Tự Do
Drcow
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01

Chương 17.Cảnh Báo

0 Bình luận - Độ dài: 2,131 từ - Cập nhật:

"Có ba thứ các ngươi cần phải chú ý về Astronux nếu không muốn mất mạng mà không biết tại sao."

Trong trí nhớ Eviliet hiện lên ký ức xa xưa, đó là lúc Bát Công Chúa mới được khẳng định danh chính ngôn thuận. Vị tiên tri Awe kẻ có tư lịch già dặn nhất, là người có tri thức uyên bác nhất ở Thế Giới Chết.

Chính ông là người khẳng định thân phận của Bát Công Chúa, và là người đưa ra cảnh báo cho cả tám người.

"Thứ nhất, cẩn thận với những kẻ với Danh Hiệu Anh Hùng ở Astronux chúng có thể là bất cứ chủng tộc nào nhưng thường xuất hiện là Nhân Tộc. Bọn chúng là những linh hồn được Thần Linh chú ý, mỗi người xuất hiện đồng nghĩa với sức mạnh khủng khiếp.

Chúng sở hữu những năng lực vô cùng hùng mạnh thậm chí hoàn toàn vô lý, các ngươi nhất thiết phải cẩn thận với chúng. Có kẻ chỉ cần động vào vũ khí là có thể thông thạo cách sử dụng nó như một chiến binh dày dặn kinh nghiệm.

Có kẻ tinh thông hoàn toàn tất cả phép thuật, mặc kệ khắc hệ hay là xung đột. Chúng có thể kết hợp nhiều loại nguyên tố lại, thậm chí sáng tạo nguyên tố mới.

Nhưng điều đáng sợ nhất của bọn chúng không phải sức mạnh, mà là nếu các ngươi giết không chết hoặc để chúng thoát. Lần kế tiếp gặp lại, cái chết tất nhiên là điều không thể tránh khỏi nó như một định mệnh vậy. Chỉ có Danh Hiệu Ma Vương mới có thể trống lại.

Thứ hai, các ngươi phải cẩn thận với tộc Dra'Shaakar ở Sa Mạc Chết phía Nam. Nơi từng là mảnh vỡ của một thế giới bị hủy diệt trong cuộc chiến của các vị thần. Chúng là chủng tộc sinh ra từ sự oán hận, lòng câm hận của vô số sinh linh, chúng có trí tuệ nhưng không giống Ma Tộc.

Ma Tộc thiên tính xảo trá, tàn bạo. Tộc Dra'Shaakar thì khác, chúng thường xuất hiện với một hình dạng chung là đầu cú thân người, sau lưng chúng là một bộ cánh màu cát vàng. Với tứ chi khô héo càng làm rõ bộ vuốt sắc nhọn của chúng.

Quan trọng nhất, chúng có trí thông minh nhưng tất cả chúng đều có một mục tiêu chung. Nó giống như bản tính vậy. Tất cả hành vi chúng làm, lời nói, kế hoạch tất cả đó chỉ vì sự hủy diệt tất cả. Tham vọng chúng là khiến tất cả sự vật quy về cát bụi giống Sa Mạc Chết."

Bát Công Chúa im lặng nghe tiếp, không chen lời biểu thị sự tôn trọng. Một trong số người họ không nói nhưng mắt để lộ sự khinh thường, rõ ràng chúng không hề coi trọng lời cảnh báo ấy.

Như thể cảm nhận được sự khinh thường ấy Awe cười lạnh:"Haha, có lẽ các ngươi thấy lão già ta lắm chuyện, nếu vậy thì ta sẽ nói phần quan trọng nhất."

Nghe được vậy cả tám người đồng loạt chú ý, Eviliet không ngoại lệ lúc đó nàng mới chỉ là Thất Công Chúa Hắc Nguyệt. Nàng vẫn nhớ sự rung động khi nghe được tin tức ấy.

"Có lẽ các ngươi đã nghe qua về Tứ Khải Huyền."

Lời này vừa ra khiến sắc mặt của tám người biến đổi, là sinh linh ai cũng sẽ biết về Tứ Khải Huyền. Bất kể là sinh vật sống hay chết tất cả đều sợ hãi ba từ này.

"Đúng vậy, Tứ Khải Huyền là lời tiên báo cuối cùng trước khi Nữ Thần Aeris trở về Thiên Giới. Theo lời của nàng, về sau trong một khoảng thời gian không xác định. Bốn kẻ mang theo sức mạnh của Vol'Ras.

Sự xuất hiện của chúng đại biểu cho sự khôi phục Vol'Ras, đại biểu cuộc chiến sắp trở lại. Giờ đây đã xuất hiện ba kẻ. Lần lượt là Kẻ Khinh Nhờn kẻ chuyên mang đến những thứ gọi là "Tin Mừng" khiến tất cả sinh vật nghe được bị tẩy não, tạo nên giáo phái Hỗn Mang chuyên môn reo rắc nỗi kinh hoàng. Phải bỏ cái giá lớn mà Vương Quốc hồi xưa mới diệt được chúng.

