"RX 78?" - tôi lo lắng thốt lên.
Bản quyền của cụ tổ đắt lắm đấy, chuyện này ổn không vậy?
"Xác định, đơn vị này là Ravager Xenotype số 78. Mã định danh RX-78."
À rồi, nếu đã giải thích cặn kẽ như vậy thì chắc không sao đâu. Nhưng cái bọn phát triển game này ấy nhé... rất là thích nhét mấy cái tiểu tiết không đâu vào.
Chờ đã, đây không phải lúc để băn khoăn việc này.
"Ngươi không định tấn công ta à?"
"Phủ định, đơn vị này sẽ không vô cớ tấn công các đơn vị đồng minh."
Đơn vị đồng minh? Nó đang nói tôi đấy hả? Thế thì kì lạ thật đấy, rõ ràng đám quái vật cơ khí này sẽ tấn công tất cả sinh vật sống nào trong tầm mắt của chúng.
Đây cũng là lý do tôi tìm nó, để dẫn nó đến đánh lộn với bầy quái thú đằng kia. Bọn quái vật sừng nhọn ấy cũng là sinh vật hữu cơ, nên sẽ bị thứ vũ khí cơ giới này liệt vào danh sách cần tiêu hủy.
Đáng lẽ thế... Nhưng mọi kiến thức về Biển Tro Tàn của tồi đều trở nên vô dụng mất rồi. Chiến binh cơ giới trước mặt không hề tấn công sinh vật sống hữu cơ, thậm chí nó còn mở miệng nói chuyện với tôi rất ôn hoà, còn nhận tôi thành đơn vị đồng minh nữa.
Có lẽ... Tất cả đều vì thành phố cổ đại này vẫn chưa sụp đổ chăng?
Khác với tương lai vài năm sau như trong cốt truyện mà tôi từng được xem. Cái thành phố này chưa trở thành tàn tích, thế thì tất nhiên hệ thống phòng thủ tự động của nó cũng sẽ không nổi điên rồi tấn công mọi thứ vô kiểm soát. Chẳng ai lại đi lập trình cho khí tài tự động hóa tấn công con người cả.
Thế là tôi đóng nắp bình Ma Dược Tàng Hình lại, cẩn thận cất nó đi. Bình ma dược được Ecila gửi cho này rất quý, nó là một trong những con át chủ bài ngay lúc này của tôi.
Vốn dĩ định sau khi đánh thức cỗ máy dậy thì tôi sẽ nốc ma dược tàng hình luôn. Nếu nó không tìm được tôi, kiểu gì cũng sẽ quay sang tấn công đám quái thú. Nhưng ai ngờ chiến binh cơ giới lại không hề có ác ý, thế là tôi tiết kiệm được bình ma dược cấp cao này rồi.
"RX-78, nhìn đằng kia. Có quái vật đang phá hoại lô cốt!"
Tôi chỉ tay vào bầy thú đang cào xé, va đập vào lô cốt cách đó mấy trăm mét. Bọn súc sinh này bị dược lực của thuốc Xuân Mộng Lưu Ly kết hợp với điểm mị lực cao chót vót của Lyan làm cho hứng tình giai đoạn cuối rồi. Không có con nào thèm để ý đến động tĩnh bên này. Tất cả chỉ chăm chăm tìm kiếm nữ chính.
Tuy khí tài cổ đại này không tấn công tôi, nhưng tôi đoán nó sẽ tấn công đàn quái thú kia. Dù gì trách nhiệm của nó cũng là phòng thủ vị trí này, còn những con quái vật thì lại đang cố phá hủy công trình phòng ngự của nó.
"Xác định mục tiêu, quét hoàn tất. Phát hiện hai loại kẻ địch, chuẩn bị tiến hành càn quét toàn bộ..."
Chiến binh cơ giới quay đầu sang phía tay tôi chỉ, vừa nói vừa phát ra mấy âm thanh lách tách xuất phát từ bộ xử lý, ánh sáng hồ quang điện nổ thành từng đoá hoa nhỏ.
