Madia? Madia, Madia, ôi Madia…
Members

Trước hết, ban đầu tôi không hề có ý định dìm hàng, hạ thấp Madia hay gì cả. Vì về cơ bản, tôi thấy mọi người nói với nhau trên mục thảo luận rằng Madia rất hay, tác giả rất tốt blah blah các thứ. Với một câu chuyện đã đi được 329k chữ nghĩa cùng một lượng fan đông đảo, cá nhân tôi thấy mình nên khuấy động một chút với một bài review tích cực nhằm tăng thêm tính xôm cho box OLN, khiến cho sự kiện lần này trở nên đặc biệt hơn. Và ờ thì… tôi đã đánh giá quá cao, hoặc cũng có thể tôi đã áp đặt một kỳ vọng quá cao lên Madia.

Dạo qua một chút về các tag nội dung, tôi sẽ chỉ nhắm đến những tag mà tôi xem là “thú vị”, bởi để viết được những thứ này, chắc chắn tác giả là một người có kỹ năng viết tốt cùng một vốn hiểu biết nhất định đủ sâu mà triển khai: fantasy, action, adventure, magic, military, tragedy, horror, đương nhiên không thể thiếu quả tag mà lúc nào tôi cũng sẽ đem đi cà khịa bất cứ khi nào tôi có cơ hội: isekai.

Quèo, vào phần mở đầu đi. Một cảnh combat tàn cuộc (chắc thế). 404 error: ôi không, vết thương hoại tử đang rỉ máu? Ayo anh bạn à, vết thương hoại tử cũng rỉ máu được? Ý anh bạn là dịch phân hủy hay gì? Pha đầu tiên tôi đã thấy hơi bị lỗi logic à nha. À thì tôi cũng không biết “logic” trong truyện như nào, nhưng mà ăn mấy vết thương “chí mạng” trên người vẫn đủ sức lết đi để thực hiện kamikaze thì ờ… hẳn là người trong thế giới này rất chất, huống chi là “anh hùng” còn đứng trên cả người khác. Không có ý gì đâu, nhưng mà tôi thấy nó hơi… bị bủh bủh lmao á. Có thể những người đọc dễ tính họ không quan tâm chuyện này, nhưng tôi thì CÓ! Sau vụ đấy thì cái plot armor “hơi thở của Thiên Đường” cứu Nguyễn Tín, hết cảnh.

Ờ… tôi thấy có người khen bên dưới. Hay ở đâu vậy? Tôi không nắm được điểm nào hay á, có ai giúp tôi với. Hoặc là tôi không đủ “chất” để cảm nhận được sự hay của tác phẩm. Ây chà, khó à nha. Một đoạn mở đầu với một cảm xúc rất chi là ngang phè. Nó là fantasy nhưng lại sặc mùi mấy con game MMORPG về câu chuyện anh hùng đánh quỷ vương (và thất bại). Nó có thể tạo được một phần khởi đầu cho câu chuyện, nhưng mà meh… đối với tôi, nó là cách để bắt đầu một câu chuyện quá sức bình thường, nếu không muốn nói là cực kỳ chán và lười biếng vì nó quá… nhạt nhẽo, cụt lủn.

Rồi rồi, giờ là lúc chúng ta bước vào chương 1. À mà ai hỏi bộ trưởng mà bộ trưởng trả lời? Vừa vào là tôi được nhét cái này vào mắt nè:


Nguyễn Quế Vân sinh ra và lớn lên tại đất nước Việt Nam, một quốc gia lâu đời tọa lạc tại phía Đông của bán đảo Đông Dương thuộc Đông Nam Á. Khác với phần lớn dân số tại quốc gia này, những người tin vào việc thờ cúng tổ tiên và thần linh, cô lại là một kẻ vô thần.



Nó có thực sự cần thiết không? Tôi nghĩ chắc chắn là không, bởi vì có rất nhiều cách để thể hiện Quế Vân là người Việt thông qua bối cảnh, hành động, cử chỉ, cách sinh hoạt hằng ngày… chứ ném thẳng thông tin vào mặt người đọc kiểu này, nó lại nhắc tôi nghĩ đến cái sự lười của tác giả.

