Nhà của Becco nằm trên một ngọn đồi nhỏ, muốn tới thì phải theo con đường hẹp từ quảng trường trung tâm về phía Thị trấn Mới. Là nơi có tầm nhìn trên cao nhìn xuống Thị trấn Mới.
"Chà, quang cảnh đẹp thật!"
Delia nhìn xuống Thị trấn Mới và khụt khịt mũi. Cô ta đang ngửi mùi gió à?
Hít hà... A, Delia có vẻ thơm... Hít hà...
Tôi từng đến đây vài lần, nhưng có vẻ như đây là lần đầu tiên của bọn họ.
"Gozaru-san sống ở đây à. Thế mà em không biết đấy," Loretta nói trong khi đi bên cạnh Estella.
"Ừm, trừ khi có việc, tôi cũng không bao giờ đến chỗ này," Estella đáp.
Lần này, tôi để Estella dẫn đường. Bởi vì nếu tôi dẫn đường, sẽ trông như thể tôi quen biết Becco vậy. Tôi đang bước đi chậm rãi hơi xa phía sau một chút.
Có vẻ như Estella đã từng đến đây vài lần vì công việc với tư cách là Đại diện Lãnh chúa... nhưng phải chăng Becco đã rời đi vào đúng những thời điểm đó?
Cho đến khi gặp nhau ở Ánh Dương Quán, họ cứ như chưa từng gặp nhau vậy...
"Yááááhôôôôôôôôôô!"
"Ồ! Em cũng muốn thử!"
"...Đâm lao thì phải theo lao."
Nhìn Delia hét lớn về phía vách đá, Loretta và Magda cũng bắt chước.
"Ieeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeeei!"
"...Hey hey."
Trong khi nhìn bọn họ náo nhiệt, tôi lén hỏi Estella:
"Nếu cô biết nơi này, đáng lý hồi trước cô phải nghĩ ra nghi phạm trong vụ tượng sáp chứ?"
Cô có biết tôi đã phải tìm kiếm nhiều như thế nào không?
Sáp ong chắc chắn phải có ở trại ong. Lúc đó tôi không biết có trại ong thì cũng đành, nhưng Estella hẳn phải nhận ra chứ.
"À... Tôi không tiếp xúc nhiều với sáp ong cho lắm."
"Cô không dùng nến à?"
"Nhà tôi dùng đèn lồng. Và tất cả đều do Natalia chuẩn bị."
Thiếu kiến thức thế này thì... cũng đành chịu thôi.
"Nơi này đẹp nhỉ, Yashiro-san," Ginette bước đến gần tôi.
Một luồng gió mát mẻ thổi qua, mang theo hương hoa thoang thoảng.
"Nếu không có Becco ở gần đây thì đây sẽ là nơi hoàn hảo."
"Ahaha... Anh nói vậy hơi quá đáng đấy."
Ginette cười khó xử.
Quá đáng chỗ nào? Phong cảnh đẹp và sự phiền phức của Becco sẽ triệt tiêu lẫn nhau.
"Chỗ này tuyệt thật đấy! Nà, Yashiro! Lần sau chúng ta mang theo hộp cơm đến chơi nhé!"
Delia dường như rất thích nơi cao ráo này, đang cười toe toét.
Cô ta nhìn xuống vách đá, nhắm mắt trước làn gió thổi qua mái tóc.
"Ưm~! Dễ chịu quá! Không ngờ là Becco sống ở nơi tuyệt vời thế này."
"Cũng không ngờ là nhà Gozaru-san to ghê," Loretta nói.
"...Sở hữu một vùng đất rộng lớn với những bông hoa đẹp nở rộ... không ngờ là Becco láo lếu đến vậy."
"Ơm... mọi người ơi. Nếu Becco-san nghe thấy, cậu ấy sẽ buồn đấy..."
Có một ngôi nhà gỗ to nằm trên đỉnh đồi. Trông nó giống nhà của địa chủ thời Edo.
Mái nhà lợp rơm rạ toát lên một vẻ tôn nghiêm khó tả.
"Nói gì thì nói, nhà như thế có to quá không?"
"Nuôi ong cần diện tích rộng. Và tốt nhất là không có người ở gần."