Tiếp đến là Ô Uế, nàng đi đến đâu là nơi ấy héo tàn, tất cả sinh vật thậm chí thực vật chỉ cần ở gần nàng thì đều có kết quả giống nhau là biến dạng thành quái vật đáng sợ. Vương Quốc thật vất vả tiêu diệt Kẻ Khinh Nhờn lại bị chính nàng diệt đi, lợi dụng thời cơ đó Đế Quốc mới có thể xưng bá hoàn toàn Nhân Tộc. Cuối cùng nàng không biết đi đâu, nghe nói rằng lần cuối nàng xuất hiện là tại Rừng Vĩnh Hằng.

Kẻ cuối cùng ta nghĩ các ngươi không xa lạ gì, Tàn Bạo kẻ là tên quái vật suýt chút nữa đã hủy diệt cả thế giới này. Hắn là kẻ điên loạn trí, vừa đi hắn vừa lẩm bẩm những điều khó hiểu "Đây không phải sự thật!" "Các ngươi đừng hòng lừa ta!" "Đám giả mạo giả mạo!!!"

Cứ như thế với thanh Ma Kiếm Atrocity, hắn giết hàng tỷ sinh mạng, bất kể ngươi là Elf vẫn là Nhân Tộc hoặc lại là Undead. Với hắn tất cả giống nhau, bình đẳng dưới thanh Ma Kiếm Atrocity. Hắn không chết đi, mỗi lần bị giết sau trở lại hắn càng điên cuồng hơn. Theo lấy hắn điên cuồng nói mớ, một số kẻ tinh thần không kiên định chỉ nghe lời hắn nói cũng bắt đầu hóa điên.

Thực lực khủng khiếp của hắn và khả năng dường như bất tử bất diệt khiến lần đầu tiên tất cả các chủng tộc phải liên minh lại, trớ trêu thay càng giết hắn nhiều hắn càng trở nên mạnh mẽ sau mỗi lần giết. Trong cơn điên loạn trí, hắn càng giết nhiều người hơn. Thậm chí hắn một người còn giết đến Pha Lê Thế Giới, thứ bảo vệ thế giới khỏi Hư Vô.

Cuối cùng, hắn bị những người mạnh nhất của các bộ tộc khác nhau phong ấn vào một bảo vật. Thế là thảm họa mang tên Tàn Bạo biến mất. Nhưng vẫn còn kẻ cuối cùng trong lời tiên đoán vẫn chưa xuất hiện, các tộc còn lại hết sức e ngại về việc này. Tứ Khải Huyền kẻ sau điên hơn kẻ trước, càng mạnh mẽ hơn. Nhiều người tin rằng sự xuất hiện của kẻ cuối cùng sẽ đem đến một kỷ nguyên của sự hỗn loạn.

May mắn thay, tất cả chúng đều có chung một đặc điểm. Sự kiêu ngạo, hay nói đúng hơn chúng coi thường cả thế giới này. Vô luận là Kẻ Khinh Nhờn vẫn là Tàn Bạo trong xương tủy chúng cất giữ ngạo mạn vô cùng, phảng phất thế giới này trong mắt chúng chỉ là một trò chơi nơi chúng có thể làm bất cứ thứ gì. Chính nhờ ngạo mạn ấy mà lần lượt chúng thất bại, hoặc chết hoặc bị phong ấn.

Đó là tất cả những gì ta muốn cảnh báo cho các ngươi về Astronux, thân là tiên tri ta cảm nhận được tương lai không xa. Nhìn thấy thứ đó chẳng tốt đẹp gì, vậy nên, hãy thận trọng Bát Công Chúa! Nhớ rằng ba mối nguy ấy, chúng có thể dễ dàng lấy mạng của các ngươi!"

Dòng ký ức kết thúc với lời cuối có vẻ đáng sợ, Eviliet ở trong viên đá hấp thụ năng lượng tiêu cực rồi nghĩ: "Nếu chủ nhân là người thứ tư đại biểu vô tận hỗn loạn Tứ Khải Huyền, có lẽ mình có thể lợi dụng một chút."

Ý nghĩ điên cuồng này của nàng nảy ra khiến chính nàng hơi hoảng sợ phút chốc, sau đó ánh mắt nàng trở nên ngoan độc. "Thật là vậy thì kế hoạch báo thù của ta sẽ có tỉ lệ thành công nhiều hơn." Nhìn xem bên ngoài Alice đã tắm xong, giờ đang đi giặt vãy và đồ lót của chính nàng. Eviliet trầm mặc, cái này cảm giác tương phản cũng quá lớn.