Quế Vân là người “tin vào khoa học” – vâng, tôi đọc chương 1 và tôi nghĩ như vậy, vì tác giả đã hai lần nhắc điều này. Thế nhưng quèo… Quế Vân bị dịch chuyển, bị Goblin tấn công và cô ấy biết nó là Goblin luôn, bất ngờ chưa? Cách dẫn đến tình huống đó nó bị cụt, chỉ là biết qua “phim” một cách mơ hồ, bị thiếu quá nhiều yếu tố về tâm lý con người, hoàn toàn không đủ thuyết phục một con nghiện tính logic như tôi. Đó là chưa kể những đoạn bạn tác spam từ tượng thanh “Iri Iri”, “PAASH”,… cực kỳ phản cảm, lười nhác và vô nghĩa thay vì miêu tả một khung cảnh hoang dại của đám goblin hung hăng sắp sửa ăn tươi nuốt sống Quế Vân vậy.

Rồi tiếp theo thì đến đoạn Vân gặp Tín – A.K.A người hồi quy? Chuyển sinh? Timeline f**ker? Sao cũng được. Tôi cảm thấy sự xuất hiện của tay Tín này như một khứa trẻ trâu edgy cringe hết nước chấm trong những bộ Isekai rẻ tiền mỳ ăn liền, hoàn toàn không có bất cứ thần thái nào của một kẻ hồi quy vốn đã trải qua vô vàn cuộc chiến sinh tử (chắc thế). Đây là lỗi cực kỳ phổ biến mà hầu như tất cả những người viết về những nhân vật hồi quy/chuyển sinh mắc phải, đó là sự vô lý đến ngờ nghệch về phát triển tâm lý nhân vật. Các bạn ném cho nhân vật một cái background hoành tráng oách xà lách, sau đó vứt hết những thứ đó đi và lấy tất cả những sự cringe, edgy cook tiếp thay vì sử dụng nguồn nguyên liệu tuyệt vời kia. Tôi chẳng biết phải nói gì ngoài việc cười ra nước mắt trước những pha tự hủy cực mạnh như này.

Xuyên suốt câu chuyện cho đến hết vol 1 là thời điểm mà tôi cảm thấy tư duy logic của tôi bị hành hạ một cách tàn nhẫn không thương tiếc trước các pha khúm núm của Vân, Tín và những người đồng hành mang lại. Nó kiểu comedy một tí, romance (cringe) một tí, action một tí (siêu tệ), tragedy một tí… mà không có bất cứ thứ gì nổi bật để tạo nên một điểm nhấn quan trọng cho tác phẩm. Lời thoại nhân vật thì sượng trân như đám con nít nói chuyện, cải lương tuồng chèo cũng phải gọi bằng điện thoại. Chưa kể khi nghĩ về mấy cái tag, tôi thấy quả tag comedy với tragedy nó đấm nhau kinh hoàng ngay từ lúc đọc truyện luôn. À thì… tôi kỳ vọng quá cao ư? Đến lúc này tôi cảm thấy không hề kỳ vọng cao đâu, vì Madia nó đã tự f**ked up ngay đống tag, và tác giả không hề làm tốt được chúng ở bất cứ tag nào.

Hành văn, miêu tả và những dòng kể lể của ngôi 3 dẫn truyện cùng với đám nhân vật không có sức nặng về điểm nhấn. Tôi không thông cảm được với sự PTSD của Tín ở kiếp trước dẫn đến những hành động bất thường, có phần dằn vặt, khó hiểu và edgy của gã bởi tác giả có làm tốt đâu? Tất cả những gì tôi thấy ở Tín thì quèo… không khác gì một đứa nhóc mới lớn đang cố tỏ ra mình nguy hiểm, đem so với cái background tác giả quăng cho gã ở phần mở đầu là “anh hùng” thì nó kiểu cống rãnh không có cửa so sánh với đại dương luôn – lỗi đấy, lỗi mà tôi nhắc lúc nãy đấy. Mấy khứa xung quanh thì đúng kiểu nhân vật NPC/nền/quần chúng. Tôi dường như đã quên luôn tụi nó là ai khi đọc xong vol 1 và bắt đầu viết những dòng nhận xét này. Thậm chí với Quế Vân, tôi cũng đã quên cô nàng này không dưới một lần. Đó là mới chỉ nửa đầu vol 1 thôi nhé.