"Có phải mấy con nguy hiểm có thể chích người không?"
"Cha của Becco đã nói không có vấn đề gì về mặt an toàn."
Becco có cha à...? Dù đã đến đây mấy lần nhưng tôi chưa từng gặp. Vì mỗi lần tôi đều đi thẳng đến xưởng của Becco.
...Không biết ông ta là kẻ biến thái như thế nào nhỉ... Khả năng ông ta không phải kẻ biến thái gần như bằng 0.
"Estella-san, chị biết cha của Gozaru-san à?"
"Hửm? À, vì tôi đã gặp ông ta vài lần ấy mà."
"Hmm... Biết về ngôi nhà ở nơi hẻo lánh này, đã vậy còn quen biết cả người cha nữa... A!?"
Dường như nhận ra điều gì đó, Loretta ngạc nhiên và bối rối hết sức. Cô ta nhìn Estella bằng gương mặt tái xanh.
"L-lẽ nào... hai người đã đính hôn!?"
"Hảả!?"
"Hở!? Gì cơ, Estella sắp kết hôn à!?"
"...Sự kết hợp bất ngờ."
"Kh-không phải! Làm sao có chuyện đó được!"
Do sự hiểu lầm ngớ ngẩn của Loretta mà Estella bị khí thế khủng khiếp bủa vây.
Delia đang nhìn chằm chằm với sự nhiệt tình lạ thường. Hừm... hóa ra cô ta rất thích loại chuyện này...
"Đợi đã! Tôi đã nói là không phải mà! Hoàn toàn không có chuyện đó!"
Dĩ nhiên, Estella kết hôn với Becco là chuyện không thể xảy ra, nhưng việc phủ nhận điều này trong khi vẫn giấu thân phận là cực kỳ khó khăn.
"...Hay cứ nói là bị từ chối đi?"
"...Danh dự của tôi không cho phép!"
Tôi thì thầm bên tai cô ta, ngay lập tức nhận được ánh mắt đáng sợ.
"Ảra, nghe ồn ào còn tưởng là ai ..."
Một giọng nói quen thuộc vang lên... và tôi lập tức có cảm giác "Ôi, phiền phức tới rồi."
"Mọi người đến đây có việc gì vậy?"
Đó là Imelda, đang cầm một cái dù, toát lên không khí hơi khó chịu. Có vẻ như cô ta vừa mới bước ra từ nhà của Becco.
"""Sắp có cảnh đánh ghen!?"""
Nhóm Delia lập tức lo sợ.
"A-ano... ano ano, Yashiro-san, ch-chúng ta phải làm gì bây giờ!?"
"Bình tĩnh đi, Ginette. Không cần phải làm gì cả."
Sự xuất hiện của người phụ nữ thứ hai khiến tình hình trở nên gay cấn. Những sự hiểu lầm vô cớ cứ thế lan nhanh.
"Không lẽ Estella và Imelda tranh giành Becco sao!?"
"Hóa ra Gozaru-san là một người đào hoa!"
"...Quả nhiên làm địa chủ rất có lợi..."
Đó là nhận xét của Delia, Loretta và Magda... nhưng Becco có đáng để được yêu thích như vậy đâu.
Một người thằng con trai được hai nhỏ đó theo đuổi? Chuyện như vậy khó có thể xảy ra.
"Chuyện gì vậy? Ánh mắt của mấy người trông khó chịu quá."
"Hiếm khi tôi cảm thấy giống Imelda. Thiệt tình, các người thôi đi!"
Imelda và Estella đứng cạnh nhau, trừng mắt nhìn nhóm Delia.
Hai người họ hiếm khi hợp tác như thế này.
"Yashiro-san, rốt cuộc có chuyện gì vậy?"
"Có vẻ như họ nghi ngờ cô và Estella đang tranh giành Becco..."
"...Tôi có thể coi đó như lời tuyên chiến với Quận 40 không?"
"Đ-đợi đã! Tôi cũng là nạn nhân mà!"
Này Becco, chú mày đang châm ngòi chiến tranh đấy.
"Nói chung là, tôi chỉ đến đây vài lần vì công việc thôi!"
