Vâng, đó chính xác là những ấn tượng duy nhất còn sót lại trong cái đầu mất ngủ của mị về câu chuyện được đánh giá khá cao trong kì bình chọn lần này là Madia. Đọc hai chương đầu của chuyện đã khiến mị gật gù, một phần vì cố nén khó chịu về một anh miền tây nhất định, một phần vì phải thừa nhận vì sao truyện được đánh giá tốt.
Tuy nhiên, phong độ của tác giả ở những chương sau sa sút đáng kể và thật sự khiến mình có chút thất vọng, Vì thấy rằng phần lớn độc giả đã nhìn truyện một cách khá tích cực, mị xin phép bỏ qua phần khen ở bài này và sẽ chỉ tập trung xoáy sâu vào 3 điểm ý mà tác giả cần cải thiện như mọi khi.
(TLDR) Ở bài này, mị sẽ tập trung vào một chủ đề chung là khả năng phân bổ và sắp xếp của tác giả, một khả năng mà tác giả còn phải cải thiện rất nhiều. Vì sao bảng chỉ số là một công cụ phân phát thông tin tệ hại ra sao, cùng với việc lạm dụng tên riêng và chuyển cảnh loạn xạ… Những điều này khiến câu truyện của bạn bên ngoài mang một vẻ ngoài hoành tráng nhưng bên trong thì thiếu sót và lộn xộn không kém một câu chuyện của một tác non tay.
Giờ thì vào bài thôi.
I/ Bàng chỉ số, thứ di vật vô dụng của nền viết lách cổ đại,
Việc lạm dụng bảng chỉ số là một lỗi lớn, thường dẫn đến biết bao truyện bị xoá. Madia tuy không lạm dụng nó, nhưng nên hiểu rằng nó hạn chế ra sao.
Đây có thể là một ý kiến gây tranh cãi nhưng mị sẽ không bảo bạn từ bỏ việc vận dụng bảng chỉ số. Cũng bởi nó là một phần trong setting câu chuyện của bạn rồi, bạn là một tay viết đủ khéo để bảo đảm nó không bị thừa, vì thế mà chẳng ai phàn nàn về nó trong truyện của bạn cả. Nhưng bạn à, với trình độ viết được thể hiện ở những chương đầu của bạn, mị không tin là bạn không thể xử lí nó khéo hơn việc… nhồi 3 cái bảng chỉ số vào mặt mị.
Tuy nhiên, vấn đề ở đây bạn sẽ thắc mắc hẳn là “xử lí khéo” hơn là phải làm gì. Nếu mị là bạn thì mị cũng chẳng thèm cố gắng, thà đổi setting luôn còn hơn. Đó là bởi vì bảng chỉ số nó khiếm khuyết từ bản chất rồi, nhất là dành cho những truyện isekai thuần như truyện của bạn.
Nó là một công cụ “tell don’t show”, khiến người đọc không thể cảm nhận một cách đầy đủ về khả năng của nhân vật. Một thế giới mà quái vật giết chóc và hiếp dâm con người, một thế giới với những cuộc vật lộn gian khó và những đau khổ nghẹt thở… Một thế giới bạn kì công dựng lên như vậy có thể tóm gọn lại bằng vài dòng miêu tả copy paste và những con số vô hồn sao?
Nó cứng nhắc, máy móc và sẽ luôn hiển thị những thông tin thừa thãi. Ví dụ không đâu xa, cái Sơn Thánh Tản Viên của main được nhắc đến rồi trong vol 1 này có dùng không? Chỉ số phép thuật ma na được nhắc từ đầu rồi sau hơn 30k chữ có dùng một phép thuật nào không? Và giờ giả dụ có dùng đi, bạn sẽ ngồi đó và so sánh con số trước mỗi trận chiến ư?
