Tại phía khu vực hàng rào ở rìa làng, đối diện với khu rừng rộng lớn, có hai người đàn ông vẫn đang ung dưng đi dạo nói chuyện.
“Trên đường đến đây cậu có gặp phải gia tộc Asfer không Henry?” - ông trưởng làng nói.
“Tôi từ River End đến đây, đương nhiên rồi lão già” - Henry nói.
“Cậu có để ý điều gì bất thường không?” - Ông nói.
“Ý ông là gì vậy?” - Anh Henry nói với vẻ mặt trầm tư và nghiêm trọng.
“Trong sự kiện “Gieo Hạt” vào ba năm về trước , gia tộc Asfer chỉ đi từ năm mươi đến bảy mươi xe, năm nay chúng đã kéo hơn tới một trăm hai mươi chiếc, điều này thật sự rất kì lạ, nó giống như hồi vào mười một năm trước” - Ông nói.
“Sự kiện Kinos và Ginos cũng đã kết thúc được năm năm rồi, ý ông là sao vậy?” - Henry nói.
“Rất có thể đang có một cuộc chiến đang đến rất gần đó” - Ông ấy nói với một giọng điệu cứng cỏi, mắt của ông cũng nhìn chăm chú về một phía xa xăm nơi hoàng cung.
“Không thể nào?” - anh Henry nói nhưng mặt bỗng trầm lại một lát
“Nhưng cũng không thể xem nhẹ lời của một cựu chỉ huy được” - anh Henry nói tiếp.
“Cậu hãy ráng dốc sức vì quốc gia của chúng ta Henry, cậu có thực tài mà” - Ông ấy nói tiếp với vẻ đượm buồn.
“Ông mà còn nói lời nào nữa giống vậy là tôi bỏ đi đó, ông cũng hiểu vì sao tôi lại rời đi mà” - Henry nói với vẻ giễu cợt.
Bỗng nụ cười của anh Henry dần biến mất, chuyển ngay sau đó là một khuôn mặt hoảng hốt, ở đằng xa xa, ở ngay chỗ hàng rào, một viên tinh thể đã bị phá vỡ, một con ma thú cực kì dữ tợn đang nhìn chằm chằm về phía làng, nó cố phá vỡ hàng rào yếu ớt bằng thân hình đồ sộ của mình, bộ lông dày màu đỏ và hai cặn răng nanh to lớn đang tấn công mãnh liệt vào chỗ hàng rào.
Anh Henry nhanh chóng chạy lại coi bỏ mặt luôn cả trưởng lão, rút thanh kiếm ở sau lưng, anh ngay lập tức nhảy ra bên ngoài hàng rào vung đao chém vào lưng con quái thú.
“Arghhhh” - tiếng kêu của con quái thú vang vọng cả khu vực xung quanh.
“Nhanh lên đi ông già, một con Teiu không bao giờ đi một mình cả, bầy của nó chắc đang ở rất gần đây, mau báo chuông sơ tán đi” - Anh Henry nói.
“Không ổn rồi, chúng ta phải mau di chuyển người dân trong yên lặng trước khi chúng ta gây thêm sự chú ý” - Ông nói với vẻ căng thẳng.
“Chết tiệt lão già khó ưa này nói chuyện thừa thải, đem cho tôi thêm thật nhiều dầu hoả” - Anh Henry nói và tiếp tục chạy thục mạng vào bên trong làng, anh ấy gõ trên từng cửa nhà và cố ra hiệu cho người dân sơ tán càng nhanh càng tốt, ông lão trưởng làng cũng đi đâu đó về phía trung tâm làng.
Khi mà Henry vẫn đang cố sơ tán mọi người thì bỗng từ đằng xa, có rất nhiều tiếng bước chân của thú dữ đang tiến lại gần rất nhanh
“Mấy hôm trước mình vừa mới ăn một con Teiu cực ngon xong, giờ làm lại mồi cho chúng sao?” - anh Henry nói với giọng mỉa mai và một nụ cười tự tin.
Từ đằng xa phải có tới hai mươi hoặc ba mươi con Teiu trưởng thành đang rầm rầm tiếng lại chỗ làng, tiếng di chuyển của chúng to và làm náo động cả màn đêm.
“Chết tiệt” - Anh Henry cầm chắc thanh kiếm trên tay và hét thật lớn, một mình anh ấy mau chóng lao về phía đám quái vật với khí thế hừng hự.
Ở một chỗ cách đó không xa, Luke và Bell đang chạy hết tốc lực để đến kịp chỗ Tim, khi mà cả hai đã đến gần nhà nghỉ thì cậu ấy cũng đã ở bên ngoài đường với khuôn mặt hốt hoảng vì nghe thấy tiếng chuông của ngôi làng.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy?” - Tim nói với một khuôn mặt hốt hoảng.