"Tôi cũng chỉ đến lấy thực phẩm mẫu mà mình đã nhờ Becco-san chuẩn bị thôi!"
Cả hai đang cố gắng chứng minh sự vô tội của mình.
...Tội nghiệp chú mày, Becco.
"Nhưng có thấy Imelda-san mang thực phẩm mẫu đâu ạ?"
"Đó là vì Becco-san..."
Tại đây, Imelda nhíu mày nhìn vào cánh đồng hoa phía sau ngôi nhà gỗ.
"...suýt chết do ma thú ong tấn công, nên không có hàng."
"Hả!?"
Becco suýt chết ư!?
"Thật là... Tôi đã đi xa như vậy mà... Phí công vô ích!"
Nói rồi, Imelda định bỏ đi ngay.
"Đợi đã! Sao cô lại định rời đi dễ dàng như thế!?"
Estella nắm lấy tay Imelda đang bước đi.
Imelda trả lời một cách bình thản:
"Có chuyện gì à?"
"Becco sắp chết đúng không!?"
"Ừm... còn khoảng hai ngày... không, nửa ngày..."
Ước tính gì lệch dữ vậy?
"Thế thì nguy hiểm quá rồi còn gì? Cô nên lam gì đó giúp đỡ chứ!?"
"Estella-san. Ở khu phố của tôi có câu: 'Tại sao lại là tôi chứ?' "
"Tôi không cần biết câu đó có tồn tại hay không! Giúp cậu ta đi chứ!"
"Estella-san... Chẳng lẽ cô thích Becco-san thật sao!?"
"Không phảiiii!"
Nghi ngờ một lần nữa bùng lên, khiến Estella vò đầu bứt tóc.
Nhìn phản ứng của Imelda, có vẻ như cách diễn đạt "suýt chết" không chính xác. Nếu thực sự nguy hiểm đến tính mạng, Imelda chắc hẳn sẽ lo lắng hơn nhiều. Dù trông có vẻ lạnh lùng, nhưng cô ta không phải là người có thể để mặc người khác chết.
"Ôyả oyả, chuyện gì thế này?"
Từ ngôi nhà gỗ mái rơm, một ông già nhỏ con với khuôn mặt tròn trịa xuất hiện.
Làm gì đây?
Tấn công
Phòng thủ
→ Phép thuật
Chạy trốn
"Yashiro Beeeeeam!"
"Cậu làm gì vậy hả, Yashiro!?"
"Phép thuật của mình không có tác dụng ư!?"
"Chẳng có gì xảy ra cả!"
Estella bắt bẻ. Nhỏ này chẳng biết đùa gì hết.
"Hmm. Sự kỳ quặc đó! Phải vị này là Yashiro đại nhân degozansu!?"
Ông già nhìn tôi và cười toe toét.
...Thì ra thằng Becco đã đồn như vậy. Được... Chú mày được lắm... Ta sẽ tính sổ chú mày sau.
"Giống hệt với pho tượng mà con trai tôi tạc ra degozansu."
À, hóa ra ông ta biết mặt tôi qua đó.
Và... đuôi từ nghe khó chịu vãi.
"Tôi là cha của Becco, Kahle Nuvue degozansu. Rất hân hạnh được làm quen degozansu."
"Nhưng tôi từ chối!"
"Cháu cũng vậy!"
"...Nhất trí."
"Vậy thì tôi cũng từ chối luôn."
"A-ano, mọi người!? Kahle-san, đây chỉ là đùa thôi ạ! Mọi người ai cũng thích đùa!"
Ginette mỉm cười với ‘ông già gozansu’ Kahle.
Đừng làm thế, phí lắm.
"Nhân tiện, Kahle, chuyện Becco sắp chết là thế nào?"
Estella hỏi Kahle với vẻ mặt nghiêm trọng.
"Ừ, nó sắp chết degozansu. Đành chịu thôi degozansu."
Kahle cười khúc khích, hoàn toàn không có chút lo lắng nào.
Tôi bắt đầu tự hỏi lão này có phải là một loại yêu quái không.
"Cho chúng tôi xem tình hình thế nào được không?"