"Đừng có hỏng đấy nhé"
"Phủ định, đơn vị này chỉ gặp thiệt hại nhỏ, toàn hệ thống vẫn đạt hiệu suất 76%. Trục trặc nhỏ vừa rồi do đã rất lâu mới tái khởi động."
Còn hoạt động được là ngon rồi. Tôi sốt sắng giục: "Vậy còn đợi gì nữa, nhanh lên!"
"Đang xin cấp phép... Kết nối đến hệ thống phòng thủ, thất bại. Kết nối đến đơn vị điều phối mặt trận, thất bại. Thực hiện quy trình M24, tìm kiếm các hệ thống quân sự đồng cấp thẩm quyền... Liên lạc Nữ Hoàng Quân Cơ, không có phản hồi. Liên lạc bốn vị bá tước, không có phản hồi..."
Lại còn phải thế nữa! Nhanh hộ cái nào, mấy quy trình thủ tục lằng nhằng này cũng dài quá đi.
"Thực hiện quy trình Z14, tìm kiếm hệ thống dân sinh... Kết nối thất bại. Toàn bộ hệ thống đều không có phản hồi. Xét thấy đã quá nhiều năm trôi qua, đơn vị này không có đủ dữ liệu hiện hành để tự ý hoạt động..."
Cụ tổ à, thành phố này sắp đi đời nhà ma rồi, e rằng không còn hệ thống nào cho ngươi kết nối nữa đâu.
"... Kết luận, từ giờ đơn vị này sẽ nghe theo chỉ đạo của công dân có thẩm quyền cao nhất nó gặp được. Mục tiêu hiện tại: Dawn, nguyên là công dân đẳng cấp 9. Hiện tại là công dân đẳng cấp 0, vì đang trong thời gian thụ án tù ba trăm năm."
Nghe xong, tôi ngớ người ra...
Đại ca!!! Trong quá khứ anh làm cái gì mà phải đi tù ba trăm năm vậy???
Con mẹ nó, tôi vẫn đang thắc mắc tại sao RX-78 lại cứ gọi tôi là công dân trong khi tôi mới đến đây không lâu. Đúng vậy, cơ thể này vốn là của Dawn! Và theo như thông tin tôi biết được thì anh ta có mối liên hệ sâu sắc với nền văn minh trong biển Tro Tàn.
Nhưng ai biết được anh Dawn là phạm nhân chứ? Tôi không muốn ngồi tù hộ hắn đâu!
Nếu đây là quyển tiểu thuyết chuyển sinh, tựa đề của nó sẽ kiểu 'Ngồi tù ba trăm năm, tôi chết rục xác lúc nào chẳng hay'.
"E hèm, ngươi nhận nhầm người rồi, ta không phải Dawn."
"Phủ định, đơn vị này có kho số liệu nhận dạng sinh trắc. Thông số vân tay và mống mắt hoàn toàn trùng khớp với công dân đẳng cấp 9 tên là Dawn, nó sẽ không nhầm lẫn."
Phải vậy không? Ừ thì... ban nãy lúc mò mẫm xung quanh tôi đã lỡ chạm vào nó rồi nên coi như bị lộ vân tay, quét mắt thì vốn đã không phải công nghệ mới mẻ. Bây giờ dù muốn chối cũng không được.
"Tóm lại ta không ngồi tù đâu."
"Phủ định, đơn vị này thuộc về hệ thống phòng vệ, không phải hệ thống trị an. Nó sẽ không giải quyết chuyện ngoài thẩm quyền."
Tóm lại nghĩa là RX-78 sẽ không bắt tôi, mặc dù thân thể này có án tù mấy trăm năm treo trên đầu chứ gì?
Tin xấu, tôi không có cách nào thanh minh. Tin tốt, hiện tại quốc gia sắp hủy diệt này đã không còn ai để bắt tôi ngồi xổm địa lao được nữa. Thậm chí tôi còn nghiễm nhiên trở thành công dân đằng cấp cao nhất, dù chỉ đang là cấp 0.