Nửa vol 1 tiếp theo, tôi đã cố vứt não đi để đọc một cách bình thường nhất với tâm thế của một độc giả casual, thế nhưng tôi vẫn thấy rất cấn, không thực sự thoải mái vì rốt cuộc nó chả khác gì các bộ isekai mì ăn liền NHƯNG với tag tragedy, tôi chỉ đang ăn một loại biến tấu khác mà thôi. Vậy thì những bộ thuần cringe buff bẩn sẽ tốt hơn một thứ nửa nạc nửa mỡ đọc mà chẳng biết mình nên cắn vào đâu. Những đoạn hội thoại nhảy đột ngột sang phân cảnh khác, những bảng chỉ số vô duyên cùng những dòng bôi đen phản cảm không cần thiết, những pha chương.số ngắt đoạn như chia hồi làm truyện rời rạc thấy ớn mà cũng chẳng cần thiết để làm vì một chương của tác giả không dài, nội dung cũng chả được bao nhiêu đã ngắt thể hiện sự cẩu thả, vụng về không gì có thể ngụy biện được. Càng đọc tôi chỉ càng thấy lỗi chứ không thấy được bất cứ sự cải thiện nào trong từng con chữ.

Các “phụ chương” ngoài việc nhồi nhét thông tin, flashback (cũng là nhồi thông tin) thì tôi vẫn chưa thấy nó có đóng góp tích cực nào cho mạch truyện. Thậm chí “phụ chương” nếu khéo léo thì tác giả hoàn toàn có thể viết thành một hoặc một vài chương hoàn chỉnh nữa cơ. Vậy thì “phụ chương” để làm gì? Theo quan điểm cá nhân của tôi với những thứ này: nó vô dụng, thừa thãi.

Tôi kỳ vọng, và tôi đã thất vọng.

Các bạn khen truyện à? Vậy rốt cuộc Madia “hay” ở đâu thế? Tôi xin chịu hoàn toàn trách nhiệm cho những gì tôi viết ở đây, và tôi sẵn sàng tranh luận với bất cứ ý kiến bất đồng nào, miễn là chúng mang tính xây dựng để đôi bên cùng có lợi.

Truyện sáng tác

10 Bình luận

Dị thế giới, Dị thế giới, ahhhhh Dị thế giới
Xem thêm
Đó nhớ bộ này hình như được khen vụ combat mà bây giờ nghe như mấy bài reivew cũ của bộ HAH:)))
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
not on my watch
now on my watch 😒
Xem thêm
Dù bác Phong Linh nói không có ý định dìm hàng đâu, nhưng sự thật không đổi là bác trai đã -1 đối thủ... Madia đã 2 sẹo.
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
mọi chuyện xảy ra khi t bị đem ra so sánh nhé
Xem thêm
@Phong Linh: Ai to gan so sánh truyện bác thế? Em chỉ thấy có mấy kẻ không quan tâm đến truyện của bác mà thôi. Cho rằng Eroge chiếm 40% khả năng thắng hay thậm chí là tuyên bố Eroge thắng kì này chắc. Nói chung, mấy đứa đó còn chả quan tâm truyện của bác mà so sánh :))))
Xem thêm
Xem thêm 1 trả lời
AUTHOR
Đọc đến đoạn chuyển sinh hồi quy mà cứ ngỡ ông anh đang cà khịa mình 🐧🫵
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
anh mà bới những thứ mày viết ra để nói thì chắc số lượng bằng cái bài này x10 lên nhé 😒
Xem thêm
AUTHOR
@Phong Linh: 😒 Thôi tha em đi ông anh. Stop bully me.
Xem thêm