"Ồ, được chứ degozansu. Theo tôi đến cánh đồng hoa phía sau nào degozansu."
Theo lời Kahle, chúng tôi đi vòng qua ngôi nhà gỗ, tiến vào cánh đồng hoa.
"A!? Yashiro đại nhân! Cả mọi người nữa! Các vị lo lắng cho tại hạ nên thăm sao degozaru!?"
Giữa cánh đồng hoa có một khu vực được bao quanh, và Becco đang ở bên trong.
Nhìn kỹ thì khu vực ấy được bao quanh bởi một lồng lưới với những lỗ lưới nhỏ, giống như khối lập phương. Đó là một khu vực khá rộng, khoảng 3 mét mỗi cạnh.
Và xung quanh, vô số con ong đang bay vo ve.
"Í ẹ..."
"Thật khủng khiếp..."
"Em không muốn đến gần đâu."
"...Mỗi con đều mang ma lực nhất định... Kẻ thù mạnh."
"Số lượng thật phiền phức... Nhưng dù sao thì tôi vẫn nghĩ sẽ không thua."
"Ơ!? Ano... Magda-san và Delia-san định chiến đấu ư!?"
Delia đã xắn tay áo, Magda đang điều chỉnh hơi thở. Hành vi của Magda là để chuẩn bị triệu hồi 'ánh sáng mờ đỏ'.
"Kahle. Becco đã ở đó từ khi nào?"
"Từ trưa hôm kia degozansu. Thằng bé đã vô tình chạm vào hỏe nhử ong degozansu."
"Hòe nhử ong?"
"Đó là một loại mật đặc biệt có thể thu hút 'Ong hòe' - loài ma thú đang bao quanh con trai tôi degozansu."
Nói đến hòe, người ta vẫn thường dùng cây dương hòe để làm mật ong, nhưng có vẻ như một loại trong số đó có khả năng thu hút loài ma thú 'Ong hòe' này.
Và Becco đã vô tình chạm vào loại hòe nhử ong đó...
"Gieo nhân nào gặt quả nấy à?"
"Đúng là thất bại của nghề nuôi ong degozansu."
"Vậy là không làm được gì à?"
"Đôi khi buông bỏ cũng là một phần quan trọng của cuộc sống!"
"...Kiếp sau cố gắng."
"Ano, mọi người! Mọi người đang đùa phải không!? Phải không!?"
Ginette trông rất lo lắng trước mấy nhỏ dễ dàng buông xuôi kia.
Đừng lo. Để tôi giúp.
"Làm thế nào để loại bỏ mùi?"
"Sau ba ngày, mùi sẽ tự nhiên biến mất degozansu. Hoặc rời khỏi lãnh thổ của Ong hòe..."
"Phạm vi lãnh thổ của chúng là bao nhiêu?"
"Bán kính 5 mét degozansu."
"Nhỏ thế!?"
Tôi từng nghe rằng phạm vi hoạt động của ong mật là khoảng 2 km... Nhưng Ong hòe có vẻ lười biếng đến mức đáng kinh ngạc. Chúng dường như muốn giải quyết mọi thứ ngay trong khu vực nhỏ. Giống như một loài ma thú ở ẩn, chỉ thích đi siêu thị gần nhà.
"Chạy hết tốc lực không được sao?"
"Không được degozansu. Ong hòe có thể bay với tốc độ 120 km/giờ degozansu."
"Vô lý! Trong khi phạm vi hoạt động chỉ 5 mét!?"
"Khi ngửi thấy mùi hòe nhử ong, chúng sẽ đuổi theo bất cứ đâu degozansu."
Vãi, phiền phức thế...
"Chúng ta ở gần thế này có an toàn không?"
"Ong hòe chỉ quan tâm đến mùi hòe nhử ong và những kẻ tiến đến gần chúng thôi degozansu. Vậy nên nếu để con trai tôi chết, mọi người sẽ hạnh phúc degozansu."
"Con chẳng hạnh phúc chút nào cả degozaru! Phụ thân, xin hãy giúp con degozaru!"
"Im đi degozansu! Tại mày suốt ngày cắm đầu khắc tượng sáp, không bao giờ giúp việc nhà nên mới gặp rắc rối như thế đấy degozansu! Tự kiểm điểm một chút đi degozansu!"
