Tôi là nạn nhân của truyện ngược, Dead World.
Members

Không biết bạn tác, hay có ai đọc vãng lai bài này biết về God Eater không nhỉ? Dĩ nhiên, mị không kể ra tựa game trên cho vui mà là vì mị có thể thấy được một mối tương đồng lớn giữa Dead World và sê ri trên, và phần tóm tắt của game đó có thể gần như xem là tóm tắt có phần cục súc của Dead World luôn chỉ với chút thay đổi về một số cái tên và concept. Mị có thể cảm nhận được nỗ lực của tác giả khi nhọc công xây dựng được một thế giới có khi còn chi tiết hơn cả tựa game kia. Tuy nhiên, cách triển khai và sắp xếp phân bố bố cục của tác giả thật sự có vấn đề…

(TLDR) Trong bài viết này, mị sẽ chỉ ra một số điểm cho thấy Dead World là một ứng cử viên sáng giá của bảng A này, nhưng đồng thời chỉ ra 3 điểm còn hạn chế của truyện với hi vọng tác giả có thể tiếp tục cải thiện đứa con tinh thần của mình. Chủ đề chính sẽ là về cách để không biến chapter 1, hay thậm chí là cả câu chuyện của bạn thành worldbuild trá hình truyện. Đồng thời, mị cũng sẽ chỉ ra việc gần như không có định hướng suốt 18k từ chương 1 của bạn khiến yêu cầu của bạn với độc giả (hãy đọc nhiều hơn 1 chương để có cái nhìn khách quan hơn) nó xa vời ra sao. 

 

I/ Một số điểm tốt của truyện. 

 

Hình thức khá ổn và cách hành văn tương đối ổn định. 

 

Nếu chúng ta mắt nhắm mắt mở với việc tác giả dùng dấu [] cho suy nghĩ trong khi có thể dùng hàng tá lựa chọn hợp luật khác như in nghiêng hay “” thì câu chuyện có hình thức nhìn khá vừa mắt. Câu cú của tác giả tròn đủ, vận dụng ngôn từ phù hợp và biết ngắt đoạn và câu hợp lí khiến cho truyện đọc khá suông. Nó cho thấy bạn tác đã đọc đủ để ít nhất có thể viết ra văn chương rõ ràng mạch lạc, thứ tưởng chừng đơn giản mà đến một số thí sinh đã được vào vòng trong này còn chật vật.

Tác giả viết được tương tác giữa người với người, có thể lột tả được một phần nhân vật qua các câu thoại. 

 

Dù không thể nói tất cả thoại trong chuyện của bạn đều làm tốt nhưng ít nhất thì ở những cảnh những nhân vật có tên quan trọng tương tác với nhau, bạn làm rõ được mối quan hệ cũng như tính cách của nhân vật. Dù bảo là nó đủ chất riêng để mị có thể dễ dàng phân biệt được rằng ai đang nói mà không cần mô tả thì khó lòng, nhưng ít nhất nó khiến mị thấy khá dễ chịu khi đọc.

 

Tác giả có nghiên cứu và tả tốt.

 

Mị có thể cảm nhận rõ được niềm đam mê của tác giả với những vũ khí và công nghệ scifi, được bạn miêu tả cực kì chi tiết. Những dòng miêu tả của bạn cũng hỗ trợ rất tốt cho người đọc dễ hình dung về câu chuyện hơn, thậm chí khiến mị cũng phải học hỏi được vài phần. Tuy nhiên, ông bà mình xưa có câu “Cái gì quá cũng không tốt”, chất lượng trong những phần tả này của truyện bạn đã bị làm lu mờ đi phần nào bởi số lượng… kinh khủng khiếp của nó…

II/ Một số điểm cần cải thiện của truyện. 

 

Info dump…?

 

Bạn còn nhớ đoạn mị nói “Dù không thể nói tất cả thoại trong chuyện của bạn đều làm tốt” ở trên không? Ừ thì tất cả những đoạn hội thoại còn lại của bạn đều còn thiếu sót do nó mắc phải lỗi này. 

