Thành Cự Mộc là một tòa thành rộng lớn, được xây dựng bao quanh cây trường sinh Sylvaris ở nơi sâu thẳm của khu rừng Đại Ngàn. Tòa thành này mang ý nghĩa đặc biệt quan trọng, không chỉ vì khả năng dung nạp hàng chục vạn cư dân, mà còn bởi vai trò then chốt như một cứ điểm hậu phương trong cuộc chiến giữa loài người và ma tộc.
Hôm nay là một ngày đặc biệt tại Thành Cự Mộc, hay đúng hơn, là một thời khắc trọng đại đối với toàn nhân loại. Người dân nơi đây gọi ngày này là “Ngày Thức Tỉnh”.
Cái tên ấy được lấy cảm hứng từ nghi thức Giác Tỉnh do Nghị Viện Ma Pháp tổ chức vào ngày đầu năm mới. Mục đích của nghi thức là khơi dậy nguyên tố phép thuật tiềm ẩn trong cơ thể những đứa trẻ từ mười hai tuổi trở lên, mở ra con đường học tập ma pháp để sau này góp phần củng cố sức mạnh cho loài người.
Chính vì lẽ đó, ngay từ khi mặt trời còn chưa kịp ló rạng, dân chúng trong thành đã nô nức rời khỏi nhà, chen chúc trước quảng trường rộng lớn thuộc phân khu của Nghị Viện Ma Pháp.
…
Một người đàn ông tóc ngắn, gương mặt cứng rắn, vận bộ giáp bạc sáng chói với hình chim ưng được khắc trên ngực, đang nắm tay một phụ nữ xinh đẹp có mái tóc bạch kim óng ánh. Nàng khoác trên mình chiếc váy dài trang nhã, từng bước đi đều toát lên vẻ quý phái. Trước mặt họ, một thiếu nữ nhỏ nhắn có mái tóc cùng màu với người phụ nữ, mặc chiếc váy trắng trễ vai, bước đi nhẹ nhàng cách hai người vài bước.
Chỉ cần liếc mắt nhìn qua, ai cũng dễ dàng đoán ra ba người họ là một gia đình, một cặp vợ chồng cùng đứa con gái nhỏ. Và suy đoán ấy càng thêm chắc chắn khi người đàn ông tóc ngắn tên Tharen quay sang người phụ nữ bên cạnh, cất giọng trầm ấm đầy dịu dàng.
“Elaria yêu dấu, hôm nay tâm trạng của nàng có vẻ không tốt lắm. Là vì Nyra bé bỏng của chúng ta sao?”
Elaria với ánh mắt lo âu nhìn vào bóng lưng Nyra phía trước. Chợt nghe chồng cất lời, nàng mới khẽ quay sang, nhẹ gật đầu rồi đáp bằng giọng nói buồn bã.
“Chàng cũng biết mà… thời thế loạn lạc, ma tộc hoành hành. Ma Hoàng cùng đám bề tôi của hắn luôn lăm le nuốt chửng sự sống của loài người chúng ta…”
Nàng ngừng lại một chút, rồi lại đưa ánh mắt trở về phía con gái nhỏ đang bước đi phía trước. Vẫn giữ vẻ lo lắng, nàng nói tiếp.
“Ta sợ ma lực bẩm sinh của Nyra quá thấp, tương lai khó có thể trở thành một pháp sư, không có sức tự vệ giữa cái thế giới nguy hiểm này. Ta càng sợ… chàng.”
“Hả?” Tharen khẽ thốt lên, kinh ngạc trước lời cuối của vợ. Thế nhưng chưa kịp mở miệng, Elaria đã tiếp lời, giọng đầy lo âu.
“Chàng là người kế thừa của gia tộc Vosk cao quý. Ta e rằng nếu Nyra không có thiên phú tốt, sẽ làm ô uế danh tiếng gia tộc, khiến chàng chán ghét con bé. Ta... ta chỉ có một đứa con gái này thôi.”