Becco hình như bị cha ruột ghét vì không chịu nối nghiệp gia đình mà chỉ chuyên tâm khắc tượng sáp.
"Nhưng con đã kiếm được tiền để phụ thân mua rượu ngon mà degozaru!"
"Chuyện đó là chuyện khác degozansu!"
...Có vẻ không phải vậy.
"Trước mắt, miễn là không rời khỏi chỗ đó thì an toàn phải không?"
"Đúng thế degozansu."
"Vậy là phải chịu đựng ba ngày cho đến khi mùi bay đi... tức là đến ngày mai?"
"Đúng degozansu. Phải chịu đựng degozansu!"
"Nhưng tại hạ đang đói, sắp mất ý thức đến nơi rồi degozaru..."
Vì bị nhốt nên không thể ăn... Đó là lý do tại sao "Becco sắp chết".
"...Magda có mang bắp rang mật ong."
"Ôi! M-Magda tiểu thư! Xin hãy... xin hãy cho tại một phần bắp rang mật ong ấy degozaru!"
Becco van nài một cách khẩn thiết.
"...Được."
"Tại hạ sẽ ghi nhớ ơn này degozaru!"
"...Vậy, đến đây lấy đi."
"Xin lỗi, nhưng việc đó không thể degozaru!"
Nếu chú ta ra, chắc chắn sẽ bị Ong hòe tấn công.
"Magda, ném vào đi."
"...Từ khoảng cách này thì chắc chắn không tới."
Ừ ha, túi giấy đựng bắp rang rõ ràng sẽ không bay đến 5 mét.
"Thôi, bỏ cuộc."
"Yashiro đại nhân! Xin hãy rủ lòng thương!"
Becco van nài với hai dòng nước mắt. Haizz, thôi được rồi...
"Có cái gì dài dài không?"
Tôi định sẽ đưa bằng một cái gậy, nhưng rồi...
"...Magda sẽ đi."
"Hả? Ổn không đó?"
"...Ổn. Tuy số lượng nhiều, nhưng không phải là loài ma thú quá mạnh."
"Maa... Nếu Magda đã nói thế thì..."
Có nên cho phép con bé đi không...?
Có nên để Magda rơi vào tình huống nguy hiểm không? Vì Becco?
"Phí phạm quá."
"Ừm... Tôi cũng có cảm giác như vậy..."
"Làm ơn làm phước degozaru!"
Becco có vẻ rất khẩn thiết, nên mặc dù biết là nguy hiểm, chú ta vẫn xin Magda.
Chỉ mong con bé không bị thương. Ở đây có đồ bảo hộ gì không?
"...Vậy, Magda đi đây."
Magda bước từng bước chậm rãi.
Lũ Ong hòe chẳng hề quan tâm đến Magda, chúng vẫn vây quanh Becco.
Cẩn thận đấy, Magda... Vì hình như chúng sẽ tấn công bất kỳ ai đến gần mà.
Ngay lúc Magda bước thêm một bước, tiến vào lãnh thổ của Ong hòe...
"A! Magdaccho! Nguy hiểm!"
Loretta hét lên, cùng lúc mắt tôi bắt gặp một con Ong hòe bay thẳng về phía Magda.
Thế giới như chậm lại, tôi có thể thấy rõ con Ong hòe đưa mũi nhọn đen ra từ đuôi.
Con ma thú nhỏ bằng ngón tay, ánh lên mũi nhọn sắc bén, lao về phía Magda...
"...Quá chậm."
Nhưng trong thế giới chuyển động chậm, chỉ có Magda vẫn di chuyển với tốc độ bình thường, thậm chí còn hơi nhanh hơn.
Ánh sáng lờ mờ màu đỏ xuất hiện từ tay phải của con bé, trong tích tắc đã hất văng con Ong hòe đang lao tới. Con bé vung mạnh ngón giữa, búng bay con côn trùng ấy.
Một đòn nhanh và mạnh, nhưng...
Ọọọọọọọọọọọt!
Ngay sau đó bụng đánh trống, Magda xơi bắp rang đang cầm trong tay.