“Mau đi thôi, tôi sẽ giải thích sau” - Luke nói.
Cả ba chúng người đều cố gắng phi hết tốc lực về chỗ toà tháp, nhưng không may lúc này một con Teiu xuất hiện từ đâu ra tông mạnh vào phía người đàn bà ở trước mặt bọn họ
Cú hút ấy đã khiến cô ấy bay vào tường, nó cũng đã ngay lập tức bổ tới tới để thưởng thức thịt của nạn nhân, nó cắn xe từng thớ thịt sống của cô ấy, cô ấy lúc này cũng chỉ biết gào lên trong đau đớn và chìa bàn tay về phía chúng tôi với ánh mắt cầu cứu.
“Cứu với, Cứu tôi” - cô ấy hét lên trong khi máu chảy đầm đìa chảy ra thấm đẫm cả nền đất lạnh buốt.
“Ruua” - Tiếng hét lớn của Tim vang lên, một dòng nước lớn với tốc độ cao được bắn ra từ vòng ma thuật ở cỗ tay cậu ấy.
Con thú khi bị dính chưởng thì nó đã dừng lại hành động một chút, nó bỗng trừng mắt dũng tợn lên nhìn lấy ba đứa nhóc, Luke sợ đến mức không biết phải làm gì, sau đó nó lại tiếp tục nhấm nháp người phụ nữ kia như chưa có chuyện gì xảy ra.
“Nào nhanh lên” - Bell hét lên và kéo tay Luke và Tim theo để chạy về phía toà tháp phía trước, Luke thì chỉ đang bần thần và làm theo những gì mà Bell bảo, Tim cũng chỉ biết bất lực mà không làm được gì.
“Chết tiệt, sao mình lại thiếu quyết đoán như vậy chứ” - Luke thầm nghĩ rồi cố gắng chạy nhanh hơn.
*****
Ở phía gần chỗ mà kết giới bị thủng, cả đàn Teiu đã xông vào tới tận bên trong làng, hàng rào gỗ yếu ớt đó không cản được chúng quá lâu, phía chân chúng dưới này là một đống rơm mà anh Henry đã chuẩn bị trước
“Này bọn thú ngốc” - Anh Henry nói, khi đang đứng trên nóc của một toà gần đó tay cầm một ngọn đuốc, sau đó anh tiếp tục ném cây đuốc đó vào đống rơm ngay phía chân chúng, ngọn lửa ngay lập tức bùng lên dữ dội, đám Teiu kêu gào dữ dội và chạy tán loạn ra nhiều phía, nhưng chúng đã bị chặn lại bởi những toà nhà và những hàng rào mới được xếp nối giữa các toà nhà thành một cái vòng bo ngăn chúng tẩu thoát, các cung thủ cũng đã chuẩn bị sẵn trên nóc nhà, giương cung để triệt hạ những con quái thú.
“Arghhhhhhh” - Tiếng hét của bọn Teiu vang vọng khắp cả một vùng trời, từng muỗi tên cắm vào lưng bọn quái thú, nhiều con đã dính phải vài muỗi, có con lên tới cả chục, nhưng sau khi đã qua một quãng thời gian ngắn thì đám lửa ban nãy đã dần nhỏ đi
“Chết tiệt, cả lửa cũng không giết hết được chúng, nhưng ít nhất lão già ngốc đó đã tập hợp được mọi người nhanh đến bất ngờ” - Anh Henry nói với vẻ bất ngờ.
“Không cầm cự được nữa rồi già làng ơi” - Tiếng hét của dân làng phía dưới.
“Đây là thời điểm của chúng ta đó các thanh niên, hãy mau cầm vũ khí lên và bảo vệ nhà của chúng ta nào, thứ duy nhất ngăn cản bọn quái vật đó là chúng ta bây giờ” - Anh Henry hét lớn và anh cũng đã xung phong nhảy xuống nóc nhà đầu tiên, để lao vào bọn quái vật đang quằn quại trong đau đớn khi mà đám lửa đã nhỏ dần.
“Ahhhh” - những người dân hét lên, những lời động viện ấy đã thúc đẩy sĩ khí của người dân lên một chút nhưng khi thấy anh nhảy vô trước thì họ đã dường như vứt bỏ sự chần chừ cuối cùng của mình.
“Ahhhhhhh” - người dân làng lao vào hỗn chiến với đám quái vật.