Giọng nàng bắt đầu run lên, thân thể dù vẫn bước nhưng khẽ run không ngừng. Vẻ mặt ấy, chỉ cần thêm một lời chạm tới trái tim là nước mắt có thể rơi xuống bất cứ lúc nào. Còn Tharen thì im lặng.
Người vợ này của hắn, hình như đã nghĩ quá xa rồi thì phải. Nhưng lúc này, đương nhiên hắn phải nói điều gì đó. Tharen gãi đầu, siết chặt tay nàng hơn rồi nhẹ nhàng lên tiếng.
“Ta cũng chỉ có một đứa con gái là Nyra. Vậy thì sao có thể ghét bỏ được chứ. Ta còn chưa thương yêu con bé cho đủ đây này. Nàng yên tâm đi, cho dù Nyra không có chút ma lực bẩm sinh nào, ta vẫn sẽ bảo vệ tiểu công chúa của đôi ta cho đến khi không còn hơi thở nữa.”
Vừa nói, Tharen nghiêng người áp mặt sát má Elaria. Ngay khi hắn định đặt một nụ hôn lên má nàng thì Elaria đã kịp đưa tay ngăn lại.
“Chàng làm gì vậy... chúng ta còn đang đi giữa đường đó.”
Vẻ lo âu trên gương mặt nàng tan biến, thay vào đó là nét ngượng ngùng. Trong lúc nói, Elaria liếc mắt nhìn quanh, thấy hai bên đường chẳng còn mấy người qua lại mới khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Tharen bị nàng đẩy nhẹ đầu ra, liền chau mày phàn nàn.
“Người dân đều tụ tập hết cả ở quảng trường rồi, nàng còn sợ bị nhìn thấy sao?”
“Hừm, chàng mà còn nói nữa thì tối nay ngủ một mình ở phòng riêng đi.”
Giả vờ giận dỗi, Elaria buông tay Tharen ra, không thèm quay đầu lại mà bước nhanh về phía trước, đuổi theo Nyra đã đi trước từ nãy. Ở khoảng cách Tharen không thể nhìn thấy, trên gương mặt nàng khẽ nở một nụ cười nhẹ, nhưng rồi cũng nhanh chóng biến mất.
Dĩ nhiên Tharen chẳng thấy được nụ cười đó, chỉ lẩm bẩm với vẻ bất lực.
“Phụ nữ thật khó hiểu.”
Nói rồi hắn cũng tăng tốc bước chân, đuổi theo vợ con.
Cả gia đình ba người tiếp tục bước đi trên con đường rộng lớn, hai bên là những dãy nhà san sát nhau, trải dài tới tận cuối phố. Sau một hồi giận dỗi vu vơ, Tharen và Elaria lại nắm tay nhau như chưa từng có gì xảy ra. Tiếng cười nói giữa họ vang lên nhè nhẹ, hòa vào không khí rộn ràng của buổi sáng trọng đại.
Thế nhưng, có một điều mà cả hai đều không hề hay biết.
Cô con gái mà họ yêu thương nhất, Nyra, thật ra đã không còn là Nyra nữa.
Và có lẽ, giờ đây nên gọi cô ấy, à không, là hắn bằng cái tên khác: Ashren…
‘...Tôi nghe hết cả rồi đấy... chết tiệt thật.’
Ashren thầm nghĩ, khó chịu khi phải nghe những lời tình tứ từ hai người được gọi là cha mẹ của mình suốt nãy giờ. Có lẽ họ tin chắc rằng không ai nghe thấy được, nhưng đáng tiếc, Ashren vẫn nghe rõ mồn một.
Đầu óc Ashren lúc này rối như tơ vò. Và điều tệ hại nhất chính là việc hai người họ cứ ríu rít bên tai như ruồi nhặng, khiến hắn chẳng thể nào tập trung nổi để sắp xếp lại những chuyện vừa xảy ra với bản thân.
Nhưng dù có khó chịu đến đâu, hắn cũng không thể quay lại mà bảo họ im lặng một chút. Vậy nên, Ashren chỉ còn cách cắn răng chịu đựng, đồng thời miễn cưỡng tổng kết lại mọi chuyện theo cách đơn giản nhất có thể.