"Aaaa! Bắp rang! Đường sinh mệnh của tại hạ!"
Ừm, sử dụng 'Ánh sáng mờ đỏ' thì lại thành thế này...
"Magda, ăn xong thì quay lại đi."
"...Rõ."
Vì chỉ hạ một con Ong hòe nên lần này chỉ tốn một phần bắp rang để no bụng.
Đúng như Kahle nói, lũ Ong hòe không hề để ý đến Magda khi con bé rời đi.
"Y-Yashiro đại nhân!"
"Ừ, biết rồi, biết rồi mà!"
Hẳn sẽ có cách giải quyết thôi.
"Tui không thích đi xa, nên tui về đây" – nếu nhờ con nhỏ đã nói câu đó rồi bỏ về một mình.
"Ginette. Giờ cô về Ánh Dương Quán làm giúp tôi hộp cơm được không?"
"Vâng. Để tôi lo."
"Delia và Loretta, theo phụ Ginette đi."
"Được! Cứ để tôi!"
"Vâng, em hiểu rồi!"
Tôi quay lại nói chuyện với ba người còn lại, nhờ họ chuẩn bị vài thứ.
"Estella. Cô có thể chuẩn bị một cái túi lớn, dày để nhốt Ong hòe không?"
"Hưm... Ngay lập tức thì..."
"Trong dinh thự của tôi có một túi vải lớn và chắc chắn để nhồi mùn cưa đấy."
"Tốt! Vậy nhờ cô nhé."
"Hiểu rồi. Magda-san mang hộ tôi được không?"
"...Vâng."
Imelda và Magda cùng nhau đi.
"Vậy Estella, nhờ cô cùng Kahle chuẩn bị đốt lửa."
"Lửa?"
"Trước đây khi được Regina cho xem kệ thuốc, tôi đã thấy có loại thảo dược diệt côn trùng."
Đốt cháy cỏ để tạo khói, ngăn chặn Ong hòe di chuyển.
Và Ong hòe đã bị ngăn lại sẽ được cho vào túi hết.
"Thôi, tôi đến chỗ Regina đây!"
Tôi chạy xuống đồi, vượt qua đại lộ, mở cửa tiệm thuốc quen thuộc thì...
"Bạn Bụi à! Cùng ăn vặt không~ ...Hửm? Lại đến có chuyện gì vậy, cậu kia?"
...cô ta vẫn đang nói chuyện với bụi như thường lệ.
Nhỏ này nên chữa bệnh tâm thần bằng thuốc của mình thì hơn.
Tôi giải thích tình huống và quá trình, muốn Regina chia sẻ thảo dược đuổi côn trùng nhưng...
"Vậy thì, tôi có thứ rất tốt đây!"
Vỗ tay, Regina lấy ra... cỏ-ngủ!
*Chú thích: “Cỏ ngủ” là do người Nhật gọi theo công dụng, còn người Việt gọi theo hình thái (cụp lá) là cây xấu hổ, cây mắc cỡ, cây thẹn, cây e thẹn, cỏ thẹn, cây trinh nữ.
...Kiểu lấy ra làm tôi nhớ đến con mèo máy ở thế giới tương lai.
"Đây là cỏ ngủ, vật dụng hữu ích để kiểm soát côn trùng và thú hại."
Đốt cỏ ngủ sẽ tạo ra khói có hiệu ứng ngủ rất mạnh.
Ra vậy, đúng là hoàn hảo cho việc diệt trừ.
...Cơ mà, tên (Nemurikusa – cỏ ngủ) nghe giống như phiên bản nhái của Elixir (Erikusa – thuốc tiên) ghê.
--------------
Quay lại trại ong, tôi thử đốt cỏ ngủ ngay lập tức và hiệu quả rất tốt, có điều...
"...Becco ngủ luôn rồi."
"Chịu thôi, từ vị trí này thì khói không thể tránh Becco được."
Tôi đã đốt lửa trước gió để lùa khói.
Tiếng vo ve trước đó giờ hoàn toàn im lặng, hàng trăm con Ong hòe đều rơi xuống đất, bất động.
"Nhanh cho vào túi."