Bình thường thì mị sẽ cho bạn một lời khuyên gì đó liên quan đến việc này, thế nhưng nếu vậy thì mị đang can thiệp quá sâu rồi. Đã viết tới 300k từ hơn, mị tin là bạn sẽ tự có cách mà xử lí thôi. Về sau thì mị dần không thấy bảng chỉ số nữa, nên ít nhất có thể thấy bạn biết tiết chế. Tuy nhiên, bạn nên nhớ rằng bạn đã đưa nó ra một lần ngay đầu, thì bạn không thể cứ không dùng nữa và gọi đó là một sai lầm tuổi trẻ đâu…
II/ Số Goblin có tên… còn nhiều hơn cả số nhân vật.
Đối với mị, cái tên là gì đó quan trọng lắm ạ. Nó có thể không đại diện cho con người của bạn nhưng chắc chắn là thứ gì đó sẽ được gắn liền với những điều mà chỉ có thể là của bạn. Vì thế mà người ta mới ấn tượng với những cái tên như vậy, mới luôn tạo ra một “cái tên” cho riêng mình… Nhưng với bạn thì tên hẳn chỉ là mấy con chữ thôi.
Gọi mị là thuỳ mị tuỳ thích nhưng mị không khỏi bất bình khi đọc tới những chương 5,6, giao đoạn đồ của bạn. Qxe gì đó, Kyr gì đó, Torsa gì đó, Vok gì đó, Osam gì đó, vâng vâng mây mây, mị chẳng nhớ và chẳng có gì để nhớ về mấy cái tên đó ngoài việc chúng là goblin rồi phân cấp gì đó.
Bạn đặt tên cho mọi thứ một cách rất vô trách nhiệm. Dù bạn có nói là ừ vì lũ Goblin thân thiết với nhau tới mức sẽ thuộc tên nhau và gọi nhau bằng tên để phân biệt lẫn nhau, siêu việt hơn cả con người, thì phần lớn những cái tên đó sẽ đều nằm trong mấy đoạn thoại thừa thãi, có thể viết gọn hơn nhiều.
Không chỉ Goblin nhưng đến cả con người trong truyện của bạn cũng thế, trừ lúc mới gặp thì họ dường như chỉ là những cái tên biết đi và đấm nhau. Cũng bởi bạn không liên kết được ngoại hình, cảm xúc và hành động của nhân vật trong câu chuyện, khiến những nhân vật của bạn chỉ ngày thêm nhạt nhoà, lâu lâu được bạn “rắc lên vài tính từ” cho đừng nhạt hẳn thôi. Mà đó chỉ là dàn nhân vật chính thôi nhé. Dàn nhân vật phụ thì đúng nghĩa chỉ là những cái tên xấu số thôi.
Đó là chưa kể mấy cái tên địa danh bạn ném linh tinh ở đầu mỗi bước chuyển cảnh. Bạn thật sự nghĩ rằng người đọc sẽ yêu quý bạn đến mức sẽ lật bản đồ bạn thiết kế ra để dò hộ bạn à? Xin lỗi nhưng mị không phải một trong số đó. Thậm chí một số địa danh và sự kiện đặc biệt của bạn nhắc đến chắc chẳng thể có trên cái bản đồ cho cái vol 1 này. Đây có thể gần như xem là lỗi info dump rồi đấy.
III/ Máy quay ơi đừng bay đi nhanh thế, mị theo không kịp.
Khả năng sắp xếp các tình tiết câu chuyện của bạn về sau thật sự khiến mị rất chi là nhức đầu, được bạn thực hiện lặp lại xuyên suốt hơn nửa vol 1.
Dạo trước mị có từng phê bình một tác là không biết “set up” nhưng giờ tới trường hợp của bạn thì bạn tập trung “set up” cho câu chuyện của bản thân đến mức chẳng quan tâm tới việc nó làm rối loạn nhịp độ mạch truyện và khiến nó khó theo dõi vô cùng.
Mị không cần nhìn đâu xa, chỉ cần nhìn ngay chương 5 và chương 6. Hết nửa chương 5 của bạn được dùng để bàn kế hoạch, đưa ra một đống thông tin qua việc đối thoại. Để rồi sang chương 6, bạn chuyển cảnh đi một nơi hoàn toàn khác, bàn về những diễn biến không liên quan đến diễn biến chương 5 vừa rồi. Thứ duy nhất được thể hiện lại là đại ý của cả cái chương 5 đó. Khác gì bạn đang vả vào mặt một độc giả cố nhớ mấy chi tiết đó như mị đâu?