Alice bây giờ không biết được suy nghĩ của nô lệ kiêm bảo tiêu, kiêm cuốn sách sống của mình. Nàng có một vấn đề quan trọng hơn nhiều, nhìn trước mắt váy đen. Alice lâm vào lâu dài trầm mặc, là nàng suy nghĩ không chu toàn tắm xong rồi giặt luôn quần áo bẩn. Bây giờ thì lấy gì mà mặc? Câu hỏi nhìn như buồn cười này lại không khiến Alice buồn cười chút nào.

Thậm chí ngay cả đồ lót nàng cũng giặt, khiến cho tình hình bây giờ trở nên càng xấu hổ. Gõ gõ cái đầu của mình, đến khi bị đau đến hơi choáng đầu nàng mới ngừng lại. Thở dài, nàng cực không tình nguyện đưa cánh tay phải lên miệng. 

Một lần nữa cắn nát cổ tay, máu tươi chảy xuống lần này chúng không biến thành thanh dao. Những tua máu biến thành từng sợi tỉ mỉ, mềm mại hơn đương nhiên không kém phần co giãn.

Từ từ mà chắc chắn chúng đan lại thành một cái áo ngực và quần lót, màu sắc đỏ hồng vừa vặn che lại những thứ cần che. Alice phiền muộn đi ra khỏi hồ, đồng thời gọi lên hai con Gối và Gấu đi lên. Con mắt nhắm chặt của nàng giờ mở ra, vẻ mặt tái nhợt do mất máu, việc lấy máu biến thanh trang phục dù là đồ lót cũng khiến nàng hơi chóng mặt lấy tạm chiếc da sói khoác tạm lên người nàng cầm lấy đống đồ rồi huýt sáo.

Sói nhanh chóng chạy về, trong miệng ngậm theo một con thỏ trắng. Thấy được Alice nó vội vạng tung con thỏ lên, miệng rộng mở lớn trực tiếp cả xương nuốt gọn con thỏ. Nàng nhìn cảnh này có chút ngao ngán, lại nhìn sắc trời cũng không còn sớm Alice không còn tâm tư nói này nói kia. Trực tiếp cưỡi lên Sói ra lệnh cho nó đường cũ trở về, ytong lòng âm thầm nghĩ rằng nên bổ sung chút đồ ăn cung cấp máu.

Nàng tranh thủ lúc đi đường để Gấu với Gối đi thu thập chút cành cây về làm giá phơi quần áo, đường đi không có gì quá đặc biệt. Đám động vật đến gần đều bị đuổi đi hoặc là chém giết.

Cấp Độ 1 (710/2000)

Giết chết một con chó rừng lại nhìn xem điểm kinh nghiệm nhảy lên 3 điểm, Alice thật sâu cảm giác được gánh nặng đường xa. Cứ đà này nàng lên Cấp 2 kiểu gì đây? Mà nó cũng minh chứng rằng thế giới này có vô số kẻ mạnh, không nói xa liền Eviliet nàng khảng định là trên Cấp 100. Thở dài, Alice liếc nhìn mặt trời đang dần lặn yên lặng hạ lệnh Sói đi nhanh hơn.

May mắn thay, các nàng trở về trước khi ban đêm buông xuống. Lạnh run run cuốn thêm một tấm da sói Alice nghĩ, sau khi để đống cành cây vào một góc trong hang nàng gọi thêm Sói, Gấu, Gối để ủ ấm cho mình. 

Còn hai tên Bảo Vệ vẫn đang làm nhiệm vụ canh gác cửa vào, bị đáng giận tư bản bốc lột sức lao động giữa đêm lạnh giá. Mà nhà tư bản Alice giờ lại đang nằm trong hang động với ánh sáng huyền ảo do ngọn lửa đen tím tỏa ra, được đắm chăn và được Sói vây quanh làm ấm cơ thể.

Hơi ấm và ánh sáng tràn ngập trong hang động vắng vẻ này, nàng vẫn đang mặc bộ quần áo lót làm bằng máu. Không còn bộ nào nữa nên chắc nàng phải mặc thế này trong một khoảng thời gian.

Alice lười biếng gối đầu lên Gối từ trong đầu lật ra Hắc Pháp Sư Tổ Truyền. Mục tiêu lần này nàng phải nghiên cứu về Mê Hoặc ma pháp ít nhất phải hiểu được cách nó vận hành, học xong ma pháp này nàng sẽ hoàn thành thể hệ phép thuật của chính mình. Chìm đắm trong tri thức, Alice không hề biết rằng đã có vài con mắt chú ý đến nơi này.

Cứ như thế nhìn mệt mỏi xong, Alice hai mắt lim dim kéo lấy da sói chìm vào trong mộng đẹp.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận