Khổ cùng Máu - Thịt... Và em (Cập nhật lần 1)
Members

Xin chào các bạn, lại là tôi, tôi lại đi đánh giá cho một truyện bất kì trong vòng bất kì của giải banner Hako lần này. Sau vài hôm tự khổ với chính tác phẩm của mình thì hôm nay tui sẽ thỏa cái máu M của mình bằng việc đi khổ với một bộ truyện mang tên "Máu, Thịt và Em".

 

Thế đấy, giờ không dài dòng nữa, đã đến lúc bắt đầu khổ với truyện rồi:

 

I. Đánh giá qua từng chương:

 

Chương 01: Cậu thua rồi.

Đọc qua chương này, mình ấn tượng với kha khá thứ, có tốt, có xấu, nhưng cái ấn tượng lớn nhất đó là tác viết sai chính tả một từ làm thay đổi cả mặt nghĩa của câu:

 

"Giọng cô khẽ khàng nhưng đầy quyết tâm, bàng quang như một lời kể lại về chuyện đã xảy ra, chứ không phải là đe dọa thông thường. Cô dí mũi dao lên cổ tay mình, nơi mạch đập yếu ớt hiện rõ dưới làn da trắng bệch."

 

Thật sự mà nói đây là thứ mình để tâm nhất sau chương 1, lỗi chính tả khi viết ai cũng mắc phải nhưng mắc chính tả kiểu này thì hơi đáng trách. Ngoài ra câu trên, việc dùng thừa các từ như "quyết tâm" hay dùng biện pháp so sánh nó khiến câu vô cùng lệch tông. Bắt bẽ thế là đủ, giờ tui sẽ bắt đầu phân tích những gì chương 1 này làm được:

 

a. Thu hút sự chú ý: Chỉ đạt một phần, do mở đầu chậm và cao trào vội vã. Đọc qua chương này, ngoài việc chuyển cảnh rất nhanh khiến cho độc giả chả kịp đứng lại nhìn bất cứ điều gì thì truyện đã fail trong việc tạo sự chú ý để cho người xem ấn nút qua chương 2, nếu có ấn thì sẽ là vì đọc để review (như tui), hoặc vì cố đu plot (như cách tui đu một bộ anime dù biết nó dỡ nhưng phải coi tiếp xem có tốt hơn để rồi drop giữa chừng.) Cụ thể chi tiết hơn thì nó sẽ là như vầy:

 

Chương 1, nó bắt đầu với cảnh Leon - main character - một isekaier vào một con game, đang ngồi đọc sách trong căn phòng ký túc xá. Dù khung cảnh được mô tả bằng những chi tiết tạo cảm giác khung cảnh nặng, buồn, mệt như “ánh nhàn nhạt rọi xuống từ viên pha lê treo trần”Tiếng lá cây cọ xát vào nhau tràn vào qua khung cửa sổ" (Lặp từ "vào").  Nhưng chúng không đủ mạnh, đủ rỏ để ngay lập tức thu hút sự chú ý của người đọc vào không gian, nói cụ thể là thọt tả, định hình không gian yếu. Ngoài ra, cảnh một nhân vật ngồi đọc sách là một motif quen thuộc, cực kì quen thuộc, thiếu yếu tố bất ngờ hoặc căng thẳng để kích thích sự tò mò. Cảm giác “khó chịu âm ỉ” của Leon được nhắc đến, nhưng không được cụ thể hóa (một lỗi tell dont show điển hình), khiến đoạn mở thiếu sự kịch tính cần thiết.

 

Sau cái mở đầu đó, là pha giới thiệu nhân vật thứ hai -Lylia cùng với sự leo thang của xung đột tiền cao trào. Ở khúc nhỏ bé này, dù nhỏ nhưng nó lại gánh tới 3 nhiệm vụ cực kì quan trọng gồm:

 

1. Thu hút sự chú ý bằng cảm giác bất an.


2. Giới thiệu Lylia như một nhân vật quan trọng, gợi mở tính cách và động cơ của cô.


3. Xây dựng xung đột giữa Leon và Lylia, tăng dần căng thẳng để dẫn đến cao trào.

 

Vậy cảnh này đã làm được gì? 