Tốt nhất nên diệt quốc luôn đi, chứ không tôi lại thành tội phạm bị truy nã thì... Thôi thôi, việc này để sau tính. Bây giờ cứu nguy cho Lyan đã.
"Ngươi xử lý được đám quái thú kia không?"
"Xác định, đơn vị này có đầy đủ năng lượng để hoàn thành nhiệm vụ trên. Kẻ địch chỉ là một đàn Slithy Tove, không đủ độ uy hiếp."
Giờ mới biết đám lông lá một sừng kia tên là Slithy Tove, một giống loài quái vật hoàn toàn mới mà tôi chưa gặp bao giờ.
Sau hàng loạt quy trình thủ tục lằng nhằng, rốt cuộc "cụ tổ" cũng chịu đứng lên khỏi đống đổ nát. Dù cơ thể của nó vốn đã bị chôn vùi sâu dưới lớp gạch đá, chỉ lộ mỗi cái đầu. Nhưng RX-78 chỉ cần khẽ cựa mình thôi đã hất văng hết chướng ngại sang một bên, từ từ để lộ tạo hình cơ khí khoa huyễn của nó.
Quả thật, ngoại trừ cái mã số viết tắt hơi bị đụng hàng ra... Còn lại thì thiết kế của RX-78 rất khác biệt, không sợ bị đánh bản quyền.
Nó không mang nét hình người chút nào, mà càng giống một con quái vật lai tạo hơn. Để mà so sánh thì... phần lớn trông giống khỉ đột với hai chân sau ngắn tũn, kém linh hoạt trong khi hai tay trước lại vừa to vừa thô như cái cột đình.
Thêm vào đó, RX-78 còn có một chiếc đuôi vừa lớn vừa dài, ngỏng lên như đuôi bọ cạp. Phần đầu của nó thon dẹt, có sáu mắt phụ xếp hai bên đầu để quan sát ba trăm sáu mươi độ không góc chết. Chính giữa đằng trước thì là một con mắt lớn màu đỏ rực. Nếu tôi không nhầm, con mắt lớn ấy có thể dùng để bắn beam năng lượng.
Với tổng chiều cao lên đến sáu mét đi kèm thiết kế trông rất chịu đòn - kiểu chỉ cần nhìn vào đã biết là loại da dày thịt béo, thanh máu kéo căng ấy - thì mẫu vũ khí cơ giới này chắc chắn sẽ gieo rắc ác mộng trên chiến trường cho mà xem.
Chỉ mỗi mình nó thì có sức chiến đấu tương đương với một người siêu phàm cấp tám, không đùa được đâu. Tôi đã nói nhiều lần rằng nơi đây là bãi cày cấp cho giai đoạn sau của trò chơi rồi nhỉ?
"Báo cáo. Khóa mục tiêu hoàn tất, tổng cộng có chín mươi hai đơn vị Slithy Tove. Sức chiến đấu trung bình cấp sáu."
"Chín mươi hai con quái vật cấp sáu?" - Tôi giật mình. Khỉ thật, mỗi con đều mạnh tương đương người siêu phàm cấp sáu, đã thế lại còn đông. Cũng may ban nãy tôi quyết định bỏ chạy chứ không ở lại chiến đấu với chúng.
"Ngươi vừa bảo có thể xử lý mà nhỉ, nhưng với tình hình này thì chuyện giết hết kẻ địch hơi bị khó tin."
Khí tài máy móc lắc đầu: "Phủ định. Xử lý ở đây không phải tận diệt, mà là đánh tan chúng, khiến chúng rời khỏi khu vực phòng thủ này. Chỉ cần giết chết con đầu đàn và những con có khả năng điều khiển bầy là được."
"Đã hiểu, ngươi cứ buông tay làm đi."
Tôi vừa dứt lời, RX-78 đã chống mạnh hai tay xuống đất, phóng cọc cố định găm xuống nền đá để tạo điểm tựa. Tôi nghĩ mình biết nó định dùng đòn gì rồi!
