◇
(POV: Công chúa Valtrune)
Cuộc hỗn chiến nổ ra ngay tức khắc. Một kẻ liều lĩnh lao vào chém Aldia. Thân là lính, hẳn hắn đã có kinh nghiệm chiến trường.
"Chết đi!"
Một đường kiếm với sát khí ngập tràn đâm chính xác về phía tim Aldia. Rõ ràng hắn muốn giết anh ngay lập tức chứ không phải đơn thuần là thách đấu.
— Nhưng với Aldia, nhát chém ấy chẳng chạm tới được.
Anh khẽ nghiêng người, dễ dàng né tránh từng đòn. Những đường kiếm của kẻ địch liên tiếp vung tới, nhưng chẳng mảy may chạm vào được mục tiêu.
"Chà, thân pháp tuyệt diệu đấy…" Phụ thân cũng lộ vẻ ấn tượng.
Một thường dân mới ngày nào còn là học viên, giờ trở thành Hiệp sĩ riêng của tôi, hẳn cũng khiến ông không hài lòng. Nhưng bởi đây là lựa chọn đầu tiên của tôi, nên Phụ thân đã im lặng và chấp thuận,
— Hạnh phúc quá. Thật vui biết bao khi được chứng minh sức mạnh của Aldia.
"Thành tích của anh ấy ở Học viện khá bình thường."
"Phải. Kết quả điều tra của gián điệp đã cho ta biết."
"Nhưng anh ấy sở hữu tài năng phi thường mới chớm nở gần đây thôi."
Tôi bịa ra lý do. Thực ra, Aldia vốn đã mạnh từ trước, chỉ là chưa từng phô diễn rõ ràng. Ngay từ ngày nhập học, năng lực của anh đã—
Dù sao, giờ đây, trong hoàn cảnh này, anh buộc phải dùng hết sức, để xứng đáng với danh hiệu là hiệp sĩ của riêng tôi.
"Nhưng nếu bọn chúng đồng loạt tấn công, liệu…"
―― Aldia sẽ thua? Xem ra Phụ thân vẫn chưa thấy sức mạnh thực sự của anh ấy rồi.
"Anh ấy sẽ không thua đâu. Vì Aldia là người mạnh nhất."
Sức mạnh của anh không chỉ nằm ở uy lực.
"Bao vây nó! Chớp lấy thời cơ!"
"Đừng để nó lấn lướt!"
"Tên thường dân chết tiệt, còn không mau quy phục đi!"
Đúng như Phụ thân dự đoán, chúng vây kín Aldia từ tứ phía, như thể đã nhận ra sức mạnh thực sự của anh và quyết tâm nghiền nát nó. Nhưng cái vòng vây nửa vời ấy—
"Cái gì…!?"
— Làm sao mà ngăn được Aldia?
Với một cú bật nhảy kinh người, anh dễ dàng thoát khỏi vòng vây rồi tung đòn trực diện vào kẻ gần nhất. Từng tên một lần lượt gục ngã dưới cước pháp và kiếm thuật của anh.
Ưu thế của Aldia không chỉ nằm ở kiếm, mà còn cả thân thể siêu phàm và khả năng nắm bắt thời cơ tấn công.
"Hự!"
— Và cả sự quyết đoán trong rút lui.
"Không đánh trúng được…!"
Anh có thể nắm bắt tình hình khách quan và tính toán chính xác phương án tối ưu nhất. Năng khiếu chiến đấu thiên bẩm này là thứ không ai bắt chước được.
"Né được đòn đó rồi phản công… Có vẻ ta đã đánh giá thấp cậu ta rồi. Kiếm thuật đỉnh cao như thế, cả Đế quốc cũng hiếm."
Có vẻ Phụ thân đã thấu phần nào năng lực của Aldia. Ít nhất, ông cũng sẽ bớt nghi ngờ anh.
Gió ngoài cửa sổ lùa vào mát rượi. Ôi, tâm trạng thật khoan khoái.
Tôi cùng Phụ thân tiếp tục dõi theo Aldia. May thay, vì anh đã kiềm chế lại, cảnh máu me khắp nơi đã không xảy ra. Đối mặt với kẻ thù khát máu đến vậy mà anh ấy vẫn kiểm soát sát thương ở mức tối thiểu, mặc dù chỉ một sai lầm nhỏ cũng khiến nguy hiểm đến tính mạng…
Không phải ai cũng làm được vậy. Kỹ năng và dũng khí của anh, chỉ khi kết hợp cả hai mới có thể đạt đến cảnh giới này.
"Khốn kiếp…! Ặc!"
Aldia vẫn bình thản vô hiệu hóa đối thủ, không chút nao núng trước những kẻ điên cuồng.
"Tốc độ ấy… Cậu ta thật sự là con người à?" Ngay cả Phụ thân cũng nghi ngờ.
"Tất nhiên rồi ạ. Vì anh ấy là Hiệp sĩ yêu quý của con mà."
Quả nhiên, sức mạnh của Aldia là vô song. Tài năng của anh giờ đã được chứng minh, và vụ náo động này cũng giúp ích trong việc khẳng định vị thế của tôi.
Một kết quả thật mỹ mãn.


2 Bình luận