Cảm ơn bạn đã đọc hết truyện ngắn trên của tôi. Thực sự, trong những ngày qua, tôi đã cảm thấy sức lực của mình như bị rút đi mà không rõ lý do vậy. Có lẽ đó là do căn bệnh tâm lý của mình nhỉ, ha ha.
“Ký nhỏ chống độc” là một tác phẩm giả tưởng, nhưng điều đó không có nghĩa là nó phi lý. Vào tháng Năm năm 2023, tôi đã có năm ngày điều trị chống độc ở bệnh viện Bạch Mai, và đúng như bạn nghĩ rồi đấy, do ngộ độc thuốc. Qua năm ngày ấy, tôi đã được tiếp xúc với nhiều bệnh nhân, nặng nhẹ đều đủ cả. Trường hợp của tôi tuy không nặng lắm, nhưng tôi vẫn cảm thấy mình như chết đi vậy. Nhưng rồi vào ngày thứ ba của chuỗi ngày nằm viện, tôi đã nhớ về người con gái ấy. Tôi cho tên của cô ấy vào mà không qua chỉnh sửa đơn giản chỉ vì tôi nhớ.
Và qua những gì tôi được trải nghiệm, tôi nhận thấy dù sao thì gió vẫn sẽ nổi lên. Dù tệ hại, tốt đẹp tới mức nào thì cuộc sống vẫn sẽ tiếp diễn, chúng ta phải tiếp tục sống chung với chúng. Như một nguyên lý hài hòa vậy.


1 Bình luận
-The Wind Rises
.
.
Tôi cũng có thể thấy chính bản thân mình ở trong truyện này. Một con người ở ngay sát ngã rẽ của cuộc đời nhưng lại chẳng biết mình sẽ trở thành ai trong tương lai. Mà giờ thì tôi có quyết định của riêng mình rồi. Thế nên là tuần sau tôi sẽ thi thật tốt.
P/s: Tôi trùng tên với main và từng có ý định học ngành tâm lí học. Nhưng mà tôi chưa bao giờ phải nhập viện cả, may quá