Chỉ thấy cỗ máy chiến tranh kia cử động cái đuôi khổng lồ của nó đào bới khu vực xung quanh như tìm kiếm thứ gì, sau đó nhanh chóng lôi ra từ trong đống đổ nát một thùng đạn dược chứa mấy thanh kim loại.
"Thanh lõi tungsten đặc..."
"Xác định. Ngài có vẻ đã am hiểu sẵn rồi nên đơn vị này sẽ bỏ qua bước giải thích."
Hóa ra nó còn định giải thích công dụng cho tôi cơ à? Quả là chu đáo, nhưng tình hình nước sôi lửa bỏng thế này, nếu bớt được cái gì thì bớt đi anh bạn. Không cần phải đúng quy trình quan liêu lằng nhằng như ban nãy đâu.
RX-78 lập tức nhét thanh tungsten vào khe rãnh đầu chỏm đuôi, điều chỉnh ngắm chuẩn vào bầy quái thú. Sau đó điện năng được giải phóng từ lõi trước ngực, truyền dọc theo sống lưng xuống đến tận đuôi. Nó tỏa thứ ánh sáng hồ quang điện màu xanh lam chói mắt ra xung quanh trước khi tích tụ hết về rãnh phóng.
Tôi vội dùng nút gỗ nhét kín hai lỗ tai. Đây là sự rút kinh nghiệm sau khi chiến đấu với kẻ địch tinh anh "Navi đội Ốc Điều Âm" hồi hôm qua. Khi ấy tôi đã muốn bịt cả hai tai lại để tránh công kích âm thanh, nhưng chợt phát hiện mình chỉ có một cánh tay nên không bịt được, thật sự cạn lời.
Nhưng bây giờ đã khác, trong túi áo lúc nào cũng có sẵn hai nút bịt tai phòng những trường hợp tương tự rồi.
Tôi chuẩn bị xong thì RX-78 cũng vừa kịp hoàn tất việc tích súc năng lượng cho vũ khí.
"Phát xạ!"
Oanh!!!
Tiếng nổ to như tiếng sấm rền vang. Một chiêu 'pháo điện từ' này phóng ra thành dải sáng giữa màn đêm như có ai dùng bút màu vạch một đường thẳng lên giấy vẽ.
Nhiệt lượng do ma sát sinh ra là rất lớn, Khiến cho mục tiêu chưa kịp ú ớ gì đã bị đánh thành than củi. Nhưng chưa hết, động năng của thanh tungsten kia mới là thứ hủy diệt thật sự, sóng xung kích sinh ra từ vụ va chạm gây sát thương lan, hất văng phần lớn đám Tove. Khi khói bụi đã tan đi, chỉ còn lại một cái hố lớn ở nơi va chạm, vương vãi đầy những đống thịt nát.
"Đã hao tốn 10% năng lượng, còn lại 32%. Xác nhận tiêu diệt bốn đơn vị địch, trong đó bao gồm cá thể đầu đàn cấp bảy."
Quá lợi hại rồi, một chiêu đã tiễn tướng địch đi đời nhà ma. Phải biết mục tiêu kia mạnh tương đương siêu phàm cấp bảy đấy. Còn chiêu vừa rồi của RX-78 thì tương đương cấp tám, chỉ cách biệt một cấp thôi mà đã có thể nhẹ nhõm giết địch.
Nhưng phải nói rõ một điều rằng, để có được kết quả ngoài sức tưởng tượng này, ấy cũng phải nhờ công lớn của chúng tôi. Nếu đàn Slithy Tove kia không bị thuốc kích dục ảnh hưởng, không bị Lyan thu hút hết sự chú ý, thì còn lâu mới có chuyện đánh trúng mục tiêu dễ dàng như vậy.
Mà thôi, không cần hơn thua tiểu tiết làm gì. RX-78 thật sự rất mạnh, chính nhờ có nó mà chúng tôi mới qua được cửa ải khó này. Đây là sự thật không thể phủ nhận dù cho tôi có cay cú đến mấy khi nhớ lại những lần bị đám máy móc này dùng chiêu kia giã vào đầu.
