Sau khi mọi người rõ rằng những kẻ tiếp cận Miri-chan với ý đồ xấu sẽ bị vô hiệu hóa, hay thậm chí là nguy hiểm đến tính mạng, thì các người hầu cũng đã biết giữ kẽ và không có tai nạn nào xảy ra.
Tuy vậy, có vẻ cả Công tước và Friedrich-san đều không thể ngừng toan tính và đã bị cơ cấu phòng ngự của tên biến thái hành hạ vài lần.
À mà khi tôi nói là động cơ thầm kín, ý của tôi không phải là bắt cóc hay gì đâu, mà là về thương mại, trao đổi công nghệ, hoặc sử dụng Miri-chan để kết nối với tộc elf nhằm nâng cao địa vị của Công tước.
Lần đầu tiên họ tiếp cận Miri bằng cách dụ dỗ em ấy với đồ ngọt với suy nghĩ rằng làm vậy thì Miri-chan sẽ muốn quay lại dinh thự của Công tước hơn.
Theo góc nhìn của tôi thì việc này cũng chẳng phải nghiêm trọng gì cho cam, nhưng chắc với tên biến thái kia thì khác.
Mà thôi kệ vậy, nghĩ nhiều về chuyện chính trị chỉ có thêm nhức đầu.
Nhắc mới nhớ. Những người hầu gái cũng đã đến xin lỗi tôi. Họ đã tưởng rằng tôi là kẻ bắt cóc trẻ con hay đã có con ngoài giá thú.
Không, không, tôi gì mà làm mấy chuyện đó!
Ừ thì, nếu như xét theo góc nhìn của các hầu gái – một tên thường dân được phép ra vào phòng của Anna, rồi một ngày nọ lại dẫn một bé gái về, lại còn mang áo trùm kín đầu nữa. Cũng không thể trách họ vì hiểu lầm được…
Mọi việc còn lại thì khá bình thường. Miri-chan ở lại gia viên của công tước thêm hai ngày, và như mọi đứa trẻ ba tuổi khác, quậy tung hết cả lên.
Trước khi về, em ấy nói với tôi rằng “Lần sau anh mang Anna đến chơi với em nhé” thay vì “Em muốn lại đến đây chơi”, nên tôi nghĩ kế hoạch của Công tước phá sản rồi.
À mà có vẻ như tên biến thái kia cũng không đòi tôi phải trả công gì cả.
Khi tôi trả hắn cùng Miri-chan về làng, hắn có nói với tôi, “Nếu mà cậu kết hôn và có con, nhớ mang em bé đến đây cho tôi nhé.”
Tôi băn khoăn không biết phải trả lời thế nào, bởi hắn ta dù có là biến thái, thì lão cũng là hiền giả.
Hừm, nhưng mà, biến thái thì dù có thế nào thì cũng là biến thái thôi.
Còn về phần Anna, tôi đã thử nắm tay, hôn môi, ôm, và rất nhiều hành động khác, nhưng em ấy vẫn chưa tỉnh lại.
Chìa khóa để mở lấy linh hồn của Anna rốt cuộc là gì đây.
_____________________________________________
Cũng đã được một khoảng thời gian kể từ lúc tôi đưa Miri-chan trở về làng, hiện giờ tôi đang dự định giải quyết một số vấn đề còn vướng mắc.
Đầu tiên là, Vương quốc Xaus, sau cuộc tiến công tổng lực đã mất phần lớn quân số và phải rút lui. Hòa bình đã trở về trên lãnh thổ Công tước Ramslett.
Thiệt hại về phần lãnh thổ Công tước cũng khá đáng kể, với phần lớn trữ lượng lúa mì bị rút mất và các thành phố bị chiếm đóng bị tàn phá nặng nề.
Tuy vậy, nhờ vào việc Vương quốc Xaus phải bồi thường chiến tranh với một số tiền khá đáng kể, việc cân bằng tài chính đang diễn ra theo chiều hướng tích cực.
Việc này có lẽ là nhờ vào tài đàm phán của Friedrich-san, nhưng lí do lớn hơn chắc là bởi thất bại này quá sức nặng nề khiến Vương quốc Xaus không thể làm ngơ được.
Theo lời của Công tước, tổng lượng quân địch là hơn 100 000 chiến sĩ, tức là gần như toàn bộ số binh lính có thể điều động cho chiến tranh của Vương quốc Xaus.
Theo ước tính, chỉ có từ 20 000 cho đến 30 000 lính có thể toàn mạng trở về sau khi bị đánh bại bởi 10 000 quân của Công tước Ramslett.
Nếu là tôi, tôi sẽ nhân cơ hội này để trả đũa Vương quốc Xaus, với quân lực suy giảm và nhuệ khí sa sút, để chiếm lấy một phần lãnh thổ của chúng.
Về phía vương quốc, Công tước đã viết thư nhờ viện trợ, nhưng phía hoàng gia lại không gửi ai đến.