 

Đầu tiên, ở việc thu hút sự chú ý bằng cảm giác bất an, dù có câu mở cực kì chất lượng như "Cậu cảm nhận được ánh mắt ấy. Ánh mắt của một bóng ma luôn dõi theo cậu, từng cử chỉ nhỏ nhất cũng không thể thoát khỏi tầm nhìn của nó. Cảm giác gai người chạy dọc sống lưng khiến Leon rời mắt khỏi sách, nhìn về phía cửa phòng." giúp người đọc thấy được cái nặng của thực thể được để cập, cũng như hiểu được phần nào cái cảm giác của main (Dù tác đã có thể làm cái cảm giác đó rõ hơn, show nhiều hơn tell.) Thế nhưng, ngay sau đó tác tự sút bay mọi cái đẹp ở câu mở bằng việc chuyển cảnh cực nhanh, sự bất an (hay tui còn gọi là tuyến cảm giác bất an) nó chết ngay lập tức khi tác giả viết câu kế: "Bản lề gỗ cũ kêu lên một tiếng cọt kẹt nhẹ nhàng. Cánh cửa hé mở, không một tiếng động, chỉ đủ để một dáng người nhỏ nhắn bước vào". Dù không muốn bắt bẽ rằng tác dùng cái motif tạo âm thanh kinh dị cực kì cỗ xưa nhưng cái câu này, nó chạy một mình, không duy trì được cảm xúc. Cái cửa thì mở đó, nhưng không gian xung quanh nó sau, đèn đóm, gió, cây cối, thằng main nó feel thế nào để khuếch đại cảm cảm xúc, tất cả dường như không được đề cập, tạo một cái cảm giác rằng thời gian tuyến truyện đã chết dù mạch truyện vẫn chạy, làm cái cảm xúc khi đọc nó ngang tròn trịa như điện tâm đồ của người chết. Tóm lại, người đọc không có thời gian để “ngấm” sự nguy hiểm trước khi Lylia xuất hiện, khiến cảnh này cảm giác hời hợt.

 

Thứ hai, giới thiệu nhân vật Lylia - một nhân vật bí ẩn, mong manh, tiềm ẩn sự bất ổn với cái triệu chứng sợ bị bỏ rơi cực dị (cái hay của plot và tác), với các câu tả như “làn da trắng bệch”, “quầng thâm trũng sâu”, và “ánh mắt đờ đẫn”.  Hành động cùng với đó là sự miêu tả outfit của nhân vật phù hợp trait mà tác giả đã đưa:

 

"Bộ váy đồng phục nhà trường hơi nhàu nát, nếp gấp không phẳng phiu như thường ngày, làm cô trông tơi tả hơn. Leon nhìn cô gái ngồi co ro trên giường mình, im lặng như một con búp bê bị vứt bỏ. Hơi thở của cô đều đặn, nhưng là đều theo nhịp hấp hối của một kẻ đang run rẩy, như thể mỗi lần hít vào đều cần rất nhiều sức lực"

 