 

Có rất nhiều cuộc hội thoại chỉ trong nội phạm vi chương 1 của bạn được tạo ra với mục đích cực kì lộ liễu là để bạn có thể nhồi thông tin cho độc giả. Mị tới lúc này vẫn chưa hiểu lắm là bạn có thật sự nhận thức được bản thân info dump hay không, hay đơn giản là cũng cảm giác được là đống thông tin một màu ấy cần được giới thiệu tốt hơn là để dẫn truyện ngôi ba yap về nó. Nhưng bạn à, đây chỉ là một cách vá lỗi hời hợt thôi khi những thông tin bạn đưa ra đó không hề giúp bao nhiêu cho việc thúc tiến cốt truyện và bạn cũng chẳng màng tinh chỉnh những lời thoại ấy đủ nhiều để thể hiện ấn tượng con người của nhân vật đang nói. Nếu phải nói thì đây là một bước tiến từ việc nhân vật nói chuyện như NPC, lên tới bước Chatbot AI, nhưng chắc chắn chưa đủ để thoát khỏi phạm trù info dump. 

 

Rồi còn mớ info dump lộ liễu hơn thì mị cũng chỉ có thể nhắc bạn về “show don’t tell”. Mị không biết bạn thế nào, nhưng nhìn cái cap màn hình sau của mị thì mị nghĩ một phần không nhỏ độc giả sẽ thấy ngán ngẩm. 

 

Thực hành kĩ thuật “show don’t tell” có thể khá khó nên mị có thể hiểu vì sao mị phải nói đi nói lại việc này hoài. Tuy nhiên, với thể loại truyện nặng về worldbuild như truyện của bạn thì bạn thật sự cần phải thực hành nó tốt hơn. Nếu không thì mị khá chắc phần lớn người đọc của bạn sẽ có ấn tượng đầu là truyện của bạn đang là… “worldbuild trá hình truyện” (mà thật ra thì việc này còn phụ thuộc vào một lí do mị sẽ nhắc sắp tới nữa). 

 

Trước khi kịp mường tượng thì mị đã ngủ rồi…

 

Mị đã khen bạn ở trên về khả năng tả của bạn, tuy nhiên mị lại không thể tiếp tục khen tới khả năng phân bố tả và kể của bạn 

 

Mỗi khi bạn bắt đầu tả một thứ gì đó, bạn sẽ bắt đầu tả gần như hết tất cả mọi thứ có thể tả được về thứ đó. Việc bạn mong muốn người đọc có thể mường tượng rõ ràng về những gì bạn muốn truyền tải là một sự quan tâm đáng tưởng thưởng. Thậm chí một số đoạn bạn tả chi tiết để gây dựng bầu không khí cũng chấp nhận được. Nhưng mà khi bạn lặp đi lặp lại nó quá nhiều lần, cho quá nhiều thứ, thì sẽ gây phản tác dụng, như sốc phản vệ khi bạn dùng quá liều thuốc vậy. Phần lớn độc giả sẽ dần lười đọc và lười tưởng tượng vì bạn tả quá nhiều và thế là một cái tinh tuý của bạn đã mất hết cái hay của nó như thế. 

 

Đó là còn chưa kể tới việc khi bạn quá mải mê tả thì bạn đang vô hình chung làm loãng mạch truyện và làm chậm đi diễn biến câu chuyện. Mị nói điều này nghe có thể hơi vô tình nhưng chương đầu của bạn, với chỉ bấy nhiêu diễn biến, hoàn toàn không cần phải dài tới tận 18k từ… Và khi nó ngắn hơn thì bạn cũng không cần phải tách chương nhỏ ra, thứ đang làm trũng mạch đọc của độc giả và khiến họ mau nản hơn nữa. 

 

Lời khuyên của mị đơn giản là tiết chế lại thôi. Hãy dàn trải dần dần những thứ bạn muốn tả theo thứ tự ưu tiên rõ ràng. Bạn hãy suy nghĩ thử xem trong diễn biến đó thì những cái gì là quan trọng nhất và cố gắng giới hạn nó xuống. Nếu bạn cảm thấy mình có nhu cầu tả nhiều thứ hơn nữa thì cũng phải biết cách lồng ghép nó với diễn biến câu chuyện và thêm yếu tố “con người”, thứ vắng bóng rất nhiều trong những đoạn tả của bạn…

 

Mị đang đọc truyện này… để xem thứ gì ấy nhỉ? 

 

Về vấn đề mà mị đã nhắc ở trên, rằng truyện của bạn đang mang ấn tượng là “worldbuild trá hình truyện”, tất cả là vì bạn chưa xác định rõ được 1 thứ: Định hướng của nhân vật chính. 