Chính vì lẽ đó, những cuộc đàm phán hậu chiến cũng được bên Công tước Ramslett đảm nhận.
Tôi nghe là dưới chế độ phong kiến thì chuyện này là bình thường, nhưng tại sao lại không gửi viện binh để bảo vệ lãnh thổ Vương quốc?
Phải chăng là do Công tước đã phản đối việc Thái tử kế vị?
Mặt khác, tôi có nhận được tin rằng chiến sự nơi phía đông chống lại Đế quốc Est đang đi vào ngõ cụt.
Về phe Vương quốc Centraren, những người đang nắm giữ khu vực Bruseni, và phe Đế quốc Est, những kẻ đang muốn tái chiếm vùng đất đó, căng thẳng đang ngày một leo thang.
Tuy vậy, kể từ lúc quân ta chiếm được thành công thành Cardassia và chiếm cứ toàn bộ khu vực Bruseni, tôi đã đáp ứng được những điều kiện với Đức vua.
Vậy nên chắc cũng không có vấn đề gì cả.
Theo tôi nghĩ thì, chúng ta cần nên nhanh chóng hòa giải với Đế quốc Est, hoặc tập trung quân lực và giải quyết chúng luôn.
Tình hình hiện tại đã khác so với game rất nhiều, với chiến tranh giờ đã nghiêng hẳn về phía Centraren, có lẽ viễn cảnh kinh đô sụp đổ sẽ không diễn ra nữa.
Đó là nếu Đức vua không đưa ra quyết định ngu xuẩn nào…
___________________________________________________
Tôi hiện đang trên cỗ xe hướng về phía kinh đô cùng Công tước.
Lý do là bởi Đức vua đã trực tiếp triệu tập Công tước đến diện kiến.
Ông ấy đang muốn thỏa thuận với Đức vua về phần thưởng của tôi, nhưng Công tước đoán rằng lần triệu tập lần này có lẽ là để ám sát hoặc đưa lệnh giam lỏng đối với ông.
Một câu chuyện ngoài lề là, theo như thông tin tình báo của Công tước, Đức vua đã tuyên bố rằng tôi là mạo hiểm giả đang làm việc dưới danh nghĩa của hoàng gia.
Thú thực là, tôi không hiểu ý nghĩa của việc này lắm.
Nhưng nếu xét đến các yếu tố ngoại cảnh, Công tước đã đi kết luận rằng Đức vua đang muốn xóa bỏ sự ảnh hưởng của ông.
Tôi hoàn toàn đồng ý với lập luận của ông.
Và thế là chúng tôi bắt đầu vẽ ra các kịch bản và lên kế hoạch đối phó. Tuyên chiến với Đức vua cũng có, mà cúi đầu nhượng bộ cũng có, nhưng với tình hình hiện tại, chúng tôi đang nghiêng về phương án tuyên chiến.
Nhưng nếu nội chiến nổ ra, Centraren sẽ bị chia rẽ, đẩy nhân dân vào cảnh lầm than.
Vì vậy, với tâm thế là lần đàm phán cuối cùng, Công tước lấy hết can đảm để trở về kinh đô, biết rõ rằng mình đang tự chui đầu vào bẫy.
Trong lúc bàn luận về những vấn đề đó, tôi cũng tiết lộ với ông những phước lành và kỹ năng của tôi. Tôi nghĩ rằng chẳng có việc gì phải giấu nữa, bởi chúng tôi giờ đã là người một nhà rồi.
Tuy vậy, tôi khá bất ngờ khi biết rằng Công tước cũng có thông tin rằng tôi có phước lành khác ngoài <Phong thuật>.
Công tước đoán rằng tôi có gốc gác với một gia tộc sát thủ nào đó, hoặc sở hữu kỹ năng biến đổi ngoại hình, hay tôi là người sử dụng ma thuật đen, có thể tôi cũng sẽ có <Vô niệm> và một số con bài tẩy khác.
Ông ấy nhận định gần đúng hết ấy chứ.
Nhưng không ngoài dự đoán, Công tước không khỏi bất ngờ khi biết được rằng tôi có phước lành từ [Phong thần].
Vì thế nên, sau khi biết được toàn bộ khả năng của tôi, Công tước đã quyết định đưa tôi theo hộ tống.
Nếu như chúng tôi mắc sai lầm ở đây, Vương quốc sẽ bị chia rẽ, vậy nên phải giữ mạng của Công tước bằng mọi giá.
Đó là lí do tại sao tôi sẽ làm hết sức có thể để ngăn ngừa chuyện đó xảy ra, và giữ cho nhân dân Centraren mãi được yên bình.
Tôi và Công tước cùng chung chí hướng, và tôi chắc rằng Anna cũng vậy.
Và thế là, chúng tôi hướng đến kinh đô với chút hy vọng nhỏ nhoi.


1 Bình luận