Ở toà tháp lúc này thì cả ba đứa nhỏ đã vào được bên trong, mọi người ở đây đang vô cùng lo sợ, bên ngoài tiếng của Teiu kêu và hét của những người dân làng đang liều mình chiến đấu còn vang vọng tới bên đây, cánh cửa của toà tháp cũng đang bị tấn công không ngừng chắc hẳn đã có một số con Teiu may mắn lọt qua được vòng vây của dân làng.
Những tính đồ của Asfer thì cầu nguyện, những em bé thì khóc im ỏi, còn những người phụ nữ thì đang cầu nguyện cho chồng của mình.
“Thế này mãi thì không ổn đâu” - Luke nói.
“Thế bây giờ chúng ta nên làm gì đây hả Luke?” - Bell hỏi với vẻ hoảng hốt.
“Chúng ta phải gia cố cánh cửa đó lại” - Luke nói.
Ở bên trong toà tháp Luke có thấy những vật rất nặng có thể dùng để làm đồ chặn cửa nhưng ba người họ lại không đủ khả năng để có thể di dời chúng đi đâu cả.
“chúng phải vận động người dân để họ làm những việc này, nhưng bọn tôi chỉ là đám nhóc con thì ai sẽ nghe lời chúng tôi chứ” - Luke thầm nghĩ.
“Cậu đợi tớ ở đây nhé Bell, Tim đi theo tôi nào” - Luke nói.
“Cậu định đi đâu vậy?” - Tim hỏi với vẻ hoang mang.
“Chúng ta hãy lên trên lầu để quan sát tình hình đi” - tôi nói
Tôi và Tim ngay lập tức chạy hết tốc lực để lên đến trên đỉnh của toà tháp, trên này lúc này cũng chả có ai hết, mọi thứ xung quanh tối đen như mực.
“Nhìn Kìa Luke” - Tim nói rồi chỉ tay về phía dưới.
Ở phía dưới chân toà tháp lúc này thì có cỡ ba con Teiu đang hì hụt phá cửa của toà tháp.
“Cậu có cái gì đó thật nặng quanh đây không Tim” - Luke nói.
“Tớ hiểu ý cậu rồi” - Tim nói xong sau đó đảo mắt tìm xung quanh tầng này và tầng dưới.
“Ở đây có mấy chiếc thùng rỗng này, với mấy chiếc bình cũ” - Tim nói
“Mau đem lên hết đây đi” - Luke hét lên, sau đó thì Luke và Tim từ từ đem rất nhiều những món đồ đó lên.
“Chết đi lũ quái vật” - Luke nói rồi ném một cái bình cũ xuống đầu chúng.
Cái bình ấy rơi nhanh xuống phía dưới với tốc độ kinh khủng, ngay khi vừa va chạm vào lưng của một con Teiu thì nó kêu lên quằng quại và chạy đi tán loạn, những con khác cũng đã thấy được điều bất thường nhưng chúng vẫn tiếp tục phá cánh cửa đó.
“Mau làm đầy những cái bình cũ đó đi Tim” - Luke nói.
“Ruua” - Tim nói, cậu ấy nhanh chóng làm đầy những cái bình tiếp theo và phụ Luke ném xuống dưới chân tháp.
Lần này thì thật không may chúng đã né được, nhưng ít ra thì cả hai đã câu kéo được thời gian, ngay khi Luke và Tim chuẩn bị ném thêm tiếp thì bỗng Tim hét lên.
“Cẩn thận” - Tim nhìn với vẻ ngơ ngác.
Một con quái vật có đôi cánh lớn bất ngờ lao xuống vồ lấy Luke và Tim, nó hất đổ những chiếc bình mà cả hải đã vất vả chuẩn bị.
“Bốp, xoảng, arghhh” - Những cái bình rớt xuống ấy lại may mắn thay rơi chết một con Teiu, trong đêm tối tôi khó có thể nhìn rõ nó màu gì nhưng nó có một cái mỏ rất dài và sải cánh chắc phải bằng hai con Teiu.
“Nó là gi vậy?” - Tim hỏi.
Luke lúc này không còn suy nghĩ được gì nữa, một con quái vật cánh xám to lớn với đôi vuốt cực kì sắc nhọn, mắt nó cứ nhìn chằm chằm về phía cả hai khi đang bay lượn vài vòng ở trên trời
“Mau chạy xuống tầng dưới đi Tim” - Lukehét lên, sau đó cả hai cùng nhau trốn ở phía cầu thang
Con quái vật vẫn bay lửng lờ ở đó với đôi mắt nhìn chằm chằm,ý định ăn tươi nuốt sống bọn họ, sau một lát thì nó cũng lại tiếp tục lao đến thêm một lần nữa với tốc độ kinh hoàng.