 

Truyện của bạn không có một cái “hook”, thứ gì đó giật gân để níu giữ sự chú ý của độc giả, đã đành… nhưng định hướng của tên nhân vật chính, Ronan, gần như không hề được xác định trong chương đầu 18k chữ của bạn. Bạn dường như quá mải mê tả những trang thiết bị tối tân, những không gian rộng lớn, những phản ứng lặp đi lặp lại của đám nhân vật quần chúng, mà quên mất rằng bạn chưa cho người đọc biết họ đang đọc để tìm kiếm cái gì, mong đợi một cái gì đó thật cụ thể và rõ ràng, như một đích đến cuối cùng vậy. 

 

Có một cảnh đánh nhau hoành tráng của dàn nhân vật phụ được độc giả của bạn đánh giá là “khoa trương”. Mị cũng xin phép phân tích luôn là có lí do cả mà bạn độc giả đó dùng chính xác từ này. Đơn giản mà nói thì là cuộc chiến đó mang lại cảm giác vô nghĩa, xa cách với người đọc, vì vốn dĩ họ có cần phải cảm thấy gì khi họ chẳng thể nhập tâm lâu được vào câu chuyện. Và rồi khi kết hợp cảm giác xa cách đó với khả năng viết cảnh combat khá hoành tráng nhờ khả năng tả của bạn thì đến cả mị cũng phải thốt ra từ đó, “khoa trương”. 

 

Thế là đọc xong mị phải chạy ra đọc tóm tắt của bạn, cùng với chút thông tin cực kì ít ỏi bạn đã rải ở cuối chương 1 (1.4), mới xác định được là à… Hoá ra là chắc cũng tựa như God Eater. Dù không thể bảo rằng God Eater là siêu phẩm cốt truyện, nhưng mị nghĩ là bạn có thể học được cách xác định định hướng từ sớm từ nó và rất nhiều truyện khác đấy. Và xin đừng tranh luận với mị rằng nó ở ngay chương sau… vì mị nghĩ là bản thân đã RẤT kiên nhẫn để đọc hết chương 1 18k từ của bạn rồi. Cho dù có là câu chuyện với khởi đầu chậm nhất thì họ đều làm được việc xác định định hướng ở chương đầu. 

 

Tổng kết: Nghiêm túc mà nói, dù mị có thể đoán được vì sao bạn viết tới và viết ra tận 500k từ sau khi đã đọc chương 1 18k từ của bạn, nhưng việc bạn viết nhiều vẫn cho thấy bạn bước vào việc này không với quyetes tâm nửa vời. Mị chỉ hi vọng rằng qua bài review này bạn vẫn còn động lực để tiếp tục remake truyện, vì những lỗi này thật sự đang hạn chế tiềm năng có thể toả sáng hơn mấy “ông kẹ” được tung hô trong kì vote hiện tại. Mà dù có thế đi nữa, mị vẫn ủng hộ bạn đến hết bảng A này vì tiềm năng của bạn, để cho bạn một cơ hội được chú ý hơn để lấy đó làm động lực cải thiện. Còn không thì thôi, không phải việc của mị. 

 

Ciao, Dead World!



Truyện sáng tác

3 Bình luận

Mà cái này tui công nhận. Dead World đọc rất ngán... Phải, rất ngán... Nhưng mà lúc vote thì tui đã giấu cái này vào lòng. Chỉ đưa ra các thứ như một bộ phim sinh động, "chi tiết từng nét",... Nếu ai để ý thì ý tui là "info dump" đấy. Nhưng mà, so với các newbie tui từng đọc thì truyện bác cũng ổn. Thế nên, tui ủng hộ, trừ mấy ông lão làng mà vẫn bị chê thì... Thôi, ưu tiên newbie trước.

Sau này, mong tác giả hãy cải thiện nhé. Chứ đừng mà ngủ quên trong chiến thắng. Những người như tui không thích đâu. Chúng tôi làm vậy là để khích lệ bác đấy. Chứ không phải vì truyện bác hay đâu.
Xem thêm
AUTHOR
Vâng, cảm ơn bác. T đang cố để chỉnh sửa phần mở đầu thành một phiên bản khác đỡ gây nhàm chán hơn.
Xem thêm
AUTHOR
Rất cảm ơn vì bác đã cho truyện một bài đánh giá kĩ lưỡng như vậy nhé. T sẽ xem xét và cải thiện lại truyện.
Xem thêm