Có thể nói đây là một nỗ lực đáng khen để tạo ấn tượng về một nhân vật phức tạp, nhưng cách giới thiệu còn thiếu chiều sâu và động cơ, khiến cô cảm giác con nhân vật trong yandere simulator điển hình hơn là một nhân vật thật sự sống. Thế như, đó là tất cả cái hay mà tác giả làm được, còn cái yếu thì rất nhiều. Lylia được show là ám ảnh với Leon (“Cậu không chịu gặp tôi”), nhưng không có manh mối nào giải thích tại sao cô lại hành động cực đoan như vậy. Câu “giọng khản đặc như đã khóc rất nhiều” gợi ý cô đang đau khổ, nhưng không đủ để người đọc hiểu nguồn gốc của sự đau khổ đó. Và quan trọng hơn, phản ứng cực kì thiếu thuyết phục khi main gằn giọng hỏi cô đang làm gì, Lylia chỉ im lặng và bước đến gần, không có phản ứng nào thể hiện sự đấu tranh nội tâm hoặc lý do cho hành động của mình. Điều này làm cô trở nên đơn giản, thiếu phức tạp. Có thể do tui khó tính trong việc tạo tình huống nhưng khi đọc cảnh nhân vật này xuất hiện, tui không cảm giác nó sẽ thành một nhân vật chính vì những hành động (có thể đủ), nhưng cảm xúc bên ngoài, nội tâm bên trong của cả 2 char đang có trong khung ảnh lại nhắc đến rất ẩu nên làm đoạn này gần như không có sức nặng. Nói dễ hiểu, bạn đang học bài, có con dở nào đó xuất hiện và đòi tự sát nếu bạn không hôn nó. Vấn đề là vậy đấy, việc tác show không đủ sức nặng trong lòng main hoặc động cơ của char nữ khiến cho cảnh này rất dở người.

 

Thứ ba, tạo xung đột để leo thang tiền cao trào, xung đột có đó, nhưng nó không leo thang, nó phóng tên lửa lên cao trào, phóng lên tới đó hết nhiên liệu rồi tuột xuống. Đúng đấy, phóng vèo lên và rớt xuống như trái sầu riêng rơi trúng đầu Newton. Cái đoạn này cố gắng leo thang xung đột từ sự xuất hiện bất ngờ của Lylia đến khoảnh khắc cô tiến gần Leon với ánh mắt “sắc lạnh và khó lường”. Quá trình này có một số điểm sáng, với sự im lặng ngượng ngùng và eyes contact ám ảnh của Lylia, nhưng nhìn chung thiếu sự xây dựng DẦN DẦN, khiến xung đột cảm giác vội vã và không đủ sức nặng để dẫn đến cao trào (cảnh rút dao). Kĩ hơn thì mình xin nói rằng phần này cũng mắc cái lỗi tell dont show với đa dạng vấn đề dùng chỉ vài trăm chữ ngắn như cái phản ứng của thằng Leon xuyên suốt màn phóng lên cao trào - Cả một đoạn, main chỉ chủ yếu thở dài (nhiều hơi thật), gằn giọng, hoặc bất lực, không có hành động nào thể hiện sự đấu tranh thực sự trước áp lực từ Lylia. Điều này làm xung đột trở nên một chiều, với Lylia hoàn toàn kiểm soát tình huống. Hay là về việc Lylia chuyển từ mong manh sang nguy hiểm quá nhanh, cũng như không gian truyện lúc này cũng chết theo, kệ cho plot chạy. 

 

Do đó, suy cho cùng, dù là tác mới, có thể nói khá đáng khen khi phần nào tạo được một chút cảm giác nhưng nhìn chung thì đoạn này vẫn rất hời hợt trong thế giới truyện (không nói tác hời hợt nhé); Nó bắt nguồn từ thiếu sự xây dựng kỹ lưỡng cho cả sự xuất hiện của Lylia và sự leo thang xung đột. Cảm giác bất an ban đầu không được duy trì, Lylia được giới thiệu với ngoại hình ấn tượng nhưng thiếu động cơ, và xung đột tăng quá nhanh mà không có bước đệm.