Bạn có thể tranh luận lại là rồi mọi thứ sẽ kết nối với nhau. Thế nhưng khi bạn cứ mặc kệ tính kiên kết ở mức độ micro để đi lo chăm chăm cho việc liên kết ở mức độ macro… Thì bạn đang rất là thử thách sự kiên nhẫn của độc giả đấy. Và tin mị đi, độc giả Hako có thể phũ phàng đến mức chỉ cần chương đầu hơi chán là đủ để họ quay lưng rồi. Chương đầu bạn không quá chán, nhưng chương sau của bạn xuống cấp trầm trọng thế này thì hứng thú của không ít độc giả sẽ sớm nguội lạnh.
Tổng kết: Thật ra mị còn rất nhiều cái bức xúc mà mị chưa nói ra liên quan đến nội dung truyện nhưng lần nữa, khi nhận ra bản thân sắp cục súc quá thì mị sẽ chỉ nhắc đến những vấn đề kĩ thuật, tránh xa nội dung. Tuy nhiên, vẫn mong bạn tác nhận ra rằng nhân vật chính của bạn là một nhân vật có ấn tượng, nhưng là rất xấu với một bộ phận đề cao sự tinh tế như mị. Mị hi vọng là đây sẽ là hồi chuông cảnh tỉnh cho bạn xem xét lại về tác phẩm bạn đã dày công viết ra… Còn không thì thôi, không phải vấn đề của mị.
Ciao, Madia…
14 Bình luận
Đầu tiên, cái bảng chỉ số, với tôi, chương đầu có hiện tầm 3 cái cũng không quá tới nỗi. Dù sao chương đầu, mới mở đầu câu chuyện, việc có nhiều bảng chỉ số để giới thiệu thì cũng bình thường. Nhân tiện, cái bảng chỉ số tui biết là rất chướng mắt và nếu không biết dùng thì có thể dẫn đến lạm dụng. Nhưng việc ví von bảng chỉ số như hàng cổ đại và đống phế liệu thì cũng hơi quá đáng rồi đấy.
Còn về cái vụ goblin có tên thì tui không quá tình trạng truyện ra sao. Mà qua chính cái bài rv bác viết thì tui nói thẳng nhé, "Số Goblin có tên… còn nhiều hơn cả số nhân vật." đã có sao? Cái đó đã thuộc về phần world building của tác giả rồi. Và việc bạn xen vào world building của tác giả, nói thẳng tiếp, là thô lỗ đấy. Truyện tác giả, tác giả muốn xây dựng thì đó là quyền của họ. Còn nếu bạn cho rằng việc "Số Goblin có tên… còn nhiều hơn cả số nhân vật." là thiếu logic thì tôi thấy cũng chẳng có vấn đề gì. Có thể dụng ý tác giả cho "Số Goblin có tên… còn nhiều hơn cả số nhân vật." là để cho độc giả thấy sự khắn khít của đám goblin không khác gì con người thì sao?
Còn lại, các phần sau nếu mọi thứ bác review là đúng thì tôi chẳng có vấn đề gì cả. Nếu bác thấy phật lòng với những lời tôi nói thì tôi cũng chịu. Vì cái bài này với tôi có phần quá đáng rồi. Nhưng, vẫn cảm ơn công sức của chủ thớt đã viết ra bài thế này. Mấy bữa nay, tui thấy bác hơi bị năng suất quá rồi. Vì vậy, đỉnh điểm hôm nay là cái bài review theo tôi là có phần quá đáng. Thế nên, nếu được thì bác nên nghỉ ngơi 1 bữa để thả lỏng đi. Đấy, ý kiến tui đấy. Bican out.
Còn anh bạn nhé, chủ thớt còn chưa lên đây nói chuyện với tui thì mắc cái mớ gì anh bạn lên chửi và nhục mạ tui thế. Bị rảnh quá à?