Lúc còn làm kẻ địch của nhau thì chỉ muốn chửi thề, nhưng đến lúc làm đồng minh lại thấy chúng cũng ngầu. Tôi thở phào nhẹ nhõm vì biết chính mình với Lyan đều đã có được sự bảo kê cần thiết.
Sau đòn công kích phủ đầu ấy, trận chiến vẫn chưa đến lúc hạ nhiệt. Đã muốn làm cho địch sợ bỏ chạy thì phải tấn công dồn dập để chúng không kịp hoàn hồn, không dám tổ chức phản công. RX-78 hiểu điều này, nên ngay sau đòn sát thủ nhằm vào con đầu đàn, nó lập tức thả một chiêu tấn công diện rộng lên bầy Slithy Tove.
Cỗ máy chiến tranh mở khoang phóng lắp đặt trên vai ra, bắn hai quả đạn tên lửa theo quỹ tích vòng cung lên đỉnh đầu đàn quái thú. Chúng phát nổ, nhưng thay vì ánh lửa và sóng xung kích, chỉ có một thứ bột màu xanh vàng phát tán ra xung quanh, bao phủ một khu vực lớn.
Loại bột này sẽ gây bỏng da khi tiếp xúc, nhưng đó chưa phải chỗ đáng sợ nhất, sát chiêu thực sự vẫn còn nằm ở phía sau. Khi thứ bột này tiếp xúc với điện, chúng sẽ rực cháy trong tức khắc và phản ứng tỏa nhiệt rất lớn.
RX-78 chĩa đuôi ra thêm lần nữa, không phải để bắn thanh lõi tungsten đặc bằng pháo điện từ như trước , giờ nó chỉ cần phóng một luồng điện để kích cháy đám mây bột kia thôi.
Tôi giật mình khi biết được ý đồ của cỗ máy kia, không khỏi cảm thấy lo lắng cho Lyan vẫn còn đang mắc kẹt trong lô cốt. Chẳng qua đây là cách tiện nhất để khử hết đàn quái trong một lượt nên phải đánh liều thôi. Tuy vẫn sợ đòn tấn công diện rộng này nhỡ ngộ thương nữ chính, nhưng RX-78 vẫn quyết định sử dụng thì hẳn nó đã tính toán kĩ lưỡng rồi. Phương diện này máy móc vẫn làm tốt hơn.
"Khống chế lực lượng cho tốt, đừng để ảnh hưởng mục tiêu phe mình."
"Phủ định. Không nhận diện được đồng minh nào, tất cả đều là kẻ địch cần tiêu diệt..." - âm thanh máy móc của nó vang lên, nghe vẫn lạnh lùng vô tình như cũ, nhưng tại sao tôi lại cảm thấy có sát ý tràn ngập cơ chứ?
Sống lưng tôi chợt lạnh toát, trong đầu đột nhiên nhớ lại một chuyện cách đây vài phút... RX-78 hình như đã từng nói một câu như thế này. Quét hoàn tất, phát hiện hai loại kẻ địch.
Khi ấy tôi không để ý... Nhưng có tận hai loại kẻ địch thật ư?
Nếu một loại là Slithy Tove, vậy thì loại kia là gì?
Tiếng điện tích vang lên lách tách kéo tôi ra khỏi dòng suy nghĩ, chỉ thấy RX-78 đang chăm chú hội tụ năng lượng đến khẩu pháo đuôi.
"Khoan!"
Tôi cố ngăn cản đối phương nhưng đã quá muộn, một luồng lôi điện sáng chói phun ra từ đuôi của RX-78, tạo phản ứng dây chuyền kích cháy toàn bộ lượng bột hóa học đang rải rác trên chiến trường. Khoảnh khắc ấy, một cơn bão lửa được hình thành, thổi bay sự u tối của màn đêm tịch mịch.
"Lyannnnnn...!"