Nghe thì dài dòng, nhưng thực ra có thể gói gọn trong hai phần: một tin vui và một tin buồn.
Bắt đầu với tin vui trước: Ashren đã chết.
Nghe thì có vẻ vô lý, nhưng tin vui quả thực là vậy.
Dù sao đi nữa, Ashren cũng căm ghét cái phần đời thảm hại trước kia của mình. Một kẻ bất lực đến mức chỉ có thể trơ mắt nhìn người hắn yêu thương nhất lìa đời, rồi sau đó lê lết qua những năm tháng còn lại, dẫm trên ký ức về cái chết của nàng mà sống lay lắt như một kẻ đang hấp hối.
Tin vui vẫn chưa dừng lại ở đó. Bởi lẽ, trời cao, hay có lẽ là một vị thần tốt bụng nào đó đã ban cho hắn cơ hội gặp lại người mà hắn yêu thương nhất. Cụ thể hơn, là đầu thai vào chính thân xác của nàng... ở quá khứ.
Nghe thật kỳ diệu.
Nhưng rồi, đến tin buồn.
Nếu hắn ở trong thân xác người mình yêu là Nyra, vậy thì nàng ấy ở đâu?. Và tệ hơn, có vẻ như thời điểm hắn “tái sinh” cũng sai lệch ở đâu đó thì phải.
Chí ít thì, Nyra mà hắn biết là một thiếu nữ mồ côi. Cả hai đã lớn lên cùng nhau từ khi còn trong tã, vậy nên không có khả năng nàng lại là con gái của một cặp vợ chồng trông có vẻ rất giàu có như thế này.
‘Đau đầu thật đấy,’ Ashren than thầm. Chung quy thì thời gian chẳng có bao nhiêu, hắn vừa mới tỉnh lại trong thân xác này đã bị “cha mẹ” kéo đi. Dù quãng đường đủ dài để vừa đi vừa suy nghĩ, nhưng hai người họ hình như có vô hạn chủ đề để nói thì phải.
Cảm giác như cả thế giới đang nhắm vào mình khiến Ashren thở dài trong lòng. Hắn gạt bỏ hết những suy nghĩ lặt vặt, tự nhủ sẽ chờ đến khi có được một hoàn cảnh yên tĩnh hơn rồi mới xâu chuỗi lại mọi chuyện.
Nhưng bất chợt…
Thế giới trong mắt Ashren chao đảo, hắn cảm thấy mình đã dẫm hụt nhưng chẳng kịp làm gì nhiều. Cơ thể Ashren bắt đầu ngả về phía trước, sắp ngã.
“Nyra! Cẩn thận!” Tiếng kêu hoảng hốt của Elaria vang lên.
Ngay khi gương mặt Ashren sắp va xuống mặt đường, Tharen với phản xạ của một người từng chinh chiến nhiều năm đã kịp thời lao tới đỡ lấy hắn.
“Con không sao chứ?” Tharen ân cần hỏi, trong khi Elaria cũng vội vàng tiến đến.
“Con… con không có vấn đề gì ạ, cảm ơn cha…” Ashren ra vẻ ấp úng đáp, nhưng trong lòng thì ảo não không thôi.
Dù đã cố gắng bắt chước Nyra giống nhất có thể theo trí nhớ, nhưng có một thứ hắn không thể sao chép, đó là bản năng cơ thể. Như cú vấp ngã vừa rồi chẳng hạn, chỉ vì hắn chưa có đủ thời gian để làm quen với thân xác mới này.
Đây mới chỉ là khởi đầu thôi. Sau này chắc chắn sẽ còn nhiều vấn đề khác lòi ra, và Ashren tạm thời chưa muốn nghĩ đến chúng.
Cũng chính vì vậy mà suốt dọc đường đi, hắn hạn chế mở miệng đến mức thấp nhất, gần như cố gắng trở nên vô hình. Chỉ để tránh lỡ lời mà lộ đuôi chuột.