Tôi, Estella, cùng Magda và Imelda đã quay trở lại, nhồi Ong hòe vào túi.
"Tôi không thể chạm vào côn trùng được!"
"...Cô vẫn kiêu kì như thế nhỉ."
Chỉnh lại. Imelda hoàn toàn chẳng được tích sự gì.
Mấy câu gì mà sẽ trở thành người được tôi cần đến chẳng phát huy được ở đây.
Những gì cô ta nói về việc được cần đến dường như không áp dụng được ở đây.
"Yashiro-sa~n!"
Lúc chúng tôi bắt xong Ong hòe, nhóm Ginette quay lại.
Dù đã làm hộp cơm nhưng... Becco lại ngủ mất rồi.
Phí ghê...
"Để tui lo."
Regina, người được tôi kéo theo để sử dụng cỏ ngủ cho an toàn, một lần nữa lại có ích.
"Có loại trong họ bạc hà, rất tốt để làm tỉnh. Tôi đã chiết xuất tinh chất để làm loại thuốc đánh thức, gọi là 'Siêu Thơm Mở To Mắt X'!"
"Tên thuốc đủ sức từ chối sử dụng rồi."
Khi tôi đổ loại thuốc bí ẩn mà kết quả rõ ràng có thể đoán trước vào miệng Becco thì...
"Óa!? Thối thế degozaru!?"
Đúng như dự đoán, chú ta nhảy dựng lên.
"Này... Phản ứng bất ngờ hơn một chút đi chứ."
"Vừa tỉnh dậy đã bị yêu cầu vô lý degozaru!?"
Dù có vẻ bất mãn, nhưng đã được giải phóng khỏi Ong hòe, Becco tỏ lòng biết ơn một cách quá đà rồi xơi sạch hộp cơm. ...Tên này cũng ăn nhiều phết.
"Ôi, tại hạ vô cùng biết ơn degozaru. Tại hạ nhất định sẽ đáp ơn này bằng cách nào đó degozaru!"
Nghe câu đó, Ginette hơi cựa quậy.
Hửm? Không được đâu nhé. Không được bảo chú ta làm tượng sáp của tôi đâu đấy, Ginette.
"Ôi, con trai tôi đã gây phiền phức cho các vị rồi degozansu."
"Không có gì đâu. Chỉ là giúp tên chuyên gia nuôi ong thất bại trong việc chống ong thôi."
"Thật sự. Con trai tôi đáng xấu hổ quá degozansu."
"Không, nói ông đấy."
Phải tìm cách làm dịu ong để chuẩn bị cho những tình huống như thế này chứ! Ít nhất cũng nên có bộ đồ bảo hộ!
"Ôi! Mấy cô gái xinh đẹp này đã nỗ lực vì con trai tôi... Liệu có "người tốt" nào trong số này để ý con trai tôi không degozansu?"
"""""Không hề!"""""
"Ano... Xin lỗi vì không thể đáp ứng kỳ vọng của ông."
Estella, Magda, Delia, Loretta và Imelda đồng thanh dứt khoát, ngay cả Ginette cũng mỉm cười khó xử mà từ chối nhẹ nhàng.
Tôi thoáng thấy Becco buồn bã ở góc nhìn, nhưng thôi, kệ đi.
"Vậy, cho tôi một ít mật ong được không?"
"Nếu là người cứu con trai tôi yêu cầu thì bao nhiêu cũng được degozansu."
Kahle mỉm cười, mang đến một lọ mật ong cỡ bự.
Với lượng này, có thể dùng cho nhiều việc đây.
"À, còn một thứ nữa..."
Tôi chỉ vào cánh đồng hoa.
"Tôi có thể hái vài bông hoa ở đây được không?"
"Vâng, cứ tự nhiên degozansu."
Nếu tôi nhớ không nhầm, một số loại hoa nở ở đây không thấy ở tiệm hoa, vì chưa đủ bắt mắt để làm hàng trang trí.
Nhưng mà... nếu kết hợp màu sắc lại, hẳn sẽ tạo được một bó hoa rất đẹp.
Một bó hoa độc đáo để tặng Mily vào ngày mai.


3 Bình luận