Tiếng hét của tôi bị tiếng gầm đau đớn của đám Tove lấn át hoàn toàn. Sự cuồng nộ của đám mây lửa kia liên tục bạo phát, lan tràn rộng ra xung quanh. Kể cả lô cốt phòng ngự cũng bị nó bao khỏa lấy. Ngọn lửa mãnh liệt như muốn thanh tẩy tất cả mọi thứ, không chừa bất kì điều gì.
Chỉ trong nháy mắt, đàn quái thú đã lao vọt ra khỏi bức màn lửa, kéo theo thân hình cháy khét của chúng bỏ chạy tứ tán khắp nơi.
Nhưng Lyan thì không chạy được như vậy... Cô nàng vốn đang bị vây kín trong lô cốt. Tôi không dám tưởng tượng tình trạng ở trong một không gian chật hẹp như vậy sẽ ra sao? Ngay đám quái vật cấp sáu mà còn chật vật thế này thì Lyan sẽ thế nào?
"Tại sao...?" - đầu óc tôi trở nên trống rỗng, bất giác hỏi ra một câu ngớ ngẩn như vậy.
"Cả Slithy Tove và Nhân Loại đều thuộc diện kẻ địch cần tiêu diệt."
"Nhưng... ta cũng là nhân loại này."
"Phủ định, công dân Dawn không phải nhân loại. Dù ngài đang mang ngoại hình tương đồng chúng, nhưng bản chất khác biệt."
Dawn không phải là nhân loại...
Thế nên RX-78 mới không tấn công tôi. Là như vậy phải không? Vậy mà tôi cứ nghĩ nó vốn thân thiện với con người cơ đấy. Tôi nào biết được sự tình sẽ diễn ra theo cách này?
Không! Bây giờ chưa phải lúc để hối hận, mọi chuyện không thể kết thúc tại đây được.
"RX-78, ngươi nghe chỉ thị của ta đúng không?"
"Xác định. Trong trường hợp mất kết nối toàn hệ thống... Cho đến khi có đầy đủ dữ liệu để tự hành phán đoán, đơn vị này sẽ phải nghe theo người có thẩm quyền cao nhất."
"Tạm thời trừ bỏ Nhân Loại ra khỏi danh sách kẻ địch."
"Xác định, chỉnh sửa hoàn tất. Khi đơn vị này hoạt động dưới quyền công dân Dawn, nó sẽ không tấn công nhân loại."
Coi như ổn thỏa được một việc. Ít nhất cỗ máy này sẽ không tấn công thành viên đoàn đội khác nếu họ đến tìm chúng tôi. Tiếp theo, phải xác nhận tình hình của Lyan, có thể cô ấy vẫn còn sống!
Luôn có hi vọng mà đúng không? Dù bị bao phủ bởi đòn tấn công tương đương siêu phàm cấp tám, dù ngay cả đàn quái vật cấp sáu còn bị trọng thương... Thì Lyan vẫn sẽ bình an thôi phải không?
Haha, suy nghĩ của mày thật nực cười...
Không, nhất định sẽ ổn thôi. Bởi vì nàng đâu phải người siêu phàm bình thường, đừng quên Lyan nắm giữ thần tính!
Ý mày là cái thần tính mà cô ấy không đủ linh năng để kích hoạt ấy hả? Tỉnh mộng đi, Lyan mới chỉ tiếp xúc linh năng được hai ngày, mày biết mỗi lần mở thần tính tiêu hao lớn cỡ nào không?
Im đi!
Mày nghĩ cô ta đủ sức hả?
Im đi, Lyan chắc chắn làm được... Tôi tin nàng.
Cô gái đó vẫn luôn khó đoán như vậy, luôn kiên cường một cách bất ngờ. Biết bao lần Lyan đã khiến cho tôi phải ngạc nhiên rồi?
Lyan mà tôi biết sẽ luôn đứng dậy mỗi khi gục ngã. Cho dù có phải trải qua bao nhiêu việc thương tâm, cô ấy vẫn vững vàng tiến lên, dũng cảm truy cầu sự siêu phàm.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, dù nhận thức về thế giới xung quanh bị xáo trộn đảo điên, dù phải đối mặt sinh tử nhiều lần... nhưng Lyan vẫn luôn nở nụ cười trên môi.