 

b.Giới thiệu bối cảnh: Yếu, do thiếu thông tin về học viện và thế giới trò chơi. Chương này chủ yếu nói cái mâu thuẫn giữa hai char và show ít về việc tại sao main nó isekai vào game này. Từ đó, việc thiếu thông tin về bối cảnh khiến người đọc khó định hướng và không cảm nhận được quy mô của câu chuyện. Một chương mở đầu cần ít nhất gợi mở về thế giới lớn hơn để tạo cảm giác rằng câu chuyện có chiều sâu và đáng để khám phá. Đọc qua chương 1 này thì có thể thấy tác rất cố gắng lồng ghép mấy yếu tố về world ma thuật vào truyện, nhưng cách tác lồng ghép thì nó rời rạc ngay từ những con chữ đầu, tại sao lại đưa mấy yếu tố như "viên pha lê phép thuật", "sách bùa chú hệ Hỏa" dù nó không hề đóng góp bất cứ điều gì vào cốt truyện đang xảy ra. Sau này, khi muốn show thế giới, ít nhất hãy mang thứ có ảnh hưởng tới xung đột trước mắt vào để tạo chiều sâu và đáng nhớ hơn. Cùng với đó là cái trò chơi otome mà main bị isekai vào. Dù không muốn đi pr cho truyện khác nhưng tác nên xem cách bộ Eroge giới thiệu game vào chương 1, nó sẽ tạo được sự thú vị cho người đọc. Còn hiện tại, người đọc chỉ biết Leon từng chơi trò chơi và giờ đang ở trong cơ thể một nhân vật phụ, nhưng không rõ cốt truyện game, các nhân vật chính khác, hay cách thế giới game hoạt động. Điều này làm ý tưởng otome trở nên nửa vời, không tận dụng được tiềm năng.

 

c. Giới thiệu nhân vật:  dưới trung bình, Leon quá thụ động và Lylia thiếu động cơ.

 

Leon thì quá thụ động dù được giới thiệu như một nhân vật chính với quả background là một người trưởng thành từ kiếp trước bị mắc kẹt trong cơ thể một thiếu niên trong thế giới trò chơi (yes, người ta hay chửi tại sao bộ Tái sinh thành quý tộc main từng là người lớn mà sao chuyển sinh xong đần vậy thì cảm giác ở đây cũng vậy.)  Sự thụ động của thằng main là một điểm yếu lớn khi liên tục nhượng bộ Lylia (để cô ở lại, đồng ý hôn) mà không có bất kỳ hành động phản kháng đáng kể nào. Ngay cả trong độc thoại nội tâm, main chủ yếu than vãn về sự bất lực thay vì thể hiện ý chí hay kế hoạch thoát khỏi tình huống. Điều này khiến Leon trở thành một nhân vật khó để người đọc cổ vũ hay nhập tâm đồng cảm vào, đặc biệt khi cậu là trung tâm của câu chuyện.

 

Lylia thiếu động cơ. Như các trait về sự mong manh nhỏ bé cùng cái tính cách đáng thương đã được nói ở trên, nhưng qua những gì tác đã show sự ám ảnh của cô với Leon thì nó không hề được giải thích đủ để tạo sự đồng cảm. Người đọc chỉ biết cô yêu “Leon thật thật sự” và sợ bị bỏ rơi, nhưng không có manh mối nào về lý do tại sao cô lại cực đoan đến mức đe dọa tự sát. Hành động của cô (dí dao, ép hôn) gây sốc, nhưng thiếu nền tảng tâm lý khiến cô có nguy cơ trở thành một nhân vật “yandere” một chiều, chỉ tồn tại để tạo kịch tính. 

 

Qua hai yếu tố trên, nó dẫn đến mối quan hệ đơn điệu giữa hai nhân vật. Tương tác xảy ra của Leon và Lylia chỉ xoay quanh sự thao túng và bất lực, thiếu những khoảnh khắc để làm mối quan hệ chân thực hơn. Điều này làm cả hai nhân vật cảm giác bị giới hạn trong vai trò “kẻ bị trói buộc” và “kẻ ám ảnh”. Tóm lại, việc Leon quá thụ động và Lylia thiếu động cơ khiến người đọc khó kết nối sâu sắc với nhân vật. Một chương mở đầu cần giới thiệu nhân vật chính với sức hút rõ ràng và nhân vật phụ với động cơ đủ để tạo sự tò mò.