“Đùng, Éc éc” - Nó cố đút cái mõ nó vào phía cầu thang để sơi tái bọn nhỏ, lúc này thì Luke và Tim chỉ biết hét lớn
“Áhhhh” - cả hai ôm nhau và cố đứng nép vào một góc, tiếng hét lúc đó đã vang tới tai của những người ở phía dưới.
“Các cậu đang làm cái” - Bell nói chưa kịp dứt câu thì đã thẩn thờ bởi con quái vật phía trước.
“Sao nó lại có thể ở đây được cơ chứ” - Bell nói với vẻ kinh ngạc.
“Cái gì cơ?” - Tim hỏi.
“Không có thời gian đâu, Bell cậu có thể làm ơn chạy xuống dưới mà huy động mọi người cùng nhau đưa đồ chặn cửa lại được không, nó sắp không chịu nỗi rồi” - Luke hét lớn, nhưng lúc này Bell chỉ đứng thửng thờ ở đó
“Bell ơi, lúc này bọn tớ đang rất cần cậu đó” - Lukevừa nói vừa giữ vai của cậu ấy.
“Tớ biết rồi” - Bell nói nhỏ nhẹ, chạy loạn choạng xuống phía dưới
“Nhưng các cậu nhớ phải không được chết đâu đấy” - Bell nói với mắt đang rưng rưng.
“Làm sao tôi chết ở đây được” - Luke vừa nói dứt câu thì con cái mỏ của con quái vật ấy đã đụt nát cả phần đầu của cầu thang, khiến cho tầng ấy rung lắc nhẹ.
“Ruua” - Tim hét lên, một xoáy nước cực mạnh, mạnh hơn rất nhiều so với tất cả những gì mà cậu ấy từng làm, dòng nước ấy làm cho con quái thú ấy phải lùi lại một lát, nó bị tim đẩy dần ra xa khỏi chỗ cầu thang
“Tiếp tục đi Tim” - Luke nói.
Lúc này ở phía chỗ hàng rào bị hỏng, mọi người đang dần đẩy lùi bọnTeiu về phía bìa rừng, ai nấy cũng nhuốm đẫm mồ hôi vì ra sức chiến đấu.
Nhưng chỉ riêng một người đàn ông đang đứng giữa cả chiến trường, tay cầm một thanh kiếm lớn, thay vì mồ hôi thì máu đã nhuộm đỏ cả người, nhưng anh ấy vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại, sự nhiệt huyết của anh ấy đã thắp lên sĩ khí cho toàn bộ mọi người ra sức chiến đấu.
Anh ấy tiếp tục vung kiếm chém về phía bọn Teiu, ngay cả bọn quái vật còn phải sợ anh ta, bọn chúng tránh phải đối mặt trực tiếp với cơn thịnh nổ của anh ta, người đó không ai khác chính là anh Henry.
“Dù không còn thuộc quân đội chính quy nhưng kĩ năng vẫn không suy giảm tí nào” - ông Trưởng làng nói rồi cười nhẹ.
“Mau lên nào các anh em, chỉ còn vài con nữa thôi” - anh Henry hét, mọi người đã lên tinh thần cao cực độ, ai nấy đều hét lớn để cỗ vũ anh Henry và theo anh xông pha theo chiến tranh.
“Cứu tôi với” - một người dân hét lên, khi mọi người nhìn qua thì anh ấy đã bị bọn Teiu kéo lê đi được một đoạn vào trong rừng.
“Đợi chúng tôi” - một người khác hét lên và chuẩn bị cầm hung khí đuổi theo.
“Đừng đi theo, anh ta hết đường sống rồi, đi theo chỉ có chết chung” - Henry hét lên với đôi mắt ấy nấy.
“Nhưng mà” - anh ấy nói.
“Teiu nhìn được trong bóng đêm, đừng có đuổi theo” - anh Henry nói
“Chết tiệt” - anh ta hét.
“Mau tập trung xử lí đám còn lại đi, thằng ngốc này” - anh Henry nói
“Này nhìn trên kia kìa mọi người” - ai đó hét lên, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía trên của toà tháp.
“Một con Naedk” - anh Henry nói trong vô thức.
“Loài sinh vật cực hiếm thường chỉ tồn tại ở phần phía đông của lục địa, vương quốc Elora, sao lại có một con ở đây vậy?mấy đứa nhóc con đó không biết bây giờ có còn sống không nữa” - Henry tự hỏi và nhăn mặt lại, đầu anh ta đã nghỉ đến viễn cảnh tệ nhất.


0 Bình luận