Cùng lúc Ashren còn đang nghĩ ngợi về sự vụng về của bản thân, giọng nói dịu dàng của Elaria chợt vang lên.
“Nyra, hôm nay con có phải không khỏe ở đâu không? Mọi khi con luôn nói cười, đi lại cũng rất hoạt bát mà. Hôm nay lại đột nhiên ít nói và có phần bất cẩn.”
Vừa nói, nàng đưa tay lên xoa đầu Ashren, động tác đầy trìu mến.
“Có lẽ… do con hơi hồi hộp với việc thức tỉnh nguyên tố, thưa mẹ. Với lại, con nghĩ chúng ta nên đi thôi, hình như sắp trễ giờ rồi ạ.”
Dựa vào những thông tin thu thập được cùng kiến thức vốn có của bản thân, Ashren miễn cưỡng đưa ra một câu trả lời mà hắn cho là hợp lý. Đồng thời, khi nói, hắn cũng khẽ chỉ tay lên bầu trời phía trên Thành Cự Mộc.
Theo hướng tay Ashren chỉ, cả Tharen và Elaria đều ngẩng đầu nhìn lên. Những tia sáng bình minh đã xuyên qua tán lá rậm rạp của cây trường sinh Sylvaris, chứng tỏ rằng trời đã sáng hẳn.
“Nyra bé nhỏ của cha tinh ý thật. Đúng là chúng ta sắp muộn rồi, nhưng dựa theo quy định về việc diễn thuyết dài dòng của mấy người của Nghị Viện kia thì còn lâu nữa mới bắt đầu, vậy nên cứ thong thả đi.”
Tharen hạ thấp đầu xuống nhìn Ashren mỉm cười nói. Dẫu vậy, hắn cũng không chậm trễ thêm mà kéo tay Elaria và cả Ashren.
Lần này ba người đi sóng vai.
‘Nếu đây thật sự là cuộc đời Nyra trước kia thì tốt quá… nàng ấy sẽ có một gia đình hạnh phúc.’ Ashren thầm nghĩ, vừa đi vừa nhìn gương mặt của “cha mẹ”.
Tuy nhiên, nghĩ thì cũng chỉ là nghĩ. Nếu điều này là thật, vậy cuộc sống của hắn và Nyra trong quá khứ chỉ là ảo ảnh sao? Mọi thứ thật rối rắm, Ashren không biết có phải chính cái chết của mình đã gây ra tất cả không.
Nhưng khi nhớ lại khoảnh khắc cuối cùng, lúc bị móng vuốt xuyên thủng ngực, hắn lại buộc mình bác bỏ cái ý nghĩ vô căn cứ ấy.
‘Suy cho cùng, mình quá yếu… không đủ sức để thay đổi vận mệnh, nên mới bị đối đãi như một quân cờ thế này.’ Ashren thầm than. Hắn muốn mạnh lên, và điều đầu tiên cần làm chính là hướng đến nghi thức Giác Tỉnh kia.
Trùng hợp thay, hắn lại tỉnh dậy không phải vào một ngày nào khác, mà đúng ngay hôm buổi lễ ấy diễn ra.
Ashren cố kìm nén, không để bản thân tiếp tục chìm trong những suy nghĩ to gan. Hắn gạt đi mọi phiền não, ánh mắt hướng thẳng về phía trước, nhịp chân dần ổn định trở lại.
Cuộc sống mới chỉ vừa bắt đầu, Ashren vẫn chưa hiểu lý do vì sao mình tái sinh trong cơ thể của Nyra. Nhưng có một điều hắn chắc chắn, hắn sẽ trân trọng thân xác này, không chỉ vì cần đồng hành cùng nó để tìm ra những bí ẩn… mà còn vì tình yêu hắn dành cho Nyra.
Hắn sẽ coi thân xác này là nàng mà yêu thương, vì suy cho cùng, có thể chính nàng là người đã cho hắn được tái sinh… đến hai lần.


0 Bình luận