi như thế này là gì.”
“Tôi là một Valkyrie không có tí sức hấp dẫn nào cả. Hai người cũng vậy, đừng tới những nơi như thế này vào giữa trưa! Hai người là học sinh cấp ba đúng không? Về nhà học bài đi.”
Valkyrie tên là ‘Ross-gì-đó’ bắt đầu nổi giận với cả tôi và Akeno-san nữa.
Chết rồi. Có vẻ không còn không khí để quyết định vào khách sạn tình yêu nữa rồi....... Tôi hối hận quá trời! Tôi bắt đầu khóc thầm trong lòng mình!
Khi tôi nhìn sang, Akeno-san đang bị người đàn ông vạm vỡ (có vẻ là người hộ tống của lão Odin) tiến lại gần.
“......Ô-Ông là...”
Akeno-san mở to mắt kinh ngạc. Là người quen sao? Chị ấy biết ông ta?
“Akeno, chuyện này là sao?”
Người đàn ông đó có vẻ tức giận. Tôi có thể cảm nhận được sự phẫn nộ trong lời nói. Căng thẳng thật.
“.....Không liên quan đến ông! H-Hơn nữa, tại sao ông lại ở đây!?”
Akeno-san trợn mắt giận dữ. Biểu cảm thiếu nữ lúc nãy hoàn toàn biến mất. Để Akeno-san nổi giận đến mức này...... người đó là ai!?
“Chuyện đó không quan trọng! Dù sao thì, rời khỏi đây đi. Với con thì vẫn còn quá sớm.”
Ông ta nắm lấy tay Akeno-san và cố kéo cô ấy đi một cách cưỡng ép!
“Không! Bỏ tôi ra!”
Akeno-san đang chống cự! Này này này này! Ông đang làm gì Akeno-san đấy!
Tôi liền túm lấy tay ông ta và khiến ông buông Akeno-san ra.
“Tôi không biết ông là ai, nhưng bỏ Akeno-san ra. Ông không thấy là chị ấy không muốn sao? Mà này, ông là ai mới được chứ?”
Tôi hỏi với giọng sẵn sàng ăn thua. Và tôi nhận được câu trả lời ngoài sức tưởng tượng.
“Hôm nay tôi đi theo hộ tống Odin-dono. Tôi là một trong những lãnh đạo của Grigori, Barakiel. Tôi cũng là cha của Himejima Akeno.”
.......Ông ấy là cha của Akeno-san.


0 Bình luận