 

d. Thiết lập xung đột: Tốt, với mối quan hệ Leon-Lylia là điểm nhấn. Đọc qua có thể thấy xung đột cốt lõi của chương 1 là mối quan hệ toxic giữa Leon và Lylia, với Leon bị trói buộc bởi cảm giác trách nhiệm và Lylia thao túng cậu bằng sự bất ổn tâm lý. Xung đột này được thiết lập rõ ràng qua các hành động của Lylia và độc thoại nội tâm của Leon. Nó tạo ra một vòng xoáy cảm xúc mạnh mẽ, phù hợp với thể loại tâm lý và tiềm năng nhiều drama ở các chương sau. Thế nhưng, cách hời hợt, vắng bóng trong việc show nội tâm của nhân vật khiến cho cái xung đột trở nên lưng lửng, vô cảm.

 

e. Định hình giọng điệu: Tốt, không có gì để nói nhiều vì giọng văn đi ổn với không khí u ám phù hợp thể loại.


f. Gieo hạt giống: Tốt, với các bí ẩn về Leon  và Lylia.

 

Tóm lại, chương mở đầu của Máu, Thịt và Em để lại một cảm giác lẫn lộn cho tui: vừa gợi mở tiềm năng với quả plot lạ, vừa gây thất vọng bởi những thiếu sót trong cách triển khai. Là một tác giả mới (chắc là vậy), bác Lãng Tùy Bút đã cố gắng tạo dựng một thế giới giả tưởng tâm lý u ám, nhưng chương 1 chưa thực sự làm tròn vai trò của một mở đầu cuốn hút. Điểm sáng lớn nhất nằm ở mối quan hệ độc hại giữa Leon và Lylia, cùng những bí ẩn được gieo về thân phận “kẻ xâm nhập” và quá khứ của Lylia. Tuy nhiên, những lỗi như chính tả nghiêm trọng, văn phong thiếu sắc nét, và sự hời hợt trong xây dựng nhân vật lẫn bối cảnh khiến chương này khó để lại ấn tượng mạnh.

 

Đấy là những gì chỉ ra trong chương 1. CHỈ TRONG CHƯƠNG 1 THÔI ĐẤY. MÌNH ĐÃ MẤT TẬN 2H ĐỂ VIẾT BÀI NÀY NÊN XIN PHÉP DỪNG Ở ĐÂY. Đương nhiên, đây chỉ là tạm dừng, khi rảnh hơn mình sẽ tiếp tục khổ với các chương kế nhé. See ya. Và phần sửa các chương tới vẫn sẽ nằm trong bài review này. Chúc các bạn vui vẻ.

 

Truyện sáng tác

6 Bình luận

AUTHOR
Chạy deadline nhiều quá bác ơi.
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
ngơ ngơ chọn nhầm truyện, tui thành beta reader lúc nào không hay :)))
Xem thêm
là tác gủa của truyện đầu tiên thì xin gửi lời cảm ơn đến chủ thớt vì đã bỏ thời gian và công sức ra để viết một bài review công tâm như vậy,
qua bài review của bác mình đã có cái nhìn tổng thể hơn về tác phẩm của mình, cũng như thấy rõ sự sai sót trong văn phong mà bác chỉ ra. Mình sẽ không biện minh bằng cái mác người mới và sẽ ghi nhận thật sâu những ý kiến thật tâm này để phát triển và nhắc nhở bản thân.
Cuối cùng là lời xin lỗi đến bác vì một trải nghiệm chưa vẹn toàn, tương lai gần mình sẽ remake truyện và bài viết này chính là đóng góp to lớn nhất với mình, yêu chủ thớt
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
khoan vội remake, hoặc tui đánh giá xong chương nào bác remake tới đó
Xem thêm
@Mirage254-: vâng nếu bác đã sẵn lòng khổ thì mình cũng đồng hành cùng bác, đa tạ vì sự rộng lượng này và cũng mong sự tiến bộ của tôi đi kịp với tần suất được nhắc đến🏃🏃
Xem thêm
Xem thêm 1 trả lời