Cô ấy bộc lộ những tiềm năng không tưởng, giúp ích lớn cho cả đoàn.
Từ cô thôn nữ dành hai mươi năm cuộc đời quanh quẩn bên trong một cửa hàng nhỏ, chỉ sau hai ngày ngắn ngủi, nàng đã trưởng thành đến độ dám lấy thân làm mồi nhử dẫn quái giúp tôi.
Thử hỏi trên đời này có ai trưởng thành nhanh chóng đến vậy chứ. Lyan vô dụng ư? Lyan chỉ là một bình hoa di động ư?
Không! Tuyệt đối không!
Loại người như nàng chắc chắn phải có phước lớn mạng lớn! Lyan sẽ không sao cả, tôi dám đánh cược bằng cả tính mạng mình.
"Lyan!!! Nếu con vẫn còn sống thì nói một câu cho ta nghe xem nào!!!" - Tôi hét lớn về hướng lô cốt đằng xa.
Không có âm thanh phản hồi... Chỉ có tiếng xì xèo cháy dở của những đốm lửa vương vãi trên mặt đất. Những cơn gió biển cấp tốc thổi tan màn khói bụi kia đi, như muốn nhanh chóng phơi bày sự thật ra trước mắt.
Còn tôi thì chỉ đứng đó, lặng lẽ mỉm cười.
Đó là một nụ cười nhẹ nhõm, một nụ cười tự tin, một nụ cười đắc thắng, một nụ cười của sự hãnh diện. Bởi vì... cô học trò nhỏ của tôi đã trưởng thành thật rồi.
Sự trưởng thành ấy đã được minh chứng bởi thứ ánh sáng thuần khiết tỏa ra từ bên trong lô cốt - thứ ánh sáng ấm áp an ủi mọi linh hồn nào nhìn thấy nó.
Lyan chậm rãi bước ra ngoài, một tay còn đang bịt mũi miệng cho đỡ hít phải bụi, tay kia thì cầm một vật thể sáng chói, nàng giơ nó lên cao vẫy vẫy như đang ra tín hiệu cho tôi.
Vật thể kia là một cán cân, tuy không phải thứ tạo vật thần thánh khổng lồ từng xuất hiện trong trận chiến với con Hải Long, tuy nó chỉ bé xinh xinh nằm vừa bàn tay cô gái. Nhưng nó vẫn là Cán Cân Công Chính, nó vẫn có khả năng miễn nhiễm sát thương.
Lyan không có nhiều linh năng, nhưng cô nàng đã khôn khéo triệu hồi ra phiên bản mini của thần tính, thế là đã quá đủ để tự bảo vệ bản thân khỏi cơn bão lửa.
"Phát hiện sóng linh năng đặc thù, chuẩn bị toàn lực ứng phó."
Ngay lúc này, RX-78 bên cạnh tôi tự nhiên hành xử như bị trúng tà. Lõi năng lượng của nó đột ngột mở hết công suất bỏ qua mọi giới hạn, khiến cả cơ thể rung lên bần bật. Nó đang định tích súc năng lượng cho một đòn tấn công mới.
"Ngươi làm gì vậy? Đã nhất trí không tấn công nhân loại nữa rồi mà!"
"Phủ định, phát hiện có kẻ địch thuộc cấp độ uy hiếp cao nhất. Đơn vị này sẽ ưu tiên xử lý tuân theo giao thức cốt lõi."
RX-78 hơi vươn đầu về đằng trước, con mắt quang học đỏ rực của nó nhìn thẳng về hướng Lyan. Luồng năng lượng tỏa ra khí tức hủy diệt từ con mắt lớn kia nhanh chóng cô đọng lại, trở nên đậm đặc hơn bao giờ hết: "Chuẩn bị xả hết toàn bộ 32% năng lượng còn lại.
"Thực thi giao thức số ba: Tiêu diệt thần chủng."


0 Bình luận